Luân Đôn.
"Làm phiền thông báo một tiếng, nói là Lâm Thiên Vũ tiên sinh đến bái kiến Đại giáo chủ Martin". Trợ thủ của Lâm Thiên vũ cung kính nói với cấp dưới của Đại giáo chủ Martin.
Đại giáo chủ Martin, người phụ trách cao nhất của Giáo đình tại Anh quốc Luân Đôn. Vị Hồng Y đại giáo chủ này trong Giáo đình địa vị tôn sùng chỉ dưới Giáo hoàng, lần này Lâm Thiên Vũ chính là muốn nhờ ông ta giúp đỡ tra xem ai đã treo thưởng tính mạng toàn gia hắn.
"A Thiên, trại huấn luyện tại Phi Châu đã hoàn toàn chuẩn bị chưa ?" Lâm Thiên Vũ lúc này đang ngồi trong xe gọi điện thoại.
"Thiếu gia, trại huấn luyện hoàn toàn chuẩn bị xong rồi, chúng ta ở Châu Phi đã tìm kiếm những người có tiềm lực trên phạm vi lớn, thiếu gia, lần này người đã chuẩn bị nói với lão tổ tông thế nào rồi ?" A Thiên là người đã cùng lớn lên với Lâm Thiên Vũ, là thân tín của Lâm Thiên Vũ.
"Đừng có lo, phía gia gia, ta sẽ giải quyết. Hiện tại ngươi cứ an tâm tìm người cho ta, nhớ lấy, chất lượng mặc dù trọng yếu, nhưng số lượng tuyệt không thể ít. Tốt rồi, ngươi đi làm việc đi, ta phải ứng phó với tên quỷ hút máu Martin này". Nghĩ đến Đại giáo chủ Martin, Lâm Thiên Vũ cũng nhướng mày ghê tởm, từ trong người lấy ra một chiếc hộp.
"Martin tiên sinh đang ở trong phòng khách đợi Lâm tiên sinh". Người thông báo ngạo nghễ nói với trợ thủ của Lâm Thiên Vũ.
Liền đó Lâm Thiên Vũ rời xe, cùng trợ thủ của mình chuẩn bị tiến nhập vào biệt thự của Đại giáo chủ Martin.
"Thật xin lỗi, Martin tiên sinh nói chỉ tiếp đãi Lâm tiên sinh, còn vị tiên sinh này, xin chờ ở bên ngoài !" Người dưới của Đại giáo chủ Martin lạnh lùng nói.
Lâm Thiên Vũ nhất thời nhíu mày, nhưng lập tức khuôn mặt mỉm cười, nhẹ gật đầu với trợ thủ phía sau, rồi một mình đi vào trong biệt thự của Đại giáo chủ Martin, với thực lực của Lâm Thiên Vũ dễ dàng phát hiện trong biệt thự có cả tá cao thủ Giáo đình, đều là đính cấp cao thủ, kém nhất cũng là ngũ cấp cao thủ.
"Lực lượng của Giáo đình quả nhiên là mạnh đến khủng bố !" Lâm Thiên Vũ trong lòng sung mãn khát vọng với thế lực cường đại.
Bước vào trong một phòng khách sang trọng, thần tình Lâm Thiên Vũ nhất thời biến thành rất là lịch lãm, nhìn thấy trong phòng khách có một lão già tóc bạc mặc Tây phục màu đen đang đứng, Lâm Thiên Vũ lập tức nghiêng người nói : "Bái kiến Hồng Y đại giáo chủ Martin, đại giáo chủ tiên sinh lâu ngày không gặp, khí sắc thật tốt hơn nhiều !"
Đại giáo chủ Martin, thân hình cao gầy, mũi nhọn, tóc trắng xoá, khoé miệng luôn có nụ cười mỉm, thể hiện rõ là người bình dị dễ gần.
"Ô, đây đều là ân tứ của Chúa, Lâm, thực lực của ngươi cũng càng lúc càng tinh thâm, phải rồi, lần này người đến vì chuyện gì vậy ? Không phải là đến tán gẫu với lão già này chứ". Đại giáo chủ Martin vẫy tay ra hiệu, hai người liền ngồi xuống.
