Dịch: Tiểu Băng
Tô Trường An trong lòng đa số mọi người chính là một tồn tại như thần linh.
Bỗng nhiên trước mặt ngươi xuất hiện một người, sau đó có người nói cho ngươi biết hắn chính là vị thần linh được sùng kính trong lòng ngươi đó, có thể tưởng tượng một cảm giác giống như ảo giác hiện ra trong lòng mọi người.
Họ đều nghĩ đây chỉ là một người nam tử trẻ tuổi lỗ mãng muốn xông vào Thiên Lam viện, và hắn sắp bị chỉnh, không ngờ sự thật lại hoàn toàn khác hẳn.
Tiểu tử nhà ngươi, giỏi ha, đi một cái là bốn năm liền.” Hầu Như Ý mái tóc trắng xóa tiến lên trước hết, khẽ vỗ vai Tô Trường An, nhìn tưởng như trách móc, nhưng thật ra lại là quan tâm.
Đúng đó Trường An, ngươi không biết đâu, bốn năm nay Thục vương đã tới đây tám lần, Bắc Địa Tấn vương đến mười một lần, cả Tinh Thần Các Các chủ cũng tới ba lượt, nhưng hại khổ chúng ta mà thôi.” La Ngọc Nhi chen lên. Bốn năm trước, cô đã thành hôn với Hoa Phi Tạc, trở nên đoan trang trầm ổn, nhưng cách nói chuyện vẫn tinh quái như cũ.
Ha ha, vậy à? Tô Trường An không khỏi đỏ mặt, xấu hổ gãi đầu, nhìn thấy trong đám người có một bóng dáng xinh đẹp đang im lặng nhìn mình.
Tô Trường An nhìn bóng người kia: Sư tỷ mấy năm nay khỏe không?
Người này chính là Hạ Hầu Túc Ngọc. Cô từng được Ngọc Hành thu làm môn hạ, cũng coi như là đệ tử Thiên Lam.
Ừ, khá tốt.” Cô gật đầu đáp.
Hạ Hầu Túc Ngọc đã không còn nữa cái tính tình sôi động năm xưa, cô cũng trở nên yên tĩnh, trầm ổn, đa phần chỉ lặng lẽ đứng im một góc, chưa từng yêu cầu, cũng không hề lại ảo tưởng cái gì, có lẽ đối với cô, thỉnh thoảng còn được nhìn thấy Tô Trường An đã là một việc tốt lắm rồi.
Tô Trường An không biết nói thêm gì, xấu hổ gãi đầu: Hôm nay là ngày học viện chiêu sinh, hay là mọi người cứ tiếp tục đi, có chuyện gì sau này nói tiếp.” Nói xong hắn lại dừng một chút, nhìn Quách Tước vẫn đứng một bên cười tủm tỉm nói: Quách sư thúc, Trường An lần này trở lại là có chuyện quan trọng, xin người thông báo cho Đằng Xà tiền bối và mấy người Tiễn Quân giúp ta.”
Quách Tước nghe vậy biết là chuyện quan trọng, cũng đã lờ mờ đoán ra là chuyện gì, nhưng không nói thẳng ra chỉ gật đầu: Ừ.”
...
Thiên Lam viện chiêu sinh đúng hạn bắt đầu, đúng hạn chấm dứt.
Dù sao Thiên Lam viện bây giờ, phóng mắt ra khắp cả thiên hạ đoán chừng không có ai dám tới đây quấy rối.
Thiên Lam viện chiêu sinh rất rất khó, chẳng những kiểm tra học thức, bản lĩnh, thiên phú, còn xem xét phẩm tính con người, cái này mới là quan trọng.
Thiên Lam viện với nguyên tắc thà lấy thiếu không lấy ẩu, lần này chỉ nhận vào tám đệ tử, cộng với sáu người ba năm trước tuyển được, tổng cộng có được 14 đệ tử.
Giờ cơm tối, mấy người Tô Trường An ngồi một bàn, đám đệ tử ngồi một bàn.
Đám tiểu bối đối với nhân vật truyền kỳ này đều rất tò mò, nhưng đều sợ không dám tới gần, chỉ dám ở xa mà nhìn.
Song ba người Bạch Phong Dận ỷ đã quen biết, ở chung với Tô Trường An mấy tháng, giữa đám đệ tử khoe khoang tới nước miếng tung bay, khiến ai cũng nhìn họ mà hâm mộ.
Tô Trường An không khỏi lắc đầu, nhưng mặc kệ họ.
