Trên mặt bàn bày biện các mỹ vị nổi danh trong các lãnh thổ vũ trụ, nhưng La Phong không hề đụng đến. Hỗn Độn Thành Chủ nhè nhẹ rót rượu, cười nhìn La Phong:
- Thực lực Vũ Trụ Bá Chủ Đỉnh Cao? Ta biết thần thể của ngươi sánh ngang với Vũ Trụ Tôn Giả, lại có Cửu U phân thân làm căn cơ, có thể nói là cung ứng thần lực vô cùng vô tận. Phân thân Kim Giác Cự Thú của ngươi cũng có thần thể hơn một ngàn km, rồi phối hợp với chí bảo khải giáp cao cấp, Vũ Trụ Bá Chủ Đỉnh Cao cũng khó đánh chết ngươi, nhưng không có nghĩa là ngươi có thực lực như vậy.
La Phong nhìn sư phụ.
Hỗn Độn Thành Chủ nhìn La Phong.
Hai người nhìn nhau.
- Thật hả?
Hỗn Độn Thành Chủ không kìm được hỏi.
- Ừm.
La Phong gật đầu.
- Mấy tên Tôn Giả ngoại tộc nghe nói do ngươi mà chết đi, là tự tay ngươi giết chết sao?
Hỗn Độn Thành Chủ không kìm được hỏi.
La Phong gật đầu.
Hỗn Độn Thành Chủ cẩn thận quan sát La Phong. Hắn đã nhìn La Phong quật khởi, hơn nữa tốc độ quật khởi cực nhanh, vượt xa tưởng tượng mọi người. Tuy những gì La Phong vừa nói hơi kinh thế hãi tục, nhưng bằng vào cảm tình thầy trò với La Phong gần mười vạn năm, Hỗn Độn Thành Chủ cảm thấy rất có thể đây là sự thật.
- Việc này chúng ta lát nữa nói tiếp!
Hỗn Độn Thành Chủ lắc đầu:
- La Phong, ta là sư phụ ngươi, sẽ không hại ngươi.
- Sư phụ xin nói đi.
La Phong nghe.
- Kỳ Kính Thạch liên quan tới siêu chí bảo quan trọng nhất từ khi Nguyên Thủy Tinh mở ra tới nay.
Hỗn Độn Thành Chủ trịnh trọng nói:
- Vũ Trụ Chi Chủ tộc nhân loại ta, và Người Sáng Lập Cự Phủ đều đã biết tin tức ngươi có Kỳ Kính Thạch! Tuy nói họ sẽ không bắt buộc ngươi giao ra, nhưng nếu ngươi không giao thật, sợ sẽ làm những Vũ Trụ Chi Chủ ấy sinh ra bất mãn với ngươi.
- Tương lai ngươi nhất định là tộc nhân loại một thành viên tầng cao nhất ta. Bây giờ làm họ bất mãn, tuyệt nhiên không phải chuyện tốt.
La Phong khẽ gật đầu.
- Cho dù ngươi có thực lực Vũ Trụ Bá Chủ Đỉnh Cao thì đã làm sao? Tiến vào Kỳ Thần Điện, thì trên một nửa sẽ là Vũ Trụ Chi Chủ. Thậm chí còn có một hai vị Vũ Trụ Tối Cường Giả! Thông đạo vào Kỳ Thần Điện, đúng là chiếu cố hơn cho người yếu, nhưng dù sao thực lực cũng là căn bản. Cuối cùng tranh đoạt siêu chí bảo chính thức, nhất định là giữa các Vũ Trụ Chi Chủ hoặc Vũ Trụ Tối Cường Giả! Ngươi cho dù là Vũ Trụ Bá Chủ Đỉnh Cao cũng phải đứng nhìn thôi.
Hỗn Độn Thành Chủ nhìn La Phong.
- Ngươi vẫn muốn đi. Một là làm các Vũ Trụ Chi Chủ bất mãn. Hai là không có cách nào tìm được siêu chí bảo. Tội gì?
Hỗn Độn Thành Chủ ngay từ đầu đã từ góc độ tộc nhân loại. Bây giờ lại từ góc độ ích lợi. Mục đích chỉ có một, đó là thuyết phục La Phong giao ra Kỳ Kính Thạch. Tốt cho La Phong, tốt cho tất cả mọi người.
