Trong phòng tu luyện.
Hồng mặc áo đen, cầm một thanh trường thương đen kịt từ đầu tới đuôi. Còn Lôi Thần đầu trọc mặc bạch y, cũng đang vuốt ve một thanh chiến đao toàn bộ màu tím đen trên tay.
- Binh khí tốt thật.
Hồng sáng mắt lên.
- Kết cấu, trọng tâm chiến đao, khi cầm trong tay quả vô cùng thoải mái. Rất thích hợp cho đao pháp của ta.
Lôi Thần không kìm được phải tán dương
- Hơn nữa, lại rất sắc bén.
Nhè nhẹ vung lên, chiến đao đảo qua không khí như có cảm giác rạch đứt cả không khí. Hồng nhìn thoáng qua Lôi Thần:
- Thiếp thân hộ giáp của ngươi cũng là một bảo bối. Ngươi lãi to rồi.
- Ha ha, xem ra không chỉ riêng huynh đệ chúng ta tìm được một vài bảo vật di tích văn minh cổ. La Phong cũng tìm được vài bảo vật.
Lôi Thần không khỏi tán dương
- Có phải là hắn tìm được một kho binh khí của văn minh cổ không? Nếu không, làm sao có thể tìm được binh khí vừa vặn thích hợp với hai người chúng ta thế, hơn nữa lại là binh khí tốt như vậy.
Hồng, Lôi Thần đều đã có khu vực cho mình.
Về phương diện cảnh giới cũng cực cao. Dù một thanh binh khí mới tinh, chỉ cần cảm thụ một chút là có thể xuất ra thực lực trăm phần trăm rồi.
- Chủ nhân.
Thanh âm trầm thấp vang lên
- Vừa rồi Thôn Phệ thú đã xuất hiện ở bờ Tây Hoa Kỳ. Thôn phệ một xưởng đóng tàu đổ nát trong khu hoang dã, cũng ăn không ít tàu thủy ở đó. Chỉ bay ra khỏi nước có 28,1 giây, rồi lại bay về biển.
Sắc mặt Hồng và Lôi Thần đều tái đi. Đêm qua, Thôn Phệ thú đã liên tiếp xuất hải hai lần, hơn nữa sáng nay, đây là lần thứ ba rồi. Mỗi lần nó đều bay ra khỏi nước biển thời gian rất ngắn, thôn phệ vô số sắt thép liền lập tức về lại biển.
- Bây giờ nó trở nên vô cùng cẩn thận.
Hồng lạnh lùng nói:
- Hiển nhiên, pháo phóng xạ lúc trước làm nó phải vô cùng cẩn thận. Nhưng, từ tối hôm qua đến giờ, nó liên tục ba lượt ra ngoài "ăn cơm". Khẳng định nó đã bị trọng thương, cần phải hấp thu vô số năng lượng để khôi phục thực lực.
- Đúng, chúng ta không thể chờ đợi nữa.
Lôi Thần trịnh trọng nói.
- Ừm.
Hồng cũng khẽ gật đầu.
Vốn muốn đợi con Thôn Phệ thú bay khỏi biển, bay vào lục địa sẽ vây giết nó. Nhưng không ngờ, Thôn Phệ thú mỗi lần xuất hải đều rất ngắn, rồi lại tiếp tục ẩn mình!
- Tập trung theo dõi khí tức Thôn Phệ thú. Chúng ta bay ra ngoài biển đi, chuẩn bị truy tung. Một khi nó dám thò đầu ra…
Hồng nói rất đơn giản. Họ hiểu rõ…
Thôn Phệ thú bây giờ đang trong trạng thái trọng thương. Nếu lãng phí cơ hội, đợi khi thực lực con Thôn Phệ thú hoàn toàn khôi phục, thì cơ hội của họ càng thêm xa vời!
Tường thành bao ngoài Dương Châu thành.
