Editor: Huynhnhu142
Bên trong phòng khách Tử Trúc Hiên, Vân Thiên Vũ đang một thân Du Nhiên(tự nhiên) dùng đồ ăn sáng, vừa ăn vừa nghe bên tai Họa Mi hưng phấn bẩm báo chuyện buổi chiều hôm qua đến chuyện đã xảy ra hôm nay, càng nói càng hưng phấn.
Tiểu thư, Nhị tiểu thư lần này mặt mũi ném sạch sẻ, hiện tại cả kinh thành mọi người nói nàng ta là xà hạt mỹ nhân, nhìn nàng ta sau này còn giả bộ cái gì, giả bộ người ta cũng sẽ không tin tưởng nàng.
Họa Mi mặt mày bắt cười, không nói ra được vui vẻ, bất quá nói xong lời cuối cùng, nàng nhớ tới trước tiểu thư cùng Tiêu Dạ Thần nói nhỏ chuyện, chẳng lẽ đây hết thảy đều là tiểu thư nhà mình an bài, nàng cho Tiêu Dạ Thần hai ngàn lượng ngân phiếu nhưng thật ra là cho người nhà Hải Đường, để cho bọn họ rời khỏi kinh thành.
Họa Mi suy nghĩ, mặt mày tràn đầy sùng bái: Tiểu thư, ngươi thật lợi hại.
Vân Thiên Vũ từu chối cho ý kiến nhíu mày, vừa ăn vừa nghĩ tới tâm tư của mình, ngày mai sẽ là ngày Huyền Thiên phòng đấu giá bán đấu giá, nàng muốn đi đấu giá Tẩy Tủy Đan, nhưng là trên người một lượng bạc cũng không có, làm sao bây giờ? Bằng không hôm nay trước đi Ly thân vương phủ đi một chuyến, nhìn có thể hay không từ trên người Tiêu Cửu Uyên lấy chút tiền ra ngoài.
Vân Thiên Vũ đang suy nghĩ, đột nhiên nghe được ngoài cửa viện, vang lên tiếng thét chói tai điên cuồng.
A a a, Vân Thiên Vũ, ngươi tiện nhân, ngươi lăn ra ngoài cho ta, có phải hay không ngươi, có phải hay không ngươi chỉ điểm người đi làm chuyện này.
Vân Thiên Vũ vừa đúng lúc ăn đồ ăn sáng xong, chậm rãi đứng dậy, ưu nhã đi tới khách sãnh trước cửa trên thềm đá, vừa đúng thấy Vân Thiên Tuyết giống như người điên mang theo một đống người vọt tới Tiểu Hoa sảnh trước cửa.
Lúc này Vân Thiên Tuyết hoàn toàn khác với thường ngày xinh đẹp ôn uyển, mà giống như dã thú điên cuồng muốn ăn thịt người, tóc xốc xếch, quần áo xốc xếch, nhất là trên mặt mặt mũi dử tợn đến đáng sợ, một đôi mắt một mảnh máu đỏ, nàng cắn răng nghiến lợi giận nhìn chằm chằm Vân Thiên Vũ, thét lên chất vấn.
Vân Thiên Vũ, có phải hay không ngươi, có phải hay không ngươi chỉ điểm huynh trưởng Hải Đường, để cho hắn ở ngoài cửa Vĩnh Ninh Hậu phủ bại hoại thanh danh của ta? Là ngươi, nhất định là ngươi.
Vân Thiên Tuyết tuy là bị chọc giận điên lên, nhưng mà vân còn lý trí để có thể phân biệt ra sở dĩ thanh danh của mình rơi xuống đất, rõ ràng là có người ở sau lưng làm, không có gì bất ngờ xảy ra này người sau lưng thao tác hết thảy, chính là Vân Thiên Vũ.
Ta muốn giết ngươi.
Vân Thiên Tuyết thét chói tai, điên cuồng giương lên tay, một đạo màu Cam Linh khí chăm chú ở trên tay của nàng.
