Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Huyết Nguyệt hiển nhiên là người làm việc rất dứt khoát, hắn lập tức nói:
- Bây giờ chúng ta đi hay là chuẩn bị một chút?
Lý Dương lập tức cười nói:
- Không cần gấp, chờ một chút đã!
Dứt lời Lý Dương bèn lấy điện thoại đi động ra và gọi cho Lily.
- Lily, là huynh, muội hãy mau cùng Jake trở lại, chúng ta lập tức đi Côn Luân tiên cảnh!
- A, người trong Côn Luân tiên cảnh đến rồi sao? Được, muội sẽ lập tức cùng Jake quay về, hai mươi phút, hai mươi phút nữa sẽ đến!
Âm thanh của Lily có chút vội vã hấp tấp, dù sao một khi tiến vào Côn Luân tiên cảnh, ngày mà nàng tìm được phụ thân sẽ gần hơn rất nhiều.
Lý Dương cúp điện thoại rồi nhìn về phía Huyết Nguyệt.
- Huyết Nguyệt huynh đệ, huynh có thể nói cho ta biết tại sao phụ thân ta không tự mình đến không?
Âm thanh của Lý Dương hơi lộ vẻ oán hận.
Huyết Nguyệt lúc này mới nhớ đến chuyện lúc sắp đi sư tôn mình thúc dục liên hồi, hiển nhiên người đối nhi tử rất là quan tâm và day dứt.
- Lý Dương sư đệ, đệ đừng trách sư tôn, sư tôn người cũng muốn tự mình tới đón đệ, chỉ là lúc này người đang giúp sư mẫu tẩy kinh phạt tủy. Sư mẫu thì đệ cũng biết đó, người ở trong thế tục mấy chục năm, tẩy kinh phạt tủy cho người là một việc vô cùng khó khăn! Cho dù có Tẩy Tủy đan thì cũng vô dụng!
Huyết Nguyệt giải thích.
Lý Dương nghe xong, trong lòng thầm gật đầu.
Mẫu thân mình xưa nay chưa từng tu luyện qua, hiện nay mẫu thân đã có tuổi rồi, kinh mạch cũng không chịu đựng được những kích thích kịch liệt. Năm đó, khi bản thân phục dụng Tẩy Tủy đan, dược lực của Tẩy Tủy đan Lý Dương quả thật rất rõ ràng, mẫu thân của hắn khẳng định không chịu đựng được, vì thế chỉ có thể để cho phụ thân từ từ từng bước một mà xuân phong hóa vũ (thành ngữ: ý chỉ việc cần dùng nhiều thời gian mà từ từ thay đổi), dùng công lực mạnh mẽ của ông để tẩy kinh phạt tủy cho mẫu thân.
Sau khi hỏi xong, Lý Dương đã không nói thêm gì nữa.
Lúc này trong lòng Huyết Nguyệt cũng hơi có chút bất an.
Trong Côn Luân tiên cảnh, Huyết Nguyệt cũng thuộc loại một tu chân giả có tiếng tăm tương đối lớn, sự tàn khốc cũng như phi đao của Huyết Nguyệt đã truyền khắp toàn Côn Luân tiên cảnh. Khi đối diện với chém giết hắn cũng tâm lạnh như băng, nhưng bây giờ hắn lại có chút bất an.
- Sư tôn cũng thật là, bỏ rơi vợ con hơn ba mươi năm, cho dù là ai có người phụ thân như vậy cũng đều cũng sẽ sinh ra oán niệm!"
Huyết Nguyệt bây giờ chỉ có thể vì sư tôn mà an ủi vị Lý Dương sư đệ này.
Trong lòng Lý Dương cũng rất mâu thuẫn.
Tuy hắn cảm thấy phẫn hận thân sinh phụ thân mình, ông ấy đã bỏ rơi mẫu thân hơn ba mươi năm, nhưng dù sao ông cũng là phụ thân thân sinh ra mình!
Thân sinh phụ thân!
Một giọt máu đào hơn ao nước lã, cho dù thế nào ông ấy vẫn là thân sinh phụ thân của mình. Lý Dương đối với người phụ thân này vẫn tràn đầy mong đợi như trước, sự oán hận được chôn sâu trong đáy lòng cũng không thể tình là sâu.
Mười lăm phút sau.
- Sư huynh, người đến từ Côn Luân tiên cảnh đâu?
Âm thanh của Jake vang lên từ xa.
Trong chốc lát, thân ảnh của Jake và Lily đã xuất hiện trước mặt bọn Lý Dương. Trong điện thoại Lily nói là hai mươi phút, nhưng chỉ cần hơn mười phút nàng đã đến đây rồi.
- Hai đứa nó chính là đồ đệ của ta!
Vương Thông nói với Huyết Nguyệt.
Huyết Nguyệt liếc nhìn qua Vương Thông, trong lòng lại một lần nữa cảm thấy buồn bực, Vương Thông tuy là sư bá của hắn, nhưng đã bị trục xuất khỏi sư môn. Vì thế bây giờ nhìn thấy Vương Thông, hắn cũng có chút xấu hổ.
- A, bọn họ là Lang nhân!
Huyết Nguyệt cả kinh, nhãn lực của Huyết Nguyệt thuộc loại gì chứ? Hắn đương nhiên có thể dễ dàng khám phá ra thân phận của Tiểu Jake và Lily.
Tiểu Jake và Lily hiện này chỉ đạt tới cảnh giới ngũ cấp cao thủ, đạt tới lục cấp thì ma sát lực mới hình thành, cho nên bây giờ vẫn chưa thể tính là tu ma giả.
