Hai vị thống lĩnh Hư Không Chân Thần Hộc Hậu, Hỏa Trác Ngọ khí thế tự nhiên rất cao cao tại thượng, La Phong tuy nhíu mày, nhưng cũng có thể giải thích.
Bản thân hai vị thống lĩnh này cũng không tệ.
Bên trong quân doanh phân chia cấp bậc rất nghiêm ngặt. Một quân sĩ Pháp Tắc Chi Chủ chênh lệch với thống lĩnh Hư Không Chân Thần nhiều lắm. Thống lĩnh hoàn toàn có thể tùy tiện xử tử ngay một Pháp Tắc Chi Chủ mạo phạm hắn.
"Chà, ta lại bê gạch đập vào chân mình rồi." La Phong thầm nói.
Phải biết.
Nhiệm vụ Phong Hào vừa hoàn thành, La Phong tự động nhận được gia phong. Nhưng tin tức này là bí mật cực cao. Cho dù là bốn vị thống lĩnh Thần Vương Cốc cũng dán mắt nhìn danh sách nhiệm vụ, phát hiện ra nhiệm vụ phong hào biến mất, lúc đó mới xác nhận La Phong đã thành công. Hiển nhiên đến cả họ cũng không được tin tức La Phong được gia phong.
Hiển nhiên Thần Vương bệ hạ của Tấn, bổn ý là không muốn làm cả thiên hạ đều biết.
Lúc trước La Phong còn ở Thần Vương Cốc, Đông Quân tướng quân là Tuyết Ung đã hỏi hắn: "Ngân Hà, ngươi nhận được gia phong, có muốn công khai không? Một khi công khai, bốn quân sẽ chẳng mấy chốc biết hết. Khi gặp ngươi đều sẽ vô cùng tôn kính."
"Bất tất." La Phong lúc đó đơn giản cự tuyệt như vậy.
Lúc đó La Phong nghĩ, mình chính là một lữ khách của Tấn Chi Thế Giới. Tương lai e rằng mình sẽ vô thanh vô tức ly khai, sẽ không trở về nữa. Không cần bốn quân đều biết việc này.
Nhưng địch nhân của mình, cũng chỉ có một vài thế lực trong Vũ Trụ Hải thôi.
Một mình mình hoàn toàn có thể ứng đối.
Nguyên nhân chính là vì thế, nên hai vị thống lĩnh Hộc Hậu, Hỏa Trác Ngọ cũng căn bản không biết thân phận La Phong. Do đó vừa đến nơi vốn đã có chút địch ý, thấy thái độ La Phong, càng bất mãn.
"Bất tất nói nhảm với hắn." Hộc Hậu truyền âm nói: "Hắn có lẽ là sinh mạng ngoại giới, để lâu sẽ phát sinh biến cố. Ta trực tiếp thi triển ảo thuật, làm hắn triệu xuất. Nếu hắn không phải sinh mạng ngoại giới, mà là sinh linh bên trong Tấn Chi Thế Giới ta, chỉ cần trừng phạt một phen cái tội hắn bất kính là được. Nếu là sinh mạng ngoại giới, thì sẽ rất nghiêm trọng."
"Ừm." Hỏa Trác Ngọ truyền âm nói: "Hộc Hậu, ngươi cứ việc ra tay."
Hai vị thống lĩnh truyền âm với nhau, trong nháy mắt đã đưa ra quyết định.
- Hai vị thống…
La Phong vừa mở lời.
Ầm…
Thần lực hư hóa vô thanh vô tức nhưng vô cùng cường đại, trong nháy mắt đã bao phủ La Phong, muốn dẫn nhập La Phong vào huyễn cảnh. Với thủ đoạn của Hư Không Chân Thần đỉnh cao, La Phong dù lợi hại tới mấy cũng vẻn vẹn chỉ là một Vũ Trụ Chi Chủ, làm sao có thể ngăn cản?
Nhưng…
La Phong ở Tấn Chi Thế Giới lại rất không bình thường.
- Oanh!
