Thứ Nữ Công Lược

Chương 128: Xử lý (Hạ)

/755


Từ trong phòng thái phu nhân đi ra, Thập Nhất Nương cùng Tam phu nhân đang ra cửa:” Tam tẩu, chuyện Vãn Hương, ta muốn thương lượng với ngài một chút!”

Tam phu nhân chính là chờ Thập Nhất Nương nói chuyện này. Cười nói:” Không biết Tứ đệ muội có chủ ý gì?” Thập Nhất Nương cười nói: “Tam tẩu nói có đạo lý. Chuyện này nếu ầm ĩ đến trước mặt nương, thì ngài là quản gia cũng mất mặt, nàng nguyên là người đắc ý trước mặt đại tỷ ta, cũng giống nhau khiến cho người ta chê cười. Tam tẩu là quản gia, nàng phá hư quy củ trong nhà, không phạt sẽ không khiến kẻ dưới phục tùng, nếu là phạt mạnh mẽ quá, chỉ sợ lại có người nhiều chuyện nói linh tinh như ‘khi dễ Vãn Hương không ai’, ngược lại phá hư hiền danh của Tam tẩu. Ta chính là lo lắng đi lo lắng lại, cảm thấy Tam tẩu khó xử, không biết làm như thế nào cho phải, cho nên mới đến thương lượng cùng Tam tẩu. Xem có biện pháp gì đem việc này làm thỏa đáng hay không. Tam tẩu cũng biết, nương luôn luôn khoan hậu, có tin đồn gì truyền ra sẽ không tốt lắm!”

Tam phu nhân nghe cười lạnh trong lòng.

Cái này mà gọi là đến cầu tình, rõ ràng là đến uy hiếp!

Nhưng nàng nghĩ đi nghĩ lại đến đức tính của Vãn Hương — cho dù là buông tha lúc này đây, chậm chạp sẽ sớm có lần tiếp theo. Nàng tựa tiếu phi tiếu nhìn Thập Nhất Nương: “Nếu là Tứ đệ muội vì nàng cầu tình, ta ít nhất cũng phải nể mặt mũi. Bất quá, ta thấy nếu cứ như vậy quên đi, thì giống Tứ đệ muội nói, về sau như thế nào phục chúng. Ta xem như vậy đi, công việc của nàng ta vẫn giữ như trước, phạt ba tháng tiền tháng. Tứ đệ muội cảm thấy như thế nào?”

Thập Nhất Nương nhẹ nhàng thở ra.

Xem bộ dáng, chuyện này coi như qua!

Nàng cười nói:” Đa tạ Tam tẩu. Ta sẽ giáo huấn nghiêm khắc nàng. Sáng mai sai nàng đi giải thích cho ngài.”

” Giải thích thì không cần!” Tam phu nhân đáy mắt hiện lên một tia khinh thường,” Bảo nàng làm việc tốt là được!”

Thập Nhất Nương cười nói:” Nàng chịu giáo huấn như vậy, về sau nhất định làm việc tốt.”

Hai người đứng ở nơi đó hàn huyên vài câu.

Có tiểu nha hoàn từ hành lang uốn khúc đối diện nhanh như chớp chạy qua.

Thập Nhất Nương sửng sốt.

Hình như là tiểu nha hoàn vừa rồi tìm Ngụy Tử!

Nàng hoảng thần một chút, Tam phu nhân đã cười nói:”…… Miễn cho tam gia trở về không thấy người. Ta trở về trước.”

Thập Nhất Nương cười cùng Tam phu nhân chia tay.

Hổ Phách không khỏi buồn bả:” Cũng không biết Vãn Hương có biết phu nhân khó xử không? Vì nàng phải cầu người như vậy!”

” Lòng người luôn là rắn nuốt voi.” Thập Nhất Nương lạnh nhạt nói,” Nàng ở trước mắt đại tỷ trước mặt quen đắc thế. Ta có đối với nàng như vậy, chỉ sợ cũng khó như ý của nàng.”

Hổ Phách thấy Thập Nhất Nương hưng trí không cao, cười khuyên nhủ:” Ngài dù sao cũng còn có chúng ta!”

Thập Nhất Nương cười rộ lên, hỏi Vạn Nhị Hiển:” Nghe nói năm nay mười sáu tuổi, làm việc thực thông minh!”

Hổ Phách gật đầu:” So với Vạn Đại Hiển thông minh hơn nhiều, gặp người liền kêu ‘tỷ tỷ’.”

Hai người nói xong tiến sân.

