Những người này mắt thấy đám người Tiêu Cửu Uyên và Phượng Vô Nhai bị thương, cho nên thừa thắng xông lên, liên thủ đánh ra linh lực mạnh mẽ.
Đám người Lạc Li ở ngoài sắc mặt hơi thay đổi, nếu như Tiêu Cửu Uyên chết ở chỗ này, người của gia tộc nhất định sẽ không bỏ qua cho gã, cho nên thân hình gã vừa động muốn ra tay.
Nhưng Tiêu Cửu Uyên đang ở giữa không trung đột nhiên khoát tay, mạnh mẽ hét lớn lên: Phệ Ma tháp, giáng.
Một bảo tháp tỏa kim quang nhanh chóng biến lớn, cuối cùng bao bọc năm người bọn họ vào trong tháp, người có linh lực mạnh lúc trước tấn công bọn họ đang đánh vào Phệ Ma tháp.
Tiếng ầm ầm vang không ngừng, linh lực đánh liên tục vào thân tháp, thân tháp phóng ra một đạo linh quang.
Những người linh lực kia đều bị đánh ngược trở về, cuối cùng lại đánh bay những người tấn công đám người Tiêu Cửu Uyên và Vân Thiên Vũ ra ngoài mấy thước.
Mọi người té ngã trên mặt đất, miệng có máu tràn ra.
Bên trong Phệ Ma tháp, mọi người thở phào nhẹ nhõm, Vân Thiên Vũ nhanh chóng lấy ra đan dược điều trị nội thương ở bên trong Phượng Linh giới, sau đó chia cho mọi người.
Mọi người sau khi ăn đan dược vào, ngồi xếp bằng vận linh lực trị thương.
Ngoài tháp, mọi người đều nhìn nhau, bọn họ nhìn tòa tháp cao vút trong mây trước mặt, sắc mặt mọi người đều khó coi, đồng thời trong mắt lóe lên tia tham lam, không có gì bất ngờ xảy ra thì tòa tháp này cũng là vật được lấy ra từ kho báu Bạch Vân.
Mấy thứ này thật đúng là lợi hại, những linh khí này đến tột cùng là thánh giai linh khí, hay là thần giai linh khí đây, thật sự rất lợi hại.
Nhưng mấy người kia trốn vào trong linh khí, bọn họ nhất thời cũng không có biện pháp đối phó với mấy người đó.
Những người ở ngoài tháp kêu lên: Có giỏi thì ra ngoài đi, đừng làm rùa đen rút đầu nữa.
Đúng đó, các ngươi trốn ở bên trong, chúng ta cũng sẽ không đi, chúng ta cũng muốn nhìn xem ai kiên trì hơn ai.
Bên trong Phệ Ma tháp, mọi người cũng không để ý tới những người này, bọn họ đều đang ngồi xếp bằng vận linh lực trị thương.
Đúng lúc này, trên người Tiêu Cửu Uyên truyền đến một tiếng động.
Hắn lại đột phá, mà theo tiếng vang này, lại có tiếng vang khác vang lên.
Trong tháp Cổ Dao và người tên là Mã Tiểu Lăng, kinh ngạc nhìn người ngồi xếp bằng vẫn không nhúc nhích.
Lúc này, ba người bọn họ lại đột phá tu vi linh lực, đây có phải rất nghịch thiên rồi hay không?
Vậy bây giờ Viêm Thiên là cửu tinh linh tướng, sau khi đột phá chính là cấp bậc linh vương rồi, Ma Ảnh là bát tinh linh tướng. Về phần Bùi Khê dường như đã đột phá lên hai cấp, bọn họ có thể nghe được hai tiếng đột phá.
Vân Thiên Vũ quả thật là đột phá liên tiếp hai cấp, hiện tại nàng là tu vi thất tinh linh sĩ.
Không ngờ ở dưới sức ép nặng như vậy lại có thể đột phá, chuyện này thật sự quá tốt rồi.
Trong lòng Vân Thiên Vũ rất vui vẻ, nàng thở ra một hơi, sau đó đứng dậy từ cửa tháp nhìn ra bên ngoài.
Người ở phía ngoài vẫn đang hét to.
Vân Thiên Vũ cười lạnh một tiếng sau đó đột nhiên mở miệng nói: Nếu bọn họ đã quấn lấy chúng ta không buông, vậy thì chúng ta từ từ chơi đùa với bọn họ vậy.
Nàng vừa dứt lời, nhanh chóng nhìn ngũ linh thú nói: Kế tiếp chính là lúc ngũ linh thú các ngươi tấn công.
Ngũ linh thú lập tức lên tiếng đáp lại.
Vân Thiên Vũ lại nói tiếp: Các ngươi liên tục đánh bất ngờ, nhớ kỹ, ra tay phải nhanh và chuẩn, hơn nữa một khi đi ra ngoài thì phải lùi về phía sau Phệ Ma tháp chờ cơ hội. Nếu như bọn họ có cảnh giác thì đừng ra tay, đợi đến khi bọn họ không cảnh giác lại ra tay.
“Vâng.”
Ngũ linh thú lên tiếng đáp lại, vô cùng hưng phấn, chuyện này rất thú vị nha.
Sau đó ngũ linh thú bắt đầu đánh lén những người đó, ngoài tháp thỉnh thoảng truyền đến tiếng kêu thảm thiết.
Tất cả mọi người nhìn chằm chằm tòa tháp, căn bản không chú ý tới ngũ linh thú sẽ đánh lén bọn họ, cho nên rất nhanh đã có người bị thương.
