Gia Hân im lặng đi quanh người Lãng Nhược Y một vòng rồi dừng chân đứng trước mặt Lãng Nhược Y hai tay kết ấn phức tạp, mọi người điều tò mò nhìn nhưng tay Gia Hân quá nhanh không nhìn được động tác của cô, chỉ thấy khi kết thúc thao tác Gia Hân đẩy tay về phúa ngực Lãng Ngược Y, một giọt máu lặng lẽ mà ra ngoài theo tay Gia Hân di động mà tới gần, Gia Hân lấy ra bình thủy tinh tự chế đựng vào vồi đậy nắp lại.
Lúc này ai cũng thẩn thờ không hiểu mô tê gì hết mà nhìn Gia Hân, Gia Hân mĩm cười với họ.
_“ Chị nên về nhà dừng ở ngoài quá lâu, còn nữa khi về nhà nhớ mua những thứ này” Gia Hân cầm bút viết lên giấy đưa cho Lãng Nhược Y rồi nói tiếp _“ Nhớ chuẩn bị nhiều vào nha, chiều nay tụi em sẽ đến nhà chị giúp chị, bây giờ mau mau về nhà.”
Lãng Nhược Y thất thần không biết làm gì chỉ đứng yên nghe Gia Hân nói, kể cả đưa giấy cũng không để ý. Trợ lý thấy vậy, mắt lo lắng đi lên nhận lấy giấy xem một lược rồi kéo lấy Lãng Nhược Y đi thật nhanh.
_“ Cám ơn nhiều.” Chỉ nghe được câu cuối của trợ lý thì đã không thấy người nữa
Gia Hân chỉ cười nhìn theo, cô đem bình thủy tin bỏ vào túi của mình sau khi xong thì nghe được Kim Băng Băng lên tiếng.
_“ Tính làm gì.” Kim Băng Băng nhìn hai người kia đi quay sang Gia Hân hỏi, như thế nào cô ấy cũng khó hiểu chuyện cô bé làm.
_“ Chiều nay Băng tỉ sẽ biết thôi, nhớ đến dón chúng em nhá.” Cô làm dáng vẻ bí ẩn mà nói, Gia Hân không nắm chắc được có phải là như vậy không dù sao trường hợp này rất ít.
Tiết Huy Nhan và Gia Hân cùng nhau đi chuẩn bị thêm thứ cần thiết cho việc làm, Kim Băng Băng thì về trường buổi chiều đi cùng với hai người, thật ra đâu ai biết nơi ở của Lãng Nhược Y đâu, trừ Kim Băng Băng nên cô ấy không thể không đi theo.
………………
Trợ lý đưa Lãng Nhược Y về nhà dặn dò chú ý vài chuyện rồi lái xe đi, anh cần chuẩn bị một vài thứ và những thứ cô nhóc kia kêu nữa, anh không muốn nghệ sĩ của anh có gì dù là một chút.
Chỉ là trợ lý không biết anh vừa đi thì Lãng Nhược Y ngất đi tại chỗ, một lúc sau mới tỉnh lại, chỉ là có điểm khác, nụ cười nhẹ trên môi nhìn thấy âm trầm, đôi mắt ánh lên hung ác như ta la, tay vuốt tóc, tay sờ mặt uống éo thân mình đi lên lầu vào phòng ngủ đứng trước tấm gương lớn trong phòng.
_“ Ha Ha Ha... Không bao lâu nữa thân thể này sẽ là của ta mãi mãi rồi, ừn, thật là xinh đẹp làm sao a. ”
Xuất phát từ Lãng Nhược Y miệng nói nhưng giọng lại non nớt rất nhiều, còn có thể nghe được là giọng của trẻ con chưa trưởng thành.
Không ai phát hiện quanh nhà tụ tập rất nhiều khí xám đen, cây cối xung quanh không gió vẫn lay động, tqo5 nên một cảnh âm trầm.
………………
Kim Băng Băng còn chưa tan học đã nhận được tin của Tiết Huy Nhan và Gia Hân có việc khẩn cấp, không chần chờ cô ấy chạy ngay đến nơi hẹn.
Tiết Huy Nhan vừa thu thập xong đồ tới tìm Gia Hân, còn chưa đi Gia Hân đã tìm tới, trong tay cầm theo bình thủy tinh đang phát sáng nhanh chóng hối thúc gôm đồ gọi cho Kim Băng Băng tới nhà Lãng Nhược Y gấp nếu không không kịp.