"Đại giáo chủ tiên sinh, khoảng thời gian này có một số sát thủ hắc ám đối phó với chúng tôi, theo như tra xét, là có người tại địa hạ thế giới đã treo thưởng Lâm gia, nhưng ngài cũng biết, sau lưng tổ chức trung gian sát thủ là Thanh Bang và Mafia Mỹ, địa vị Lâm gia không đủ để bọn họ cáo tố thân phận của tên đáng ghét đó. Nhưng đại giáo chủ tiên sinh thì không như vậy, đại giáo chủ là Hồng Y đại giáo chủ của Giáo đình, địa vị tôn quý chỉ dưới Giáo Hoàng, nếu đại giáo chủ ra mặt, Thanh Bang và Mafia Mỹ nhất định phải nể mặt đại giáo chủ". Lâm Thiên Vũ cung kính nói, trong lời nói ẩn hàm sự tâng bốc đối với Đại giáo chủ Martin.
Martin nghe vậy vẫn không động đậy, bình tĩnh nói : "Thế giới ngũ đại hắc đạo và Giáo đình ta nước sông không phạm nước giếng, chúng ta bình thường cũng không có giao tình gì, chuyện này rất khó giải quyết, rất khó giải quyết !"
Martin nói rất thành khẩn, nếu như là người ngoài, nhất định nghĩ là Martin khó mà giải quyết được, nhưng Lâm Thiên Vũ thì lại biết rõ bản tính của vị đại giáo chủ trước mắt, lập tức mỉm cười nói : "Đại giáo chủ khó giải quyết, tôi cũng biết, nhưng chuyện này đối với Lâm gia đích xác rất quan trọng, để Đại giáo chủ phải khó xử, tôi cũng cảm thấy có lỗi, đây là chiếc nhẫn của Giáo hoàng An Disi thời Trung cổ --- An Disi chi giới, là do tôi vừa thu thập được, đặc biệt hiến tặng cho Đại giáo chủ tiên sinh".
Martin nhất thời trừng mắt : "Nhẫn của Giáo hoàng An Disi ?" Lập tức vui mừng, vội vàng nhận lấy, đi đến thánh bàn mở hộp ra.
Martin hít lấy một hơi sâu, đeo nhẫn vào, tức thì một cỗ bạch sắc quang mang bao phủ lấy toàn thân Martin, thánh lực cường đại khiến cho Lâm Thiên Vũ cũng phải kinh hãi một trận, hắn đã biết chiếc nhẫn này đặc biệt, nhưng hắn thực không cách gì phát huy được chỗ lợi hại của chiếc nhẫn này.
"Có An Disi chi giới này, thánh lực mà ta động dụng được sẽ tăng lên gấp đôi, hiện tại ta có thể tính là đạp chân vào cửa của thất cấp cao thủ rồi !" Martin trong lòng cười thầm, mục quang nhìn Lâm Thiên Vũ cũng trở nên thân thiện hơn nhiều.
"Lâm, đừng lo lắng, chuyện này ta sẽ hết sức giúp đỡ !" Cho dù đã đến bước này, Martin vẫn không chịu đảm bảo.
Sắc mặt Lâm Thiên Vũ tức thì vui lên, đứng lên nghiêng người nói : "Đã là như vậy, xin làm phiền đến đại giáo chủ, tại hạ xin cáo lui !" Đại giáo chủ Martin nhẹ gật đầu, dùng mắt tiễn Lâm Thiên Vũ đi.
"Uy, ta là Martin đây, Vương Thông tiên sinh thân ái, còn nhớ ta không vậy ?"Martin trực tiếp gọi điện thoại với Thanh Bang thái thượng trưởng lão Vương Thông.