- Hơn nữa tộc quần cũng sẽ đền bù cho ngươi. Kỳ Kính Thạch dù sao cũng là của ngươi.
Hỗn Độn Thành Chủ nói:
- Một viên Kỳ Kính Thạch trả 20 điểm chí bảo? 30 điểm chí bảo? Chỉ cần ngươi nguyện ý, tin rằng tộc quần sẽ đền bù cho ngươi đầy đủ.
La Phong thầm than.
Nếu là một Vũ Trụ Chi Chủ chiếm được Kỳ Kính Thạch, thì tộc quần cũng không nói gì. Bây giờ vì mình có tiềm lực đứng ở tầng cao nhất tộc quần, cho nên mới khách khách khí khí nói chuyện với mình. Nếu vẻn vẹn chỉ là một Vũ Trụ Tôn Giả bình thường, sự đối đãi e rằng hoàn toàn khác hẳn.
Nhưng
Kỳ Kính Thạch dù sao cũng là do mình tìm được! Nó là của mình!
- Sư phụ hy vọng ngươi giao ra.
Hỗn Độn Thành Chủ nhìn La Phong.
La Phong nhìn thần thái Hỗn Độn Thành Chủ. Nếu là bình thường Vũ Trụ Chi Chủ hắn căn bản mặc kệ. Nhưng Hỗn Độn Thành Chủ có ân huệ rất lớn với hắn. Trước giờ vẫn lẳng lặng dẫn dắt hắn, dạy hắn.
- Sư phụ, ngươi vừa rồi nói, nếu ta hiến cho tộc quần, tộc quần sẽ đền bù cho ta.
La Phong hít sâu một hơi:
- Yêu cầu của ta cũng không cao. Ta dùng Kỳ Kính Thạch, đổi lấy phần còn lại của Địa Cầu! Nói cách khác, ta muốn lấy Địa Cầu về. Đem quê nhà ta trả lại cho ta.
- Chỉ yêu cầu này thôi.
- Nếu đáp ứng… Kỳ Kính Thạch sẽ trả cho tộc quần! Không cần đền bù gì khác. Vẻn vẹn chỉ trả quyền sở hữu một nửa Địa Cầu còn lại.
- Nếu không đáp ứng, ta không giao Kỳ Kính Thạch.
La Phong nói.
Hỗn Độn Thành Chủ hơi giật mình:
- Địa Cầu?
- Đúng, Địa Cầu.
La Phong gật đầu.
Trầm mặc.
Hai siêu tồn tại ngồi hai bên bàn ăn, hai thầy trò lúc này đều tạm thời trầm mặc.
- Ngươi muốn Địa Cầu?
Hỗn Độn Thành Chủ trầm mặc hồi lâu, rồi từ từ nói:
- Những di dân ngoài hành tinh thì ngươi tính toán xử lý ra sao?
- Năm đó bỏ ra 500 ức đơn vị hỗn nguyên, làm ta mất đi một nửa quyền sở hữu Địa Cầu, làm hàng loạt di dân ngoài hành tinh sống ở hải dương Địa Cầu, trên Phù Không Thành bầu trời hải dương. Họ cuối cùng cũng là di dân ngoài hành tinh, không phải là người Địa Cầu ta! Địa Cầu là nơi ta sinh ra, là quê hương của chúng ta, ta bắt toàn bộ những di dân ngoài hành tinh ấy đi hết.
- Lục địa, hải dương!
- Đều là của người Địa Cầu!
La Phong trịnh trọng nói.
Từ năm đó dưới uy áp của tộc quần, không còn biện pháp gì khác, chỉ có thể cúi đầu hiến một nửa quyền sở hữu Địa Cầu ra! Nhưng từ khi đó trở đi, La Phong đã nghiến răng, lặng lẽ chờ đợi, khát vọng có một ngày có thể đem Địa Cầu trở về! Mấy năm nay, trên Địa Cầu, số di dân ngoài hành tinh vẫn luôn vênh váo tự đắc. La Phong cũng chỉ có thể áp chế đám di dân ngoài hành tinh ấy không được làm loạn. Nhưng đám di dân ngoài hành tinh trong lòng lại xem thường dân địa phương Địa Cầu.