Lực của Tấn Chi Thế Giới tồn tại khắp nơi, đều dễ dàng bị La Phong khống chế. Khi bằng vào việc khống chế lực thế giới, trong nháy mắt cảm ứng được thần lực hư hóa vô hình phủ lấy mình, La Phong chấn động, thống lĩnh cũng dám trực tiếp xuống tay với mình à.
- Phá!
La Phong nổi giận, lúc này gầm lên một tiếng.
Ầm!
Lực thế giới của tấn chi Thế Giới chung quanh chấn động mạnh. Trong nháy mắt đã tiêu diệt thần lực hư hóa. La Phong rất giận hai thống lĩnh dám xuống tay với mình. Vốn còn muốn nói chuyện bằng lời, lúc này lại không thèm nói nữa, giận dữ ra tay luôn.
Nhất thời trên bầu trời hai Hư Không Chân Thần chợt xuất hiện một bàn tay khổng lồ hoàn toàn do lực thế giới tạo thành. Bàn tay ánh lên những tia khí lưu màu xám. Thấp thoáng có thể thấy được những hoa văn trên bàn tay. Bàn tay khổng lồ chợt xuất hiện trên đầu Hỏa Trác Ngọ, Hộc Hậu, làm hai vị thống lĩnh kinh hãi.
"Sao có thể như vậy!" Hai vị thống lĩnh vừa muốn né tránh.
Bành!
Bàn tay khổng lồ đã vỗ mạnh xuống, làm hai vị Hư Không Chân Thần cường đại Hỏa Trác Ngọ, Hộc Hậu cảm giác như cả thế giới đang ép mình, không hề có sức phản kháng.
"Hắn vẻn vẹn chỉ là một Pháp Tắc Chi Chủ, sao…?" Hai vị Hư Không Chân Thần bị đánh lọt xuống đất, khoét xuống mặt đá hòn đảo lộ ra hai lỗ thủng to sâu hoắm.
- Ra đây.
La Phong lạnh giọng quát.
Ầm! Ầm!
Hai bóng người trong nháy mắt đã ra ngoài. Chỉ thấy Hộc Hậu thống lĩnh vốn tràn ngập mị hoặc, lúc này lông vũ cũng rối loạn, đồng thời bị một sợi dây do lực thế giới ngưng tụ thành trói chặt. Hỏa Trác Ngọ bên cạnh cũng chật vật vô cùng, cũng bị một vòng khí lưu trói chặt.
Hộc Hậu thống lĩnh, Hỏa Trác Ngọ thống lĩnh đều cảm giác thấy mình bị trói buộc, muốn giãy dụa cũng không thể làm được.
"Sao mà…" Hộc Hậu thống lĩnh, Hỏa Trác Ngọ thống lĩnh ngã trên mặt đất, liếc mắt nhìn nhau. Trong mắt hai người đều đầy vẻ kinh hãi. Có thể lật tay mà đánh bại rồi trói buộc họ, tuyệt đối là thực lực của Vĩnh Hằng Chân Thần! Mà phải là nhân vật đỉnh cao trong Vĩnh Hằng Chân Thần.
"Chẳng lẽ quân sĩ Ngân Hà, nhìn thì như Pháp Tắc Chi Chủ, kỳ thực là một Vĩnh Hằng Chân Thần ngụy trang? Đúng, một Vĩnh Hằng Chân Thần, chỉ cần không chạm mặt tướng quân, bất kỳ ai khác cũng nhìn không ra ngụy trang của hắn. Một Vĩnh Hằng Chân Thần cao quý mà ngụy trang thành một Pháp Tắc Chi Chủ, nhất định có ý đồ. Xem ra, hắn mười thì tám chín chính là sinh mạng ngoại giới!" Hộc Hậu thống lĩnh, Hỏa Trác Ngọ thống lĩnh đều nghĩ như vậy.
Vĩnh Hằng Chân Thần bên trong Tấn Chi Thế Giới cũng chẳng có mấy người. Cho dù là mới đột phá, ít nhất lúc trước cũng phải là Hư Không Chân Thần, cũng phải có chút danh khí.
Quân sĩ Ngân Hà này?
Họ không biết.
Nhưng chỉ lật tay là đánh bại họ!
- Hai người các ngươi vì sao đến chỗ ta?
