Người Sáng Lập Cự Phủ có thể nói là cường giả số một số hai trong cả Vũ Trụ Hải ngoại trừ hai đại Thủy Tổ. Hỗn Độn Thành Chủ thiên tính rất trầm ổn. Lúc trước ' truyền thừa Đoạn Đông Hà nhất mạch ' đã làm hai người bọn họ hơi kích động, còn khi La Phong vừa hiện thân nói cho họ nghe giao dịch với Đông Đế Thánh Địa, cũng làm họ phải khiếp sợ.
- Mười món chí bảo chí cường!
Hỗn Độn Thành Chủ không kìm được nói:
- Cho dù thực lực mạnh đến đâu, muốn đoạt được mười món chí bảo chí cường cũng là việc không thể.
- Trước đến nay chưa ai dựa vào chính mình mà đoạt được mười món chí bảo chí cường. Cho dù là Nguyên Tổ cũng khó làm được. Dù sao Vũ Trụ Tối Cường Giả ỷ vào chí bảo chí cường, Nguyên Tổ cũng không nắm chắc hoàn toàn đánh chết được, đặc biệt khi họ tránh trong chí bảo chí cường loại cung điện. Đối mặt với bất kỳ cường giả nào trong Vũ Trụ Hải, cũng có thể xem như tuyệt đối an toàn. Ít nhất muốn dựa vào việc giết chóc để cướp đoạt chí bảo chí cường là việc căn bản không khả thi.
Cự Phủ cũng gật đầu, nhìn về phía La Phong, vẻ mặt khen ngợi lẫn bội phục.
- La Phong, ngươi thật sự đã sáng tạo ra một kỷ lục.
- Lợi hại.
Hỗn Độn Thành Chủ cũng nhiệt huyết sôi sục.
La Phong liền nói:
- Không phải ta lợi hại, là truyền thừa Đoạn Đông Hà nhất mạch lợi hại.
Đích xác.
Nếu là một Vũ Trụ Tối Cường Giả tránh trong chí bảo chí cường loại cung điện, thật ra không ai phá được. Đến cả Nguyên Tổ cũng không làm được, cũng chỉ có một vài hoàn cảnh đặc thù ở tam đại tuyệt địa, hoặc thủ đoạn đặc biệt của văn minh viễn cổ mới có thể làm họ chết đi. May mà trong số chí bảo chí cường, thì loại cung điện vốn chỉ rất ít. Do đó Nguyên Tổ mới có thể có sức uy hiếp như vậy!
- Hơn nữa cũng không có tới mười món ghê gớm thế đâu.
La Phong giải thích:
- Đông Đế Thủy Tổ không ngu như vậy. Cho dù đối với Đông Đế Thánh Địa, việc xuất ra mười món chí bảo chí cường cũng là một gánh nặng khổng lồ, hắn sẽ không tới mức chưa thấy được truyền thừa mà đã lấy mười món chí bảo chí cường cho ta.
- Có thể.
Cự Phủ cười vang.
- Chỉ cần đặt cọc giao dịch cũng đã là hai món chí bảo chí cường rồi, trong đó lại có chí bảo chí cường loại cung điện. Có hai món này, tộc nhân loại ta tự tin sẽ khác hẳn. Thực lực ta tuy mạnh, nhưng khi bị vây công vẫn rất phiền phức. Những thứ khác không nói, nếu ta có được một chí bảo chí cường loại cung điện, kết hợp với thần phủ của ta, ta chính thức không còn sợ hãi bất kỳ ai. Lọt vào vây công cũng không sợ chút nào. Ta một người có thể dám đánh với hơn mười Vũ Trụ Tối Cường Giả.
La Phong phì cười.
Người Sáng Lập Cự Phủ rõ là…
- Ta đích xác cần gấp cung điện chí bảo chí cường.
Cự Phủ nói thẳng:
- Bất luận là lúc trước ngươi truyền thụ kinh nghiệm tu luyện hệ thống văn minh viễn cổ, hay chí bảo chí cường, thì cũng là cống hiến cực lớn cho tộc quần! Chí bảo loại cung điện này là ta thiếu ngươi một cái ơn lớn.
- Ta vốn cũng định hiến cho tộc quần.
La Phong liền nói. Mình đã có Tinh Thần Tháp rồi.
