- Ha ha, sống sót rồi.
- Tiến vào Đông Quân rồi.
- Tên gia hỏa đáng sợ dùng đao đó, may mà hắn và Ngột Hách của Bắc Chân Hải chiến đấu. Nếu không chúng ta cũng thảm lắm.
Những chiến sĩ, dị thú còn sống ai nấy đều kích động vô cùng. Chỉ có rất ít người đau thương vì đồng bọn vừa chết. Vì từ nhỏ đến lớn, họ đã có quá nhiều đồng đội ra đi.
Tấn Chi Thế Giới vẫn có truyền thống như vậy. Chết là chuyển thế luân hồi. Các sinh linh Tấn Chi Thế Giới tự nhiên cũng quen rồi. Họ lặng lẽ chúc phúc cho đồng bọn, nhưng cũng không quá thương tâm.
Con đường cường giả, nhất định sẽ chết đi rất nhiều! Chỉ cần gia nhập quân đội, cũng đã chết hai phần ba, có thể tưởng tượng được sau này sẽ như thế nào.
- Nhanh, nhanh, nhanh!
- Nhanh lên một chút.
Không gian sa mạc hoang vu, chợt xuất hiện một cổng vòm khổng lồ. Trong cổng vòm đi ra ba Chân Thần, đang gào lên với đám chiến sĩ, dị thú còn sống. Họ đều ngoan ngoãn nghe lời đi qua. Dù sao cũng sắp tiến hành tuyển chọn nhóm kết tiếp.
- Hai người các ngươi.
Trong đó một Chân Thần mặc áo giáp màu đỏ sậm, còn một cái đuôi rất dài, đầu màu đỏ, đang khoanh tay nhìn La Phong và dị thú:
- Đi theo ta, ta mang bọn ngươi đi Mãng Hà Quân.
- Dạ.
La Phong đáp.
- Dạ.
Con dị thú đã bị đánh cho tàn phế cũng đáp.
Hai người đi theo Chân Thần này theo cổng vòm ra ngoài.
- Ngân Hà, chúc may mắn!
Bắc Phong hô.
- Chúc may mắn!
La Phong cũng quay đầu hô.
Cứ như vậy…
Hai người bọn họ đã ra ngoài. Bên trong quân đội, nhất định là không thể làm bậy. Thực lực của Bắc Phong còn kém xa yêu cầu của Mãng Hà Quân. Tuy nói hắn xem như tinh anh, nhưng cũng không tính là thiên tài chính thức, tự nhiên không được thu nạp vào. Chỉ có tương lai khi có biểu hiện xuất sắc nhất, vẫn có khả năng được thu nạp vào quân đoàn đặc thù.
Nhưng lúc đó, e rằng không phải là Mãng Hà Quân, mà là quân đoàn đặc thù khác.
La Phong và dị thú cùng đi theo Chân Thần độc nhãn, phi hành trong quân doanh mênh mông, tốc độ của họ ước chừng bằng tốc độ ánh sáng.
"Lại hoàn toàn phong tỏa không gian." La Phong nghĩ thầm: "Xem ra bên trong quân doanh, căn bản không thể thuấn di."
- Ta tên là Ngột Hách, đến từ Bắc Chân Hải, cha ta là chủ nhân Bắc Chân Hải!
Một thanh âm vang lên.
La Phong quay đầu nhìn lại, nhếch mép cười:
- Ta tên Ngân Hà! Lang thang!
- Ồ!
Con dị thú Ngột Hách gật gật cái đầu xấu xí, tỏ vẻ hiểu. Trên Tấn Chi Thế Giới, có rất nhiều chiến tranh bộ lạc, chiến tranh dị thú. Một vài dân chúng bộ lạc sống lang thang, thành người lưu lạc! Đương nhiên cũng có vài người tình nguyện lưu lạc, tự thân tôi luyện.
- Ngươi rất lợi hại.
Ngột Hách tán dương.
- Ngươi cũng không tệ.
La Phong cũng cười đáp.
- Có rất nhiều quân đoàn đặc thù bên trong Đông Quân. Mãng Hà Quân chỉ là một trong rất nhiều quân đoàn đặc thù.