Đám người Lạc Li ở ngoài sắc mặt hơi thay đổi, nếu như Tiêu Cửu Uyên chết ở chỗ này, người của gia tộc nhất định sẽ không bỏ qua cho gã, cho nên thân hình gã vừa động muốn ra tay.
Nhưng Tiêu Cửu Uyên đang ở giữa không trung đột nhiên khoát tay, mạnh mẽ hét lớn lên: Phệ Ma tháp, giáng.
Một bảo tháp tỏa kim quang nhanh chóng biến lớn, cuối cùng bao bọc năm người bọn họ vào trong tháp, người có linh lực mạnh lúc trước tấn công bọn họ đang đánh vào Phệ Ma tháp.
Tiếng ầm ầm vang không ngừng, linh lực đánh liên tục vào thân tháp, thân tháp phóng ra một đạo linh quang.
Những người linh lực kia đều bị đánh ngược trở về, cuối cùng lại đánh bay những người tấn công đám người Tiêu Cửu Uyên và Vân Thiên Vũ ra ngoài mấy thước.
Mọi người té ngã trên mặt đất, miệng có máu tràn ra.
Bên trong Phệ Ma tháp, mọi người thở phào nhẹ nhõm, Vân Thiên Vũ nhanh chóng lấy ra đan dược điều trị nội thương ở bên trong Phượng Linh giới, sau đó chia cho mọi người.
Mọi người sau khi ăn đan dược vào, ngồi xếp bằng vận linh lực trị thương.
Ngoài tháp, mọi người đều nhìn nhau, bọn họ nhìn tòa tháp cao vút trong mây trước mặt, sắc mặt mọi người đều khó coi, đồng thời trong mắt lóe lên tia tham lam, không có gì bất ngờ xảy ra thì tòa tháp này cũng là vật được lấy ra từ kho báu Bạch Vân.
Mấy thứ này thật đúng là lợi hại, những linh khí này đến tột cùng là thánh giai linh khí, hay là thần giai linh khí đây, thật sự rất lợi hại.
Nhưng mấy người kia trốn vào trong linh khí, bọn họ nhất thời cũng không có biện pháp đối phó với mấy người đó.
Những người ở ngoài tháp kêu lên: Có giỏi thì ra ngoài đi, đừng làm rùa đen rút đầu nữa.
Đúng đó, các ngươi trốn ở bên trong, chúng ta cũng sẽ không đi, chúng ta cũng muốn nhìn xem ai kiên trì hơn ai.
Bên trong Phệ Ma tháp, mọi người cũng không để ý tới những người này, bọn họ đều đang ngồi xếp bằng vận linh lực trị thương.
Đúng lúc này, trên người Tiêu Cửu Uyên truyền đến một tiếng động.
Hắn lại đột phá, mà theo tiếng vang này, lại có tiếng vang khác vang lên.
Trong tháp Cổ Dao và người tên là Mã Tiểu Lăng, kinh ngạc nhìn người ngồi xếp bằng vẫn không nhúc nhích.
Lúc này, ba người bọn họ lại đột phá tu vi linh lực, đây có phải rất nghịch thiên rồi hay không?
Vậy bây giờ Viêm Thiên là cửu tinh linh tướng, sau khi đột phá chính là cấp bậc linh vương rồi, Ma Ảnh là bát tinh linh tướng. Về phần Bùi Khê dường như đã đột phá lên hai cấp, bọn họ có thể nghe được hai tiếng đột phá.
Vân Thiên Vũ quả thật là đột phá liên tiếp hai cấp, hiện tại nàng là tu vi thất tinh linh sĩ.
Không ngờ ở dưới sức ép nặng như vậy lại có thể đột phá, chuyện này thật sự quá tốt rồi.
Trong lòng Vân Thiên Vũ rất vui vẻ, nàng thở ra một hơi, sau đó đứng dậy từ cửa tháp nhìn ra bên ngoài.
Người ở phía ngoài vẫn đang hét to.
Vân Thiên Vũ cười lạnh một tiếng sau đó đột nhiên mở miệng nói: Nếu bọn họ đã quấn lấy chúng ta không buông, vậy thì chúng ta từ từ chơi đùa với bọn họ vậy.
Nàng vừa dứt lời, nhanh chóng nhìn ngũ linh thú nói: Kế tiếp chính là lúc ngũ linh thú các ngươi tấn công.
Ngũ linh thú lập tức lên tiếng đáp lại.
Vân Thiên Vũ lại nói tiếp: Các ngươi liên tục đánh bất ngờ, nhớ kỹ, ra tay phải nhanh và chuẩn, hơn nữa một khi đi ra ngoài thì phải lùi về phía sau Phệ Ma tháp chờ cơ hội. Nếu như bọn họ có cảnh giác thì đừng ra tay, đợi đến khi bọn họ không cảnh giác lại ra tay.
“Vâng.”
Ngũ linh thú lên tiếng đáp lại, vô cùng hưng phấn, chuyện này rất thú vị nha.
Sau đó ngũ linh thú bắt đầu đánh lén những người đó, ngoài tháp thỉnh thoảng truyền đến tiếng kêu thảm thiết.
Tất cả mọi người nhìn chằm chằm tòa tháp, căn bản không chú ý tới ngũ linh thú sẽ đánh lén bọn họ, cho nên rất nhanh đã có người bị thương.
/1395
|