- Tọa Sơn Khách ngươi là đại sư luyện chế chí bảo có thể nói là cao nhất cả Vũ Trụ Hải, còn cần gì đến cánh bạc và Diệt Tuyệt Thần Khải? Ngươi muốn, ngươi tự mình hoàn toàn có thể luyện chế.
Trong thanh âm Đệ Tam Chân Chủ ẩn chứa vẻ dễ dàng tùy ý.
- Hơn nữa ngươi lại là độc hành giả, lấy nó đề làm gì? Ngược lại, Kim Hoàng có gánh nặng cả một tộc quần, cũng có khả năng nhất như vậy.
Tọa Sơn Khách nhất thời nở nụ cười.
Nhưng Kim Hoàng Ma Thần lửa giận bừng bừng.
- Ta nói không có, các ngươi nhất định không tin!
Thanh âm như một đứa hài đồng, càng thêm sắc nhọn cao vút.
- Đương nhiên không tin. Ta cũng không thèm các ngươi phải tin. Ta Kim Hoàng phải sợ các ngươi à? Ta sợ Thần Nhãn Tộc các ngươi sao? Trấn áp phong ấn ta, ha ha. Đến đây đi, ai cũng biết bảy đại Chân Chủ Thần Nhãn Tộc các ngươi liên hợp lại thủ đoạn rất lợi hại. Ta tin rằng các ngươi có thủ đoạn trấn áp phong ấn, nhưng cho dù trấn áp, cũng nhiều nhất là trấn áp ta hết một vòng luân hồi thôi!
- Đợi đến qua vòng luân hồi, các ngươi Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhất toàn bộ sẽ chết.
- Đến lúc đó ta tự nhiên có thể một lần nữa xuất thế! Về phần tộc quần ta, họ đều sống trong số Vũ Trụ Nhỏ của ta, vô cùng an toàn.
Kim Hoàng Ma Thần hiển nhiên đã hơi phát điên. Vũ Trụ Tối Cường Giả kiêu ngạo như thế nào chứ, bị nhục nhã như vậy, sao không giận được?
- Mặc dù ngươi giảo biện như thế nào cũng vô dụng.
Đệ Lục Chân Chủ lạnh lùng nói.
Thời gian không gian méo mó, vô số tinh thần hóa thành lưu quang, rất nhiều viên đập về phía Kim Hoàng thú! Chốc chốc còn nương theo hai luồng bích quang xé gió. Kim Hoàng Ma Thần cho dù cố gắng, có lẽ cũng có thể chạy trốn, nhưng sức hút Thâm Uyên vốn rất kinh người, những chỗ xung yếu ra ngoài phải toàn lực ứng phó. Nếu là thời khắc nào cũng gặp chí bảo chí cường ' Tinh Thần Quốc Độ ' tập kích, thì căn bản không thể chạy đi.
Thời gian trôi qua, hai phương tiếp tục dây dưa.
- Sư phụ, bảo vật đâu có cái nào lọt vào tay Kim Hoàng đâu, sao Thần Nhãn Tộc…
La Phong nhíu mày.
- Hừ.
Tọa Sơn Khách hừ nhẹ một tiếng.
- Ngươi nghĩ rằng Thần Nhãn Tộc vì chí bảo à? Đối với cả tộc quần họ, cũng chỉ là hai kiện bảo vật mà thôi, mà còn không là chí bảo chí cường. Chừng đó là cái gì chứ? Họ bây giờ vây khốn Kim Hoàng, không cho Kim Hoàng đào tẩu, cũng chỉ lấy cớ là Kim Hoàng lấy đi bảo vật! Cái họ chính thức muốn làm là muốn xuống tay với Kim Hoàng, để hiển thị uy nghiêm Thần Nhãn Tộc là không thể xâm phạm!
- Giết gà dọa khỉ?
La Phong trong đầu hiện lên một câu.
- Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhất, sắp gặp đại hạn. Thần Nhãn Tộc cường đại như vậy, làm sao mà cam tâm bị tiêu diệt chứ? Khẳng định sẽ điên cuồng giãy dụa. Lần này chỉ là một cái bắt đầu.
Tọa Sơn Khách nói.
La Phong suy nghĩ một chút.
Điên cuồng giãy dụa?
- Sư phụ, chúng ta chờ tại đây à?
La Phong hơi chần chờ.
- Vây khốn mãi như vậy, có lẽ phải rất lâu. Cho đến lúc hai Chân Chủ khác, đến lúc đó sẽ có bốn Chân Chủ.
- Đợi, đương nhiên đợi chứ. Việc hấp dẫn như vậy, có thể nào bỏ qua?
Tọa Sơn Khách đáp.
