Tiêu diệt!
Đoạn Đông Hà vừa nói thế, các cường giả trong hành lang Sinh Tử từ ba Thời Đại Luân Hồi, hai Đại Thánh Địa đều run lên. Ngoại trừ Hồng Minh, tất cả cường giả khác trong lòng đều tràn đầy lo lắng, phẫn nộ, không cam lòng. Vốn đằng đẵng nghiên cứu rất lâu, làm họ cho rằng lúc trước La Phong cũng vẻn vẹn chỉ vượt lên được một hai năm, nên cũng không uy hiếp bao nhiêu. Nhưng họ không ngờ người đầu tiên đạt tới yêu cầu lại là La Phong!
- Chuyện lớn rồi.
- Sau này gay go rồi.
- Nhân loại ghê tởm. Đáng hận. Thủy Tổ phân phó chúng ta bất chấp tất cả phải đoạt cho được truyền thừa.
Những cường giả đó đều cảm thấy phẫn hận lo lắng.
Một đám các Vũ Trụ Chi Chủ Tử Nguyệt Thánh Địa cũng truyền âm với nhau. Lộc Trùng Chi Chủ lúc này nhíu mày truyền âm:
- Ta không thể. Ngay từ đầu Đoạn Đông Hà cũng rất ưu đãi La Phong. Bây giờ La Phong lại là người đầu tiên đạt tới yêu cầu giải cục Tê Hoàng Cục. Người ta đã giải nhanh như vậy, nếu tiếp tục như vậy, ưu thế e rằng sẽ càng lúc càng lớn! Đến lúc đó khả năng chúng ta có được truyền thừa lại càng nhỏ…
- Lộc Trùng Chi Chủ, hay là chúng ta giết La Phong?
- Đúng, Lộc Trùng Chi Chủ, chúng ta giết hắn.
- Thà bị Đoạn Đông Hà tiêu diệt, cũng phải giết La Phong, hủy diệt cơ hội của nhân loại.
Lộc Trùng Chi Chủ lại truyền âm nói:
- Đừng nóng, việc này chẳng những chúng ta sốt ruột, Đông Đế Thánh Địa cũng sốt ruột vậy. Sốt ruột chính là kia Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhất. Họ gặp phải đại hạn. Nếu La Phong đoạt được truyền thừa, cũng xem như hủy đi cơ hội siêu thoát Luân Hồi của Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhất. Họ sẽ hành động thôi! Huống chi theo ta thấy, muốn phá vỡ cung điện quang ảnh đó sợ cũng rất khó.
Các thế lực lớn đều lẳng lặng truyền âm.
Đoạn Đông Hà lại lạnh lùng nhìn xuống khắp nơi, tiếp tục nói:
- Nhân loại Ngân Hà đã có bí pháp của ta thủ hộ. Cho dù các ngươi công kích cũng không thể phá vỡ thủ hộ. Do đó đừng có liều mạng vô ích! Thời gian tìm hiểu Tê Hoàng Cục còn rất dài. Cố gắng đi… Giải được càng nhiều, càng có cơ hội tìm được truyền thừa.
- Nếu ai có thể giải cục 6000 ván cờ, sẽ tìm được truyền thừa của Đoạn Đông Hà nhất mạch ta!
Đoạn Đông Hà nhìn lướt xuống.
Khắp nơi đều rất bình tĩnh. Việc giải được 6000 ván cờ, cứ mỗi một nhóm hậu tuyển giả đi vào Đoạn Đông Hà đều sẽ nhắc tới. Ngay từ đầu họ còn rất cuồng nhiệt. Nhưng khi chính thức tìm hiểu lại phát hiện ra, muốn tìm hiểu 6000 ván cờ là khó khăn như thế nào. Quả thực là nằm mơ.
"6000 ván cờ? Nhiều lắm. Ta bây giờ cũng vừa tìm hiểu được ván cờ thứ 1005. " Đệ Nhị Chân Chủ thầm than." Lão Thất càng chôn chân ở ván cờ thứ 1000. Mỗi 1000 ván cờ, đều có mức độ thâm ảo nhảy vọt. Ván cờ thứ 1001 tới ván cờ thứ 2000, sợ là thâm thúy hơn nữa. Cũng không biết giới hạn thấp nhất là bao nhiêu. Ta tìm hiểu tới 1005 ván cờ đã là nhiều nhất trong Thần Nhãn Tộc ta rồi, nhưng vẫn không đạt tới giới hạn yêu cầu của Đoạn Đông Hà."
