Ngân Nguyệt Long Giao ở đối diện nghe thấy Vân Thiên Vũ nói xong, hu hu một tiếng khóc càng thương tâm hơn, giống như một đứa con nít không ai cần đến.
A, chủ tử người không có lương tâm, người ta chờ người lâu như vậy người không đến, bây giờ lại không biết ta nữa. Hu hu, sớm biết rằng như vậy, ta không bằng chết đi còn tốt hơn.
Vân Thiên Vũ vô cùng tán đồng với lời nói của nó, nàng dùng sức gật đầu, ngươi có thể tự sát, như vậy chúng ta đỡ phải động thủ.
Vân Thiên Vũ vừa suy nghĩ vừa ra hiệu nói: Ta muốn hỏi một chút, chủ tử của ngươi là ai?
Ngân Nguyệt Long Giao ngẩng đầu mờ mịt suy nghĩ, sau đó vẻ mặt bất đắc dĩ nói: Chủ tử của ta chính là người đó.
Nó nói xong lại khóc hu hu, bộ dáng thương tâm kia thật sự không hợp với ngoại hình của nó.
Sâu trong đầm nước, ba người nhìn thấy thì hết hồn, thứ này rốt cuộc đang diễn trò gì đây, nhưng nếu nó đã nhận Vân Thiên Vũ là chủ tử, vậy mọi chuyện có phải dễ dàng hơn rồi không.
Tiêu Cửu Uyên nhìn Vân Thiên Vũ, Vân Thiên Vũ nhanh chóng nhìn Ngân Nguyệt Long Giao ở đối diện, sau đó lấy tay ra hiệu, đáy đầm này có vật gì tốt không, nếu như có thì có thể cho nàng hay không?
Nàng ra hiệu đơn giản, Ngân Nguyệt Long Giao vừa xem liền hiểu rõ, nó mở ra miệng lớn đầy máu, nhanh chóng nói: Chủ tử, người muốn tìm bảo bối sao? Nơi này của ta có, ta vẫn luôn trông chừng đấy, ta đã nghĩ lúc gặp người thì sẽ tặng cho người.
Ngân Nguyệt Long Giao xoay mình lủi đi, chỉ thấy trên vách đầm phía sau nó phát ra ánh sáng màu tím nhạt, Vân Thiên Vũ bay lên đánh giá cẩn thận, sau đó nhịp tim nhanh hơn.
Nàng vui sướng đưa tay ra hiệu nói: Đây đúng là thiên địa dị hỏa, Tử Liên Địa Tâm Hỏa.
Chỉ là thứ này ở trên vách đầm, làm thế nào để thu phục nó đây?
Vân Thiên Vũ không khỏi bối rối nhìn Tử Liên Địa Tâm Hỏa, không biết làm thế nào để bắt được dị hỏa này.
Ngân Nguyệt Long Giao ở đối diện tựa hồ nghĩ tới chuyện bản thân lúc trước đã trêu chọc chủ tử nhà mình, cho nên vẻ mặt lấy lòng nói: Chủ tử, người có thể đi vào vách đầm này, người có thể đi vào thu phục Tử Liên Địa Tâm Hỏa, khiến nó để người sử dụng. Người đừng lo lắng, Tử Liên Địa Tâm Hỏa này tính tình ngoan ngoãn, rất dễ thu phục.
Vừa nghe thấy vách đầm này có thể đi vào, Vân Thiên Vũ lập tức động tâm, thân hình vừa động muốn đi vào, nhưng Tiêu Cửu Uyên và Phượng Vô Nhai ở phía sau lại ngăn cản, một là hai người lo lắng Ngân Nguyệt Long Giao lừa gạt, hai là lo lắng Tử Liên Địa Tâm Hỏa kia không dễ thu phục.
Nhưng Vân Thiên Vũ xưa nay gan lớn, hơn nữa nàng trong lòng nàng lại tin lời nói của Ngân Nguyệt Long Giao một cách kì lạ, cho nên nàng nhìn Tiêu Cửu Uyên và Phượng Vô Nhai lắc đầu, ý bảo không có việc gì.
Vân Thiên Vũ sau khi ra hiệu, lắc mình đi đến trước mặt Ngân Nguyệt Long Giao, phía sau Tiêu Cửu Uyên và Phượng Vô Nhai nhìn chằm chằm Ngân Nguyệt Long Giao, sợ sẽ phát sinh bất ngờ lần nữa.
Nhưng bọn họ nhìn tới nhìn lui cũng không nhìn thấy Ngân Nguyệt Long Giao lộ ra dáng vẻ hung ác, trái lại vẻ mặt nó lấy lòng nhìn Vân Thiên Vũ nói: Chủ tử, từ nơi này đi vào, đúng, người từ nơi này đi vào, bên trong là một không gian, người có thể luyện hóa Tử Liên Địa Tâm Hỏa.
Ừm. Vân Thiên Vũ ừ một tiếng.
Dựa theo lời nói của Ngân Nguyệt Long Giao, nàng đi đến bên cạnh vách đầm, vốn nàng chỉ thử xem có hiệu quả hay không, không ngờ nàng thật sự xuyên qua vách đầm, xuyên vào không gian bên trong.
Trong không gian của vách đầm có một ngọn lửa màu tím giống hình dạng hoa sen cử động, nhưng Tử Liên Địa Tâm Hỏa màu tím kia vừa nhìn thấy Vân Thiên Vũ tiến vào thì cử động muốn rời khỏi.
Vân Thiên Vũ duỗi tay ra, linh lực liền xuất hiện, linh lực nhanh chóng bao vây Tử Liên Địa Tâm Hỏa, sau đó Vân Thiên Vũ ngồi xếp bằng, chuẩn bị luyện hóa Tử Liên Địa Tâm Hỏa.