Mặc dù chỉ là Cam Linh đỉnh, nhưng Vân Thiên Vũ đã cảm nhận được linh khí uy áp đập vào mặt, phảng phất giữa thiên địa đột nhiên trầm xuống, làm cho nàng có một loại cảm giác không thở nổi, thì ra đây chính là linh lực a, so với võ công tầm thường, lợi hại hơn nhiều lắm.
Thấy Vân Thiên Tuyết sử dụng linh lực, Vân Thiên Vũ thay đổi ý niệm nhất định phải đến Huyền Thiên phòng đấu giá mua được Tẩy Tủy Đan.
Nàng đang suy nghĩ, Vân Thiên Tuyết linh lực đã tập kích tràn ngập trời đất, đồng thời kèm theo linh lực đến còn có một bàn tay.
Hỏa Linh Chưởng.
Một chưởng lớn hướng Vân Thiên Vũ tấn công đến, Vân Thiên Vũ lập tức tỉnh thần, thân hình vừa động liền muốn lui ra, ai biết phía sau nàng Họa Mi, mắt thấy Vân Thiên Tuyết muốn giết tiểu thư nhà mình, thân thể một xông vọt tới.
Vân Thiên Vũ mặt liền biến sắc, tay duỗi một cái vội vàng kéo Họa Mi, cấp tốc hướng một bên vọt tới.
Oanh một tiếng vang, một chưởng đánh xuống, chỗ lúc trước Vân Thiên Vũ cùng Họa Mi đứng, bị đánh ra một hố sâu.
Vân Thiên Tuyết mắt thấy một chưởng không có đánh tới Vân Thiên Vũ, sắc mặt càng thêm khó coi, một chưởng thất bại, một chưởng nữa lại công kích tới đây.
Vân Thiên Vũ sắc mặt trầm xuống, xoay mình mở miệng: Vân Thiên Tuyết, ngươi thật coi ta dễ khi dễ sao?
Nàng vừa nói vừa lấy trong tay áo vải ra một bình thuốc, bình thuốc chạm một tiếng bể, một trận mùi thơm u đạm tràn ngập ra ngoài.
Bên trong phòng khách Tử Trúc Hiên, Vân Thiên Vũ đang một thân Du Nhiên(tự nhiên) dùng đồ ăn sáng, vừa ăn vừa nghe bên tai Họa Mi hưng phấn bẩm báo chuyện buổi chiều hôm qua đến chuyện đã xảy ra hôm nay, càng nói càng hưng phấn.
Tiểu thư, Nhị tiểu thư lần này mặt mũi ném sạch sẻ, hiện tại cả kinh thành mọi người nói nàng ta là xà hạt mỹ nhân, nhìn nàng ta sau này còn giả bộ cái gì, giả bộ người ta cũng sẽ không tin tưởng nàng.
Họa Mi mặt mày bắt cười, không nói ra được vui vẻ, bất quá nói xong lời cuối cùng, nàng nhớ tới trước tiểu thư cùng Tiêu Dạ Thần nói nhỏ chuyện, chẳng lẽ đây hết thảy đều là tiểu thư nhà mình an bài, nàng cho Tiêu Dạ Thần hai ngàn lượng ngân phiếu nhưng thật ra là cho người nhà Hải Đường, để cho bọn họ rời khỏi kinh thành.
Họa Mi suy nghĩ, mặt mày tràn đầy sùng bái: Tiểu thư, ngươi thật lợi hại.
Vân Thiên Vũ từu chối cho ý kiến nhíu mày, vừa ăn vừa nghĩ tới tâm tư của mình, ngày mai sẽ là ngày Huyền Thiên phòng đấu giá bán đấu giá, nàng muốn đi đấu giá Tẩy Tủy Đan, nhưng là trên người một lượng bạc cũng không có, làm sao bây giờ? Bằng không hôm nay trước đi Ly thân vương phủ đi một chuyến, nhìn có thể hay không từ trên người Tiêu Cửu Uyên lấy chút tiền ra ngoài.
Vân Thiên Vũ đang suy nghĩ, đột nhiên nghe được ngoài cửa viện, vang lên tiếng thét chói tai điên cuồng.