Cơ sở Giang Nam Thị, chia làm khu trung tâm và tám đại vệ thành. Tám đại vệ thành bao quanh Căn Cứ Thị! Do đó khi chiến tranh bắt đầu, chiến đấu chính thức đều diễn ra ở tám đại vệ thành. Khu trung tâm nhờ vị trí chính giữa, ngược lại rất an toàn. Trừ phi bị con 'Thôn Phệ thú" không tập, bình thường cũng không có vấn đề gì.
- Veo!
- Veo!
- Veo!
Những lưỡi dao múa lên, thành một bức tường sắt chặn ngang con sông rộng lớn. Con sông lúc này là do ức vạn quái thú chủ động từ những ngóc ngách của Trường Giang đào ra. Sông này dài 12 km, rộng gần sáu mươi thước. Vô số quái thú hải vực dọc theo con sông, xông về phía Dương Châu thành, căn bản không sợ chết.
- Lui rồi, lui rồi.
Những quân nhân trên tường thành gọi nhau vẻ rất kích động.
- Quái thú chết rất nhiều, bịt chặt cả đường sông. Quái thú phía sau cũng không lên được, hơn nữa vừa rồi những quái thú cấp lãnh chúa đã bị La Phong trong nháy mắt giết rất nhiều. Chúng đương nhiên phải lui về phía sau chấn chỉnh, bổ sung binh lực.
Lý Đạt Uy nhìn xuống phía dưới
- Ừm, chúng ta đại khái có hai ba giờ nghỉ ngơi.
La Phong nhìn xuống cả con sông với vô số thi thể quái thú làm cả con sông hoàn toàn tắc tịt, không khỏi lắc đầu. Quái thú quá nhiều!
Nhân loại có thể giết được số quái thú sinh ra mỗi ngày trên biển không? Trong thời gian ngắn, nhân loại có thể chống đỡ được, nhưng khi thời gian càng dài, nhân loại lại càng khó vượt qua được! Cái gay go nhất… là Thôn Phệ thú. Tường thành của Căn Cứ Thị làm bằng sắt thép. Một khi không còn tường thành sắt thép xây dựng vài chục năm bảo vệ, quái thú hải vực sẽ xông thẳng vào khu dân cư của nhân loại… nếu như vậy, nhân loại sẽ tiêu vong ngay. Do đó bây giờ trước hết phải giết chết 'Thôn Phệ thú".
- Hả?
La Phong nhìn về phía đồng hồ thông tin trên cổ tay, là hình ảnh hai đại quán chủ Cực Hạn Vũ Quán, Lôi Điện Vũ Quán đang liên minh với nhau!
Hồng và Lôi Thần đã ra mặt, cùng tới hải vực Thái Bình Dương, sắp đánh một trận với Thôn Phệ thú!
Lý Đạt Uy bên cạnh cũng cúi đầu nhìn về phía đồng hồ thông tin.
- Bắt đầu rồi à?
Trên mặt Lý Đạt Uy khó dấu được vẻ khẩn trương.
- Lý tư lệnh, ta về nhà trước. Có gì phiền phức lập tức báo cho ta biết.
La Phong nhắc nhở một tiếng, rồi lập tức bay đi.
La Phong bay trên bầu trời Dương Châu thành. Rõ ràng thấy trong thành có rất nhiều màn hình khổng lồ trên đường đều chiếu cảnh diễn ra trên Thái Bình Dương, hơn nữa trên màn hình, có một nam tử áo đen, một thanh niên đầu trọc áo bào trắng sóng vai phi hành. Điều này làm cho La Phong cảm thấy vô cùng đau xót.
- Hy vọng cuối cùng của nhân loại chăng?
La Phong thầm nhủ.
Khi Cực Hạn Vũ Quán, Lôi Điện Vũ Quán đưa tin tức này ra công khai, hơn nữa còn phát sóng trực tiếp toàn cầu, La Phong cũng có thể hiểu được vì sao phải làm như vậy! Dù sao hai người sáng lập ra hai vũ quán lớn nhất cũng đang liều chết, rất có thể sẽ hi sinh. Hai đại vũ quán sao có thể để hai người đứng đầu lặng lẽ hy sinh? Đối với các nước trên thế giới, lần này cũng có thể kích thích ý chí chiến đấu của nhân loại. Nếu Hồng, Lôi Thần thành công, đương nhiên là một niềm vui lớn. Nếu thất bại, cũng có thể sẽ kích thích lòng dũng cảm của nhân loại.