La Phong trong lòng lo lắng. Tứ đại Chân Chủ mà xuống tay với Tọa Sơn Khách sư phụ thì sao? Nhưng sư phụ trí tuệ như thế nào chứ, đương nhiên có thể đoán trước. Đã dám ở lại, nhất định là có chỗ dựa. La Phong cũng không nói thêm gì nữa.
Vực sâu thứ chín.
- Chấn động mạnh thật.
Cự Phủ sừng sững đang di chuyển với tốc độ cao. Người Sáng Lập Cự Phủ sớm đã cảm ứng được chấn động, nhưng sợ bị phát hiện, nên luôn bay tới đó với tốc độ gần gấp trăm lần tốc độ ánh sáng
- Hẳn là giao chiến giữa Vũ Trụ Tối Cường Giả.
Tuy không sợ chiến.
Nhưng Người Sáng Lập Cự Phủ cũng không muốn lộ liễu quá mức.
Thời gian trôi qua.
Hai Thần Chủ vây khốn Kim Hoàng Ma Thần. Tọa Sơn Khách thong dong thảnh thơi đứng xa xa quan chiến.
- Ai! Ra đây!
Một tiếng gầm đột nhiên vang lên, chính là từ "Tinh Thần Chân Chủ" của Đệ Tam Chân Chủ phát ra.
Âm thanh vang dội, truyền khắp tứ phương, cũng xuyên qua khu vực do Tọa Sơn Khách thi triển truyền vào, nên La Phong bên trong ngọn núi màu xanh cũng biết.
Tọa Sơn Khách sáng mắt lên, nhìn ra ngoài vẻ chờ mong
Tọa Sơn Khách cười nói:
- Xem ra lại có cường giả tới. Thú vị, thú vị.
Rào!
Khí tức sắc bén làm những viên Tinh Thần bị ném văng đi. Một thân ảnh cầm chiếc Cự Phủ cuồn cuộn bay tới, đồng thời một thanh âm hào phóng vang lên:
- Tinh Thần Chân Chủ quả nhiên lợi hại. Nghe nói, trong bảy đại Chân Chủ của Thần Nhãn Tộc, xét về thực lực, Đệ Nhất Chân Chủ xếp đệ nhất. Còn Đệ Tam Chân Chủ thì được xếp thứ hai. Sở trường nhất là khu vực. Chúng ta lần đầu tiên chạm mặt, thế mà lại có thể phát hiện ta, thật ra là danh bất hư truyền.
- Cự Phủ!
Đệ Lục Chân Chủ nhất thời quát lên.
- Cự Phủ?
Thanh âm Đệ Tam Chân Chủ ẩn chứa vẻ lạnh giá.
- Hay lắm.
- Ha ha ha, Cự Phủ cũng tới rồi.
Kim Hoàng Ma Thần lại cười to.
- Thú vị, thú vị.
Tọa Sơn Khách cũng cười.
Lúc này, năm đại Vũ Trụ Tối Cường Giả tụ tập tại đây. Cự Phủ vừa đến, bốn người kia tựa hồ ai cũng đều rất vui vẻ. Chỉ có La Phong cảm thấy khiếp sợ, lòng tràn đầy lo lắng:
- Người Sáng Lập Cự Phủ sao tới nơi này. Chẳng lẽ bởi vì ta? Sau này thì phiền phức rồi. Hai đại Chân Chủ cực kỳ lợi hại, lại sở trường liên thủ. Kim Hoàng có chí bảo chí cường loại cung điện, phòng ngự cực mạnh cũng không phải sợ, nhưng Người Sáng Lập Cự Phủ lại không có cách nào giằng co được.
La Phong lo lắng.
Cự Phủ chính là cột trụ của tộc nhân loại! Trụ cột chính thức duy nhất! Nguyên Tổ bị trấn áp vĩnh cửu, căn bản không thể ra ngoài. Nếu Cự Phủ xảy ra vấn đề gì, mình quả thật tội rất lớn.
Đệ Tam Chân Chủ, Đệ Lục Chân Chủ đích xác rất vui vẻ. Họ muốn xuống tay với Kim Hoàng Ma Thần, nhưng Kim Hoàng Ma Thần có 'Hắc Thạch Thần Điện ' rất khó đối phó. Tuy nói họ đã thấy Tọa Sơn Khách, nhưng Kim Hoàng Ma Thần mặc dù khó đối phó, nhưng Tọa Sơn Khách càng khó hơn. Không hề nghi ngờ gì, có thể nói thẳng, Tọa Sơn Khách là không thể làm gì được.
Vì quả thị mềm thì dễ bóp!
Người Sáng Lập Cự Phủ vừa tới, rõ ràng dễ đối phó hơn. Vì Người Sáng Lập Cự Phủ cũng không có chí bảo chí cường.
- Ha ha ha, Cự Phủ!