"Nhưng La Phong lại đạt tới yêu cầu. Chẳng lẽ La Phong tìm hiểu nhiều hơn cả ta?"
"Hay là nói, yêu cầu đối với Vũ Trụ Chi Chủ và Vũ Trụ Tối Cường Giả là khác nhau? " Đệ Nhị Chân Chủ suy nghĩ một lát.
Đoạn Đông Hà nhìn về phía La Phong, nói:
- Nhân loại Ngân Hà, ngươi bây giờ giải cục cũng vẻn vẹn chỉ là đạt tới giới hạn yêu cầu của ta. Tiếp tục cố gắng đi! Giải cục càng nhiều càng tốt…
- Dạ, Đoạn Đông Hà đại nhân.
La Phong khẽ khom người.
Đoạn Đông Hà gật đầu.
Rào.
Hình ảnh tiêu tán biến mất. Cả hành lang Sinh Tử lúc này mới ồ lên. Ai nấy đều thảo luận.
La Phong nhìn lướt chung quanh, liếc mắt thấy không ít cường giả phẫn hận, oán độc, sát ý nhìn mình, không khỏi cười ha ha:
- Muốn giết ta? Cứ việc đến, ta tuyệt không hoàn thủ! Vẫn như thời gian lúc trước, mặc cho các ngươi công kích, ta không hoàn thủ.
- Đáng hận.
- Hung hăng.
- Du côn.
Không ít cường giả các thế lực nghiến răng, nhưng căn bản không thể làm gì. Lúc trước họ dám công kích, nhưng bây giờ, Đoạn Đông Hà đã nói rõ, một khi công kích sẽ bị đào thải tiêu diệt! Hơn nữa Đoạn Đông Hà còn nói như đinh đóng cột, các cường giả ở đây căn bản không thể phá vỡ quang ảnh thủ hộ đó.
- Ha ha…
La Phong cười, quét mục quang nhìn đám Vũ Trụ Chi Chủ đã từng công kích mình, trong ánh mắt đầy vẻ khiêu khích.
Điều này làm đám Vũ Trụ Chi Chủ càng thêm phẫn nộ, nhưng họ hiểu La Phong cố ý làm như vậy, nếu họ công kích, rõ ràng trúng kế hãm hại của La Phong.
- Lúc trước tùy ý công kích ta, bây giờ thật ra lại sợ.
La Phong lắc đầu. Ba Thời Đại Luân Hồi, hai Đại Thánh Địa gần mười vạn sinh mạng các tộc đang nhìn chăm chú, cảm thán nói…
- Rõ là buồn cười. La Phong ta thời gian quý giá, cũng không muốn lãng phí với các ngươi. Ta cứ tìm hiểu, ta buộc phải có truyền thừa.
Nói xong La Phong liền khoanh chân ngồi, lặng lẽ tìm hiểu.
Chỉ thấy cung điện sương mù kim sắc phủ lấy La Phong, giống như một mui xe khổng lồ.
Cường giả các tộc, đặc biệt là Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhất và hai Đại Thánh Địa, đều có cường giả đến gần cung điện quang ảnh này cảm ứng. Họ đều có thể cảm ứng được khí tức làm họ phải rùng mình! Không hề nghi vấn gì, bí pháp thủ hộ này tuyệt đối là rất đáng sợ. Những Vũ Trụ Chi Chủ không còn tin tưởng vào việc động thủ nữa.
Cảm thấy lo lắng phẫn nộ, nhưng không thể làm gì, làm họ càng thêm cừu hận La Phong!
"Đoạt cơ hội siêu thoát Luân Hồi tộc ta. Đáng hận!"
Ai nấy đều hung tợn nhìn chằm chằm vào La Phong.
La Phong lướt nhìn chung quanh, lập tức nhếch mép cười, rồi nhắm mắt lại.
Hắn sớm đã thành mục tiêu công kích rồi!
Từ khi Đoạn Đông Hà có vẻ hơi ưu ái hắn, các thế lực lớn đã xem hắn là mục tiêu công kích, đã hoàn toàn trở mặt. Như vậy cũng không cần phải để ý tới họ. Cơ hội đã tới trước mặt, nên dũng cảm tiến tới, không nên lùi bước! Căn bản không cần quản họ, truyền thừa, này La Phong nhất định phải có!