Khi Kim Băng Băng tới nơi thì Gia Hân và Tiết Huy Nhan lập tức lên xe tốc hành chạy.
_“ Băng tỉ, hiện giờ không thể nói trước được gì, em sợ chị Lãng Nhược Y không thể chờ, trong thời gian ngắn nhất phải đến nơi, còn nữa chị liên lạc với trợ lý của chị ấy đừng để chị ấy một mình, hãy theo chị ấy mọi lúc cạng không được để chị ấy bị chảy máu.”
Gai Hân nói liền miệng với Kim Băng Băng, tay cô không ngừng ấn thủ quyết trước bình thủy tinh, Tiết Huy Nhan cũng không nhàn rỗi, dùng chu sa vẽ bùa trên không đánh tới trợ giúp cho Gia Hân, không gian trong xe không lớn lắn nhưng đủ hai người làm phép không cần lập đàn.
Kim Băng Băng cũng im lặng làm theo những gì Gia Hân nói, nhìn cả hai người mồ hôi chảy như mưa xuống không biết làm sao.
Được 10p sau bình thủy tinh trở lại bình thường, chỉ thấy giọt máu bên trong hơi ngã màu đen, Tiết Huy Nhan im lặng đưa cho Gia Hân lá bùa, Gia Hân huy động lá bùa tự động cháy lên tro tàn rơi vào miệng bình hòa với máu, một lát sau giọt máu trở lại đỏ tươi, cả hai mới thở phào một cái.
Định thần lại sau trận căn thẳng vừa rồi, đột nhiên trước mặt cả hai xuất hiện hai mãnh khăn tay, nhìn lên là Kim Băng Băng đưa cho hai người, Gia Hân cười cười nhận lấy còn Tiết Huy Nhan thì mặt vẫn lạnh tanh nhận khăn phung ra hai chữ “ Cám ơn.”
Xe chạy gần nữa tiếng nữa mới tới nơi, Tới nhà Lãng Nhược Y thì ngoài Kim Băng Băng ra còn lại Gia Hân và Tiết Huy Nhan điều giật mình nhìn căn nhà.
_“ Nhà này làm sao xây nên a, thật không hiểu là muốn chết sớm sao?.” Gia Hâ không kìm được mà nói, cô không thể tin được ai lại xây nhà trên đất đỏ chứ, còn có đất đỏ mà trồng hai hàng liễu vàng lên trên.
Tiết Huy Nhan cau mày lại, hắn từng nghe sư phụ nói, đất đỏ là nơi nuôi thi tốt nhất, nếu chôn người ở đó từ 10 năm thì sẽ biến thành Cương Thi, 30 năm sẽ là Lục Cương Thi, 50 năm sẽ là Bạch Cương Thi, còn trên nữa sẽ là Huyết Cương Thi, còn muốn thành vua cương thì trên trăm ngàn năm mới thành một con.
Kim Băng Băng im lặng nhìn hai người, chờ đợi hai người lên tiếng ra hiệu.
Gia Hân nhìn Tiết Huy Nhan, hắn hiểu ý nhảy lên cây phóng qua tường cao nhảy vào nhà, đât là thể thuật mao sơn nhằm tăng tính linh hoạt, ai biết bị dùng thành trò trộm đạo, lão tổ tông mà biết thì sẽ ra sao đây.
Gia Hân đứng kế bên Kim Băng Băng, thấy Hắn vào rồi thì quay đầu dặn Kim Băng Băng vài điều.
_“ Băng tỉ, tí nữa tỉ nhớ vào xe ngồi không nên ra ngoài, khóa hết cửa lại dù ai kêu cũng không mở ra, cho dù người đó là em cũng không được tỉ nhớ nha.”
_“ Được.” Kim Băng Băng biết cô ấy không giúp được gì nên dức khoác đồng ý.
Nhìn Kim BĂng Băng đồng ý cô mới giao cho cô ấy một xấp bùa, toàn bộ là bùa tím.
_“ Lên xe tỉ dán nó ở cửa kính của xe, còn lại thì tỉ cầm lấy không được để rời tay.”
Gia Hân không còn chờ Kim Băng Băng đồng ý thân mình nhanh chóng nhảy lên phóng vào trong nhà, Kim Băng Băng nhìn theo lo lắng cũng không nói gì, mắt ngấn nước mà đi vào trong xe ngồi làm theo lời dạy của Gia Hân .