Ngột Hách truyền âm nói:
- Lần đầu sàng lọc gia nhập quân đội mà phát hiện thiên tài lợi hại, được tuyển vào quân đoàn đặc thù là một số cực nhỏ. Đặc biệt lại còn phân tới rất nhiều quân đoàn. Do đó trong thời gian ngắn, những tân binh của Mãng Hà Quân như chúng ta, đặc biệt khi vừa mới vào, thì các lão binh sẽ xem thường chúng ta. Hai chúng ta cần phải liên thủ.
- Liên thủ?
La Phong kinh ngạc.
- Kiếp sống binh lính, chính là kiếp sống chiến đấu.
Ngột Hách nói:
- Lần lượt ra ngoài chiến đấu. Những lão binh đã có thể vào được quân đoàn đặc thù vốn ai cũng ưu tú, lại được truyền thừa quân đội, tu luyện rất lâu, lại trường kỳ phối hợp với nhau, hơn nữa thời gian dài sinh tử tôi luyện, nên đích xác họ rất lợi hại.
La Phong gật đầu tỏ vẻ hiểu ra.
Lợi hại?
Nói đùa gì vậy.
Có lẽ quân sĩ Mãng Hà Quân rất lợi hại, nhưng so với mình được truyền thừa Đoạn Đông Hà, sợ vẫn còn kém một bậc. Trừ phi là có bảo vật dòng cơ giới vượt cấp phát huy!
Quân doanh Đông Quân, có thể nói là rộng lớn vô hạn.
La Phong và Ngột Hách theo Chân Thần độc nhãn vừa phi hành, vừa dùng trùng động truyền tống. Mất cả buổi mới đến được một đại điện vô cùng cao lớn. Trong đại điện rất nhiều bóng người, thú ảnh.
- Hai người các ngươi chờ tại đây.
Độc nhãn Chân Thần quát.
La Phong, Ngột Hách ngoan ngoãn đứng ngoài đại điện sừng sững chờ đợi. Chân Thần độc nhãn thì một mình tiến vào trong đại điện.
- Đây là đâu?
La Phong hỏi Ngột Hách bên cạnh.
- Đây là một điểm trang bị quân đội.
Ngột Hách lắc lư cái đầu. Cặp cánh hai bên cổ phe phẩy:
- Quân bị của Mãng Hà Quân chúng ta hẳn là được đặt ở đó. Ngươi xem, có rất nhiều lính đang đi vào. Họ hẳn là đều đến để hoán đổi quân bị.
- Đổi quân bị?
La Phong kinh ngạc.
- Ừm!
Ngột Hách nhìn quanh, thấp giọng:
- Tất cả các chiến sĩ đều dựa vào chiến đấu tôi luyện mà rèn luyện ra! Một lần tôi luyện sinh tử, vô số binh lính sẽ chết đi. Quân sĩ bình thường thì thôi, xác suất chết cũng rất cao. Như quân sĩ Mãng Hà Quân chúng ta, nếu cùng trình độ nguy hiểm thì e rằng cũng không chết nhiều lắm. Do đó những gì chúng ta trải qua sẽ nguy hiểm hơn họ nhiều! Nhưng chiến lợi phẩm của chúng ta, có thể đổi lấy quân công, có thể dùng quân công đổi lấy quân bị.
- Quân công càng nhiều, biểu hiện càng xuất sắc nhất, có thể đổi được rất nhiều chỗ tốt.
Ngột Hách nói:
- Thậm chí ngươi đổi một lấy một đội Chân Thần trở thành đội thân vệ của ngươi cũng có khả năng. Đương nhiên nó cần đến số quân công rất đáng sợ.
La Phong cười.
Đội thân vệ?
Đáng tiếc. Dân địa phương Tấn Chi Thế Giới một khi ra khỏi Tấn Chi Thế Giới chắc chắn sẽ chết!
- Nơi này cũng có bảo vật dòng cơ giới à?
La Phong truy vấn.
- Đương nhiên có.
Con mắt âm lãnh của Ngột Hách lóe lên vẻ kích động.
- Có rất nhiều bảo vật dòng cơ giới cường đại, nhưng cũng cần rất nhiều quân công.
