Trong Băng Ngục, có thể tưởng tượng được những cường giả kể cả năm đại cự đầu đều rất khát vọng được liên lạc với ngoại giới như thế nào.
"Ba ngày sau đã biết. " La Phong không còn suy nghĩ nhiều, mà chỉ nghĩ lại cuộc chiến đấu lần này.
"Uy lực chí bảo đích xác rất mạnh. Ta sáng chế ra bí pháp thích ứng với nó, làm uy lực nó tăng vọt, càng làm ta có thể áp đảo được Bôn Lôi Vương. " La Phong thầm nghĩ. Một món chí bảo đích xác đủ để lấy yếu thắng mạnh." Đương nhiên mạnh như Ngân Mâu thì ta cũng không nghĩ ra biện pháp nào. Cho dù là Cực Hồng Vương thiêu đốt thần thể bằng vào trọng bảo Chuông Tím, rồi bằng vào nọc độc Phí Ma, cũng chỉ có uy hiếp rất nhỏ…
"Mà nguyên nhân chủ yếu là hắn không có một món trọng bảo phòng ngự, nên khi ta ném ra Tinh Thần mới có thể đả thương hắn. " La Phong thầm nói: " Đáng thương, nếu ở bên ngoài, thực lực Phong Vương vô địch làm sao mà đến cả một món trọng bảo phòng ngự cũng không có. "
Trong Băng Ngục rất ít trọng bảo.
Trên mười hai vạn cường giả phong Vương và các cường giả có thủ đoạn đặc thù bị giam giữ, nhờ cơ duyên xảo hợp nên trong số họ đích xác mới vài người hơi có trọng bảo. Thời gian đằng đẵng, các trọng bảo cơ hồ đều tập trung vào tay những cường giả tầng cao nhất trong Băng Ngục. Cho dù như thế, số trọng bảo của Phong Vương vô địch, hoặc tiếp cận Phong Vương vô địch, đều thua xa ngoại giới.
Như nhân loại Thất Kiếm Vương có rất nhiều trọng bảo trong người. Đầu tiên là một bộ trọng bảo Thất Kiếm, lại có trọng bảo phòng ngự, trọng bảo chạy trốn, cũng có cái Ao Vàng!
Nói về thực lực bản thân, Bôn Lôi Vương, Bạch Cốt Vương có lẽ có thể sánh ngang Thất Kiếm Vương, Hắc Thế Vương.
Nếu chiến đấu sinh tử thật, các thiên tài bồi dưỡng trọng điểm của các tộc quần Thất Kiếm Vương, Mệnh Vẫn Vương cũng đủ để làm đám lao phạm ở Băng Ngục phải tuyệt vọng.
"Thực lực trọng yếu, bảo vật cũng trọng yếu. "
"Ngay cả trở thành Vũ Trụ Chi Chủ cũng như thế. " La Phong thầm nghĩ.
"Bảo vật… Tọa Sơn Khách sư phụ của ta đã cung cấp không ít rồi, thực lực lại phải do ta tự mình tu luyện."
Ba ngày sau.
Bắc Phương Băng Ngục, trên đỉnh núi băng.
- Chủ nhân.
Cực Hồng Vương đứng dưới chân núi, cung kính hỏi một người kim loại bên cạnh.
- Ngươi ở đây, nếu phát hiện có gì không đúng liền lập tức chạy trốn.
Người kim loại hạ lệnh.
- Vâng, chủ nhân.
Cực Hồng Vương đáp.
Lập tức người kim loại thong dong trèo lên núi. Người kim loại này chính là La Phong. Đương nhiên La Phong sử dụng cùng loại với thủ đoạn của yêu tộc. Cường giả yêu tộc khi lang bạt trong vũ trụ, đặc biệt là khi dùng phi thuyền vũ trụ, cũng vì hình thể quá lớn rất không thích hợp, do đó bản thể đều ẩn trong nhẫn thế giới, đưa chút ý thức khống chế thân thể con rối để xử lý các loại việc.
La Phong phân ra chút ý thức nhập vào khôi lỗi này, cho dù bị Ngân Mâu giận dữ hủy diệt, thì La Phong cũng không bị ảnh hưởng gì.
