Có người nhanh chóng tìm được vị trí của Băng Hà thất châu, có người chuẩn bị phá trận.
Người cầm đầu Phù Vân cung vung tay lên, một thuộc hạ trưởng lão nhanh chóng vung tay một đạo linh lực bay về phía Băng Hà châu.
Băng Hà châu rung chuyển kịch liệt, băng trên Băng Hà nhanh chóng vỡ vụn.
Linh trận sư của Phù Vân cung nhanh chóng phá giải trận pháp ở trên.
Nơi này có người đang phá trận, mặt khác ở bên trong, Băng Hà thất quỷ thẹn quá hóa giận, có người thân hình vừa động phóng ra từ trong tường băng đang nứt, lắc mình chạy tới chỗ người tấn công Băng Hà châu.
Băng Hà châu rung chuyển dữ dội, sau đó từ từ chìm xuống, dường như lại muốn dính liền lại.
Người của Phù Vân cung nhanh chóng nói: Mọi người không nên chỉ đứng xem náo nhiệt, lập tức lên đi, bằng không sẽ xôi hỏng bỏng không đấy.
Người này vừa nói xong, vài bóng người đi thẳng đến hai ba tên Băng Hà lão quỷ kia.
Trong chớp mắt bên ngoài Băng Hà đánh thành một mớ hỗn loạn, mà trên Băng Hà, người của Phù Vân cung đang phá vỡ Băng Hà thất châu, có người phá trận, có người đối phó với Băng Hà thất quỷ.
Trong lúc nhất thời, cả Băng Hà Cốc tựa hồ cũng rung chuyển, tiếng chém giết vang lên không ngừng, cho đến khi từng khúc trận pháp trên sông gãy đi, cuối cùng ầm một tiếng vang lên, trận pháp được phá giải.
Người của Phù Vân cung chợt phóng vào. Một đám người ở phía sau cũng bay vào.
Bên trong, Băng Hà thất quỷ mang mấy thủ hạ ra nghênh chiến.
Mấy người Băng Hà thất quỷ vô cùng xấu, hơn nữa mỗi người tu vi linh lực rất cao, cơ bản tất cả đều là linh giả cấp bậc linh hoàng.
Chỉ là lần này trong số người tiến vào Băng Hà Cốc cũng có mấy người là cấp bậc linh hoàng, cho nên bên trong Băng Hà Cốc nhanh chóng đánh thành một mớ hỗn độn.
Tiếng nổ ầm ầm vang lên, cảnh trí xinh đẹp bên trong Băng Hà Cốc chớp mắt bị hủy diệt một mảng lớn.
Băng Hà thất quỷ nhìn thấy tất cả trước mặt thì hét lớn lên, điên cuồng tấn công người khác.
Cảnh tượng một mớ hỗn loạn, rất nhanh liền có người bị thương.
Đám người Tiêu Cửu Uyên và Vân Thiên Vũ núp trong đám người, không ra tay đối phó với Băng Hà thất quỷ, cũng không đối phó với người của Phù Vân cung. Bọn họ chỉ là núp trong đó, dùng linh thức đi điều tra, nhìn xem chỗ nào có linh khí dày đặc nhất, bởi vì chỗ đó cũng có thể sẽ có thiên địa dị hỏa.
Thiên địa dị hỏa, tuy rằng là dị hỏa, nhưng linh tính bên trong thì dày đặc hơn những chỗ khác.
Vân Thiên Vũ sau khi dò xét, phát hiện ra nhiều chỗ linh lực tương đối dày đặc, nàng liền ghi nhớ vị trí.
Phía trước Băng Hà thất quỷ bị người vây khốn, có người vội vã bay vào bên trong Băng Hà Cốc.
Thất quỷ mắt thấy có người lao vào nơi mà bản thân đã vất vả tạo nên thì hét lớn như người điên đối chiến với người khác, nhưng bởi vì nóng lòng, cho nên ngược lại phản tác dụng, rất nhanh liền bị người của Phù Vân cung đánh trọng thương.
Trong đó hai người đã bị giết, còn lại hai người bị trọng thương, ba người khác mắt thấy không ổn liền lắc mình bỏ trốn.
Mặc dù đã chạy đi xa nhưng ở đây vẫn nghe được tiếng kêu tê tâm liệt phế của bọn họ: Phù Vân cung, ta và các ngươi thề không đội trời chung, hôm nay ghi thù ngày khác tất báo, các ngươi chờ đó cho ta.
Người của Phù Vân cung cười lạnh, không thèm quan tâm đến ba lão quỷ đã chạy đi kia, thất ma còn không sợ, huống chi là tam ma.
Người của Phù Vân cung nhanh chóng giết chết hai lão quỷ bị thương nặng.
Sau đó có người đã lắc mình phóng vào trong Băng Hà Cốc.
Phía sau người cầm đầu của Phù Vân cung đột nhiên trầm giọng nói với người đã đi vào bên trong: Các vị muốn đoạt bảo bối trong bảo khố, Phù Vân cung ta không ngăn cản, nhưng thứ Phù Vân cung ta đã muốn thì tốt nhất các vị không nên nhúng tay vào, nếu không chớ trách người của Phù Vân cung ta không nói tình cảm.
Sau khi gã nói xong, mọi người xung quanh bắt đầu bàn tán.
Sau đó rất nhiều người tức giận, người của Phù Vân cung này thật đúng là vô liêm sỉ, lúc trước rõ ràng bọn họ nói cùng nhau liên thủ phá trận pháp trên sông, sau đó mọi người bằng bản lĩnh của mình mà giành bảo bối, bây giờ lại nói bọn họ muốn gì đó, người khác không thể động vào. Phì, ai thèm để ý đến bọn họ chứ.
