Mọi người đi vài bước, trước mắt cảnh sắc bỗng nhiên biến hóa, cư nhiên tiến nhập trong một phương thế giới. Trong một phương thế giới này có hoa có cỏ, có chim quý thú hiếm, có thiên sơn vạn thủy. Dưới chân mọi người, một cái ngọc giai xa xa kéo dài ra, đi thông tới một tòa cung điện Tiên Khí lượn lờ.
Cung điện này cùng Thái Dịch Cung dáng dấp bất đồng, cả vật thể huyền bạch, dài chín trượng, rộng tám trượng, mặc dù không to lớn, nhưng nó cũng là đầu mối then chốt của một phương thế giới. Dương Lăng bỗng nhiên nhớ lại, Tiên Tôn cấp số đều có một phương thế giới "Linh Đài" . Linh Đài có tạo hóa chi công, có thể sáng tạo một phương "Linh Đài thế giới" .
Chẳng lẽ đây là Linh Đài tiểu thế giới?
Dưới chân là ngọc giai cực kỳ dài dằng dặc, nhưng mọi người mới đi ba bước, cũng đã tiến nhập cung điện rồi, hiển nhiên là chủ nhân cung điện thi triển tiên gia thủ đoạn. Trong cung điện, có một tòa ngọc thai, tứ tứ phương phương (bốn phương tám hướng), phóng xạ ra ngũ thải quang hoa.
Trên ngọc thai, một bạch y nam tử ngồi xếp bằng, khuôn mặt không rõ không thể nhìn thấu, đầu đội ngọc quan, thất sắc bảo quang vờn quanh chung quanh thân nam tử, tường quang vạn đạo, thụy khí nghìn điều, uy nghiêm mà không mất vẻ phiêu dật, dường như tiên phật đến trái đất.
Tứ đại trưởng lão đồng thời khom người lạy dài: "Tham kiến chưởng giáo chí tôn!" Dương Lăng bốn người cũng cuống quít bái lạy, miệng nói chưởng giáo chí tôn trường sinh vĩnh trú.
Nam tử thanh âm hư vô mờ ảo vang lên: "Không cần đa lễ."
Dứt lời, mọi người lại bên cạnh sáu gã tu sĩ. Dương Lăng liếc mắt nhìn qua, liền biết sáu người này đều là chân truyền đệ tử, hơn nữa toàn bộ đều là Kim Đan Trung Kỳ tu vi, thực lực so với Long Phách, Bạch Lan còn cường hơn vài phần.
Dương Lăng minh bạch, bốn gã nội môn đệ tử, cùng sáu gã chân truyền đệ tử, những người tham gia Cửu Môn Pháp Hội , tất nhiên là bao gồm cả mình nữa, ở đây là mười người.
Sáu gã chân truyền đệ tử bái kiến chưởng giáo cùng tứ đại trưởng lão, sau đó cung kính mà đứng ở một bên, mắt nhìn mũi, lỗ mũi hướng tâm, thở mạnh cũng cũng không có (ý nói lim dim dưỡng thần… ND).
Chưởng giáo chí tôn mở miệng nói: "Ba ngày sau là Cửu Môn Pháp Hội, lần này pháp hội sẽ có rất nhiều hung hiểm. Hôm nay gọi các ngươi mười người đến đây, là muốn ban thưởng pháp khí, để ứng đối với Cửu Môn Pháp Hội. Dương Lăng, Bạch Lan, bản tôn ban thưởng hai người ngươi Lưỡng Nghi Kiếm, lưỡng kiếm hợp nhất, biến hóa lưỡng nghi, uy lực không kém gì hạ phẩm Đạo Khí."
Chưởng giáo chí tôn hữu chưởng khẽ nâng, hắc bạch lưỡng đạo quang hoa phân biệt rơi xuống lòng bàn tay Dương Lăng, Bạch Lan. Dương Lăng trong tay có một thanh bạch sắc tiểu kiếm, một tấc dài, lấy nhãn lực Dương Lăng, nhìn ra phi kiếm này còn kém một tí là có thể trở thành Đạo Khí.