Trên tinh cầu xanh thẳm đó là người Địa Cầu!
- Muốn đuổi đi?
Hỗn Độn Thành Chủ hơi trầm ngâm.
- Sư phụ, năm đó vẻn vẹn chỉ bỏ ra có 500 ức đơn vị hỗn nguyên.
La Phong cười nói:
- 500 ức đơn vị hỗn nguyên mà thôi. Không bằng một món trọng bảo nhỏ tí tẹo. Bây giờ ta bỏ ra Kỳ Kính Thạch! Nếu tính lợi tức, đã gấp hàng trăm vạn lần rồi.
- Ta hiểu ý nghĩ của ngươi.
Hỗn Độn Thành Chủ gật đầu:
- Việc này ta không thể làm chủ được. Nhưng chẳng mấy chốc sẽ cho ngươi một câu trả lời.
- Ừm.
La Phong gật đầu.
La Phong không phải là người ngu. Không phải chỉ vài lời nói ý nghĩ mù mờ về đại nghĩa tộc quần, rồi hoàn toàn vô tư cống hiến mình.
Đem bảo vật của mình cống hiến, làm các cường giả khác thực lực mạnh hơn.
Từ sau khi vượt qua Địa Cầu đi vào vũ trụ, La Phong vẫn luôn có một phần trách nhiệm trên vai - Địa Cầu! Sự quật khởi cùng với vận mệnh tương lai của Địa Cầu nhất mạch, đều phải dựa vào hắn. Do đó La Phong tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua cơ hội cường đại. Huống chi Kỳ Kính Thạch là do mình tìm được!
Kỳ Thần Điện, chính là bảo tàng lớn nhất Nguyên Thủy Tinh mở ra lần này!
Nhưng sư phụ đã tự mình mở lời, lại thành khẩn như vậy.
Hơn nữa sâu trong lòng La Phong, hắn cũng có giấc mộng muốn thu hồi Địa Cầu! Đối với việc thu hồi Địa Cầu, tầm quan trọng của Kỳ Kính Thạch rõ ràng không bằng.
"Thu hồi Địa Cầu, trong kế hoạch của ta, không phải một việc dễ dàng gì. Nếu có thể thừa dịp này mà thành công! Cho dù mất Kỳ Kính Thạch cũng không có gì tiếc. " La Phong thầm nghĩ.
Tộc nhân loại và Địa Cầu.
La Phong mặc dù cũng có tình cảm với tộc nhân loại, nhưng tình cảm với Địa Cầu còn mạnh hơn! Mình là thủ lĩnh của Địa Cầu nhất mạch, đứng đầu về mặt tinh thần, gánh vác vận mệnh của Địa Cầu! Sau đó, mình mới là một phần tử của tộc nhân loại. Huống chi Kỳ Kính Thạch vẻn vẹn chỉ là dệt hoa trên gấm cho tộc nhân loại, căn bản không liên quan tới sự hưng suy của tộc nhân loại. Tự nhiên không cần phải quan tâm tới đại nghĩa tộc quần gì gì đó.
Trong hư không tối tăm, tinh quang lấp lánh.
Hai bên bàn đá dài, một lần nữa có những Vũ Trụ Chi Chủ.
- Hỗn Độn, có kết quả rồi à?
- Triệu tập chúng ta tới, chẳng lẽ có chuyện gì sao? Chẳng lẽ La Phong cự tuyệt. Không thể đi. Hỗn Độn, ngươi là sư phụ tự thân xuất mã, chẳng lẽ vẫn không thể thuyết phục La Phong?
- Hắn làm sao dám cự tuyệt. Hơn nữa hắn với chút kỹ năng như vậy mà sử dụng Kỳ Kính Thạch, không phải là lãng phí sao? Hỗn Độn, nếu ngươi nói không thông, ta sẽ đi tìm tìm tiểu gia hỏa đó!
Ngồi trên chủ vị, Người Sáng Lập Cự Phủ lướt mắt nhìn quanh, nhất thời tất cả các Vũ Trụ Chi Chủ hoàn toàn im lặng.
- Hỗn Độn, nói đi.
Người Sáng Lập Cự Phủ phân phó.