Các ngươi phẫn nộ? Các ngươi uy hiếp?
Uy hiếp thì uy hiếp đi.
La Phong ta sợ cái rắm!
Ta ngược lại muốn đem hết toàn lực dùng tốc độ nhanh hơn để tìm hiểu Tê Hoàng Cục, cần phải lấy được truyền thừa lần này!
Vũ Trụ Giả Định, sương mù bốc cao, trên đỉnh những cột đá xuất hiện những hư ảnh lập thể.
La Phong đang đứng ở hư ảnh lập thể ván cờ 1001 thứ suy tư. Bên cạnh còn có một nam tử áo trắng cũng đang quan khán ván cờ tàn cuộc thứ 2001.
- La Phong.
- La Phong, ha ha ha.
- Việc vui như vậy mà ngươi không nói cho chúng ta biết.
Chỉ thấy gần đó đột nhiên xuất hiện những bóng người. Chính là Người Sáng Lập Cự Phủ, Hỗn Độn Thành Chủ dẫn đầu các cường giả tộc nhân loại, còn có Hắc Ám Chi Chủ, Băng Phong Chi Chủ, U Hầu Chi Chủ, Long Hành Chi Chủ. Họ ai nấy đều có vẻ vui mừng.
La Phong đứng dậy nghênh đón.
- Chúng ta vừa biết.
Người Sáng Lập Cự Phủ cười ha ha, thanh âm sang sảng.
- Ngươi lại đạt tới yêu cầu của Đoạn Đông Hà rồi. Ngươi chính là người đầu tiên đạt tới yêu cầu! Người nào đi nhanh hơn, thời gian càng dài, ưu thế ngươi ngược lại càng càng lớn. Truyền thừa lần này, hy vọng của ngươi là lớn nhất. Bây giờ không cần lo không việc gì khác, không cần lo uy hiếp của những thế lực kia. Không phải chuyện lớn, tộc nhân loại chúng ta luôn ở Nguyên Thủy Vũ Trụ. Ha ha. Chỉ cần có truyền thừa, tộc nhân loại ta tương lai rất có thể vượt qua cả hai Đại Thánh Địa. Ta từ trước đến giờ không nghe nói qua, hai Đại Thánh Địa lại trọng thị một truyền thừa như vậy.
- Đúng.
Hỗn Độn cũng gật đầu lia lịa.
- Mặc kệ những thứ khác, chuyên tâm lấy cho được truyền thừa!
- Dạ… Sư phụ.
La Phong cũng gật đầu, nhếch mép cười.
- Họ bây giờ muốn quấy rầy ta cũng không có biện pháp.
- Tốt, tốt. Chúng ta cũng không quấy rầy. Ngươi tiếp tục tìm hiểu đi!
Cự Phủ nói thẳng.
- Chúng ta đến chỉ là chúc mừng ngươi.
Hắc Ám Chi Chủ cũng mỉm cười hiếm hoi
- Đây là cơ hội lớn nhất của nhân loại ta. Cơ hội bực này sợ là vài trăm thời đại luân hồi cũng khó được mà gặp được một lần. Bỏ qua nó là lỗi lớn nhất.
- Trông vào ngươi đó.
U Hầu Chi Chủ hô.
Băng Phong Chi Chủ cũng cổ vũ bên cạnh.
Đám cường giả này đứng một bên nói với La Phong. Nhưng họ, kể cả La Phong, cũng chưa từng phát hiện bên cạnh đó đang có nam tử áo trắng lặng lẽ đứng nhìn.
- Tất cả tộc nhân loại chỉ có thể dựa vào họ mà phấn đấu. Còn ta lại chỉ có thể đứng bên cạnh nhìn.
Nam tử áo trắng nhè nhẹ lắc đầu, thở dài một tiếng. Thời gian vô tận, hắn nhìn tộc nhân loại gặp phải một vài nguy cơ, nhưng không có biện pháp gì. Vì hắn bị trấn áp vĩnh cửu, căn bản không thể ra ngoài.
Nguyên nhân chính là vì như vậy, nên Nguyên Tổ mặc dù thường xuyên đi tới các nơi, thậm chí hội nghị tộc nhân loại, hội nghị Hồng Minh hắn cũng tới nghe, nhưng không có một ai biết hắn ở đó!
Vũ Trụ Giả Định, hắn chính là chủ nhân Vũ Trụ Giả Định.