Bạch Lan trong tay cũng có một thanh hắc sắc phi kiếm, vào tay có cảm giác bất phàm. Nàng sắc mặt lộ vẻ vui mừng, mắt hướng Dương Lăng phiêu đến. Lưỡng Nghi Kiếm một âm một dương, hai người nếu muốn thi triển, phải nghiêm mật phối hợp, tâm ý tương thông.
Dương Lăng thần sắc như thường, thu phi kiếm lại, hai người hướng chưởng giáo cảm tạ.
Chưởng giáo chí tôn bàn tay lại nâng lên, lòng bàn tay lại bắn ra tám đạo quang mang màu sắc không giống nhau, phân biệt rơi vào trong tay Long Phách tám người, đồng dạng là tám thanh phi kiếm. Dương Lăng cảm giác, tám thanh phi kiếm này, phẩm chất không thua gì Lưỡng Nghi Kiếm.
"Tùy tiện là có thể tống xuất mười thanh phi kiếm tiếp cận Đạo Khí phi kiếm, thực sự là tài đại khí thô (giàu có, đại thủ bút… ND)!" Dương Lăng trong lòng cảm khái.
"Bát kiếm này, phân biệt gọi là Phương Thổ, Đông Cực, Ba Mẫu, Tây Cực, Biên Câu, Nam Cực, Bất Chu, Bắc Cực, là bản tôn lấy Bát Cực Khí luyện thành, bát kiếm đồng thi, có thể thi triển Bát Cực Kiếm Trận." Chưởng giáo dứt lời, vừa bấm tay bắn ra, mười đạo linh quang bắn vào mi tâm Dương Lăng mấy người.
Linh quang tiến nhập mi tâm, Dương Lăng lập tức thông hiểu Lưỡng Nghi Kiếm trận, Bát Cực Kiếm Trận phương pháp thi triển, nghĩ thầm: "Mỗi người đều học được lưỡng chủng kiếm trận, kể từ đó, mặc dù lúc pháp hội người nào đó xuất hiện ngoài ý muốn, những người khác cũng có thể tùy thời thay thế bổ sung, chưởng giáo thực sự là suy nghĩ chu toàn."
Dương Lăng đang suy nghĩ, chưởng giáo lại nói: "Dương Lăng."
Dương Lăng vội vã thu hồi tư tự, ứng tiếng nói: "Có đệ tử!"
"Lần này Cửu Môn Pháp Hội, Thái Huyền Môn là đệ nhất cường địch. Bản tôn thôi trắc, Thái Huyền Môn lần này tất nhiên phóng xuất Thiên Can Kiếm Trận. Thiên Can Kiếm Trận uy lực rất lớn, ngươi phải trong vòng mười cái hô hấp quấy rối kiếm trận, khi đó có thể thi triển Thất Tình Chung." Chưởng giáo lại phân phó.
"Vâng, đệ tử nhớ kỹ."
Chưởng giáo chí tôn vung tay lên, một đạo bạch quang hiện lên, trừ Dương Lăng cùng tứ đại trưởng lão, còn lại chín tên đệ tử đều bị tống xuất.
Dương Lăng trong lòng thấp thỏm, không biết chưởng giáo chí tôn vì sao chỉ cần lưu lại chính mình.
"Dương Lăng, ngươi ngày sau kiếp nạn rất nhiều, bản tôn tặng ngươi ba trương Bảo Mệnh Phù." Lòng bàn tay lại bay ra ba đạo bạch quang. Bạch quang rơi vào lòng bàn tay Dương Lăng, biến hóa ra ba đạo hộ thân phù.
Xích Viêm Đạo Quân nhìn thoáng qua, cả kinh nói: "Thiên Giáp Phù!"
Dương Lăng không nhận ra trong tay hộ thân phù là cái cấp số gì, nhưng nhìn nhãn thần Xích Viêm Đạo Quân giật mình, biết nó tất nhiên bất phàm, vội vã tạ ơn chưởng giáo.
