Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Lý Dương gật đầu.
- Sư điệt, hãy mau hành lễ!
Vương Thông lập tức truyền âm cho Lý Dương, nhưng Lý Dương vẫn đứng thẳng người nguyên như cũ.
Lý Phong Du cũng vì Lý Dương lo lắng, chỉ là hiện nay lão đối diện với Lý Dương lão cảm thấy vô cùng áy náy nên không tiện ra lệnh cho Lý Dương. Dù sao lão cũng đã bỏ mặc Lý Dương hơn ba mươi năm, bây giờ phụ tử vừa mới nhận nhau. Hơn nữa Lý Phong Du có thể cảm thụ được đứa con trai này của mình là một hài tử quật cường nếu bản thân yêu cầu hắn hành lễ, có lẽ kết quả lại thành không hay.
Lý Thạc cũng hướng về Lý Dương mà liên tục nháy mắt ám thị nhưng Lý Dương vẫn chẳng hề động đậy.
Ảo Quang chân nhân liếc qua Vương Thông rồi mỉm cười gật gật đầu, trong lòng Vương Thông lập tức kích động mà run rẩy nghĩ "Sư tôn người vừa cười với ta, người cười với ta, chẳng lẽ người đã tha thứ cho ta rồi?" Mặc dù không thể xác định được thái độ của Ảo Quang chân nhân đối với mình nhưng Vương Thông cũng đã ít hiều yên tâm hơn, ít nhất Ảo Quang chân nhân cũng không đuổi lão đi.
Còn lúc này Ảo Quang chân nhân lập tức đi đến bên cạnh Lý Dương nói:
- Lý Dương a, đến đây! Nhìn xem, Khả Khả có phải là rất đáng yêu không?
Ảo Quang chân nhân nhìn đứa bé trong lòng, trong mắt tràn đầy vẻ hiền từ.
Lý Thạc lập tức nhìn Lý Dương cười hì hì nói:
- Anh, đây là cháu trai của anh, thế nào? Không tệ chứ? Nó tên là Lý Khả, tiểu danh (tên gọi lúc nhỏ) là Khả Khả. Con trai đệ rất là đáng yêu đó!
- Rất đáng yêu!
Trên mặt Lý Dương cuối cùng cũng nở ra một nụ cười.
Ảo Quang chân nhân đột nhiên nhìn về phía Lý Dương rồi rất là tùy ý nói:
- Lý Dương, hình như ngươi có ý kiến với gia gia, ngươi có thể nói ra không?
Nghe được câu này, sắc mặt Lý Dương lập tức lạnh đi nói:
- Người là gia gia của ta, ta thừa nhận! Chỉ là ta muốn hỏi gia gia người, tại sao lại bắt ép những đệ tử của Tinh Cực tông phải đi tìm người yêu rồi sau đó lại ruồng bỏ để cảm ngộ Tinh Cực tam cảnh! Người có biết ta và A Thạc cũng vì vậy nên mới vừa sinh ra là đã không có phụ thân, mẫu thân ta còn phải sống cô độc một mình hơn ba mươi năm!
Nói đến đây, ngữ khí của Lý Dương càng trở nên nặng nề hơn:
- Còn may là mẫu thân ta cuối cùng cũng được ở chung với phụ thân. Nhưng những người khác của Tinh Cực Tông thì sao? Rất nhiều đệ tử của Tinh Cực Tông sau khi lĩnh ngộ được tam đại cảnh giới thì tìm khắp nơi mà không thấy người yêu trong quá khứ. Cảm ngộ mười mấy năm, mấy chục năm, người yêu bọn họ có một số đã gả cho người khác, có một số biến mất trong biển người mênh mông, thậm chí có người đã chết già! Người có biết cái quy tắc này rốt cuộc đã hại biết bao nhiêu người không?
Nghe được lời chất vấn của Lý Dương, sắc mặt mấy người Lý Phong Du, bao gồm cả Vương Thông đều biến đổi. Ảo Quang chân nhân trong Tinh Cực Tông là tuyệt đối là người chỉ nói một không nói hai, làm việc vô cùng quả quyết. Đối diện với Ảo Quang chân nhân, thật sự không có người nào dám ăn nói như vậy.
Nhưng đồng thời, mấy tu chân giả phía sau Lý Phong Du và Ảo Quang chân nhân sắc mặt trầm xuống. Hiển nhiên bọn họ cũng biết cái quy tắc này đã mang đến bao nhiêu thống khổ cho các huynh đệ trong tông phái. Thậm chí bọn họ cũng đã từng phải trải qua cái cảm giác tâm linh bị dày vò như vậy rồi.
Ảo Quang chân nhân nhìn Lý Dương cười khổ nói:
- Hài tử, con có biết Côn Luân tiên cảnh tổng cộng có bao nhiêu tông phái không?
Lý Dương lắt đầu nói:
- Không biết!
Ảo Quang khán nhân nói:
- Côn Luân tiên cảnh môn phái nhiều vô số, trong đó mười môn phái tu hành có thực lực mạnh nhất được gọi một cách đơn giản là "Nhất Cung Nhất Phái, Tứ Môn Tứ Tông". "Nhất Cung" chính là Thượng Thanh cung được hiệu xưng là Côn Luân tiên cảnh đệ nhất tông phái! "Nhất Phái" là Thục Sơn kiếm phái, môn phái duy nhất trong Côn Luân tiên cảnh có thể cùng Thượng Thanh cung phân tranh.