- Huyết Nguyệt, là Lang nhân thì đã sao nào? Hơn nữa ngay cả Kim Đan kỳ cũng không bằng, chẳng lẽ có người sẽ đối phó bọn chúng?
Vương Thông hỏi ngược lại.
Hai mắt Huyết Nguyệt đột nhiên sáng lên, vừa nhìn thấy hai mảnh ngọc bội treo trên cổ Jake và Lily hắn liền lập tức đáp:
- Không, bọn chúng ngay cả kim đan cũng chưa có. Có lẽ trong Côn Luân tiên cảnh những người tự trọng thân phận sẽ không bao giờ đối phó bọn chúng, huống chi bọn chúng còn có…
- Có cái gì đó? Huyết Nguyệt sư huynh, vì sao huynh lại che giấu như vậy?
Lý Dương lập tức hỏi ngược lại:
- Có phải là liên quan tới việc về mảnh ngọc bội này? Huynh biết phụ thân của bọn họ là ai sao?
- Đúng vậy, huynh biết phụ thân của chúng tôi là ai sao?
Lily cùng Jake cũng nhìn về phía Huyết Nguyệt.
Huyết Nguyệt lập tức nhìn Lý Dương cười nói:
- Sư đệ, việc này đợi trở lại Tinh Cực tông rồi ta sẽ nói với đệ, chúng ta cũng nên chuẩn bị đi thôi nhé!
Lý Dương chỉ đành bất lực cười, hắn không được biết thân phận phụ thân của Jake và Lily từ Vương Thông, bây giờ lại thất bại ở chỗ Huyết Nguyệt.
Đột nhiên Huyết Nguyệt nhìn về phía Jake và Lily rồi nói:
- Ta khuyên các ngươi không nên để ngọc bội lộ ra ngoài. Phụ thân các ngươi ở Côn Luân tiên cảnh mặc dù có thể tính là một đại nhân vật, nhưng đối thủ của y cũng không ít, hơn nữa đối thủ của y chúng ta đều không có khả năng kháng cự được. Một khi địch nhân của phụ thân ngươi nhìn thấy mảnh ngọc bội này, hai tỷ đệ ngươi coi như xong!
Vương Thông cũng tán đồng nói:
- Có đạo lý! Lily, Jake, hai người các con hãy thu ngọc bội lại, đừng cho người ngoài nhìn thấy. Phụ thân hai con quả thật có không ít địch nhân!
Nghe sư tôn của mình cũng nói như vậy, Jake và Lily lập tức cất ngọc bội đi.
Trong nhà Hắc Nham.
- Ring ring ring…
Hắc Nham đang cùng với con trai xem ti vi trong nhà, nghe thấy tiếng chuông cửa vang lên gã bèn lập tức đứng dậy mở cửa.
Cửa mở ra, bên ngoài có một người thanh niên sáng sủa đang đứng.
- Hắc Nham tiên sinh, cái này là chủ tịch của chúng tôi tặng cho ông!
Dứt lời người thanh niên lấy ra một hộp ngọc và đưa tới trước mặt Hắc Nham.
- Chủ tịch của các người là…?
Người đầu tiên mà Hắc Nham nghĩ đến chính là Lý Dương, dù sao trong mấy đại nhân vật mà hắn quen biết cũng chẳng có được mấy người là chủ tịch.
- Chủ tịch của chúng tôi chính là Mộc Dịch tiên sinh!
Người thanh niên cung kính nói.
Hắc Nham gật gật đầu rồi nhận lấy chiếc hộp ngọc.
- Hắc Nham tiên sinh, tôi xin đi trước!
Dứt lời, thanh niên kia bèn xoay người rời đi.
Hắc Nham nhìn qua hộp ngọc trên tay rồi mở ra.
"Hắc Nham, khi ngươi xem được lá thư này ta đã rời khỏi nơi đây, tinh thể trong hộp ngọc này gọi là "linh tinh"…"
Một lá thư rất dài, ngoại trừ lời nhắn nhủ của Lý Dương, còn lại đều liên quan đến cách dùng "linh linh".
Nhìn thấy cách dùng linh tinh, trong lòng Hắc Nham lập tức hiểu được độ trân quý của nó. Dùng khối linh tinh này tuyệt đối có thể khiến một người thường trở thành ngũ cấp cao thủ trong vài năm. Cho dù là Hắc Nham đã đạt tới ngũ cấp cao thủ cảnh giới, nếu luôn mang tinh linh này theo bên mà tu luyện, tốc độ tu luyện chắc chắn sẽ nhanh hơn gấp mấy lần.
Cùng lúc ấy, mấy huynh đệ Đàm Kim, Điền Lâm, các huynh đệ năm xưa ở cùng Lý Dương và Viêm tỷ đều cũng nhận được lễ vật của Lý Dương, tất cả đều được Lý Dương chuẩn bị giống nhau.
Còn lúc này Lý Dương đã đến Tứ Xuyên.
Tứ Xuyên, Thiên Phủ Chi Quốc.
Tòa cao ốc Côn Luân đại hạ cao chín mươi bảy tầng chính là kiến trúc cao nhất của Thành Đô (tên địa danh) hiện nay. Ba tầng trên cùng của tòa cao ốc này, vô luận là ai, cho dù là thị trưởng đến cũng không được bước vào trong, đây là quy củ. Nhưng lúc này trong đó đang có mấy người.
Huyết Nguyệt, Lý Dương, Vương Thông, Jake và Lily năm người đang ở trong tầng trên cùng này.
Bên trong, trừ một gian phòng làm việc lớn và các ghế ngồi thì là còn lại toàn một khoảng trống trải.