"Lâu lắm rồi không trèo núi… "
"Tại dưới sức ép của Băng Ngục mà phải trèo núi thì quả thật hơi mệt. " Người kim loại trèo lên chầm chậm.
Đột nhiên một thân ảnh giáp đen chợt xuất hiện một bên, chính là tên đầy tớ giáp đen.
- Ngươi đã đến rồi.
Người kim loại mở lời, thanh âm hoàn toàn là thanh âm của La Phong. Đây là trang bị phát âm mà lúc trước La Phong đã trang bị trên thân thể khôi lỗi này.
- Là ngươi?
Đầy tớ giáp đen giận dữ.
- Không ngờ ngươi tự mình tới. Chủ nhân còn tưởng rằng ngươi phái tôi tớ tới, do đó để ta tới mang ngươi đi.
Đầy tớ giáp đen tức giận nói.
- Ta tới không tốt hơn à?
La Phong hỏi.
- Đi.
Đầy tớ giáp đen dẫn khôi lỗi La Phong, hư không tiêu thất.
Vừa hiện ra thì đã tới trong đại điện tòa cung điện sừng sững. La Phong ngẩng đầu xuyên qua hệ thống thị giác con rối, cũng có thể thấy được thần linh cao lớn Ngân Mâu. Lúc trước La Phong lần đầu tiên thấy Ngân Mâu, hắn coi như đối đãi ngang hàng. Nhưng lấy thân mà con rối quan khán, La Phong lại cảm giác thấy thân thể con rối này bị sức ép ảnh hưởng, hệ thống thị giác đều mơ hồ.
- Ngân Mâu, thu hồi uy áp của ngươi đi. Thân con rối của ta không chịu được đâu. Hỏng mất con rối của ta, ta cũng không có cách nào giao dịch với ngươi cả.
La Phong vội kêu.
- Tên nhân loại này
Ngân Mâu có thể thu hồi uy áp. Với thực lực của hắn e rằng thổi một hơi cũng đủ để làm một tinh cầu xé rách. Do đó cũng phải cố ý khống chế tận lực, không làm ảnh hưởng tới con rối yếu ớt đó.
- Ha ha, Ngân Mâu, ngươi thu hồi uy áp, xem ra cũng chuẩn bị tiến hành giao dịch rồi.
La Phong nói.
- Ngươi không sợ ta cướp đoạt máy cảm ứng đi sao?
Ngân Mâu nói.
- Cướp đoạt ư? Hắc, là vì ngươi là sinh mạng đặc thù, từ trước đến giờ không cảm thụ được khoa học kỹ thuật, cũng có thể là do ngươi ở trong Băng Ngục lâu quá rồi, nên cảm thấy xa lạ với ngoại giới? Tài khoản vô danh Vũ Trụ Giả Định, đặc biệt là loại vĩnh cửu, được cực kỳ khống chế nghiêm khắc. Đương nhiên ta có thể dễ dàng xin được rất nhiều, chỉ là đem tới Băng Ngục rất ít. Ta bây giờ cho ngươi một cái, nhưng ta cũng có thể đóng quyền hạn của ngươi lại, làm ngươi không thể nối vào mạng Vũ Trụ Giả Định được nữa.
La Phong nói.
- Nếu ta giao dịch với ngươi, tương lai ngươi đóng mất quyền hạn, vậy ta phải làm sao?
Ngân Mâu hỏi.
- Yên tâm, ta sẽ không làm loại việc như vậy đâu. Cần gì trêu vào một việc lớn như vậy.
La Phong nói:
- Ngươi cũng phải tin vào danh dự của ta. Ngươi cũng nên biết, thực lực ta ở tộc nhân loại cũng rất có địa vị, không đến mức vì một tài khoản máy cảm ứng mà vứt bỏ danh dự của mình đâu.
- Được.
- Nhưng một món trọng bảo đổi lấy một máy cảm ứng tài khoản vô danh cũng rất quá đáng.
Ngân Mâu nói:
- Ta muốn đổi ba máy cảm ứng.
- Ta cuối cùng có hai máy cảm ứng thôi. Còn phải có vụ làm ăn khác chứ.
