Bối Sơn tôn giả sinh sống Tử Kinh Đảo thời gian rất dài. Hắn thường xuyên tới Vùng Bảo Tàng. Đối với đám phong Vương nhỏ yếu, hắn vẫn quen cao cao tại thượng rồi! Kỳ thật ở cả Tử Kinh Đảo, đây là một việc rất bình thường. Vũ Trụ Tôn Giả và Bất Hủ cấp phong Vương vốn không thể ngang hàng được.
Những Vũ Trụ Tôn Giả tính tình tốt, thì từ từ bay tới, những Bất Hủ cấp phong Vương ở đó sẽ tự nhiên ngoan ngoãn lui nhường.
Nếu gặp người bá đạo, sẽ như Bối Sơn Tôn Giả, đám Bất Hủ cấp phong Vương cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.
Đây là thành tập quán ở đây rồi.
Bối Sơn Tôn Giả nhìn nhân loại phong Vương trước mắt, cười chế giễu:
- Bắt nạt các ngươi hử? Ha ha ha. Nhân loại, ta trước giờ vẫn xem nhân loại các ngươi không vừa mắt rồi. Bắt nạt ngươi thì đã sao? Một tên phong Vương nho nhỏ, còn dám bất kính với ta.
- Ta bất kính với ngươi à, thì sao?
La Phong cầm Hỏa Thần Nguyên Tinh, ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào Tôn Giả ngoại tộc trước mắt.
Một khoảng im lặng.
Ám Vụ Tộc Thiên Vũ thổ huyết, còn có rất nhiều cường giả ngoại tộc ở những ngọn núi hoặc sườn núi chung quanh không xa lắm, ai nấy đều cảm thấy rất có hứng thú.
- Chưa thấy qua.
- Là người mới.
- Ha ha, hay, lại có người mới ngớ ngẩn.
- Không có gì khó hiểu, họ cho rằng có quy tắc Tổ Thần Giáo bảo vệ, Vũ Trụ Tôn Giả không làm gì được họ. Hơn nữa đám người mới rất nhiều tên đều là đám con trời trong các tộc, từ trước đến giờ không chịu thiệt thòi bao giờ. Hơn nữa Bối Sơn Tôn Giả lại hằn thù nhân loại, gặp phải người kiêu ngạo như vậy mà lại trấn áp, dẫn đến người mới này chống lại cũng là việc bình thường. Nhưng chịu thiệt một lần, người mới sau này sẽ biết đường tiến thoái thôi.
- Tới xem náo nhiệt, xem người mới quậy tới đâu.
- Nhân loại này xem ra cũng thông minh, cầm Hỏa Thần Nguyên Tinh cực mạnh trong tay, thật ra đã làm cho Bối Sơn phải kiêng kỵ. Một khi động thủ, không biết chừng có thể nổ tung Hỏa Thần Nguyên Tinh rồi làm chết luôn cả tên nhân loại đó, lúc đó hắn cũng phải chôn cùng.
Các cường giả ngoại tộc xung quanh có Bất Hủ cấp phong Vương, cũng có vài Vũ Trụ Tôn Giả, đều đứng nhìn xa xa.
Đỉnh ngọn núi, La Phong nhếch miệng, nhìn Vũ Trụ Tôn Giả ngoại tộc trước mắt.
- Rất có cốt khí.
Bối Sơn Tôn Giả nhìn xuống La Phong. Mặc dù tức giận, nhưng cũng cảm thấy có hứng thú. Vì hắn đã rất lâu rồi không gặp phải một Bất Hủ nhân loại phong Vương nào dám đối diện với hắn, lúc này hắn mở lời nói:
- Nhân loại, ngươi cũng đã biết… ta là Vũ Trụ Tôn Giả?
- Biết.
La Phong nhìn hắn.
- Thì đã sao?
- Chẳng lẽ ngươi không nên tôn kính ta?
Bối Sơn Tôn Giả lại nói.
- Người yếu tại sao phải tôn kính cường giả?
La Phong hỏi lại.
- Là bởi vì người yếu lo rằng cường giả sẽ giết hắn, đồng thời cũng tỏ vẻ kính nể việc cường giả có thể đạt tới cảnh giới như vậy. Hiển nhiên, ngươi là một Tôn Giả ngoại tộc nên ta chẳng cần kính nể gì. Về phần sợ hãi? Trong phạm vi Ngũ Thải Cực Quang Hồ này, tại sao ta phải sợ hãi ngươi? Ta đã không úy kỵ gì ngươi, lại chẳng kính nể gì ngươi, ta vì sao phải tôn kính ngươi?