La Phong đứng đó, lạnh lùng nhìn Hộc Hậu thống lĩnh và Hỏa Trác Ngọ thống lĩnh chật vật nằm trên mặt đất:
- Còn nữa. Ngươi vì sao công kích ta? Vì ta bất kính mà muốn giết ta sao?
La Phong cũng không biết, thần lực hư hóa tấn công của đối phương là muốn huyễn hoặc, hay là tiêu diệt linh hồn. Hắn cũng không dám cược.
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Hộc Hậu thống lĩnh lạnh lùng nói:
- Một Pháp Tắc Chi Chủ, cũng không mạnh được như vậy.
- Mãng Hà Quân ta, lại có được một cường giả như vậy. Ta là thống lĩnh Mãng Hà Quân, sao lúc trước không biết gì cả.
Hỏa Trác Ngọ cũng nói vào. Hai người bọn họ đều đang cố trì hoãn thời gian.
Ngay khi bị đánh bại rồi trói buộc.
Hai người bọn họ đều không hẹn mà cùng thông qua truyền tấn lệnh bài, truyền tấn cho tướng quân Đông Quân, Tuyết Ung. Hai người bọn họ nghĩ, đây chính là quân doanh Đông Quân. Tuyết Ung tướng quân cũng đang ở trong quân doanh Đông Quân, lập tức có thể tới ngay. Họ chỉ cần hơi trì hoãn một chút thời gian, đợi đến khi Tuyết Ung tới, tự nhiên có thể bắt gian tế.
- Hả?
La Phong vừa bắt hai thống lĩnh, đã nhướng mày, quay đầu nhìn ra hư không xa xa.
Tuy nói hai thống lĩnh bị bắt giữ, Nhất Niệm Hư Không bị phá, nhưng La Phong vẫn thông qua lực thế giới cách ly với ngoại giới, nên quân sĩ Mãng Hà Quân bên ngoài nhìn không tới những gì bên trong.
- Rào!
Xa xa trong hư không xuất hiện một luồng hào quang, rồi một thân ảnh bay tới.
Hắn mặc áo giáp màu trắng bạc, ung dung hoa lệ, khuôn mặt trắng trẻo, bay thẳng về phía hòn đảo. Uy thế vô hình phát ra vượt xa hai vị thống lĩnh.
Hộc Hậu, Hỏa Trác Ngọ bị trói buộc nằm trên đất, thấy thế nhất thời mừng rỡ.
- Tướng quân.
- Tướng quân!
Hai thống lĩnh đều vội vàng hô.
- Tuyết Ung tướng quân.
La Phong quay đầu cười nói.
- Ngân Hà.
Tuyết Ung tướng quân cười hạ xuống, đi tới, đưa mắt nhìn hai thống lĩnh bị trói buộc trên đất, giận dữ quát một tiếng:
- Hộc Hậu, Hỏa Trác Ngọ, hai ngươi làm gì ở đây?
Hộc Hậu, Hỏa Trác Ngọ kinh ngạc.
Vì họ nghĩ rằng Tuyết Ung tướng quân khi đến, nhất định sẽ động thủ với gian tế sinh mạng ngoại giới. Nhưng hai người lại đàm tiếu với nhau, tựa như bằng hữu.
- Tuyết Ung tướng quân.
Hộc Hậu thống lĩnh vội vàng nói:
- Quân sĩ Ngân Hà, hắn rất có khả năng chính là gian tế sinh mạng ngoại giới tiến vào Tấn Chi Thế Giới. Tướng quân đại nhân phải cẩn thận.
- Tướng quân cẩn thận, đừng dễ dàng bị hắn lừa bịp.
Hộc Hậu thống lĩnh cũng vội vàng nói:
- Hắn có thực lực Vĩnh Hằng Chân Thần. Mặc dù hắn nói hoàn mỹ tới đâu cũng không thể dễ dàng tin được. Nhất định phải điều tra rõ từ khi sinh ra tới Pháp Tắc Chi Chủ. Trải qua điều tra, mới có thể xác nhận thân phận, không thể dễ dàng tin được.
Tuyết Ung tướng quân lạnh giá nhìn lướt qua Hộc Hậu, Hỏa Trác Ngọ bị trói buộc, nhất thời hai người đều ngậm miệng.
