Hai Vũ Trụ Tôn Giả đương nhiên không biết… người bị họ bắt vẻn vẹn chỉ là bản tôn người Địa Cầu. Tuy nói những thứ bảo vật như Thí Ngô Vũ Dực, Tinh Thần Bố Đạo Đồ, Tháp Châu trên người bản tôn người Địa Cầu đều đặc biệt quan trọng. Nếu quả thật bức hắn quá, La Phong mà nhờ Hỗn Độn Thành Chủ sư phụ hiện thân, tự nhiên có thể dễ dàng mang chí bảo đi.
Tinh Thần Bố Đạo Đồ, Tháp Châu, đều chỉ miễn cưỡng xem là "Chí bảo". Hỗn Độn Thành Chủ cho dù phát hiện cũng sẽ không đoạt đi.
Do đó La Phong vẫn rất có tự tin. Chỉ là, việc nhờ Hỗn Độn Thành Chủ cũng chỉ là biện pháp cuối cùng. Không đến tuyệt cảnh, La Phong sẽ không làm như vậy.
Hạch tâm Băng Ngục Tinh của Tôn Giả Đâu Khấu tím, trong cung điện hàn băng nguy nga cao trên vạn km.
Tôn Giả Đâu Khấu xanh, Tôn Giả Đâu Khấu tím sóng vai bước chầm chậm trong cung điện.
- Kỳ thật… Ta rất muốn tát một phát chết tươi tên nhân loại đó!
Tôn Giả Đâu Khấu xanh thấp giọng nói.
- Tọa Sơn Khách có thân phận như thế nào chứ? Hắn là một trong những người mạnh nhất vũ trụ mênh mông! Nếu chúng ta trêu vào Tọa Sơn Khách, cho dù những cường giả mà chúng ta kết bạn cũng không che chở được chúng ta đâu. Ngươi muốn chết cũng không thể làm liên lụy tới mấy ngàn tộc nhân.
Tôn Giả Đâu Khấu tím vội quát lớn.
Tôn Giả Đâu Khấu xanh vội cười nói:
- Ta chỉ là nói thôi mà. Ngươi nói xem, hai ta tốt xấu gì cũng đường đường là Vũ Trụ Tôn Giả, xếp trên cả những Vũ Trụ Tôn Giả trong vô số tộc quần vũ. Nhưng lại phải làm bộ làm tịch trước mặt nhân loại đó.
- Đây là Tọa Sơn Khách phân phó. Hai chúng ta đương nhiên phải làm. Hơn nữa Tọa Sơn Khách cho ngươi và ta không ít chỗ tốt.
Tôn Giả Đâu Khấu tím gật đầu.
- Năm đó… Tọa Sơn Khách phân phó, tùy tiện đặt miếng kim loại đen trên một viên Băng Ngục Tinh, cấm đặt ở chỗ Băng Ngục Tinh của chúng ta, chờ đợi ngoại tộc tới ăn trộm.
- Còn nói… Chỉ cần phát hiện ra người ăn trộm là sinh mạng loại huyết nhục, thì cấm giết chết, ngược lại phải giam giữ hắn vào Băng Ngục.
Tôn Giả Đâu Khấu xanh nhíu mày.
- Lúc trước phân thân Ma Sát Tộc là sinh mạng Năng Lượng, ta thẳng tay tát một cái giết luôn, nhưng tên chủ mưu phía sau lại là nhân loại này!
- Ngươi nói xem, Tọa Sơn Khách vì sao lại ra lệnh như vậy?
Tôn Giả Đâu Khấu xanh hỏi.
- Còn hỏi. Bỏ ra tâm cơ lớn tới như vậy, hẳn là để mài giũa bồi dưỡng cường giả rồi.
Tôn Giả Đâu Khấu tím đôi mắt sáng rực.
- Tên nhân loại này hẳn là được Tọa Sơn Khách tuyển trúng rồi.
- Bồi dưỡng đệ tử?
Tôn Giả Đâu Khấu xanh lắc đầu.
- Có sư phụ tàn nhẫn như vậy sao? Tọa Sơn Khách biết rất rõ quy củ Băng Ngục ta, còn đưa người hắn muốn bồi dưỡng vào Băng Ngục? Cho dù đệ tử hắn lợi hại tới mấy, nhưng tên Tọa Sơn Khách hẳn phải biết trong Băng Ngục của ta giam giữ những cường giả gì chứ?