Huyết Nguyệt song thủ liền động, các thủ ấn được hắn liên tục xuất ra, đạo đạo năng lượng hình thành nên một trận pháp cự đại.
Trận pháp này đột nhiên được Huyết Nguyệt dán lên tường.
Trận pháp lập tức vận chuyển, từng đạo quang mang bắt đầu lóe lên. Trên tường, một trận pháp từ từ xuất hiện. Hai trận pháp tựa hồ như đan xen vào nhau, quang mang không ngừng lấp lóe. Dần dần… hai trận pháp tựa hồ bắt đầu hợp lại.
- Khai!
Huyết Nguyệt thấp giọng kêu một tiếng. Lập tức hai trận pháp đồng thời sáng rực lên, ngay sau đó tất cả từ từ phai nhạt dần, một cánh cửa đột nhiên xuất hiện.
Huyết Nguyệt xoay người lại và cười nói với mấy người Lý Dương:
- Có thể vào rồi!
- Quả nhiên là thần kỳ!
Lý Dương kinh ngạc thốt lên. Tiếp đó mấy người đều theo sau Huyết Nguyệt mà đi vào trong cánh cửa này.
Đám người Lý Dương đứng trên một bãi cỏ.
Bầu trời xanh thẳm, màu xanh lam kia giống như một chiếc mâm ngọc trong suốt, mây trắng lượn bay điểm chuyết thêm cho vùng chân trời.
Trên bãi cỏ, vô số dã thú quý hiếm chạy đầy mặt đất, đám dã thú này tựa hồ tại thế tục có tìm mỏi mắt cũng không thấy, có một số thì được gọi là động vật cấp một trong danh sách bảo hộ thú quý hiếm. Nhưng trong Côn Luân tiên cảnh, nơi nào cũng có thể nhìn thấy.
- Phù!
Mấy người Lý Dương không ngăn được mà hít sâu một hơi, không khí nơi đây quả thật là vô cùng thanh tân. Lý Dương trước nay chưa từng nghĩ qua, thì ra hô hấp cũng có thể trở thành một loại hưởng thụ.
Thiên địa linh khí thuần tịnh vô bì, cũng nồng đậm hơn không ít so với ngoại giới.
- Ha ha …… Đám tu chân giả thế tục công lực đạt tới Nguyên Anh hậu kỳ được dẫn vào Côn Luân tiên cảnh, khi tiến vào cũng giống hệt như mấy người, tất cả ai cũng có biểu tình này. Bất quá không khí của ngoại giới thật sự rất kém, nếu không phải sư tôn có lệnh ta cũng sẽ không ly khai Côn Luân tiên cảnh!
Huyết Nguyệt cảm thán nói.
- Tu chân giả thế tục? Chính là những tu chân giả đã đạt tới Nguyên Anh hậu kỳ nhưng không cách nào đột phá sao? Bọn họ từ nhỏ đều ở trong thế tục, vừa mới tiến vào Côn Luân tiên cảnh trong mộng tưởng, kinh hỷ cũng là rất bình thường. Huyết Nguyệt sư huynh, chúng ta hãy mau đến Tinh Cực tông đi!
Lý Dương thúc giục nói.
Vương Thông đột nhiên cảm thấy có chút thấp thỏm, bỗng dưng lão cắn răng, trước hết đến Tinh Cực tông đã rồi tính, cùng lắm là bị đuổi ra ngoài.
- Đi thôi!
Vương Thông và Lý Dương đem Jake và Lily hai người không cách nào phi hành mang theo.
- Vù…!
Luồng gió do phá không tạo ra rất mạnh, bên ngoài thân thể Lý Dương phát ra vô số tia đao mang, dễ dàng ngăn chặn lại tất cả những thứ này. Lý Dương cũng dùng đao mang bảo hộ phía trước Jake.
- Sư điệt a, không ngờ ta lại không nhìn ra con đã luyện thành đao phách, tốc độ tu luyện quả nhiên nhanh kinh người a!
Vương Thông tán thưởng nói.
Người bình thường tu luyện, muốn đạt tới Nguyên Anh cảnh giới đều cần khoảng gần trăm năm thời gian, đặc biệt là từ Kim Đan kỳ đến Nguyên Anh kỳ, vô cùng khó tu luyện! Nhưng Lý Dương thì sao? Hắn trước là hấp thụ tinh huyết của Huyết tộc, sau lại dựa vào linh tinh, gần đây lại là tiến vào Thái Cực Âm Dương đại trận, một hơi tu luyện tới sáu năm, trong đó tu luyện sáu năm có thể sánh với mấy chục năm ở ngoại giới, Lý Dương cũng vì vậy mà đạt tới cảnh giới Đao Phách, tương đương với Nguyên Anh kỳ.
Huyết Nguyệt hai mắt sáng lên mà cảm thán nói:
- Ta tưởng rằng tốc độ tu luyện của ta đã là rất nhanh, sáu mươi năm đạt tới chanh sắc (màu cam) đao phách cảnh giới, không ngờ Lý Dương sư đệ chỉ cần ba mươi năm đã đến được cảnh giới này!
Huyết Nguyệt tưởng rằng Lý Dương từ nhỏ đã bắt đầu tu luyện, nếu hắn biết mười năm gần đây Lý Dương mới chân chính tu luyện, có lẽ hắn sẽ không nói ra lời luôn.
Huyết Nguyệt nhìn có vẻ trẻ tuổi, trên thực thế cũng đã hơn sáu mươi rồi. Tại Tu Chân giới, chuyện người mấy trăm tuổi trông chẳng khác gì thanh niên rất nhiều, vì thế tại Tu Chân Giới không thể dùng tuổi để đánh giá một người.