Tiểu khu Minh Nguyệt là tiểu khu vũ giả của Cực Hạn Vũ Quán, lúc này đã bắt đầu triệu tập tất cả cư dân tiểu khu về hội quán.
Sân phòng luyện võ lớn nhất Hội Quán Cực Hạn, bây giờ đang tụ tập vô số người xem. Một bức tường phòng luyện võ căng một mảnh vải trắng thật lớn, chiếu cảnh hải vực Thái Bình Dương…
- Lúc này, Hồng và Lôi Thần, hai vị vũ giả cường đại nhất nhân loại trên Địa Cầu bây giờ, đang sóng vai bay trên bầu trời hải vực Thái Bình Dương. Mục tiêu của họ chính là tồn tại mạnh nhất trong số quái thú hải vực… Thôn Phệ thú!
Lúc này đang truyền đến tiếng bình luận về cuộc chiến đấu. Trận đại chiến này, các nước trên thế giới đều phát sóng trực tiếp. Kể cả các lãnh đạo các nước cũng đều khẩn trương dán mắt nhìn màn hình. Hai đại vũ giả mạnh nhất nhân loại bây giờ, đang đi liều mạng!
- La tuần sát sứ, con Thôn Phệ thú đó lợi hại như thế nào? Hai vị Tổng quán chủ nhất định sẽ giải quyết chúng.
Một thanh niên đứng phía sau La Phong thấp giọng hỏi.
La Phong liếc mắt nhìn người thanh niên này. Thanh niên này là một vũ giả mới, vừa mới chuyển vào tiểu khu Minh Nguyệt không lâu. Nhìn người thanh niên này, La Phong nhớ lại cảnh mình năm đó từ phòng thuê rẻ tiền chuyển tới tiểu khu Minh Nguyệt.
- Sẽ thắng, nhất định sẽ thắng.
La Phong kiên định.
Gần ngàn người đứng trong phòng luyện võ, đều ngẩng đầu nhìn màn hình.
Vì thời gian quá ngắn, vũ quán căn bản không có cách nào tập hợp quá nhiều ghế, huống chi giờ này, không ai so đo gì.
Người trong gia đình La Phong cũng ở số đó, La Phong nắm tay Từ Hân, lặng lẽ nhìn màn hình.
Lúc này!
Toàn cầu đều đang nhìn chăm chú vào hai vũ giả nhân loại mạnh nhất trong lịch sử từ trước tới nay, một hắc y, một bạch y. Hai người như thần tiên trong truyền thuyết phi hành trong trời đêm!
Đích xác, mặc dù bây giờ Hoa Hạ Quốc là giữa trưa, nhưng Hồng, Lôi Thần đang ở hải vực, trời đã tối rồi.
- Ha ha, Hồng ca, ngươi nói lúc này trên thế giới có bao nhiêu người đang nhìn chúng ta đây.
Lôi Thần nhếch miệng cười nói.
- Khoảng trên sáu mươi ức.
Hồng cười liếc mắt nhìn hắn
- Lúc này, còn có tâm tư nghĩ tới việc này à?
- Đâu có sao, trước khi chết có đắc ý một chút không được à?
Lôi Thần tươi cười đáp.
- Linh tinh. Vài chục năm qua luôn cợt nhả, tới lúc này mà vẫn cợt nhả được sao.
Hồng mỉm cười nói. Lúc này, tâm tình hai người đều linh hoạt kỳ ảo trước đó chưa từng có. Họ đã không đếm xỉa đến sinh tử nữa, đem tất cả ném ra khỏi đầu, mục tiêu của họ chỉ có một… Giết chết Thôn Phệ thú!
Dưới loại trạng thái này, hai người họ ngược lại thoải mái vô cùng! Toàn thân từng tế bào đều như đang sôi trào, đã chuẩn bị sẵn sàng để chiến đấu.
- Chủ nhân, Thôn Phệ thú đang muốn bay ra khỏi nước, chẳng mấy chốc đã sắp ra ngoài rồi.