- Ta nên làm như thế nào cũng chẳng cần các ngươi dạy
Tuyết Ung tướng quân lạnh lùng nói:
- Các ngươi biết gì về Ngân Hà đại nhân. Các ngươi lại dám mạo phạm Ngân Hà đại nhân. Hy vọng Ngân Hà đại nhân không vì vậy mà giận dữ, giáng tội các ngươi, giết các ngươi.
Hộc Hậu, Hỏa Trác Ngọ nhất thời ngẩn ra.
Ngân Hà đại nhân?
Giáng tội?
Hai người bọn họ đương nhiên nghe xong lập tức hiểu ngay. Ngân Hà đại nhân địa vị hẳn là rất cao! Thậm chí muốn giết hai Hư Không Chân Thần cũng chỉ cần một câu. Nhưng bây giờ địa vị cao nhất Tấn Chi Thế Giới không phải chính là bốn vị tướng quân sao? Tồn tại nào mà có thể làm bốn vị tướng quân phải xưng hô là Ngân Hà đại nhân?
Nhất thời Hộc Hậu, Hỏa Trác Ngọ nhất thời hiểu ra. Họ hẳn vừa tiếp xúc tới một vài cơ mật hạch tâm.
- Việc này, quá…
Hộc Hậu thống lĩnh, Hỏa Trác Ngọ thống lĩnh nhất thời luống cuống.
Họ thấy Tuyết Ung tướng quân và quân sĩ Ngân Hà đang trò chuyện với nhau xa xa. Nhưng nội dung cuộc trò chuyện thì họ căn bản không nghe được. Không khỏi sợ hãi hơn nữa, chỉ sợ Ngân Hà đại nhân giết họ.
- Ngân Hà.
Tuyết Ung tướng quân nói:
- Ngươi sớm nên nghe lời ta. Công khai thân phận cường giả phong hào của ngươi. Với tư cách là một cường giả phong hào, tự nhiên không ai dám bất kính với ngươi.
- Không cần.
La Phong lắc đầu.
Tấn Chi Thần Vương kỳ vọng vào mình rất cao, nên cũng muốn cẩn thận một chút.
- Ngươi chuẩn bị xử trí hai người bọn họ như thế nào?
Tuyết Ung tướng quân hỏi. Đối với Tấn, mặc dù là diệt quốc rồi, hai Hư Không Chân Thần cũng chẳng là gì cả. La Phong muốn giết, không ai cản được.
- Ngươi trước hết hỏi họ, họ vì sao tới chỗ ta, còn xuống tay với ta.
La Phong nói.
- Được.
Tuyết Ung tướng quân gật đầu, lúc này quay đầu truyền âm hỏi hai vị thống lĩnh. Hai vị thống lĩnh tự nhiên là vội nói rõ.
Tuyết Ung tướng quân quay đầu nhìn về phía La Phong:
- Là một tên lính Pháp Tắc Chi Chủ trong Hộc Hậu Quân, tên là Thừa Mộc. Đã dùng cái chết để chứng minh, nói ngươi là sinh mạng ngoại giới.
Tuyết Ung tướng quân thật ra không nghi ngờ La Phong chút nào. Vì hắn biết, quân sĩ Ngân Hà này đã trải qua rất nhiều thẩm tra do Thần Vương bệ hạ lưu lại.
Thần Vương bệ hạ có thủ đoạn như thế nào chứ? Há có thể cho một gian tế lẫn vào vị trí người thừa kế Thần Vương?
"Thừa Mộc?" Trong mắt La Phong lóe lên chút sát ý.
Thừa Mộc…
Thừa Mộc Chi Chủ, một trong những Vũ Trụ Chi Chủ của Tử Nguyệt Thánh Địa Vũ Trụ. Tử Nguyệt Thánh Địa Vũ Trụ có lẽ cho rằng ở Tấn Chi Thế Giới, La Phong chẳng có bao nhiêu sức ảnh hưởng, do đó căn bản cái tên của hắn cũng chẳng thèm đổi.
"Là chúng?" La Phong nhất thời nổi lên sát ý: "Muốn giết ta, ta sẽ giết sạch toàn bộ người của Tử Nguyệt Thánh Địa đang ở trong Tấn Chi Thế Giới!"