- Đúng rồi, Lý Dương sư đệ, Lý Thạc sư đệ không phải là huynh đệ chung bào thai với đệ sao? Theo đạo lý công lực hai người phải xấp xỉ nhau mới đúng, nhưng tại sao hiện nay y chỉ mới đạt đến Kim Đan tiền kỳ vậy?
Huyết Nguyệt hỏi, mặc dù ba mươi năm tu luyện tới Kim Đan tiền kỳ không thể coi là chậm, nhưng so sánh với tốc độ của Lý Dương thật sự là chậm hơn nhiều.
Lý Dương cười nói:
- A Thạc hắn vẫn luôn đi theo một đại trưởng lão của Hồng Bang tu luyện, còn ta lại theo một vị cao thủ thần bí tu luyện, tao ngộ khác nhau, cảnh giới tu luyện khác nhau cũng là bình thường!
Lý Dương đã chuẩn bị ổn cả rồi, một khi người của Tinh Cực tông hỏi hắn tại sao lại tu luyện nhanh như vậy, hắn sẽ đem tất cả đẩy lên người thần bí nhân, tên của thần bí nhân này là… sát thủ Tử Đạn!
- Cao thủ thần bí? Mạnh đến đâu?
Huyết Nguyệt hiếu kỳ rồi, có thể khiến Lý Dương nhanh như vậy đã đạt tới đao phách cảnh giới, hắn đích xác là hiếu kỳ muốn biết thần bí nhân này rốt cục lợi hại đến như thế nào.
Vương Thông bên cạnh nói:
- Rất mạnh! Theo ta được biết, năm đó dưới đáy sông Harder, tiểu bang New York, thần bí cao thủ kia đã tạo ra một dòng xoáy bạo tạc tính (ở đây ý là nói dòng xoáy có tính chất muốn nổ tung, từa tựa như kiểu dòng xoáy từ tính) có số năng lượng khổng lồ lên tới mấy chục triệu tinh, tương đương với năng lượng của một Độ Kiếp kỳ cao thủ. Mà thần bí cao thủ kia lại có thể khống chế năng lượng cường đại như thế, ít nhất cũng là cao thủ Độ Kiếp kỳ, thậm chí là Phi Thăng kỳ cao thủ cũng không biết chừng, cũng có khả năng là Tán tiên!
Huyết Nguyệt lập tức há to miệng kinh ngạc.
- Khống chế mấy chục triệu tinh năng lượng?
Huyết Nguyệt mặc dù chẳng bao giờ rời khỏi Côn Luân tiên cảnh nhưng đối với ngoại giới tốt xấu gì cũng có biết một chút, đối với cái gọi là "tinh" năng lượng cũng rất rõ ràng. Một người có thể khống chế dòng xoáy bạo tạc tính có năng lượng lên tới mấy chục triệu tinh. Cao thủ có công lực mạnh như vậy, tuyệt đối khiến cho người ta nghe mà sợ hãi.
- Sư đệ, vận khí của ngươi thật sự là khiến người hâm mộ a!
Huyết Nguyệt kinh ngạc thở dài.
Mấy người vừa nói chuyện vừa dùng tốc độ kinh người phi hành.
Lý Dương thỉnh thoảng nhìn thấy một vài tu chân giả bay qua, trong thiên địa mênh mang này, mỗi khi có một tu chân giả bay qua lại khiến cho Lý Dương cảm thấy nơi này rõ ràng khác hẳn tục thế.
- Nghe nói lão gia hỏa Ảo Quang chân nhân đó cuối cùng cũng độ kiếp, hừ hừ, tu luyện tới mấy trăm năm, thật sự khiến cho nghĩa phụ hắn Tầm Hoan chân nhân mất mặt!
Một tu chân giả ở phương xa nói, tu chân giả bên cạnh cũng tán đồng:
- Đúng vậy, Tầm Hoan chân nhân chỉ vỏn vẹn một trăm năm đã độ kiếp phi thăng, hơn nữa còn là một đao phá kiếp vân. Lần độ kiếp đó của Tầm Hoan chân nhân có thể nói là đã lưu truyền trong toàn bộ Côn Luân tiên cảnh. Nhưng nghĩa tử của người, tông chủ hiện tại của Tinh Cực Tông là Huyễn Quang chân nhân thì lại…
Dứt lời tu chân giả này lắc đầu quầy quậy.
- Ba sư đệ của Huyễn Quang chân nhân, một độ kiếp thất bại tu thành tán tiên, một đã độ kiếp đạt tới Đại Thành kỳ, còn một đã phi thăng, chỉ có Huyễn Quang chân nhân tu luyện chậm nhất! Ai, Tầm Hoan chân nhân có nghĩa tử này, thật là…
Hai tu chân giả vừa nói vừa phi hành, đột nhiên hai người nhìn thấy Huyết Nguyệt, họ liền lập tức ngậm miệng mà tăng tốc rời đi.
Huyết Nguyệt sắc mặt có chút âm trầm, Lý Dương cũng phải nhíu mày, với công lực của hắn cũng có thể nghe được cuộc nói chuyện của hai tu chân giả kia.
- Gia gia thật sự kém cỏi như vậy sao?
Lý Dương trong lòng thầm nghĩ.
Nhóm dịch của chúng tôi nguyện chia sẻ bản dịch cho tất cả các trang web nhưng ngoại trừ "4vn.eu".