- Càng là bảo vật Dòng Cơ Giới thần kỳ, lại càng trân quý! Cha ta lúc trước đã được một bảo vật dòng cơ giới cường đại. Sau khi giải ngũ, đã có thể xưng bá cả Bắc Chân Hải. Nhưng muốn lấy được bảo vật dòng cơ giới cường đại, mặc dù là Chân Thần, cũng cần một thời gian rất dài đi tích lũy quân công. Chúng ta vẻn vẹn chỉ là Pháp Tắc Chi Chủ, quân công tích lũy rất chậm, muốn có được bảo vật cường đại Dòng Cơ Giới, là rất khó. Cho dù có thể lấy được, cũng cần phải rất lâu.
La Phong lặng lẽ ghi nhớ.
Rất lâu?
Tấn Chi Thế Giới, vốn là một thế giới vô cùng cổ xưa. E rằng một thời đại luân hồi, thì trong Tấn Chi Thế Giới cũng chỉ rất bình thường. Dù sao số Chân Thần bên trong Tấn Chi Thế Giới cũng rất nhiều. Hư Không Chân Thần cũng không ít. Đến cả Ngột Hách cũng phải nói là rất lâu, xem ra thời gian thật sự là lâu thật
Mình đến từ Vũ Trụ Hải nên rất thiếu thời gian.
- Tới đây.
Ngột Hách nhìn ra xa.
La Phong cũng nhìn lại.
Chỉ thấy trong đại điện điểm trang bị quân đội, nhãn độc Chân Thần đi ra, tiện tay vung lên. Hai luồng hào quang bắn ra, rơi xuống trước người La Phong và Ngột Hách.
- Các ngươi tuy vẻn vẹn chỉ là Pháp Tắc Chi Chủ, nhưng lại vào Mãng Hà Quân, do đó có thể được chiến giáp cấp Chân Thần. Một bộ Mãng Hà Giáp cấp Chân Thần. Cũng vẻn vẹn chỉ là Mãng Hà Giáp thôi.
Độc nhãn Chân Thần quét mắt nhìn La Phong và dị thú:
- Nó có thể giúp các ngươi sống lâu hơn trong chiến đấu sinh tử. Đặc biệt là thời kỳ tân binh, các ngươi có thể sống sót lâu hơn. Tốt rồi, theo ta đi Mãng Hà Quân.
La Phong cầm một bộ áo giáp.
Chiến giáp cấp Chân Thần?
Cảm thụ uy áp của nó, nếu trong Vũ Trụ Hải, đã có thể xem là chiến giáp chí bảo chí cường rồi! Còn ở Tấn Chi Thế Giới, vẻn vẹn chỉ là chiến giáp cấp Chân Thần. Như quân sĩ Pháp Tắc Chi Chủ bình thường, cũng không có tư cách lấy được nó. Quân đoàn đặc thù, quả là có chút đặc thù.
"Xem ra." La Phong thầm nói: "Chiến giáp hẳn là được chia thành cấp Chân Thần, cấp Hư Không Chân Thần"
"Chí bảo chí cường, hiển nhiên cũng có mạnh yếu."
"Chí bảo chí cường này thuộc loại bình thường nhất. Hắc Ngục Tháp, Duyên Quân Côn, phỏng chừng coi như là chí bảo chí cường bình thường." La Phong thầm nói: "Như Thí Ngô Vũ Dực, Tinh Thần Tháp, rõ ràng đặc thù hơn nhiều."
Chân Thần độc nhãn nhìn lướt qua phía sau
- Nhanh lên, mau nhận chủ rồi mặc vào! Tất cả quân sĩ Mãng Hà Quân đều mặc nó.
- Dạ.
La Phong đáp.
- Không tốt bằng thứ của ta.
Ngột Hách truyền âm cho La Phong.
La Phong cười thầm.
Mình lần đầu vào đây, đã bỏ lại Thí Ngô Vũ Dực, Tinh Thần Tháp. Do đó Mãng Hà Giáp này là thứ mình cần gấp.
"Nhận chủ thật sự dễ dàng." La Phong nhanh chóng nhận chủ thành công. Khó khăn rất thấp, cùng cấp với Duyên Quân Côn.