Vương Thông vừa nghe thấy thanh âm trong điện thoại, lập tức nhớ đến ngày trước lúc còn ở Luân Đôn, khoé miệng mỉm cười : "Nguyên lai là lão hỗn đản nhà ngươi, làm gì mà kiếm ta vậy ? Ngươi hiện tại làm Hồng Y đại giáo chủ không phải rất tốt sao ?"
Martin cười mắng : "Lão già nhà ngươi, chưa gì đã đùa giỡn ta rồi, ngươi làm Thái thượng trưởng lão không phải còn thoải mái hơn ta sao, lần này tìm ngươi là vì một chuyện nhỏ, có người treo thưởng giết người nhà của tập đoàn Thánh Lâm, hiện tại trưởng tử của tập đoàn Thánh Lâm đến tìm ta, nhờ ta điều tra xem thân phận của kẻ treo thưởng là ai, chuyện nhỏ này đối với ngươi mà nói vốn không có gì khó khăn mà".
Vương Thông nhíu mày : "Tập đoàn Thánh Lâm ? Hừm, Martin, ta nói rõ ràng cho ngươi biết, người phát ra nhiệm vụ đó chính là sư điệt của ta, cái tập đoàn Thánh Lâm đó, ngươi sau này cũng đừng có quản đến, nói không chừng ngày nào đó nó cũng xong đó !" Thanh âm Vương Thông rõ ràng có chút băng lãnh, thân là Thái thượng trưởng lão của Thanh Bang, Vương Thông tại địa hạ thế giới cũng là một nhân vật đỉnh điểm.
Martin vừa nghe thấy, nhất thời dừng lại một chút, rồi mới nói : "Sư điệt của ngươi ? Sư huynh đệ của ngươi đều là tu tiên giả trong truyện thuyết đông phương, vậy sư điệt ngươi không phải là… …hiểu rồi, ta biết phải làm sao rồi. Phải rồi, ngươi khi nào đến Luân Đôn vậy ? Lần này ta nhất định có một trò hay cho ngươi xem".
Vương Thông cười nói : "Ta vừa từ Paris về được một thời gian, khoảng thời gian này ta muốn dạy dỗ cho đồ đệ mới của ta, chờ một thời gian ta sẽ đến thăm ngươi". Vươnh Thông trong lòng nghĩ đến tập đoàn Thánh Lâm, ông sau khi truyện cho Lý Dương "Thất diệu tinh cực", ngay khi về đến đại bản doanh Thanh Bang liền phái người đi tra xét, với thế lực của Thanh Bang, rất dễ dàng tìm kiếm ra mọi chuyện có liên quan đến Lý Dương, bao quát cả sự tồn tại của Lý Thạc.
"Sư điệt nó muốn tự thân báo cừu, nên không nguyện ý để kẻ làm sư bá này biết đến chuyện tập đoàn Thánh Lâm, bất quá ta đối phó "một chút" với tập đoàn Thánh Lâm cũng không có ảnh hưởng gì !" Trong lòng Vương Thông tức thì có một kế sách liên hoàn.
Nhưng lúc này Lâm Thiên Vũ trong lòng tràn đầy hy vọng đang ở sân bay, hắn chuẩn bị tự thân đến Phi Châu thị sát,
"Uy, Lâm thân ái !" Nghe thấy thanh âm Martin trong điện thoại, Lâm Thiên Vũ nhất thời mừng lớn, "thật là xin lỗi, Thanh Bang và Mafia Mỹ kiên quyết nói quy tắc là không thể thay đổi, danh tự người phát nhiệm vụ không thể nào tiết lộ, ta cũng không còn cách nào. Ngươi nghĩ cách khác đi". Nói xong Martin gác luôn điện thoại, Martin miệng nói xin lỗi nhưng trong lời nói của lão thì chẳng hề có chút ý xin lỗi nào cả.
Lâm Thiên Vũ tức thì sửng sốt, liến đó sắc mặt âm trầm như nước, một cỗ sát khí từ trên thân phát xuất ra "Martin !" Gân xanh trên cánh ta Lâm Thiên Vũ nổi lên, chiếc di động trong tay bị hắn bóp nát.