Tại sao khi đàm phán lại nêu thứ này?
Chính là lấy cho Cự Phủ. Lang bạt trong Vũ Trụ Hải có thể cảm nhận được rất sâu về sự tàn khốc cạnh tranh giữa các thế lực. Ngoại tộc tranh giành, nếu tốt thì có thể chỉ vì bảo vật mà tàn sát, nhưng lắm khi không có bảo vật cũng sẽ chiến đấu! Nhưng thực lực của một thế lực càng mạnh, thì lại càng ít người dám đi khiêu khích. Tộc quần mình nếu là có một cường giả đệ nhất Vũ Trụ Hải, thì chắc chắn sẽ khác hẳn. Tộc quần khác thấy cường giả nhân loại thì họ sẽ nghĩ ngay tới Cự Phủ, cũng không dám làm bậy.
Đó là trụ cột của tộc quần!
- Lần này có hai chí bảo chí cường, một chiếc về ta, một chiếc thuộc về ngươi.
Cự Phủ nhìn La Phong.
- Không. Chiếc kia dành cho sư phụ.
La Phong nhìn về phía Hỗn Độn Thành Chủ.
- Ta
Hỗn Độn Thành Chủ hơi giật mình. Cự Phủ chính là trụ cột tộc nhân loại, đưa một chí bảo chí cường cho hắn sẽ có ích lớn nhất cho tộc quần, hơn nữa Cự Phủ cũng cống hiến rất nhiều cho tộc nhân loại, do đó có thể nói việc này đương nhiên tất cả mọi người đều sẽ chấp nhận. Còn cống hiến của La Phong cũng rất lớn, mà chí bảo chí cường lại do La Phong lấy được, mà sau khi La Phong tìm được truyền thừa Đoạn Đông Hà nhất mạch, nên tiền đồ cũng vô hạn, do đó chiếc kia chia cho La Phong thì mọi người cũng không có ý kiến gì.
Nhưng đưa cho Hỗn Độn Thành Chủ?
- La Phong, cái này ngươi lấy đi.
Hỗn Độn Thành Chủ trịnh trọng nói:
- Đây là chí bảo chí cường đó.
- Đúng, ngươi cầm đi.
Cự Phủ trịnh trọng nói:
- Không thể chẳng cho ngươi thứ gì.
- Sư phụ, ta đã có truyền thừa Đoạn Đông Hà nhất mạch. Các ngươi nghĩ rằng Đoạn Đông Hà nhất mạch không chuẩn bị gì cho người nhận truyền thừa à?
La Phong cười nói
Vừa nghe thế, Người Sáng Lập Cự Phủ, Hỗn Độn Thành Chủ nhìn nhau. Đúng, lời này cũng có lý. Truyền thừa Đoạn Đông Hà nhất mạch đích xác rất có thể sẽ chuẩn bị một binh khí rất thích hợp cho người nhận truyền thừa.
Mà uy năng binh khí này sợ không thấp.
- Chí bảo chí cường?
Người Sáng Lập Cự Phủ kinh hỷ hỏi.
- Ừm.
La Phong gật đầu.
Phân chia binh khí trong Vũ Trụ Hải cũng rất minh xác. Chỉ cần là chí bảo hoặc bí pháp trên binh khí có thể đạt tới cấp độ Vũ Trụ Tối Cường Giả trở lên, đều xem là chí bảo chí cường! Chí bảo chí cường là hàng ngũ cao nhất Vũ Trụ Hải. Vì cho dù bảo vật có nghịch thiên hơn nữa, tỷ như vượt cả cấp độ Vũ Trụ Tối Cường Giả, thì nếu đưa cho Vũ Trụ Tối Cường Giả cũng khó mà phát huy uy năng.
Do đó Đao Phôi, Thí Ngô Vũ Dực, theo Vũ Trụ Hải phân chia, vẫn chỉ là chí bảo chí cường.
- Không được.
Hỗn Độn Thành Chủ lắc đầu.
- Cơ hội này rất hiếm có. Một cường giả trên người cho dù có hai chí bảo chí cường thì đã sao? An toàn hơn thôi! Ngươi được truyền thừa, tin rằng việc tiến vào hàng ngũ Vũ Trụ Tối Cường Giả cũng không phải vấn đề gì. Chỉ là thời gian dài ngắn mà thôi.