Trong Vũ Trụ Giả Định, hắn không chỗ nào mà không thể đi.
"La Phong… Cố gắng làm đi. " Nam tử áo trắng nói khẽ. Mặc dù hắn có thực lực ngập trời, trận chiến đối kháng với bản nguyên Vũ Trụ Nguyên Thủy, làm hắn cảm ngộ được rất nhiều. Trong thời gian bị trấn áp vĩnh cửu, hắn đã cường đại hơn nữa. Hắn bây giờ thậm chí cũng nắm chắc mười phần có thể xông vào Luân Hồi. Nhưng đã muộn…
Bị trấn áp vĩnh cửu, chẳng làm gì được.
"Vũ Trụ Nguyên Thủy, ta sẽ không cam tâm cúi đầu đâu."
"Không đâu!"
"Cho dù chỉ có chút cơ hội, ta cũng sẽ kiên trì! " Trong mắt nam tử áo trắng lóe lên hào quang đáng sợ, lập tức quay đầu nhìn về phía Tê Hoàng Cục lặng lẽ nghiên cứu tìm hiểu.
Thời gian trôi qua, trong hành lang Sinh Tử Mộ Lăng Chi Chu rất yên lặng. Các thế lực lớn tề tụ, nghiên cứu Tê Hoàng Cục.
La Phong từ khi đạt tới yêu cầu Đoạn Đông Hà, tự nhiên cũng thoải mái hơn nhiều.
Hắn cũng quyết định thay đổi phương thức tìm hiểu!
500 năm trước, hắn luôn vùi đầu tìm hiểu. Song càng nghiên cứu Tê Hoàng Cục, hắn lại phát hiện ra Tê Hoàng Cục và bí pháp là có chỗ kết hợp nhất định. La Phong lúc trước luôn liều mạng cố gắng giải cục, do đó không dám thử, nhưng bây giờ, La Phong lại quyết định, tám phần thời gian nghiên cứu Tê Hoàng Cục, hai phần thời gian nghiên cứu bí pháp trong không gian bí ẩn ở Thâm Uyên số chín.
Bí pháp, Tê Hoàng Cục, so sánh với nhau!
Phải biết là
Từ vực sâu thứ chín tới không gian Thạch Trụ Vân Đen, cũng đã mất mấy trăm năm!
Từ không gian Thạch Trụ Vân Đen tới Viêm Băng Vực, cũng mất mấy trăm năm!
Đặc biệt là tốc độ thời gian ở Thạch Trụ Vân Đen đã trên 3000 lần, do đó việc nghiên cứu đồ hình hoa văn kỳ bí đã rất lâu rồi. Thậm chí đến cả "Đạo Thần Thú" La Phong cũng sớm đã tu luyện tới tầng thứ bảy, tiếp cận trình độ đại thành! La Phong thậm chí dừng lại, không dám tiếp tục tu luyện Đạo Thần Thú nữa, bởi vì tu luyện nữa sẽ là đại thành!
Một khi đại thành không biết chừng sẽ vượt qua nó, trở thành Vũ Trụ Chi Chủ!
Mình cần có Cánh Chim Trắng! Phải có thân phận Tôn Giả Vũ Trụ!
Mình muốn nhận truyền thừa Đoạn Đông Hà! Thân phận Vũ Trụ Tôn Giả sợ là còn quan trọng hơn nữa!
Do đó La Phong sớm đã đình chỉ tu luyện quy luật.
Trình độ bí pháp đã đạt tới cấp độ Vũ Trụ Chi Chủ đỉnh cao, sáng chế ra tới sáu loại bí pháp tối cường, rất gần với việc sáng tạo ra bí pháp tối cường dung hợp.
"Tám phần thời gian nghiên cứu Tê Hoàng Cục."
"Hai phần thời gian nghiên cứu bí pháp."
"Có lẽ, so sánh với nhau, tốc độ tìm hiểu của ta sẽ nhanh hơn. " La Phong thầm nói: " Hơn nữa ta cũng phải thỉnh thoảng xuất ra một chút thời gian tiếp tục ma luyện ý chí. Ý chí ta đến nay vẫn một mạch không đột phá tới Vũ Trụ Tối Cường Giả " Nếu ý chí lột xác tới cấp độ mới, ta nghiên cứu bí pháp sẽ có thể nhanh hơn."
