Thư Kí Nha Hoàn Của Kiều Nhị Thiếu Gia

Chương 4

/15


Edit: A Chu

Hắn cũng thực đáng giận, khi rời giường lại không tiện thể kêu nàng dậy, làm hại hình tượng thư kí hoàn mỹ ba năm qua của nàng toàn bộ bị phá hủy.

Phương Hàm vội vã tung chăn xuống giường, hai chân hư nhuyễn, hoàn toàn không đứng được, nàng đành phải chật vật trở lại giường ngồi xuống.

Được rồi, chí ít nàng cũng có thể tự an ủi, nàng không phải là nghỉ việc nha, mà là "bị thương vì việc công", có thể đúng lý hợp tình xin nghỉ phép.

Lúc này, nàng đột nhiên nghe thấy tiếng nói ngoài cửa phòng, vì thế vội vàng cầm cái chăn bên cạnh bao lấy chính mình.

Theo đó một bóng người di chuyển tới bình phong, nhìn thấy nàng đã tỉnh, lập tức cưới nói: "Phương Hàn tỷ tỷ, đã tỉnh rồi?"

Đó là một tiểu nha hoàn đáng yêu, Phương Hàm nhìn thấy nàng, mới thở phào nhẹ nhõm, trả lời lơ mơ, "Ừ".

Tiểu nha hoàn này là do Kiều Bách Dung phái tới hầu hạ nàng, tên là Lục Hòa, là một cô gái lanh lợi đáng yêu, đối với chuyện của nàng cùng Kiều Bách Dung cũng không nhiều chuyện, giúp nàng giảm bớt rất nhiều phiền phức.

Nhưng vì bình thường Phương Hàm đều đi theo Kiều Bách Dung, mà đại boss lại không thích nữ nhân khác tới gần - trừ nàng, cho nên thật ra số lần nàng nhìn thấy Lục Hòa cũng không nhiều lắm.

"Phương Hàn tỷ tỷ có đói bụng không? Có muốn ăn chút gì trước không?"

Phương Hàm đang suy nghĩ, "Giúp ta chuẩn bị nước ấm trước đã." Nàng rất đói bụng, nhưng càng muốn tắm rửa trước.

"Dạ." Lục Hòa ngoan ngoãn gật đầu.

"Đúng rồi, boss... Ách, ý ta là nhị thiếu gia đâu?"

"Nhị thiếu gia sáng sớm đã đi ra ngoài rồi, nói là đi bàn chuyện buôn bán, có lẽ buổi tối mới có thể trở về. Thiếu gia nói thân thể Phương Hàn tỷ tỷ không khỏe, hôm nay cứ ở trong phủ nghỉ ngơi cho tốt là được."

"Ồ." Phương Hàm trả lời, nghe được Kiều Bách Dung đi ra ngoài bàn chuyện làm ăn lại không muốn nàng đi theo, đáy lòng có tư vị không nói nên lời.

Ai, nàng sẽ không bị huấn luyện thành tính cách thê thiếp quá mạnh chứ, có suy nghĩ nghi ngờ lung tung rồi sao?

Nhân lúc Lục Hòa đi ra ngoài chuẩn bị nước ấm, Phương Hàm mệt mỏi ngã lại trên giường, bắt đầu suy nghĩ tại sao trong lòng mình lại cảm thấy mất mác kỳ lạ.

Thật ra, lúc ban đầu nàng cố gắng bám theo Kiều nhị thiếu, chỉ là vì muốn có những ngày tốt đẹp thôi. Tuy nàng đem hết tâm lực (tâm tư + sức lực) đặt lên công việc, nịnh bợ lấy lòng vị đại tư bản cổ đại này, không dám nghĩ tới lúc ở cùng hắn có cái gì đó đồng thời nảy sinh, dù sao lúc trước nàng sinh trưởng (sinh ra + lớn lên) ở thời đại khác, nữ nhân có thể thăng tiến không cần phải dựa vào thân thể.