Thanh âm vang lên trong đầu Hồng.
Kỳ thật Hồng đã kiến tạo ra rất nhiều hệ thống trí tuệ, tỷ như không gian giả định Chiến Thần Cung, tỷ như thanh âm trầm thấp vĩnh viễn không đổi trong Cực Hạn Vũ Quán. Hồng có thể bỏ ra nhiều bảo vật đưa cho người ta đổi chác, có thể tưởng tượng được thu hoạch của hắn như thế nào. Dù sao hắn là đệ nhất cường giả thế giới, rất nhiều bảo bối di tích lúc trước đều bị hắn lấy đi.
Như đại điển tuần sát sứ của La Phong lúc trước, Hồng lật tay là xuất hiện 'Cực hạn tuần tra lệnh", chính là một vật phẩm hắn đã chuẩn bị sẵn. Nói về chất lượng bảo vật, La Phong tìm được đồ tốt hơn hắn. Nhưng nói về số lượng, hắn lại nhiều hơn La Phong.
- Bay ra khỏi nước biển rồi à?
Hồng sáng mắt lên.
- Đi, bên kia.
Hồng quát khẽ một tiếng.
Vèo! Vèo! Một đen một trắng, hai luồng lưu quang lập tức bay về phía tây nam.
Đêm tối, cuồng phong rít lên, nước biển sâu thẳm đang chấn động điên cuồng, những cơn sóng lớn phải cao tới hơn mười thước.
Ầm!
Một con quái vật kinh khủng từ dưới mặt nước biển vọt ra, đôi cánh phủ lân giáp, bốn chân móng vuốt, cái đuôi to khỏe, còn có cái sừng nhọn kim sắc như đâm thủng bầu trời! Những vằn kim sắc trên chiếc sừng nhọn tựa hồ nhạt hơn lúc trước một chút. Nhưng cặp mắt màu vàng tối của nó lại điên cuồng hơn!
Đó là lửa giận điên cuồng! Nó bây giờ đang không ngừng khôi phục thực lực, đợi khi đủ thực lực, nó nhất định sẽ trả thù, trả thù thật mạnh!
- Ô!
Con Kim Giác Cự Thú trong nháy mắt bay ra khỏi nước biển trên mười km, rồi đột nhiên dừng lại, khẽ ngoẹo đầu. Con ngươi màu vàng tối như có thể nhìn xa hàng trăm km. Nó đã phát hiện có hai luồng khí tức! Loại khí tức nhỏ yếu này mà cũng dám khiêu khích nó sao? Điều này làm Kim Giác Cự Thú phẫn nộ vô cùng. Nó có huyết mạch cao quý, nên đương nhiên cao ngạo tuyệt đối!
Lướt mắt khắp vũ trụ mênh mông, nó cũng là loài có huyết thống đỉnh cao nhất. Ở hành tinh nhược tiểu này, mấy tên nhân loại nhỏ yếu mà cũng dám khiêu khích nó à?
- Ầm!
Đôi cánh lân giáp khẽ vỗ, trong nháy mắt hóa thành lưu quang bay thẳng về phía Hồng và Lôi Thần!
Toàn thế giới lúc này đều hoàn toàn nín thở.
Trong phòng luyện võ Hội Quán Cực Hạn Tiểu khu Minh Nguyệt, gần ngàn người đang khẩn trương dán mắt vào màn hình. Trên màn hình, trên mặt biển sâu thẳm, khoảng cách giữa Thôn Phệ thú khổng lồ và Hồng, Lôi Thần không tới một cây số
- Ầm!
- Ầm!
Hồng và Lôi Thần toàn thân xuất hiện quang mang làm người ta ớn lạnh.
Trong nháy mắt, họ đã thiêu đốt linh hồn!
Chiến đấu sắp bắt đầu trong nháy mắt!
"Hồng, Lôi Thần, xin dựa vào hai vị." La Phong nắm tay Từ Hân, nhìn xuống bụng Từ Hân, rồi ngẩng đầu nhìn lên màn hình.