………………
Phía trong nhà Tiết Huy Nhan đã bố trí xong các loại trận pháp, Gia Han đi vào nhìn cũng không nhìn mà trức tiếp nhảy vào nhà chính đẩy cửa ra.
Đầu tiên cảnh mà Gia Hân thấy không phải là gì khác mà là trợ lý của Lãng Nhược Y bị treo cổ ở giữa nhà, cô biết nó đã tiến tới bước cuối cùng rồi, cô không hiểu người như Lãng Nhược Y sqo lại tham gia vào trò quái ác này chứ.
Khi vào nhà Gia Hân đã nhận ra cái gì đang muốn hại Lãng Nhược Y rồi, chỉ là cô không biết vì sao Lãng Nhược Y lại nuôi quỷ, đúng vậy là nuôi quỷ, thường người ta nuôi là quỷ anh khi sơ sinh, còn Lãng Nhược Y lại nuôi là quỷ anh đã mở tri thức, hai loại này khác nhau hoàn toàn không thể trùng, nuôi quỷ anh sơ sinh nó xem người nuôi là mẹ sẽ không hại người nuôi nó với điều kiện là không cho nó đụng tới máu thịt sống, còn nuôi quỷ anh đã mở tri thức thì khác, phải cung cấp theo yêu cầu của nó không được sai nó sẽ giúp người nuôi thực hiện ước muốn, nhưng nếu nó nổi lên tà niệm thì người nuôi sẽ bị nó ám cả đời tới khi nó lấy được thân xác người nuôi mới thôi.
Lãng Nhược Y tại sao lại nuôi quỷ, câu hỏi xung quanh đầu Gia Hân còn chưa tìm được đáp án thì Lãng Nhược Y từ trên lầu đi xuống.
_“ Chào mừng đến nhà ta chơi, cô pháp sư.” Lãng Nhược Y vừa bước xuống vừa nói, nhưng giọng nói lại khác.
Gia Hân chưa làm gì, nghe tiếng nói cô biết hiện giờ không còn Lãng Nhược Y nữa mà là một quỷ anh linh trí.
_“ Ngươi tên gì, vì sao nổi tà niệm hại người chứ.” Gia Hân nhìn chằm chằm bóng dáng đang đi xuống kia.
( Lãng Nhược Y ) nhìn người tới khinh thường hừ lạnh trong lòng, nó đợi lâu như vậy mới có thân xác như ý, muốn trục xuất nó cũng không phải dễ như vậy dựa vào nhóc con này, nó sẽ không tha cho ai tới phá hỏng kế hoạch của nó.
_“ Ta là ai, ngươi không có tư cách biết đến, nhanh chóng rời đi nếu không ngươi sẽ giống như tên không biết tốt xấu kia, bị ta rút đi linh khí mà chết.” Nó không muốn hao tổn cong sức với con nhóc này, đem trăng tròn sắp tới không thể làm mình không đủ lực lượng được.
_“ Ngươi sợ sao, chỉ là một quỷ anh đã mở ra linh trí mà thôi, để ta xem ngươi khác gì với lũ quỷ thông thường.” Gia Hân bị quỷ hăm dọa quen rồi, chúng không việc gì gặp cô cũng hăm dọa nữa là.
Gia Hân vừa dức lời thì tay đồng thồi cũng phóng tới lá bùa hướng trợ lý đang treo kia đánh, ( Lãng Nhược Y ) không kịp đề phòng để Gia Hân đắt thủ, lá bùa vừa tiếp xút lập tức cháy dây bị cháy đức trợ lý rơi tự do xuống, may mắn lúc đó Tiết Huy Nhan vừa vào tới phóng lên đỡ lấy, cả hai cùng ngã đè lên nhau thuận thế lăn ra tới mép cửa.
Nhìn thấy người đã không việc gì Gia Hân lập tức cắt máu trên tay bôi lên Long Phượng Bích Tuyền Kiếm, máu của cô không thải loại thiên sư bình thường có mà từ Đồng Tử cung cấp thêm vô nên rất khác uy lực cũng không thể khinh thường.
Không thể nghi ngờ hành động của cả hai đã chọc giận ( Lãng Nhược Y ) trong phút chốc hai mắt của nó đã đổi thành màu đỏ như máu căm giận hét lên.