Thốn Mang
Tập 2 : Tử Đạn
"Làm phiền thông báo một tiếng, nói là Lâm Thiên Vũ tiên sinh đến bái kiến Đại giáo chủ Martin". Trợ thủ của Lâm Thiên vũ cung kính nói với cấp dưới của Đại giáo chủ Martin.
Đại giáo chủ Martin, người phụ trách cao nhất của Giáo đình tại Anh quốc Luân Đôn. Vị Hồng Y đại giáo chủ này trong Giáo đình địa vị tôn sùng chỉ dưới Giáo hoàng, lần này Lâm Thiên Vũ chính là muốn nhờ ông ta giúp đỡ tra xem ai đã treo thưởng tính mạng toàn gia hắn.
"A Thiên, trại huấn luyện tại Phi Châu đã hoàn toàn chuẩn bị chưa ?" Lâm Thiên Vũ lúc này đang ngồi trong xe gọi điện thoại.
"Thiếu gia, trại huấn luyện hoàn toàn chuẩn bị xong rồi, chúng ta ở Châu Phi đã tìm kiếm những người có tiềm lực trên phạm vi lớn, thiếu gia, lần này người đã chuẩn bị nói với lão tổ tông thế nào rồi ?" A Thiên là người đã cùng lớn lên với Lâm Thiên Vũ, là thân tín của Lâm Thiên Vũ.
"Đừng có lo, phía gia gia, ta sẽ giải quyết. Hiện tại ngươi cứ an tâm tìm người cho ta, nhớ lấy, chất lượng mặc dù trọng yếu, nhưng số lượng tuyệt không thể ít. Tốt rồi, ngươi đi làm việc đi, ta phải ứng phó với tên quỷ hút máu Martin này". Nghĩ đến Đại giáo chủ Martin, Lâm Thiên Vũ cũng nhướng mày ghê tởm, từ trong người lấy ra một chiếc hộp.
"Martin tiên sinh đang ở trong phòng khách đợi Lâm tiên sinh". Người thông báo ngạo nghễ nói với trợ thủ của Lâm Thiên Vũ.
Liền đó Lâm Thiên Vũ rời xe, cùng trợ thủ của mình chuẩn bị tiến nhập vào biệt thự của Đại giáo chủ Martin.
"Thật xin lỗi, Martin tiên sinh nói chỉ tiếp đãi Lâm tiên sinh, còn vị tiên sinh này, xin chờ ở bên ngoài !" Người dưới của Đại giáo chủ Martin lạnh lùng nói.
Lâm Thiên Vũ nhất thời nhíu mày, nhưng lập tức khuôn mặt mỉm cười, nhẹ gật đầu với trợ thủ phía sau, rồi một mình đi vào trong biệt thự của Đại giáo chủ Martin, với thực lực của Lâm Thiên Vũ dễ dàng phát hiện trong biệt thự có cả tá cao thủ Giáo đình, đều là đính cấp cao thủ, kém nhất cũng là ngũ cấp cao thủ.
"Lực lượng của Giáo đình quả nhiên là mạnh đến khủng bố !" Lâm Thiên Vũ trong lòng sung mãn khát vọng với thế lực cường đại.
Bước vào trong một phòng khách sang trọng, thần tình Lâm Thiên Vũ nhất thời biến thành rất là lịch lãm, nhìn thấy trong phòng khách có một lão già tóc bạc mặc Tây phục màu đen đang đứng, Lâm Thiên Vũ lập tức nghiêng người nói : "Bái kiến Hồng Y đại giáo chủ Martin, đại giáo chủ tiên sinh lâu ngày không gặp, khí sắc thật tốt hơn nhiều !"
Đại giáo chủ Martin, thân hình cao gầy, mũi nhọn, tóc trắng xoá, khoé miệng luôn có nụ cười mỉm, thể hiện rõ là người bình dị dễ gần.
"Ô, đây đều là ân tứ của Chúa, Lâm, thực lực của ngươi cũng càng lúc càng tinh thâm, phải rồi, lần này người đến vì chuyện gì vậy ? Không phải là đến tán gẫu với lão già này chứ". Đại giáo chủ Martin vẫy tay ra hiệu, hai người liền ngồi xuống.