Bữa cơm ăn xong, mấy người Tô Trường An vô cùng ăn ý, cùng đi vào sảnh nghị sự.
Đại sảnh hiển nhiên đã được tu sửa, dù không vàng son lộng lẫy, nhưng vẫn rất có khí thế.
Trong đại điện Tô Trường An ngồi trên cùng, bên dưới là Hoa Phi Tạc, La Ngọc Nhi, Quách Tước, Mục Quy Vân, Tư Mã Trường Tuyết và Hạ Hầu Túc Ngọc chia ra hai bên.
Trường An nói đi, lần này trở về rốt cuộc đã có chuyện gì, có liên quan tới đám Tà Thần phải không? Mục Quy Vân là người nóng tính nhất, lên tiếng hỏi trước tiên. Y là con trai của truyền nhân Tinh Vẫn Mục Lương Sơn, là Bắc Đẩu thứ chín, lại còn là trượng phu của Ngọc Hành Tinh Vẫn Tư Mã Trường Tuyết, đương nhiên cũng được coi là người Thiên Lam, xuất hiện ở đây cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Tô Trường An gật đầu.
Phải. Ta được Thương Linh tiền bối báo cho biết, Thiên Môn đã nới lỏng, Đế Quân sắp hàng lâm.”
Mọi người đều biến sắc.
Trải qua nhiều chuyện, họ đều đã biết kế hoạch kia của đám Thiên Nhân, biết được sự cường đại của các Tà Thần, cũng mường tượng được kẻ được bọn họ gọi là Đế Quân Tà Thần kia hẳn là rất rất mạnh, thế nên mặt mũi ai cũng trở nên khó coi.
Đế Quân hàng lâm là chuyện không thể ngăn cản được nữa, chuyện này chúng ta vẫn luôn biết, chỉ là không ngờ nó lại tới nhanh như vậy.” Quách Tước trầm ngâm, tu vi của y hiện giờ là thuộc hàng mạnh nhất ở đây, y lại còn là Thiên Cơ Tinh Vẫn, đối với những chuyện này đương nhiên biết nhiều hơn những người khác.
Y nhìn quanh một vòng, rồi nhìn Tô Trường An: Trường An, ngươi đã về đây, hẳn là đã nghĩ ra cách gì đối phó, nói thử ra xem.”
“Vâng.” Tô Trường An nhẹ gật đầu. “Đúng vậy, Thương Linh tiền bối không chỉ mang tới tin tức Tà Thần, mà còn có tin tức nơi các Chân Thần đang ẩn náu. Họ đang ở trong Thần Mộ.”
Tin tức này quả thực đã làm mọi người rung động. họ đã đi tìm các Chân Thần rất lâu, nhưng mãi vẫn không tìm được, thì ra các Chân Thần này lại núp trong Thần Mộ, hèn gì mãi không thấy.
Trường An, ý của ngươi là? Hoa Phi Tạc cau mày.
Tô Trường An nheo mắt, giọng lạnh hẳn đi: Đế Quân đương nhiên rất mạnh, để phòng ngừa vạn nhất, ta phải hoàn thành Tiên Đạo của mình, các Chân Thần... sẽ là đá kê chân cho ta thành đạo.”
Làm sao mọi người không nghe được ý tứ của Tô Trường An. Họ đều trầm ngâm, rồi đứng dậy: Được! Nếu đã như vậy, vậy để bọn ta thử một lần sức mạnh của các thần linh này đi!
Nhưng mà trừ sáu Chân Thần đang ở trong Thần Mộ, nếu ta nhớ không nhầm, trong người Hồng Loan còn có sáu thành Thần tính của Tất Phương Chân Thần, trong người Hạ Hầu Hạo Ngọc có năm thành Thần tính của Thiên Ngô...” Hoa Phi Tạc lên tiếng.
Tô Trường An gật đầu.
Hồng Loan thì không phải lo, Chiếu Nhi đã lấy được năm thành Thần tính Tất Phương, ta chỉ cần rút ra một thành Thần tính Tất Phương từ trong người cô ấy nữa là đủ mười thành Thần tính Tất Phương, như vậy cũng không tạo nên được tổn thương gì nhiều với cơ thể cô ấy. Còn Hạ Hầu Hạo Ngọc, năm đó người cướp y đi chính là Tà Thần, chúng ta xử lý đám người Thụ Hợi trước, sau đó sẽ cùng người của Đông Đẩu nhất mạch đi tìm đám Tà Thần kia, ta nghĩ vấn đề sẽ không quá lớn.”