- Sư phụ, chí bảo chí cường xem như ta thu đi. Sau đó ta sẽ chuyển lại cho sư phụ.
La Phong cười hắc hắc.
Hỗn Độn Thành Chủ giật mình.
- Cứ quyết định như vậy đi.
La Phong đứng dậy.
- Muốn từ Thuyền Vũ Trụ ra ngoài, còn cần mất gần ngàn năm nữa, không vội không vội.
Xoát!
La Phong cứ như vậy hư không tiêu thất.
Hỗn Độn Thành Chủ, Người Sáng Lập Cự Phủ nhìn nhau.
- Xem đi!
Người Sáng Lập Cự Phủ cảm thán.
- Lúc trước thậm chí có người còn lo lắng La Phong quật khởi cũng nhanh như Diễm Đế, cũng sẽ cực kỳ ích kỷ. Một thiên tài cường giả cực ích kỷ sẽ ngược lại có hại cho tộc quần. Mà sự thật thì sao? La Phong đích xác không tưởng tượng nổi, mạnh hơn Diễm Đế rất nhiều, kỳ ngộ cũng huyền bí hơn. Nhưng hắn còn tốt hơn tuyệt đại đa số Vũ Trụ Chi Chủ tộc nhân loại chúng ta
- Ừm.
Hỗn Độn Thành Chủ cũng gật đầu.
Cường giả thường sẽ lo cho bản thân, đó là việc rất bình thường.
Nhưng trong những thời điểm mấu chốt, nó có thể nói rõ một vài vấn đề.
La Phong lần này đã muốn tặng món chí bảo chí cường thứ hai cho Hỗn Độn Thành Chủ, đích xác làm cho Hỗn Độn Thành Chủ rất cảm động.
Mộ Lăng Chi Chu đã thu nhỏ còn bằng một hạt đào. Lang bạt Trong Thuyền Vũ Trụ mênh mông. Đương nhiên nó luôn di chuyển ra ngoài. Một khi tiến vào khu có thể thuấn di, còn có thể tiến hành thuấn di biên độ lớn nữa, không ngừng chạy ra ngoài. Cho dù như thế, chắc cũng phải gần ngàn năm mới có thể ra ngoài.
"Sư phụ có ân huệ với ta rất lớn. Đợi khi ta ra khỏi Thuyền Vũ Trụ, ta rất nhanh sẽ có thể tìm được Cánh Chim Trắng. Có được Cánh Chim Trắng này, nếu xét ngọn nguồn, đó là nhờ sư phụ lúc trước ban cho chiếc Thí Ngô Vũ Dực. Chỉ cần điểm này, hiến tặng một món chí bảo chí cường cũng là đương nhiên. " La Phong thầm nói.
Thí Ngô Vũ Dực, cộng lại có sáu cặp cánh.
Chính là bảo vật loại cơ giới.
Đặc biệt là qua ' Nguyên ' chuyển hóa, uy năng thi triển công kích sẽ rất mạnh… bảo vật dòng cơ giới này có thể giúp cho cường giả chiến đấu vượt cấp. Do đó trong văn minh viễn cổ cũng là một trường phái rất phổ biến, có thể ngang hàng với dòng cận chiến! Nhưng càng là tiếp cận đỉnh cao, dòng cơ giới càng khó tiến bộ. Vì càng tiếp cận đỉnh cao, cũng yêu cầu bảo vật dòng cơ giới rất hà khắc. Đừng nói chiến đấu vượt cấp, đến cả việc làm ra một máy móc sánh ngang cũng đã rất khó.
Đương nhiên, trong văn minh viễn cổ, với cấp độ La Phong bây giờ cũng chỉ có thể xem như rất bình thường.
Do đó Thí Ngô Vũ Dực cũng có ích rất lớn.
"Chỉ tiếc, cộng luôn cả Cánh Chim Trắng, thì ta cũng mới tìm được có ba cặp. " La Phong thầm nói: " Còn ba cặp nữa ở đâu? Thời gian vô tận, Thí Ngô Vũ Dực chia lìa, Cánh Chim Trắng bị hao tổn, năm cặp cánh kia cũng ám tổn nghiêm trọng, uy năng giảm đi. Trong năm cặp cánh kia, nếu tính từng cặp cánh, cũng chỉ là chí bảo bình thường, nếu được Vũ Trụ Chi Chủ, Vũ Trụ Tối Cường Giả tìm được, phần lớn đều tùy ý ném vào một bảo khố, hoặc ban cho Vũ Trụ Tôn Giả."