- La Phong đáp ứng.
Hỗn Độn Thành Chủ nhìn quanh các Vũ Trụ Chi Chủ khác chung quanh:
- Nhưng, hắn đưa ra một điều kiện.
- Ha ha, được.
- Quả thật đồng ý rồi.
- Đồng ý là tốt, điều kiện gì, đền bù cho hắn là được.
- Điều kiện gì?
Các Vũ Trụ Chi Chủ có vài người mở lời, cũng có vài Vũ Trụ Chi Chủ lặng lẽ nhìn. Nếu việc rất đơn giản như vậy, cũng không đến mức phải triệu tập họ lần thứ hai.
Hỗn Độn Thành Chủ nói tiếp:
- Điều kiện của hắn rất đơn giản, trả lại quyền sở hữu Địa Cầu cho hắn. Địa Cầu, là quê hương hắn! Năm đó dùng 500 ức đơn vị hỗn nguyên mua một nửa quyền sở hữu Địa Cầu, làm các thế lực lớn đều có thể phái ra hàng loạt hậu duệ vào hải vực, bầu trời hải vực Địa Cầu. Bây giờ hắn muốn thu hồi Địa Cầu.
- Hậu duệ các tộc phải làm sao?
Một thanh âm lạnh giá vang lên.
- La Phong muốn đuổi tất cả hậu duệ ngoài hành tinh, chỉ để lại người Địa Cầu.
Hỗn Độn Thành Chủ nói.
- Không được!
- Tuyệt đối không được.
- Việc này không thể được.
Liên tiếp những Vũ Trụ Chi Chủ liên tục nói, ẩn chứa vẻ tức giận.
Địa Cầu năm đó được phát hiện, lập tức khiến người ta chú ý. Chỉ là năm đó Người Sáng Lập Cự Phủ nhận định đó là một tinh cầu do Tọa Sơn Khách đặc biệt cải tạo luyện chế. Lúc trước các Vũ Trụ Chi Chủ cũng chỉ là tò mò, nhận định Tọa Sơn Khách ra tay nhất định sẽ bất phàm. Nhưng họ cũng không biết Địa Cầu rốt cuộc trân quý đến đâu.
Song… Mười vạn năm qua!
La Phong trưởng thành mười vạn năm qua, những di dân ngoài hành tinh dời tới Địa Cầu bây giờ cũng đã mười vạn năm rồi. Trong thời gian này, đời đời hậu duệ những người ngoài hành tinh được sinh ra ở Địa Cầu. Phàm là hậu duệ sinh ra ở đó, sau khi họ được tộc quần bồi dưỡng, phát hiện ra nhận thức của họ sẽ rất cao, tâm tính rất dễ dàng rèn luyện. Xác suất sinh ra cường giả và thiên tài cực cao!
Tâm tính nhìn như bình thường, khi vừa lúc tu luyện thì không trọng yếu, nhưng càng về sau, cấp Vũ Trụ, Vực Chủ, Giới Chủ, càng về sau càng trọng yếu!
Việc này nhất thời làm các Vũ Trụ Chi Chủ phải thán phục.
Địa Cầu thật là lợi hại.
Tọa Sơn Khách thật là lợi hại!
Những hậu duệ sinh ra trên Địa Cầu, linh hồn mỗi người khẳng định đều xảy ra một ít biến hóa, làm họ có thay đổi về tâm cảnh tâm tính, việc rèn luyện bồi dưỡng có xác suất thành công rất cao. Mà cũng vẻn vẹn chỉ mới mười vạn năm mà hắn xuất hiện một nhóm thiên tài, cường giả rồi, đã có một đám Giới Chủ rồi. Nếu theo thời gian trôi qua, chỉ cần một Địa Cầu cũng hoàn toàn có thể bồi dưỡng ra một nhánh cường đại của tộc nhân loại. Hoàn toàn không thua gì Diễm Thần Tộc năm đó!
So với Diễm Thần Tộc, Địa Cầu nhất mạch có tác dụng còn lâu dài hơn.
- Không được.
- Đó là tinh cầu đặc thù do Tọa Sơn Khách luyện chế, giá trị vô cùng vô tận! Không thua gì chí bảo loại khu vực đỉnh cao! Việc này không được.