----- o O o -----
Đoạn Đông Hà vừa nói thế, các cường giả trong hành lang Sinh Tử từ ba Thời Đại Luân Hồi, hai Đại Thánh Địa đều run lên. Ngoại trừ Hồng Minh, tất cả cường giả khác trong lòng đều tràn đầy lo lắng, phẫn nộ, không cam lòng. Vốn đằng đẵng nghiên cứu rất lâu, làm họ cho rằng lúc trước La Phong cũng vẻn vẹn chỉ vượt lên được một hai năm, nên cũng không uy hiếp bao nhiêu. Nhưng họ không ngờ người đầu tiên đạt tới yêu cầu lại là La Phong!
- Chuyện lớn rồi.
- Sau này gay go rồi.
- Nhân loại ghê tởm. Đáng hận. Thủy Tổ phân phó chúng ta bất chấp tất cả phải đoạt cho được truyền thừa.
Những cường giả đó đều cảm thấy phẫn hận lo lắng.
Một đám các Vũ Trụ Chi Chủ Tử Nguyệt Thánh Địa cũng truyền âm với nhau. Lộc Trùng Chi Chủ lúc này nhíu mày truyền âm:
- Ta không thể. Ngay từ đầu Đoạn Đông Hà cũng rất ưu đãi La Phong. Bây giờ La Phong lại là người đầu tiên đạt tới yêu cầu giải cục Tê Hoàng Cục. Người ta đã giải nhanh như vậy, nếu tiếp tục như vậy, ưu thế e rằng sẽ càng lúc càng lớn! Đến lúc đó khả năng chúng ta có được truyền thừa lại càng nhỏ…
- Lộc Trùng Chi Chủ, hay là chúng ta giết La Phong?
- Đúng, Lộc Trùng Chi Chủ, chúng ta giết hắn.
- Thà bị Đoạn Đông Hà tiêu diệt, cũng phải giết La Phong, hủy diệt cơ hội của nhân loại.
Lộc Trùng Chi Chủ lại truyền âm nói:
- Đừng nóng, việc này chẳng những chúng ta sốt ruột, Đông Đế Thánh Địa cũng sốt ruột vậy. Sốt ruột chính là kia Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhất. Họ gặp phải đại hạn. Nếu La Phong đoạt được truyền thừa, cũng xem như hủy đi cơ hội siêu thoát Luân Hồi của Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhất. Họ sẽ hành động thôi! Huống chi theo ta thấy, muốn phá vỡ cung điện quang ảnh đó sợ cũng rất khó.
Các thế lực lớn đều lẳng lặng truyền âm.
Đoạn Đông Hà lại lạnh lùng nhìn xuống khắp nơi, tiếp tục nói:
- Nhân loại Ngân Hà đã có bí pháp của ta thủ hộ. Cho dù các ngươi công kích cũng không thể phá vỡ thủ hộ. Do đó đừng có liều mạng vô ích! Thời gian tìm hiểu Tê Hoàng Cục còn rất dài. Cố gắng đi… Giải được càng nhiều, càng có cơ hội tìm được truyền thừa.
- Nếu ai có thể giải cục 6000 ván cờ, sẽ tìm được truyền thừa của Đoạn Đông Hà nhất mạch ta!
Đoạn Đông Hà nhìn lướt xuống.
Khắp nơi đều rất bình tĩnh. Việc giải được 6000 ván cờ, cứ mỗi một nhóm hậu tuyển giả đi vào Đoạn Đông Hà đều sẽ nhắc tới. Ngay từ đầu họ còn rất cuồng nhiệt. Nhưng khi chính thức tìm hiểu lại phát hiện ra, muốn tìm hiểu 6000 ván cờ là khó khăn như thế nào. Quả thực là nằm mơ.
"6000 ván cờ? Nhiều lắm. Ta bây giờ cũng vừa tìm hiểu được ván cờ thứ 1005. " Đệ Nhị Chân Chủ thầm than." Lão Thất càng chôn chân ở ván cờ thứ 1000. Mỗi 1000 ván cờ, đều có mức độ thâm ảo nhảy vọt. Ván cờ thứ 1001 tới ván cờ thứ 2000, sợ là thâm thúy hơn nữa. Cũng không biết giới hạn thấp nhất là bao nhiêu. Ta tìm hiểu tới 1005 ván cờ đã là nhiều nhất trong Thần Nhãn Tộc ta rồi, nhưng vẫn không đạt tới giới hạn yêu cầu của Đoạn Đông Hà."