Bối Sơn Tôn Giả nhất thời phát ra một tràng cười vang dội, tiếng cười ngọn núi trong vang vọng, làm nhiều cường giả tới xem hơn.
- Đúng, ngươi ở trong Ngũ Thải Cực Quang Hồ này cũng không cần sợ ta.
Bối Sơn Tôn Giả nhìn xuống La Phong, trong mắt có vẻ nhạo báng.
- Nhân loại, chẳng lẽ ngươi sẽ vĩnh viễn ở trong Ngũ Thải Cực Quang Hồ, ngươi sẽ không ra khỏi đây à? Ta nhưng đã gặp ngươi, biết khí tức sinh mạng của ngươi, một khi ra bên ngoài, ta mà phát hiện ra ngươi, ngươi cũng biết kết quả rồi. Ngươi làm như vậy, còn không phải là ngu xuẩn sao?
La Phong nhìn Bối Sơn Tôn Giả trước mắt.
- Nhẫn đi, đừng đấu với Vũ Trụ Tôn Giả, bị bắt nạt thì nhẫn nhịn là qua.
Ám Vụ Tộc Thiên Vũ đứng xa xa vô cùng lo lắng truyền âm.
- Ở Vùng Đất Truyền Thừa này, các Vũ Trụ Tôn Giả sớm đã quen việc cao cao tại thượng rồi. Họ không thèm bình đẳng với chúng ta. Bắt nạt chúng ta là việc thường xuyên. Bối Sơn Tôn Giả lần này rất quá phận, nhưng chúng ta cũng chỉ có thể nhẫn nhịn, nếu không sẽ gây thù hằn với một Vũ Trụ Tôn Giả, cũng không phải là chuyện tốt.
"Thiên Vũ, cám ơn. " La Phong thầm nói.
Nhìn Bối Sơn Tôn Giả trước mặt, trong lòng La Phong lại không hề sợ hãi chút nào. Một tên Tôn Giả ngoại tộc có chút thành tựu như vậy thì đã là cái gì? Phải biết rằng " Thiên Lang Chi Chủ" cao cao tại thượng đã âm thầm lửa cháy thêm dầu, đem tin tức Đao Hà Vương truyền bá ra. Trong vũ trụ số cường giả muốn giết hắn quả thực vô số kể. Như những tộc quần đỉnh cao công khai treo giải thưởng làm vô số các Vũ Trụ Tôn Giả phải thèm thuồng chạy theo, e rằng ngay cả đám Vũ Trụ Chi Chủ ngoại tộc cũng có thể sẽ ngấm ngầm hành động.
Do đó La Phong mới bị bách trốn vào Vùng Đất Truyền Thừa.
"Mấy đại tộc quần đỉnh cao đều rục rịch muốn ám sát ta, ta còn phải chịu sự khinh khi của cái tên tôn giả không biết của tộc quần nào sao? Huống chi… loại trình độ như Vũ Trụ Tôn Giả bình thường này, đợi khi ta đột phá thành Bất Hủ, chỉ cần phân thân Kim Giác Cự Thú của ta với sức mạnh quá ngàn lần phong Vương cực hạn nhân loại, cộng thêm việc có thể mặc Kiếp Giáp, e rằng cũng không cần phải quan tâm tới Vũ Trụ Tôn Giả bình thường như vậy. " La Phong thật sự không muốn bị khinh bỉ.
Đã là tin tức về Đao Hà Vương truyền khắp vũ trụ rồi!
Đã là cường giả tộc cơ giới Cự Tuyệt vương cũng nhận ra mình rồi, e rằng mình không thể dấu được thân phận trong Vùng Đất Truyền Thừa bao lâu nữa!
Đã thế thì!
Hà tất còn phải nhịn?
Bão tố sắp nổi, vậy cứ mạnh dạn lên. So với việc những tộc quần đỉnh cao đang nhìn chằm chằm, tên Bối Sơn Tôn Giả này cũng chỉ là mưa bụi thôi.
- Thế à? Ta trêu vào ngươi, chẳng khác gì có thêm một địch nhân là Vũ Trụ Tôn Giả, đúng là rất không nên.