La Phong thầm nói.
Hỗn Độn Thành Chủ cũng làm như thế, ném thẳng cho La Phong.
Món thứ hai, cũng tìm được từ Quát Dịch Tôn Giả.
Nếu thật sự bị ai đó ném vào một bảo khố, hoặc trong trên người Vũ Trụ Tôn Giả ở một Vũ Trụ Nhỏ, thì La Phong quả thật cũng chẳng có biện pháp gì.
"Xem vận khí thôi. " La Phong cũng chỉ có thể nghĩ vậy.
"Sáu cặp cánh, Cánh Chim Trắng là sắc bén nhất, mạnh nhất. Quan trọng nhất là ' Nguyên ' cũng ở đó. Dù không lấy đã ba cặp kia, cũng không sao. " La Phong an ủi mình như thế.
Từ trong Thuyền Vũ Trụ ra ngoài, cần gần ngàn năm.
La Phong tiếp tục tìm hiểu tu luyện Đoạn Diệt và Đông Hoa. Cho dù có vạn lần thời gian gia tốc, cũng chỉ vừa hiểu được quyển đầu của Đoạn Diệt và Đông Hoa. Mức thâm thúy của hai đại tuyệt học rất lớn. Quyển đầu tiên La Phong cũng thuần túy chỉ biết nên làm như thế nào, nhưng vẫn không hiểu được sự ảo diệu của nó.
Đảo mắt, đã qua gần ngàn năm.
Thuyền Vũ Trụ mênh mông yên tĩnh, qua một lỗ thủng tổn hại
Vèo…
Một bảo tháp đỏ như máu lóe lên rồi biến mất. Sau đó liên tục mấy lần thuấn di, tiến thẳng vào khí lưu hỗn độn mênh mông.
"Ha ha ha… Cuối cùng cũng ra khỏi Thuyền Vũ Trụ rồi."
"Thoải mái quá!"
"Chạy đã rất lâu. " Bên trong bảo tháp đỏ như máu, La Phong thoải mái cười to.
Bảo tháp đỏ như máu chính là Tinh Thần Tháp biến ảo thành. Từ khi thoát khỏi đám Vũ Trụ Tối Cường Giả, lúc đó phi hành hơn trăm năm, đã đổi Mộ Lăng Chi Chu qua Tinh Thần Tháp để phi hành. Vì Mộ Lăng Chi Chu không thể thay đổi ngoại hình, rất dễ nhận ra. Một khi bị một vài cường giả phát hiện chẳng mấy chốc sẽ phát hiện ra là La Phong đang ở trong Mộ Lăng Chi Chu.
Do đó Tinh Thần Tháp đã biến ảo thành một bộ dáng mới. Một tòa bảo tháp huyết sắc ba tầng!
"Lâu quá rồi. Rốt cục cũng ra khỏi Thuyền Vũ Trụ. " La Phong ở trong Tinh Thần Tháp cảm thấy rất hăng hái, hướng mắt nhìn khí lưu hỗn độn vô tận." Thời gian đằng đẵng, ta vẫn luôn không dám tiếp tục tu luyện quy luật, sợ sơ sót một chút là thành Vũ Trụ Chi Chủ, không có cách nào nhận chủ được Cánh Chim Trắng."
Tu luyện tìm hiểu rất khó nói.
Mình hiểu được Thú Thần Chi Tâm, cấp độ bí pháp lại cao như thế, nhất định sẽ dễ dàng tiến vào Vũ Trụ Chi Chủ. Hoặc dễ dàng liền đột phá, hoặc kẹt lại ở cánh cửa một chút. Cũng như lúc trước kẹt lại ở cánh cửa Tôn Giả một thời gian. Nhưng không hề nghi vấn gì, cho dù kẹt, cũng không kẹt lâu lắm.
Chủ yếu là La Phong tích lũy quá hùng hậu!
"Trước khi về Vũ Trụ Nguyên Thủy, trước tiên tới Khuynh Phong Giới, nhận Cánh Chim Trắng."