A a a, Vân Thiên Vũ, ngươi tiện nhân, ngươi lăn ra ngoài cho ta, có phải hay không ngươi, có phải hay không ngươi chỉ điểm người đi làm chuyện này.
Vân Thiên Vũ vừa đúng lúc ăn đồ ăn sáng xong, chậm rãi đứng dậy, ưu nhã đi tới khách sãnh trước cửa trên thềm đá, vừa đúng thấy Vân Thiên Tuyết giống như người điên mang theo một đống người vọt tới Tiểu Hoa sảnh trước cửa.
Lúc này Vân Thiên Tuyết hoàn toàn khác với thường ngày xinh đẹp ôn uyển, mà giống như dã thú điên cuồng muốn ăn thịt người, tóc xốc xếch, quần áo xốc xếch, nhất là trên mặt mặt mũi dử tợn đến đáng sợ, một đôi mắt một mảnh máu đỏ, nàng cắn răng nghiến lợi giận nhìn chằm chằm Vân Thiên Vũ, thét lên chất vấn.
Vân Thiên Vũ, có phải hay không ngươi, có phải hay không ngươi chỉ điểm huynh trưởng Hải Đường, để cho hắn ở ngoài cửa Vĩnh Ninh Hậu phủ bại hoại thanh danh của ta? Là ngươi, nhất định là ngươi.
Vân Thiên Tuyết tuy là bị chọc giận điên lên, nhưng mà vân còn lý trí để có thể phân biệt ra sở dĩ thanh danh của mình rơi xuống đất, rõ ràng là có người ở sau lưng làm, không có gì bất ngờ xảy ra này người sau lưng thao tác hết thảy, chính là Vân Thiên Vũ.
Ta muốn giết ngươi.
Vân Thiên Tuyết thét chói tai, điên cuồng giương lên tay, một đạo màu Cam Linh khí chăm chú ở trên tay của nàng.
Mặc dù chỉ là Cam Linh đỉnh, nhưng Vân Thiên Vũ đã cảm nhận được linh khí uy áp đập vào mặt, phảng phất giữa thiên địa đột nhiên trầm xuống, làm cho nàng có một loại cảm giác không thở nổi, thì ra đây chính là linh lực a, so với võ công tầm thường, lợi hại hơn nhiều lắm.
Thấy Vân Thiên Tuyết sử dụng linh lực, Vân Thiên Vũ thay đổi ý niệm nhất định phải đến Huyền Thiên phòng đấu giá mua được Tẩy Tủy Đan.
Nàng đang suy nghĩ, Vân Thiên Tuyết linh lực đã tập kích tràn ngập trời đất, đồng thời kèm theo linh lực đến còn có một bàn tay.
Hỏa Linh Chưởng.
Một chưởng lớn hướng Vân Thiên Vũ tấn công đến, Vân Thiên Vũ lập tức tỉnh thần, thân hình vừa động liền muốn lui ra, ai biết phía sau nàng Họa Mi, mắt thấy Vân Thiên Tuyết muốn giết tiểu thư nhà mình, thân thể một xông vọt tới.
Vân Thiên Vũ mặt liền biến sắc, tay duỗi một cái vội vàng kéo Họa Mi, cấp tốc hướng một bên vọt tới.
Oanh một tiếng vang, một chưởng đánh xuống, chỗ lúc trước Vân Thiên Vũ cùng Họa Mi đứng, bị đánh ra một hố sâu.
Vân Thiên Tuyết mắt thấy một chưởng không có đánh tới Vân Thiên Vũ, sắc mặt càng thêm khó coi, một chưởng thất bại, một chưởng nữa lại công kích tới đây.
Vân Thiên Vũ sắc mặt trầm xuống, xoay mình mở miệng: Vân Thiên Tuyết, ngươi thật coi ta dễ khi dễ sao?
Nàng vừa nói vừa lấy trong tay áo vải ra một bình thuốc, bình thuốc chạm một tiếng bể, một trận mùi thơm u đạm tràn ngập ra ngoài.
/1395
|