Edit: voi còi
Hạ lão phu nhân lại lườm bà ta liếc mắt một cái, nói: “Con cũng đừng cao hứng quá sớm, ta xem nhị nha đầu này cũng không phải là cái kẻ dễ bắt nạt. Đợi chuyện này qua đi, nếu như nàng bị tuyển, vậy tất nhiên là vô cùng tốt. Nếu là không bị tuyển, ngày sau thế nào cũng không đắn đo ở trong tay con. Con chính là xem các nàng lại không thuận mắt, mấy ngày này cũng phải nhẫn nhẫn, đừng không có việc gì tìm việc đi trêu chọc các nàng.”
Lí thị chỉ phải thưa dạ ứng vài câu.
Hạ Liên mặt ngoài nhàn tĩnh ngồi ở một bên nghe, trong lòng kì thực âm thầm vui mừng. Chuyện này nàng cũng biết đến. Mấy ngày trước đây trong cung truyền đến tin tức, nói là muốn thay Tĩnh vương thế tử Bách Lí Dung Cẩn chọn lựa người có bát tự xứng đôi thành thân xung hỉ, hoàng hậu hạ chỉ quan viên từ ngũ phẩm trở lên muốn báo ngày sinh tháng đẻ của nữ nhi có độ tuổi vừa đủ ít nhất một người tiến cung.
Bách Lí Dung Cẩn là đứa bé sinh non, nhiều bệnh tật, thân thể gầy yếu, ăn bao nhiêu dược liệu quý báu cũng không thấy tốt lên. Bây giờ đã hai mươi tuổi vẫn chưa lập gia đình thân.
Nghe nói nửa năm qua thân mình hắn càng ngày càng suy yếu. Tĩnh vương phi gấp đến độ không còn cách nào khác, mới nghĩ ra biện pháp cho con đón dâu xung hỉ.
Tuy rằng Bách Lí Dung Cẩn này thân là Tĩnh vương thế tử, thân phận tôn quý. Nhưng từ xưa đến nay phàm là vốn sinh ra đã kém cỏi phần lớn đều sống không quá hai mươi tuổi. Những phu nhân quan lớn này có người nào nguyện ý đem đích nữ chính mình gả cho một người bệnh sắp chết. Mà chức quan thấp hoặc là nữ nhi nhà thương nhân, Tĩnh vương phi lại cảm thấy không xứng với con của chính mình.
Bởi vậy, muốn cưới không chịu gả, muốn gả lại không chịu cưới. Tĩnh vương phi đành phải cầu đến tỷ tỷ ruột thịt của bà, cũng chính là đương kim hoàng hậu nương nương.
Tất nhiên Hoàng hậu là đau lòng thân muội muội của mình cùng cháu ngoại trai, cùng hoàng thượng cầu ân điển, hạ chỉ để những quan viên từ ngũ phẩm trở lên ít nhất muốn báo lên ngày sinh tháng đẻ của nữ nhi vừa độ tuổi tiến cung tham tuyển.
Trùng hợp Hạ phủ chỉ có tuổi của Hạ Liên thích hợp, Lí thị là trăm ngàn lần không đồng ý nữ nhi của mình bị tuyển, gả cho ma ốm Tĩnh vương thế tử kia. Sốt ruột mấy ngày mới nghĩ ra kế thay mận đổi đào, đem ngày sinh tháng đẻ của Hạ Thính Ngưng có tuổi xấp xỉ báo tiến cung, để nàng thay thế Hạ Liên đi tham tuyển.
Hạ Liên cuối cùng chính tai nghe được tổ mẫu đáp ứng yêu cầu của mẫu thân, không cho nàng đi tham tuyển. Mặt mày đều có vui sướng, cuối cùng thoát khỏi khả năng gả cho ma ốm. Về phần Hạ Thính Ngưng kia, chỉ có thể nói mệnh nàng
không tốt. Nhưng mà có thể có cơ hội vì chính mình chắn họa, coi như là phúc phận của nàng.
Hạ Dung ở một bên nghe xong cũng âm thầm ở trong lòng cao hứng: Tĩnh vương thế tử kia bệnh lợi hại như vậy, Hạ Thính Ngưng muốn thật sự là bị lựa chọn gả đi qua, chỉ sợ nếu không bao lâu phải thủ tiết. Ông trời phù hộ, tốt nhất thật sự để nàng ta bị lựa chọn. Ai bảo nàng một cái thứ nữ nhưng lại sinh mỹ mạo được như vậy, chưa chừng ngày sau sẽ cùng nàng thưởng hôn phu. Hiện nay có một cái cơ hội tốt như vậy trừ bỏ nàng ta, có thể nào không cho nàng tâm động.
Bên này viện, Hạ Thính Ngưng còn không biết chính mình đã bị người theo dõi, cùng mẫu thân cùng đệ đệ cùng nhau trở lại Lê viện, vừa vặn nhanh đến thời gian dùng bữa.
Nàng liền tự mình đi đến phòng bếp, tính toán tự tay làm vài món ăn, cho mẫu thân cùng đệ đệ điều dưỡng thân thể.