"Xuất phát! Khuynh Phong Giới! Không Gian Cánh Chim! " La Phong ngồi trên Tinh Thần Tháp, trong khí lưu hỗn độn vô tận bắt đầu thuấn di.
----- o O o -----
- Mười món chí bảo chí cường!
Hỗn Độn Thành Chủ không kìm được nói:
- Cho dù thực lực mạnh đến đâu, muốn đoạt được mười món chí bảo chí cường cũng là việc không thể.
- Trước đến nay chưa ai dựa vào chính mình mà đoạt được mười món chí bảo chí cường. Cho dù là Nguyên Tổ cũng khó làm được. Dù sao Vũ Trụ Tối Cường Giả ỷ vào chí bảo chí cường, Nguyên Tổ cũng không nắm chắc hoàn toàn đánh chết được, đặc biệt khi họ tránh trong chí bảo chí cường loại cung điện. Đối mặt với bất kỳ cường giả nào trong Vũ Trụ Hải, cũng có thể xem như tuyệt đối an toàn. Ít nhất muốn dựa vào việc giết chóc để cướp đoạt chí bảo chí cường là việc căn bản không khả thi.
Cự Phủ cũng gật đầu, nhìn về phía La Phong, vẻ mặt khen ngợi lẫn bội phục.
- La Phong, ngươi thật sự đã sáng tạo ra một kỷ lục.
- Lợi hại.
Hỗn Độn Thành Chủ cũng nhiệt huyết sôi sục.
La Phong liền nói:
- Không phải ta lợi hại, là truyền thừa Đoạn Đông Hà nhất mạch lợi hại.
Đích xác.
Nếu là một Vũ Trụ Tối Cường Giả tránh trong chí bảo chí cường loại cung điện, thật ra không ai phá được. Đến cả Nguyên Tổ cũng không làm được, cũng chỉ có một vài hoàn cảnh đặc thù ở tam đại tuyệt địa, hoặc thủ đoạn đặc biệt của văn minh viễn cổ mới có thể làm họ chết đi. May mà trong số chí bảo chí cường, thì loại cung điện vốn chỉ rất ít. Do đó Nguyên Tổ mới có thể có sức uy hiếp như vậy!
- Hơn nữa cũng không có tới mười món ghê gớm thế đâu.
La Phong giải thích:
- Đông Đế Thủy Tổ không ngu như vậy. Cho dù đối với Đông Đế Thánh Địa, việc xuất ra mười món chí bảo chí cường cũng là một gánh nặng khổng lồ, hắn sẽ không tới mức chưa thấy được truyền thừa mà đã lấy mười món chí bảo chí cường cho ta.
- Có thể.
Cự Phủ cười vang.
- Chỉ cần đặt cọc giao dịch cũng đã là hai món chí bảo chí cường rồi, trong đó lại có chí bảo chí cường loại cung điện. Có hai món này, tộc nhân loại ta tự tin sẽ khác hẳn. Thực lực ta tuy mạnh, nhưng khi bị vây công vẫn rất phiền phức. Những thứ khác không nói, nếu ta có được một chí bảo chí cường loại cung điện, kết hợp với thần phủ của ta, ta chính thức không còn sợ hãi bất kỳ ai. Lọt vào vây công cũng không sợ chút nào. Ta một người có thể dám đánh với hơn mười Vũ Trụ Tối Cường Giả.
La Phong phì cười.
Người Sáng Lập Cự Phủ rõ là…
- Ta đích xác cần gấp cung điện chí bảo chí cường.
Cự Phủ nói thẳng:
- Bất luận là lúc trước ngươi truyền thụ kinh nghiệm tu luyện hệ thống văn minh viễn cổ, hay chí bảo chí cường, thì cũng là cống hiến cực lớn cho tộc quần! Chí bảo loại cung điện này là ta thiếu ngươi một cái ơn lớn.
- Ta vốn cũng định hiến cho tộc quần.
La Phong liền nói. Mình đã có Tinh Thần Tháp rồi.
Tại sao khi đàm phán lại nêu thứ này?