Ừ, kế hoạch hiện giờ cũng chỉ đành như thế.” Hoa Phi Tạc cau mày, y vẫn mãi luôn không yên lòng về Hạ Hầu Hạo Ngọc, nhưng Tô Trường An nói không sai, chuyện đã đến nước này thì đành phải chịu, không còn cách nào tốt hơn.
Trường An, ngươi định chừng nào khởi hành? Hầu Như Ý hỏi.
Tô Trường An nghĩ nghĩ.
Tà Thần hàng lâm, việc này đương nhiên là càng nhanh càng tốt, nhưng đám Chân Thần không thể khinh thường, chúng ta không thể vội vàng nghênh địch, phải chuẩn bị thật kĩ lưỡng.”
Quách sư thúc đã báo cho mấy người Tiễn Quân, hẳn là mấy bữa nữa họ đều sẽ tới Trường An, động tĩnh lớn như vậy tất nhiên không thể gạt được những Chân Thần kia, nên chúng ta phải chuẩn bị thật kĩ. À còn một chuyện ta muốn xử lý nó trước...” mắt Tô Trường An sáng lên.
Chuyện gì? Hầu Như Ý nghi ngờ, nhìn vẻ khác lạ trên mặt Tô Trường An, giật mình Chẳng lẽ...”
Phải.” Tô Trường An gật đầu. “Bốn năm nay ta đã đi tìm khắp thiên hạ, đã từng đi tới Tinh Hải, gặp được Ngọc Hành sư thúc tổ, phương pháp kia ta đã biết được, chỉ chờ sư mẫu và Hồng Loan trở về, đến lúc đó Thất Tinh tề tụ, chìa khóa Tinh Hải sẽ nằm trong bàn tay chúng ta.”
Vậy chẳng phải là...” Hoa Phi Tạc run run.
Đúng, đến lúc đó anh linh trở về, Chân Thần nhất định sẽ đền tội! Mắt Tô Trường An thấp thoáng sát cơ.
Đúng dịp kỉ niệm bảy năm Trục Man, tháng mười đông lạnh.
Thánh Nhân Tô Trường An trở về, Tinh Vẫn tam tộc như bị tác động, đua nhau chạy tới Trường An.
Đã sắp tới thời điểm chúng sinh và Thiên Nhân đại chiến.
Tô Trường An trong lòng đa số mọi người chính là một tồn tại như thần linh.
Bỗng nhiên trước mặt ngươi xuất hiện một người, sau đó có người nói cho ngươi biết hắn chính là vị thần linh được sùng kính trong lòng ngươi đó, có thể tưởng tượng một cảm giác giống như ảo giác hiện ra trong lòng mọi người.
Họ đều nghĩ đây chỉ là một người nam tử trẻ tuổi lỗ mãng muốn xông vào Thiên Lam viện, và hắn sắp bị chỉnh, không ngờ sự thật lại hoàn toàn khác hẳn.
Tiểu tử nhà ngươi, giỏi ha, đi một cái là bốn năm liền.” Hầu Như Ý mái tóc trắng xóa tiến lên trước hết, khẽ vỗ vai Tô Trường An, nhìn tưởng như trách móc, nhưng thật ra lại là quan tâm.
Đúng đó Trường An, ngươi không biết đâu, bốn năm nay Thục vương đã tới đây tám lần, Bắc Địa Tấn vương đến mười một lần, cả Tinh Thần Các Các chủ cũng tới ba lượt, nhưng hại khổ chúng ta mà thôi.” La Ngọc Nhi chen lên. Bốn năm trước, cô đã thành hôn với Hoa Phi Tạc, trở nên đoan trang trầm ổn, nhưng cách nói chuyện vẫn tinh quái như cũ.
Ha ha, vậy à? Tô Trường An không khỏi đỏ mặt, xấu hổ gãi đầu, nhìn thấy trong đám người có một bóng dáng xinh đẹp đang im lặng nhìn mình.
Tô Trường An nhìn bóng người kia: Sư tỷ mấy năm nay khỏe không?
Người này chính là Hạ Hầu Túc Ngọc. Cô từng được Ngọc Hành thu làm môn hạ, cũng coi như là đệ tử Thiên Lam.
Ừ, khá tốt.” Cô gật đầu đáp.
Hạ Hầu Túc Ngọc đã không còn nữa cái tính tình sôi động năm xưa, cô cũng trở nên yên tĩnh, trầm ổn, đa phần chỉ lặng lẽ đứng im một góc, chưa từng yêu cầu, cũng không hề lại ảo tưởng cái gì, có lẽ đối với cô, thỉnh thoảng còn được nhìn thấy Tô Trường An đã là một việc tốt lắm rồi.