- Ghê.
Tôn Giả Đâu Khấu tím trầm thấp nói:
- Có thể đây là để mài giũa. Nếu qua cửa này mà tên nhân loại đó chết đi, dù sao cũng xem như là Tọa Sơn Khách mài giũa mà hại chết hắn, chẳng liên quan gì tới chúng ta.
- Ừ.
Tôn Giả Đâu Khấu xanh gật đầu lia lịa.
Hai người bọn họ vừa đi vừa nói chuyện.
- Nhưng nhân loại này đích xác rất giảo hoạt, đến cả ta cũng bị hắn lừa. Làm sao ngươi tìm được mảnh kim loại đen vậy?
Tôn giả Đâu Khấu xanh hiếu kỳ hỏi:
- Năm đó Tọa Sơn Khách cũng phân phó, nếu tộc khác mà thật sự thần không biết quỷ không hay trộm miếng kim loại đen đi, thì bỏ qua. Chỉ có bị chúng ta bắt được, mới đưa vào Băng Ngục.
- Hừ hừ.
Tôn Giả Đâu Khấu tím nở nụ cười.
- Nói mau, làm sao ngươi phát hiện được.
Tôn Giả Đâu Khấu xanh liên tục truy vấn.
Tôn Giả Đâu Khấu tím mỉm cười nói:
- Ma Sát Tộc không phải đem theo mảnh kim loại đen chạy trốn, rồi liên tục thuấn di sao? Trên đường hắn thuấn di, lặng lẽ ngụy trang thành một viên đá, đặt trên một sơn mạch lơ lửng. Ta nhìn theo hắn, cũng phát hiện ra có một tên ngoại tộc cầm đi viên đá đó. Sau đó ta theo đuôi tên ngoại tộc, theo đuôi mãi, cuối cùng cũng phát hiện ra tên nhân loại đó! Trải qua một lát quan sát, xác định ra nhân loại đó rất có thể là tên chủ mưu, ta mới hiện thân.
- Không đúng!
Tôn Giả Đâu Khấu xanh vội lắc đầu.
- Ta truy Ma Sát Tộc, ngươi lại không truy. Hơn nữa tên Ma Sát Tộc lần lượt thuấn di, lại ngụy trang nhẫn thế giới đặt trong sơn mạch, là việc trong nháy mắt. Đợi đến khi ta thuấn di tới sơn mạch đó, ta cũng không biết được, ngươi làm sao mà biết chứ? Hơn nữa ngươi làm sao tới kịp mà thăm dò?
Tôn Giả Đâu Khấu tím cười thần bí.
- Nói, nói mau.
Tôn giả Đâu Khấu xanh rất tò mò.
- Rất đơn giản.
Tôn Giả Đâu Khấu tím đắc ý nói:
- Trên miếng kim loại đen đó, ta đã lưu lại một điểm ấn ký nho nhỏ. Bất luận mảnh kim loại đen đó ở đâu, ta cũng có thể cảm ứng được. Ngươi và ta đều có tín vật, nên ta cảm ứng được khi ngươi không ngừng biến ảo vị trí, nhưng mảnh kim loại đen lại không nhúc nhích. Do đó, ta thuấn di thẳng tới chỗ đó, lặng yên ẩn nấp. Do đó thấy một tên ngoại tộc lấy chiếc nhẫn chứa miếng kim loại đen, sau đó ta theo đuôi, kết quả thì ngươi cũng biết rồi.
- Ngươi!
Tôn Giả Đâu Khấu xanh trừng mắt.
- Ngươi lại lưu ấn ký! Ngươi lưu ấn ký trên miếng kim loại đen!
- Không được à?
Tôn Giả Đâu Khấu tím mỉm cười.
- Ta luôn cảm thấy kỳ quái. Tọa Sơn Khách an bài bàn cờ rốt cuộc là để mài giũa ai. Ta đương nhiên muốn nhìn xem, nhưng ta lại lo lắng, lỡ hắn trộm đi thật mà chúng ta không biết. Để ngừa vạn nhất ta đã làm như vậy. Ha ha… Tọa Sơn Khách lại không cấm chúng ta làm như vậy. Huống chi, Tọa Sơn Khách cũng muốn để sinh mạng loại huyết nhục tới ăn trộm miếng kim loại đen đi Băng Ngục mài giũa mà!