Thanh âm Đệ Tam Chân Chủ xuyên qua vùng thời gian không gian.
- Hai món chí bảo lưu lạc trong vực sâu thứ chín, việc này cũng là từ nhân loại các ngươi. Thần Nhãn Tộc ta, và cả Tử Nguyệt Thánh Địa cũng đã biết! Người sớm nhất tới đây phải là ba phương chúng ta, ta sớm đã đoán rồi, khả năng tìm được hai kiện bảo vật nhất chính là ngươi Cự Phủ. Chỉ là luôn không phát hiện ra ngươi, do đó chỉ cho đó là Kim Hoàng Ma Thần.
- Ta không tìm được.
Người Sáng Lập Cự Phủ nói thẳng.
- Ngươi nói không tìm được là không tìm được à?
Đệ Tam Chân Chủ nói thẳng:
- Nhân loại ở Vũ Trụ Nguyên Thủy nho nhỏ các ngươi, cũng dám đối nghịch với Thần Nhãn Tộc ta. Bất luận là đoạt bảo, hay tên La Phong nhân loại các ngươi hại chết Ngũ Hồn, nhân loại các ngươi toàn bộ đều đáng chết. Nên phải diệt tộc!
Trong mắt Người Sáng Lập Cự Phủ lộ vẻ lạnh giá:
- Diệt tộc?
- Ngươi mà chết, thì nhân loại ở Vũ Trụ Nguyên Thủy đương nhiên diệt tộc!
Đệ Tam Chân Chủ lạnh lùng nói:
- Giết ngươi, xem sau này ai còn dám đối đầu với Thần Nhãn Tộc ta.
La Phong ngồi trong Tọa Sơn Phong, nghe mà lửa giận bừng bừng. Ngũ Hồn muốn giết mình, mình cũng không thể đánh chết hắn được à? Hơn nữa Thần Nhãn Tộc lại muốn thừa cơ lập uy, dùng nhân loại Vũ Trụ Nguyên Thủy nhỏ yếu để lập uy. Nghĩ tới đây, hắn không khỏi cực kỳ lo lắng, rồi quay đầu nhìn về phía Tọa Sơn Khách:
- Sư phụ, Người Sáng Lập Cự Phủ là trụ cột duy nhất của nhân loại ta bây giờ. Hắn không thể ngã xuống được, xin sư phụ hỗ trợ.
- Ta chỉ quan tâm tới ngươi. Về phần hưng suy của nhân loại, không quan hệ gì với ta.
Tọa Sơn Khách lắc đầu.
La Phong giật mình.
- Nhìn đi! Vũ Trụ Tối Cường Giả không dễ dàng chết như vậy đâu.
Tọa Sơn Khách nói.
Lúc trước hai đại Chân Chủ vây khốn Kim Hoàng Ma Thần, trì hoãn rất lâu như vậy, nhưng lúc này lại hạ sát thủ trong nháy mắt.
- Ha ha, lúc trước trấn áp phong ấn ta, bây giờ lại muốn giết Cự Phủ. Ha ha…
Thanh âm hài đồng của Kim Hoàng Ma Thần cất tiếng cười chế giễu và xem thường…
- Ta ở đây, ngươi nghĩ các ngươi làm gì được? Cự Phủ, chúng ta liên thủ, giáo huấn bọn Thần Nhãn Tộc một phen, để cho bọn họ biết, Vũ Trụ Tối Cường Giả không phải dễ bắt nạt như vậy.
- Được.
Xa xa Người Sáng Lập Cự Phủ đáp. Hắn cầm Cự Phủ màu đen, trên Cự Phủ kéo dài ra đạo đạo lưu quang đen bao trùm toàn thân hắn, nhất thời hình thành một tầng áo giáp.
- Đùng!
- Đùng!
- Đùng
Những tiếng ầm ầm liên tiếp vang lên, như có một cái dùi trống nện vào trái tim.
Vốn tất cả các Tinh Thần đang phi hành với tốc độ cao lúc này đều đình trệ, đồng thời phát tán hào quang mù mịt chói mắt.
Một nam tử mỉm cười, có vẻ rất nhân từ, vô số Tinh Thần đình trệ. Lúc này, nam tử trong sương mù mỉm cười, như một vị thần duy nhất trong thời gian không gian khôn cùng, sau đó nhẹ giọng cười:
- Vừa nghĩ, lập tức có quốc gia vĩnh hằng!
Vù!
Một ngôi sao vỡ ra, nhanh chóng biến hóa, biến thành một con dị thú một sừng bốn vó.
Bành!
Lại một ngôi sao vỡ ra, trong nháy mắt hóa thành con dị thú rắn hai đầu.
Bành! Bành! Bành!