Nhưng hiện tại nghĩ lại, với giá trị con người, diện mạo,... của Kiều Bách Dung, không có chổ nào không phải là hình mẫu của người đàn ông độc thân hoàng kim, càng miễn bàn nơi đây có nhiều kỹ viện cao cấp, thời đại cho phép tình nhân cùng những hành vi phong lưu khác, mà hắn lại có thể phát huy bốn chữ "Không gần nữ sắc" một cách vô cùng nhuần nhuyễn. Khụ! Đương hiên là ngoại trừ nàng nha.

Tuy gả cho hắn nhất định không thể tránh khỏi những vấn đề lộn xộn về pháp quyền, nhưng nhìn mối quan hệ giữa hắn với lão gia, phu nhân, không cần nghĩ cũng biết, đến lúc đó một khi có tranh cãi, hắn chắc chắn không cần phân biệt tốt xấu đứng về lão bà.

Hơn nữa tiền tài trong nhà đều nằm trong tay hắn, người nhà Kiều gia này công suất não đủ lớn, nên chắc sẽ không muốn quá ồn ào.

Hỏng bét, sao nàng càng nghĩ càng cảm thấy Kiều Bách Dung là đối tượng kết hôn lý tưởng thế này? Phương Hàm càng nghĩ càng kinh hãi.

Lại nói, hai người đã đồng giường cộng chẩm hơn hai năm rồi, vì sao trước đây nàng chưa từng nghĩ gả cho hắn? Thật sự là do kiếp trước kết cục yêu đương quá đáng sợ, nàng một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng ư?

Phương Hàm buồn rầu lại hoang man, cắn chăn.

Với lại, nói tới nói lui, nàng chưa biết có nên gả cho hắn hay không, hắn nghĩ như thế nào về nàng đây?

Tuy nàng biết thân phận mình thấp hèn, lúc này lại muốn hắn thú (lấy, cưới) nàng làm vợ, nhưng trong hai năm nay, nàng không có công lao cũng có khổ lao, hắn lại không hề có ý muốn đưa nàng lên làm tiểu thiếp hoặc là thông phòng... Chắc đầu năm nay sẽ không vì chú ý đến nhu cầu sinh lý của ông chủ cũng là trách nhiệm của thư kí này chứ?

Phương Hàm rất chán nản, giận chính mình khi không lại đột nhiên nghĩ nhiều như vậy, hại trái tim nàng càng thêm rối rắm.

"Phương Hàn tỷ tỷ, nước ấm đã chuẩn bị rồi, tỷ muốn tắm chưa?"

"Được." Nàng lấy lại tinh thần, lập thức đứng dậy. Ngô, vẫn còn rất đau nha!

Có lẽ vẻ mặt của nàng vặn vẹo quá mức, Lục Hòa vội vàng chạy lại đỡ nàng.

"Cảm tạ." Phương Hàm cũng lười che giấu những dấu hồng hồng tím tím trên người mình, dù sao cả Kiều gia không ai không biết quan hệ của nàng cùng Kiều nhị thiếu.

Sau khi có thể ngâm mình trong nước ấm, nàng thở dài.

"Phương Hàm tỷ tỷ, tỷ chắc là đã đói bụng rồi đúng không? Muốn ăn cái gì, muội đi bảo nhà bếp chuẩn bị cho tỷ?"

Phương Hàm chợt nghĩ đại boss không ở nhà, không ai quản nàng ăn cơm nữa, cảm thấy kích thích, "Ta muốn ăn chè Bát Bảo, đậu hủ hạnh nhân..."

Nàng còn chưa nói hết, Lục Hòa liền ngắt lời nàng.

"Tỷ tỷ, nhị thiếu gia nói, tối hôm qua tỷ đã ăn nhiều đồ ngọt lắm rồi, cho nên hôm nay chỉ có thể ăn như vậy sau khi đã ăn xong bữa tối thôi."

"Vậy..." Ô ô, bọn họ đã cố gắng làm việc cả đêm, còn không cho nàng ăn chút điểm tâm đã thèm, có hơi quá đáng rồi không? (TT^TT)

Nàng muốn đổi việc, đổi ông chủ, không biết bây giờ còn kịp không ta?

Trong lúc đang mê man, Phương Hàm tuy cảm thấy toàn thân mỏi mệt, nhưng khi nàng cảm giác bên cạnh có động tĩnh, vẫn cố gắng mở mắt ra.