La Phong vội nói:
- Một món là một món. Dù sao Ngân Mâu ngươi có thể sử dụng là được, muốn nhiều hơn làm chi? Nếu có bằng hữu muốn sử dụng, ngươi cũng có thể cho bằng hữu mượn dùng mà.
Ngân Mâu tính cách lạnh lùng ít nói.
Trên việc đàm phán thật sự không bằng nhân loại. Nếu không phải vì việc đổi trọng bảo và máy cảm ứng tài khoản vô danh đều rất trọng yếu, hắn cũng không thèm tranh giành.
- Hai cái.
Ngân Mâu nói:
- Một cái thôi, không nói thêm nữa
La Phong nói:
- Ngân Mâu, ngươi cho dù có được hai cái cũng vô dụng? Chẳng lẽ ngươi muốn giữ một, còn lại bán một cái à? Ha ha… nếu như ta biết ngươi bán trao tay, ta hoàn toàn có thể đóng quyền hạn một máy cảm ứng kia lại. Dù sao ta giao dịch với ngươi, cũng chỉ cho phép ngươi có một quyền hạn thôi.
- Được rồi, thì một cái.
Ngân Mâu khuất phục.
Năng lực đàm phán quả nhiên rất yếu.
- Thật là tham lam.
- Thật là giảo hoạt.
Ngân Mâu ngồi trên vương tọa, không kìm được nói.
- Giảo hoạt.
- Quá giảo hoạt, nhân loại ghê tởm.
Hai tôi tớ bên cạnh đều chửi nhỏ. Đó là trọng bảo, trong Băng Ngục mỗi một món trọng bảo đều không dễ mà tìm được. Tuy nói mười đại phong Vương cũng có, nhưng mười đại phong Vương ai cũng lanh lợi vô cùng. Vừa phát hiện ra năm đại cự đầu đã trốn ra xa. Tuy nói thực lực không bằng năm đại cự đầu, nhưng thật sự họ muốn chạy trốn, năm đại cự đầu muốn bắt cũng không dễ dàng gì.
- Đây là máy cảm ứng.
La Phong lật tay ném ra một quang não bảo vệ tay, ném về phía Ngân Mâu trên vương tọa, nhưng vừa ném đi một tí đã rơi bộp xuống.
Ngân Mâu cả kinh.
Thần lực lập tức cuộn lấy quang não bảo vệ tay.
- Cẩn thận một chút.
Ngân Mâu không kìm được nói.
- Sức ép Băng Ngục quá mạnh.
La Phong cười khà khà.
- Con rối của ta lại quá yếu. Được rồi, máy cảm ứng đã đưa cho ngươi, trọng bảo đâu?
- Ta trước hết phải thử xem.
Ngân Mâu thử trước, nhanh chóng nhận chủ, sau đó đưa ý thức nối liền với quang não bảo vệ tay, bắt đầu tiến vào Vũ Trụ Giả Định.
La Phong dưới hình thái người kim loại nói:
- Tài khoản vô danh này ta đã mở ra cho ngươi tám vạn trò chơi giả định để người sử dụng, để phòng ngừa ngươi không biết dùng. Còn nữa, công năng scan của quang não này đã bị đóng lại. Ngươi không thể mở ra. Một khi mở ra, scan trúng hình thể ngươi, ngươi mà xuất hiện trong Vũ Trụ Giả Định sẽ hiện ra bộ dáng thật của ngươi. Nếu ngươi không sửa, rõ ràng họ biết ngay là đồ giả. Đương nhiên ngươi có thể biến ảo thần thể rút nhỏ lại, biến thành bộ dáng nhân loại, rồi mở công năng scan cũng được.
- Thú vị.
Ngân Mâu lại nở nụ cười.
- Trò chơi giả định của nhân loại các ngươi thật thú vị.
Ngân Mâu nhìn xuống La Phong, cười ha ha
- Trong Băng Ngục tịch mịch vô tận, có thể vào Vũ Trụ Giả Định quả không còn sợ gì nữa, ha ha…
La Phong nở nụ cười.
- Đây là trọng bảo.