Vô số Tinh Thần vỡ ra, xuất hiện vô số con dị thú. Vô số con dị thú này tất cả đều quỳ rạp quay mặt với nam tử trong sương mù, lạy chầu hắn, quỳ mọp trước hắn, phát ra một thanh âm khàn khàn. Loại áp chế tuyệt đối, làm một vùng không gian Vũ Trụ hoàn toàn ngưng kết cố định.
La Phong trong ngọn núi màu xanh thấy từ xa, cũng cảm thấy áp lực, đồng thời cũng hồi ức lại bí pháp tối cường 'Ma tố" trong không gian bí ẩn, chỗ đó cũng có rất nhiều sinh vật quỳ mọp. Cảm giác rất tương tự. Cảnh trước mắt mặc dù hơi giản lược, nhưng cũng đã có phong phạm như vậy.
- Thần Nhãn Tộc từng tìm được truyền thừa cổ đại đầy đủ, do đó phương thức chiến đấu cũng là phương thức chiến đấu của nền văn minh cường đại này.
Tọa Sơn Khách nói:
- Rất giống như ngươi lúc trước quan khán.
- Bảy đại Chân Chủ, thực lực của Đệ Tam Chân Chủ không hổ được xếp thứ hai, một chiêu cũng đủ rồi.
Tọa Sơn Khách cảm thán nói:
- Áp chế như vậy, tốc độ di động của Kim Hoàng sẽ rất chậm, căn bản không thể hình thành liên thủ với Cự Phủ.
- A a a…
Kim Hoàng thú phóng người lên, cố giãy dụa, muốn phi hành, nhưng tốc độ chậm bất thường, lo lắng gầm lên:
- Cự Phủ, áp chế đáng sợ lắm. E rằng chính là thủ đoạn Thần Nhãn Tộc tìm được truyền thừa cổ xưa, ngươi phải cẩn thận.
- Ừm.
Người Sáng Lập Cự Phủ cầm thần phủ màu đen.
Nhưng thân ảnh khổng lồ trong sương mù vẫn lơ lửng giữa trời, nhẹ giọng cười nói:
- Cự Phủ, đây là lần thứ hai ta dùng toàn lực. Lần trước là bảy đại Chân Chủ liên thủ tiêu diệt Đệ Nhị Thời Đại Luân Hồi ' Lỗ Lạc". Khi không có chí bảo chí cường, ngươi nhất định sẽ chết!
Một món chí bảo chí cường nếu không thi triển, chỉ nhìn từ bề ngoài thì không thể nhận ra.
- Bích Nhãn Chân Chủ!
Thân ảnh trong sương mù phát ra âm thanh.
- Ra tay đi.
- Được.
Thanh âm Đệ Lục Chân Chủ vang lên.
Thân ảnh sương mù mỉm cười, lại nói nhẹ giọng:
- Vĩnh Hằng Quốc Độ, phân ra vô số Tinh Thần Thú, hợp lại, Vĩnh Hằng Chân Thần!
Tiếng nhạc kỳ dị bắt đầu thẩm thấu vào linh hồn người. Chỉ thấy hai luồng bích quang bắt đầu bắn ra hào quang vô tận trong Thời Gian Không Gian. Đó chính là chí bảo chí cường của Bích Nhãn Chân Chủ, Bích Mục Quang. Chỉ thấy hai luồng bích ánh mắt nổi lên hoa văn kỳ bí phức tạp, đồng thời phóng ra vô số hào quang, bắn về phía đám dị thú do các ngôi sao biến thành.
- Chân Thần!
- Chân Thần!
- Chân Thần!
Tỷ tỷ con dị thú đều ngẩng đầu phát ra cùng một thanh âm, sau đó
Vèo
Chúng nhanh chóng ngưng tụ, tập hợp về phía ánh mắt.
Vô số Tinh Thần Dị Thú, thành hình một thể.
Bích Mục Quang, là linh hồn.
Bí pháp cổ xưa là đầu mối…
Hình thành một con dị thú khổng lồ đứng thẳng sừng sững trong hư không vô tận, có chín đầu khổng lồ, ba mươi sáu cặp cánh, một trăm lẻ tám móng vuốt, chín đuôi. Trong hư không nơi nó đứng, quy luật vận chuyển đã thối lui từ lâu, uy áp cực mạnh, vượt qua mọi Vũ Trụ Tối Cường Giả ở đây.
Yên tĩnh!
Một khoảng yên tĩnh!
Kim Hoàng Ma Thần cũng im lặng không còn giãy dụa. Người Sáng Lập Cự Phủ cũng nhìn như đóng đinh vào con dị thú sừng sững đó. La Phong bên trong đỉnh núi cũng hơi khiếp sợ lo lắng. Tọa Sơn Khách cũng lộ ra vẻ kinh sắc.
- Vĩnh Hằng Chân Thần.