Người cầm đầu Phù Vân cung vung tay lên, một thuộc hạ trưởng lão nhanh chóng vung tay một đạo linh lực bay về phía Băng Hà châu.
Băng Hà châu rung chuyển kịch liệt, băng trên Băng Hà nhanh chóng vỡ vụn.
Linh trận sư của Phù Vân cung nhanh chóng phá giải trận pháp ở trên.
Nơi này có người đang phá trận, mặt khác ở bên trong, Băng Hà thất quỷ thẹn quá hóa giận, có người thân hình vừa động phóng ra từ trong tường băng đang nứt, lắc mình chạy tới chỗ người tấn công Băng Hà châu.
Băng Hà châu rung chuyển dữ dội, sau đó từ từ chìm xuống, dường như lại muốn dính liền lại.
Người của Phù Vân cung nhanh chóng nói: Mọi người không nên chỉ đứng xem náo nhiệt, lập tức lên đi, bằng không sẽ xôi hỏng bỏng không đấy.
Người này vừa nói xong, vài bóng người đi thẳng đến hai ba tên Băng Hà lão quỷ kia.
Trong chớp mắt bên ngoài Băng Hà đánh thành một mớ hỗn loạn, mà trên Băng Hà, người của Phù Vân cung đang phá vỡ Băng Hà thất châu, có người phá trận, có người đối phó với Băng Hà thất quỷ.
Trong lúc nhất thời, cả Băng Hà Cốc tựa hồ cũng rung chuyển, tiếng chém giết vang lên không ngừng, cho đến khi từng khúc trận pháp trên sông gãy đi, cuối cùng ầm một tiếng vang lên, trận pháp được phá giải.
Người của Phù Vân cung chợt phóng vào. Một đám người ở phía sau cũng bay vào.
Bên trong, Băng Hà thất quỷ mang mấy thủ hạ ra nghênh chiến.
Mấy người Băng Hà thất quỷ vô cùng xấu, hơn nữa mỗi người tu vi linh lực rất cao, cơ bản tất cả đều là linh giả cấp bậc linh hoàng.
Chỉ là lần này trong số người tiến vào Băng Hà Cốc cũng có mấy người là cấp bậc linh hoàng, cho nên bên trong Băng Hà Cốc nhanh chóng đánh thành một mớ hỗn độn.
Tiếng nổ ầm ầm vang lên, cảnh trí xinh đẹp bên trong Băng Hà Cốc chớp mắt bị hủy diệt một mảng lớn.
Băng Hà thất quỷ nhìn thấy tất cả trước mặt thì hét lớn lên, điên cuồng tấn công người khác.
Cảnh tượng một mớ hỗn loạn, rất nhanh liền có người bị thương.
Đám người Tiêu Cửu Uyên và Vân Thiên Vũ núp trong đám người, không ra tay đối phó với Băng Hà thất quỷ, cũng không đối phó với người của Phù Vân cung. Bọn họ chỉ là núp trong đó, dùng linh thức đi điều tra, nhìn xem chỗ nào có linh khí dày đặc nhất, bởi vì chỗ đó cũng có thể sẽ có thiên địa dị hỏa.
Thiên địa dị hỏa, tuy rằng là dị hỏa, nhưng linh tính bên trong thì dày đặc hơn những chỗ khác.
Vân Thiên Vũ sau khi dò xét, phát hiện ra nhiều chỗ linh lực tương đối dày đặc, nàng liền ghi nhớ vị trí.
Phía trước Băng Hà thất quỷ bị người vây khốn, có người vội vã bay vào bên trong Băng Hà Cốc.
Thất quỷ mắt thấy có người lao vào nơi mà bản thân đã vất vả tạo nên thì hét lớn như người điên đối chiến với người khác, nhưng bởi vì nóng lòng, cho nên ngược lại phản tác dụng, rất nhanh liền bị người của Phù Vân cung đánh trọng thương.
Trong đó hai người đã bị giết, còn lại hai người bị trọng thương, ba người khác mắt thấy không ổn liền lắc mình bỏ trốn.
Mặc dù đã chạy đi xa nhưng ở đây vẫn nghe được tiếng kêu tê tâm liệt phế của bọn họ: Phù Vân cung, ta và các ngươi thề không đội trời chung, hôm nay ghi thù ngày khác tất báo, các ngươi chờ đó cho ta.
Người của Phù Vân cung cười lạnh, không thèm quan tâm đến ba lão quỷ đã chạy đi kia, thất ma còn không sợ, huống chi là tam ma.
Người của Phù Vân cung nhanh chóng giết chết hai lão quỷ bị thương nặng.
Sau đó có người đã lắc mình phóng vào trong Băng Hà Cốc.
Phía sau người cầm đầu của Phù Vân cung đột nhiên trầm giọng nói với người đã đi vào bên trong: Các vị muốn đoạt bảo bối trong bảo khố, Phù Vân cung ta không ngăn cản, nhưng thứ Phù Vân cung ta đã muốn thì tốt nhất các vị không nên nhúng tay vào, nếu không chớ trách người của Phù Vân cung ta không nói tình cảm.
Sau khi gã nói xong, mọi người xung quanh bắt đầu bàn tán.
Sau đó rất nhiều người tức giận, người của Phù Vân cung này thật đúng là vô liêm sỉ, lúc trước rõ ràng bọn họ nói cùng nhau liên thủ phá trận pháp trên sông, sau đó mọi người bằng bản lĩnh của mình mà giành bảo bối, bây giờ lại nói bọn họ muốn gì đó, người khác không thể động vào. Phì, ai thèm để ý đến bọn họ chứ.
/1395
|