Ngân Mâu tiện tay ném ra một trọng bảo. Đó là một cây búa toàn thân màu xanh biếc, búa dài ước chừng ba thước.
Ngân Mâu vẫn không kìm được nói:
- Ngươi rõ là quá tham lam.
- Ha ha, giao dịch vui vẻ.
La Phong cười nói:
- Ngân Mâu… Ngươi nên cảm thấy vui vẻ. Vì ta sắp chuẩn bị bế quan tu luyện. Với thủ đoạn ẩn nấp của ta, e rằng các cường giả khác trong Băng Ngục rất khó tìm tới ta. Chờ lần sau ta ra ngoài, không biết là mấy trăm năm hay lâu hơn. Tứ đại cự đầu khác cho dù muốn giao dịch với ta, cũng phải chờ ta xuất quan.
- Đi đi, đừng đắc ý tại đây nữa.
Ngân Mâu nói:
- Đưa La Phong ly khai đi.
- Vâng, chủ nhân.
Đầy tớ giáp đen dẫn La Phong, thuấn di ly khai luôn.
Ngân Mâu đưa mắt nhìn theo, trên mặt lập tức hiện lên nụ cười. Hắn ở trong Băng Ngục đã chiếm được hai món trọng bảo. Nhưng hắn chỉ sử dụng có một trong hai món này. Món kia thật sự vô dụng. Cho dù hắn trọng thị nó, nhưng bây giờ cũng chỉ phát huy được uy lực rất bình thường. Vì với cách hắn chiến đấu, hắn chủ yếu bằng vào tuyệt chiêu thiên phú, uy lực cũng vượt xa việc sử dụng trọng bảo.
"Vũ Trụ Giả Định, trò chơi giả định… nhiều sinh mạng thật. Thật là náo nhiệt, lại một trò chơi giả định có trên vạn ức sinh mạng. " Ngân Mâu phân ra chút ý thức tiếp tục chơi trò chơi.
Tịch mịch lâu quá rồi, cũng phải hơi điều tiết một chút.
Tài khoản Vũ Trụ Giả Định, đối với Ngân Mâu thì đích xác hữu dụng hơn trọng bảo nhiều.
Đông Phương Băng Ngục, trong động quật dưới lớp tuyết sâu.
"Hắc, ta lúc đó cũng chỉ sực nghĩ ra, nên truyền âm, không ngờ thật sự có được một trọng bảo. Đây là trọng bảo đó! Ta tới Tinh Thần Tháp trắng trợn giết chóc săn bắn, ngoại trừ tìm được ' Tơ Võng Băng Hồn", toàn bộ tiền bạc thu hoạch cộng lại cũng không nhiều một món trọng bảo. " La Phong nắm cây búa trọng bảo màu xanh biếc. Cây búa rất mỏng, như chạm ngọc băng khắc thành.
Lưỡi búa cũng đã làm cho La Phong cảm giác được sự đáng sợ của nó.
"Ha ha. " La Phong lật tay thu hồi nó về, lập tức đưa ý thức nối vào mạng Vũ Trụ Giả Định.
Trong tu luyện tràng chuyên dành cho La Phong.
La Phong đứng giữa không gian thầm nghĩ: " Thực lực của ta đích xác còn có chỗ có thể tăng lên nữa. Bất luận là Minh Nguyệt Sách hay Vạn Tinh Bố Đạo Đồ, ta đều vẻn vẹn chỉ mới sáng chế ra thức thứ nhất. Còn Diễn Thần Thất Biến của ta bây giờ sớm đã luyện thành thiên thứ hai, hoàn toàn có thể dùng thiên thứ hai này làm căn cơ, lấy ý cảnh Thần Thú phụ trợ để sáng tạo ra thức thứ hai. "
Thức thứ hai, sẽ thâm thúy hơn thức thứ nhất, nhưng mình bây giờ cảnh giới cũng đã rất cao.
- Bắt đầu đi.
La Phong bắt đầu chuẩn bị tiến hành sáng tạo bí pháp.
Nhưng khi hắn vừa muốn tìm đối thủ giao chiến…
Không gian đã xuất hiện một thân ảnh mặc kim bào, chính là Hỗn Độn Thành Chủ.