Chính là lấy cho Cự Phủ. Lang bạt trong Vũ Trụ Hải có thể cảm nhận được rất sâu về sự tàn khốc cạnh tranh giữa các thế lực. Ngoại tộc tranh giành, nếu tốt thì có thể chỉ vì bảo vật mà tàn sát, nhưng lắm khi không có bảo vật cũng sẽ chiến đấu! Nhưng thực lực của một thế lực càng mạnh, thì lại càng ít người dám đi khiêu khích. Tộc quần mình nếu là có một cường giả đệ nhất Vũ Trụ Hải, thì chắc chắn sẽ khác hẳn. Tộc quần khác thấy cường giả nhân loại thì họ sẽ nghĩ ngay tới Cự Phủ, cũng không dám làm bậy.
Đó là trụ cột của tộc quần!
- Lần này có hai chí bảo chí cường, một chiếc về ta, một chiếc thuộc về ngươi.
Cự Phủ nhìn La Phong.
- Không. Chiếc kia dành cho sư phụ.
La Phong nhìn về phía Hỗn Độn Thành Chủ.
- Ta
Hỗn Độn Thành Chủ hơi giật mình. Cự Phủ chính là trụ cột tộc nhân loại, đưa một chí bảo chí cường cho hắn sẽ có ích lớn nhất cho tộc quần, hơn nữa Cự Phủ cũng cống hiến rất nhiều cho tộc nhân loại, do đó có thể nói việc này đương nhiên tất cả mọi người đều sẽ chấp nhận. Còn cống hiến của La Phong cũng rất lớn, mà chí bảo chí cường lại do La Phong lấy được, mà sau khi La Phong tìm được truyền thừa Đoạn Đông Hà nhất mạch, nên tiền đồ cũng vô hạn, do đó chiếc kia chia cho La Phong thì mọi người cũng không có ý kiến gì.
Nhưng đưa cho Hỗn Độn Thành Chủ?
- La Phong, cái này ngươi lấy đi.
Hỗn Độn Thành Chủ trịnh trọng nói:
- Đây là chí bảo chí cường đó.
- Đúng, ngươi cầm đi.
Cự Phủ trịnh trọng nói:
- Không thể chẳng cho ngươi thứ gì.
- Sư phụ, ta đã có truyền thừa Đoạn Đông Hà nhất mạch. Các ngươi nghĩ rằng Đoạn Đông Hà nhất mạch không chuẩn bị gì cho người nhận truyền thừa à?
La Phong cười nói
Vừa nghe thế, Người Sáng Lập Cự Phủ, Hỗn Độn Thành Chủ nhìn nhau. Đúng, lời này cũng có lý. Truyền thừa Đoạn Đông Hà nhất mạch đích xác rất có thể sẽ chuẩn bị một binh khí rất thích hợp cho người nhận truyền thừa.
Mà uy năng binh khí này sợ không thấp.
- Chí bảo chí cường?
Người Sáng Lập Cự Phủ kinh hỷ hỏi.
- Ừm.
La Phong gật đầu.
Phân chia binh khí trong Vũ Trụ Hải cũng rất minh xác. Chỉ cần là chí bảo hoặc bí pháp trên binh khí có thể đạt tới cấp độ Vũ Trụ Tối Cường Giả trở lên, đều xem là chí bảo chí cường! Chí bảo chí cường là hàng ngũ cao nhất Vũ Trụ Hải. Vì cho dù bảo vật có nghịch thiên hơn nữa, tỷ như vượt cả cấp độ Vũ Trụ Tối Cường Giả, thì nếu đưa cho Vũ Trụ Tối Cường Giả cũng khó mà phát huy uy năng.
Do đó Đao Phôi, Thí Ngô Vũ Dực, theo Vũ Trụ Hải phân chia, vẫn chỉ là chí bảo chí cường.
- Không được.
Hỗn Độn Thành Chủ lắc đầu.
- Cơ hội này rất hiếm có. Một cường giả trên người cho dù có hai chí bảo chí cường thì đã sao? An toàn hơn thôi! Ngươi được truyền thừa, tin rằng việc tiến vào hàng ngũ Vũ Trụ Tối Cường Giả cũng không phải vấn đề gì. Chỉ là thời gian dài ngắn mà thôi.
- Sư phụ, chí bảo chí cường xem như ta thu đi. Sau đó ta sẽ chuyển lại cho sư phụ.
La Phong cười hắc hắc.
Hỗn Độn Thành Chủ giật mình.