Tập 5: Côn Luân tiên cảnh
Huyết Nguyệt hiển nhiên là người làm việc rất dứt khoát, hắn lập tức nói:
- Bây giờ chúng ta đi hay là chuẩn bị một chút?
Lý Dương lập tức cười nói:
- Không cần gấp, chờ một chút đã!
Dứt lời Lý Dương bèn lấy điện thoại đi động ra và gọi cho Lily.
- Lily, là huynh, muội hãy mau cùng Jake trở lại, chúng ta lập tức đi Côn Luân tiên cảnh!
- A, người trong Côn Luân tiên cảnh đến rồi sao? Được, muội sẽ lập tức cùng Jake quay về, hai mươi phút, hai mươi phút nữa sẽ đến!
Âm thanh của Lily có chút vội vã hấp tấp, dù sao một khi tiến vào Côn Luân tiên cảnh, ngày mà nàng tìm được phụ thân sẽ gần hơn rất nhiều.
Lý Dương cúp điện thoại rồi nhìn về phía Huyết Nguyệt.
- Huyết Nguyệt huynh đệ, huynh có thể nói cho ta biết tại sao phụ thân ta không tự mình đến không?
Âm thanh của Lý Dương hơi lộ vẻ oán hận.
Huyết Nguyệt lúc này mới nhớ đến chuyện lúc sắp đi sư tôn mình thúc dục liên hồi, hiển nhiên người đối nhi tử rất là quan tâm và day dứt.
- Lý Dương sư đệ, đệ đừng trách sư tôn, sư tôn người cũng muốn tự mình tới đón đệ, chỉ là lúc này người đang giúp sư mẫu tẩy kinh phạt tủy. Sư mẫu thì đệ cũng biết đó, người ở trong thế tục mấy chục năm, tẩy kinh phạt tủy cho người là một việc vô cùng khó khăn! Cho dù có Tẩy Tủy đan thì cũng vô dụng!
Huyết Nguyệt giải thích.
Lý Dương nghe xong, trong lòng thầm gật đầu.
Mẫu thân mình xưa nay chưa từng tu luyện qua, hiện nay mẫu thân đã có tuổi rồi, kinh mạch cũng không chịu đựng được những kích thích kịch liệt. Năm đó, khi bản thân phục dụng Tẩy Tủy đan, dược lực của Tẩy Tủy đan Lý Dương quả thật rất rõ ràng, mẫu thân của hắn khẳng định không chịu đựng được, vì thế chỉ có thể để cho phụ thân từ từ từng bước một mà xuân phong hóa vũ (thành ngữ: ý chỉ việc cần dùng nhiều thời gian mà từ từ thay đổi), dùng công lực mạnh mẽ của ông để tẩy kinh phạt tủy cho mẫu thân.
Sau khi hỏi xong, Lý Dương đã không nói thêm gì nữa.
Lúc này trong lòng Huyết Nguyệt cũng hơi có chút bất an.
Trong Côn Luân tiên cảnh, Huyết Nguyệt cũng thuộc loại một tu chân giả có tiếng tăm tương đối lớn, sự tàn khốc cũng như phi đao của Huyết Nguyệt đã truyền khắp toàn Côn Luân tiên cảnh. Khi đối diện với chém giết hắn cũng tâm lạnh như băng, nhưng bây giờ hắn lại có chút bất an.
- Sư tôn cũng thật là, bỏ rơi vợ con hơn ba mươi năm, cho dù là ai có người phụ thân như vậy cũng đều cũng sẽ sinh ra oán niệm!"
Huyết Nguyệt bây giờ chỉ có thể vì sư tôn mà an ủi vị Lý Dương sư đệ này.
Trong lòng Lý Dương cũng rất mâu thuẫn.
Tuy hắn cảm thấy phẫn hận thân sinh phụ thân mình, ông ấy đã bỏ rơi mẫu thân hơn ba mươi năm, nhưng dù sao ông cũng là phụ thân thân sinh ra mình!
Thân sinh phụ thân!
Một giọt máu đào hơn ao nước lã, cho dù thế nào ông ấy vẫn là thân sinh phụ thân của mình. Lý Dương đối với người phụ thân này vẫn tràn đầy mong đợi như trước, sự oán hận được chôn sâu trong đáy lòng cũng không thể tình là sâu.
Mười lăm phút sau.
- Sư huynh, người đến từ Côn Luân tiên cảnh đâu?
Âm thanh của Jake vang lên từ xa.
Trong chốc lát, thân ảnh của Jake và Lily đã xuất hiện trước mặt bọn Lý Dương. Trong điện thoại Lily nói là hai mươi phút, nhưng chỉ cần hơn mười phút nàng đã đến đây rồi.
- Hai đứa nó chính là đồ đệ của ta!
Vương Thông nói với Huyết Nguyệt.
Huyết Nguyệt liếc nhìn qua Vương Thông, trong lòng lại một lần nữa cảm thấy buồn bực, Vương Thông tuy là sư bá của hắn, nhưng đã bị trục xuất khỏi sư môn. Vì thế bây giờ nhìn thấy Vương Thông, hắn cũng có chút xấu hổ.
- A, bọn họ là Lang nhân!
Huyết Nguyệt cả kinh, nhãn lực của Huyết Nguyệt thuộc loại gì chứ? Hắn đương nhiên có thể dễ dàng khám phá ra thân phận của Tiểu Jake và Lily.
Tiểu Jake và Lily hiện này chỉ đạt tới cảnh giới ngũ cấp cao thủ, đạt tới lục cấp thì ma sát lực mới hình thành, cho nên bây giờ vẫn chưa thể tính là tu ma giả.