"Nhưng La Phong lại đạt tới yêu cầu. Chẳng lẽ La Phong tìm hiểu nhiều hơn cả ta?"
"Hay là nói, yêu cầu đối với Vũ Trụ Chi Chủ và Vũ Trụ Tối Cường Giả là khác nhau? " Đệ Nhị Chân Chủ suy nghĩ một lát.
Đoạn Đông Hà nhìn về phía La Phong, nói:
- Nhân loại Ngân Hà, ngươi bây giờ giải cục cũng vẻn vẹn chỉ là đạt tới giới hạn yêu cầu của ta. Tiếp tục cố gắng đi! Giải cục càng nhiều càng tốt…
- Dạ, Đoạn Đông Hà đại nhân.
La Phong khẽ khom người.
Đoạn Đông Hà gật đầu.
Rào.
Hình ảnh tiêu tán biến mất. Cả hành lang Sinh Tử lúc này mới ồ lên. Ai nấy đều thảo luận.
La Phong nhìn lướt chung quanh, liếc mắt thấy không ít cường giả phẫn hận, oán độc, sát ý nhìn mình, không khỏi cười ha ha:
- Muốn giết ta? Cứ việc đến, ta tuyệt không hoàn thủ! Vẫn như thời gian lúc trước, mặc cho các ngươi công kích, ta không hoàn thủ.
- Đáng hận.
- Hung hăng.
- Du côn.
Không ít cường giả các thế lực nghiến răng, nhưng căn bản không thể làm gì. Lúc trước họ dám công kích, nhưng bây giờ, Đoạn Đông Hà đã nói rõ, một khi công kích sẽ bị đào thải tiêu diệt! Hơn nữa Đoạn Đông Hà còn nói như đinh đóng cột, các cường giả ở đây căn bản không thể phá vỡ quang ảnh thủ hộ đó.
- Ha ha…
La Phong cười, quét mục quang nhìn đám Vũ Trụ Chi Chủ đã từng công kích mình, trong ánh mắt đầy vẻ khiêu khích.
Điều này làm đám Vũ Trụ Chi Chủ càng thêm phẫn nộ, nhưng họ hiểu La Phong cố ý làm như vậy, nếu họ công kích, rõ ràng trúng kế hãm hại của La Phong.
- Lúc trước tùy ý công kích ta, bây giờ thật ra lại sợ.
La Phong lắc đầu. Ba Thời Đại Luân Hồi, hai Đại Thánh Địa gần mười vạn sinh mạng các tộc đang nhìn chăm chú, cảm thán nói…
- Rõ là buồn cười. La Phong ta thời gian quý giá, cũng không muốn lãng phí với các ngươi. Ta cứ tìm hiểu, ta buộc phải có truyền thừa.
Nói xong La Phong liền khoanh chân ngồi, lặng lẽ tìm hiểu.
Chỉ thấy cung điện sương mù kim sắc phủ lấy La Phong, giống như một mui xe khổng lồ.
Cường giả các tộc, đặc biệt là Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhất và hai Đại Thánh Địa, đều có cường giả đến gần cung điện quang ảnh này cảm ứng. Họ đều có thể cảm ứng được khí tức làm họ phải rùng mình! Không hề nghi vấn gì, bí pháp thủ hộ này tuyệt đối là rất đáng sợ. Những Vũ Trụ Chi Chủ không còn tin tưởng vào việc động thủ nữa.
Cảm thấy lo lắng phẫn nộ, nhưng không thể làm gì, làm họ càng thêm cừu hận La Phong!
"Đoạt cơ hội siêu thoát Luân Hồi tộc ta. Đáng hận!"
Ai nấy đều hung tợn nhìn chằm chằm vào La Phong.
La Phong lướt nhìn chung quanh, lập tức nhếch mép cười, rồi nhắm mắt lại.
Hắn sớm đã thành mục tiêu công kích rồi!
Từ khi Đoạn Đông Hà có vẻ hơi ưu ái hắn, các thế lực lớn đã xem hắn là mục tiêu công kích, đã hoàn toàn trở mặt. Như vậy cũng không cần phải để ý tới họ. Cơ hội đã tới trước mặt, nên dũng cảm tiến tới, không nên lùi bước! Căn bản không cần quản họ, truyền thừa, này La Phong nhất định phải có!