"Nhị thiếu" nàng đưa tay giữ chặt y phục nam nhân đang ở bên giường.

Nhưng Kiều Bách Dung chỉ nhẹ vuốt tóc nàng, "Nàng ngủ thêm chút nữa đi."

"Chờ chút đã!" Phương Hàm bất chấp thân thể đau nhức, vội vàng trên giường ngồi dậy. Hành động vội vàng này lập tức khiến đùi nàng bủn rủn, dẫn tới nàng kêu lên một tiếng.

Kiều Bách Dung lúc đầu ngẩn người, lập tức hơi nhíu mày, "Gấp cái gì?"

" Thời gian không còn sớm, thiếp cũng nên đứng lên..." Nàng ngọ ngoạy muốn xuống giường.

Bởi vì người nào đó vừa mới đòi hỏi vô độ, làm hại nàng buổi sáng đều không đứng dậy được, mỗi khi tỉnh lại, đã không thấy bóng dáng bên cạnh đâu nữa, làm nàng cảm thấy đặc biệt không làm tròn bổn phận thư kí của hắn rồi.

"Không cần, chỉ cần nghỉ ngơi cho tốt là được." Kiều Bách Dung thản nhiên cắt ngang lời nàng.

"Hôm nay thiếu gia có hẹn với các quản sự của cửa hàng..." Nàng muốn ghi biên bản hội nghị nha!

"Không có gì quan trọng đâu, nàng ngủ tiếp cho đủ là tốt rồi." Hắn nói ngắn gọn, rồi cầm quần áo mặc vào, liền xoay người rời đi.

Phương Hàm trừng mắt nhìn bóng dáng hắn, trong lòng có chút lo lắng, vốn đang cực kì buồn ngủ cũng giảm bớt phân nửa.

Nàng mơ hồ cảm giác được, từ sau ngày Kiều Bách Dung bỗng nhiên bị kêu đi Lan Huyên viên, hắn có chút không giống lúc trước nữa.

Thái độ của hắn đối với nàng rõ ràng đã thay đổi, nhưng đột nhiên điều chỉnh "Nội dung công tác" của nàng.

Lúc trước tuy bọn họ mỗi đêm đều ngủ cùng giường, nhưng nàng không phải mỗi đêm đều phải "Tăng ca", hầu hết thời gian, nàng cảm thấy mình thật giống như cái gối ôm trên giường của hắn.

Nhưng gần đây không hiểu vì sao, Kiều Bách Dung bỗng nhiên gần như mỗi ngày đều bắt nàng phải "Tăng ca", hơn nữa không tiết chế giống như trước, nàng thường xuyên khóc xin tha thứ mới bằng lòng thả người.

Sau đó, sáng hôm sau nàng ngủ dậy muộn, hắn luôn hào phóng cho phép nàng nghĩ ngơi đủ rồi mới đi làm. thậm chí cho phép nàng nghỉ cả ngày.

Nghỉ cả ngày đương nhiên là chuyện tốt, nhưng Phương Hàm lại thấy hơi buồn phiền.

(Chị rảnh quá nghĩ lung tung rồi. Ai…)

"Ai!" Nàng thở dài, mạnh mẽ cử động thân mình có chút hư nhuyễn xuống giường, chầm chậm thay quần áo.

Ba năm nay, nàng luôn tự cho mình là thư kí của Kiều Bách Dung, tùy rằng bọn họ là quan hệ giữa ông chủ và thư kí rõ ràng không "Thuần khiết", nhưng lúc đầu nàng thấy rằng trên giường và vân vân là thứ yếu thôi.

Dù sao thời đại nô bộc không có nhân quyền này, lúc trước nếu nàng đã quyết định theo Kiều nhị thiếu, đương nhiên sẽ không khờ dại nghĩ sẽ không phát sinh loại sự tình này.

Nhưng trước đây nàng vẫn cho rằng mình cùng những nha hoàn muốn lên giường với chủ tử không giống nhau, nàng có giá trị lớn đối với Kiều Bách Dung, nên vẫn có thể hiệp trợ (giúp đỡ) hắn xử lý công sự hiệu quả.