Tôn Giả Đâu Khấu xanh lắc đầu cảm thán, cảm thấy bi ai cho La Phong.
Rõ ràng có thể trộm được rồi, nhưng lại vì lòng hiếu kỳ của Tôn Giả Đâu Khấu tím mà thất bại!
- Tiểu gia hỏa xui xẻo, hy vọng đừng có chết trong Băng Ngục.
Tôn Giả Đâu Khấu xanh lắc đầu.
- Dù sao chúng ta cũng không thể nhúng tay, hắn sống hay chết, phải xem vận khí. Chết, cũng là vì hắn chết do Tọa Sơn Khách mài giũa, không có liên quan gì với chúng ta.
Tôn Giả Đâu Khấu tím lắc đầu.
- Tọa Sơn Khách độc lai độc vãng trong vũ trụ mênh mông, tính tình bất thường, đến cả mấy đại siêu thế lực cũng không muốn trêu vào hắn. Việc này quả nhiên không giả, đúng là tính tình bất thường. Tôn Giả Đâu Khấu xanh lắc đầu.
Trong một Băng Ngục Tinh khổng lồ, chính là chỗ ở của Tôn Giả Đâu Khấu xanh. Trên mặt đất Băng Ngục Tinh này có một cột băng hình trụ sừng sững to ước chừng trên tám trăm km, cao trên vạn km, đâm thẳng lên trời.
Vù!
Bốn bóng người từ trên cao đáp xuống, chính là ba siêu cường giả Tháp Lạp Toa áp giải La Phong. Không gian xung quanh họ hoàn toàn bị phong tỏa. Hiển nhiên đám Tháp Lạp Toa thời khắc nào cũng duy trì "Phong tỏa không gian", phòng ngừa nhân loại giảo hoạt này sẽ thuấn di trốn đi.
Họ không biết, không có phân thân Ma Sát Tộc hỗ trợ, bản tôn người Địa Cầu không có cách nào thuấn di được.
- Đây chắc là Băng Ngục?
La Phong hướng mắt nhìn băng trụ khổng lồ. Một luồng khí tức khổng lồ không thua gì Trấn Phong Tinh Thần tràn ngập.
- Đúng, đây là Băng Ngục!
Tháp Lạp Toa áp giải La Phong, lạnh giọng nói:
- Ngươi thật sự quá dễ dàng. Sắp bị giam vào Băng Ngục, e rằng tỷ tỷ năm cũng không ra được. Thậm chí còn sợ hãi suốt ngày, cuối cùng cũng chết trong đó. Thế mà ngươi chẳng hoảng hốt sao!
- Đã bị bắt, hoảng thì ăn thua gì?
La Phong cười.
Nguyên hạch của mình được phân thân Kim Giác Cự Thú dẫn đi, ly khai "Ô Hoa Bí Cảnh", đang nghỉ ngơi trong Thần Quốc của một nô lệ, chỉ cần đợi khi mình triệu hoán, sẽ dùng Thần Quốc truyền tống đến thẳng Ô Hoa Bí Cảnh.
Ánh mắt La Phong nhìn vào Băng Ngục xa xa.
Băng Ngục truyền thuyết… cũng là truyền thuyết lớn nhất của cả vành đai Băng Ngục Tinh! Tương truyền, hai vị Vũ Trụ Tôn Giả vành đai Băng Ngục Tinh tuy sẽ giết những ngoại tộc bị bắt, nhưng nếu bắt được một vài tên thực lực siêu mạnh, hoặc một vài cường giả Bất Hủ có đặc thù khác, sẽ giam giữ vào Băng Ngục.
Năm tháng dài đằng đẵng, tỷ tỷ kỷ nguyên, trong Băng Ngục có không biết bao nhiêu cường giả bị giam giữ! Những cường giả trong Băng Ngục có thực lực rất mạnh.