----- o O o -----
Bản thân hai vị thống lĩnh này cũng không tệ.
Bên trong quân doanh phân chia cấp bậc rất nghiêm ngặt. Một quân sĩ Pháp Tắc Chi Chủ chênh lệch với thống lĩnh Hư Không Chân Thần nhiều lắm. Thống lĩnh hoàn toàn có thể tùy tiện xử tử ngay một Pháp Tắc Chi Chủ mạo phạm hắn.
"Chà, ta lại bê gạch đập vào chân mình rồi." La Phong thầm nói.
Phải biết.
Nhiệm vụ Phong Hào vừa hoàn thành, La Phong tự động nhận được gia phong. Nhưng tin tức này là bí mật cực cao. Cho dù là bốn vị thống lĩnh Thần Vương Cốc cũng dán mắt nhìn danh sách nhiệm vụ, phát hiện ra nhiệm vụ phong hào biến mất, lúc đó mới xác nhận La Phong đã thành công. Hiển nhiên đến cả họ cũng không được tin tức La Phong được gia phong.
Hiển nhiên Thần Vương bệ hạ của Tấn, bổn ý là không muốn làm cả thiên hạ đều biết.
Lúc trước La Phong còn ở Thần Vương Cốc, Đông Quân tướng quân là Tuyết Ung đã hỏi hắn: "Ngân Hà, ngươi nhận được gia phong, có muốn công khai không? Một khi công khai, bốn quân sẽ chẳng mấy chốc biết hết. Khi gặp ngươi đều sẽ vô cùng tôn kính."
"Bất tất." La Phong lúc đó đơn giản cự tuyệt như vậy.
Lúc đó La Phong nghĩ, mình chính là một lữ khách của Tấn Chi Thế Giới. Tương lai e rằng mình sẽ vô thanh vô tức ly khai, sẽ không trở về nữa. Không cần bốn quân đều biết việc này.
Nhưng địch nhân của mình, cũng chỉ có một vài thế lực trong Vũ Trụ Hải thôi.
Một mình mình hoàn toàn có thể ứng đối.
Nguyên nhân chính là vì thế, nên hai vị thống lĩnh Hộc Hậu, Hỏa Trác Ngọ cũng căn bản không biết thân phận La Phong. Do đó vừa đến nơi vốn đã có chút địch ý, thấy thái độ La Phong, càng bất mãn.
"Bất tất nói nhảm với hắn." Hộc Hậu truyền âm nói: "Hắn có lẽ là sinh mạng ngoại giới, để lâu sẽ phát sinh biến cố. Ta trực tiếp thi triển ảo thuật, làm hắn triệu xuất. Nếu hắn không phải sinh mạng ngoại giới, mà là sinh linh bên trong Tấn Chi Thế Giới ta, chỉ cần trừng phạt một phen cái tội hắn bất kính là được. Nếu là sinh mạng ngoại giới, thì sẽ rất nghiêm trọng."
"Ừm." Hỏa Trác Ngọ truyền âm nói: "Hộc Hậu, ngươi cứ việc ra tay."
Hai vị thống lĩnh truyền âm với nhau, trong nháy mắt đã đưa ra quyết định.
- Hai vị thống…
La Phong vừa mở lời.
Ầm…
Thần lực hư hóa vô thanh vô tức nhưng vô cùng cường đại, trong nháy mắt đã bao phủ La Phong, muốn dẫn nhập La Phong vào huyễn cảnh. Với thủ đoạn của Hư Không Chân Thần đỉnh cao, La Phong dù lợi hại tới mấy cũng vẻn vẹn chỉ là một Vũ Trụ Chi Chủ, làm sao có thể ngăn cản?
Nhưng…
La Phong ở Tấn Chi Thế Giới lại rất không bình thường.
- Oanh!
Lực của Tấn Chi Thế Giới tồn tại khắp nơi, đều dễ dàng bị La Phong khống chế. Khi bằng vào việc khống chế lực thế giới, trong nháy mắt cảm ứng được thần lực hư hóa vô hình phủ lấy mình, La Phong chấn động, thống lĩnh cũng dám trực tiếp xuống tay với mình à.