- "Tứ Môn" là Tây Cực môn, Kim Cương môn, Bắc Tông ngũ môn, Ngũ Hành môn! Tây Cực môn này là môn phái tu phật giả, bên trong được phân ra làm Phật tông và Mật tông. Kim Cương môn chính là phật môn kim cương luyện thể tu hành giả (cái này nó hơi lằng nhằng, nói cho dễ hiểu thì nó là các tu hành giả của phật môn tu luyện thân thể theo kiểu cấc vị Kim Cương trong phật môn). Họ chuyên tu luyện thân thể, cùng ma đạo tu hành giả có điểm giống nhau. Bắc Tông ngũ môn chính là Toàn Chân môn phái, Ngũ Hành môn thì không cần nói nhiều nữa, chắc nghe danh là con đã hiểu rồi.
- "Tứ Tông" là Độn Giáp tông, Tạm Thiết tông, Bách Hoa tông, Tinh Cực tông. Độn Giáp tông là tông phái dựa vào loại thuật kỳ môn độn giáp để tu luyện, Tạm Thiết tông là tông phái duy nhất trong thập đại tông phái chuyên môn luyện khí. Bách Hoa tông là tông phái duy nhất trong thập đại tông phái gồm toàn nữ tử. Tông phái cuối cùng chính là Tinh Cực tông ta!
Lý Dương nhìn về phía Ảo Quang chân nhân rồi nói:
- Người nói chuyện này để làm gì? Có quan hệ gì sao?
Khí thế trên người Ảo Quang chân nhân bắt đầu dâng lên, mắt lão nhìn thẳng vào Lý Dương nói:
- Đương nhiên là có quan hệ, trong thập đại tông phái, các tông phái còn lại đều có mấy ngàn năm thậm chí trên vạn năm lịch sử, nhưng duy nhất Tinh Cực tông ta là chỉ có mấy trăm năm lịch sử, một tông phái chỉ có mấy trăm năm lịch sử dựa vào cái gì trở thành một trong thập đại tông phái?
- Cao thủ, cao thủ tuyệt đối!
Ảo Quang chân nhân trong mắt hiện lên một tia tinh quang.
- Một tông phái mạnh và không mạnh chính là nhìn vào chuyện có bao nhiêu cao thủ, đặc biệt là đỉnh cấp cao thủ. Nhưng năm đó Tinh Cực Tông chúng ta chỉ là một tiểu tông phái chẳng ai để mắt trong Côn Luân tiên cảnh. Muốn phát triển thì phải có cao thủ, mà cao thủ là cần phải có thời gian mới có thể thành tựu, cho nên lĩnh ngộ "Tinh Cực tam cảnh" đã trở thành con đường tắt được lựa chọn!
- Như hiện nay, Tinh Cực Tông ta cao thủ như mây, mười mấy người cùng lứa với Phong Du tựa hồ như đều đã là Độ Kiếp kỳ (Hoàng sắc đao phách cảnh giới – tác giả) cao thủ. Còn trong thế hệ của Huyết Nguyệt, trong gần trăm người cũng có quá nửa đạt tới Nguyên Anh kỳ. Hơn nữa phi đao nhập đạo vốn đã có công kích lực rất kinh người, nều là cao thủ đồng cấp và trên người đối phương không có pháp khí trân quý gì, thậm chí có thể giết chết trong nháy mắt! Hừ hừ, Tinh Cực Tông ta hiện nay phóng mắt ra khắp cả Côn Luân tiên cảnh cũng chỉ có Thục Sơn kiếm phái và Thượng Thanh cung là có thể phân tranh.
Trong lời nói của Ảo Quang chân nhân tràn ngập sự tự hào.
Một tông phái chỉ có mấy trăm năm lịch sử mà phát triển đến mức như bây giờ, hơn nữa cơ hồ tất cả mọi chuyện của tông phái đều do một mình hắn quản lý, Lý Tầm Hoan năm đó không để ý gì đến tông phái, căn bản không quản lý tới. Hơn nữa người đã sớm phi thăng lên Tiên giới rồi.
- Đáng giá sao? Vì một chút hư danh mà phải như vậy thì đáng giá sao?
Lý Dương lạnh nhạt nói.
Ảo Quang chân nhân nhìn về phía Lý Dương rồi kiên quyết nói:
- Đáng giá, đương nhiên đáng giá, bất quá chuyện này không phải hư danh! Lý Dương, ngươi tưởng rằng Côn Luân tiên cảnh là nơi thần tiên? Là nơi hòa bình?
Ảo Quang chân nhân hỏi ngược lại Lý Dương.
- Không, nơi đây không phải là nơi hòa bình!
Ảo Quang chân nhân ngạo nghễ nói:
- Đây chính là nơi cường giả vi tôn, không có tông phái cường đại, chúng đệ tử của tông phái ra ngoài bị người ta bắt nạt đều không có biện pháp. Năm đó, khi nghĩa phụ của ta là Tầm Hoan chân nhân vừa mới phi thăng Tiên giới, Tinh Cực tông ta thực lực cực kỳ bạc nhược, cơ hồ bất kỳ tông phái nào đều cũng có thể bắt nạt chúng ta. Khi ta cùng ba vị sư đệ bị người bắt nạt thì cũng chỉ có thể nhẫn nhịn, bản thân kiếm được thiên tài địa bảo, bị người đoạt mất cũng không dám nói gì!
- Tại sao? Tại sao lại như vậy?
Ảo Quang chân nhân nói ra những lời tự đáy lòng, tựa hồ như ông đã có chút kích động.
- Chính là bởi vì lúc đó Tinh Cực tông ta quá yếu! Hơn nữa trong Côn Luân tiên cảnh thiên tài địa bảo cũng ít, số lượng linh thạch cũng không phải là nhiều, nếu tông phái không có thực lực thì làm sao có thể có được những thứ đó.