Tô Trường An không biết nói thêm gì, xấu hổ gãi đầu: Hôm nay là ngày học viện chiêu sinh, hay là mọi người cứ tiếp tục đi, có chuyện gì sau này nói tiếp.” Nói xong hắn lại dừng một chút, nhìn Quách Tước vẫn đứng một bên cười tủm tỉm nói: Quách sư thúc, Trường An lần này trở lại là có chuyện quan trọng, xin người thông báo cho Đằng Xà tiền bối và mấy người Tiễn Quân giúp ta.”
Quách Tước nghe vậy biết là chuyện quan trọng, cũng đã lờ mờ đoán ra là chuyện gì, nhưng không nói thẳng ra chỉ gật đầu: Ừ.”
...
Thiên Lam viện chiêu sinh đúng hạn bắt đầu, đúng hạn chấm dứt.
Dù sao Thiên Lam viện bây giờ, phóng mắt ra khắp cả thiên hạ đoán chừng không có ai dám tới đây quấy rối.
Thiên Lam viện chiêu sinh rất rất khó, chẳng những kiểm tra học thức, bản lĩnh, thiên phú, còn xem xét phẩm tính con người, cái này mới là quan trọng.
Thiên Lam viện với nguyên tắc thà lấy thiếu không lấy ẩu, lần này chỉ nhận vào tám đệ tử, cộng với sáu người ba năm trước tuyển được, tổng cộng có được 14 đệ tử.
Giờ cơm tối, mấy người Tô Trường An ngồi một bàn, đám đệ tử ngồi một bàn.
Đám tiểu bối đối với nhân vật truyền kỳ này đều rất tò mò, nhưng đều sợ không dám tới gần, chỉ dám ở xa mà nhìn.
Song ba người Bạch Phong Dận ỷ đã quen biết, ở chung với Tô Trường An mấy tháng, giữa đám đệ tử khoe khoang tới nước miếng tung bay, khiến ai cũng nhìn họ mà hâm mộ.
Tô Trường An không khỏi lắc đầu, nhưng mặc kệ họ.
Bữa cơm ăn xong, mấy người Tô Trường An vô cùng ăn ý, cùng đi vào sảnh nghị sự.
Đại sảnh hiển nhiên đã được tu sửa, dù không vàng son lộng lẫy, nhưng vẫn rất có khí thế.
Trong đại điện Tô Trường An ngồi trên cùng, bên dưới là Hoa Phi Tạc, La Ngọc Nhi, Quách Tước, Mục Quy Vân, Tư Mã Trường Tuyết và Hạ Hầu Túc Ngọc chia ra hai bên.
Trường An nói đi, lần này trở về rốt cuộc đã có chuyện gì, có liên quan tới đám Tà Thần phải không? Mục Quy Vân là người nóng tính nhất, lên tiếng hỏi trước tiên. Y là con trai của truyền nhân Tinh Vẫn Mục Lương Sơn, là Bắc Đẩu thứ chín, lại còn là trượng phu của Ngọc Hành Tinh Vẫn Tư Mã Trường Tuyết, đương nhiên cũng được coi là người Thiên Lam, xuất hiện ở đây cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Tô Trường An gật đầu.
Phải. Ta được Thương Linh tiền bối báo cho biết, Thiên Môn đã nới lỏng, Đế Quân sắp hàng lâm.”
Mọi người đều biến sắc.
Trải qua nhiều chuyện, họ đều đã biết kế hoạch kia của đám Thiên Nhân, biết được sự cường đại của các Tà Thần, cũng mường tượng được kẻ được bọn họ gọi là Đế Quân Tà Thần kia hẳn là rất rất mạnh, thế nên mặt mũi ai cũng trở nên khó coi.
Đế Quân hàng lâm là chuyện không thể ngăn cản được nữa, chuyện này chúng ta vẫn luôn biết, chỉ là không ngờ nó lại tới nhanh như vậy.” Quách Tước trầm ngâm, tu vi của y hiện giờ là thuộc hàng mạnh nhất ở đây, y lại còn là Thiên Cơ Tinh Vẫn, đối với những chuyện này đương nhiên biết nhiều hơn những người khác.
Y nhìn quanh một vòng, rồi nhìn Tô Trường An: Trường An, ngươi đã về đây, hẳn là đã nghĩ ra cách gì đối phó, nói thử ra xem.”