Có tiểu nha hoàn đến đón.

Thập Nhất Nương hỏi:” Hầu Gia đã trở lại sao?”

” Hầu Gia còn không có trở về!” Tiểu nha hoàn vội tiếp nhận đèn lồng trong tay Hổ Phách ở phía trước dẫn đường.

Lúc này còn không có trở về?

Thập Nhất Nương không khỏi ngẩng đầu nhìn liếc mắt tuyết bay đầy trời một cái.

Vào nhà, nhóm nha hoàn đã được tin, sôi nổi tiến lên hầu hạ.

Thập Nhất Nương hỏi Phương Khê:” Văn di nương bên kia đã phái người đi nói!”

” Đi rồi.” Phương Khê nói,” Ta đi báo tín.”

Thập Nhất Nương cho Song Ngọc đi truyền lời Vãn Hương:”…… Sáng mai liền đi cấp Tam phu nhân bồi tội. Phạt ba tháng tiền tháng, vẫn như trước ở phòng bếp nội viện làm việc.”

Song Ngọc trả lời mà đi.

Tân Cúc mang theo Thu Vũ cùng Nhạn Dung hầu hạ nàng rửa ráy, nói đến Kiều Liên Phòng:”…… Hôm nay chỉ ăn bát cháo.”

Thập Nhất Nương nghĩ đến ngày hôm qua Đào mama nói với mình “Hầu Gia ở chỗ Văn di nương nơi đó quá đêm”.

Mình cũng biết, huống chi là Kiều Liên Phòng cùng Văn di nương trụ trước sau trong viện.

Lại nói tiếp, chỗ nàng trụ thật sự là không tốt.

Phía trước là Văn di nương, mặt sau là Tần di nương…… Nhìn thấy Từ Lệnh Nghi ra ra vào vào, phỏng chừng trong lòng càng khó chịu.

Nàng không khỏi bật cười: “Yên tâm đi. Đợi qua hai ngày nàng liền tốt ngay.”

Tân Cúc là tiểu cô nương chưa chồng, đương nhiên không biết chút ảo diệu trong đó, kêu lên:” Ta cảm thấy nàng không bị đói.”

Mùa đông lớn, bên ngoài gió lạnh vút qua tứ phương, trong phòng ấm áp như mùa xuân, lại dùng thùng tắm bằng gỗ tùng thả hoa tươi tắm, thiên đường nhân gian bất quá là như thế.

Thập Nhất Nương thích ý nhắm mắt lại, cùng Tân Cúc nhàn thoại:” Xem bộ dáng nàng ăn điểm tâm!”

“Ngài như thế nào biết ?” Tân Cúc kinh ngạc nói: “Ta vẫn là hôm nay nghe Tiểu bản đắng nói .”

Lại không phải thật sự muốn chết, ai bỏ được đói chính mình?

“Tiểu bản đắng?” Thập Nhất Nương cười nói, “Tiểu nha hoàn trong phòng Kiều di nương?”

“Không phải.” Tân Cúc nói,” Là cháu gái lữ mama phòng bếp nhỏ của đông viện. Lấy khối oa ti đường ăn, ta nhìn thấy kỳ quái, oa ti đường này hai lượng bạc một bao, nàng từ đâu có? Liền dọa nàng một chút, nàng cái gì cũng đều nói!”

Thập Nhất Nương cười to. Mở to mắt nằm ở bên thùng gỗn:” Tiểu bản đắng có bao nhiêu lớn? Nói cái gì?”

“Bảy tuổi.” Tân Cúc thần sắc có chút nhăn nhó,” Ta nói trong phòng đánh mất một bao oa ti đường. Hỏi có phải nàng trộm hay không. Nàng sợ tới mức khóc lên, nói là Tú Duyên trong phòng Kiều di nương cho. Ta lại hỏi nàng, Tú Duyên vì cái gì phải đưa đường cho nàng ăn. Nàng nói Tú Duyên cho nãi nãi của nàng, làm túc đậu cao cùng đậu phụ cao. Ta nghĩ nửa ngày. Ngài đối với người ngoài vốn khoan hậu, phòng bếp nhỏ đông viện kia vốn là vì thuận tiện cho vài vị di nương mà dựng. Đừng nói là vài vị di nương muốn ăn chút điểm tâm . Chính là chúng ta nha hoàn, bà tử này nọ muốn ăn, cũng không có đạo lý không làm. Tú Duyên kia chuẩn bị oa ti đường quý như vậy làm gì? Vừa lúc Lữ bà tử nghe được đứa nhỏ khóc ra xem, nên mọi thứ đều hiểu được– nguyên lai Kiều di nương vẫn nói đồ ăn không hợp vị, cho Lữ bà tử giúp đỡ làm điểm tâm.