"Thiên Giáp Phù này là tuyệt phẩm Đạo Phù, chỉ cần đưa vào nguyên khí, tức có thể biến hóa thành một bộ thần giáp, chống đở được một kích của Tiên Tôn. Ba đạo hộ thân phù, có thể bảo hộ ngươi ba lần, không được lãng phí." Chưởng giáo lại nói.
"Vâng, đệ tử minh bạch." Dương Lăng vội vã cảm tạ.
"Dương Lăng, Thái Huyền Môn có một vị Từ Quang Đạo Quân, người này trong tay có trương Thiên Công Đồ." Chưởng giáo nói phân nửa, liền ngậm miệng không nói nữa.
Dương Lăng đầu tiên là ngẩn ra, bỗng nhiên như hiểu được, tâm đầu rung động, nghĩ thầm: "Như vậy là chỉ điểm cho ta, lẽ nào chưởng giáo muốn ta đi đoạt Thiên Công Đồ của Thái Huyền Môn?” Càng nghĩ, Dương Lăng càng thấy là có chuyện như vậy, không khỏi biểu tình cổ quái liếc mắt nhìn Xích Viêm Đạo Quân.
Xích Viêm Đạo Quân "Khái" một tiếng, nghiêm mặt nói: "Chưởng giáo đây là cảnh cáo ngươi, trong tay Từ Quang Đạo Quân có Thiên Công Đồ cùng hai cực Từ Quang, vô cùng có khả năng lấy Ngũ Hành Hồ Lô, Trảm Tiên Phi Đao, hai cực Từ Quang, sau đó luyện thành một kiện Tiên Khí uy lực tuyệt đại. Cho nên ngươi ngày sau gặp phải người này, cần phải cẩn thận."
Dương Lăng biểu tình càng cổ quái, nghĩ thầm: "Đại trưởng lão đây không phải minh bạch mà nói cho ta biết, chỉ cần nắm Từ Quang Đạo Quân, là có thể tạo nên một kiện Tiên Khí?"
*(Hehehe… kha kha … làm sao qua cái đầu ký ức của Tự ma chân nhân ??? Ý gì mà Dương Lăng không biết chứ ???)
Chưởng giáo chí tôn phiêu tay áo vung lên, Dương Lăng cũng bị tống xuất đi mất.
Dương Lăng vừa đi, Xích Viêm Đạo Quân cười khổ nói: "Chưởng giáo, khiến Dương Lăng đi giết lão già Từ Quang kia, không phải đưa dê vào miệng cọp sao? Từ Cực người này tu vi cao thâm không nói, mà Cực Từ Thần Quang càng bá đạo quỷ dị, không bao nhiêu người nguyện ý chọc hắn."
Chưởng giáo chậm rãi nói: "Lúc Tiên Ma Cơ Vận Đại Hội, ngươi liền biết."
Dương Lăng trước mắt sáng ngời, đã tới bên ngoài Thái Dịch Cung rồi. Mới vừa ra tới, liền thấy phía trước Bạch Lan ngự kiếm quang tới gần, cười nói: "Dương Lăng sư đệ."
Dương Lăng kỳ quái mà nói: "Bạch sư tỷ thế nào còn chưa đi?"
Bạch Lan cười nói: "Cửu Môn Pháp Hội , chúng ta hai người phải liên thủ thi triển Lưỡng Nghi Kiếm trận. Thời gian không nhiều lắm, ta nghĩ ngươi ta hai người hẳn là phải luyện tập nhiều hơn một chút, cho nên ở lại chờ sư đệ."
Dương Lăng ngẫm lại cũng đúng, gật đầu nói: "Là tiểu đệ hồ đồ, không bằng đi tới Thanh Tiêu Uyển tiểu đệ luyện tập được không?"
"Được." Bạch Lan tự nhiên không phản đối, hai người ngự kiếm quang phản hồi Thanh Tiêu Uyển.