Hư ảnh Đệ Tam Chân Chủ chỉ về phía Người Sáng Lập Cự Phủ.
- Giết hắn.
----- o O o -----
Trong thanh âm Đệ Tam Chân Chủ ẩn chứa vẻ dễ dàng tùy ý.
- Hơn nữa ngươi lại là độc hành giả, lấy nó đề làm gì? Ngược lại, Kim Hoàng có gánh nặng cả một tộc quần, cũng có khả năng nhất như vậy.
Tọa Sơn Khách nhất thời nở nụ cười.
Nhưng Kim Hoàng Ma Thần lửa giận bừng bừng.
- Ta nói không có, các ngươi nhất định không tin!
Thanh âm như một đứa hài đồng, càng thêm sắc nhọn cao vút.
- Đương nhiên không tin. Ta cũng không thèm các ngươi phải tin. Ta Kim Hoàng phải sợ các ngươi à? Ta sợ Thần Nhãn Tộc các ngươi sao? Trấn áp phong ấn ta, ha ha. Đến đây đi, ai cũng biết bảy đại Chân Chủ Thần Nhãn Tộc các ngươi liên hợp lại thủ đoạn rất lợi hại. Ta tin rằng các ngươi có thủ đoạn trấn áp phong ấn, nhưng cho dù trấn áp, cũng nhiều nhất là trấn áp ta hết một vòng luân hồi thôi!
- Đợi đến qua vòng luân hồi, các ngươi Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhất toàn bộ sẽ chết.
- Đến lúc đó ta tự nhiên có thể một lần nữa xuất thế! Về phần tộc quần ta, họ đều sống trong số Vũ Trụ Nhỏ của ta, vô cùng an toàn.
Kim Hoàng Ma Thần hiển nhiên đã hơi phát điên. Vũ Trụ Tối Cường Giả kiêu ngạo như thế nào chứ, bị nhục nhã như vậy, sao không giận được?
- Mặc dù ngươi giảo biện như thế nào cũng vô dụng.
Đệ Lục Chân Chủ lạnh lùng nói.
Thời gian không gian méo mó, vô số tinh thần hóa thành lưu quang, rất nhiều viên đập về phía Kim Hoàng thú! Chốc chốc còn nương theo hai luồng bích quang xé gió. Kim Hoàng Ma Thần cho dù cố gắng, có lẽ cũng có thể chạy trốn, nhưng sức hút Thâm Uyên vốn rất kinh người, những chỗ xung yếu ra ngoài phải toàn lực ứng phó. Nếu là thời khắc nào cũng gặp chí bảo chí cường ' Tinh Thần Quốc Độ ' tập kích, thì căn bản không thể chạy đi.
Thời gian trôi qua, hai phương tiếp tục dây dưa.
- Sư phụ, bảo vật đâu có cái nào lọt vào tay Kim Hoàng đâu, sao Thần Nhãn Tộc…
La Phong nhíu mày.
- Hừ.
Tọa Sơn Khách hừ nhẹ một tiếng.
- Ngươi nghĩ rằng Thần Nhãn Tộc vì chí bảo à? Đối với cả tộc quần họ, cũng chỉ là hai kiện bảo vật mà thôi, mà còn không là chí bảo chí cường. Chừng đó là cái gì chứ? Họ bây giờ vây khốn Kim Hoàng, không cho Kim Hoàng đào tẩu, cũng chỉ lấy cớ là Kim Hoàng lấy đi bảo vật! Cái họ chính thức muốn làm là muốn xuống tay với Kim Hoàng, để hiển thị uy nghiêm Thần Nhãn Tộc là không thể xâm phạm!
- Giết gà dọa khỉ?
La Phong trong đầu hiện lên một câu.
- Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhất, sắp gặp đại hạn. Thần Nhãn Tộc cường đại như vậy, làm sao mà cam tâm bị tiêu diệt chứ? Khẳng định sẽ điên cuồng giãy dụa. Lần này chỉ là một cái bắt đầu.
Tọa Sơn Khách nói.
La Phong suy nghĩ một chút.
Điên cuồng giãy dụa?
- Sư phụ, chúng ta chờ tại đây à?
La Phong hơi chần chờ.
- Vây khốn mãi như vậy, có lẽ phải rất lâu. Cho đến lúc hai Chân Chủ khác, đến lúc đó sẽ có bốn Chân Chủ.
- Đợi, đương nhiên đợi chứ. Việc hấp dẫn như vậy, có thể nào bỏ qua?
Tọa Sơn Khách đáp.
La Phong trong lòng lo lắng. Tứ đại Chân Chủ mà xuống tay với Tọa Sơn Khách sư phụ thì sao? Nhưng sư phụ trí tuệ như thế nào chứ, đương nhiên có thể đoán trước. Đã dám ở lại, nhất định là có chỗ dựa. La Phong cũng không nói thêm gì nữa.