_“ Dám đấu với ta, các ngươi muốn chết sao, để ta tiễng các ngươi.”
——¥o>_
Tác Giả Tâm Sự.
Tác giả: sao loàn gặp thứ dữ không vậy nè, lại tới nữa rồi hi vọng là bình an vô sự a.
Chương sau sẽ có một bí mật được bật mí.
Lúc này ai cũng thẩn thờ không hiểu mô tê gì hết mà nhìn Gia Hân, Gia Hân mĩm cười với họ.
_“ Chị nên về nhà dừng ở ngoài quá lâu, còn nữa khi về nhà nhớ mua những thứ này” Gia Hân cầm bút viết lên giấy đưa cho Lãng Nhược Y rồi nói tiếp _“ Nhớ chuẩn bị nhiều vào nha, chiều nay tụi em sẽ đến nhà chị giúp chị, bây giờ mau mau về nhà.”
Lãng Nhược Y thất thần không biết làm gì chỉ đứng yên nghe Gia Hân nói, kể cả đưa giấy cũng không để ý. Trợ lý thấy vậy, mắt lo lắng đi lên nhận lấy giấy xem một lược rồi kéo lấy Lãng Nhược Y đi thật nhanh.
_“ Cám ơn nhiều.” Chỉ nghe được câu cuối của trợ lý thì đã không thấy người nữa
Gia Hân chỉ cười nhìn theo, cô đem bình thủy tin bỏ vào túi của mình sau khi xong thì nghe được Kim Băng Băng lên tiếng.
_“ Tính làm gì.” Kim Băng Băng nhìn hai người kia đi quay sang Gia Hân hỏi, như thế nào cô ấy cũng khó hiểu chuyện cô bé làm.
_“ Chiều nay Băng tỉ sẽ biết thôi, nhớ đến dón chúng em nhá.” Cô làm dáng vẻ bí ẩn mà nói, Gia Hân không nắm chắc được có phải là như vậy không dù sao trường hợp này rất ít.
Tiết Huy Nhan và Gia Hân cùng nhau đi chuẩn bị thêm thứ cần thiết cho việc làm, Kim Băng Băng thì về trường buổi chiều đi cùng với hai người, thật ra đâu ai biết nơi ở của Lãng Nhược Y đâu, trừ Kim Băng Băng nên cô ấy không thể không đi theo.
………………
Trợ lý đưa Lãng Nhược Y về nhà dặn dò chú ý vài chuyện rồi lái xe đi, anh cần chuẩn bị một vài thứ và những thứ cô nhóc kia kêu nữa, anh không muốn nghệ sĩ của anh có gì dù là một chút.
Chỉ là trợ lý không biết anh vừa đi thì Lãng Nhược Y ngất đi tại chỗ, một lúc sau mới tỉnh lại, chỉ là có điểm khác, nụ cười nhẹ trên môi nhìn thấy âm trầm, đôi mắt ánh lên hung ác như ta la, tay vuốt tóc, tay sờ mặt uống éo thân mình đi lên lầu vào phòng ngủ đứng trước tấm gương lớn trong phòng.
_“ Ha Ha Ha... Không bao lâu nữa thân thể này sẽ là của ta mãi mãi rồi, ừn, thật là xinh đẹp làm sao a. ”
Xuất phát từ Lãng Nhược Y miệng nói nhưng giọng lại non nớt rất nhiều, còn có thể nghe được là giọng của trẻ con chưa trưởng thành.
Không ai phát hiện quanh nhà tụ tập rất nhiều khí xám đen, cây cối xung quanh không gió vẫn lay động, tqo5 nên một cảnh âm trầm.
………………
Kim Băng Băng còn chưa tan học đã nhận được tin của Tiết Huy Nhan và Gia Hân có việc khẩn cấp, không chần chờ cô ấy chạy ngay đến nơi hẹn.
Tiết Huy Nhan vừa thu thập xong đồ tới tìm Gia Hân, còn chưa đi Gia Hân đã tìm tới, trong tay cầm theo bình thủy tinh đang phát sáng nhanh chóng hối thúc gôm đồ gọi cho Kim Băng Băng tới nhà Lãng Nhược Y gấp nếu không không kịp.
Khi Kim Băng Băng tới nơi thì Gia Hân và Tiết Huy Nhan lập tức lên xe tốc hành chạy.