- Phá!
La Phong nổi giận, lúc này gầm lên một tiếng.
Ầm!
Lực thế giới của tấn chi Thế Giới chung quanh chấn động mạnh. Trong nháy mắt đã tiêu diệt thần lực hư hóa. La Phong rất giận hai thống lĩnh dám xuống tay với mình. Vốn còn muốn nói chuyện bằng lời, lúc này lại không thèm nói nữa, giận dữ ra tay luôn.
Nhất thời trên bầu trời hai Hư Không Chân Thần chợt xuất hiện một bàn tay khổng lồ hoàn toàn do lực thế giới tạo thành. Bàn tay ánh lên những tia khí lưu màu xám. Thấp thoáng có thể thấy được những hoa văn trên bàn tay. Bàn tay khổng lồ chợt xuất hiện trên đầu Hỏa Trác Ngọ, Hộc Hậu, làm hai vị thống lĩnh kinh hãi.
"Sao có thể như vậy!" Hai vị thống lĩnh vừa muốn né tránh.
Bành!
Bàn tay khổng lồ đã vỗ mạnh xuống, làm hai vị Hư Không Chân Thần cường đại Hỏa Trác Ngọ, Hộc Hậu cảm giác như cả thế giới đang ép mình, không hề có sức phản kháng.
"Hắn vẻn vẹn chỉ là một Pháp Tắc Chi Chủ, sao…?" Hai vị Hư Không Chân Thần bị đánh lọt xuống đất, khoét xuống mặt đá hòn đảo lộ ra hai lỗ thủng to sâu hoắm.
- Ra đây.
La Phong lạnh giọng quát.
Ầm! Ầm!
Hai bóng người trong nháy mắt đã ra ngoài. Chỉ thấy Hộc Hậu thống lĩnh vốn tràn ngập mị hoặc, lúc này lông vũ cũng rối loạn, đồng thời bị một sợi dây do lực thế giới ngưng tụ thành trói chặt. Hỏa Trác Ngọ bên cạnh cũng chật vật vô cùng, cũng bị một vòng khí lưu trói chặt.
Hộc Hậu thống lĩnh, Hỏa Trác Ngọ thống lĩnh đều cảm giác thấy mình bị trói buộc, muốn giãy dụa cũng không thể làm được.
"Sao mà…" Hộc Hậu thống lĩnh, Hỏa Trác Ngọ thống lĩnh ngã trên mặt đất, liếc mắt nhìn nhau. Trong mắt hai người đều đầy vẻ kinh hãi. Có thể lật tay mà đánh bại rồi trói buộc họ, tuyệt đối là thực lực của Vĩnh Hằng Chân Thần! Mà phải là nhân vật đỉnh cao trong Vĩnh Hằng Chân Thần.
"Chẳng lẽ quân sĩ Ngân Hà, nhìn thì như Pháp Tắc Chi Chủ, kỳ thực là một Vĩnh Hằng Chân Thần ngụy trang? Đúng, một Vĩnh Hằng Chân Thần, chỉ cần không chạm mặt tướng quân, bất kỳ ai khác cũng nhìn không ra ngụy trang của hắn. Một Vĩnh Hằng Chân Thần cao quý mà ngụy trang thành một Pháp Tắc Chi Chủ, nhất định có ý đồ. Xem ra, hắn mười thì tám chín chính là sinh mạng ngoại giới!" Hộc Hậu thống lĩnh, Hỏa Trác Ngọ thống lĩnh đều nghĩ như vậy.
Vĩnh Hằng Chân Thần bên trong Tấn Chi Thế Giới cũng chẳng có mấy người. Cho dù là mới đột phá, ít nhất lúc trước cũng phải là Hư Không Chân Thần, cũng phải có chút danh khí.
Quân sĩ Ngân Hà này?
Họ không biết.
Nhưng chỉ lật tay là đánh bại họ!
- Hai người các ngươi vì sao đến chỗ ta?
La Phong đứng đó, lạnh lùng nhìn Hộc Hậu thống lĩnh và Hỏa Trác Ngọ thống lĩnh chật vật nằm trên mặt đất:
- Còn nữa. Ngươi vì sao công kích ta? Vì ta bất kính mà muốn giết ta sao?