- Thiên Vân sơn mạch trải dài mấy ngàn dặm nhưng chỉ có một tông phái Tinh Cực Tông ta, sơn mạch lớn như vậy, thiên tài địa bảo nhiều đếm không xuể, tất cả thứ đó cũng chỉ thuộc về Tinh Cực Tông ta, tại sao? Bởi vì bây giờ Tinh Cực Tông ta cường đại!
Nói đến đây, tâm tình Ảo Quang chân nhân đã bình tĩnh lại một chút.
Các tu chân giả của Tinh Cực Tông xung quanh, bao gồm cả Vương Thông đều lộ vẻ tự hào. Bọn họ đều đã trải qua sự phát triển của Tinh Cực tông, năm đó khi Vương Thông còn nhỏ, Tinh Cực tông vẫn chưa thể coi là một đại môn phái, trong Thiên Vân sơn mạch cũng có mấy chục tông phái cùng tranh đoạt thiên tài địa bảo và minh tranh ám đấu với nhau.
Bây giờ cả một dãy Thiên Vân sơn mạch dài mấy nghìn dặm đều đã thuộc về duy nhất Tinh Cực tông!
"Ngày nay, Tinh Cực tông ta cao thủ đã đủ. Chỉ cần không phát sinh chuyện cao thủ đoạn tầng (đứt đoạn, ý chỉ cao thủ ở một đời nào đó bị thiếu), Tinh Cực tông ta vẫn sẽ mãi cường đại, đệ tử càng nhiều, cao thủ cũng càng nhiều." Nói đến đây là đã có thể dự tính được tương lai của Tinh Cực tông.
Ảo Quang chân nhân đột nhiên nói:
- Bây giờ, mệnh lệnh dành cho các đệ tử tu luyện "Tinh Cực tam cảnh" lúc trước đã có thể giải trừ rồi.
Thạch phá thiên kinh! (thành ngữ: ý chỉ vô cùng bất ngờ, đột xuất!)
Tất cả mọi người đều kinh hô một trận, Lý Dương cũng chấn kinh nhìn về phía Ảo Quang chân nhân.
Ảo Quang chân nhân nhìn về phía Vương Thông và mỉm cười nói:
- Thông nhi, lúc trước ngươi kiến nghị ta phế bỏ quy tắc kia đi. Nhưng khi đó còn chưa được, khi đó Tinh Cực tông ta thực lực vẫn không đủ mạnh. Bây giờ Tinh Cực tông đã mạnh rồi, cho dù không tu luyện "Tinh Cực tam cảnh" cao thủ cũng vẫn sẽ càng ngày càng nhiều, vì thế bây giờ đã không cần quy tắc kia nữa!
Đích xác.
Bây giờ đệ tử của Tinh Cực tông đời sau nhiều hơn đời trước. Trong thời của Ảo Quang chân nhân kia chỉ có bốn người, cùng thời Lý Phong Du có chừng gần hai mươi người. Đồng bối với Huyết Nguyệt thì có tới gần một trăm người. Bây giờ số Độ Kiếp kỳ cao thủ phần nhiều là đệ tử cùng thời với Lý Phong Du, mà sau mấy chục năm nữa sẽ là đệ tử cùng đời với Huyết Nguyệt, đến lúc đó cao thủ sẽ như mây!
Đương nhiên, số đệ tử không thể cứ không ngừng gia tăng như vậy, khả năng bồi dưỡng đệ tử của một tông phái cũng có cực hạn. Tuy Thiên Vân sơn mạch rộng lớn như vậy, nhưng nhiều nhất cũng chỉ có thể nuôi sống mấy ngàn tu chân giả.
Đến mức độ như ngày nay, Tinh Cực tông không cần tu luyện "Tinh Cực tam cảnh" nữa, dù sao Tinh Cực tông các cấp bậc cao thủ đều đã có cả, hình thành một chuỗi liên tục, quy tắc cho đệ tử luyện "Tinh Cực tam cảnh" đã không cần nữa.
- Sư huynh chuẩn bị chờ sau khi huynh độ kiếp thành công sẽ tuyên bố tin tức này, không ngờ hôm nay lại vì lời nói của hài tử Lý Dương này mà tuyên bố trước!
Lại có thêm hai người từ tiền điện tiến đến, chính là hai vị sư đệ của Ảo Quang chân nhân.
Tin tức này Ảo Quang chân nhân đã chuẩn bị từ trước khi Lý Dương hỏi rồi.
Lý Dương lúc này mới cảm thấy xấu hổ, có lẽ cho dù bản thân không nói thì một thời gian sau Ảo Quang chân nhân cũng sẽ tuyên bố ra.
- Thông nhi, năm đó việc con bị trục xuất ra khỏi sư môn cũng là bất đắc dĩ, dù sao tông quy cũng phải giữ!
Ảo Quang chân nhân nhìn đại đệ tử của mình với vẻ áy náy.
Tam sư đệ của Ảo Quang chân nhân, tán tiên Lãnh Vũ bên cạnh nói:
- Vương Thông, năm đó trục xuất ngươi ra khỏi sư môn nhưng lại không phế bỏ công lực của ngươi, ngươi cũng nên hiểu được dụng tâm của sư tôn ngươi chứ!
Trong lòng Vương Thông đến giờ mới giật mình đại ngộ.
Trong Côn Luân tiên cảnh, thông thường khi trục xuất đệ tử khỏi sư môn đều sẽ phế bỏ hết công lực của đệ tử. Chuyện mình không bị phế bỏ công lực, Vương Thông vẫn luôn cảm thấy rất mê hoặc. Bây giờ xem ra tất cả đều đã rất rõ ràng rồi, lúc trước Ảo Quang chân nhân trục xuất Vương Thông khỏi sư môn cũng là cố chịu đau lòng mà làm như vậy, chuyện không phế bỏ công lực của lão cùng là rất dễ hiểu.