Các ngươi phẫn nộ? Các ngươi uy hiếp?
Uy hiếp thì uy hiếp đi.
La Phong ta sợ cái rắm!
Ta ngược lại muốn đem hết toàn lực dùng tốc độ nhanh hơn để tìm hiểu Tê Hoàng Cục, cần phải lấy được truyền thừa lần này!
Vũ Trụ Giả Định, sương mù bốc cao, trên đỉnh những cột đá xuất hiện những hư ảnh lập thể.
La Phong đang đứng ở hư ảnh lập thể ván cờ 1001 thứ suy tư. Bên cạnh còn có một nam tử áo trắng cũng đang quan khán ván cờ tàn cuộc thứ 2001.
- La Phong.
- La Phong, ha ha ha.
- Việc vui như vậy mà ngươi không nói cho chúng ta biết.
Chỉ thấy gần đó đột nhiên xuất hiện những bóng người. Chính là Người Sáng Lập Cự Phủ, Hỗn Độn Thành Chủ dẫn đầu các cường giả tộc nhân loại, còn có Hắc Ám Chi Chủ, Băng Phong Chi Chủ, U Hầu Chi Chủ, Long Hành Chi Chủ. Họ ai nấy đều có vẻ vui mừng.
La Phong đứng dậy nghênh đón.
- Chúng ta vừa biết.
Người Sáng Lập Cự Phủ cười ha ha, thanh âm sang sảng.
- Ngươi lại đạt tới yêu cầu của Đoạn Đông Hà rồi. Ngươi chính là người đầu tiên đạt tới yêu cầu! Người nào đi nhanh hơn, thời gian càng dài, ưu thế ngươi ngược lại càng càng lớn. Truyền thừa lần này, hy vọng của ngươi là lớn nhất. Bây giờ không cần lo không việc gì khác, không cần lo uy hiếp của những thế lực kia. Không phải chuyện lớn, tộc nhân loại chúng ta luôn ở Nguyên Thủy Vũ Trụ. Ha ha. Chỉ cần có truyền thừa, tộc nhân loại ta tương lai rất có thể vượt qua cả hai Đại Thánh Địa. Ta từ trước đến giờ không nghe nói qua, hai Đại Thánh Địa lại trọng thị một truyền thừa như vậy.
- Đúng.
Hỗn Độn cũng gật đầu lia lịa.
- Mặc kệ những thứ khác, chuyên tâm lấy cho được truyền thừa!
- Dạ… Sư phụ.
La Phong cũng gật đầu, nhếch mép cười.
- Họ bây giờ muốn quấy rầy ta cũng không có biện pháp.
- Tốt, tốt. Chúng ta cũng không quấy rầy. Ngươi tiếp tục tìm hiểu đi!
Cự Phủ nói thẳng.
- Chúng ta đến chỉ là chúc mừng ngươi.
Hắc Ám Chi Chủ cũng mỉm cười hiếm hoi
- Đây là cơ hội lớn nhất của nhân loại ta. Cơ hội bực này sợ là vài trăm thời đại luân hồi cũng khó được mà gặp được một lần. Bỏ qua nó là lỗi lớn nhất.
- Trông vào ngươi đó.
U Hầu Chi Chủ hô.
Băng Phong Chi Chủ cũng cổ vũ bên cạnh.
Đám cường giả này đứng một bên nói với La Phong. Nhưng họ, kể cả La Phong, cũng chưa từng phát hiện bên cạnh đó đang có nam tử áo trắng lặng lẽ đứng nhìn.
- Tất cả tộc nhân loại chỉ có thể dựa vào họ mà phấn đấu. Còn ta lại chỉ có thể đứng bên cạnh nhìn.
Nam tử áo trắng nhè nhẹ lắc đầu, thở dài một tiếng. Thời gian vô tận, hắn nhìn tộc nhân loại gặp phải một vài nguy cơ, nhưng không có biện pháp gì. Vì hắn bị trấn áp vĩnh cửu, căn bản không thể ra ngoài.
Nguyên nhân chính là vì như vậy, nên Nguyên Tổ mặc dù thường xuyên đi tới các nơi, thậm chí hội nghị tộc nhân loại, hội nghị Hồng Minh hắn cũng tới nghe, nhưng không có một ai biết hắn ở đó!
Vũ Trụ Giả Định, hắn chính là chủ nhân Vũ Trụ Giả Định.