----- o O o -----
Hồng mặc áo đen, cầm một thanh trường thương đen kịt từ đầu tới đuôi. Còn Lôi Thần đầu trọc mặc bạch y, cũng đang vuốt ve một thanh chiến đao toàn bộ màu tím đen trên tay.
- Binh khí tốt thật.
Hồng sáng mắt lên.
- Kết cấu, trọng tâm chiến đao, khi cầm trong tay quả vô cùng thoải mái. Rất thích hợp cho đao pháp của ta.
Lôi Thần không kìm được phải tán dương
- Hơn nữa, lại rất sắc bén.
Nhè nhẹ vung lên, chiến đao đảo qua không khí như có cảm giác rạch đứt cả không khí. Hồng nhìn thoáng qua Lôi Thần:
- Thiếp thân hộ giáp của ngươi cũng là một bảo bối. Ngươi lãi to rồi.
- Ha ha, xem ra không chỉ riêng huynh đệ chúng ta tìm được một vài bảo vật di tích văn minh cổ. La Phong cũng tìm được vài bảo vật.
Lôi Thần không khỏi tán dương
- Có phải là hắn tìm được một kho binh khí của văn minh cổ không? Nếu không, làm sao có thể tìm được binh khí vừa vặn thích hợp với hai người chúng ta thế, hơn nữa lại là binh khí tốt như vậy.
Hồng, Lôi Thần đều đã có khu vực cho mình.
Về phương diện cảnh giới cũng cực cao. Dù một thanh binh khí mới tinh, chỉ cần cảm thụ một chút là có thể xuất ra thực lực trăm phần trăm rồi.
- Chủ nhân.
Thanh âm trầm thấp vang lên
- Vừa rồi Thôn Phệ thú đã xuất hiện ở bờ Tây Hoa Kỳ. Thôn phệ một xưởng đóng tàu đổ nát trong khu hoang dã, cũng ăn không ít tàu thủy ở đó. Chỉ bay ra khỏi nước có 28,1 giây, rồi lại bay về biển.
Sắc mặt Hồng và Lôi Thần đều tái đi. Đêm qua, Thôn Phệ thú đã liên tiếp xuất hải hai lần, hơn nữa sáng nay, đây là lần thứ ba rồi. Mỗi lần nó đều bay ra khỏi nước biển thời gian rất ngắn, thôn phệ vô số sắt thép liền lập tức về lại biển.
- Bây giờ nó trở nên vô cùng cẩn thận.
Hồng lạnh lùng nói:
- Hiển nhiên, pháo phóng xạ lúc trước làm nó phải vô cùng cẩn thận. Nhưng, từ tối hôm qua đến giờ, nó liên tục ba lượt ra ngoài "ăn cơm". Khẳng định nó đã bị trọng thương, cần phải hấp thu vô số năng lượng để khôi phục thực lực.
- Đúng, chúng ta không thể chờ đợi nữa.
Lôi Thần trịnh trọng nói.
- Ừm.
Hồng cũng khẽ gật đầu.
Vốn muốn đợi con Thôn Phệ thú bay khỏi biển, bay vào lục địa sẽ vây giết nó. Nhưng không ngờ, Thôn Phệ thú mỗi lần xuất hải đều rất ngắn, rồi lại tiếp tục ẩn mình!
- Tập trung theo dõi khí tức Thôn Phệ thú. Chúng ta bay ra ngoài biển đi, chuẩn bị truy tung. Một khi nó dám thò đầu ra…
Hồng nói rất đơn giản. Họ hiểu rõ…
Thôn Phệ thú bây giờ đang trong trạng thái trọng thương. Nếu lãng phí cơ hội, đợi khi thực lực con Thôn Phệ thú hoàn toàn khôi phục, thì cơ hội của họ càng thêm xa vời!
Tường thành bao ngoài Dương Châu thành.
Cơ sở Giang Nam Thị, chia làm khu trung tâm và tám đại vệ thành. Tám đại vệ thành bao quanh Căn Cứ Thị! Do đó khi chiến tranh bắt đầu, chiến đấu chính thức đều diễn ra ở tám đại vệ thành. Khu trung tâm nhờ vị trí chính giữa, ngược lại rất an toàn. Trừ phi bị con 'Thôn Phệ thú" không tập, bình thường cũng không có vấn đề gì.