La Phong gật đầu, nhìn trước mắt Bối Sơn Tôn Giả.
- Vũ Trụ Tôn Giả, ta bây giờ đã đắc tội với ngươi rồi, ngươi nói ta phải làm gì đây?
Bối Sơn Tôn Giả khẽ kinh ngạc nhìn hắn, thái độ nhân loại này quả thực…
- Ha ha, thú vị!
- Bối Sơn, lần này đá trúng bản sắt rồi!
Trong ngọn núi xa xa chợt truyền đến một tiếng quát ầm ầm. Chính là một Tôn Giả ngoại tộc đang chiếm giữ ngọn núi đó gọi tới.
- Tên người mới nhân loại đó không thèm để ý tới ngươi.
- Không nể mặt ngươi.
- Nào, động thủ giết hắn đi, lấy lại uy danh của ngươi chứ.
Nhất thời, ba gã Vũ Trụ Tôn Giả trên những ngọn núi xa xa, hoặc cạnh hồ nước, đều cười ha ha, thanh âm vang vọng trên bầu trời. Về phần đám Bất Hủ cấp phong Vương, họ thật ra không dám trắng trợn như vậy. Mỗi người đều thấp giọng thảo luận với nhau. Mọi người chung quanh, kể cả Vũ Trụ Tôn Giả, đại khái cũng phải tới mấy ngàn cường giả đang tập trung sự chú ý tới nơi này.
Ám Vụ Tộc Thiên Vũ đứng rất xa, cúi đầu xuống:
- Trời, tên nhân loại này phát điên rồi.
Ở Vùng Bảo Tàng ngẫu nhiên cũng thấy vài người mới quật cường, nhưng bình thường chẳng mấy chốc là họ sẽ cúi đầu. Nhưng lần này, nguyên vốn tưởng rằng tên người mới quật cường đó cũng sẽ cúi đầu, nhưng bây giờ xem ra, hắn hơi bất thường. Vì số lượng Bất Hủ cấp phong Vương quan khán cũng không nhiều lắm, thời gian ngắn thì chưa ai phân biệt ra thân phận của La Phong. Chỉ cho rằng nhân loại đó đích xác rất kiêu ngạo.
Bối Sơn Tôn Giả nghe mấy tôn giả khác cười chế giễu, không khỏi trông mặt rất khó chịu. Họ tu luyện tới cấp độ này, nên rất trọng thị thể diện. Trong Tổ Thần Giáo có rất nhiều Vũ Trụ Tôn Giả, đến từ các nơi trong vũ trụ, cũng phân ra phe phái. Tỷ như các Vũ Trụ Tôn Giả của liên minh Nhân Loại (Hồng Minh) thường đi với nhau. Một đám Vũ Trụ Tôn Giả của Cửu Vực Liên Minh…
Đám cười nhạo thuộc phe khác.
- Hừ.
Bối Sơn Tôn Giả lạnh lẽo nhìn La Phong, uy áp vô hình bao phủ lấy La Phong.
La Phong chỉ xem uy áp này như gió nhẹ.
- Có can đảm!
Bối Sơn Tôn Giả cất giọng lạnh giá, nhìn xuống La Phong.
- Ta luôn rất có ác cảm với nhân loại các ngươi. Hôm nay càng làm cho ác cảm của ta tăng thêm một bậc. Ngươi bây giờ, ngoan ngoãn quỳ mọp xuống bồi tội với ta, rồi tự mình hủy diệt 50% thần thể, ta xem như việc này chưa hề phát sinh. Nếu không…
La Phong trước mắt nhìn Bối Sơn Tôn Giả.
- Muốn ta hủy diệt 50% thần thể rồi quỳ mọp bồi tội à? Ngươi rõ là nhân từ. Nếu ta không làm, ngươi muốn đợi khi ra bên ngoài tìm sẽ giết ta sao? A, ta sợ quá.
La Phong cười tủm tỉm nhìn hắn.
- Rất sợ. Ta sợ sẽ mang thù. Mà mang thù thì ta sẽ trả thù, nếu ta đoán không sai, ngươi hẳn là Thi Chuy Thần Tộc rồi?