"Đại giáo chủ tiên sinh, khoảng thời gian này có một số sát thủ hắc ám đối phó với chúng tôi, theo như tra xét, là có người tại địa hạ thế giới đã treo thưởng Lâm gia, nhưng ngài cũng biết, sau lưng tổ chức trung gian sát thủ là Thanh Bang và Mafia Mỹ, địa vị Lâm gia không đủ để bọn họ cáo tố thân phận của tên đáng ghét đó. Nhưng đại giáo chủ tiên sinh thì không như vậy, đại giáo chủ là Hồng Y đại giáo chủ của Giáo đình, địa vị tôn quý chỉ dưới Giáo Hoàng, nếu đại giáo chủ ra mặt, Thanh Bang và Mafia Mỹ nhất định phải nể mặt đại giáo chủ". Lâm Thiên Vũ cung kính nói, trong lời nói ẩn hàm sự tâng bốc đối với Đại giáo chủ Martin.
Martin nghe vậy vẫn không động đậy, bình tĩnh nói : "Thế giới ngũ đại hắc đạo và Giáo đình ta nước sông không phạm nước giếng, chúng ta bình thường cũng không có giao tình gì, chuyện này rất khó giải quyết, rất khó giải quyết !"
Martin nói rất thành khẩn, nếu như là người ngoài, nhất định nghĩ là Martin khó mà giải quyết được, nhưng Lâm Thiên Vũ thì lại biết rõ bản tính của vị đại giáo chủ trước mắt, lập tức mỉm cười nói : "Đại giáo chủ khó giải quyết, tôi cũng biết, nhưng chuyện này đối với Lâm gia đích xác rất quan trọng, để Đại giáo chủ phải khó xử, tôi cũng cảm thấy có lỗi, đây là chiếc nhẫn của Giáo hoàng An Disi thời Trung cổ --- An Disi chi giới, là do tôi vừa thu thập được, đặc biệt hiến tặng cho Đại giáo chủ tiên sinh".
Martin nhất thời trừng mắt : "Nhẫn của Giáo hoàng An Disi ?" Lập tức vui mừng, vội vàng nhận lấy, đi đến thánh bàn mở hộp ra.
Martin hít lấy một hơi sâu, đeo nhẫn vào, tức thì một cỗ bạch sắc quang mang bao phủ lấy toàn thân Martin, thánh lực cường đại khiến cho Lâm Thiên Vũ cũng phải kinh hãi một trận, hắn đã biết chiếc nhẫn này đặc biệt, nhưng hắn thực không cách gì phát huy được chỗ lợi hại của chiếc nhẫn này.
"Có An Disi chi giới này, thánh lực mà ta động dụng được sẽ tăng lên gấp đôi, hiện tại ta có thể tính là đạp chân vào cửa của thất cấp cao thủ rồi !" Martin trong lòng cười thầm, mục quang nhìn Lâm Thiên Vũ cũng trở nên thân thiện hơn nhiều.
"Lâm, đừng lo lắng, chuyện này ta sẽ hết sức giúp đỡ !" Cho dù đã đến bước này, Martin vẫn không chịu đảm bảo.
Sắc mặt Lâm Thiên Vũ tức thì vui lên, đứng lên nghiêng người nói : "Đã là như vậy, xin làm phiền đến đại giáo chủ, tại hạ xin cáo lui !" Đại giáo chủ Martin nhẹ gật đầu, dùng mắt tiễn Lâm Thiên Vũ đi.
"Uy, ta là Martin đây, Vương Thông tiên sinh thân ái, còn nhớ ta không vậy ?"Martin trực tiếp gọi điện thoại với Thanh Bang thái thượng trưởng lão Vương Thông.
Vương Thông vừa nghe thấy thanh âm trong điện thoại, lập tức nhớ đến ngày trước lúc còn ở Luân Đôn, khoé miệng mỉm cười : "Nguyên lai là lão hỗn đản nhà ngươi, làm gì mà kiếm ta vậy ? Ngươi hiện tại làm Hồng Y đại giáo chủ không phải rất tốt sao ?"