- Cứ quyết định như vậy đi.
La Phong đứng dậy.
- Muốn từ Thuyền Vũ Trụ ra ngoài, còn cần mất gần ngàn năm nữa, không vội không vội.
Xoát!
La Phong cứ như vậy hư không tiêu thất.
Hỗn Độn Thành Chủ, Người Sáng Lập Cự Phủ nhìn nhau.
- Xem đi!
Người Sáng Lập Cự Phủ cảm thán.
- Lúc trước thậm chí có người còn lo lắng La Phong quật khởi cũng nhanh như Diễm Đế, cũng sẽ cực kỳ ích kỷ. Một thiên tài cường giả cực ích kỷ sẽ ngược lại có hại cho tộc quần. Mà sự thật thì sao? La Phong đích xác không tưởng tượng nổi, mạnh hơn Diễm Đế rất nhiều, kỳ ngộ cũng huyền bí hơn. Nhưng hắn còn tốt hơn tuyệt đại đa số Vũ Trụ Chi Chủ tộc nhân loại chúng ta
- Ừm.
Hỗn Độn Thành Chủ cũng gật đầu.
Cường giả thường sẽ lo cho bản thân, đó là việc rất bình thường.
Nhưng trong những thời điểm mấu chốt, nó có thể nói rõ một vài vấn đề.
La Phong lần này đã muốn tặng món chí bảo chí cường thứ hai cho Hỗn Độn Thành Chủ, đích xác làm cho Hỗn Độn Thành Chủ rất cảm động.
Mộ Lăng Chi Chu đã thu nhỏ còn bằng một hạt đào. Lang bạt Trong Thuyền Vũ Trụ mênh mông. Đương nhiên nó luôn di chuyển ra ngoài. Một khi tiến vào khu có thể thuấn di, còn có thể tiến hành thuấn di biên độ lớn nữa, không ngừng chạy ra ngoài. Cho dù như thế, chắc cũng phải gần ngàn năm mới có thể ra ngoài.
"Sư phụ có ân huệ với ta rất lớn. Đợi khi ta ra khỏi Thuyền Vũ Trụ, ta rất nhanh sẽ có thể tìm được Cánh Chim Trắng. Có được Cánh Chim Trắng này, nếu xét ngọn nguồn, đó là nhờ sư phụ lúc trước ban cho chiếc Thí Ngô Vũ Dực. Chỉ cần điểm này, hiến tặng một món chí bảo chí cường cũng là đương nhiên. " La Phong thầm nói.
Thí Ngô Vũ Dực, cộng lại có sáu cặp cánh.
Chính là bảo vật loại cơ giới.
Đặc biệt là qua ' Nguyên ' chuyển hóa, uy năng thi triển công kích sẽ rất mạnh… bảo vật dòng cơ giới này có thể giúp cho cường giả chiến đấu vượt cấp. Do đó trong văn minh viễn cổ cũng là một trường phái rất phổ biến, có thể ngang hàng với dòng cận chiến! Nhưng càng là tiếp cận đỉnh cao, dòng cơ giới càng khó tiến bộ. Vì càng tiếp cận đỉnh cao, cũng yêu cầu bảo vật dòng cơ giới rất hà khắc. Đừng nói chiến đấu vượt cấp, đến cả việc làm ra một máy móc sánh ngang cũng đã rất khó.
Đương nhiên, trong văn minh viễn cổ, với cấp độ La Phong bây giờ cũng chỉ có thể xem như rất bình thường.
Do đó Thí Ngô Vũ Dực cũng có ích rất lớn.
"Chỉ tiếc, cộng luôn cả Cánh Chim Trắng, thì ta cũng mới tìm được có ba cặp. " La Phong thầm nói: " Còn ba cặp nữa ở đâu? Thời gian vô tận, Thí Ngô Vũ Dực chia lìa, Cánh Chim Trắng bị hao tổn, năm cặp cánh kia cũng ám tổn nghiêm trọng, uy năng giảm đi. Trong năm cặp cánh kia, nếu tính từng cặp cánh, cũng chỉ là chí bảo bình thường, nếu được Vũ Trụ Chi Chủ, Vũ Trụ Tối Cường Giả tìm được, phần lớn đều tùy ý ném vào một bảo khố, hoặc ban cho Vũ Trụ Tôn Giả."