Chung quanh Bối Sơn Tôn Giả, sát khí càng thêm nồng nặc, tên Ám Vụ Tộc Thiên Vũ đứng đàng xa càng sợ tới mức méo mặt:
- Nhẫn nhịn đi, việc này, việc này…
Bối Sơn Tôn Giả thấp giọng nói:
- Nhân loại, ta rất bội phục sự can đảm của ngươi. Nhớ kỹ, ta là Bối Sơn Tôn Giả, có bổn sự ngươi cứ một mạch tránh trong Ngũ Thải Cực Quang Hồ đi, tránh ở hang ổ đám nhân loại đi.
- Hừ.
La Phong lại cười khẩy một tiếng.
La Phong khinh thường không phải không có lý.
Nếu Bối Sơn Tôn Giả biết hắn là Đao Hà Vương, vậy dù cho Bối Sơn Tôn Giả giết, Bối Sơn Tôn Giả đều không dám giết!
Vì " Thi Chuy Thần Tộc" nho nhỏ cũng không thể chịu được sự tức giận của nhân loại. Nếu hắn dám động tay vào siêu thiên tài được tộc nhân loại vô cùng trọng thị, chẳng những hắn, e rằng cả Thi Chuy Thần Tộc cũng gặp tai ương. Do đó bình thường danh khí lớn tới một mức nhất định, tầm quan trọng tới một mức nhất định, cũng chỉ có vài thế lực sánh ngang với Hồng Minh mới dám động thủ với La Phong.
Trên đỉnh núi.
Bối Sơn Tôn Giả và La Phong không ai nhường bước. La Phong không muốn cúi đầu, Bối Sơn Tôn Giả càng không thể cúi đầu.
Giằng co một lát, Bối Sơn Tôn Giả cũng không dám động thủ thật.
- Hừ.
Bối Sơn Tôn Giả hừ nhẹ một tiếng, rồi muốn phi hành đi.
- Bối Sơn.
Một thanh âm hùng hồn ầm ầm truyền đến.
Chỉ thấy một thân ảnh trắng như tuyết đột ngột xuất hiện bên cạnh ngọn núi. La Phong nhìn lại, thấy đó là một nhân vật chiều cao ước chừng ba thước, thân thể như một khối băng ngưng kết, trong cơ thể cũng có rất nhiều mảnh vỡ, vóc người dung mạo thật ra rất giống nhân loại. Ngoài thân hắn cũng mặc áo giáp băng đơn giản, khí tức hùng hồn, tựa hồ mạnh hơn cả Bối Sơn Tôn Giả.
- Trục Trùng Vương!
Bối Sơn Tôn Giả sầm mặt lại.
- Bối Sơn.
Nam tử lực lưỡng mặc băng giáp cười khẩy nói:
- Ta biết ngươi hằn thù nhân loại, nhưng đây là người mới vừa tới, ngươi có cần phải quá phận như vậy không chứ? Đầu tiên là trấn áp, lại bảo hắn thiêu đốt thần thể. Ta cũng chỉ muốn nói cho ngươi biết, bắt nạt Bất Hủ cấp phong Vương chúng ta một chút thì thôi, chứ đừng có quá đáng như vậy.
La Phong vừa nghe thế đã chấn động, không khỏi nhìn nam tử lực lưỡng mặc băng giáp này.
Phong Vương?
Nam tử lực lưỡng mặc băng giáp này là cường giả phong Vương?
- Thiên Vũ, Hắn là ai vậy?
La Phong truyền âm hỏi Thiên Vũ xa xa.
Ám Vụ Tộc Thiên Vũ đột nhiên nghe La Phong truyền âm, cũng cả kinh, rồi sau đó vội truyền âm:
- Đó là Trục Trùng Vương, là một trong top 3 trong số cả ức người thừa kế trên Tử Kinh Đảo, là cường giả cấp phong Vương. Nghe nói nó là sinh mạng đặc thù độc nhất vô nhị trong vũ trụ, độ cao bản thể chính thức nghe nói trên sáu vạn km. Bây giờ hắn cố ý thu nhỏ lại thôi. Chỉ cần đạt tới phong Vương cực hạn, thì cường độ thần thể đã bằng 5000 lần chúng ta! Hắn còn mạnh hơn rất nhiều Vũ Trụ Tôn Giả bình thường! Hơn nữa bí pháp thiên phú vô cùng nghịch thiên, rồi lại được Tổ Thần Giáo trọng điểm bồi dưỡng, còn ban cho hắn hai món chí bảo mang theo, Vũ Trụ Tôn Giả bình thường cũng không phải đối thủ của hắn.