_“ Băng tỉ, hiện giờ không thể nói trước được gì, em sợ chị Lãng Nhược Y không thể chờ, trong thời gian ngắn nhất phải đến nơi, còn nữa chị liên lạc với trợ lý của chị ấy đừng để chị ấy một mình, hãy theo chị ấy mọi lúc cạng không được để chị ấy bị chảy máu.”
Gai Hân nói liền miệng với Kim Băng Băng, tay cô không ngừng ấn thủ quyết trước bình thủy tinh, Tiết Huy Nhan cũng không nhàn rỗi, dùng chu sa vẽ bùa trên không đánh tới trợ giúp cho Gia Hân, không gian trong xe không lớn lắn nhưng đủ hai người làm phép không cần lập đàn.
Kim Băng Băng cũng im lặng làm theo những gì Gia Hân nói, nhìn cả hai người mồ hôi chảy như mưa xuống không biết làm sao.
Được 10p sau bình thủy tinh trở lại bình thường, chỉ thấy giọt máu bên trong hơi ngã màu đen, Tiết Huy Nhan im lặng đưa cho Gia Hân lá bùa, Gia Hân huy động lá bùa tự động cháy lên tro tàn rơi vào miệng bình hòa với máu, một lát sau giọt máu trở lại đỏ tươi, cả hai mới thở phào một cái.
Định thần lại sau trận căn thẳng vừa rồi, đột nhiên trước mặt cả hai xuất hiện hai mãnh khăn tay, nhìn lên là Kim Băng Băng đưa cho hai người, Gia Hân cười cười nhận lấy còn Tiết Huy Nhan thì mặt vẫn lạnh tanh nhận khăn phung ra hai chữ “ Cám ơn.”
Xe chạy gần nữa tiếng nữa mới tới nơi, Tới nhà Lãng Nhược Y thì ngoài Kim Băng Băng ra còn lại Gia Hân và Tiết Huy Nhan điều giật mình nhìn căn nhà.
_“ Nhà này làm sao xây nên a, thật không hiểu là muốn chết sớm sao?.” Gia Hâ không kìm được mà nói, cô không thể tin được ai lại xây nhà trên đất đỏ chứ, còn có đất đỏ mà trồng hai hàng liễu vàng lên trên.
Tiết Huy Nhan cau mày lại, hắn từng nghe sư phụ nói, đất đỏ là nơi nuôi thi tốt nhất, nếu chôn người ở đó từ 10 năm thì sẽ biến thành Cương Thi, 30 năm sẽ là Lục Cương Thi, 50 năm sẽ là Bạch Cương Thi, còn trên nữa sẽ là Huyết Cương Thi, còn muốn thành vua cương thì trên trăm ngàn năm mới thành một con.
Kim Băng Băng im lặng nhìn hai người, chờ đợi hai người lên tiếng ra hiệu.
Gia Hân nhìn Tiết Huy Nhan, hắn hiểu ý nhảy lên cây phóng qua tường cao nhảy vào nhà, đât là thể thuật mao sơn nhằm tăng tính linh hoạt, ai biết bị dùng thành trò trộm đạo, lão tổ tông mà biết thì sẽ ra sao đây.
Gia Hân đứng kế bên Kim Băng Băng, thấy Hắn vào rồi thì quay đầu dặn Kim Băng Băng vài điều.
_“ Băng tỉ, tí nữa tỉ nhớ vào xe ngồi không nên ra ngoài, khóa hết cửa lại dù ai kêu cũng không mở ra, cho dù người đó là em cũng không được tỉ nhớ nha.”
_“ Được.” Kim Băng Băng biết cô ấy không giúp được gì nên dức khoác đồng ý.
Nhìn Kim BĂng Băng đồng ý cô mới giao cho cô ấy một xấp bùa, toàn bộ là bùa tím.
_“ Lên xe tỉ dán nó ở cửa kính của xe, còn lại thì tỉ cầm lấy không được để rời tay.”
Gia Hân không còn chờ Kim Băng Băng đồng ý thân mình nhanh chóng nhảy lên phóng vào trong nhà, Kim Băng Băng nhìn theo lo lắng cũng không nói gì, mắt ngấn nước mà đi vào trong xe ngồi làm theo lời dạy của Gia Hân .
………………
Phía trong nhà Tiết Huy Nhan đã bố trí xong các loại trận pháp, Gia Han đi vào nhìn cũng không nhìn mà trức tiếp nhảy vào nhà chính đẩy cửa ra.