Còn nói sợ ngài biết nói nàng yếu ớt, cố ý dặn bảo Lữ bà tử ai cũng không cần nói.” Nói xong, tức giận nói,”Lữ bà tử kia cũng vậy, cũng không nhìn xem trong phòng này là ai quản gia, thế nhưng bảo nàng không nói liền thật sự không nói.”

Thập Nhất Nương cười nói:” Ngươi đem nàng giáo huấn một chút?”

” Vậy thì thật không có!” Tân Cúc có chút nhụt chí nói,” Ta không biết ngài là ý tứ gì, cho nên liền nhẫn xuống!”

Thập Nhất Nương gật đầu.

Nàng bên này có cái phòng bếp nhỏ, chuyên quản chuyện của nàng, đông viện có cái phòng bếp nhỏ, chuyên quản chuyện của ba vị di nương. Có đôi khi nha hoàn, bà tử nghĩ muốn đốt cái nước ấm gội đầu linh tinh, hoặc là làm điểm tâm ăn , không dám đến phòng bếp nhỏ của nàng, liền đi phòng bếp nhỏ đông viện, Thập Nhất Nương cũng cũng không ngăn đón. Xem bộ dáng, Kiều Liên Phòng là chui vào chỗ trống này.

Nàng đứng dậy mặc y phục, tùy tiện búi tóc, cho Tân Cúc đi kêu Hổ Phách tiến vào, sau đó đem chuyện phòng bếp nhỏ giúp đỡ Kiều di nương làm điểm tâm nói cho nàng:”······ phòng bếp nhỏ đông viện hẳn là có tiểu nha hoàn làm việc đi? Nếu có thể dùng thì dùng, nếu không thể dùng, liền thay người của chúng ta. Ta muốn biết động tĩnh bên kia.”

Hổ Phách nghe sắc mặt khẽ biến:” Phu nhân yên tâm! Chuyện này hai ngày liền làm thỏa đáng.”

Thập Nhất Nương gật đầu, lại khen ngợi Tân Cúc:” Ít nhiều nhờ ngươi cẩn thận. Bằng không chuyện này thật đúng là sơ sót.”

Tân Cúc sắc mặt đỏ hồng, liên tục xua tay:” Không phải, không phải, ta cũng là trong lúc vô tình phát hiện.”

Đang nói, có tiểu nha hoàn tiến vào bẩm:” Hầu Gia đã trở lại!”

“Hướng đến đây, hay vẫn là đông viện?”

Tiểu nha hoàn thanh âm thấp đi xuống:” Đi đông viện······”

Vậy tốt. Không cần trang điểm một lần nữa.

Thập Nhất Nương thở dài nhẹ nhõm một hơi, cho Hổ Phách Tân Cúc đi nghỉ ngơi.

Ngày hôm sau sáng sớm kêu Đào mama đến, đem việc Tam phu nhân muốn cho Từ Tự Cần cùng Từ Tự Dụ đổi nha hoàn nói cho nàng:”······ dựa theo quy củ của phủ, có phải hẳn là thay đổi hay không?”

Đào mama tính toán, nói:” Theo đạo lý, hẳn là phải thả ra đi.”

Trong lòng Thập Nhất Nương luôn có chút không nỡ. Vẫn phân phó Đào mama:” Chuyện ngoại viện chúng ta biết không nhiều lắm, vẫn là hỏi thăm cho thật tốt?” Còn cùng nàng thương lượng cho Từ Tự Dụ đổi nha hoàn, “Cần tìm mấy cái thành thật tin cậy!”

Đào mama liền đáp ứng.

Tần di nương cùng Văn di nương tới vấn an.

Cùng bình thường giống nhau, Văn di nương nhanh mắt lập tức phát hiện Thập Nhất Nương đeo đinh tai tử kinh hoa vàng ròng mới tinh, sau đó tán dương thổi phồng một phen.

Thập Nhất Nương cười ứng phó vài câu với nàng, lưu Tần di nương nói chuyện.

Đây là chuyện cho tới bây giờ chưa có.

Tần di nương thần sắc có vài phần sợ hãi.

Thập Nhất Nương cho nha hoàn bưng ghế con cấp nàng, sau đó nói chuyện cấp Từ Tự Dụ đổi nha hoàn. Tần di nương rất là kinh ngạc.