"Sinh mạng độc nhất vô nhị vũ trụ? Độ cao bản thể trên sáu vạn km? 5000 lần? " La Phong chớp mắt nhìn Trục Trùng Vương.
----- o O o -----
Những Vũ Trụ Tôn Giả tính tình tốt, thì từ từ bay tới, những Bất Hủ cấp phong Vương ở đó sẽ tự nhiên ngoan ngoãn lui nhường.
Nếu gặp người bá đạo, sẽ như Bối Sơn Tôn Giả, đám Bất Hủ cấp phong Vương cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.
Đây là thành tập quán ở đây rồi.
Bối Sơn Tôn Giả nhìn nhân loại phong Vương trước mắt, cười chế giễu:
- Bắt nạt các ngươi hử? Ha ha ha. Nhân loại, ta trước giờ vẫn xem nhân loại các ngươi không vừa mắt rồi. Bắt nạt ngươi thì đã sao? Một tên phong Vương nho nhỏ, còn dám bất kính với ta.
- Ta bất kính với ngươi à, thì sao?
La Phong cầm Hỏa Thần Nguyên Tinh, ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào Tôn Giả ngoại tộc trước mắt.
Một khoảng im lặng.
Ám Vụ Tộc Thiên Vũ thổ huyết, còn có rất nhiều cường giả ngoại tộc ở những ngọn núi hoặc sườn núi chung quanh không xa lắm, ai nấy đều cảm thấy rất có hứng thú.
- Chưa thấy qua.
- Là người mới.
- Ha ha, hay, lại có người mới ngớ ngẩn.
- Không có gì khó hiểu, họ cho rằng có quy tắc Tổ Thần Giáo bảo vệ, Vũ Trụ Tôn Giả không làm gì được họ. Hơn nữa đám người mới rất nhiều tên đều là đám con trời trong các tộc, từ trước đến giờ không chịu thiệt thòi bao giờ. Hơn nữa Bối Sơn Tôn Giả lại hằn thù nhân loại, gặp phải người kiêu ngạo như vậy mà lại trấn áp, dẫn đến người mới này chống lại cũng là việc bình thường. Nhưng chịu thiệt một lần, người mới sau này sẽ biết đường tiến thoái thôi.
- Tới xem náo nhiệt, xem người mới quậy tới đâu.
- Nhân loại này xem ra cũng thông minh, cầm Hỏa Thần Nguyên Tinh cực mạnh trong tay, thật ra đã làm cho Bối Sơn phải kiêng kỵ. Một khi động thủ, không biết chừng có thể nổ tung Hỏa Thần Nguyên Tinh rồi làm chết luôn cả tên nhân loại đó, lúc đó hắn cũng phải chôn cùng.
Các cường giả ngoại tộc xung quanh có Bất Hủ cấp phong Vương, cũng có vài Vũ Trụ Tôn Giả, đều đứng nhìn xa xa.
Đỉnh ngọn núi, La Phong nhếch miệng, nhìn Vũ Trụ Tôn Giả ngoại tộc trước mắt.
- Rất có cốt khí.
Bối Sơn Tôn Giả nhìn xuống La Phong. Mặc dù tức giận, nhưng cũng cảm thấy có hứng thú. Vì hắn đã rất lâu rồi không gặp phải một Bất Hủ nhân loại phong Vương nào dám đối diện với hắn, lúc này hắn mở lời nói:
- Nhân loại, ngươi cũng đã biết… ta là Vũ Trụ Tôn Giả?
- Biết.
La Phong nhìn hắn.
- Thì đã sao?
- Chẳng lẽ ngươi không nên tôn kính ta?
Bối Sơn Tôn Giả lại nói.
- Người yếu tại sao phải tôn kính cường giả?
La Phong hỏi lại.
- Là bởi vì người yếu lo rằng cường giả sẽ giết hắn, đồng thời cũng tỏ vẻ kính nể việc cường giả có thể đạt tới cảnh giới như vậy. Hiển nhiên, ngươi là một Tôn Giả ngoại tộc nên ta chẳng cần kính nể gì. Về phần sợ hãi? Trong phạm vi Ngũ Thải Cực Quang Hồ này, tại sao ta phải sợ hãi ngươi? Ta đã không úy kỵ gì ngươi, lại chẳng kính nể gì ngươi, ta vì sao phải tôn kính ngươi?