Phong Ma Diệt Thần Giáp nhanh chóng thu hồi. Mãng Hà Giáp nhanh chóng hiện ra ngoài thân. Chỉ thấy toàn thân La Phong nhanh chóng xuất hiện một tầng áo giáp màu đỏ sậm. Chiến khôi trên đầu có một đầu mãng xà kỳ dị, hơn nữa chiến giáp màu đỏ sậm còn có những vòng hoa văn màu đen.
Dị thú Ngột Hách bên cạnh cũng nhanh chóng biến thành một con dị thú màu đỏ sậm, bề ngoài cũng có hoa văn màu đen.
Lần này đám người La Phong ở trong quân doanh mất đứt gần ba ngày, rốt cục cũng đi tới một chỗ cái hồ rộng. Trên hồ có những hòn đảo, sợ là phải ngàn vạn hòn. Đường kính cả hồ nước cũng phải tới cả năm ánh sáng. Liếc mắt nhìn lại, còn có thể thấy những luồng thân ảnh màu đỏ sậm.
"Xem ra chính là quân sĩ Mãng Hà Quân." La Phong thầm nói.
Mỗi người đều mặc chiến giáp màu đỏ sậm, trên chiến khôi đều có một tạo hình mãng xà kỳ dị…
- Đây là tân binh của Mãng Hà Quân các ngươi.
Độc nhãn Chân Thần hét lớn một tiếng, thanh âm cuồn cuộn, truyền thẳng vào giữa hồ nước vô tận:
- Phân vào một trong sáu tiểu đội của đại đội.
Nói xong, Chân Thần độc nhãn liếc mắt nhìn La Phong và dị thú Ngột Hách:
- Hy vọng lần sau còn có thể thấy các ngươi.
Xoát!
Lập tức hóa thành lưu quang nhanh chóng bỏ đi.
Sau đó.
Xa xa nhiều thân ảnh lóe lên. Hiển nhiên họ đều thuấn di. Bên ngoài thì không thể thuấn di, nhưng trong hồ nước, ở phạm vi nhất định vẫn có thể thuấn di! Chừng trên hai mươi bóng người đều thuấn di tới đây, sau đó phi hành lơ lửng bên cạnh La Phong, Ngột Hách. Trên hai mươi bóng người, có sinh vật hình người, cũng có dị thú.
Họ đang đánh giá La Phong và Ngột Hách.
- Cha ta, là chủ nhân Bắc Chân Hải.
Ngột Hách ngẩng cao đầu chào.
- Trong quân đội, cha ngươi lợi hại tới mấy cũng không giúp được ngươi.
Giữa trên hai mươi bóng người lơ lửng, một nam tử lực lưỡng cao lớn nói thẳng:
- Hai người các ngươi báo tên đi, nói xem các ngươi sở trường cái gì.
- Ta, Ngột Hách.
Ngột Hách quát:
- Ta giỏi… Ta giỏi… À, thần thể ta rất to, thần thể ta dài trên một trăm vạn km.
- Ừm, thần thể thật ra không nhỏ. Ngươi thì sao?
Nam tử lực lưỡng cao lớn nhìn về phía La Phong.
- Ta, Ngân Hà.
La Phong đáp:
- Thực lực mạnh hơn Ngột Hách một chút, cận chiến né tránh lợi hại hơn một chút.
Nam tử lực lưỡng cao lớn cúi đôi sừng cong khổng lồ, đôi mắt màu xám nhìn kỹ đám người La Phong:
- Thiên phú các ngươi hẳn là cỡ bằng trình độ Mãng Hà Quân bình thường. Nhưng hơn nửa tháng nữa là tiểu đội sáu chúng ta đã ra ngoài rồi. Hai người các ngươi cũng xem như xui xẻo, nên nắm chắc thời gian, đi nhận truyền thừa cơ sở Mãng Hà Quân đi. Có thể học được bao nhiêu thì học, có thể gia tăng được bao nhiêu thực lực thì gia tăng! Vừa đến mà đã gặp phải nhiệm vụ cấp Tai Nạn thì xem như… quá xui xẻo.
