Thư Kiếm Trường An

Chương 540 - Con Gái Của Tô Trường An

/743


Quách Tước đã hôn mê gần sáu tháng.

Mặc dù Tô Trường An mỗi ngày giúp gã vận chuyển sức sống, nhưng gã vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại.

Giờ phút này bỗng nhiên tỉnh lại, mọi người mặc dù kinh ngạc, nhưng thêm nữa là tự đáy lòng cảm thấy phấn chấn.

Lập tức, bọn hắn bỏ xuống công việc trong tay, cùng nhau bước nhanh về phía chỗ ở Quách Tước.

Khi bọn hắn đẩy cửa phòng ra, Quách Tước đã ngồi ở trước bàn, sắc mặt của gã mặc dù có chút trắng bệch, nhưng nhìn bộ dáng cũng đã không còn trở ngại. Mà bên cạnh, Mục Lương Sơn đang cau mày ngồi ở một bên, tựa như đang phiền não mấy thứ gì đó.

Sư thúc ngươi đã tỉnh? Tô Trường An là người đầu tiên đi vào trong phòng, bước nhanh đi tới bên cạnh Quách Tước.

Quách Tước nghe vậy cùng lúc đó quay đầu, gã nhìn thấy mọi người đi tới, tâm tình hiển nhiên cũng không tệ, khóe miệng trồi lên một nụ cười vui vẻ. Rồi sau đó quay đầu nhìn về phía Tô Trường An, vừa cười vừa nói: làm phiền Sở Vương đại nhân tự mình đến thăm ta.

Tô Trường An sững sờ, lúc này mới phản ứng tới đây là lời nói đùa của Quách Tước, cũng không thèm để ý. Trái lại mọi người ở bên cạnh không nhịn được hiểu ý cười cười.

Sư thúc, rốt cuộc ngươi đã đi nơi nào? Bị người phương nào gây trọng thương? Tô Trường An đến bên người Quách Tước, hỏi.

Mọi người lúc đó yên tĩnh trở lại, Quách Tước dù sao cũng là Tinh Vẫn, hơn nữa quen thuộc việc tính thiên cơ, người bình thường muốn tổn thương hắn cũng không dễ dàng, còn nếu như gặp được kẻ địch khó có thể chống lại, Quách Tước cũng có thể dựa vào thuật thiên cơ của mình tránh né.

Bởi vậy, gã bị trọng thương thực sự khiến cho mọi người vô cùng kinh ngạc.

Quách Tước nghe vậy, nụ cười trên mặt vào lúc đó đều tan hết.

Gã trầm mắt xuống, nhìn Tô Trường An một cái, thanh âm trầm thấp nói ra: ta đi Tinh Thần Các...

Hả? Mọi người nghe vậy đều sững sờ.

Tinh Thần Các xưa nay thần bí, mọi người hiểu rõ tối đa đối với nó chính là những Tống Táng giả giống như Thần Chích. Mà Tinh Thần Các cũng từ trước đến nay không nhúng tay vào tranh đấu ở thế gian, rất có xu thế ngoại vật. Bọn hắn thực sự nghĩ không rõ vì sao Quách Tước lại đi đến Tinh Thần Các? Là vì chuyện gì?

Tựa hồ là nhìn ra nghi hoặc của mọi người, Quách Tước lại dừng một chút, cũng không phải gã cố ý đánh mất hứng thú của mọi người, mà gã thực sự không biết nói đến việc này như thế nào.

Gã lo nghĩ, mới vừa hỏi: Trường An, ngươi còn nhớ ở Tây Lương gặp được bé gái thần bí kia không?

Hả? Thần sắc trên mặt Tô Trường An trì trệ, sắc mặt có chút cổ quái mà hỏi: sư thúc nói chính là Tô Chiếu?

Cô bé kia vẫn còn mới mẻ trong ký ức của Tô Trường An, mặc dù sau khi từ biệt ở Tây Lương chưa từng gặp lại nhau.

Thế nhưng lĩnh vực mà cô bé kia gọi ra, ngữ khí thái độ nói chuyện cũng làm cho Tô Trường An không cách nào bỏ qua sự tồn tại của nàng.