- Bảo hắn đổi điều kiện đi.
Các Vũ Trụ Chi Chủ mở lời.
----- o O o -----
- Thực lực Vũ Trụ Bá Chủ Đỉnh Cao? Ta biết thần thể của ngươi sánh ngang với Vũ Trụ Tôn Giả, lại có Cửu U phân thân làm căn cơ, có thể nói là cung ứng thần lực vô cùng vô tận. Phân thân Kim Giác Cự Thú của ngươi cũng có thần thể hơn một ngàn km, rồi phối hợp với chí bảo khải giáp cao cấp, Vũ Trụ Bá Chủ Đỉnh Cao cũng khó đánh chết ngươi, nhưng không có nghĩa là ngươi có thực lực như vậy.
La Phong nhìn sư phụ.
Hỗn Độn Thành Chủ nhìn La Phong.
Hai người nhìn nhau.
- Thật hả?
Hỗn Độn Thành Chủ không kìm được hỏi.
- Ừm.
La Phong gật đầu.
- Mấy tên Tôn Giả ngoại tộc nghe nói do ngươi mà chết đi, là tự tay ngươi giết chết sao?
Hỗn Độn Thành Chủ không kìm được hỏi.
La Phong gật đầu.
Hỗn Độn Thành Chủ cẩn thận quan sát La Phong. Hắn đã nhìn La Phong quật khởi, hơn nữa tốc độ quật khởi cực nhanh, vượt xa tưởng tượng mọi người. Tuy những gì La Phong vừa nói hơi kinh thế hãi tục, nhưng bằng vào cảm tình thầy trò với La Phong gần mười vạn năm, Hỗn Độn Thành Chủ cảm thấy rất có thể đây là sự thật.
- Việc này chúng ta lát nữa nói tiếp!
Hỗn Độn Thành Chủ lắc đầu:
- La Phong, ta là sư phụ ngươi, sẽ không hại ngươi.
- Sư phụ xin nói đi.
La Phong nghe.
- Kỳ Kính Thạch liên quan tới siêu chí bảo quan trọng nhất từ khi Nguyên Thủy Tinh mở ra tới nay.
Hỗn Độn Thành Chủ trịnh trọng nói:
- Vũ Trụ Chi Chủ tộc nhân loại ta, và Người Sáng Lập Cự Phủ đều đã biết tin tức ngươi có Kỳ Kính Thạch! Tuy nói họ sẽ không bắt buộc ngươi giao ra, nhưng nếu ngươi không giao thật, sợ sẽ làm những Vũ Trụ Chi Chủ ấy sinh ra bất mãn với ngươi.
- Tương lai ngươi nhất định là tộc nhân loại một thành viên tầng cao nhất ta. Bây giờ làm họ bất mãn, tuyệt nhiên không phải chuyện tốt.
La Phong khẽ gật đầu.
- Cho dù ngươi có thực lực Vũ Trụ Bá Chủ Đỉnh Cao thì đã làm sao? Tiến vào Kỳ Thần Điện, thì trên một nửa sẽ là Vũ Trụ Chi Chủ. Thậm chí còn có một hai vị Vũ Trụ Tối Cường Giả! Thông đạo vào Kỳ Thần Điện, đúng là chiếu cố hơn cho người yếu, nhưng dù sao thực lực cũng là căn bản. Cuối cùng tranh đoạt siêu chí bảo chính thức, nhất định là giữa các Vũ Trụ Chi Chủ hoặc Vũ Trụ Tối Cường Giả! Ngươi cho dù là Vũ Trụ Bá Chủ Đỉnh Cao cũng phải đứng nhìn thôi.
Hỗn Độn Thành Chủ nhìn La Phong.
- Ngươi vẫn muốn đi. Một là làm các Vũ Trụ Chi Chủ bất mãn. Hai là không có cách nào tìm được siêu chí bảo. Tội gì?
Hỗn Độn Thành Chủ ngay từ đầu đã từ góc độ tộc nhân loại. Bây giờ lại từ góc độ ích lợi. Mục đích chỉ có một, đó là thuyết phục La Phong giao ra Kỳ Kính Thạch. Tốt cho La Phong, tốt cho tất cả mọi người.