Cẩn thận nhìn xem nguyên liệu nấu ăn hôm nay đưa tới, trong lòng có tính toán. Trước chọn một con cá trích màu mỡ, chặt
Hạ lão phu nhân lại lườm bà ta liếc mắt một cái, nói: “Con cũng đừng cao hứng quá sớm, ta xem nhị nha đầu này cũng không phải là cái kẻ dễ bắt nạt. Đợi chuyện này qua đi, nếu như nàng bị tuyển, vậy tất nhiên là vô cùng tốt. Nếu là không bị tuyển, ngày sau thế nào cũng không đắn đo ở trong tay con. Con chính là xem các nàng lại không thuận mắt, mấy ngày này cũng phải nhẫn nhẫn, đừng không có việc gì tìm việc đi trêu chọc các nàng.”
Lí thị chỉ phải thưa dạ ứng vài câu.
Hạ Liên mặt ngoài nhàn tĩnh ngồi ở một bên nghe, trong lòng kì thực âm thầm vui mừng. Chuyện này nàng cũng biết đến. Mấy ngày trước đây trong cung truyền đến tin tức, nói là muốn thay Tĩnh vương thế tử Bách Lí Dung Cẩn chọn lựa người có bát tự xứng đôi thành thân xung hỉ, hoàng hậu hạ chỉ quan viên từ ngũ phẩm trở lên muốn báo ngày sinh tháng đẻ của nữ nhi có độ tuổi vừa đủ ít nhất một người tiến cung.
Bách Lí Dung Cẩn là đứa bé sinh non, nhiều bệnh tật, thân thể gầy yếu, ăn bao nhiêu dược liệu quý báu cũng không thấy tốt lên. Bây giờ đã hai mươi tuổi vẫn chưa lập gia đình thân.
Nghe nói nửa năm qua thân mình hắn càng ngày càng suy yếu. Tĩnh vương phi gấp đến độ không còn cách nào khác, mới nghĩ ra biện pháp cho con đón dâu xung hỉ.
Tuy rằng Bách Lí Dung Cẩn này thân là Tĩnh vương thế tử, thân phận tôn quý. Nhưng từ xưa đến nay phàm là vốn sinh ra đã kém cỏi phần lớn đều sống không quá hai mươi tuổi. Những phu nhân quan lớn này có người nào nguyện ý đem đích nữ chính mình gả cho một người bệnh sắp chết. Mà chức quan thấp hoặc là nữ nhi nhà thương nhân, Tĩnh vương phi lại cảm thấy không xứng với con của chính mình.
Bởi vậy, muốn cưới không chịu gả, muốn gả lại không chịu cưới. Tĩnh vương phi đành phải cầu đến tỷ tỷ ruột thịt của bà, cũng chính là đương kim hoàng hậu nương nương.
Tất nhiên Hoàng hậu là đau lòng thân muội muội của mình cùng cháu ngoại trai, cùng hoàng thượng cầu ân điển, hạ chỉ để những quan viên từ ngũ phẩm trở lên ít nhất muốn báo lên ngày sinh tháng đẻ của nữ nhi vừa độ tuổi tiến cung tham tuyển.
Trùng hợp Hạ phủ chỉ có tuổi của Hạ Liên thích hợp, Lí thị là trăm ngàn lần không đồng ý nữ nhi của mình bị tuyển, gả cho ma ốm Tĩnh vương thế tử kia. Sốt ruột mấy ngày mới nghĩ ra kế thay mận đổi đào, đem ngày sinh tháng đẻ của Hạ Thính Ngưng có tuổi xấp xỉ báo tiến cung, để nàng thay thế Hạ Liên đi tham tuyển.
Hạ Liên cuối cùng chính tai nghe được tổ mẫu đáp ứng yêu cầu của mẫu thân, không cho nàng đi tham tuyển. Mặt mày đều có vui sướng, cuối cùng thoát khỏi khả năng gả cho ma ốm. Về phần Hạ Thính Ngưng kia, chỉ có thể nói mệnh nàng
không tốt. Nhưng mà có thể có cơ hội vì chính mình chắn họa, coi như là phúc phận của nàng.
Hạ Dung ở một bên nghe xong cũng âm thầm ở trong lòng cao hứng: Tĩnh vương thế tử kia bệnh lợi hại như vậy, Hạ Thính Ngưng muốn thật sự là bị lựa chọn gả đi qua, chỉ sợ nếu không bao lâu phải thủ tiết. Ông trời phù hộ, tốt nhất thật sự để nàng ta bị lựa chọn. Ai bảo nàng một cái thứ nữ nhưng lại sinh mỹ mạo được như vậy, chưa chừng ngày sau sẽ cùng nàng thưởng hôn phu. Hiện nay có một cái cơ hội tốt như vậy trừ bỏ nàng ta, có thể nào không cho nàng tâm động.
Bên này viện, Hạ Thính Ngưng còn không biết chính mình đã bị người theo dõi, cùng mẫu thân cùng đệ đệ cùng nhau trở lại Lê viện, vừa vặn nhanh đến thời gian dùng bữa.
Nàng liền tự mình đi đến phòng bếp, tính toán tự tay làm vài món ăn, cho mẫu thân cùng đệ đệ điều dưỡng thân thể.
Cẩn thận nhìn xem nguyên liệu nấu ăn hôm nay đưa tới, trong lòng có tính toán. Trước chọn một con cá trích màu mỡ, chặt
/156
|