Bối Sơn Tôn Giả nhất thời phát ra một tràng cười vang dội, tiếng cười ngọn núi trong vang vọng, làm nhiều cường giả tới xem hơn.
- Đúng, ngươi ở trong Ngũ Thải Cực Quang Hồ này cũng không cần sợ ta.
Bối Sơn Tôn Giả nhìn xuống La Phong, trong mắt có vẻ nhạo báng.
- Nhân loại, chẳng lẽ ngươi sẽ vĩnh viễn ở trong Ngũ Thải Cực Quang Hồ, ngươi sẽ không ra khỏi đây à? Ta nhưng đã gặp ngươi, biết khí tức sinh mạng của ngươi, một khi ra bên ngoài, ta mà phát hiện ra ngươi, ngươi cũng biết kết quả rồi. Ngươi làm như vậy, còn không phải là ngu xuẩn sao?
La Phong nhìn Bối Sơn Tôn Giả trước mắt.
- Nhẫn đi, đừng đấu với Vũ Trụ Tôn Giả, bị bắt nạt thì nhẫn nhịn là qua.
Ám Vụ Tộc Thiên Vũ đứng xa xa vô cùng lo lắng truyền âm.
- Ở Vùng Đất Truyền Thừa này, các Vũ Trụ Tôn Giả sớm đã quen việc cao cao tại thượng rồi. Họ không thèm bình đẳng với chúng ta. Bắt nạt chúng ta là việc thường xuyên. Bối Sơn Tôn Giả lần này rất quá phận, nhưng chúng ta cũng chỉ có thể nhẫn nhịn, nếu không sẽ gây thù hằn với một Vũ Trụ Tôn Giả, cũng không phải là chuyện tốt.
"Thiên Vũ, cám ơn. " La Phong thầm nói.
Nhìn Bối Sơn Tôn Giả trước mặt, trong lòng La Phong lại không hề sợ hãi chút nào. Một tên Tôn Giả ngoại tộc có chút thành tựu như vậy thì đã là cái gì? Phải biết rằng " Thiên Lang Chi Chủ" cao cao tại thượng đã âm thầm lửa cháy thêm dầu, đem tin tức Đao Hà Vương truyền bá ra. Trong vũ trụ số cường giả muốn giết hắn quả thực vô số kể. Như những tộc quần đỉnh cao công khai treo giải thưởng làm vô số các Vũ Trụ Tôn Giả phải thèm thuồng chạy theo, e rằng ngay cả đám Vũ Trụ Chi Chủ ngoại tộc cũng có thể sẽ ngấm ngầm hành động.
Do đó La Phong mới bị bách trốn vào Vùng Đất Truyền Thừa.
"Mấy đại tộc quần đỉnh cao đều rục rịch muốn ám sát ta, ta còn phải chịu sự khinh khi của cái tên tôn giả không biết của tộc quần nào sao? Huống chi… loại trình độ như Vũ Trụ Tôn Giả bình thường này, đợi khi ta đột phá thành Bất Hủ, chỉ cần phân thân Kim Giác Cự Thú của ta với sức mạnh quá ngàn lần phong Vương cực hạn nhân loại, cộng thêm việc có thể mặc Kiếp Giáp, e rằng cũng không cần phải quan tâm tới Vũ Trụ Tôn Giả bình thường như vậy. " La Phong thật sự không muốn bị khinh bỉ.
Đã là tin tức về Đao Hà Vương truyền khắp vũ trụ rồi!
Đã là cường giả tộc cơ giới Cự Tuyệt vương cũng nhận ra mình rồi, e rằng mình không thể dấu được thân phận trong Vùng Đất Truyền Thừa bao lâu nữa!
Đã thế thì!
Hà tất còn phải nhịn?
Bão tố sắp nổi, vậy cứ mạnh dạn lên. So với việc những tộc quần đỉnh cao đang nhìn chằm chằm, tên Bối Sơn Tôn Giả này cũng chỉ là mưa bụi thôi.
- Thế à? Ta trêu vào ngươi, chẳng khác gì có thêm một địch nhân là Vũ Trụ Tôn Giả, đúng là rất không nên.
La Phong gật đầu, nhìn trước mắt Bối Sơn Tôn Giả.
- Vũ Trụ Tôn Giả, ta bây giờ đã đắc tội với ngươi rồi, ngươi nói ta phải làm gì đây?