- Thông nhi, bây giờ ta lại thu con làm đồ đệ, để con trở lại sư môn, con có nguyện ý không?
Ảo Quang chân nhân nhìn Vương Thông nói.
Vương Thông vừa nghe thấy, đầu óc liền như đang vang lên một trận sấm sét ầm ầm.
Trở về sư môn, lão đã suy nghĩ rất lâu rồi. Từ lúc bước vào Côn Luân tiên cảnh, trong lòng lão vẫn luôn thấp thỏm, thậm chí còn lo lắng bản thân bước vào tông phái sẽ bị đuổi ra, lão chưa từng nghĩ đến chuyện bản thân còn có thể trở lại môn phái.
- Con có nguyện ý không?
Ảo Quang chân nhân hỏi thêm lần nữa.
Vương Thông lúc này mới bừng tỉnh, lão vội vàng nói:
- Đệ tử nguyện ý, đệ tử nguyện ý!
Lúc này, nước mắt Vương Thông đã chảy đầy mặt.
Lý Phong Du cũng như đám huynh đệ của Vương Thông ai cũng mỉm cười nhìn Vương Thông, tất cả đều vì đại sư huynh Vương Thông mà cao hứng.
Lý Dương cũng cười mà nhìn tất cả mọi việc xảy ra, hắn cả thấy thật là cao hứng.
- Gia gia, xin người tha lỗi cho tôn nhi vừa rồi đã vô lễ!
Lý Dương lúc này mới cung kính khom người hành lễ với Ảo Quang chân nhân.
Ảo Quang chân nhân lập tức mỉm cười gật đầu nói:
- Hảo, hảo, tôn nhi tốt của ta!
Bỗng dưng Ảo Quang chân nhân hai mắt sáng lên, lão ngạc nhiên nói:
- Lý Dương, không ngờ con đã luyện thành đao phách, đạt tới Nguyên Anh cảnh giới!
Hạng Vũ đã đem ma sát lực của Lý Dương ẩn tàng hết, nhưng tu vi đao phách lại không ẩn tàng.
- Thời gian đã được bao lâu đâu, nghe Lý Thạc nói hai huynh đệ các ngươi từ sáu mười sáu tuổi mới bắt đầu chân chính tu luyện!
Ảo Quang chân nhân tán thưởng.
Lý Dương không muốn gây nên sự chấn động quá mức nên bèn gật đầu.
Trên thực thế, Lý Thạc là từ thập sáu tuổi thì bắt đầu tu luyện nội công, còn Lý Dương thì từ hai mươi hai tuổi mới thật sự bắt đầu tu luyện nội công. Thời gian so với Lý Thạc còn ngắn hơn rất nhiều.
- Mười tám năm, chỉ mười tám năm đã đạt tới Nguyên Anh cảnh giới. Kỳ tích, ngay cả nghĩa phụ Tầm Hoan chân nhân cũng không có tốc độ nhanh như vậy, thật là kỳ tích a!
Ảo Quang chân nhân không ngừng kinh ngạc kêu lên.
Mười mấy cao thủ tiền bối của Tinh Cực Tông đứng xung quanh đều kinh ngạc kêu lên, mười tám năm đạt tới Nguyên Anh cảnh giới, đây đích xác là một kỳ tích.
- Phong Du, hãy mau an bài phòng xá cho Lý Dương, ta muốn lập tức cùng đứa cháu ngoan này của ta nói chuyện!
Ảo Quang chân nhân ra lệnh cho Lý Phong Du.
- Dạ, phụ thân!
Lý Phong Du lập tức vâng một tiếng nói.
- Hai đứa bé này là ai? Sao ta cảm thấy…
Ảo Quang chân nhân thoáng một cái đã chăm chú nhìn Lily và Jake, chỉ là Ảo Quang chân nhân thật sự vẫn chưa biết tại tây phương ở tục thế có Lang nhân tồn tại. Mặc dù trong Ma giới cũng có, nhưng Ảo Quang chân nhân chưa từng đi đến Ma giới nên đương nhiên không biết.
Vương Thông lập tức truyền âm cho Ảo Quang chân nhân:
- Sư tôn, hai người bọn chúng là đồ đệ của con đã thu tại thế tục, trên người bọn chúng có đeo một khối ngọc bội…
Vương Thông đem hình dáng của ngọc bội ra miêu tả lại rõ ràng.
Sau khi Ảo Quang chân nhân nghe xong, hai mắt lập tức sáng lên, ánh mắt lão nhìn Lily cùng Jake cũng đã nhu hòa hơn rất nhiều.
- Nếu đã là đồ đệ của Thông nhi thì cũng xem như là đệ tử của Tinh Cực tông ta rồi, các con cứ an tâm ở lại Tinh Cực tông, việc tìm kiếm phụ thân các con thì hãy chờ một thời gian nữa! Đương nhiên các con cứ yên tâm, Tinh Cực tông ta nhất định sẽ giúp các con tìm được phụ thân.
Ảo Quang chân nhân mỉm cười nói với Lily và Jake.
Lily và Jake nhìn thấy Ảo Quang chân nhân nói chuyện với bọn họ hữu hảo như vậy, trong lòng không khỏi hưng phấn mà vội vàng vâng dạ.
Nhóm dịch của chúng tôi nguyện chia sẻ bản dịch cho tất cả các trang web nhưng ngoại trừ "4vn.eu".
Tập 5: Côn Luân tiên cảnh
Lý Dương gật đầu.