----- o O o -----
- Tiến vào Đông Quân rồi.
- Tên gia hỏa đáng sợ dùng đao đó, may mà hắn và Ngột Hách của Bắc Chân Hải chiến đấu. Nếu không chúng ta cũng thảm lắm.
Những chiến sĩ, dị thú còn sống ai nấy đều kích động vô cùng. Chỉ có rất ít người đau thương vì đồng bọn vừa chết. Vì từ nhỏ đến lớn, họ đã có quá nhiều đồng đội ra đi.
Tấn Chi Thế Giới vẫn có truyền thống như vậy. Chết là chuyển thế luân hồi. Các sinh linh Tấn Chi Thế Giới tự nhiên cũng quen rồi. Họ lặng lẽ chúc phúc cho đồng bọn, nhưng cũng không quá thương tâm.
Con đường cường giả, nhất định sẽ chết đi rất nhiều! Chỉ cần gia nhập quân đội, cũng đã chết hai phần ba, có thể tưởng tượng được sau này sẽ như thế nào.
- Nhanh, nhanh, nhanh!
- Nhanh lên một chút.
Không gian sa mạc hoang vu, chợt xuất hiện một cổng vòm khổng lồ. Trong cổng vòm đi ra ba Chân Thần, đang gào lên với đám chiến sĩ, dị thú còn sống. Họ đều ngoan ngoãn nghe lời đi qua. Dù sao cũng sắp tiến hành tuyển chọn nhóm kết tiếp.
- Hai người các ngươi.
Trong đó một Chân Thần mặc áo giáp màu đỏ sậm, còn một cái đuôi rất dài, đầu màu đỏ, đang khoanh tay nhìn La Phong và dị thú:
- Đi theo ta, ta mang bọn ngươi đi Mãng Hà Quân.
- Dạ.
La Phong đáp.
- Dạ.
Con dị thú đã bị đánh cho tàn phế cũng đáp.
Hai người đi theo Chân Thần này theo cổng vòm ra ngoài.
- Ngân Hà, chúc may mắn!
Bắc Phong hô.
- Chúc may mắn!
La Phong cũng quay đầu hô.
Cứ như vậy…
Hai người bọn họ đã ra ngoài. Bên trong quân đội, nhất định là không thể làm bậy. Thực lực của Bắc Phong còn kém xa yêu cầu của Mãng Hà Quân. Tuy nói hắn xem như tinh anh, nhưng cũng không tính là thiên tài chính thức, tự nhiên không được thu nạp vào. Chỉ có tương lai khi có biểu hiện xuất sắc nhất, vẫn có khả năng được thu nạp vào quân đoàn đặc thù.
Nhưng lúc đó, e rằng không phải là Mãng Hà Quân, mà là quân đoàn đặc thù khác.
La Phong và dị thú cùng đi theo Chân Thần độc nhãn, phi hành trong quân doanh mênh mông, tốc độ của họ ước chừng bằng tốc độ ánh sáng.
"Lại hoàn toàn phong tỏa không gian." La Phong nghĩ thầm: "Xem ra bên trong quân doanh, căn bản không thể thuấn di."
- Ta tên là Ngột Hách, đến từ Bắc Chân Hải, cha ta là chủ nhân Bắc Chân Hải!
Một thanh âm vang lên.
La Phong quay đầu nhìn lại, nhếch mép cười:
- Ta tên Ngân Hà! Lang thang!
- Ồ!
Con dị thú Ngột Hách gật gật cái đầu xấu xí, tỏ vẻ hiểu. Trên Tấn Chi Thế Giới, có rất nhiều chiến tranh bộ lạc, chiến tranh dị thú. Một vài dân chúng bộ lạc sống lang thang, thành người lưu lạc! Đương nhiên cũng có vài người tình nguyện lưu lạc, tự thân tôi luyện.
- Ngươi rất lợi hại.
Ngột Hách tán dương.
- Ngươi cũng không tệ.
La Phong cũng cười đáp.
- Có rất nhiều quân đoàn đặc thù bên trong Đông Quân. Mãng Hà Quân chỉ là một trong rất nhiều quân đoàn đặc thù.