A, chủ tử người không có lương tâm, người ta chờ người lâu như vậy người không đến, bây giờ lại không biết ta nữa. Hu hu, sớm biết rằng như vậy, ta không bằng chết đi còn tốt hơn.
Vân Thiên Vũ vô cùng tán đồng với lời nói của nó, nàng dùng sức gật đầu, ngươi có thể tự sát, như vậy chúng ta đỡ phải động thủ.
Vân Thiên Vũ vừa suy nghĩ vừa ra hiệu nói: Ta muốn hỏi một chút, chủ tử của ngươi là ai?
Ngân Nguyệt Long Giao ngẩng đầu mờ mịt suy nghĩ, sau đó vẻ mặt bất đắc dĩ nói: Chủ tử của ta chính là người đó.
Nó nói xong lại khóc hu hu, bộ dáng thương tâm kia thật sự không hợp với ngoại hình của nó.
Sâu trong đầm nước, ba người nhìn thấy thì hết hồn, thứ này rốt cuộc đang diễn trò gì đây, nhưng nếu nó đã nhận Vân Thiên Vũ là chủ tử, vậy mọi chuyện có phải dễ dàng hơn rồi không.
Tiêu Cửu Uyên nhìn Vân Thiên Vũ, Vân Thiên Vũ nhanh chóng nhìn Ngân Nguyệt Long Giao ở đối diện, sau đó lấy tay ra hiệu, đáy đầm này có vật gì tốt không, nếu như có thì có thể cho nàng hay không?
Nàng ra hiệu đơn giản, Ngân Nguyệt Long Giao vừa xem liền hiểu rõ, nó mở ra miệng lớn đầy máu, nhanh chóng nói: Chủ tử, người muốn tìm bảo bối sao? Nơi này của ta có, ta vẫn luôn trông chừng đấy, ta đã nghĩ lúc gặp người thì sẽ tặng cho người.
Ngân Nguyệt Long Giao xoay mình lủi đi, chỉ thấy trên vách đầm phía sau nó phát ra ánh sáng màu tím nhạt, Vân Thiên Vũ bay lên đánh giá cẩn thận, sau đó nhịp tim nhanh hơn.
Nàng vui sướng đưa tay ra hiệu nói: Đây đúng là thiên địa dị hỏa, Tử Liên Địa Tâm Hỏa.
Chỉ là thứ này ở trên vách đầm, làm thế nào để thu phục nó đây?
Vân Thiên Vũ không khỏi bối rối nhìn Tử Liên Địa Tâm Hỏa, không biết làm thế nào để bắt được dị hỏa này.
Ngân Nguyệt Long Giao ở đối diện tựa hồ nghĩ tới chuyện bản thân lúc trước đã trêu chọc chủ tử nhà mình, cho nên vẻ mặt lấy lòng nói: Chủ tử, người có thể đi vào vách đầm này, người có thể đi vào thu phục Tử Liên Địa Tâm Hỏa, khiến nó để người sử dụng. Người đừng lo lắng, Tử Liên Địa Tâm Hỏa này tính tình ngoan ngoãn, rất dễ thu phục.
Vừa nghe thấy vách đầm này có thể đi vào, Vân Thiên Vũ lập tức động tâm, thân hình vừa động muốn đi vào, nhưng Tiêu Cửu Uyên và Phượng Vô Nhai ở phía sau lại ngăn cản, một là hai người lo lắng Ngân Nguyệt Long Giao lừa gạt, hai là lo lắng Tử Liên Địa Tâm Hỏa kia không dễ thu phục.
Nhưng Vân Thiên Vũ xưa nay gan lớn, hơn nữa nàng trong lòng nàng lại tin lời nói của Ngân Nguyệt Long Giao một cách kì lạ, cho nên nàng nhìn Tiêu Cửu Uyên và Phượng Vô Nhai lắc đầu, ý bảo không có việc gì.
Vân Thiên Vũ sau khi ra hiệu, lắc mình đi đến trước mặt Ngân Nguyệt Long Giao, phía sau Tiêu Cửu Uyên và Phượng Vô Nhai nhìn chằm chằm Ngân Nguyệt Long Giao, sợ sẽ phát sinh bất ngờ lần nữa.
Nhưng bọn họ nhìn tới nhìn lui cũng không nhìn thấy Ngân Nguyệt Long Giao lộ ra dáng vẻ hung ác, trái lại vẻ mặt nó lấy lòng nhìn Vân Thiên Vũ nói: Chủ tử, từ nơi này đi vào, đúng, người từ nơi này đi vào, bên trong là một không gian, người có thể luyện hóa Tử Liên Địa Tâm Hỏa.
Ừm. Vân Thiên Vũ ừ một tiếng.
Dựa theo lời nói của Ngân Nguyệt Long Giao, nàng đi đến bên cạnh vách đầm, vốn nàng chỉ thử xem có hiệu quả hay không, không ngờ nàng thật sự xuyên qua vách đầm, xuyên vào không gian bên trong.
Trong không gian của vách đầm có một ngọn lửa màu tím giống hình dạng hoa sen cử động, nhưng Tử Liên Địa Tâm Hỏa màu tím kia vừa nhìn thấy Vân Thiên Vũ tiến vào thì cử động muốn rời khỏi.
Vân Thiên Vũ duỗi tay ra, linh lực liền xuất hiện, linh lực nhanh chóng bao vây Tử Liên Địa Tâm Hỏa, sau đó Vân Thiên Vũ ngồi xếp bằng, chuẩn bị luyện hóa Tử Liên Địa Tâm Hỏa.
/1395
|