- Sư điệt, hãy mau hành lễ!
Vương Thông lập tức truyền âm cho Lý Dương, nhưng Lý Dương vẫn đứng thẳng người nguyên như cũ.
Lý Phong Du cũng vì Lý Dương lo lắng, chỉ là hiện nay lão đối diện với Lý Dương lão cảm thấy vô cùng áy náy nên không tiện ra lệnh cho Lý Dương. Dù sao lão cũng đã bỏ mặc Lý Dương hơn ba mươi năm, bây giờ phụ tử vừa mới nhận nhau. Hơn nữa Lý Phong Du có thể cảm thụ được đứa con trai này của mình là một hài tử quật cường nếu bản thân yêu cầu hắn hành lễ, có lẽ kết quả lại thành không hay.
Lý Thạc cũng hướng về Lý Dương mà liên tục nháy mắt ám thị nhưng Lý Dương vẫn chẳng hề động đậy.
Ảo Quang chân nhân liếc qua Vương Thông rồi mỉm cười gật gật đầu, trong lòng Vương Thông lập tức kích động mà run rẩy nghĩ "Sư tôn người vừa cười với ta, người cười với ta, chẳng lẽ người đã tha thứ cho ta rồi?" Mặc dù không thể xác định được thái độ của Ảo Quang chân nhân đối với mình nhưng Vương Thông cũng đã ít hiều yên tâm hơn, ít nhất Ảo Quang chân nhân cũng không đuổi lão đi.
Còn lúc này Ảo Quang chân nhân lập tức đi đến bên cạnh Lý Dương nói:
- Lý Dương a, đến đây! Nhìn xem, Khả Khả có phải là rất đáng yêu không?
Ảo Quang chân nhân nhìn đứa bé trong lòng, trong mắt tràn đầy vẻ hiền từ.
Lý Thạc lập tức nhìn Lý Dương cười hì hì nói:
- Anh, đây là cháu trai của anh, thế nào? Không tệ chứ? Nó tên là Lý Khả, tiểu danh (tên gọi lúc nhỏ) là Khả Khả. Con trai đệ rất là đáng yêu đó!
- Rất đáng yêu!
Trên mặt Lý Dương cuối cùng cũng nở ra một nụ cười.
Ảo Quang chân nhân đột nhiên nhìn về phía Lý Dương rồi rất là tùy ý nói:
- Lý Dương, hình như ngươi có ý kiến với gia gia, ngươi có thể nói ra không?
Nghe được câu này, sắc mặt Lý Dương lập tức lạnh đi nói:
- Người là gia gia của ta, ta thừa nhận! Chỉ là ta muốn hỏi gia gia người, tại sao lại bắt ép những đệ tử của Tinh Cực tông phải đi tìm người yêu rồi sau đó lại ruồng bỏ để cảm ngộ Tinh Cực tam cảnh! Người có biết ta và A Thạc cũng vì vậy nên mới vừa sinh ra là đã không có phụ thân, mẫu thân ta còn phải sống cô độc một mình hơn ba mươi năm!
Nói đến đây, ngữ khí của Lý Dương càng trở nên nặng nề hơn:
- Còn may là mẫu thân ta cuối cùng cũng được ở chung với phụ thân. Nhưng những người khác của Tinh Cực Tông thì sao? Rất nhiều đệ tử của Tinh Cực Tông sau khi lĩnh ngộ được tam đại cảnh giới thì tìm khắp nơi mà không thấy người yêu trong quá khứ. Cảm ngộ mười mấy năm, mấy chục năm, người yêu bọn họ có một số đã gả cho người khác, có một số biến mất trong biển người mênh mông, thậm chí có người đã chết già! Người có biết cái quy tắc này rốt cuộc đã hại biết bao nhiêu người không?
Nghe được lời chất vấn của Lý Dương, sắc mặt mấy người Lý Phong Du, bao gồm cả Vương Thông đều biến đổi. Ảo Quang chân nhân trong Tinh Cực Tông là tuyệt đối là người chỉ nói một không nói hai, làm việc vô cùng quả quyết. Đối diện với Ảo Quang chân nhân, thật sự không có người nào dám ăn nói như vậy.
Nhưng đồng thời, mấy tu chân giả phía sau Lý Phong Du và Ảo Quang chân nhân sắc mặt trầm xuống. Hiển nhiên bọn họ cũng biết cái quy tắc này đã mang đến bao nhiêu thống khổ cho các huynh đệ trong tông phái. Thậm chí bọn họ cũng đã từng phải trải qua cái cảm giác tâm linh bị dày vò như vậy rồi.
Ảo Quang chân nhân nhìn Lý Dương cười khổ nói:
- Hài tử, con có biết Côn Luân tiên cảnh tổng cộng có bao nhiêu tông phái không?
Lý Dương lắt đầu nói:
- Không biết!
Ảo Quang khán nhân nói:
- Côn Luân tiên cảnh môn phái nhiều vô số, trong đó mười môn phái tu hành có thực lực mạnh nhất được gọi một cách đơn giản là "Nhất Cung Nhất Phái, Tứ Môn Tứ Tông". "Nhất Cung" chính là Thượng Thanh cung được hiệu xưng là Côn Luân tiên cảnh đệ nhất tông phái! "Nhất Phái" là Thục Sơn kiếm phái, môn phái duy nhất trong Côn Luân tiên cảnh có thể cùng Thượng Thanh cung phân tranh.