Ngột Hách truyền âm nói:
- Lần đầu sàng lọc gia nhập quân đội mà phát hiện thiên tài lợi hại, được tuyển vào quân đoàn đặc thù là một số cực nhỏ. Đặc biệt lại còn phân tới rất nhiều quân đoàn. Do đó trong thời gian ngắn, những tân binh của Mãng Hà Quân như chúng ta, đặc biệt khi vừa mới vào, thì các lão binh sẽ xem thường chúng ta. Hai chúng ta cần phải liên thủ.
- Liên thủ?
La Phong kinh ngạc.
- Kiếp sống binh lính, chính là kiếp sống chiến đấu.
Ngột Hách nói:
- Lần lượt ra ngoài chiến đấu. Những lão binh đã có thể vào được quân đoàn đặc thù vốn ai cũng ưu tú, lại được truyền thừa quân đội, tu luyện rất lâu, lại trường kỳ phối hợp với nhau, hơn nữa thời gian dài sinh tử tôi luyện, nên đích xác họ rất lợi hại.
La Phong gật đầu tỏ vẻ hiểu ra.
Lợi hại?
Nói đùa gì vậy.
Có lẽ quân sĩ Mãng Hà Quân rất lợi hại, nhưng so với mình được truyền thừa Đoạn Đông Hà, sợ vẫn còn kém một bậc. Trừ phi là có bảo vật dòng cơ giới vượt cấp phát huy!
Quân doanh Đông Quân, có thể nói là rộng lớn vô hạn.
La Phong và Ngột Hách theo Chân Thần độc nhãn vừa phi hành, vừa dùng trùng động truyền tống. Mất cả buổi mới đến được một đại điện vô cùng cao lớn. Trong đại điện rất nhiều bóng người, thú ảnh.
- Hai người các ngươi chờ tại đây.
Độc nhãn Chân Thần quát.
La Phong, Ngột Hách ngoan ngoãn đứng ngoài đại điện sừng sững chờ đợi. Chân Thần độc nhãn thì một mình tiến vào trong đại điện.
- Đây là đâu?
La Phong hỏi Ngột Hách bên cạnh.
- Đây là một điểm trang bị quân đội.
Ngột Hách lắc lư cái đầu. Cặp cánh hai bên cổ phe phẩy:
- Quân bị của Mãng Hà Quân chúng ta hẳn là được đặt ở đó. Ngươi xem, có rất nhiều lính đang đi vào. Họ hẳn là đều đến để hoán đổi quân bị.
- Đổi quân bị?
La Phong kinh ngạc.
- Ừm!
Ngột Hách nhìn quanh, thấp giọng:
- Tất cả các chiến sĩ đều dựa vào chiến đấu tôi luyện mà rèn luyện ra! Một lần tôi luyện sinh tử, vô số binh lính sẽ chết đi. Quân sĩ bình thường thì thôi, xác suất chết cũng rất cao. Như quân sĩ Mãng Hà Quân chúng ta, nếu cùng trình độ nguy hiểm thì e rằng cũng không chết nhiều lắm. Do đó những gì chúng ta trải qua sẽ nguy hiểm hơn họ nhiều! Nhưng chiến lợi phẩm của chúng ta, có thể đổi lấy quân công, có thể dùng quân công đổi lấy quân bị.
- Quân công càng nhiều, biểu hiện càng xuất sắc nhất, có thể đổi được rất nhiều chỗ tốt.
Ngột Hách nói:
- Thậm chí ngươi đổi một lấy một đội Chân Thần trở thành đội thân vệ của ngươi cũng có khả năng. Đương nhiên nó cần đến số quân công rất đáng sợ.
La Phong cười.
Đội thân vệ?
Đáng tiếc. Dân địa phương Tấn Chi Thế Giới một khi ra khỏi Tấn Chi Thế Giới chắc chắn sẽ chết!
- Nơi này cũng có bảo vật dòng cơ giới à?
La Phong truy vấn.
- Đương nhiên có.
Con mắt âm lãnh của Ngột Hách lóe lên vẻ kích động.
- Có rất nhiều bảo vật dòng cơ giới cường đại, nhưng cũng cần rất nhiều quân công.