“…… Dụ ca là trưởng tử trong phòng chúng ta, về sau còn muốn làm gương cho đệ đệ. Lại trụ ngoại viện, chúng ta biết không nhiều lắm. Nhưng không thể để cho người ta phá hư.” Thập Nhất Nương nói,” Cố tình Tam phu nhân nhắc tới, thái phu nhân đã đáp ứng. Ta chưa kịp vì chuyện nha hoàn đau đầu. Ngươi cũng nhìn xem đi, nhìn xem có người nào thành thật an phận hay không, đến lúc đó đưa đến bên người Dụ ca hầu hạ.”

Nàng nói một lúc lâu, Tần di nương mới phục hồi tinh thần lại, vẻ mặt cảm kích nói:” Thái phu nhân lo lắng thập phần chu đáo. Ta chính là người ngu dốt, không biết người nào, chuyện nha hoàn, thật sự là giúp không được.” Nói xong, lo sợ bất an,” Không thể vì phu nhân phân ưu……”

Dù sao đã muốn so chiêu!

Thập Nhất Nương cười cùng nàng nói vài câu, liền cho Tần di nương lui xuống.

Nàng tuy đối với ba vị di nương không có địch ý gì, nhưng ai dám đam bảo ba vị di nương liền đối với nàng không có ý tưởng gì đâu!

Thập Nhất Nương lập tức kêu Hổ Phách đến:” Lập tức phái người nhìn chằm chằm Tần di nương cho ta, xem nàng mấy ngày nay đều cùng người nào lui tới?”

Người hầu hạ bên người đứa con tâm can bảo bối phải thay đổi, nàng không tin tưởng Tần di nương không có hành động gì……

Hổ Phách trả lời mà đi.

Được tin tức lại khiến cho Thập Nhất Nương trầm mặc thật lâu — Tần di nương phái gã sai vặt đưa một phong thư cho Nhị phu nhân ở Biệt viện Tây Sơn.

“Làm sao bây giờ?” Hổ Phách lo lắng hỏi Thập Nhất Nương .

“Tự nhiên là lấy tịnh chế động.” Thập Nhất Nương hơi cười nói,” Tần di nương bất quá là viết phong thư cấp Nhị phu nhân. Chẳng lẽ chúng ta liền nhảy ra nói Nhị phu nhân nhúng tay vào chuyện Nhị thiếu gia hay sao?”

Hổ Phách gật đầu, lộ ra biểu tình dứt khoát:” Chúng ta cho người ta nhìn chằm chằm Tây Sơn bên kia .”

Thật sự là trẻ nhỏ dễ dạy.

Thập Nhất Nương nhìn Hổ Phách, lộ ra vừa lòng tươi cười đến.

Từ Lệnh Nghi đã trở lại.

Thập Nhất Nương ra nghênh đón.

Hắn thần sắc bình tĩnh, nhìn không ra cùng bình thường có cái gì bất đồng.

Thập Nhất Nương cười đem Từ Lệnh Nghi nghênh đến Lâm Song đại kháng gian phía tây ngồi xuống, thân thủ mang trà đi qua.

“Hầu Gia hôm nay không cần tuần thành sao?”

Ý tứ là hỏi hắn chuyên lương thực đều xử lý xong rồi sao?

Từ Lệnh Nghi “Ân” Một tiếng, cũng không nói nhiều, dùng nắp chén trà nhẹ nhàng phất mấy lá trà ở trong chung trà, nói:” Nương nói gì không?”

Hắn mỗi ngày sáng sớm liền vào triều sớm, chỉ tại buổi tối mới đi cấp thái phu nhân vấn an.

“Nghe nói ngài phải tuần thành, đau lòng ngài vất vả.” Thập Nhất Nương biết Từ Lệnh Nghi lo lắng mẫu thân, đem tình huống buổi tối ngày đó nói cùng Từ Lệnh Nghi, cố ý nói chuyện Tam phu nhân phải cho Từ Tự Cần cùng Từ Tự Dụ đổi nha hoàn. Đương nhiên, cũng đem chuyện mình phải tuyển nha hoàn thành thật an phận cho Từ Tự Dụ, sau khi nha hoàn tuyển tốt lắm còn muốn cấp thái phu nhân quá mắt linh tinh cũng thực uyển chuyển nói cho Từ Lệnh Nghi.

Từ Lệnh Nghi nghe lâm vào trầm tư: “Muốn đổi nha hoàn?”


/755

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status