Lĩnh vực của hắn là Thất Tinh Thiên Lam, lĩnh vực cô bé kia cũng là Thất Tinh Thiên Lam.

Thất Tinh của hắn là hư ảnh hóa thân một đời Thiên Lam.

Mà Thất Tinh của cô bé lại là đám người Hoa Phi Tạc, Bắc Thông Huyền.

Hơn nữa Tô Trường An mơ hồ ở trên người cô bé kia trông thấy hư ảnh Đế Giang, Phượng Hoàng cũng không khác so với hắn, nàng rõ ràng cũng là Tiên.

Rõ ràng tuổi không lớn lắm, tu vi lại quá đáng sợ.

Muốn nói nàng và mình không có nửa phần quan hệ, bản thân Tô Trường An cũng không tin, thế nhưng hắn thực sự không nhớ rõ hắn quen biết một cái bé gái như vậy.

Nàng là Tiên. Quách Tước nói tiếp.

Ngoại trừ Tô Trường An, mọi người đều giật mình.

Tiên là cái gì? Với tư cách là đám người Thiên Lam bọn hắn đương nhiên rất rõ ràng, tu hành Tiên đạo cần có các loại điều kiện thực sự có thể dùng hai chữ hà khắc để hình dung.

Bọn hắn thật không ngờ cô bé thần bí vội vàng thoáng nhìn ở Tây Lương lại là một Tiên khác.

Nhưng nàng có quan hệ gì với Tinh Thần Các? Cổ Tiễn Quân ở một bên sắc mặt cổ quái mà hỏi.

Cô lần đầu tiên biết được Tô Trường An ở Tây Lương gặp phải một cô bé tên là Tô Chiếu.

Cái tên này làm cho cô cảm thấy có chút kỳ quái, dù sao một lần cùng Tô Trường An nói chuyện phiếm, cô đã đề cập đến tên muốn đặt cho con gái về sau...

Quách Tước quay đầu nhìn Cổ Tiễn Quân, sắc mặt cùng lúc đó trở nên cổ quái.

Nàng là con gái của Trường An.

Lời này vừa ra khỏi miệng, tất cả mọi người đều phải sợ hãi.

Vẻ mặt mọi người nhìn về phía Tô Trường An lập tức trở nên cực kỳ đặc sắc, Cổ Tiễn Quân lại càng nhăn mày lại, trong mắt hình như có sát khí bắt đầu khởi động.

Tô Trường An sau một lúc sững sờ, quá sợ hãi, hắn vội vàng khoát tay nói ra: sư thúc ngươi đang ăn nói bậy bạ mấy thứ gì đó, hay là thân thể vẫn chưa chuyển biến tốt đẹp? Nói xong liền tiến lên một bước, thò tay đều muốn dò xét thương thế của Quách Tước.

Ai ngờ Quách Tước lại dùng một tay gạt tay của Tô Trường An ra, cực kỳ nghiêm túc lặp lại lần nữa: cô bé kia thực sự là con gái của ngươi.

Thần thái Quách Tước nghiêm túc như vậy làm cho ánh mắt mọi người nhìn về phía Tô Trường An lại càng thêm kỳ quái, trong con ngươi Cổ Tiễn Quân lại càng nồng đậm sát khí giống như mây dày không thể tản đi, che giấu sắc thái bên trong.

Lúc cảm nhận được sát ý nào đó như có thực chất, thân thể Tô Trường An run rẩy một hồi, hắn đuổi nói gấp: sư thúc, ta năm nay mới hai mươi, cô bé kia rõ ràng đã mười hai mười ba tuổi, ngươi nói nàng là con gái của ta? Chớ không phải lúc ta bảy tám tuổi đã cùng người sinh ra nàng? Cái này chẳng phải hoang đường?

Lời này vừa ra, sắc mặt mọi người hơi trì hoãn, nếu như Tô Trường An nói, vậy chuyện này sao có thể là sự thực?

Mà ánh mắt của mọi người vào lúc đó cùng chuyển hướng về phía Quách Tước, dường như hy vọng gã giải thích rõ ràng chân tướng việc này, trong mắt Tư Mã Trường Tuyết cùng La Ngọc Nhi lại càng dấy lên rào rạt hỏa diễm, hiển nhiên có chút hứng thú đối với những chuyện thoát khỏi dự liệu của mọi người.