- Sư phụ.
La Phong vội cung kính hành lễ.
----- o O o -----
"Ba ngày sau đã biết. " La Phong không còn suy nghĩ nhiều, mà chỉ nghĩ lại cuộc chiến đấu lần này.
"Uy lực chí bảo đích xác rất mạnh. Ta sáng chế ra bí pháp thích ứng với nó, làm uy lực nó tăng vọt, càng làm ta có thể áp đảo được Bôn Lôi Vương. " La Phong thầm nghĩ. Một món chí bảo đích xác đủ để lấy yếu thắng mạnh." Đương nhiên mạnh như Ngân Mâu thì ta cũng không nghĩ ra biện pháp nào. Cho dù là Cực Hồng Vương thiêu đốt thần thể bằng vào trọng bảo Chuông Tím, rồi bằng vào nọc độc Phí Ma, cũng chỉ có uy hiếp rất nhỏ…
"Mà nguyên nhân chủ yếu là hắn không có một món trọng bảo phòng ngự, nên khi ta ném ra Tinh Thần mới có thể đả thương hắn. " La Phong thầm nói: " Đáng thương, nếu ở bên ngoài, thực lực Phong Vương vô địch làm sao mà đến cả một món trọng bảo phòng ngự cũng không có. "
Trong Băng Ngục rất ít trọng bảo.
Trên mười hai vạn cường giả phong Vương và các cường giả có thủ đoạn đặc thù bị giam giữ, nhờ cơ duyên xảo hợp nên trong số họ đích xác mới vài người hơi có trọng bảo. Thời gian đằng đẵng, các trọng bảo cơ hồ đều tập trung vào tay những cường giả tầng cao nhất trong Băng Ngục. Cho dù như thế, số trọng bảo của Phong Vương vô địch, hoặc tiếp cận Phong Vương vô địch, đều thua xa ngoại giới.
Như nhân loại Thất Kiếm Vương có rất nhiều trọng bảo trong người. Đầu tiên là một bộ trọng bảo Thất Kiếm, lại có trọng bảo phòng ngự, trọng bảo chạy trốn, cũng có cái Ao Vàng!
Nói về thực lực bản thân, Bôn Lôi Vương, Bạch Cốt Vương có lẽ có thể sánh ngang Thất Kiếm Vương, Hắc Thế Vương.
Nếu chiến đấu sinh tử thật, các thiên tài bồi dưỡng trọng điểm của các tộc quần Thất Kiếm Vương, Mệnh Vẫn Vương cũng đủ để làm đám lao phạm ở Băng Ngục phải tuyệt vọng.
"Thực lực trọng yếu, bảo vật cũng trọng yếu. "
"Ngay cả trở thành Vũ Trụ Chi Chủ cũng như thế. " La Phong thầm nghĩ.
"Bảo vật… Tọa Sơn Khách sư phụ của ta đã cung cấp không ít rồi, thực lực lại phải do ta tự mình tu luyện."
Ba ngày sau.
Bắc Phương Băng Ngục, trên đỉnh núi băng.
- Chủ nhân.
Cực Hồng Vương đứng dưới chân núi, cung kính hỏi một người kim loại bên cạnh.
- Ngươi ở đây, nếu phát hiện có gì không đúng liền lập tức chạy trốn.
Người kim loại hạ lệnh.
- Vâng, chủ nhân.
Cực Hồng Vương đáp.
Lập tức người kim loại thong dong trèo lên núi. Người kim loại này chính là La Phong. Đương nhiên La Phong sử dụng cùng loại với thủ đoạn của yêu tộc. Cường giả yêu tộc khi lang bạt trong vũ trụ, đặc biệt là khi dùng phi thuyền vũ trụ, cũng vì hình thể quá lớn rất không thích hợp, do đó bản thể đều ẩn trong nhẫn thế giới, đưa chút ý thức khống chế thân thể con rối để xử lý các loại việc.
La Phong phân ra chút ý thức nhập vào khôi lỗi này, cho dù bị Ngân Mâu giận dữ hủy diệt, thì La Phong cũng không bị ảnh hưởng gì.