- Veo!
- Veo!
- Veo!
Những lưỡi dao múa lên, thành một bức tường sắt chặn ngang con sông rộng lớn. Con sông lúc này là do ức vạn quái thú chủ động từ những ngóc ngách của Trường Giang đào ra. Sông này dài 12 km, rộng gần sáu mươi thước. Vô số quái thú hải vực dọc theo con sông, xông về phía Dương Châu thành, căn bản không sợ chết.
- Lui rồi, lui rồi.
Những quân nhân trên tường thành gọi nhau vẻ rất kích động.
- Quái thú chết rất nhiều, bịt chặt cả đường sông. Quái thú phía sau cũng không lên được, hơn nữa vừa rồi những quái thú cấp lãnh chúa đã bị La Phong trong nháy mắt giết rất nhiều. Chúng đương nhiên phải lui về phía sau chấn chỉnh, bổ sung binh lực.
Lý Đạt Uy nhìn xuống phía dưới
- Ừm, chúng ta đại khái có hai ba giờ nghỉ ngơi.
La Phong nhìn xuống cả con sông với vô số thi thể quái thú làm cả con sông hoàn toàn tắc tịt, không khỏi lắc đầu. Quái thú quá nhiều!
Nhân loại có thể giết được số quái thú sinh ra mỗi ngày trên biển không? Trong thời gian ngắn, nhân loại có thể chống đỡ được, nhưng khi thời gian càng dài, nhân loại lại càng khó vượt qua được! Cái gay go nhất… là Thôn Phệ thú. Tường thành của Căn Cứ Thị làm bằng sắt thép. Một khi không còn tường thành sắt thép xây dựng vài chục năm bảo vệ, quái thú hải vực sẽ xông thẳng vào khu dân cư của nhân loại… nếu như vậy, nhân loại sẽ tiêu vong ngay. Do đó bây giờ trước hết phải giết chết 'Thôn Phệ thú".
- Hả?
La Phong nhìn về phía đồng hồ thông tin trên cổ tay, là hình ảnh hai đại quán chủ Cực Hạn Vũ Quán, Lôi Điện Vũ Quán đang liên minh với nhau!
Hồng và Lôi Thần đã ra mặt, cùng tới hải vực Thái Bình Dương, sắp đánh một trận với Thôn Phệ thú!
Lý Đạt Uy bên cạnh cũng cúi đầu nhìn về phía đồng hồ thông tin.
- Bắt đầu rồi à?
Trên mặt Lý Đạt Uy khó dấu được vẻ khẩn trương.
- Lý tư lệnh, ta về nhà trước. Có gì phiền phức lập tức báo cho ta biết.
La Phong nhắc nhở một tiếng, rồi lập tức bay đi.
La Phong bay trên bầu trời Dương Châu thành. Rõ ràng thấy trong thành có rất nhiều màn hình khổng lồ trên đường đều chiếu cảnh diễn ra trên Thái Bình Dương, hơn nữa trên màn hình, có một nam tử áo đen, một thanh niên đầu trọc áo bào trắng sóng vai phi hành. Điều này làm cho La Phong cảm thấy vô cùng đau xót.
- Hy vọng cuối cùng của nhân loại chăng?
La Phong thầm nhủ.
Khi Cực Hạn Vũ Quán, Lôi Điện Vũ Quán đưa tin tức này ra công khai, hơn nữa còn phát sóng trực tiếp toàn cầu, La Phong cũng có thể hiểu được vì sao phải làm như vậy! Dù sao hai người sáng lập ra hai vũ quán lớn nhất cũng đang liều chết, rất có thể sẽ hi sinh. Hai đại vũ quán sao có thể để hai người đứng đầu lặng lẽ hy sinh? Đối với các nước trên thế giới, lần này cũng có thể kích thích ý chí chiến đấu của nhân loại. Nếu Hồng, Lôi Thần thành công, đương nhiên là một niềm vui lớn. Nếu thất bại, cũng có thể sẽ kích thích lòng dũng cảm của nhân loại.