Vực sâu thứ chín.
- Chấn động mạnh thật.
Cự Phủ sừng sững đang di chuyển với tốc độ cao. Người Sáng Lập Cự Phủ sớm đã cảm ứng được chấn động, nhưng sợ bị phát hiện, nên luôn bay tới đó với tốc độ gần gấp trăm lần tốc độ ánh sáng
- Hẳn là giao chiến giữa Vũ Trụ Tối Cường Giả.
Tuy không sợ chiến.
Nhưng Người Sáng Lập Cự Phủ cũng không muốn lộ liễu quá mức.
Thời gian trôi qua.
Hai Thần Chủ vây khốn Kim Hoàng Ma Thần. Tọa Sơn Khách thong dong thảnh thơi đứng xa xa quan chiến.
- Ai! Ra đây!
Một tiếng gầm đột nhiên vang lên, chính là từ "Tinh Thần Chân Chủ" của Đệ Tam Chân Chủ phát ra.
Âm thanh vang dội, truyền khắp tứ phương, cũng xuyên qua khu vực do Tọa Sơn Khách thi triển truyền vào, nên La Phong bên trong ngọn núi màu xanh cũng biết.
Tọa Sơn Khách sáng mắt lên, nhìn ra ngoài vẻ chờ mong
Tọa Sơn Khách cười nói:
- Xem ra lại có cường giả tới. Thú vị, thú vị.
Rào!
Khí tức sắc bén làm những viên Tinh Thần bị ném văng đi. Một thân ảnh cầm chiếc Cự Phủ cuồn cuộn bay tới, đồng thời một thanh âm hào phóng vang lên:
- Tinh Thần Chân Chủ quả nhiên lợi hại. Nghe nói, trong bảy đại Chân Chủ của Thần Nhãn Tộc, xét về thực lực, Đệ Nhất Chân Chủ xếp đệ nhất. Còn Đệ Tam Chân Chủ thì được xếp thứ hai. Sở trường nhất là khu vực. Chúng ta lần đầu tiên chạm mặt, thế mà lại có thể phát hiện ta, thật ra là danh bất hư truyền.
- Cự Phủ!
Đệ Lục Chân Chủ nhất thời quát lên.
- Cự Phủ?
Thanh âm Đệ Tam Chân Chủ ẩn chứa vẻ lạnh giá.
- Hay lắm.
- Ha ha ha, Cự Phủ cũng tới rồi.
Kim Hoàng Ma Thần lại cười to.
- Thú vị, thú vị.
Tọa Sơn Khách cũng cười.
Lúc này, năm đại Vũ Trụ Tối Cường Giả tụ tập tại đây. Cự Phủ vừa đến, bốn người kia tựa hồ ai cũng đều rất vui vẻ. Chỉ có La Phong cảm thấy khiếp sợ, lòng tràn đầy lo lắng:
- Người Sáng Lập Cự Phủ sao tới nơi này. Chẳng lẽ bởi vì ta? Sau này thì phiền phức rồi. Hai đại Chân Chủ cực kỳ lợi hại, lại sở trường liên thủ. Kim Hoàng có chí bảo chí cường loại cung điện, phòng ngự cực mạnh cũng không phải sợ, nhưng Người Sáng Lập Cự Phủ lại không có cách nào giằng co được.
La Phong lo lắng.
Cự Phủ chính là cột trụ của tộc nhân loại! Trụ cột chính thức duy nhất! Nguyên Tổ bị trấn áp vĩnh cửu, căn bản không thể ra ngoài. Nếu Cự Phủ xảy ra vấn đề gì, mình quả thật tội rất lớn.
Đệ Tam Chân Chủ, Đệ Lục Chân Chủ đích xác rất vui vẻ. Họ muốn xuống tay với Kim Hoàng Ma Thần, nhưng Kim Hoàng Ma Thần có 'Hắc Thạch Thần Điện ' rất khó đối phó. Tuy nói họ đã thấy Tọa Sơn Khách, nhưng Kim Hoàng Ma Thần mặc dù khó đối phó, nhưng Tọa Sơn Khách càng khó hơn. Không hề nghi ngờ gì, có thể nói thẳng, Tọa Sơn Khách là không thể làm gì được.
Vì quả thị mềm thì dễ bóp!
Người Sáng Lập Cự Phủ vừa tới, rõ ràng dễ đối phó hơn. Vì Người Sáng Lập Cự Phủ cũng không có chí bảo chí cường.
- Ha ha ha, Cự Phủ!
Thanh âm Đệ Tam Chân Chủ xuyên qua vùng thời gian không gian.