Trong Vũ Trụ Giả Định, hắn không chỗ nào mà không thể đi.
"La Phong… Cố gắng làm đi. " Nam tử áo trắng nói khẽ. Mặc dù hắn có thực lực ngập trời, trận chiến đối kháng với bản nguyên Vũ Trụ Nguyên Thủy, làm hắn cảm ngộ được rất nhiều. Trong thời gian bị trấn áp vĩnh cửu, hắn đã cường đại hơn nữa. Hắn bây giờ thậm chí cũng nắm chắc mười phần có thể xông vào Luân Hồi. Nhưng đã muộn…
Bị trấn áp vĩnh cửu, chẳng làm gì được.
"Vũ Trụ Nguyên Thủy, ta sẽ không cam tâm cúi đầu đâu."
"Không đâu!"
"Cho dù chỉ có chút cơ hội, ta cũng sẽ kiên trì! " Trong mắt nam tử áo trắng lóe lên hào quang đáng sợ, lập tức quay đầu nhìn về phía Tê Hoàng Cục lặng lẽ nghiên cứu tìm hiểu.
Thời gian trôi qua, trong hành lang Sinh Tử Mộ Lăng Chi Chu rất yên lặng. Các thế lực lớn tề tụ, nghiên cứu Tê Hoàng Cục.
La Phong từ khi đạt tới yêu cầu Đoạn Đông Hà, tự nhiên cũng thoải mái hơn nhiều.
Hắn cũng quyết định thay đổi phương thức tìm hiểu!
500 năm trước, hắn luôn vùi đầu tìm hiểu. Song càng nghiên cứu Tê Hoàng Cục, hắn lại phát hiện ra Tê Hoàng Cục và bí pháp là có chỗ kết hợp nhất định. La Phong lúc trước luôn liều mạng cố gắng giải cục, do đó không dám thử, nhưng bây giờ, La Phong lại quyết định, tám phần thời gian nghiên cứu Tê Hoàng Cục, hai phần thời gian nghiên cứu bí pháp trong không gian bí ẩn ở Thâm Uyên số chín.
Bí pháp, Tê Hoàng Cục, so sánh với nhau!
Phải biết là
Từ vực sâu thứ chín tới không gian Thạch Trụ Vân Đen, cũng đã mất mấy trăm năm!
Từ không gian Thạch Trụ Vân Đen tới Viêm Băng Vực, cũng mất mấy trăm năm!
Đặc biệt là tốc độ thời gian ở Thạch Trụ Vân Đen đã trên 3000 lần, do đó việc nghiên cứu đồ hình hoa văn kỳ bí đã rất lâu rồi. Thậm chí đến cả "Đạo Thần Thú" La Phong cũng sớm đã tu luyện tới tầng thứ bảy, tiếp cận trình độ đại thành! La Phong thậm chí dừng lại, không dám tiếp tục tu luyện Đạo Thần Thú nữa, bởi vì tu luyện nữa sẽ là đại thành!
Một khi đại thành không biết chừng sẽ vượt qua nó, trở thành Vũ Trụ Chi Chủ!
Mình cần có Cánh Chim Trắng! Phải có thân phận Tôn Giả Vũ Trụ!
Mình muốn nhận truyền thừa Đoạn Đông Hà! Thân phận Vũ Trụ Tôn Giả sợ là còn quan trọng hơn nữa!
Do đó La Phong sớm đã đình chỉ tu luyện quy luật.
Trình độ bí pháp đã đạt tới cấp độ Vũ Trụ Chi Chủ đỉnh cao, sáng chế ra tới sáu loại bí pháp tối cường, rất gần với việc sáng tạo ra bí pháp tối cường dung hợp.
"Tám phần thời gian nghiên cứu Tê Hoàng Cục."
"Hai phần thời gian nghiên cứu bí pháp."
"Có lẽ, so sánh với nhau, tốc độ tìm hiểu của ta sẽ nhanh hơn. " La Phong thầm nói: " Hơn nữa ta cũng phải thỉnh thoảng xuất ra một chút thời gian tiếp tục ma luyện ý chí. Ý chí ta đến nay vẫn một mạch không đột phá tới Vũ Trụ Tối Cường Giả " Nếu ý chí lột xác tới cấp độ mới, ta nghiên cứu bí pháp sẽ có thể nhanh hơn."
----- o O o -----
/1485
|