Hơn nữa hai vị Vũ Trụ Tôn Giả ra lệnh cho đám ngoại tộc bị giam giữ tự giết lẫn nhau. Dưới giết chóc, tu luyện, năm tháng vô hạn vẫn luôn ở trong Băng Ngục, loại dưới sức ép này đích xác làm những người trong Băng Ngục trở nên rất điên cuồng.
"Chỉ cần không gặp phải tuyệt cảnh, cũng không cần phải nhờ Hỗn Độn Thành Chủ sư phụ. Hơn nữa, trên đường ta trở thành siêu cường giả, ta thật sự không hề muốn Hỗn Độn Thành Chủ sư phụ giúp đỡ. " Trong lòng La Phong đã sớm nghĩ như vậy. Hắn xem ra, bị buộc phải nhờ Hỗn Độn Thành Chủ là rất mất mặt.
Có năng lực, tự mình phải liều mạng, mình phải đối kháng!
Bước từng bước mà trưởng thành, cho đến lúc kề vai với Hỗn Độn Thành Chủ, thậm chí còn mạnh hơn. Trên đường đi, không nên nhờ Hỗn Độn Thành Chủ! Đó là yêu cầu của La Phong đối với bản thân mình!
Cường giả, ngay từ đầu phải bức bách mình, không được để mình buông lỏng.
Ba người bọn Tháp Lạp Toa áp giải La Phong, tới phía trước Băng Ngục.
- Nhân loại.
Một Đâu Khấu xanh bên cạnh cất giọng the thé.
- Thực lực ngươi mặc dù không tệ, nhưng trong Băng Ngục năm đó, người bị giam giữ yếu nhất cũng là Bất Hủ cấp phong Vương, không có thực lực như vậy, thủ lĩnh căn bản sẽ không giam đám ngoại tộc đó vào Băng Ngục. Hơn nữa năm tháng đằng đẵng, ấu đả sinh tử trong đó, ta nhắc nhở ngươi, nếu ngươi sợ hãi, sớm mà tự bạo đi. Đêm tối điên cuồng bên trong không phải là thứ mà ngươi chịu được đâu.
- À, rõ là làm cho người ta chờ mong.
La Phong cười.
- Đây là thẻ thứ tự của ngươi.
Tháp Lạp Toa tiện tay ném ra. Ném ra một thẻ bằng khối băng màu tím pha với màu xanh. Trên thẻ thứ tự có số bằng tiếng thông dụng yêu tộc.
La Phong nhận thẻ thứ tự.
"Đại biểu cho thân phận ta? " La Phong tò mò, trong lòng thầm nghĩ… cảm giác hơi giống như nhận thẻ giam ở Địa Cầu.
- Đi vào đi.
Tháp Lạp Toa đá mạnh La Phong.
Vù!
La Phong bị đẩy thẳng vào Băng Ngục, thoáng cái đã đến gần Băng Ngục trăm km.
Nhất thời
- Ầm ầm…
Một luồng sức hút mạnh mẽ đáng sợ bao phủ La Phong, làm hắn như chìm vào vòng xoáy vô tận.
La Phong hãm vào luồng sức hút, nhất thời hai cánh vỗ mạnh, muốn chống cự lại.
- Đừng có chống cự. Nếu ngươi chống cự, thì ngươi hẳn là biết hậu quả.
Tháp Lạp Toa lạnh lùng nhìn La Phong.
- Đúng vậy.
La Phong lắc đầu.
Nơi này là địa bàn của hai Vũ Trụ Tôn Giả, hai vị Vũ Trụ Tôn Giả thuấn di là tới chỗ này ngay.
- Vậy đến xem Băng Ngục trong truyền thuyết đi.
La Phong ngẩng đầu nhìn về phía ngọn nguồn lực hút. Trong Băng Ngục đã vỡ ra một cái hang động tối đen. Hang động tầng tầng, như một cành lá.
Ầm!
La Phong bị hút mạnh vào.
- Ầm ầm…
Tầng tầng "lá cây" đã đóng lại. Băng trụ khổng lồ khôi phục vẻ nhẵn bóng hoàn mỹ, không có chút dấu vết.
Từ đó
La Phong đã bị giam giữ vào Băng Ngục.
- Lại mà hưởng thụ đi, nhân loại!