- Huyết Nguyệt, là Lang nhân thì đã sao nào? Hơn nữa ngay cả Kim Đan kỳ cũng không bằng, chẳng lẽ có người sẽ đối phó bọn chúng?
Vương Thông hỏi ngược lại.
Hai mắt Huyết Nguyệt đột nhiên sáng lên, vừa nhìn thấy hai mảnh ngọc bội treo trên cổ Jake và Lily hắn liền lập tức đáp:
- Không, bọn chúng ngay cả kim đan cũng chưa có. Có lẽ trong Côn Luân tiên cảnh những người tự trọng thân phận sẽ không bao giờ đối phó bọn chúng, huống chi bọn chúng còn có…
- Có cái gì đó? Huyết Nguyệt sư huynh, vì sao huynh lại che giấu như vậy?
Lý Dương lập tức hỏi ngược lại:
- Có phải là liên quan tới việc về mảnh ngọc bội này? Huynh biết phụ thân của bọn họ là ai sao?
- Đúng vậy, huynh biết phụ thân của chúng tôi là ai sao?
Lily cùng Jake cũng nhìn về phía Huyết Nguyệt.
Huyết Nguyệt lập tức nhìn Lý Dương cười nói:
- Sư đệ, việc này đợi trở lại Tinh Cực tông rồi ta sẽ nói với đệ, chúng ta cũng nên chuẩn bị đi thôi nhé!
Lý Dương chỉ đành bất lực cười, hắn không được biết thân phận phụ thân của Jake và Lily từ Vương Thông, bây giờ lại thất bại ở chỗ Huyết Nguyệt.
Đột nhiên Huyết Nguyệt nhìn về phía Jake và Lily rồi nói:
- Ta khuyên các ngươi không nên để ngọc bội lộ ra ngoài. Phụ thân các ngươi ở Côn Luân tiên cảnh mặc dù có thể tính là một đại nhân vật, nhưng đối thủ của y cũng không ít, hơn nữa đối thủ của y chúng ta đều không có khả năng kháng cự được. Một khi địch nhân của phụ thân ngươi nhìn thấy mảnh ngọc bội này, hai tỷ đệ ngươi coi như xong!
Vương Thông cũng tán đồng nói:
- Có đạo lý! Lily, Jake, hai người các con hãy thu ngọc bội lại, đừng cho người ngoài nhìn thấy. Phụ thân hai con quả thật có không ít địch nhân!
Nghe sư tôn của mình cũng nói như vậy, Jake và Lily lập tức cất ngọc bội đi.
Trong nhà Hắc Nham.
- Ring ring ring…
Hắc Nham đang cùng với con trai xem ti vi trong nhà, nghe thấy tiếng chuông cửa vang lên gã bèn lập tức đứng dậy mở cửa.
Cửa mở ra, bên ngoài có một người thanh niên sáng sủa đang đứng.
- Hắc Nham tiên sinh, cái này là chủ tịch của chúng tôi tặng cho ông!
Dứt lời người thanh niên lấy ra một hộp ngọc và đưa tới trước mặt Hắc Nham.
- Chủ tịch của các người là…?
Người đầu tiên mà Hắc Nham nghĩ đến chính là Lý Dương, dù sao trong mấy đại nhân vật mà hắn quen biết cũng chẳng có được mấy người là chủ tịch.
- Chủ tịch của chúng tôi chính là Mộc Dịch tiên sinh!
Người thanh niên cung kính nói.
Hắc Nham gật gật đầu rồi nhận lấy chiếc hộp ngọc.
- Hắc Nham tiên sinh, tôi xin đi trước!
Dứt lời, thanh niên kia bèn xoay người rời đi.
Hắc Nham nhìn qua hộp ngọc trên tay rồi mở ra.
"Hắc Nham, khi ngươi xem được lá thư này ta đã rời khỏi nơi đây, tinh thể trong hộp ngọc này gọi là "linh tinh"…"
Một lá thư rất dài, ngoại trừ lời nhắn nhủ của Lý Dương, còn lại đều liên quan đến cách dùng "linh linh".
Nhìn thấy cách dùng linh tinh, trong lòng Hắc Nham lập tức hiểu được độ trân quý của nó. Dùng khối linh tinh này tuyệt đối có thể khiến một người thường trở thành ngũ cấp cao thủ trong vài năm. Cho dù là Hắc Nham đã đạt tới ngũ cấp cao thủ cảnh giới, nếu luôn mang tinh linh này theo bên mà tu luyện, tốc độ tu luyện chắc chắn sẽ nhanh hơn gấp mấy lần.
Cùng lúc ấy, mấy huynh đệ Đàm Kim, Điền Lâm, các huynh đệ năm xưa ở cùng Lý Dương và Viêm tỷ đều cũng nhận được lễ vật của Lý Dương, tất cả đều được Lý Dương chuẩn bị giống nhau.
Còn lúc này Lý Dương đã đến Tứ Xuyên.
Tứ Xuyên, Thiên Phủ Chi Quốc.
Tòa cao ốc Côn Luân đại hạ cao chín mươi bảy tầng chính là kiến trúc cao nhất của Thành Đô (tên địa danh) hiện nay. Ba tầng trên cùng của tòa cao ốc này, vô luận là ai, cho dù là thị trưởng đến cũng không được bước vào trong, đây là quy củ. Nhưng lúc này trong đó đang có mấy người.
Huyết Nguyệt, Lý Dương, Vương Thông, Jake và Lily năm người đang ở trong tầng trên cùng này.
Bên trong, trừ một gian phòng làm việc lớn và các ghế ngồi thì là còn lại toàn một khoảng trống trải.