La Phong cũng không biết, thần lực hư hóa tấn công của đối phương là muốn huyễn hoặc, hay là tiêu diệt linh hồn. Hắn cũng không dám cược.
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Hộc Hậu thống lĩnh lạnh lùng nói:
- Một Pháp Tắc Chi Chủ, cũng không mạnh được như vậy.
- Mãng Hà Quân ta, lại có được một cường giả như vậy. Ta là thống lĩnh Mãng Hà Quân, sao lúc trước không biết gì cả.
Hỏa Trác Ngọ cũng nói vào. Hai người bọn họ đều đang cố trì hoãn thời gian.
Ngay khi bị đánh bại rồi trói buộc.
Hai người bọn họ đều không hẹn mà cùng thông qua truyền tấn lệnh bài, truyền tấn cho tướng quân Đông Quân, Tuyết Ung. Hai người bọn họ nghĩ, đây chính là quân doanh Đông Quân. Tuyết Ung tướng quân cũng đang ở trong quân doanh Đông Quân, lập tức có thể tới ngay. Họ chỉ cần hơi trì hoãn một chút thời gian, đợi đến khi Tuyết Ung tới, tự nhiên có thể bắt gian tế.
- Hả?
La Phong vừa bắt hai thống lĩnh, đã nhướng mày, quay đầu nhìn ra hư không xa xa.
Tuy nói hai thống lĩnh bị bắt giữ, Nhất Niệm Hư Không bị phá, nhưng La Phong vẫn thông qua lực thế giới cách ly với ngoại giới, nên quân sĩ Mãng Hà Quân bên ngoài nhìn không tới những gì bên trong.
- Rào!
Xa xa trong hư không xuất hiện một luồng hào quang, rồi một thân ảnh bay tới.
Hắn mặc áo giáp màu trắng bạc, ung dung hoa lệ, khuôn mặt trắng trẻo, bay thẳng về phía hòn đảo. Uy thế vô hình phát ra vượt xa hai vị thống lĩnh.
Hộc Hậu, Hỏa Trác Ngọ bị trói buộc nằm trên đất, thấy thế nhất thời mừng rỡ.
- Tướng quân.
- Tướng quân!
Hai thống lĩnh đều vội vàng hô.
- Tuyết Ung tướng quân.
La Phong quay đầu cười nói.
- Ngân Hà.
Tuyết Ung tướng quân cười hạ xuống, đi tới, đưa mắt nhìn hai thống lĩnh bị trói buộc trên đất, giận dữ quát một tiếng:
- Hộc Hậu, Hỏa Trác Ngọ, hai ngươi làm gì ở đây?
Hộc Hậu, Hỏa Trác Ngọ kinh ngạc.
Vì họ nghĩ rằng Tuyết Ung tướng quân khi đến, nhất định sẽ động thủ với gian tế sinh mạng ngoại giới. Nhưng hai người lại đàm tiếu với nhau, tựa như bằng hữu.
- Tuyết Ung tướng quân.
Hộc Hậu thống lĩnh vội vàng nói:
- Quân sĩ Ngân Hà, hắn rất có khả năng chính là gian tế sinh mạng ngoại giới tiến vào Tấn Chi Thế Giới. Tướng quân đại nhân phải cẩn thận.
- Tướng quân cẩn thận, đừng dễ dàng bị hắn lừa bịp.
Hộc Hậu thống lĩnh cũng vội vàng nói:
- Hắn có thực lực Vĩnh Hằng Chân Thần. Mặc dù hắn nói hoàn mỹ tới đâu cũng không thể dễ dàng tin được. Nhất định phải điều tra rõ từ khi sinh ra tới Pháp Tắc Chi Chủ. Trải qua điều tra, mới có thể xác nhận thân phận, không thể dễ dàng tin được.
Tuyết Ung tướng quân lạnh giá nhìn lướt qua Hộc Hậu, Hỏa Trác Ngọ bị trói buộc, nhất thời hai người đều ngậm miệng.