- Hơn nữa tộc quần cũng sẽ đền bù cho ngươi. Kỳ Kính Thạch dù sao cũng là của ngươi.
Hỗn Độn Thành Chủ nói:
- Một viên Kỳ Kính Thạch trả 20 điểm chí bảo? 30 điểm chí bảo? Chỉ cần ngươi nguyện ý, tin rằng tộc quần sẽ đền bù cho ngươi đầy đủ.
La Phong thầm than.
Nếu là một Vũ Trụ Chi Chủ chiếm được Kỳ Kính Thạch, thì tộc quần cũng không nói gì. Bây giờ vì mình có tiềm lực đứng ở tầng cao nhất tộc quần, cho nên mới khách khách khí khí nói chuyện với mình. Nếu vẻn vẹn chỉ là một Vũ Trụ Tôn Giả bình thường, sự đối đãi e rằng hoàn toàn khác hẳn.
Nhưng
Kỳ Kính Thạch dù sao cũng là do mình tìm được! Nó là của mình!
- Sư phụ hy vọng ngươi giao ra.
Hỗn Độn Thành Chủ nhìn La Phong.
La Phong nhìn thần thái Hỗn Độn Thành Chủ. Nếu là bình thường Vũ Trụ Chi Chủ hắn căn bản mặc kệ. Nhưng Hỗn Độn Thành Chủ có ân huệ rất lớn với hắn. Trước giờ vẫn lẳng lặng dẫn dắt hắn, dạy hắn.
- Sư phụ, ngươi vừa rồi nói, nếu ta hiến cho tộc quần, tộc quần sẽ đền bù cho ta.
La Phong hít sâu một hơi:
- Yêu cầu của ta cũng không cao. Ta dùng Kỳ Kính Thạch, đổi lấy phần còn lại của Địa Cầu! Nói cách khác, ta muốn lấy Địa Cầu về. Đem quê nhà ta trả lại cho ta.
- Chỉ yêu cầu này thôi.
- Nếu đáp ứng… Kỳ Kính Thạch sẽ trả cho tộc quần! Không cần đền bù gì khác. Vẻn vẹn chỉ trả quyền sở hữu một nửa Địa Cầu còn lại.
- Nếu không đáp ứng, ta không giao Kỳ Kính Thạch.
La Phong nói.
Hỗn Độn Thành Chủ hơi giật mình:
- Địa Cầu?
- Đúng, Địa Cầu.
La Phong gật đầu.
Trầm mặc.
Hai siêu tồn tại ngồi hai bên bàn ăn, hai thầy trò lúc này đều tạm thời trầm mặc.
- Ngươi muốn Địa Cầu?
Hỗn Độn Thành Chủ trầm mặc hồi lâu, rồi từ từ nói:
- Những di dân ngoài hành tinh thì ngươi tính toán xử lý ra sao?
- Năm đó bỏ ra 500 ức đơn vị hỗn nguyên, làm ta mất đi một nửa quyền sở hữu Địa Cầu, làm hàng loạt di dân ngoài hành tinh sống ở hải dương Địa Cầu, trên Phù Không Thành bầu trời hải dương. Họ cuối cùng cũng là di dân ngoài hành tinh, không phải là người Địa Cầu ta! Địa Cầu là nơi ta sinh ra, là quê hương của chúng ta, ta bắt toàn bộ những di dân ngoài hành tinh ấy đi hết.
- Lục địa, hải dương!
- Đều là của người Địa Cầu!
La Phong trịnh trọng nói.
Từ năm đó dưới uy áp của tộc quần, không còn biện pháp gì khác, chỉ có thể cúi đầu hiến một nửa quyền sở hữu Địa Cầu ra! Nhưng từ khi đó trở đi, La Phong đã nghiến răng, lặng lẽ chờ đợi, khát vọng có một ngày có thể đem Địa Cầu trở về! Mấy năm nay, trên Địa Cầu, số di dân ngoài hành tinh vẫn luôn vênh váo tự đắc. La Phong cũng chỉ có thể áp chế đám di dân ngoài hành tinh ấy không được làm loạn. Nhưng đám di dân ngoài hành tinh trong lòng lại xem thường dân địa phương Địa Cầu.
Trên tinh cầu xanh thẳm đó là người Địa Cầu!