Tháp Lạp Toa lạnh lùng đưa mắt nhìn băng trụ.
- Đi thôi, Tháp Lạp Toa.
- Chúng ta đi.
Nhất thời ba người hóa thành ba luồng hào quang, nhanh chóng phóng lên cao.
----- o O o -----
Tinh Thần Bố Đạo Đồ, Tháp Châu, đều chỉ miễn cưỡng xem là "Chí bảo". Hỗn Độn Thành Chủ cho dù phát hiện cũng sẽ không đoạt đi.
Do đó La Phong vẫn rất có tự tin. Chỉ là, việc nhờ Hỗn Độn Thành Chủ cũng chỉ là biện pháp cuối cùng. Không đến tuyệt cảnh, La Phong sẽ không làm như vậy.
Hạch tâm Băng Ngục Tinh của Tôn Giả Đâu Khấu tím, trong cung điện hàn băng nguy nga cao trên vạn km.
Tôn Giả Đâu Khấu xanh, Tôn Giả Đâu Khấu tím sóng vai bước chầm chậm trong cung điện.
- Kỳ thật… Ta rất muốn tát một phát chết tươi tên nhân loại đó!
Tôn Giả Đâu Khấu xanh thấp giọng nói.
- Tọa Sơn Khách có thân phận như thế nào chứ? Hắn là một trong những người mạnh nhất vũ trụ mênh mông! Nếu chúng ta trêu vào Tọa Sơn Khách, cho dù những cường giả mà chúng ta kết bạn cũng không che chở được chúng ta đâu. Ngươi muốn chết cũng không thể làm liên lụy tới mấy ngàn tộc nhân.
Tôn Giả Đâu Khấu tím vội quát lớn.
Tôn Giả Đâu Khấu xanh vội cười nói:
- Ta chỉ là nói thôi mà. Ngươi nói xem, hai ta tốt xấu gì cũng đường đường là Vũ Trụ Tôn Giả, xếp trên cả những Vũ Trụ Tôn Giả trong vô số tộc quần vũ. Nhưng lại phải làm bộ làm tịch trước mặt nhân loại đó.
- Đây là Tọa Sơn Khách phân phó. Hai chúng ta đương nhiên phải làm. Hơn nữa Tọa Sơn Khách cho ngươi và ta không ít chỗ tốt.
Tôn Giả Đâu Khấu tím gật đầu.
- Năm đó… Tọa Sơn Khách phân phó, tùy tiện đặt miếng kim loại đen trên một viên Băng Ngục Tinh, cấm đặt ở chỗ Băng Ngục Tinh của chúng ta, chờ đợi ngoại tộc tới ăn trộm.
- Còn nói… Chỉ cần phát hiện ra người ăn trộm là sinh mạng loại huyết nhục, thì cấm giết chết, ngược lại phải giam giữ hắn vào Băng Ngục.
Tôn Giả Đâu Khấu xanh nhíu mày.
- Lúc trước phân thân Ma Sát Tộc là sinh mạng Năng Lượng, ta thẳng tay tát một cái giết luôn, nhưng tên chủ mưu phía sau lại là nhân loại này!
- Ngươi nói xem, Tọa Sơn Khách vì sao lại ra lệnh như vậy?
Tôn Giả Đâu Khấu xanh hỏi.
- Còn hỏi. Bỏ ra tâm cơ lớn tới như vậy, hẳn là để mài giũa bồi dưỡng cường giả rồi.
Tôn Giả Đâu Khấu tím đôi mắt sáng rực.
- Tên nhân loại này hẳn là được Tọa Sơn Khách tuyển trúng rồi.
- Bồi dưỡng đệ tử?
Tôn Giả Đâu Khấu xanh lắc đầu.
- Có sư phụ tàn nhẫn như vậy sao? Tọa Sơn Khách biết rất rõ quy củ Băng Ngục ta, còn đưa người hắn muốn bồi dưỡng vào Băng Ngục? Cho dù đệ tử hắn lợi hại tới mấy, nhưng tên Tọa Sơn Khách hẳn phải biết trong Băng Ngục của ta giam giữ những cường giả gì chứ?
- Ghê.