- Ta nên làm như thế nào cũng chẳng cần các ngươi dạy
Tuyết Ung tướng quân lạnh lùng nói:
- Các ngươi biết gì về Ngân Hà đại nhân. Các ngươi lại dám mạo phạm Ngân Hà đại nhân. Hy vọng Ngân Hà đại nhân không vì vậy mà giận dữ, giáng tội các ngươi, giết các ngươi.
Hộc Hậu, Hỏa Trác Ngọ nhất thời ngẩn ra.
Ngân Hà đại nhân?
Giáng tội?
Hai người bọn họ đương nhiên nghe xong lập tức hiểu ngay. Ngân Hà đại nhân địa vị hẳn là rất cao! Thậm chí muốn giết hai Hư Không Chân Thần cũng chỉ cần một câu. Nhưng bây giờ địa vị cao nhất Tấn Chi Thế Giới không phải chính là bốn vị tướng quân sao? Tồn tại nào mà có thể làm bốn vị tướng quân phải xưng hô là Ngân Hà đại nhân?
Nhất thời Hộc Hậu, Hỏa Trác Ngọ nhất thời hiểu ra. Họ hẳn vừa tiếp xúc tới một vài cơ mật hạch tâm.
- Việc này, quá…
Hộc Hậu thống lĩnh, Hỏa Trác Ngọ thống lĩnh nhất thời luống cuống.
Họ thấy Tuyết Ung tướng quân và quân sĩ Ngân Hà đang trò chuyện với nhau xa xa. Nhưng nội dung cuộc trò chuyện thì họ căn bản không nghe được. Không khỏi sợ hãi hơn nữa, chỉ sợ Ngân Hà đại nhân giết họ.
- Ngân Hà.
Tuyết Ung tướng quân nói:
- Ngươi sớm nên nghe lời ta. Công khai thân phận cường giả phong hào của ngươi. Với tư cách là một cường giả phong hào, tự nhiên không ai dám bất kính với ngươi.
- Không cần.
La Phong lắc đầu.
Tấn Chi Thần Vương kỳ vọng vào mình rất cao, nên cũng muốn cẩn thận một chút.
- Ngươi chuẩn bị xử trí hai người bọn họ như thế nào?
Tuyết Ung tướng quân hỏi. Đối với Tấn, mặc dù là diệt quốc rồi, hai Hư Không Chân Thần cũng chẳng là gì cả. La Phong muốn giết, không ai cản được.
- Ngươi trước hết hỏi họ, họ vì sao tới chỗ ta, còn xuống tay với ta.
La Phong nói.
- Được.
Tuyết Ung tướng quân gật đầu, lúc này quay đầu truyền âm hỏi hai vị thống lĩnh. Hai vị thống lĩnh tự nhiên là vội nói rõ.
Tuyết Ung tướng quân quay đầu nhìn về phía La Phong:
- Là một tên lính Pháp Tắc Chi Chủ trong Hộc Hậu Quân, tên là Thừa Mộc. Đã dùng cái chết để chứng minh, nói ngươi là sinh mạng ngoại giới.
Tuyết Ung tướng quân thật ra không nghi ngờ La Phong chút nào. Vì hắn biết, quân sĩ Ngân Hà này đã trải qua rất nhiều thẩm tra do Thần Vương bệ hạ lưu lại.
Thần Vương bệ hạ có thủ đoạn như thế nào chứ? Há có thể cho một gian tế lẫn vào vị trí người thừa kế Thần Vương?
"Thừa Mộc?" Trong mắt La Phong lóe lên chút sát ý.
Thừa Mộc…
Thừa Mộc Chi Chủ, một trong những Vũ Trụ Chi Chủ của Tử Nguyệt Thánh Địa Vũ Trụ. Tử Nguyệt Thánh Địa Vũ Trụ có lẽ cho rằng ở Tấn Chi Thế Giới, La Phong chẳng có bao nhiêu sức ảnh hưởng, do đó căn bản cái tên của hắn cũng chẳng thèm đổi.
"Là chúng?" La Phong nhất thời nổi lên sát ý: "Muốn giết ta, ta sẽ giết sạch toàn bộ người của Tử Nguyệt Thánh Địa đang ở trong Tấn Chi Thế Giới!"
----- o O o -----
/1485
|