Bối Sơn Tôn Giả khẽ kinh ngạc nhìn hắn, thái độ nhân loại này quả thực…
- Ha ha, thú vị!
- Bối Sơn, lần này đá trúng bản sắt rồi!
Trong ngọn núi xa xa chợt truyền đến một tiếng quát ầm ầm. Chính là một Tôn Giả ngoại tộc đang chiếm giữ ngọn núi đó gọi tới.
- Tên người mới nhân loại đó không thèm để ý tới ngươi.
- Không nể mặt ngươi.
- Nào, động thủ giết hắn đi, lấy lại uy danh của ngươi chứ.
Nhất thời, ba gã Vũ Trụ Tôn Giả trên những ngọn núi xa xa, hoặc cạnh hồ nước, đều cười ha ha, thanh âm vang vọng trên bầu trời. Về phần đám Bất Hủ cấp phong Vương, họ thật ra không dám trắng trợn như vậy. Mỗi người đều thấp giọng thảo luận với nhau. Mọi người chung quanh, kể cả Vũ Trụ Tôn Giả, đại khái cũng phải tới mấy ngàn cường giả đang tập trung sự chú ý tới nơi này.
Ám Vụ Tộc Thiên Vũ đứng rất xa, cúi đầu xuống:
- Trời, tên nhân loại này phát điên rồi.
Ở Vùng Bảo Tàng ngẫu nhiên cũng thấy vài người mới quật cường, nhưng bình thường chẳng mấy chốc là họ sẽ cúi đầu. Nhưng lần này, nguyên vốn tưởng rằng tên người mới quật cường đó cũng sẽ cúi đầu, nhưng bây giờ xem ra, hắn hơi bất thường. Vì số lượng Bất Hủ cấp phong Vương quan khán cũng không nhiều lắm, thời gian ngắn thì chưa ai phân biệt ra thân phận của La Phong. Chỉ cho rằng nhân loại đó đích xác rất kiêu ngạo.
Bối Sơn Tôn Giả nghe mấy tôn giả khác cười chế giễu, không khỏi trông mặt rất khó chịu. Họ tu luyện tới cấp độ này, nên rất trọng thị thể diện. Trong Tổ Thần Giáo có rất nhiều Vũ Trụ Tôn Giả, đến từ các nơi trong vũ trụ, cũng phân ra phe phái. Tỷ như các Vũ Trụ Tôn Giả của liên minh Nhân Loại (Hồng Minh) thường đi với nhau. Một đám Vũ Trụ Tôn Giả của Cửu Vực Liên Minh…
Đám cười nhạo thuộc phe khác.
- Hừ.
Bối Sơn Tôn Giả lạnh lẽo nhìn La Phong, uy áp vô hình bao phủ lấy La Phong.
La Phong chỉ xem uy áp này như gió nhẹ.
- Có can đảm!
Bối Sơn Tôn Giả cất giọng lạnh giá, nhìn xuống La Phong.
- Ta luôn rất có ác cảm với nhân loại các ngươi. Hôm nay càng làm cho ác cảm của ta tăng thêm một bậc. Ngươi bây giờ, ngoan ngoãn quỳ mọp xuống bồi tội với ta, rồi tự mình hủy diệt 50% thần thể, ta xem như việc này chưa hề phát sinh. Nếu không…
La Phong trước mắt nhìn Bối Sơn Tôn Giả.
- Muốn ta hủy diệt 50% thần thể rồi quỳ mọp bồi tội à? Ngươi rõ là nhân từ. Nếu ta không làm, ngươi muốn đợi khi ra bên ngoài tìm sẽ giết ta sao? A, ta sợ quá.
La Phong cười tủm tỉm nhìn hắn.
- Rất sợ. Ta sợ sẽ mang thù. Mà mang thù thì ta sẽ trả thù, nếu ta đoán không sai, ngươi hẳn là Thi Chuy Thần Tộc rồi?
Chung quanh Bối Sơn Tôn Giả, sát khí càng thêm nồng nặc, tên Ám Vụ Tộc Thiên Vũ đứng đàng xa càng sợ tới mức méo mặt:
- Nhẫn nhịn đi, việc này, việc này…
Bối Sơn Tôn Giả thấp giọng nói:
- Nhân loại, ta rất bội phục sự can đảm của ngươi. Nhớ kỹ, ta là Bối Sơn Tôn Giả, có bổn sự ngươi cứ một mạch tránh trong Ngũ Thải Cực Quang Hồ đi, tránh ở hang ổ đám nhân loại đi.