Tôn Giả Đâu Khấu tím trầm thấp nói:
- Có thể đây là để mài giũa. Nếu qua cửa này mà tên nhân loại đó chết đi, dù sao cũng xem như là Tọa Sơn Khách mài giũa mà hại chết hắn, chẳng liên quan gì tới chúng ta.
- Ừ.
Tôn Giả Đâu Khấu xanh gật đầu lia lịa.
Hai người bọn họ vừa đi vừa nói chuyện.
- Nhưng nhân loại này đích xác rất giảo hoạt, đến cả ta cũng bị hắn lừa. Làm sao ngươi tìm được mảnh kim loại đen vậy?
Tôn giả Đâu Khấu xanh hiếu kỳ hỏi:
- Năm đó Tọa Sơn Khách cũng phân phó, nếu tộc khác mà thật sự thần không biết quỷ không hay trộm miếng kim loại đen đi, thì bỏ qua. Chỉ có bị chúng ta bắt được, mới đưa vào Băng Ngục.
- Hừ hừ.
Tôn Giả Đâu Khấu tím nở nụ cười.
- Nói mau, làm sao ngươi phát hiện được.
Tôn Giả Đâu Khấu xanh liên tục truy vấn.
Tôn Giả Đâu Khấu tím mỉm cười nói:
- Ma Sát Tộc không phải đem theo mảnh kim loại đen chạy trốn, rồi liên tục thuấn di sao? Trên đường hắn thuấn di, lặng lẽ ngụy trang thành một viên đá, đặt trên một sơn mạch lơ lửng. Ta nhìn theo hắn, cũng phát hiện ra có một tên ngoại tộc cầm đi viên đá đó. Sau đó ta theo đuôi tên ngoại tộc, theo đuôi mãi, cuối cùng cũng phát hiện ra tên nhân loại đó! Trải qua một lát quan sát, xác định ra nhân loại đó rất có thể là tên chủ mưu, ta mới hiện thân.
- Không đúng!
Tôn Giả Đâu Khấu xanh vội lắc đầu.
- Ta truy Ma Sát Tộc, ngươi lại không truy. Hơn nữa tên Ma Sát Tộc lần lượt thuấn di, lại ngụy trang nhẫn thế giới đặt trong sơn mạch, là việc trong nháy mắt. Đợi đến khi ta thuấn di tới sơn mạch đó, ta cũng không biết được, ngươi làm sao mà biết chứ? Hơn nữa ngươi làm sao tới kịp mà thăm dò?
Tôn Giả Đâu Khấu tím cười thần bí.
- Nói, nói mau.
Tôn giả Đâu Khấu xanh rất tò mò.
- Rất đơn giản.
Tôn Giả Đâu Khấu tím đắc ý nói:
- Trên miếng kim loại đen đó, ta đã lưu lại một điểm ấn ký nho nhỏ. Bất luận mảnh kim loại đen đó ở đâu, ta cũng có thể cảm ứng được. Ngươi và ta đều có tín vật, nên ta cảm ứng được khi ngươi không ngừng biến ảo vị trí, nhưng mảnh kim loại đen lại không nhúc nhích. Do đó, ta thuấn di thẳng tới chỗ đó, lặng yên ẩn nấp. Do đó thấy một tên ngoại tộc lấy chiếc nhẫn chứa miếng kim loại đen, sau đó ta theo đuôi, kết quả thì ngươi cũng biết rồi.
- Ngươi!
Tôn Giả Đâu Khấu xanh trừng mắt.
- Ngươi lại lưu ấn ký! Ngươi lưu ấn ký trên miếng kim loại đen!
- Không được à?
Tôn Giả Đâu Khấu tím mỉm cười.
- Ta luôn cảm thấy kỳ quái. Tọa Sơn Khách an bài bàn cờ rốt cuộc là để mài giũa ai. Ta đương nhiên muốn nhìn xem, nhưng ta lại lo lắng, lỡ hắn trộm đi thật mà chúng ta không biết. Để ngừa vạn nhất ta đã làm như vậy. Ha ha… Tọa Sơn Khách lại không cấm chúng ta làm như vậy. Huống chi, Tọa Sơn Khách cũng muốn để sinh mạng loại huyết nhục tới ăn trộm miếng kim loại đen đi Băng Ngục mài giũa mà!