"Lâu lắm rồi không trèo núi… "
"Tại dưới sức ép của Băng Ngục mà phải trèo núi thì quả thật hơi mệt. " Người kim loại trèo lên chầm chậm.
Đột nhiên một thân ảnh giáp đen chợt xuất hiện một bên, chính là tên đầy tớ giáp đen.
- Ngươi đã đến rồi.
Người kim loại mở lời, thanh âm hoàn toàn là thanh âm của La Phong. Đây là trang bị phát âm mà lúc trước La Phong đã trang bị trên thân thể khôi lỗi này.
- Là ngươi?
Đầy tớ giáp đen giận dữ.
- Không ngờ ngươi tự mình tới. Chủ nhân còn tưởng rằng ngươi phái tôi tớ tới, do đó để ta tới mang ngươi đi.
Đầy tớ giáp đen tức giận nói.
- Ta tới không tốt hơn à?
La Phong hỏi.
- Đi.
Đầy tớ giáp đen dẫn khôi lỗi La Phong, hư không tiêu thất.
Vừa hiện ra thì đã tới trong đại điện tòa cung điện sừng sững. La Phong ngẩng đầu xuyên qua hệ thống thị giác con rối, cũng có thể thấy được thần linh cao lớn Ngân Mâu. Lúc trước La Phong lần đầu tiên thấy Ngân Mâu, hắn coi như đối đãi ngang hàng. Nhưng lấy thân mà con rối quan khán, La Phong lại cảm giác thấy thân thể con rối này bị sức ép ảnh hưởng, hệ thống thị giác đều mơ hồ.
- Ngân Mâu, thu hồi uy áp của ngươi đi. Thân con rối của ta không chịu được đâu. Hỏng mất con rối của ta, ta cũng không có cách nào giao dịch với ngươi cả.
La Phong vội kêu.
- Tên nhân loại này
Ngân Mâu có thể thu hồi uy áp. Với thực lực của hắn e rằng thổi một hơi cũng đủ để làm một tinh cầu xé rách. Do đó cũng phải cố ý khống chế tận lực, không làm ảnh hưởng tới con rối yếu ớt đó.
- Ha ha, Ngân Mâu, ngươi thu hồi uy áp, xem ra cũng chuẩn bị tiến hành giao dịch rồi.
La Phong nói.
- Ngươi không sợ ta cướp đoạt máy cảm ứng đi sao?
Ngân Mâu nói.
- Cướp đoạt ư? Hắc, là vì ngươi là sinh mạng đặc thù, từ trước đến giờ không cảm thụ được khoa học kỹ thuật, cũng có thể là do ngươi ở trong Băng Ngục lâu quá rồi, nên cảm thấy xa lạ với ngoại giới? Tài khoản vô danh Vũ Trụ Giả Định, đặc biệt là loại vĩnh cửu, được cực kỳ khống chế nghiêm khắc. Đương nhiên ta có thể dễ dàng xin được rất nhiều, chỉ là đem tới Băng Ngục rất ít. Ta bây giờ cho ngươi một cái, nhưng ta cũng có thể đóng quyền hạn của ngươi lại, làm ngươi không thể nối vào mạng Vũ Trụ Giả Định được nữa.
La Phong nói.
- Nếu ta giao dịch với ngươi, tương lai ngươi đóng mất quyền hạn, vậy ta phải làm sao?
Ngân Mâu hỏi.
- Yên tâm, ta sẽ không làm loại việc như vậy đâu. Cần gì trêu vào một việc lớn như vậy.
La Phong nói:
- Ngươi cũng phải tin vào danh dự của ta. Ngươi cũng nên biết, thực lực ta ở tộc nhân loại cũng rất có địa vị, không đến mức vì một tài khoản máy cảm ứng mà vứt bỏ danh dự của mình đâu.
- Được.
- Nhưng một món trọng bảo đổi lấy một máy cảm ứng tài khoản vô danh cũng rất quá đáng.
Ngân Mâu nói:
- Ta muốn đổi ba máy cảm ứng.
- Ta cuối cùng có hai máy cảm ứng thôi. Còn phải có vụ làm ăn khác chứ.