- "Tứ Môn" là Tây Cực môn, Kim Cương môn, Bắc Tông ngũ môn, Ngũ Hành môn! Tây Cực môn này là môn phái tu phật giả, bên trong được phân ra làm Phật tông và Mật tông. Kim Cương môn chính là phật môn kim cương luyện thể tu hành giả (cái này nó hơi lằng nhằng, nói cho dễ hiểu thì nó là các tu hành giả của phật môn tu luyện thân thể theo kiểu cấc vị Kim Cương trong phật môn). Họ chuyên tu luyện thân thể, cùng ma đạo tu hành giả có điểm giống nhau. Bắc Tông ngũ môn chính là Toàn Chân môn phái, Ngũ Hành môn thì không cần nói nhiều nữa, chắc nghe danh là con đã hiểu rồi.
- "Tứ Tông" là Độn Giáp tông, Tạm Thiết tông, Bách Hoa tông, Tinh Cực tông. Độn Giáp tông là tông phái dựa vào loại thuật kỳ môn độn giáp để tu luyện, Tạm Thiết tông là tông phái duy nhất trong thập đại tông phái chuyên môn luyện khí. Bách Hoa tông là tông phái duy nhất trong thập đại tông phái gồm toàn nữ tử. Tông phái cuối cùng chính là Tinh Cực tông ta!
Lý Dương nhìn về phía Ảo Quang chân nhân rồi nói:
- Người nói chuyện này để làm gì? Có quan hệ gì sao?
Khí thế trên người Ảo Quang chân nhân bắt đầu dâng lên, mắt lão nhìn thẳng vào Lý Dương nói:
- Đương nhiên là có quan hệ, trong thập đại tông phái, các tông phái còn lại đều có mấy ngàn năm thậm chí trên vạn năm lịch sử, nhưng duy nhất Tinh Cực tông ta là chỉ có mấy trăm năm lịch sử, một tông phái chỉ có mấy trăm năm lịch sử dựa vào cái gì trở thành một trong thập đại tông phái?
- Cao thủ, cao thủ tuyệt đối!
Ảo Quang chân nhân trong mắt hiện lên một tia tinh quang.
- Một tông phái mạnh và không mạnh chính là nhìn vào chuyện có bao nhiêu cao thủ, đặc biệt là đỉnh cấp cao thủ. Nhưng năm đó Tinh Cực Tông chúng ta chỉ là một tiểu tông phái chẳng ai để mắt trong Côn Luân tiên cảnh. Muốn phát triển thì phải có cao thủ, mà cao thủ là cần phải có thời gian mới có thể thành tựu, cho nên lĩnh ngộ "Tinh Cực tam cảnh" đã trở thành con đường tắt được lựa chọn!
- Như hiện nay, Tinh Cực Tông ta cao thủ như mây, mười mấy người cùng lứa với Phong Du tựa hồ như đều đã là Độ Kiếp kỳ (Hoàng sắc đao phách cảnh giới – tác giả) cao thủ. Còn trong thế hệ của Huyết Nguyệt, trong gần trăm người cũng có quá nửa đạt tới Nguyên Anh kỳ. Hơn nữa phi đao nhập đạo vốn đã có công kích lực rất kinh người, nều là cao thủ đồng cấp và trên người đối phương không có pháp khí trân quý gì, thậm chí có thể giết chết trong nháy mắt! Hừ hừ, Tinh Cực Tông ta hiện nay phóng mắt ra khắp cả Côn Luân tiên cảnh cũng chỉ có Thục Sơn kiếm phái và Thượng Thanh cung là có thể phân tranh.
Trong lời nói của Ảo Quang chân nhân tràn ngập sự tự hào.
Một tông phái chỉ có mấy trăm năm lịch sử mà phát triển đến mức như bây giờ, hơn nữa cơ hồ tất cả mọi chuyện của tông phái đều do một mình hắn quản lý, Lý Tầm Hoan năm đó không để ý gì đến tông phái, căn bản không quản lý tới. Hơn nữa người đã sớm phi thăng lên Tiên giới rồi.
- Đáng giá sao? Vì một chút hư danh mà phải như vậy thì đáng giá sao?
Lý Dương lạnh nhạt nói.
Ảo Quang chân nhân nhìn về phía Lý Dương rồi kiên quyết nói:
- Đáng giá, đương nhiên đáng giá, bất quá chuyện này không phải hư danh! Lý Dương, ngươi tưởng rằng Côn Luân tiên cảnh là nơi thần tiên? Là nơi hòa bình?
Ảo Quang chân nhân hỏi ngược lại Lý Dương.
- Không, nơi đây không phải là nơi hòa bình!
Ảo Quang chân nhân ngạo nghễ nói:
- Đây chính là nơi cường giả vi tôn, không có tông phái cường đại, chúng đệ tử của tông phái ra ngoài bị người ta bắt nạt đều không có biện pháp. Năm đó, khi nghĩa phụ của ta là Tầm Hoan chân nhân vừa mới phi thăng Tiên giới, Tinh Cực tông ta thực lực cực kỳ bạc nhược, cơ hồ bất kỳ tông phái nào đều cũng có thể bắt nạt chúng ta. Khi ta cùng ba vị sư đệ bị người bắt nạt thì cũng chỉ có thể nhẫn nhịn, bản thân kiếm được thiên tài địa bảo, bị người đoạt mất cũng không dám nói gì!
- Tại sao? Tại sao lại như vậy?
Ảo Quang chân nhân nói ra những lời tự đáy lòng, tựa hồ như ông đã có chút kích động.
- Chính là bởi vì lúc đó Tinh Cực tông ta quá yếu! Hơn nữa trong Côn Luân tiên cảnh thiên tài địa bảo cũng ít, số lượng linh thạch cũng không phải là nhiều, nếu tông phái không có thực lực thì làm sao có thể có được những thứ đó.