Huyết Nguyệt song thủ liền động, các thủ ấn được hắn liên tục xuất ra, đạo đạo năng lượng hình thành nên một trận pháp cự đại.
Trận pháp này đột nhiên được Huyết Nguyệt dán lên tường.
Trận pháp lập tức vận chuyển, từng đạo quang mang bắt đầu lóe lên. Trên tường, một trận pháp từ từ xuất hiện. Hai trận pháp tựa hồ như đan xen vào nhau, quang mang không ngừng lấp lóe. Dần dần… hai trận pháp tựa hồ bắt đầu hợp lại.
- Khai!
Huyết Nguyệt thấp giọng kêu một tiếng. Lập tức hai trận pháp đồng thời sáng rực lên, ngay sau đó tất cả từ từ phai nhạt dần, một cánh cửa đột nhiên xuất hiện.
Huyết Nguyệt xoay người lại và cười nói với mấy người Lý Dương:
- Có thể vào rồi!
- Quả nhiên là thần kỳ!
Lý Dương kinh ngạc thốt lên. Tiếp đó mấy người đều theo sau Huyết Nguyệt mà đi vào trong cánh cửa này.
Đám người Lý Dương đứng trên một bãi cỏ.
Bầu trời xanh thẳm, màu xanh lam kia giống như một chiếc mâm ngọc trong suốt, mây trắng lượn bay điểm chuyết thêm cho vùng chân trời.
Trên bãi cỏ, vô số dã thú quý hiếm chạy đầy mặt đất, đám dã thú này tựa hồ tại thế tục có tìm mỏi mắt cũng không thấy, có một số thì được gọi là động vật cấp một trong danh sách bảo hộ thú quý hiếm. Nhưng trong Côn Luân tiên cảnh, nơi nào cũng có thể nhìn thấy.
- Phù!
Mấy người Lý Dương không ngăn được mà hít sâu một hơi, không khí nơi đây quả thật là vô cùng thanh tân. Lý Dương trước nay chưa từng nghĩ qua, thì ra hô hấp cũng có thể trở thành một loại hưởng thụ.
Thiên địa linh khí thuần tịnh vô bì, cũng nồng đậm hơn không ít so với ngoại giới.
- Ha ha …… Đám tu chân giả thế tục công lực đạt tới Nguyên Anh hậu kỳ được dẫn vào Côn Luân tiên cảnh, khi tiến vào cũng giống hệt như mấy người, tất cả ai cũng có biểu tình này. Bất quá không khí của ngoại giới thật sự rất kém, nếu không phải sư tôn có lệnh ta cũng sẽ không ly khai Côn Luân tiên cảnh!
Huyết Nguyệt cảm thán nói.
- Tu chân giả thế tục? Chính là những tu chân giả đã đạt tới Nguyên Anh hậu kỳ nhưng không cách nào đột phá sao? Bọn họ từ nhỏ đều ở trong thế tục, vừa mới tiến vào Côn Luân tiên cảnh trong mộng tưởng, kinh hỷ cũng là rất bình thường. Huyết Nguyệt sư huynh, chúng ta hãy mau đến Tinh Cực tông đi!
Lý Dương thúc giục nói.
Vương Thông đột nhiên cảm thấy có chút thấp thỏm, bỗng dưng lão cắn răng, trước hết đến Tinh Cực tông đã rồi tính, cùng lắm là bị đuổi ra ngoài.
- Đi thôi!
Vương Thông và Lý Dương đem Jake và Lily hai người không cách nào phi hành mang theo.
- Vù…!
Luồng gió do phá không tạo ra rất mạnh, bên ngoài thân thể Lý Dương phát ra vô số tia đao mang, dễ dàng ngăn chặn lại tất cả những thứ này. Lý Dương cũng dùng đao mang bảo hộ phía trước Jake.
- Sư điệt a, không ngờ ta lại không nhìn ra con đã luyện thành đao phách, tốc độ tu luyện quả nhiên nhanh kinh người a!
Vương Thông tán thưởng nói.
Người bình thường tu luyện, muốn đạt tới Nguyên Anh cảnh giới đều cần khoảng gần trăm năm thời gian, đặc biệt là từ Kim Đan kỳ đến Nguyên Anh kỳ, vô cùng khó tu luyện! Nhưng Lý Dương thì sao? Hắn trước là hấp thụ tinh huyết của Huyết tộc, sau lại dựa vào linh tinh, gần đây lại là tiến vào Thái Cực Âm Dương đại trận, một hơi tu luyện tới sáu năm, trong đó tu luyện sáu năm có thể sánh với mấy chục năm ở ngoại giới, Lý Dương cũng vì vậy mà đạt tới cảnh giới Đao Phách, tương đương với Nguyên Anh kỳ.
Huyết Nguyệt hai mắt sáng lên mà cảm thán nói:
- Ta tưởng rằng tốc độ tu luyện của ta đã là rất nhanh, sáu mươi năm đạt tới chanh sắc (màu cam) đao phách cảnh giới, không ngờ Lý Dương sư đệ chỉ cần ba mươi năm đã đến được cảnh giới này!
Huyết Nguyệt tưởng rằng Lý Dương từ nhỏ đã bắt đầu tu luyện, nếu hắn biết mười năm gần đây Lý Dương mới chân chính tu luyện, có lẽ hắn sẽ không nói ra lời luôn.
Huyết Nguyệt nhìn có vẻ trẻ tuổi, trên thực thế cũng đã hơn sáu mươi rồi. Tại Tu Chân giới, chuyện người mấy trăm tuổi trông chẳng khác gì thanh niên rất nhiều, vì thế tại Tu Chân Giới không thể dùng tuổi để đánh giá một người.