Quách Tước trợn nhìn Tô Trường An, tức giận nói: cô bé kia đương nhiên không phải là lúc ngươi bảy tám tuổi sinh ra đấy, nàng không thuộc về cái thế giới này, nàng đến từ tương lai.

Lời nói của Quách Tước có thể nói là làm mọi người kinh ngạc, họ lập tức sững sờ chấn động, một lúc lâu không có một người phục hồi tinh thần lại.

Bằng không thì ngươi cho rằng trên đời này ở đâu ra Tiên thứ hai? Man hồn Đế Giang, Yêu hồn Phượng Hoàng của nàng đều là đồ vật đến từ trên người ngươi. Quách Tước làm như không thấy đối với sự khiếp sợ của mọi người, gã tiếp tục nói.

Ngươi nói nàng chính là đến từ tương lai? Tô Trường An cẩn thận suy nghĩ một chút tất cả những chuyện về Tô Chiếu, hoàn toàn chính xác như Quách Tước nói, cô bé kia sử dụng chiêu thức, gọi ra sự vật, có bảy tám phần giống với hắn.

Ừ. Quách Tước hung hăng gật đầu.

Người thực sự có thể xuyên qua thời gian? Lúc này Hoa Phi Tạc cũng nhìn ra thần sắc của Quách Tước không giống làm giả, nhưng đối với chuyện xuyên qua thời gian như vậy, y cũng ôm lấy nghi hoặc, dù sao việc này thực sự không thể tưởng tượng được.

Người hiển nhiên không thể, nhưng mà Tiên lại có thể. Quách Tước đáp lại nói. Đương nhiên cái này cũng không phải là một chuyện đơn giản, vì thế, cái giá phải trả của nàng là rất lớn.

Mà cho dù như vậy nàng cũng muốn về tới đây, đó là vì cái gì? Mục Lương Sơn luôn luôn im lặng nghe bọn họ đối thoại chợt lên tiếng hỏi.

Lão thậm chí không xoắn xuýt đến chuyện khó có thể tưởng tượng được là xuyên qua không gian và thời gian là có thật hay không, hoặc có thể nói dưới tầm mắt của lão, chuyện như vậy dường như là có khả năng đấy.

Bởi vì tương lai kia không phải là tương lai mà nàng muốn, cho nên nàng trở về, muốn thay đổi cái tương lai này. Thanh tuyến Quách Tước bình thản nói ra.

Mọi người nghe vậy sắc mặt càng thêm cổ quái, nhưng duy nhất chỉ có Tô Trường An vào lúc đó đầu lông mày nhíu lại thật chặt.

Tương lai kia không phải là tương lai nàng muốn.

Vậy cái tương lai kia lại là cái dạng gì nữa đây?

Chẳng lẽ hắn cùng với đám Chân Thần tính toán rốt cuộc vẫn rơi vào khoảng không?

Đám Tà Thần vẫn tới đúng hạn?

Tô Trường An nghĩ mãi mà không rõ. Bởi vậy hắn nhìn về Quách Tước, muốn gã cởi bỏ nghi hoặc đáy lòng của hắn.

Nhưng Quách Tước lại lắc đầu, nói ra: về tương lai, ta cũng không thể lộ ra cho các ngươi quá nhiều, một khi tiết lộ thiên cơ, thiên đạo bị tổn thương, Thiên Môn mở rộng... Nói đến đây, gã nhìn về phía Tô Trường An.

Đầu lông mày Tô Trường An vào lúc đó nhảy lên, hiển nhiên Quách Tước cũng biết chuyện về Tà Thần. Chẳng qua nghĩ đến cũng đúng, gã dù sao có thể thông qua thiên cơ mơ hồ đoán trước được tương lai, biết được chuyện về Tà Thần như vậy, cũng chẳng phải là việc ngoài ý muốn.

Tô Trường An vào lúc này đã thu hồi việc xoắn xuýt Tô Chiếu đến cùng là con gái của hắn hay không, hắn hỏi: vậy chuyện này có liên quan gì đến việc ngươi đi Tinh Thần Các? Ngươi bị người phương nào gây thương tích?