- Thiên Vân sơn mạch trải dài mấy ngàn dặm nhưng chỉ có một tông phái Tinh Cực Tông ta, sơn mạch lớn như vậy, thiên tài địa bảo nhiều đếm không xuể, tất cả thứ đó cũng chỉ thuộc về Tinh Cực Tông ta, tại sao? Bởi vì bây giờ Tinh Cực Tông ta cường đại!
Nói đến đây, tâm tình Ảo Quang chân nhân đã bình tĩnh lại một chút.
Các tu chân giả của Tinh Cực Tông xung quanh, bao gồm cả Vương Thông đều lộ vẻ tự hào. Bọn họ đều đã trải qua sự phát triển của Tinh Cực tông, năm đó khi Vương Thông còn nhỏ, Tinh Cực tông vẫn chưa thể coi là một đại môn phái, trong Thiên Vân sơn mạch cũng có mấy chục tông phái cùng tranh đoạt thiên tài địa bảo và minh tranh ám đấu với nhau.
Bây giờ cả một dãy Thiên Vân sơn mạch dài mấy nghìn dặm đều đã thuộc về duy nhất Tinh Cực tông!
"Ngày nay, Tinh Cực tông ta cao thủ đã đủ. Chỉ cần không phát sinh chuyện cao thủ đoạn tầng (đứt đoạn, ý chỉ cao thủ ở một đời nào đó bị thiếu), Tinh Cực tông ta vẫn sẽ mãi cường đại, đệ tử càng nhiều, cao thủ cũng càng nhiều." Nói đến đây là đã có thể dự tính được tương lai của Tinh Cực tông.
Ảo Quang chân nhân đột nhiên nói:
- Bây giờ, mệnh lệnh dành cho các đệ tử tu luyện "Tinh Cực tam cảnh" lúc trước đã có thể giải trừ rồi.
Thạch phá thiên kinh! (thành ngữ: ý chỉ vô cùng bất ngờ, đột xuất!)
Tất cả mọi người đều kinh hô một trận, Lý Dương cũng chấn kinh nhìn về phía Ảo Quang chân nhân.
Ảo Quang chân nhân nhìn về phía Vương Thông và mỉm cười nói:
- Thông nhi, lúc trước ngươi kiến nghị ta phế bỏ quy tắc kia đi. Nhưng khi đó còn chưa được, khi đó Tinh Cực tông ta thực lực vẫn không đủ mạnh. Bây giờ Tinh Cực tông đã mạnh rồi, cho dù không tu luyện "Tinh Cực tam cảnh" cao thủ cũng vẫn sẽ càng ngày càng nhiều, vì thế bây giờ đã không cần quy tắc kia nữa!
Đích xác.
Bây giờ đệ tử của Tinh Cực tông đời sau nhiều hơn đời trước. Trong thời của Ảo Quang chân nhân kia chỉ có bốn người, cùng thời Lý Phong Du có chừng gần hai mươi người. Đồng bối với Huyết Nguyệt thì có tới gần một trăm người. Bây giờ số Độ Kiếp kỳ cao thủ phần nhiều là đệ tử cùng thời với Lý Phong Du, mà sau mấy chục năm nữa sẽ là đệ tử cùng đời với Huyết Nguyệt, đến lúc đó cao thủ sẽ như mây!
Đương nhiên, số đệ tử không thể cứ không ngừng gia tăng như vậy, khả năng bồi dưỡng đệ tử của một tông phái cũng có cực hạn. Tuy Thiên Vân sơn mạch rộng lớn như vậy, nhưng nhiều nhất cũng chỉ có thể nuôi sống mấy ngàn tu chân giả.
Đến mức độ như ngày nay, Tinh Cực tông không cần tu luyện "Tinh Cực tam cảnh" nữa, dù sao Tinh Cực tông các cấp bậc cao thủ đều đã có cả, hình thành một chuỗi liên tục, quy tắc cho đệ tử luyện "Tinh Cực tam cảnh" đã không cần nữa.
- Sư huynh chuẩn bị chờ sau khi huynh độ kiếp thành công sẽ tuyên bố tin tức này, không ngờ hôm nay lại vì lời nói của hài tử Lý Dương này mà tuyên bố trước!
Lại có thêm hai người từ tiền điện tiến đến, chính là hai vị sư đệ của Ảo Quang chân nhân.
Tin tức này Ảo Quang chân nhân đã chuẩn bị từ trước khi Lý Dương hỏi rồi.
Lý Dương lúc này mới cảm thấy xấu hổ, có lẽ cho dù bản thân không nói thì một thời gian sau Ảo Quang chân nhân cũng sẽ tuyên bố ra.
- Thông nhi, năm đó việc con bị trục xuất ra khỏi sư môn cũng là bất đắc dĩ, dù sao tông quy cũng phải giữ!
Ảo Quang chân nhân nhìn đại đệ tử của mình với vẻ áy náy.
Tam sư đệ của Ảo Quang chân nhân, tán tiên Lãnh Vũ bên cạnh nói:
- Vương Thông, năm đó trục xuất ngươi ra khỏi sư môn nhưng lại không phế bỏ công lực của ngươi, ngươi cũng nên hiểu được dụng tâm của sư tôn ngươi chứ!
Trong lòng Vương Thông đến giờ mới giật mình đại ngộ.
Trong Côn Luân tiên cảnh, thông thường khi trục xuất đệ tử khỏi sư môn đều sẽ phế bỏ hết công lực của đệ tử. Chuyện mình không bị phế bỏ công lực, Vương Thông vẫn luôn cảm thấy rất mê hoặc. Bây giờ xem ra tất cả đều đã rất rõ ràng rồi, lúc trước Ảo Quang chân nhân trục xuất Vương Thông khỏi sư môn cũng là cố chịu đau lòng mà làm như vậy, chuyện không phế bỏ công lực của lão cùng là rất dễ hiểu.