- Muốn đuổi đi?
Hỗn Độn Thành Chủ hơi trầm ngâm.
- Sư phụ, năm đó vẻn vẹn chỉ bỏ ra có 500 ức đơn vị hỗn nguyên.
La Phong cười nói:
- 500 ức đơn vị hỗn nguyên mà thôi. Không bằng một món trọng bảo nhỏ tí tẹo. Bây giờ ta bỏ ra Kỳ Kính Thạch! Nếu tính lợi tức, đã gấp hàng trăm vạn lần rồi.
- Ta hiểu ý nghĩ của ngươi.
Hỗn Độn Thành Chủ gật đầu:
- Việc này ta không thể làm chủ được. Nhưng chẳng mấy chốc sẽ cho ngươi một câu trả lời.
- Ừm.
La Phong gật đầu.
La Phong không phải là người ngu. Không phải chỉ vài lời nói ý nghĩ mù mờ về đại nghĩa tộc quần, rồi hoàn toàn vô tư cống hiến mình.
Đem bảo vật của mình cống hiến, làm các cường giả khác thực lực mạnh hơn.
Từ sau khi vượt qua Địa Cầu đi vào vũ trụ, La Phong vẫn luôn có một phần trách nhiệm trên vai - Địa Cầu! Sự quật khởi cùng với vận mệnh tương lai của Địa Cầu nhất mạch, đều phải dựa vào hắn. Do đó La Phong tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua cơ hội cường đại. Huống chi Kỳ Kính Thạch là do mình tìm được!
Kỳ Thần Điện, chính là bảo tàng lớn nhất Nguyên Thủy Tinh mở ra lần này!
Nhưng sư phụ đã tự mình mở lời, lại thành khẩn như vậy.
Hơn nữa sâu trong lòng La Phong, hắn cũng có giấc mộng muốn thu hồi Địa Cầu! Đối với việc thu hồi Địa Cầu, tầm quan trọng của Kỳ Kính Thạch rõ ràng không bằng.
"Thu hồi Địa Cầu, trong kế hoạch của ta, không phải một việc dễ dàng gì. Nếu có thể thừa dịp này mà thành công! Cho dù mất Kỳ Kính Thạch cũng không có gì tiếc. " La Phong thầm nghĩ.
Tộc nhân loại và Địa Cầu.
La Phong mặc dù cũng có tình cảm với tộc nhân loại, nhưng tình cảm với Địa Cầu còn mạnh hơn! Mình là thủ lĩnh của Địa Cầu nhất mạch, đứng đầu về mặt tinh thần, gánh vác vận mệnh của Địa Cầu! Sau đó, mình mới là một phần tử của tộc nhân loại. Huống chi Kỳ Kính Thạch vẻn vẹn chỉ là dệt hoa trên gấm cho tộc nhân loại, căn bản không liên quan tới sự hưng suy của tộc nhân loại. Tự nhiên không cần phải quan tâm tới đại nghĩa tộc quần gì gì đó.
Trong hư không tối tăm, tinh quang lấp lánh.
Hai bên bàn đá dài, một lần nữa có những Vũ Trụ Chi Chủ.
- Hỗn Độn, có kết quả rồi à?
- Triệu tập chúng ta tới, chẳng lẽ có chuyện gì sao? Chẳng lẽ La Phong cự tuyệt. Không thể đi. Hỗn Độn, ngươi là sư phụ tự thân xuất mã, chẳng lẽ vẫn không thể thuyết phục La Phong?
- Hắn làm sao dám cự tuyệt. Hơn nữa hắn với chút kỹ năng như vậy mà sử dụng Kỳ Kính Thạch, không phải là lãng phí sao? Hỗn Độn, nếu ngươi nói không thông, ta sẽ đi tìm tìm tiểu gia hỏa đó!
Ngồi trên chủ vị, Người Sáng Lập Cự Phủ lướt mắt nhìn quanh, nhất thời tất cả các Vũ Trụ Chi Chủ hoàn toàn im lặng.
- Hỗn Độn, nói đi.
Người Sáng Lập Cự Phủ phân phó.
- La Phong đáp ứng.
Hỗn Độn Thành Chủ nhìn quanh các Vũ Trụ Chi Chủ khác chung quanh:
- Nhưng, hắn đưa ra một điều kiện.