Còn dư hai ngày thời gian, Dương Lăng cùng Bạch Lan diễn luyện kiếm trận, dần dần tinh thục. Thanh Tiêu Uyển, lúc nào cũng có hắc, bạch lưỡng đạo kiếm hồng bay lượn khắp bầu trời, toàn bộ Chu Tước Viện đều bàn luận.
"Dương Lăng cư nhiên cùng Bạch Lan giao hảo tốt hơn, thật nghĩ không ra a!"
"Dương Lăng diễm phúc tề thiên, Bạch Lan là nội môn đệ tử cùng Bạch Liên yêu nữ nổi danh mỹ nhân."
"Các ngươi biết cái gì, Dương Lăng cùng Bạch Lan đang diễn luyện kiếm trận, nghe nói là vì Cửu Môn Pháp Hội mà chuẩn bị."
Lúc các nội môn đệ tử tụ tập với nhau, Dương Lăng, Bạch Lan hai cái tên này như đọng ở bên mép mọi người, nói cái gì đều có.
Hai ngày trôi qua, rốt cục tới thời gian Cửu Môn Pháp Hội rồi.
Ngày này, Xích Viêm Đạo Quân kêu Dương Lăng lên, hướng xa xa một tảng lớn mây trắng bay đi. Trên mây trắng này tiên khí lượn lờ, thụy quang thiên điều, rộng có một nghìn mẫu a. Vừa tới đám mây, Dương Lăng phát hiện trên mây trắng ngồi mấy trăm hào nhân, không khỏi kinh ngạc hỏi: "Đại trưởng lão, không phải chỉ có mười người tham gia, thế nào nhiều như vậy?"
Xích Viêm Đạo Quân: "Mọi người còn lại là chân truyện đệ tử đi tới quan chiến, chúng ta tới gặp Thiên Nhất Đạo Tôn ."
"Thiên Nhất Đạo Tôn !" Dương Lăng tâm đầu rung động, theo ánh mắt Xích Viêm Đạo Quân nhìn lại, chỉ thấy một gã thiếu niên dung mạo tuấn mỹ đang mỉm cười nhìn qua, hướng Dương Lăng gật đầu.
Cung điện này cùng Thái Dịch Cung dáng dấp bất đồng, cả vật thể huyền bạch, dài chín trượng, rộng tám trượng, mặc dù không to lớn, nhưng nó cũng là đầu mối then chốt của một phương thế giới. Dương Lăng bỗng nhiên nhớ lại, Tiên Tôn cấp số đều có một phương thế giới "Linh Đài" . Linh Đài có tạo hóa chi công, có thể sáng tạo một phương "Linh Đài thế giới" .
Chẳng lẽ đây là Linh Đài tiểu thế giới?
Dưới chân là ngọc giai cực kỳ dài dằng dặc, nhưng mọi người mới đi ba bước, cũng đã tiến nhập cung điện rồi, hiển nhiên là chủ nhân cung điện thi triển tiên gia thủ đoạn. Trong cung điện, có một tòa ngọc thai, tứ tứ phương phương (bốn phương tám hướng), phóng xạ ra ngũ thải quang hoa.
Trên ngọc thai, một bạch y nam tử ngồi xếp bằng, khuôn mặt không rõ không thể nhìn thấu, đầu đội ngọc quan, thất sắc bảo quang vờn quanh chung quanh thân nam tử, tường quang vạn đạo, thụy khí nghìn điều, uy nghiêm mà không mất vẻ phiêu dật, dường như tiên phật đến trái đất.
Tứ đại trưởng lão đồng thời khom người lạy dài: "Tham kiến chưởng giáo chí tôn!" Dương Lăng bốn người cũng cuống quít bái lạy, miệng nói chưởng giáo chí tôn trường sinh vĩnh trú.
Nam tử thanh âm hư vô mờ ảo vang lên: "Không cần đa lễ."