- Thông nhi, bây giờ ta lại thu con làm đồ đệ, để con trở lại sư môn, con có nguyện ý không?
Ảo Quang chân nhân nhìn Vương Thông nói.
Vương Thông vừa nghe thấy, đầu óc liền như đang vang lên một trận sấm sét ầm ầm.
Trở về sư môn, lão đã suy nghĩ rất lâu rồi. Từ lúc bước vào Côn Luân tiên cảnh, trong lòng lão vẫn luôn thấp thỏm, thậm chí còn lo lắng bản thân bước vào tông phái sẽ bị đuổi ra, lão chưa từng nghĩ đến chuyện bản thân còn có thể trở lại môn phái.
- Con có nguyện ý không?
Ảo Quang chân nhân hỏi thêm lần nữa.
Vương Thông lúc này mới bừng tỉnh, lão vội vàng nói:
- Đệ tử nguyện ý, đệ tử nguyện ý!
Lúc này, nước mắt Vương Thông đã chảy đầy mặt.
Lý Phong Du cũng như đám huynh đệ của Vương Thông ai cũng mỉm cười nhìn Vương Thông, tất cả đều vì đại sư huynh Vương Thông mà cao hứng.
Lý Dương cũng cười mà nhìn tất cả mọi việc xảy ra, hắn cả thấy thật là cao hứng.
- Gia gia, xin người tha lỗi cho tôn nhi vừa rồi đã vô lễ!
Lý Dương lúc này mới cung kính khom người hành lễ với Ảo Quang chân nhân.
Ảo Quang chân nhân lập tức mỉm cười gật đầu nói:
- Hảo, hảo, tôn nhi tốt của ta!
Bỗng dưng Ảo Quang chân nhân hai mắt sáng lên, lão ngạc nhiên nói:
- Lý Dương, không ngờ con đã luyện thành đao phách, đạt tới Nguyên Anh cảnh giới!
Hạng Vũ đã đem ma sát lực của Lý Dương ẩn tàng hết, nhưng tu vi đao phách lại không ẩn tàng.
- Thời gian đã được bao lâu đâu, nghe Lý Thạc nói hai huynh đệ các ngươi từ sáu mười sáu tuổi mới bắt đầu chân chính tu luyện!
Ảo Quang chân nhân tán thưởng.
Lý Dương không muốn gây nên sự chấn động quá mức nên bèn gật đầu.
Trên thực thế, Lý Thạc là từ thập sáu tuổi thì bắt đầu tu luyện nội công, còn Lý Dương thì từ hai mươi hai tuổi mới thật sự bắt đầu tu luyện nội công. Thời gian so với Lý Thạc còn ngắn hơn rất nhiều.
- Mười tám năm, chỉ mười tám năm đã đạt tới Nguyên Anh cảnh giới. Kỳ tích, ngay cả nghĩa phụ Tầm Hoan chân nhân cũng không có tốc độ nhanh như vậy, thật là kỳ tích a!
Ảo Quang chân nhân không ngừng kinh ngạc kêu lên.
Mười mấy cao thủ tiền bối của Tinh Cực Tông đứng xung quanh đều kinh ngạc kêu lên, mười tám năm đạt tới Nguyên Anh cảnh giới, đây đích xác là một kỳ tích.
- Phong Du, hãy mau an bài phòng xá cho Lý Dương, ta muốn lập tức cùng đứa cháu ngoan này của ta nói chuyện!
Ảo Quang chân nhân ra lệnh cho Lý Phong Du.
- Dạ, phụ thân!
Lý Phong Du lập tức vâng một tiếng nói.
- Hai đứa bé này là ai? Sao ta cảm thấy…
Ảo Quang chân nhân thoáng một cái đã chăm chú nhìn Lily và Jake, chỉ là Ảo Quang chân nhân thật sự vẫn chưa biết tại tây phương ở tục thế có Lang nhân tồn tại. Mặc dù trong Ma giới cũng có, nhưng Ảo Quang chân nhân chưa từng đi đến Ma giới nên đương nhiên không biết.
Vương Thông lập tức truyền âm cho Ảo Quang chân nhân:
- Sư tôn, hai người bọn chúng là đồ đệ của con đã thu tại thế tục, trên người bọn chúng có đeo một khối ngọc bội…
Vương Thông đem hình dáng của ngọc bội ra miêu tả lại rõ ràng.
Sau khi Ảo Quang chân nhân nghe xong, hai mắt lập tức sáng lên, ánh mắt lão nhìn Lily cùng Jake cũng đã nhu hòa hơn rất nhiều.
- Nếu đã là đồ đệ của Thông nhi thì cũng xem như là đệ tử của Tinh Cực tông ta rồi, các con cứ an tâm ở lại Tinh Cực tông, việc tìm kiếm phụ thân các con thì hãy chờ một thời gian nữa! Đương nhiên các con cứ yên tâm, Tinh Cực tông ta nhất định sẽ giúp các con tìm được phụ thân.
Ảo Quang chân nhân mỉm cười nói với Lily và Jake.
Lily và Jake nhìn thấy Ảo Quang chân nhân nói chuyện với bọn họ hữu hảo như vậy, trong lòng không khỏi hưng phấn mà vội vàng vâng dạ.
Nhóm dịch của chúng tôi nguyện chia sẻ bản dịch cho tất cả các trang web nhưng ngoại trừ "4vn.eu".
Tập 5: Côn Luân tiên cảnh
/478
|