Nhưng khoảng thời gian này, thái độ của hắn đối với nàng, phát triển theo chiều hướng càng ngày càng giống "Kim chủ VS tình nhân không danh phận", điều này làm Phương Hàm nảy sinh cảm giác nguy hiểm nghiêm trọng.

Tuy nói Kiều Bách Dung gần đây đối với nàng tốt hơn trước kia rất nhiều, nhưng từ cái nhìn lịch sử, loại sự tình này trên cơ bản rất khó lâu dài được, đặc biệt là đối với loại con nhà giàu như Kiều nhị thiếu.

Nếu nàng thật sự trở thành tình nhân của hắn, một ngày nào đó nàng trở nên già yếu, vô dụng, hắn rất có thể sẽ không cần nàng nữa.

Hơn nữa về phương diện khác mà nói, Kiều Bách Dung cho nàng nghỉ cả ngày, giảm bớt phần lớn công việc thư kí của nàng, phải chăng cũng đại biểu cho hắn đã dần dần không cần thư kí như nàng nữa rồi?

Nghĩ đến đây, động tác Phương Hàm đột ngột ngừng lại, bất an đứng lên.

Không được, nàng không thể để cho loại sự tình này phát sinh, nàng không muốn trở nên không tồn tại trong lòng hắn nữa!

Phương Hàm không biết vì sao lại lo âu như thế, chỉ là không hy vọng loại sự tình này phát sinh thôi.

Nàng bằng tốc độ nhanh nhất rửa mặt chải đầu xong, thậm chí cũng không kịp ăn sáng, liền vội vàng chạy đến thư phòng.

Khi Phương Hàm mang theo bao công văn chạy ào vào thư phòng, phát hiện các quản sự đều đã tới cả rồi, những người này đã quen thấy nàng chờ sẵn ở thư phòng từ sớm, hiện giờ lại hấp tấp chạy vào như vậy, có bao nhiêu tò mò chứ.

Nhưng nàng không đếm xỉa tới những người đó, chỉ là có chút căng thẳng nhìn về phía ông chủ.

Tiếp đó, nàng phát hiện sắc mặt Kiều Bách Dung vô cùng bối rối.

"Nàng tới đây làm gì?" Hắn nhíu mày trừng mắt nhìn nàng.

Phương Hàm bị hắn trừng cảm thấy có chút mất mát, cùng oan ức, "Thiếp, Thiếp đến làm biên bản a..."

Nghe vậy, lông mày Kiều Bách Dung cau lại càng sâu, giọng nói không tốt, "Ta không phải đã bảo nàng không cần đến đây rồi sao?"

Phương Hàm không nghĩ hắn sẽ hung dữ với mình, lúc trước hắn chưa bao giờ mắng nàng nha.

Nàng đầu tiên là bị sốc, sau đó bỗng cảm thấy cả người ớn lạnh từ trong xương cốt, toàn thân lạnh lẽo.

Chẳng lẽ hắn thật sự không cần nàng nữa rồi? Nàng vô ý nhìn bốn phía, nhìn thấy ánh mắt mọi người hình như đều thông cảm nhìn nàng.

Nàng chỉ cảm thấy cổ họng khô khan, thật lâu mới miễn cưỡng nói được mấy chữ, "Nhị thiếu gia, thiếp..."

Không nghĩ tới Kiều Bách Dung lại trực tiếp cắt ngang lời của nàng, "Nàng còn không trở về phòng đi?"

Thân thể Phương Hàm không nhịn được lung lay, không dám nói cái gì nữa, nhanh chóng cúi đầu , xoay người bước nhanh rời khỏi thư phòng.

(Sau đây là suy nghĩ của KBD, đừng nghĩ oan cho anh tội nghiệp ^^)

Sao nàng lại đến đây?

Khi Kiều Bách Dung nhìn thấy Phương Hàm chạy vào, vẻ mặt ngay lập tức trầm xuống.

Ban nãy hắn rõ ràng đã nói nàng nằm nghỉ thêm chút nữa, tối hôm qua nàng chỉ ngủ có hai canh giờ, lúc này miễn cưỡng chống đỡ cái gì nữa chứ?