- Hai món chí bảo lưu lạc trong vực sâu thứ chín, việc này cũng là từ nhân loại các ngươi. Thần Nhãn Tộc ta, và cả Tử Nguyệt Thánh Địa cũng đã biết! Người sớm nhất tới đây phải là ba phương chúng ta, ta sớm đã đoán rồi, khả năng tìm được hai kiện bảo vật nhất chính là ngươi Cự Phủ. Chỉ là luôn không phát hiện ra ngươi, do đó chỉ cho đó là Kim Hoàng Ma Thần.
- Ta không tìm được.
Người Sáng Lập Cự Phủ nói thẳng.
- Ngươi nói không tìm được là không tìm được à?
Đệ Tam Chân Chủ nói thẳng:
- Nhân loại ở Vũ Trụ Nguyên Thủy nho nhỏ các ngươi, cũng dám đối nghịch với Thần Nhãn Tộc ta. Bất luận là đoạt bảo, hay tên La Phong nhân loại các ngươi hại chết Ngũ Hồn, nhân loại các ngươi toàn bộ đều đáng chết. Nên phải diệt tộc!
Trong mắt Người Sáng Lập Cự Phủ lộ vẻ lạnh giá:
- Diệt tộc?
- Ngươi mà chết, thì nhân loại ở Vũ Trụ Nguyên Thủy đương nhiên diệt tộc!
Đệ Tam Chân Chủ lạnh lùng nói:
- Giết ngươi, xem sau này ai còn dám đối đầu với Thần Nhãn Tộc ta.
La Phong ngồi trong Tọa Sơn Phong, nghe mà lửa giận bừng bừng. Ngũ Hồn muốn giết mình, mình cũng không thể đánh chết hắn được à? Hơn nữa Thần Nhãn Tộc lại muốn thừa cơ lập uy, dùng nhân loại Vũ Trụ Nguyên Thủy nhỏ yếu để lập uy. Nghĩ tới đây, hắn không khỏi cực kỳ lo lắng, rồi quay đầu nhìn về phía Tọa Sơn Khách:
- Sư phụ, Người Sáng Lập Cự Phủ là trụ cột duy nhất của nhân loại ta bây giờ. Hắn không thể ngã xuống được, xin sư phụ hỗ trợ.
- Ta chỉ quan tâm tới ngươi. Về phần hưng suy của nhân loại, không quan hệ gì với ta.
Tọa Sơn Khách lắc đầu.
La Phong giật mình.
- Nhìn đi! Vũ Trụ Tối Cường Giả không dễ dàng chết như vậy đâu.
Tọa Sơn Khách nói.
Lúc trước hai đại Chân Chủ vây khốn Kim Hoàng Ma Thần, trì hoãn rất lâu như vậy, nhưng lúc này lại hạ sát thủ trong nháy mắt.
- Ha ha, lúc trước trấn áp phong ấn ta, bây giờ lại muốn giết Cự Phủ. Ha ha…
Thanh âm hài đồng của Kim Hoàng Ma Thần cất tiếng cười chế giễu và xem thường…
- Ta ở đây, ngươi nghĩ các ngươi làm gì được? Cự Phủ, chúng ta liên thủ, giáo huấn bọn Thần Nhãn Tộc một phen, để cho bọn họ biết, Vũ Trụ Tối Cường Giả không phải dễ bắt nạt như vậy.
- Được.
Xa xa Người Sáng Lập Cự Phủ đáp. Hắn cầm Cự Phủ màu đen, trên Cự Phủ kéo dài ra đạo đạo lưu quang đen bao trùm toàn thân hắn, nhất thời hình thành một tầng áo giáp.
- Đùng!
- Đùng!
- Đùng
Những tiếng ầm ầm liên tiếp vang lên, như có một cái dùi trống nện vào trái tim.
Vốn tất cả các Tinh Thần đang phi hành với tốc độ cao lúc này đều đình trệ, đồng thời phát tán hào quang mù mịt chói mắt.
Một nam tử mỉm cười, có vẻ rất nhân từ, vô số Tinh Thần đình trệ. Lúc này, nam tử trong sương mù mỉm cười, như một vị thần duy nhất trong thời gian không gian khôn cùng, sau đó nhẹ giọng cười:
- Vừa nghĩ, lập tức có quốc gia vĩnh hằng!
Vù!
Một ngôi sao vỡ ra, nhanh chóng biến hóa, biến thành một con dị thú một sừng bốn vó.
Bành!
Lại một ngôi sao vỡ ra, trong nháy mắt hóa thành con dị thú rắn hai đầu.
Bành! Bành! Bành!
Vô số Tinh Thần vỡ ra, xuất hiện vô số con dị thú. Vô số con dị thú này tất cả đều quỳ rạp quay mặt với nam tử trong sương mù, lạy chầu hắn, quỳ mọp trước hắn, phát ra một thanh âm khàn khàn. Loại áp chế tuyệt đối, làm một vùng không gian Vũ Trụ hoàn toàn ngưng kết cố định.