Dứt lời, mọi người lại bên cạnh sáu gã tu sĩ. Dương Lăng liếc mắt nhìn qua, liền biết sáu người này đều là chân truyền đệ tử, hơn nữa toàn bộ đều là Kim Đan Trung Kỳ tu vi, thực lực so với Long Phách, Bạch Lan còn cường hơn vài phần.
Dương Lăng minh bạch, bốn gã nội môn đệ tử, cùng sáu gã chân truyền đệ tử, những người tham gia Cửu Môn Pháp Hội , tất nhiên là bao gồm cả mình nữa, ở đây là mười người.
Sáu gã chân truyền đệ tử bái kiến chưởng giáo cùng tứ đại trưởng lão, sau đó cung kính mà đứng ở một bên, mắt nhìn mũi, lỗ mũi hướng tâm, thở mạnh cũng cũng không có (ý nói lim dim dưỡng thần… ND).
Chưởng giáo chí tôn mở miệng nói: "Ba ngày sau là Cửu Môn Pháp Hội, lần này pháp hội sẽ có rất nhiều hung hiểm. Hôm nay gọi các ngươi mười người đến đây, là muốn ban thưởng pháp khí, để ứng đối với Cửu Môn Pháp Hội. Dương Lăng, Bạch Lan, bản tôn ban thưởng hai người ngươi Lưỡng Nghi Kiếm, lưỡng kiếm hợp nhất, biến hóa lưỡng nghi, uy lực không kém gì hạ phẩm Đạo Khí."
Chưởng giáo chí tôn hữu chưởng khẽ nâng, hắc bạch lưỡng đạo quang hoa phân biệt rơi xuống lòng bàn tay Dương Lăng, Bạch Lan. Dương Lăng trong tay có một thanh bạch sắc tiểu kiếm, một tấc dài, lấy nhãn lực Dương Lăng, nhìn ra phi kiếm này còn kém một tí là có thể trở thành Đạo Khí.
Bạch Lan trong tay cũng có một thanh hắc sắc phi kiếm, vào tay có cảm giác bất phàm. Nàng sắc mặt lộ vẻ vui mừng, mắt hướng Dương Lăng phiêu đến. Lưỡng Nghi Kiếm một âm một dương, hai người nếu muốn thi triển, phải nghiêm mật phối hợp, tâm ý tương thông.
Dương Lăng thần sắc như thường, thu phi kiếm lại, hai người hướng chưởng giáo cảm tạ.
Chưởng giáo chí tôn bàn tay lại nâng lên, lòng bàn tay lại bắn ra tám đạo quang mang màu sắc không giống nhau, phân biệt rơi vào trong tay Long Phách tám người, đồng dạng là tám thanh phi kiếm. Dương Lăng cảm giác, tám thanh phi kiếm này, phẩm chất không thua gì Lưỡng Nghi Kiếm.
"Tùy tiện là có thể tống xuất mười thanh phi kiếm tiếp cận Đạo Khí phi kiếm, thực sự là tài đại khí thô (giàu có, đại thủ bút… ND)!" Dương Lăng trong lòng cảm khái.
"Bát kiếm này, phân biệt gọi là Phương Thổ, Đông Cực, Ba Mẫu, Tây Cực, Biên Câu, Nam Cực, Bất Chu, Bắc Cực, là bản tôn lấy Bát Cực Khí luyện thành, bát kiếm đồng thi, có thể thi triển Bát Cực Kiếm Trận." Chưởng giáo dứt lời, vừa bấm tay bắn ra, mười đạo linh quang bắn vào mi tâm Dương Lăng mấy người.
Linh quang tiến nhập mi tâm, Dương Lăng lập tức thông hiểu Lưỡng Nghi Kiếm trận, Bát Cực Kiếm Trận phương pháp thi triển, nghĩ thầm: "Mỗi người đều học được lưỡng chủng kiếm trận, kể từ đó, mặc dù lúc pháp hội người nào đó xuất hiện ngoài ý muốn, những người khác cũng có thể tùy thời thay thế bổ sung, chưởng giáo thực sự là suy nghĩ chu toàn."