Tiểu khu Minh Nguyệt là tiểu khu vũ giả của Cực Hạn Vũ Quán, lúc này đã bắt đầu triệu tập tất cả cư dân tiểu khu về hội quán.
Sân phòng luyện võ lớn nhất Hội Quán Cực Hạn, bây giờ đang tụ tập vô số người xem. Một bức tường phòng luyện võ căng một mảnh vải trắng thật lớn, chiếu cảnh hải vực Thái Bình Dương…
- Lúc này, Hồng và Lôi Thần, hai vị vũ giả cường đại nhất nhân loại trên Địa Cầu bây giờ, đang sóng vai bay trên bầu trời hải vực Thái Bình Dương. Mục tiêu của họ chính là tồn tại mạnh nhất trong số quái thú hải vực… Thôn Phệ thú!
Lúc này đang truyền đến tiếng bình luận về cuộc chiến đấu. Trận đại chiến này, các nước trên thế giới đều phát sóng trực tiếp. Kể cả các lãnh đạo các nước cũng đều khẩn trương dán mắt nhìn màn hình. Hai đại vũ giả mạnh nhất nhân loại bây giờ, đang đi liều mạng!
- La tuần sát sứ, con Thôn Phệ thú đó lợi hại như thế nào? Hai vị Tổng quán chủ nhất định sẽ giải quyết chúng.
Một thanh niên đứng phía sau La Phong thấp giọng hỏi.
La Phong liếc mắt nhìn người thanh niên này. Thanh niên này là một vũ giả mới, vừa mới chuyển vào tiểu khu Minh Nguyệt không lâu. Nhìn người thanh niên này, La Phong nhớ lại cảnh mình năm đó từ phòng thuê rẻ tiền chuyển tới tiểu khu Minh Nguyệt.
- Sẽ thắng, nhất định sẽ thắng.
La Phong kiên định.
Gần ngàn người đứng trong phòng luyện võ, đều ngẩng đầu nhìn màn hình.
Vì thời gian quá ngắn, vũ quán căn bản không có cách nào tập hợp quá nhiều ghế, huống chi giờ này, không ai so đo gì.
Người trong gia đình La Phong cũng ở số đó, La Phong nắm tay Từ Hân, lặng lẽ nhìn màn hình.
Lúc này!
Toàn cầu đều đang nhìn chăm chú vào hai vũ giả nhân loại mạnh nhất trong lịch sử từ trước tới nay, một hắc y, một bạch y. Hai người như thần tiên trong truyền thuyết phi hành trong trời đêm!
Đích xác, mặc dù bây giờ Hoa Hạ Quốc là giữa trưa, nhưng Hồng, Lôi Thần đang ở hải vực, trời đã tối rồi.
- Ha ha, Hồng ca, ngươi nói lúc này trên thế giới có bao nhiêu người đang nhìn chúng ta đây.
Lôi Thần nhếch miệng cười nói.
- Khoảng trên sáu mươi ức.
Hồng cười liếc mắt nhìn hắn
- Lúc này, còn có tâm tư nghĩ tới việc này à?
- Đâu có sao, trước khi chết có đắc ý một chút không được à?
Lôi Thần tươi cười đáp.
- Linh tinh. Vài chục năm qua luôn cợt nhả, tới lúc này mà vẫn cợt nhả được sao.
Hồng mỉm cười nói. Lúc này, tâm tình hai người đều linh hoạt kỳ ảo trước đó chưa từng có. Họ đã không đếm xỉa đến sinh tử nữa, đem tất cả ném ra khỏi đầu, mục tiêu của họ chỉ có một… Giết chết Thôn Phệ thú!
Dưới loại trạng thái này, hai người họ ngược lại thoải mái vô cùng! Toàn thân từng tế bào đều như đang sôi trào, đã chuẩn bị sẵn sàng để chiến đấu.
- Chủ nhân, Thôn Phệ thú đang muốn bay ra khỏi nước, chẳng mấy chốc đã sắp ra ngoài rồi.