Hắn rất không vui, vì vậy nói chuyện cũng sẽ không khách sáo nữa.

Nhưng khi nhìn bộ dáng như bị đã kích của nàng, hắn lại càng tâm phiền ý loạn.

Gần đây, tâm tình Kiều Bách Dung không tốt chút nào.

Từ sau ngày dự gia yến bị buộc kết hôn, hắn liền ý thức được bất luận mình có tình nguyện hay không, thực tế vẫn phải thành thân, nhưng không vì Kiều gia, cũng phải vì mẫu thân đã mất suy nghĩ.

Vả lại hắn hắn lăn lộn trong thương trường, ngày nào chưa thành thân, ngày đó liền có vô số người muốn đưa người vào trong nhà hắn, những năm gần đây hắn đã vô cùng phiền chán rồi.

Nhưng muốn kết hôn với ai cũng là vấn đề lớn.

Có ví dụ của mẫu thân, Kiều Bách Dung tuyệt đối không có khả năng chấp nhận hôn nhân sắp đặt, đặc biệt là hôn nhân gắn liền với quyền lợi.

Hắn yêu cầu không cao, chẳng qua là muốn lấy người tri kỷ, cùng hắn tính tình hòa hợp, mà lại có biện pháp ứng phó với những nữ nhân trong phủ này, khi hắn đem điều kiện này nhìn trái nhìn phải, người phù hợp duy nhất rõ ràng chỉ có Phương Hàn thôi.

Nha đầu kia từ vài năm trước đã đi theo hắn, hai người ở chung cũng rất vui vẻ, nhưng hắn cũng biết rõ, bất luận hắn uy hiếp lợi dụng như thế nào, Kiều gia tuyệt đối không có khả năng đồng ý cho hắn lấy người vợ có xuất thân nha hoàn đâu.

Bởi vậy, Kiều Bách Dung mặc dù thuận lợi chặn được miệng của phụ thân cùng mẹ cả, nhưng tâm tình vẫn có chút phiền muộn, đêm đó trở về phòng liền nhịn không được đem tức khí phát tiết toàn bộ lên người Phương Hàn, cũng làm cho hắn dậy sớm hơn lúc trước, còn nàng lần đầu tiên ngủ dậy muộn.

Khi sáng hôm sau hắn tỉnh dậy đã thấy nữ nhân vẫn ngủ say bên cạnh, nhớ tới hai người đã đồng giường hơn hai năm rồi, hắn lại rất ít khi sáng sớm nhìn thấy gương mặt say ngủ của nàng, có thể thấy được bình thường nàng có bao nhiêu vất vả, đột nhiên có chút đau lòng.

Vì thế trong lòng Kiều Bách Dung càng quyết định, ngoài điều kiện chọn thê (vợ) trước đó ra, còn có điều kiện hạng nhất "Không thể làm cho Phương Hàn chịu ủy khuất".

Mà trừ lần đó ra, hắn cũng bắt đầu giảm bớt công việc cho nàng, không muốn nàng mệt mỏi nữa.

Không nghĩ tới nha đầu kia lại có thể không cảm kích, vẫn như trước liều mạng ôm đồm mọi việc, vừa nghe nói hắn không cho nàng công tác liền lo lắng không thôi, như vừa rồi còn lộ ra bộ dạng giống như con dâu nhỏ vậy, tựa như là bị hắn khi dễ, làm cho hắn hận không thể đem nàng bế lên giường, làm cho nàng ngoại trừ chiếu cố nhu cầu chuyện phòng the với hắn ra, cái gì cũng đừng làm.

"Ông, ông chủ?"

Đại khái là Kiều Bách Dung trừng ánh mắt nhìn ngoài cửa tàn nhẫn quá mức, khi hắn vì tiếng kêu của người khác mà quay lại, phát hiện mọi người trong phòng run sợ nhìn hắn.

"Khụ! Tôi nói ông chủ..." Quản sự quyết tâm khá lớn, do dự mở miệng: "Cho dù Phương Hàm cô nương đã làm sai chuyện gì, ngài hãy nhìn những năm gần đây nàng không có công lao cũng có khổ lao, tha thứ cho nàng đi."

/15

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status