Dương Lăng đang suy nghĩ, chưởng giáo lại nói: "Dương Lăng."
Dương Lăng vội vã thu hồi tư tự, ứng tiếng nói: "Có đệ tử!"
"Lần này Cửu Môn Pháp Hội, Thái Huyền Môn là đệ nhất cường địch. Bản tôn thôi trắc, Thái Huyền Môn lần này tất nhiên phóng xuất Thiên Can Kiếm Trận. Thiên Can Kiếm Trận uy lực rất lớn, ngươi phải trong vòng mười cái hô hấp quấy rối kiếm trận, khi đó có thể thi triển Thất Tình Chung." Chưởng giáo lại phân phó.
"Vâng, đệ tử nhớ kỹ."
Chưởng giáo chí tôn vung tay lên, một đạo bạch quang hiện lên, trừ Dương Lăng cùng tứ đại trưởng lão, còn lại chín tên đệ tử đều bị tống xuất.
Dương Lăng trong lòng thấp thỏm, không biết chưởng giáo chí tôn vì sao chỉ cần lưu lại chính mình.
"Dương Lăng, ngươi ngày sau kiếp nạn rất nhiều, bản tôn tặng ngươi ba trương Bảo Mệnh Phù." Lòng bàn tay lại bay ra ba đạo bạch quang. Bạch quang rơi vào lòng bàn tay Dương Lăng, biến hóa ra ba đạo hộ thân phù.
Xích Viêm Đạo Quân nhìn thoáng qua, cả kinh nói: "Thiên Giáp Phù!"
Dương Lăng không nhận ra trong tay hộ thân phù là cái cấp số gì, nhưng nhìn nhãn thần Xích Viêm Đạo Quân giật mình, biết nó tất nhiên bất phàm, vội vã tạ ơn chưởng giáo.
"Thiên Giáp Phù này là tuyệt phẩm Đạo Phù, chỉ cần đưa vào nguyên khí, tức có thể biến hóa thành một bộ thần giáp, chống đở được một kích của Tiên Tôn. Ba đạo hộ thân phù, có thể bảo hộ ngươi ba lần, không được lãng phí." Chưởng giáo lại nói.
"Vâng, đệ tử minh bạch." Dương Lăng vội vã cảm tạ.
"Dương Lăng, Thái Huyền Môn có một vị Từ Quang Đạo Quân, người này trong tay có trương Thiên Công Đồ." Chưởng giáo nói phân nửa, liền ngậm miệng không nói nữa.
Dương Lăng đầu tiên là ngẩn ra, bỗng nhiên như hiểu được, tâm đầu rung động, nghĩ thầm: "Như vậy là chỉ điểm cho ta, lẽ nào chưởng giáo muốn ta đi đoạt Thiên Công Đồ của Thái Huyền Môn?” Càng nghĩ, Dương Lăng càng thấy là có chuyện như vậy, không khỏi biểu tình cổ quái liếc mắt nhìn Xích Viêm Đạo Quân.
Xích Viêm Đạo Quân "Khái" một tiếng, nghiêm mặt nói: "Chưởng giáo đây là cảnh cáo ngươi, trong tay Từ Quang Đạo Quân có Thiên Công Đồ cùng hai cực Từ Quang, vô cùng có khả năng lấy Ngũ Hành Hồ Lô, Trảm Tiên Phi Đao, hai cực Từ Quang, sau đó luyện thành một kiện Tiên Khí uy lực tuyệt đại. Cho nên ngươi ngày sau gặp phải người này, cần phải cẩn thận."
Dương Lăng biểu tình càng cổ quái, nghĩ thầm: "Đại trưởng lão đây không phải minh bạch mà nói cho ta biết, chỉ cần nắm Từ Quang Đạo Quân, là có thể tạo nên một kiện Tiên Khí?"
*(Hehehe… kha kha … làm sao qua cái đầu ký ức của Tự ma chân nhân ??? Ý gì mà Dương Lăng không biết chứ ???)