La Phong trong ngọn núi màu xanh thấy từ xa, cũng cảm thấy áp lực, đồng thời cũng hồi ức lại bí pháp tối cường 'Ma tố" trong không gian bí ẩn, chỗ đó cũng có rất nhiều sinh vật quỳ mọp. Cảm giác rất tương tự. Cảnh trước mắt mặc dù hơi giản lược, nhưng cũng đã có phong phạm như vậy.
- Thần Nhãn Tộc từng tìm được truyền thừa cổ đại đầy đủ, do đó phương thức chiến đấu cũng là phương thức chiến đấu của nền văn minh cường đại này.
Tọa Sơn Khách nói:
- Rất giống như ngươi lúc trước quan khán.
- Bảy đại Chân Chủ, thực lực của Đệ Tam Chân Chủ không hổ được xếp thứ hai, một chiêu cũng đủ rồi.
Tọa Sơn Khách cảm thán nói:
- Áp chế như vậy, tốc độ di động của Kim Hoàng sẽ rất chậm, căn bản không thể hình thành liên thủ với Cự Phủ.
- A a a…
Kim Hoàng thú phóng người lên, cố giãy dụa, muốn phi hành, nhưng tốc độ chậm bất thường, lo lắng gầm lên:
- Cự Phủ, áp chế đáng sợ lắm. E rằng chính là thủ đoạn Thần Nhãn Tộc tìm được truyền thừa cổ xưa, ngươi phải cẩn thận.
- Ừm.
Người Sáng Lập Cự Phủ cầm thần phủ màu đen.
Nhưng thân ảnh khổng lồ trong sương mù vẫn lơ lửng giữa trời, nhẹ giọng cười nói:
- Cự Phủ, đây là lần thứ hai ta dùng toàn lực. Lần trước là bảy đại Chân Chủ liên thủ tiêu diệt Đệ Nhị Thời Đại Luân Hồi ' Lỗ Lạc". Khi không có chí bảo chí cường, ngươi nhất định sẽ chết!
Một món chí bảo chí cường nếu không thi triển, chỉ nhìn từ bề ngoài thì không thể nhận ra.
- Bích Nhãn Chân Chủ!
Thân ảnh trong sương mù phát ra âm thanh.
- Ra tay đi.
- Được.
Thanh âm Đệ Lục Chân Chủ vang lên.
Thân ảnh sương mù mỉm cười, lại nói nhẹ giọng:
- Vĩnh Hằng Quốc Độ, phân ra vô số Tinh Thần Thú, hợp lại, Vĩnh Hằng Chân Thần!
Tiếng nhạc kỳ dị bắt đầu thẩm thấu vào linh hồn người. Chỉ thấy hai luồng bích quang bắt đầu bắn ra hào quang vô tận trong Thời Gian Không Gian. Đó chính là chí bảo chí cường của Bích Nhãn Chân Chủ, Bích Mục Quang. Chỉ thấy hai luồng bích ánh mắt nổi lên hoa văn kỳ bí phức tạp, đồng thời phóng ra vô số hào quang, bắn về phía đám dị thú do các ngôi sao biến thành.
- Chân Thần!
- Chân Thần!
- Chân Thần!
Tỷ tỷ con dị thú đều ngẩng đầu phát ra cùng một thanh âm, sau đó
Vèo
Chúng nhanh chóng ngưng tụ, tập hợp về phía ánh mắt.
Vô số Tinh Thần Dị Thú, thành hình một thể.
Bích Mục Quang, là linh hồn.
Bí pháp cổ xưa là đầu mối…
Hình thành một con dị thú khổng lồ đứng thẳng sừng sững trong hư không vô tận, có chín đầu khổng lồ, ba mươi sáu cặp cánh, một trăm lẻ tám móng vuốt, chín đuôi. Trong hư không nơi nó đứng, quy luật vận chuyển đã thối lui từ lâu, uy áp cực mạnh, vượt qua mọi Vũ Trụ Tối Cường Giả ở đây.
Yên tĩnh!
Một khoảng yên tĩnh!
Kim Hoàng Ma Thần cũng im lặng không còn giãy dụa. Người Sáng Lập Cự Phủ cũng nhìn như đóng đinh vào con dị thú sừng sững đó. La Phong bên trong đỉnh núi cũng hơi khiếp sợ lo lắng. Tọa Sơn Khách cũng lộ ra vẻ kinh sắc.
- Vĩnh Hằng Chân Thần.
Hư ảnh Đệ Tam Chân Chủ chỉ về phía Người Sáng Lập Cự Phủ.
- Giết hắn.
----- o O o -----
/1485
|