- Càng là bảo vật Dòng Cơ Giới thần kỳ, lại càng trân quý! Cha ta lúc trước đã được một bảo vật dòng cơ giới cường đại. Sau khi giải ngũ, đã có thể xưng bá cả Bắc Chân Hải. Nhưng muốn lấy được bảo vật dòng cơ giới cường đại, mặc dù là Chân Thần, cũng cần một thời gian rất dài đi tích lũy quân công. Chúng ta vẻn vẹn chỉ là Pháp Tắc Chi Chủ, quân công tích lũy rất chậm, muốn có được bảo vật cường đại Dòng Cơ Giới, là rất khó. Cho dù có thể lấy được, cũng cần phải rất lâu.
La Phong lặng lẽ ghi nhớ.
Rất lâu?
Tấn Chi Thế Giới, vốn là một thế giới vô cùng cổ xưa. E rằng một thời đại luân hồi, thì trong Tấn Chi Thế Giới cũng chỉ rất bình thường. Dù sao số Chân Thần bên trong Tấn Chi Thế Giới cũng rất nhiều. Hư Không Chân Thần cũng không ít. Đến cả Ngột Hách cũng phải nói là rất lâu, xem ra thời gian thật sự là lâu thật
Mình đến từ Vũ Trụ Hải nên rất thiếu thời gian.
- Tới đây.
Ngột Hách nhìn ra xa.
La Phong cũng nhìn lại.
Chỉ thấy trong đại điện điểm trang bị quân đội, nhãn độc Chân Thần đi ra, tiện tay vung lên. Hai luồng hào quang bắn ra, rơi xuống trước người La Phong và Ngột Hách.
- Các ngươi tuy vẻn vẹn chỉ là Pháp Tắc Chi Chủ, nhưng lại vào Mãng Hà Quân, do đó có thể được chiến giáp cấp Chân Thần. Một bộ Mãng Hà Giáp cấp Chân Thần. Cũng vẻn vẹn chỉ là Mãng Hà Giáp thôi.
Độc nhãn Chân Thần quét mắt nhìn La Phong và dị thú:
- Nó có thể giúp các ngươi sống lâu hơn trong chiến đấu sinh tử. Đặc biệt là thời kỳ tân binh, các ngươi có thể sống sót lâu hơn. Tốt rồi, theo ta đi Mãng Hà Quân.
La Phong cầm một bộ áo giáp.
Chiến giáp cấp Chân Thần?
Cảm thụ uy áp của nó, nếu trong Vũ Trụ Hải, đã có thể xem là chiến giáp chí bảo chí cường rồi! Còn ở Tấn Chi Thế Giới, vẻn vẹn chỉ là chiến giáp cấp Chân Thần. Như quân sĩ Pháp Tắc Chi Chủ bình thường, cũng không có tư cách lấy được nó. Quân đoàn đặc thù, quả là có chút đặc thù.
"Xem ra." La Phong thầm nói: "Chiến giáp hẳn là được chia thành cấp Chân Thần, cấp Hư Không Chân Thần"
"Chí bảo chí cường, hiển nhiên cũng có mạnh yếu."
"Chí bảo chí cường này thuộc loại bình thường nhất. Hắc Ngục Tháp, Duyên Quân Côn, phỏng chừng coi như là chí bảo chí cường bình thường." La Phong thầm nói: "Như Thí Ngô Vũ Dực, Tinh Thần Tháp, rõ ràng đặc thù hơn nhiều."
Chân Thần độc nhãn nhìn lướt qua phía sau
- Nhanh lên, mau nhận chủ rồi mặc vào! Tất cả quân sĩ Mãng Hà Quân đều mặc nó.
- Dạ.
La Phong đáp.
- Không tốt bằng thứ của ta.
Ngột Hách truyền âm cho La Phong.
La Phong cười thầm.
Mình lần đầu vào đây, đã bỏ lại Thí Ngô Vũ Dực, Tinh Thần Tháp. Do đó Mãng Hà Giáp này là thứ mình cần gấp.
"Nhận chủ thật sự dễ dàng." La Phong nhanh chóng nhận chủ thành công. Khó khăn rất thấp, cùng cấp với Duyên Quân Côn.