Thanh âm vang lên trong đầu Hồng.
Kỳ thật Hồng đã kiến tạo ra rất nhiều hệ thống trí tuệ, tỷ như không gian giả định Chiến Thần Cung, tỷ như thanh âm trầm thấp vĩnh viễn không đổi trong Cực Hạn Vũ Quán. Hồng có thể bỏ ra nhiều bảo vật đưa cho người ta đổi chác, có thể tưởng tượng được thu hoạch của hắn như thế nào. Dù sao hắn là đệ nhất cường giả thế giới, rất nhiều bảo bối di tích lúc trước đều bị hắn lấy đi.
Như đại điển tuần sát sứ của La Phong lúc trước, Hồng lật tay là xuất hiện 'Cực hạn tuần tra lệnh", chính là một vật phẩm hắn đã chuẩn bị sẵn. Nói về chất lượng bảo vật, La Phong tìm được đồ tốt hơn hắn. Nhưng nói về số lượng, hắn lại nhiều hơn La Phong.
- Bay ra khỏi nước biển rồi à?
Hồng sáng mắt lên.
- Đi, bên kia.
Hồng quát khẽ một tiếng.
Vèo! Vèo! Một đen một trắng, hai luồng lưu quang lập tức bay về phía tây nam.
Đêm tối, cuồng phong rít lên, nước biển sâu thẳm đang chấn động điên cuồng, những cơn sóng lớn phải cao tới hơn mười thước.
Ầm!
Một con quái vật kinh khủng từ dưới mặt nước biển vọt ra, đôi cánh phủ lân giáp, bốn chân móng vuốt, cái đuôi to khỏe, còn có cái sừng nhọn kim sắc như đâm thủng bầu trời! Những vằn kim sắc trên chiếc sừng nhọn tựa hồ nhạt hơn lúc trước một chút. Nhưng cặp mắt màu vàng tối của nó lại điên cuồng hơn!
Đó là lửa giận điên cuồng! Nó bây giờ đang không ngừng khôi phục thực lực, đợi khi đủ thực lực, nó nhất định sẽ trả thù, trả thù thật mạnh!
- Ô!
Con Kim Giác Cự Thú trong nháy mắt bay ra khỏi nước biển trên mười km, rồi đột nhiên dừng lại, khẽ ngoẹo đầu. Con ngươi màu vàng tối như có thể nhìn xa hàng trăm km. Nó đã phát hiện có hai luồng khí tức! Loại khí tức nhỏ yếu này mà cũng dám khiêu khích nó sao? Điều này làm Kim Giác Cự Thú phẫn nộ vô cùng. Nó có huyết mạch cao quý, nên đương nhiên cao ngạo tuyệt đối!
Lướt mắt khắp vũ trụ mênh mông, nó cũng là loài có huyết thống đỉnh cao nhất. Ở hành tinh nhược tiểu này, mấy tên nhân loại nhỏ yếu mà cũng dám khiêu khích nó à?
- Ầm!
Đôi cánh lân giáp khẽ vỗ, trong nháy mắt hóa thành lưu quang bay thẳng về phía Hồng và Lôi Thần!
Toàn thế giới lúc này đều hoàn toàn nín thở.
Trong phòng luyện võ Hội Quán Cực Hạn Tiểu khu Minh Nguyệt, gần ngàn người đang khẩn trương dán mắt vào màn hình. Trên màn hình, trên mặt biển sâu thẳm, khoảng cách giữa Thôn Phệ thú khổng lồ và Hồng, Lôi Thần không tới một cây số
- Ầm!
- Ầm!
Hồng và Lôi Thần toàn thân xuất hiện quang mang làm người ta ớn lạnh.
Trong nháy mắt, họ đã thiêu đốt linh hồn!
Chiến đấu sắp bắt đầu trong nháy mắt!
"Hồng, Lôi Thần, xin dựa vào hai vị." La Phong nắm tay Từ Hân, nhìn xuống bụng Từ Hân, rồi ngẩng đầu nhìn lên màn hình.
----- o O o -----
/1485
|