La Phong vội nói:
- Một món là một món. Dù sao Ngân Mâu ngươi có thể sử dụng là được, muốn nhiều hơn làm chi? Nếu có bằng hữu muốn sử dụng, ngươi cũng có thể cho bằng hữu mượn dùng mà.
Ngân Mâu tính cách lạnh lùng ít nói.
Trên việc đàm phán thật sự không bằng nhân loại. Nếu không phải vì việc đổi trọng bảo và máy cảm ứng tài khoản vô danh đều rất trọng yếu, hắn cũng không thèm tranh giành.
- Hai cái.
Ngân Mâu nói:
- Một cái thôi, không nói thêm nữa
La Phong nói:
- Ngân Mâu, ngươi cho dù có được hai cái cũng vô dụng? Chẳng lẽ ngươi muốn giữ một, còn lại bán một cái à? Ha ha… nếu như ta biết ngươi bán trao tay, ta hoàn toàn có thể đóng quyền hạn một máy cảm ứng kia lại. Dù sao ta giao dịch với ngươi, cũng chỉ cho phép ngươi có một quyền hạn thôi.
- Được rồi, thì một cái.
Ngân Mâu khuất phục.
Năng lực đàm phán quả nhiên rất yếu.
- Thật là tham lam.
- Thật là giảo hoạt.
Ngân Mâu ngồi trên vương tọa, không kìm được nói.
- Giảo hoạt.
- Quá giảo hoạt, nhân loại ghê tởm.
Hai tôi tớ bên cạnh đều chửi nhỏ. Đó là trọng bảo, trong Băng Ngục mỗi một món trọng bảo đều không dễ mà tìm được. Tuy nói mười đại phong Vương cũng có, nhưng mười đại phong Vương ai cũng lanh lợi vô cùng. Vừa phát hiện ra năm đại cự đầu đã trốn ra xa. Tuy nói thực lực không bằng năm đại cự đầu, nhưng thật sự họ muốn chạy trốn, năm đại cự đầu muốn bắt cũng không dễ dàng gì.
- Đây là máy cảm ứng.
La Phong lật tay ném ra một quang não bảo vệ tay, ném về phía Ngân Mâu trên vương tọa, nhưng vừa ném đi một tí đã rơi bộp xuống.
Ngân Mâu cả kinh.
Thần lực lập tức cuộn lấy quang não bảo vệ tay.
- Cẩn thận một chút.
Ngân Mâu không kìm được nói.
- Sức ép Băng Ngục quá mạnh.
La Phong cười khà khà.
- Con rối của ta lại quá yếu. Được rồi, máy cảm ứng đã đưa cho ngươi, trọng bảo đâu?
- Ta trước hết phải thử xem.
Ngân Mâu thử trước, nhanh chóng nhận chủ, sau đó đưa ý thức nối liền với quang não bảo vệ tay, bắt đầu tiến vào Vũ Trụ Giả Định.
La Phong dưới hình thái người kim loại nói:
- Tài khoản vô danh này ta đã mở ra cho ngươi tám vạn trò chơi giả định để người sử dụng, để phòng ngừa ngươi không biết dùng. Còn nữa, công năng scan của quang não này đã bị đóng lại. Ngươi không thể mở ra. Một khi mở ra, scan trúng hình thể ngươi, ngươi mà xuất hiện trong Vũ Trụ Giả Định sẽ hiện ra bộ dáng thật của ngươi. Nếu ngươi không sửa, rõ ràng họ biết ngay là đồ giả. Đương nhiên ngươi có thể biến ảo thần thể rút nhỏ lại, biến thành bộ dáng nhân loại, rồi mở công năng scan cũng được.
- Thú vị.
Ngân Mâu lại nở nụ cười.
- Trò chơi giả định của nhân loại các ngươi thật thú vị.
Ngân Mâu nhìn xuống La Phong, cười ha ha
- Trong Băng Ngục tịch mịch vô tận, có thể vào Vũ Trụ Giả Định quả không còn sợ gì nữa, ha ha…
La Phong nở nụ cười.
- Đây là trọng bảo.
Ngân Mâu tiện tay ném ra một trọng bảo. Đó là một cây búa toàn thân màu xanh biếc, búa dài ước chừng ba thước.