- Ha ha, được.
- Quả thật đồng ý rồi.
- Đồng ý là tốt, điều kiện gì, đền bù cho hắn là được.
- Điều kiện gì?
Các Vũ Trụ Chi Chủ có vài người mở lời, cũng có vài Vũ Trụ Chi Chủ lặng lẽ nhìn. Nếu việc rất đơn giản như vậy, cũng không đến mức phải triệu tập họ lần thứ hai.
Hỗn Độn Thành Chủ nói tiếp:
- Điều kiện của hắn rất đơn giản, trả lại quyền sở hữu Địa Cầu cho hắn. Địa Cầu, là quê hương hắn! Năm đó dùng 500 ức đơn vị hỗn nguyên mua một nửa quyền sở hữu Địa Cầu, làm các thế lực lớn đều có thể phái ra hàng loạt hậu duệ vào hải vực, bầu trời hải vực Địa Cầu. Bây giờ hắn muốn thu hồi Địa Cầu.
- Hậu duệ các tộc phải làm sao?
Một thanh âm lạnh giá vang lên.
- La Phong muốn đuổi tất cả hậu duệ ngoài hành tinh, chỉ để lại người Địa Cầu.
Hỗn Độn Thành Chủ nói.
- Không được!
- Tuyệt đối không được.
- Việc này không thể được.
Liên tiếp những Vũ Trụ Chi Chủ liên tục nói, ẩn chứa vẻ tức giận.
Địa Cầu năm đó được phát hiện, lập tức khiến người ta chú ý. Chỉ là năm đó Người Sáng Lập Cự Phủ nhận định đó là một tinh cầu do Tọa Sơn Khách đặc biệt cải tạo luyện chế. Lúc trước các Vũ Trụ Chi Chủ cũng chỉ là tò mò, nhận định Tọa Sơn Khách ra tay nhất định sẽ bất phàm. Nhưng họ cũng không biết Địa Cầu rốt cuộc trân quý đến đâu.
Song… Mười vạn năm qua!
La Phong trưởng thành mười vạn năm qua, những di dân ngoài hành tinh dời tới Địa Cầu bây giờ cũng đã mười vạn năm rồi. Trong thời gian này, đời đời hậu duệ những người ngoài hành tinh được sinh ra ở Địa Cầu. Phàm là hậu duệ sinh ra ở đó, sau khi họ được tộc quần bồi dưỡng, phát hiện ra nhận thức của họ sẽ rất cao, tâm tính rất dễ dàng rèn luyện. Xác suất sinh ra cường giả và thiên tài cực cao!
Tâm tính nhìn như bình thường, khi vừa lúc tu luyện thì không trọng yếu, nhưng càng về sau, cấp Vũ Trụ, Vực Chủ, Giới Chủ, càng về sau càng trọng yếu!
Việc này nhất thời làm các Vũ Trụ Chi Chủ phải thán phục.
Địa Cầu thật là lợi hại.
Tọa Sơn Khách thật là lợi hại!
Những hậu duệ sinh ra trên Địa Cầu, linh hồn mỗi người khẳng định đều xảy ra một ít biến hóa, làm họ có thay đổi về tâm cảnh tâm tính, việc rèn luyện bồi dưỡng có xác suất thành công rất cao. Mà cũng vẻn vẹn chỉ mới mười vạn năm mà hắn xuất hiện một nhóm thiên tài, cường giả rồi, đã có một đám Giới Chủ rồi. Nếu theo thời gian trôi qua, chỉ cần một Địa Cầu cũng hoàn toàn có thể bồi dưỡng ra một nhánh cường đại của tộc nhân loại. Hoàn toàn không thua gì Diễm Thần Tộc năm đó!
So với Diễm Thần Tộc, Địa Cầu nhất mạch có tác dụng còn lâu dài hơn.
- Không được.
- Đó là tinh cầu đặc thù do Tọa Sơn Khách luyện chế, giá trị vô cùng vô tận! Không thua gì chí bảo loại khu vực đỉnh cao! Việc này không được.
- Bảo hắn đổi điều kiện đi.
Các Vũ Trụ Chi Chủ mở lời.
----- o O o -----
/1485
|