Tôn Giả Đâu Khấu xanh lắc đầu cảm thán, cảm thấy bi ai cho La Phong.
Rõ ràng có thể trộm được rồi, nhưng lại vì lòng hiếu kỳ của Tôn Giả Đâu Khấu tím mà thất bại!
- Tiểu gia hỏa xui xẻo, hy vọng đừng có chết trong Băng Ngục.
Tôn Giả Đâu Khấu xanh lắc đầu.
- Dù sao chúng ta cũng không thể nhúng tay, hắn sống hay chết, phải xem vận khí. Chết, cũng là vì hắn chết do Tọa Sơn Khách mài giũa, không có liên quan gì với chúng ta.
Tôn Giả Đâu Khấu tím lắc đầu.
- Tọa Sơn Khách độc lai độc vãng trong vũ trụ mênh mông, tính tình bất thường, đến cả mấy đại siêu thế lực cũng không muốn trêu vào hắn. Việc này quả nhiên không giả, đúng là tính tình bất thường. Tôn Giả Đâu Khấu xanh lắc đầu.
Trong một Băng Ngục Tinh khổng lồ, chính là chỗ ở của Tôn Giả Đâu Khấu xanh. Trên mặt đất Băng Ngục Tinh này có một cột băng hình trụ sừng sững to ước chừng trên tám trăm km, cao trên vạn km, đâm thẳng lên trời.
Vù!
Bốn bóng người từ trên cao đáp xuống, chính là ba siêu cường giả Tháp Lạp Toa áp giải La Phong. Không gian xung quanh họ hoàn toàn bị phong tỏa. Hiển nhiên đám Tháp Lạp Toa thời khắc nào cũng duy trì "Phong tỏa không gian", phòng ngừa nhân loại giảo hoạt này sẽ thuấn di trốn đi.
Họ không biết, không có phân thân Ma Sát Tộc hỗ trợ, bản tôn người Địa Cầu không có cách nào thuấn di được.
- Đây chắc là Băng Ngục?
La Phong hướng mắt nhìn băng trụ khổng lồ. Một luồng khí tức khổng lồ không thua gì Trấn Phong Tinh Thần tràn ngập.
- Đúng, đây là Băng Ngục!
Tháp Lạp Toa áp giải La Phong, lạnh giọng nói:
- Ngươi thật sự quá dễ dàng. Sắp bị giam vào Băng Ngục, e rằng tỷ tỷ năm cũng không ra được. Thậm chí còn sợ hãi suốt ngày, cuối cùng cũng chết trong đó. Thế mà ngươi chẳng hoảng hốt sao!
- Đã bị bắt, hoảng thì ăn thua gì?
La Phong cười.
Nguyên hạch của mình được phân thân Kim Giác Cự Thú dẫn đi, ly khai "Ô Hoa Bí Cảnh", đang nghỉ ngơi trong Thần Quốc của một nô lệ, chỉ cần đợi khi mình triệu hoán, sẽ dùng Thần Quốc truyền tống đến thẳng Ô Hoa Bí Cảnh.
Ánh mắt La Phong nhìn vào Băng Ngục xa xa.
Băng Ngục truyền thuyết… cũng là truyền thuyết lớn nhất của cả vành đai Băng Ngục Tinh! Tương truyền, hai vị Vũ Trụ Tôn Giả vành đai Băng Ngục Tinh tuy sẽ giết những ngoại tộc bị bắt, nhưng nếu bắt được một vài tên thực lực siêu mạnh, hoặc một vài cường giả Bất Hủ có đặc thù khác, sẽ giam giữ vào Băng Ngục.
Năm tháng dài đằng đẵng, tỷ tỷ kỷ nguyên, trong Băng Ngục có không biết bao nhiêu cường giả bị giam giữ! Những cường giả trong Băng Ngục có thực lực rất mạnh.
Hơn nữa hai vị Vũ Trụ Tôn Giả ra lệnh cho đám ngoại tộc bị giam giữ tự giết lẫn nhau. Dưới giết chóc, tu luyện, năm tháng vô hạn vẫn luôn ở trong Băng Ngục, loại dưới sức ép này đích xác làm những người trong Băng Ngục trở nên rất điên cuồng.