Chưởng giáo chí tôn phiêu tay áo vung lên, Dương Lăng cũng bị tống xuất đi mất.
Dương Lăng vừa đi, Xích Viêm Đạo Quân cười khổ nói: "Chưởng giáo, khiến Dương Lăng đi giết lão già Từ Quang kia, không phải đưa dê vào miệng cọp sao? Từ Cực người này tu vi cao thâm không nói, mà Cực Từ Thần Quang càng bá đạo quỷ dị, không bao nhiêu người nguyện ý chọc hắn."
Chưởng giáo chậm rãi nói: "Lúc Tiên Ma Cơ Vận Đại Hội, ngươi liền biết."
Dương Lăng trước mắt sáng ngời, đã tới bên ngoài Thái Dịch Cung rồi. Mới vừa ra tới, liền thấy phía trước Bạch Lan ngự kiếm quang tới gần, cười nói: "Dương Lăng sư đệ."
Dương Lăng kỳ quái mà nói: "Bạch sư tỷ thế nào còn chưa đi?"
Bạch Lan cười nói: "Cửu Môn Pháp Hội , chúng ta hai người phải liên thủ thi triển Lưỡng Nghi Kiếm trận. Thời gian không nhiều lắm, ta nghĩ ngươi ta hai người hẳn là phải luyện tập nhiều hơn một chút, cho nên ở lại chờ sư đệ."
Dương Lăng ngẫm lại cũng đúng, gật đầu nói: "Là tiểu đệ hồ đồ, không bằng đi tới Thanh Tiêu Uyển tiểu đệ luyện tập được không?"
"Được." Bạch Lan tự nhiên không phản đối, hai người ngự kiếm quang phản hồi Thanh Tiêu Uyển.
Còn dư hai ngày thời gian, Dương Lăng cùng Bạch Lan diễn luyện kiếm trận, dần dần tinh thục. Thanh Tiêu Uyển, lúc nào cũng có hắc, bạch lưỡng đạo kiếm hồng bay lượn khắp bầu trời, toàn bộ Chu Tước Viện đều bàn luận.
"Dương Lăng cư nhiên cùng Bạch Lan giao hảo tốt hơn, thật nghĩ không ra a!"
"Dương Lăng diễm phúc tề thiên, Bạch Lan là nội môn đệ tử cùng Bạch Liên yêu nữ nổi danh mỹ nhân."
"Các ngươi biết cái gì, Dương Lăng cùng Bạch Lan đang diễn luyện kiếm trận, nghe nói là vì Cửu Môn Pháp Hội mà chuẩn bị."
Lúc các nội môn đệ tử tụ tập với nhau, Dương Lăng, Bạch Lan hai cái tên này như đọng ở bên mép mọi người, nói cái gì đều có.
Hai ngày trôi qua, rốt cục tới thời gian Cửu Môn Pháp Hội rồi.
Ngày này, Xích Viêm Đạo Quân kêu Dương Lăng lên, hướng xa xa một tảng lớn mây trắng bay đi. Trên mây trắng này tiên khí lượn lờ, thụy quang thiên điều, rộng có một nghìn mẫu a. Vừa tới đám mây, Dương Lăng phát hiện trên mây trắng ngồi mấy trăm hào nhân, không khỏi kinh ngạc hỏi: "Đại trưởng lão, không phải chỉ có mười người tham gia, thế nào nhiều như vậy?"
Xích Viêm Đạo Quân: "Mọi người còn lại là chân truyện đệ tử đi tới quan chiến, chúng ta tới gặp Thiên Nhất Đạo Tôn ."
"Thiên Nhất Đạo Tôn !" Dương Lăng tâm đầu rung động, theo ánh mắt Xích Viêm Đạo Quân nhìn lại, chỉ thấy một gã thiếu niên dung mạo tuấn mỹ đang mỉm cười nhìn qua, hướng Dương Lăng gật đầu.
/751
|