“Vâng.” Tô Trường An nhẹ gật đầu. “Đúng vậy, Thương Linh tiền bối không chỉ mang tới tin tức Tà Thần, mà còn có tin tức nơi các Chân Thần đang ẩn náu. Họ đang ở trong Thần Mộ.”
Tin tức này quả thực đã làm mọi người rung động. họ đã đi tìm các Chân Thần rất lâu, nhưng mãi vẫn không tìm được, thì ra các Chân Thần này lại núp trong Thần Mộ, hèn gì mãi không thấy.
Trường An, ý của ngươi là? Hoa Phi Tạc cau mày.
Tô Trường An nheo mắt, giọng lạnh hẳn đi: Đế Quân đương nhiên rất mạnh, để phòng ngừa vạn nhất, ta phải hoàn thành Tiên Đạo của mình, các Chân Thần... sẽ là đá kê chân cho ta thành đạo.”
Làm sao mọi người không nghe được ý tứ của Tô Trường An. Họ đều trầm ngâm, rồi đứng dậy: Được! Nếu đã như vậy, vậy để bọn ta thử một lần sức mạnh của các thần linh này đi!
Nhưng mà trừ sáu Chân Thần đang ở trong Thần Mộ, nếu ta nhớ không nhầm, trong người Hồng Loan còn có sáu thành Thần tính của Tất Phương Chân Thần, trong người Hạ Hầu Hạo Ngọc có năm thành Thần tính của Thiên Ngô...” Hoa Phi Tạc lên tiếng.
Tô Trường An gật đầu.
Hồng Loan thì không phải lo, Chiếu Nhi đã lấy được năm thành Thần tính Tất Phương, ta chỉ cần rút ra một thành Thần tính Tất Phương từ trong người cô ấy nữa là đủ mười thành Thần tính Tất Phương, như vậy cũng không tạo nên được tổn thương gì nhiều với cơ thể cô ấy. Còn Hạ Hầu Hạo Ngọc, năm đó người cướp y đi chính là Tà Thần, chúng ta xử lý đám người Thụ Hợi trước, sau đó sẽ cùng người của Đông Đẩu nhất mạch đi tìm đám Tà Thần kia, ta nghĩ vấn đề sẽ không quá lớn.”
Ừ, kế hoạch hiện giờ cũng chỉ đành như thế.” Hoa Phi Tạc cau mày, y vẫn mãi luôn không yên lòng về Hạ Hầu Hạo Ngọc, nhưng Tô Trường An nói không sai, chuyện đã đến nước này thì đành phải chịu, không còn cách nào tốt hơn.
Trường An, ngươi định chừng nào khởi hành? Hầu Như Ý hỏi.
Tô Trường An nghĩ nghĩ.
Tà Thần hàng lâm, việc này đương nhiên là càng nhanh càng tốt, nhưng đám Chân Thần không thể khinh thường, chúng ta không thể vội vàng nghênh địch, phải chuẩn bị thật kĩ lưỡng.”
Quách sư thúc đã báo cho mấy người Tiễn Quân, hẳn là mấy bữa nữa họ đều sẽ tới Trường An, động tĩnh lớn như vậy tất nhiên không thể gạt được những Chân Thần kia, nên chúng ta phải chuẩn bị thật kĩ. À còn một chuyện ta muốn xử lý nó trước...” mắt Tô Trường An sáng lên.
Chuyện gì? Hầu Như Ý nghi ngờ, nhìn vẻ khác lạ trên mặt Tô Trường An, giật mình Chẳng lẽ...”
Phải.” Tô Trường An gật đầu. “Bốn năm nay ta đã đi tìm khắp thiên hạ, đã từng đi tới Tinh Hải, gặp được Ngọc Hành sư thúc tổ, phương pháp kia ta đã biết được, chỉ chờ sư mẫu và Hồng Loan trở về, đến lúc đó Thất Tinh tề tụ, chìa khóa Tinh Hải sẽ nằm trong bàn tay chúng ta.”
Vậy chẳng phải là...” Hoa Phi Tạc run run.
Đúng, đến lúc đó anh linh trở về, Chân Thần nhất định sẽ đền tội! Mắt Tô Trường An thấp thoáng sát cơ.
Đúng dịp kỉ niệm bảy năm Trục Man, tháng mười đông lạnh.
Thánh Nhân Tô Trường An trở về, Tinh Vẫn tam tộc như bị tác động, đua nhau chạy tới Trường An.
Đã sắp tới thời điểm chúng sinh và Thiên Nhân đại chiến.
/743
|