Martin cười mắng : "Lão già nhà ngươi, chưa gì đã đùa giỡn ta rồi, ngươi làm Thái thượng trưởng lão không phải còn thoải mái hơn ta sao, lần này tìm ngươi là vì một chuyện nhỏ, có người treo thưởng giết người nhà của tập đoàn Thánh Lâm, hiện tại trưởng tử của tập đoàn Thánh Lâm đến tìm ta, nhờ ta điều tra xem thân phận của kẻ treo thưởng là ai, chuyện nhỏ này đối với ngươi mà nói vốn không có gì khó khăn mà".
Vương Thông nhíu mày : "Tập đoàn Thánh Lâm ? Hừm, Martin, ta nói rõ ràng cho ngươi biết, người phát ra nhiệm vụ đó chính là sư điệt của ta, cái tập đoàn Thánh Lâm đó, ngươi sau này cũng đừng có quản đến, nói không chừng ngày nào đó nó cũng xong đó !" Thanh âm Vương Thông rõ ràng có chút băng lãnh, thân là Thái thượng trưởng lão của Thanh Bang, Vương Thông tại địa hạ thế giới cũng là một nhân vật đỉnh điểm.
Martin vừa nghe thấy, nhất thời dừng lại một chút, rồi mới nói : "Sư điệt của ngươi ? Sư huynh đệ của ngươi đều là tu tiên giả trong truyện thuyết đông phương, vậy sư điệt ngươi không phải là… …hiểu rồi, ta biết phải làm sao rồi. Phải rồi, ngươi khi nào đến Luân Đôn vậy ? Lần này ta nhất định có một trò hay cho ngươi xem".
Vương Thông cười nói : "Ta vừa từ Paris về được một thời gian, khoảng thời gian này ta muốn dạy dỗ cho đồ đệ mới của ta, chờ một thời gian ta sẽ đến thăm ngươi". Vươnh Thông trong lòng nghĩ đến tập đoàn Thánh Lâm, ông sau khi truyện cho Lý Dương "Thất diệu tinh cực", ngay khi về đến đại bản doanh Thanh Bang liền phái người đi tra xét, với thế lực của Thanh Bang, rất dễ dàng tìm kiếm ra mọi chuyện có liên quan đến Lý Dương, bao quát cả sự tồn tại của Lý Thạc.
"Sư điệt nó muốn tự thân báo cừu, nên không nguyện ý để kẻ làm sư bá này biết đến chuyện tập đoàn Thánh Lâm, bất quá ta đối phó "một chút" với tập đoàn Thánh Lâm cũng không có ảnh hưởng gì !" Trong lòng Vương Thông tức thì có một kế sách liên hoàn.
Nhưng lúc này Lâm Thiên Vũ trong lòng tràn đầy hy vọng đang ở sân bay, hắn chuẩn bị tự thân đến Phi Châu thị sát,
"Uy, Lâm thân ái !" Nghe thấy thanh âm Martin trong điện thoại, Lâm Thiên Vũ nhất thời mừng lớn, "thật là xin lỗi, Thanh Bang và Mafia Mỹ kiên quyết nói quy tắc là không thể thay đổi, danh tự người phát nhiệm vụ không thể nào tiết lộ, ta cũng không còn cách nào. Ngươi nghĩ cách khác đi". Nói xong Martin gác luôn điện thoại, Martin miệng nói xin lỗi nhưng trong lời nói của lão thì chẳng hề có chút ý xin lỗi nào cả.
Lâm Thiên Vũ tức thì sửng sốt, liến đó sắc mặt âm trầm như nước, một cỗ sát khí từ trên thân phát xuất ra "Martin !" Gân xanh trên cánh ta Lâm Thiên Vũ nổi lên, chiếc di động trong tay bị hắn bóp nát.
Thốn Mang
Tập 2 : Tử Đạn
/478
|