La Phong thầm nói.
Hỗn Độn Thành Chủ cũng làm như thế, ném thẳng cho La Phong.
Món thứ hai, cũng tìm được từ Quát Dịch Tôn Giả.
Nếu thật sự bị ai đó ném vào một bảo khố, hoặc trong trên người Vũ Trụ Tôn Giả ở một Vũ Trụ Nhỏ, thì La Phong quả thật cũng chẳng có biện pháp gì.
"Xem vận khí thôi. " La Phong cũng chỉ có thể nghĩ vậy.
"Sáu cặp cánh, Cánh Chim Trắng là sắc bén nhất, mạnh nhất. Quan trọng nhất là ' Nguyên ' cũng ở đó. Dù không lấy đã ba cặp kia, cũng không sao. " La Phong an ủi mình như thế.
Từ trong Thuyền Vũ Trụ ra ngoài, cần gần ngàn năm.
La Phong tiếp tục tìm hiểu tu luyện Đoạn Diệt và Đông Hoa. Cho dù có vạn lần thời gian gia tốc, cũng chỉ vừa hiểu được quyển đầu của Đoạn Diệt và Đông Hoa. Mức thâm thúy của hai đại tuyệt học rất lớn. Quyển đầu tiên La Phong cũng thuần túy chỉ biết nên làm như thế nào, nhưng vẫn không hiểu được sự ảo diệu của nó.
Đảo mắt, đã qua gần ngàn năm.
Thuyền Vũ Trụ mênh mông yên tĩnh, qua một lỗ thủng tổn hại
Vèo…
Một bảo tháp đỏ như máu lóe lên rồi biến mất. Sau đó liên tục mấy lần thuấn di, tiến thẳng vào khí lưu hỗn độn mênh mông.
"Ha ha ha… Cuối cùng cũng ra khỏi Thuyền Vũ Trụ rồi."
"Thoải mái quá!"
"Chạy đã rất lâu. " Bên trong bảo tháp đỏ như máu, La Phong thoải mái cười to.
Bảo tháp đỏ như máu chính là Tinh Thần Tháp biến ảo thành. Từ khi thoát khỏi đám Vũ Trụ Tối Cường Giả, lúc đó phi hành hơn trăm năm, đã đổi Mộ Lăng Chi Chu qua Tinh Thần Tháp để phi hành. Vì Mộ Lăng Chi Chu không thể thay đổi ngoại hình, rất dễ nhận ra. Một khi bị một vài cường giả phát hiện chẳng mấy chốc sẽ phát hiện ra là La Phong đang ở trong Mộ Lăng Chi Chu.
Do đó Tinh Thần Tháp đã biến ảo thành một bộ dáng mới. Một tòa bảo tháp huyết sắc ba tầng!
"Lâu quá rồi. Rốt cục cũng ra khỏi Thuyền Vũ Trụ. " La Phong ở trong Tinh Thần Tháp cảm thấy rất hăng hái, hướng mắt nhìn khí lưu hỗn độn vô tận." Thời gian đằng đẵng, ta vẫn luôn không dám tiếp tục tu luyện quy luật, sợ sơ sót một chút là thành Vũ Trụ Chi Chủ, không có cách nào nhận chủ được Cánh Chim Trắng."
Tu luyện tìm hiểu rất khó nói.
Mình hiểu được Thú Thần Chi Tâm, cấp độ bí pháp lại cao như thế, nhất định sẽ dễ dàng tiến vào Vũ Trụ Chi Chủ. Hoặc dễ dàng liền đột phá, hoặc kẹt lại ở cánh cửa một chút. Cũng như lúc trước kẹt lại ở cánh cửa Tôn Giả một thời gian. Nhưng không hề nghi vấn gì, cho dù kẹt, cũng không kẹt lâu lắm.
Chủ yếu là La Phong tích lũy quá hùng hậu!
"Trước khi về Vũ Trụ Nguyên Thủy, trước tiên tới Khuynh Phong Giới, nhận Cánh Chim Trắng."
"Xuất phát! Khuynh Phong Giới! Không Gian Cánh Chim! " La Phong ngồi trên Tinh Thần Tháp, trong khí lưu hỗn độn vô tận bắt đầu thuấn di.
----- o O o -----
/1485
|