Phong Ma Diệt Thần Giáp nhanh chóng thu hồi. Mãng Hà Giáp nhanh chóng hiện ra ngoài thân. Chỉ thấy toàn thân La Phong nhanh chóng xuất hiện một tầng áo giáp màu đỏ sậm. Chiến khôi trên đầu có một đầu mãng xà kỳ dị, hơn nữa chiến giáp màu đỏ sậm còn có những vòng hoa văn màu đen.
Dị thú Ngột Hách bên cạnh cũng nhanh chóng biến thành một con dị thú màu đỏ sậm, bề ngoài cũng có hoa văn màu đen.
Lần này đám người La Phong ở trong quân doanh mất đứt gần ba ngày, rốt cục cũng đi tới một chỗ cái hồ rộng. Trên hồ có những hòn đảo, sợ là phải ngàn vạn hòn. Đường kính cả hồ nước cũng phải tới cả năm ánh sáng. Liếc mắt nhìn lại, còn có thể thấy những luồng thân ảnh màu đỏ sậm.
"Xem ra chính là quân sĩ Mãng Hà Quân." La Phong thầm nói.
Mỗi người đều mặc chiến giáp màu đỏ sậm, trên chiến khôi đều có một tạo hình mãng xà kỳ dị…
- Đây là tân binh của Mãng Hà Quân các ngươi.
Độc nhãn Chân Thần hét lớn một tiếng, thanh âm cuồn cuộn, truyền thẳng vào giữa hồ nước vô tận:
- Phân vào một trong sáu tiểu đội của đại đội.
Nói xong, Chân Thần độc nhãn liếc mắt nhìn La Phong và dị thú Ngột Hách:
- Hy vọng lần sau còn có thể thấy các ngươi.
Xoát!
Lập tức hóa thành lưu quang nhanh chóng bỏ đi.
Sau đó.
Xa xa nhiều thân ảnh lóe lên. Hiển nhiên họ đều thuấn di. Bên ngoài thì không thể thuấn di, nhưng trong hồ nước, ở phạm vi nhất định vẫn có thể thuấn di! Chừng trên hai mươi bóng người đều thuấn di tới đây, sau đó phi hành lơ lửng bên cạnh La Phong, Ngột Hách. Trên hai mươi bóng người, có sinh vật hình người, cũng có dị thú.
Họ đang đánh giá La Phong và Ngột Hách.
- Cha ta, là chủ nhân Bắc Chân Hải.
Ngột Hách ngẩng cao đầu chào.
- Trong quân đội, cha ngươi lợi hại tới mấy cũng không giúp được ngươi.
Giữa trên hai mươi bóng người lơ lửng, một nam tử lực lưỡng cao lớn nói thẳng:
- Hai người các ngươi báo tên đi, nói xem các ngươi sở trường cái gì.
- Ta, Ngột Hách.
Ngột Hách quát:
- Ta giỏi… Ta giỏi… À, thần thể ta rất to, thần thể ta dài trên một trăm vạn km.
- Ừm, thần thể thật ra không nhỏ. Ngươi thì sao?
Nam tử lực lưỡng cao lớn nhìn về phía La Phong.
- Ta, Ngân Hà.
La Phong đáp:
- Thực lực mạnh hơn Ngột Hách một chút, cận chiến né tránh lợi hại hơn một chút.
Nam tử lực lưỡng cao lớn cúi đôi sừng cong khổng lồ, đôi mắt màu xám nhìn kỹ đám người La Phong:
- Thiên phú các ngươi hẳn là cỡ bằng trình độ Mãng Hà Quân bình thường. Nhưng hơn nửa tháng nữa là tiểu đội sáu chúng ta đã ra ngoài rồi. Hai người các ngươi cũng xem như xui xẻo, nên nắm chắc thời gian, đi nhận truyền thừa cơ sở Mãng Hà Quân đi. Có thể học được bao nhiêu thì học, có thể gia tăng được bao nhiêu thực lực thì gia tăng! Vừa đến mà đã gặp phải nhiệm vụ cấp Tai Nạn thì xem như… quá xui xẻo.
----- o O o -----
/1485
|