- Hừ.
La Phong lại cười khẩy một tiếng.
La Phong khinh thường không phải không có lý.
Nếu Bối Sơn Tôn Giả biết hắn là Đao Hà Vương, vậy dù cho Bối Sơn Tôn Giả giết, Bối Sơn Tôn Giả đều không dám giết!
Vì " Thi Chuy Thần Tộc" nho nhỏ cũng không thể chịu được sự tức giận của nhân loại. Nếu hắn dám động tay vào siêu thiên tài được tộc nhân loại vô cùng trọng thị, chẳng những hắn, e rằng cả Thi Chuy Thần Tộc cũng gặp tai ương. Do đó bình thường danh khí lớn tới một mức nhất định, tầm quan trọng tới một mức nhất định, cũng chỉ có vài thế lực sánh ngang với Hồng Minh mới dám động thủ với La Phong.
Trên đỉnh núi.
Bối Sơn Tôn Giả và La Phong không ai nhường bước. La Phong không muốn cúi đầu, Bối Sơn Tôn Giả càng không thể cúi đầu.
Giằng co một lát, Bối Sơn Tôn Giả cũng không dám động thủ thật.
- Hừ.
Bối Sơn Tôn Giả hừ nhẹ một tiếng, rồi muốn phi hành đi.
- Bối Sơn.
Một thanh âm hùng hồn ầm ầm truyền đến.
Chỉ thấy một thân ảnh trắng như tuyết đột ngột xuất hiện bên cạnh ngọn núi. La Phong nhìn lại, thấy đó là một nhân vật chiều cao ước chừng ba thước, thân thể như một khối băng ngưng kết, trong cơ thể cũng có rất nhiều mảnh vỡ, vóc người dung mạo thật ra rất giống nhân loại. Ngoài thân hắn cũng mặc áo giáp băng đơn giản, khí tức hùng hồn, tựa hồ mạnh hơn cả Bối Sơn Tôn Giả.
- Trục Trùng Vương!
Bối Sơn Tôn Giả sầm mặt lại.
- Bối Sơn.
Nam tử lực lưỡng mặc băng giáp cười khẩy nói:
- Ta biết ngươi hằn thù nhân loại, nhưng đây là người mới vừa tới, ngươi có cần phải quá phận như vậy không chứ? Đầu tiên là trấn áp, lại bảo hắn thiêu đốt thần thể. Ta cũng chỉ muốn nói cho ngươi biết, bắt nạt Bất Hủ cấp phong Vương chúng ta một chút thì thôi, chứ đừng có quá đáng như vậy.
La Phong vừa nghe thế đã chấn động, không khỏi nhìn nam tử lực lưỡng mặc băng giáp này.
Phong Vương?
Nam tử lực lưỡng mặc băng giáp này là cường giả phong Vương?
- Thiên Vũ, Hắn là ai vậy?
La Phong truyền âm hỏi Thiên Vũ xa xa.
Ám Vụ Tộc Thiên Vũ đột nhiên nghe La Phong truyền âm, cũng cả kinh, rồi sau đó vội truyền âm:
- Đó là Trục Trùng Vương, là một trong top 3 trong số cả ức người thừa kế trên Tử Kinh Đảo, là cường giả cấp phong Vương. Nghe nói nó là sinh mạng đặc thù độc nhất vô nhị trong vũ trụ, độ cao bản thể chính thức nghe nói trên sáu vạn km. Bây giờ hắn cố ý thu nhỏ lại thôi. Chỉ cần đạt tới phong Vương cực hạn, thì cường độ thần thể đã bằng 5000 lần chúng ta! Hắn còn mạnh hơn rất nhiều Vũ Trụ Tôn Giả bình thường! Hơn nữa bí pháp thiên phú vô cùng nghịch thiên, rồi lại được Tổ Thần Giáo trọng điểm bồi dưỡng, còn ban cho hắn hai món chí bảo mang theo, Vũ Trụ Tôn Giả bình thường cũng không phải đối thủ của hắn.
"Sinh mạng độc nhất vô nhị vũ trụ? Độ cao bản thể trên sáu vạn km? 5000 lần? " La Phong chớp mắt nhìn Trục Trùng Vương.
----- o O o -----
/1485
|