Ngân Mâu vẫn không kìm được nói:
- Ngươi rõ là quá tham lam.
- Ha ha, giao dịch vui vẻ.
La Phong cười nói:
- Ngân Mâu… Ngươi nên cảm thấy vui vẻ. Vì ta sắp chuẩn bị bế quan tu luyện. Với thủ đoạn ẩn nấp của ta, e rằng các cường giả khác trong Băng Ngục rất khó tìm tới ta. Chờ lần sau ta ra ngoài, không biết là mấy trăm năm hay lâu hơn. Tứ đại cự đầu khác cho dù muốn giao dịch với ta, cũng phải chờ ta xuất quan.
- Đi đi, đừng đắc ý tại đây nữa.
Ngân Mâu nói:
- Đưa La Phong ly khai đi.
- Vâng, chủ nhân.
Đầy tớ giáp đen dẫn La Phong, thuấn di ly khai luôn.
Ngân Mâu đưa mắt nhìn theo, trên mặt lập tức hiện lên nụ cười. Hắn ở trong Băng Ngục đã chiếm được hai món trọng bảo. Nhưng hắn chỉ sử dụng có một trong hai món này. Món kia thật sự vô dụng. Cho dù hắn trọng thị nó, nhưng bây giờ cũng chỉ phát huy được uy lực rất bình thường. Vì với cách hắn chiến đấu, hắn chủ yếu bằng vào tuyệt chiêu thiên phú, uy lực cũng vượt xa việc sử dụng trọng bảo.
"Vũ Trụ Giả Định, trò chơi giả định… nhiều sinh mạng thật. Thật là náo nhiệt, lại một trò chơi giả định có trên vạn ức sinh mạng. " Ngân Mâu phân ra chút ý thức tiếp tục chơi trò chơi.
Tịch mịch lâu quá rồi, cũng phải hơi điều tiết một chút.
Tài khoản Vũ Trụ Giả Định, đối với Ngân Mâu thì đích xác hữu dụng hơn trọng bảo nhiều.
Đông Phương Băng Ngục, trong động quật dưới lớp tuyết sâu.
"Hắc, ta lúc đó cũng chỉ sực nghĩ ra, nên truyền âm, không ngờ thật sự có được một trọng bảo. Đây là trọng bảo đó! Ta tới Tinh Thần Tháp trắng trợn giết chóc săn bắn, ngoại trừ tìm được ' Tơ Võng Băng Hồn", toàn bộ tiền bạc thu hoạch cộng lại cũng không nhiều một món trọng bảo. " La Phong nắm cây búa trọng bảo màu xanh biếc. Cây búa rất mỏng, như chạm ngọc băng khắc thành.
Lưỡi búa cũng đã làm cho La Phong cảm giác được sự đáng sợ của nó.
"Ha ha. " La Phong lật tay thu hồi nó về, lập tức đưa ý thức nối vào mạng Vũ Trụ Giả Định.
Trong tu luyện tràng chuyên dành cho La Phong.
La Phong đứng giữa không gian thầm nghĩ: " Thực lực của ta đích xác còn có chỗ có thể tăng lên nữa. Bất luận là Minh Nguyệt Sách hay Vạn Tinh Bố Đạo Đồ, ta đều vẻn vẹn chỉ mới sáng chế ra thức thứ nhất. Còn Diễn Thần Thất Biến của ta bây giờ sớm đã luyện thành thiên thứ hai, hoàn toàn có thể dùng thiên thứ hai này làm căn cơ, lấy ý cảnh Thần Thú phụ trợ để sáng tạo ra thức thứ hai. "
Thức thứ hai, sẽ thâm thúy hơn thức thứ nhất, nhưng mình bây giờ cảnh giới cũng đã rất cao.
- Bắt đầu đi.
La Phong bắt đầu chuẩn bị tiến hành sáng tạo bí pháp.
Nhưng khi hắn vừa muốn tìm đối thủ giao chiến…
Không gian đã xuất hiện một thân ảnh mặc kim bào, chính là Hỗn Độn Thành Chủ.
- Sư phụ.
La Phong vội cung kính hành lễ.
----- o O o -----
/1485
|