"Chỉ cần không gặp phải tuyệt cảnh, cũng không cần phải nhờ Hỗn Độn Thành Chủ sư phụ. Hơn nữa, trên đường ta trở thành siêu cường giả, ta thật sự không hề muốn Hỗn Độn Thành Chủ sư phụ giúp đỡ. " Trong lòng La Phong đã sớm nghĩ như vậy. Hắn xem ra, bị buộc phải nhờ Hỗn Độn Thành Chủ là rất mất mặt.
Có năng lực, tự mình phải liều mạng, mình phải đối kháng!
Bước từng bước mà trưởng thành, cho đến lúc kề vai với Hỗn Độn Thành Chủ, thậm chí còn mạnh hơn. Trên đường đi, không nên nhờ Hỗn Độn Thành Chủ! Đó là yêu cầu của La Phong đối với bản thân mình!
Cường giả, ngay từ đầu phải bức bách mình, không được để mình buông lỏng.
Ba người bọn Tháp Lạp Toa áp giải La Phong, tới phía trước Băng Ngục.
- Nhân loại.
Một Đâu Khấu xanh bên cạnh cất giọng the thé.
- Thực lực ngươi mặc dù không tệ, nhưng trong Băng Ngục năm đó, người bị giam giữ yếu nhất cũng là Bất Hủ cấp phong Vương, không có thực lực như vậy, thủ lĩnh căn bản sẽ không giam đám ngoại tộc đó vào Băng Ngục. Hơn nữa năm tháng đằng đẵng, ấu đả sinh tử trong đó, ta nhắc nhở ngươi, nếu ngươi sợ hãi, sớm mà tự bạo đi. Đêm tối điên cuồng bên trong không phải là thứ mà ngươi chịu được đâu.
- À, rõ là làm cho người ta chờ mong.
La Phong cười.
- Đây là thẻ thứ tự của ngươi.
Tháp Lạp Toa tiện tay ném ra. Ném ra một thẻ bằng khối băng màu tím pha với màu xanh. Trên thẻ thứ tự có số bằng tiếng thông dụng yêu tộc.
La Phong nhận thẻ thứ tự.
"Đại biểu cho thân phận ta? " La Phong tò mò, trong lòng thầm nghĩ… cảm giác hơi giống như nhận thẻ giam ở Địa Cầu.
- Đi vào đi.
Tháp Lạp Toa đá mạnh La Phong.
Vù!
La Phong bị đẩy thẳng vào Băng Ngục, thoáng cái đã đến gần Băng Ngục trăm km.
Nhất thời
- Ầm ầm…
Một luồng sức hút mạnh mẽ đáng sợ bao phủ La Phong, làm hắn như chìm vào vòng xoáy vô tận.
La Phong hãm vào luồng sức hút, nhất thời hai cánh vỗ mạnh, muốn chống cự lại.
- Đừng có chống cự. Nếu ngươi chống cự, thì ngươi hẳn là biết hậu quả.
Tháp Lạp Toa lạnh lùng nhìn La Phong.
- Đúng vậy.
La Phong lắc đầu.
Nơi này là địa bàn của hai Vũ Trụ Tôn Giả, hai vị Vũ Trụ Tôn Giả thuấn di là tới chỗ này ngay.
- Vậy đến xem Băng Ngục trong truyền thuyết đi.
La Phong ngẩng đầu nhìn về phía ngọn nguồn lực hút. Trong Băng Ngục đã vỡ ra một cái hang động tối đen. Hang động tầng tầng, như một cành lá.
Ầm!
La Phong bị hút mạnh vào.
- Ầm ầm…
Tầng tầng "lá cây" đã đóng lại. Băng trụ khổng lồ khôi phục vẻ nhẵn bóng hoàn mỹ, không có chút dấu vết.
Từ đó
La Phong đã bị giam giữ vào Băng Ngục.
- Lại mà hưởng thụ đi, nhân loại!
Tháp Lạp Toa lạnh lùng đưa mắt nhìn băng trụ.
- Đi thôi, Tháp Lạp Toa.
- Chúng ta đi.
Nhất thời ba người hóa thành ba luồng hào quang, nhanh chóng phóng lên cao.
----- o O o -----
/1485
|