Đầu tiên cảnh mà Gia Hân thấy không phải là gì khác mà là trợ lý của Lãng Nhược Y bị treo cổ ở giữa nhà, cô biết nó đã tiến tới bước cuối cùng rồi, cô không hiểu người như Lãng Nhược Y sqo lại tham gia vào trò quái ác này chứ.
Khi vào nhà Gia Hân đã nhận ra cái gì đang muốn hại Lãng Nhược Y rồi, chỉ là cô không biết vì sao Lãng Nhược Y lại nuôi quỷ, đúng vậy là nuôi quỷ, thường người ta nuôi là quỷ anh khi sơ sinh, còn Lãng Nhược Y lại nuôi là quỷ anh đã mở tri thức, hai loại này khác nhau hoàn toàn không thể trùng, nuôi quỷ anh sơ sinh nó xem người nuôi là mẹ sẽ không hại người nuôi nó với điều kiện là không cho nó đụng tới máu thịt sống, còn nuôi quỷ anh đã mở tri thức thì khác, phải cung cấp theo yêu cầu của nó không được sai nó sẽ giúp người nuôi thực hiện ước muốn, nhưng nếu nó nổi lên tà niệm thì người nuôi sẽ bị nó ám cả đời tới khi nó lấy được thân xác người nuôi mới thôi.
Lãng Nhược Y tại sao lại nuôi quỷ, câu hỏi xung quanh đầu Gia Hân còn chưa tìm được đáp án thì Lãng Nhược Y từ trên lầu đi xuống.
_“ Chào mừng đến nhà ta chơi, cô pháp sư.” Lãng Nhược Y vừa bước xuống vừa nói, nhưng giọng nói lại khác.
Gia Hân chưa làm gì, nghe tiếng nói cô biết hiện giờ không còn Lãng Nhược Y nữa mà là một quỷ anh linh trí.
_“ Ngươi tên gì, vì sao nổi tà niệm hại người chứ.” Gia Hân nhìn chằm chằm bóng dáng đang đi xuống kia.
( Lãng Nhược Y ) nhìn người tới khinh thường hừ lạnh trong lòng, nó đợi lâu như vậy mới có thân xác như ý, muốn trục xuất nó cũng không phải dễ như vậy dựa vào nhóc con này, nó sẽ không tha cho ai tới phá hỏng kế hoạch của nó.
_“ Ta là ai, ngươi không có tư cách biết đến, nhanh chóng rời đi nếu không ngươi sẽ giống như tên không biết tốt xấu kia, bị ta rút đi linh khí mà chết.” Nó không muốn hao tổn cong sức với con nhóc này, đem trăng tròn sắp tới không thể làm mình không đủ lực lượng được.
_“ Ngươi sợ sao, chỉ là một quỷ anh đã mở ra linh trí mà thôi, để ta xem ngươi khác gì với lũ quỷ thông thường.” Gia Hân bị quỷ hăm dọa quen rồi, chúng không việc gì gặp cô cũng hăm dọa nữa là.
Gia Hân vừa dức lời thì tay đồng thồi cũng phóng tới lá bùa hướng trợ lý đang treo kia đánh, ( Lãng Nhược Y ) không kịp đề phòng để Gia Hân đắt thủ, lá bùa vừa tiếp xút lập tức cháy dây bị cháy đức trợ lý rơi tự do xuống, may mắn lúc đó Tiết Huy Nhan vừa vào tới phóng lên đỡ lấy, cả hai cùng ngã đè lên nhau thuận thế lăn ra tới mép cửa.
Nhìn thấy người đã không việc gì Gia Hân lập tức cắt máu trên tay bôi lên Long Phượng Bích Tuyền Kiếm, máu của cô không thải loại thiên sư bình thường có mà từ Đồng Tử cung cấp thêm vô nên rất khác uy lực cũng không thể khinh thường.
Không thể nghi ngờ hành động của cả hai đã chọc giận ( Lãng Nhược Y ) trong phút chốc hai mắt của nó đã đổi thành màu đỏ như máu căm giận hét lên.
_“ Dám đấu với ta, các ngươi muốn chết sao, để ta tiễng các ngươi.”
——¥o>_
Tác Giả Tâm Sự.
Tác giả: sao loàn gặp thứ dữ không vậy nè, lại tới nữa rồi hi vọng là bình an vô sự a.
Chương sau sẽ có một bí mật được bật mí.
/50
|