Tô Chiếu là Tiên, mà Tiên cần đồ vật theo thứ tự là truyền thừa ba tộc Man, Yêu, Nhân, thêm với lực lượng của ngôi sao, cùng Thần tính của Chân Thần. Bốn thứ trước, nếu nàng là con gái của ngươi, nàng đương nhiên có thể kế thừa mấy thứ này, nhưng duy nhất chỉ có Thần tính, thứ kia là vật của Chân Thần, hoàn toàn không có biện pháp truyền thừa, vì vậy ta rất khó hiểu, Thần tính Chân Thần trong cơ thể nàng rốt cuộc là từ đâu mà đến.

Vị Chân Thần kia nếu như sẵn lòng lưu Thần tính lại cho Tô Chiếu, vậy ít nhất nói rõ hắn đứng cùng chiến tuyến với chúng ta, vì vậy ta muốn tìm được hắn...

Quách Tước cau mày nói ra: Thế nhưng ta lợi dụng thiên cơ đo lường tính toán, rốt cuộc tất cả manh mối đều chỉ về Tinh Thần Các.

Vì vậy ngươi đã đến Tinh Thần Các? Tô Trường An hỏi.

Hắn mơ hồ cảm thấy Quách Tước dường như còn có chuyện gì gạt hắn, vì một cái đồng minh hư vô mờ mịt, gã lẻ loi một mình tiến về Tinh Thần Các, nơi mà xưa nay không quá hữu nghị với Thiên Lam viện? Dùng tính cách cẩn thận của Quách Tước, rất khó tưởng tượng gã sẽ làm ra chuyện như vậy.

Quách Tước đối với vẻ nghi hoặc ghi ở trên mặt Tô Trường An lại làm như không thấy, vẻ mặt gã lạnh nhạt phối hợp nói: đúng vậy, nhưng lại không nghĩ bị người Tinh Thần Các phát hiện, mặc dù có thể thoát ra, nhưng vẫn như cũ bị thủ vệ Tinh Thần Các gây thương tích.

Tô Trường An thấy Quách Tước không muốn đề cập nguyên nhân bên trong, cũng không muốn hỏi nhiều.

Hắn cau mày suy nghĩ một chút.

Chúc Âm từng nói, sáu vị Chân Thần, Cư Bỉ đã được thả ra từ bên trong Phong Đô, Oa Hoàng cũng từ Thần Mộ thoát khốn, Thiên Ngô dù chưa hoàn toàn sống lại, nhưng Hạ Hầu Hạo Ngọc không thể nghi ngờ chính là chuyển thế của Thiên Ngô, thêm với Chúc Âm cùng Thụ Hợi, sáu vị Chân Thần chỉ thiếu mỗi Tất Phương.

Mà Tinh Vẫn Ẩn Nguyên cũng từng nói, hai vị Chân Thần đầu thai, một vị chính là Thiên Ngô, người mà lão nhiều đời chịu trách nhiệm quản giáo, cũng chính là Hạ Hầu Hạo Ngọc, một vị khác dưới sự giám thị của Tinh Thần Các.

Như vậy vị Chân Thần trong Tinh Thần Các chính là Tất Phương.

Thế nhưng Tô Trường An nghĩ mãi mà không rõ, đúng như Quách Tước nói, vì sao vị Chân Thần kia lại lưu Thần tính cho Tô Chiếu?

Trong tương lai, hắn rốt cuộc sắm vai nhân vật như thế nào?

Quách Tước không nói, Tô Trường An cũng khó có thể biết được.

Nhưng hắn cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như Quách Tước nói.

Tô... Tô Chiếu kia lúc này đang ở nơi nào? Tô Trường An hỏi, thanh âm có chút ngắt quãng, hắn dù sao cũng chỉ mới ngoài hai mươi tuổi, bỗng nhiên nghe nói mình có một người con gái đã mười hai tuổi đến từ tương lai, khó tránh khỏi có chút hoảng hốt, lên tiếng nói cũng cực kỳ mất tự nhiên.

Không biết. Quách Tước lại lắc đầu, Nhưng chắc nàng đã trên đường tới đây.

/743

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status