- Đúng rồi, Lý Dương sư đệ, Lý Thạc sư đệ không phải là huynh đệ chung bào thai với đệ sao? Theo đạo lý công lực hai người phải xấp xỉ nhau mới đúng, nhưng tại sao hiện nay y chỉ mới đạt đến Kim Đan tiền kỳ vậy?
Huyết Nguyệt hỏi, mặc dù ba mươi năm tu luyện tới Kim Đan tiền kỳ không thể coi là chậm, nhưng so sánh với tốc độ của Lý Dương thật sự là chậm hơn nhiều.
Lý Dương cười nói:
- A Thạc hắn vẫn luôn đi theo một đại trưởng lão của Hồng Bang tu luyện, còn ta lại theo một vị cao thủ thần bí tu luyện, tao ngộ khác nhau, cảnh giới tu luyện khác nhau cũng là bình thường!
Lý Dương đã chuẩn bị ổn cả rồi, một khi người của Tinh Cực tông hỏi hắn tại sao lại tu luyện nhanh như vậy, hắn sẽ đem tất cả đẩy lên người thần bí nhân, tên của thần bí nhân này là… sát thủ Tử Đạn!
- Cao thủ thần bí? Mạnh đến đâu?
Huyết Nguyệt hiếu kỳ rồi, có thể khiến Lý Dương nhanh như vậy đã đạt tới đao phách cảnh giới, hắn đích xác là hiếu kỳ muốn biết thần bí nhân này rốt cục lợi hại đến như thế nào.
Vương Thông bên cạnh nói:
- Rất mạnh! Theo ta được biết, năm đó dưới đáy sông Harder, tiểu bang New York, thần bí cao thủ kia đã tạo ra một dòng xoáy bạo tạc tính (ở đây ý là nói dòng xoáy có tính chất muốn nổ tung, từa tựa như kiểu dòng xoáy từ tính) có số năng lượng khổng lồ lên tới mấy chục triệu tinh, tương đương với năng lượng của một Độ Kiếp kỳ cao thủ. Mà thần bí cao thủ kia lại có thể khống chế năng lượng cường đại như thế, ít nhất cũng là cao thủ Độ Kiếp kỳ, thậm chí là Phi Thăng kỳ cao thủ cũng không biết chừng, cũng có khả năng là Tán tiên!
Huyết Nguyệt lập tức há to miệng kinh ngạc.
- Khống chế mấy chục triệu tinh năng lượng?
Huyết Nguyệt mặc dù chẳng bao giờ rời khỏi Côn Luân tiên cảnh nhưng đối với ngoại giới tốt xấu gì cũng có biết một chút, đối với cái gọi là "tinh" năng lượng cũng rất rõ ràng. Một người có thể khống chế dòng xoáy bạo tạc tính có năng lượng lên tới mấy chục triệu tinh. Cao thủ có công lực mạnh như vậy, tuyệt đối khiến cho người ta nghe mà sợ hãi.
- Sư đệ, vận khí của ngươi thật sự là khiến người hâm mộ a!
Huyết Nguyệt kinh ngạc thở dài.
Mấy người vừa nói chuyện vừa dùng tốc độ kinh người phi hành.
Lý Dương thỉnh thoảng nhìn thấy một vài tu chân giả bay qua, trong thiên địa mênh mang này, mỗi khi có một tu chân giả bay qua lại khiến cho Lý Dương cảm thấy nơi này rõ ràng khác hẳn tục thế.
- Nghe nói lão gia hỏa Ảo Quang chân nhân đó cuối cùng cũng độ kiếp, hừ hừ, tu luyện tới mấy trăm năm, thật sự khiến cho nghĩa phụ hắn Tầm Hoan chân nhân mất mặt!
Một tu chân giả ở phương xa nói, tu chân giả bên cạnh cũng tán đồng:
- Đúng vậy, Tầm Hoan chân nhân chỉ vỏn vẹn một trăm năm đã độ kiếp phi thăng, hơn nữa còn là một đao phá kiếp vân. Lần độ kiếp đó của Tầm Hoan chân nhân có thể nói là đã lưu truyền trong toàn bộ Côn Luân tiên cảnh. Nhưng nghĩa tử của người, tông chủ hiện tại của Tinh Cực Tông là Huyễn Quang chân nhân thì lại…
Dứt lời tu chân giả này lắc đầu quầy quậy.
- Ba sư đệ của Huyễn Quang chân nhân, một độ kiếp thất bại tu thành tán tiên, một đã độ kiếp đạt tới Đại Thành kỳ, còn một đã phi thăng, chỉ có Huyễn Quang chân nhân tu luyện chậm nhất! Ai, Tầm Hoan chân nhân có nghĩa tử này, thật là…
Hai tu chân giả vừa nói vừa phi hành, đột nhiên hai người nhìn thấy Huyết Nguyệt, họ liền lập tức ngậm miệng mà tăng tốc rời đi.
Huyết Nguyệt sắc mặt có chút âm trầm, Lý Dương cũng phải nhíu mày, với công lực của hắn cũng có thể nghe được cuộc nói chuyện của hai tu chân giả kia.
- Gia gia thật sự kém cỏi như vậy sao?
Lý Dương trong lòng thầm nghĩ.
Nhóm dịch của chúng tôi nguyện chia sẻ bản dịch cho tất cả các trang web nhưng ngoại trừ "4vn.eu".
Tập 5: Côn Luân tiên cảnh
/478
|