Editor: LaOngDao142
Hiện tại tu luyện linh lực dường như rất khó, trong lúc nhất thời nàng không thể đột phá, nàng chỉ có thể dành thời gian tu luyện linh công.
Cả ngày tu luyện, nàng đã luyện tập Xích Huyết Âm Dương Chưởng rất lợi hại, nàng có thể dễ dàng xuất thủ, không phải giống như lúc trước từ từ vận dụng linh lực như vậy, sau đó mới xuất thủ, hiện tại nàng chỉ cần khoát tay liền có thể.
Vân Thiên Vũ thật cao hứng.
Bên trong hậu viện Tử Trúc Hiên, Diệp Gia và Họa Mi hai người cũng thật cao hứng.
Vũ Mao, thiên phú linh lực của ngươi quá nghịch thiên, rõ ràng ở không gian này linh khí cũng không đủ tu luyện, nhưng ngươi có thể trong thời gian ngắn như vậy tu luyện đến Hoàng Linh trung cấp, nếu như ở một nơi đầy đủ linh khí, không biết ngươi tu luyện sẽ nghịch thiên đến mức độ nào a.
Diệp Gia cảm khái, đáng thương nàng hậu thiên linh lực tu vi vẫn không tiến bộ, ngay cả Vũ Mao cũng so ra rất kém.
Bất quá nàng có thể dành thời gian để nghiên cứu độc dược, Diệp Gia đối với tu luyện linh lực không cảm thấy quá hứng thú, ngược lại nàng đối với nghiên cứu chế tạo độc dược tương đối cảm thấy hứng thú, nhất là Vũ Mao lúc trước viết không ít độc phương cho nàng, để cho nàng luyện tập.
Diệp Gia nghĩ đến đây cái, vô cùng hưng phấn, nếu như nàng có thể luyện tốt độc dược mà Vũ Mao viết cho nàng, như vậy coi như đối phương cao thủ cường giả linh lực, nàng chưa chắc sẽ bị giết.
Trong hậu viện, ba người đang nói chuyện, trên hành lang xa xa, Điêu Gia chạy như bay đến, vừa tới vừa ô ô kêu.
Điêu Gia lúc trước được Vân Thiên Vũ phái đi trông cửa viện. Lúc này dáng vẻ nó lòng như lửa đốt, rõ ràng là có chuyện.
Thế nào?
Điêu Gia thật nhanh nói: Tiểu Linh Đang trở lại, nàng khóc trở lại.
Vân Thiên Vũ mặt liền biến sắc, chẳng lẽ là đám người Tiểu Báo Tử đã xảy ra chuyện, nhưng nàng rõ ràng thay bọn họ giải độc a, bọn họ thế nào đã xảy ra chuyện?
Vân Thiên Vũ dẫn Diệp Gia cùng Họa Mi đi phía trước viện, nhưng cũng chưa di tới trước viện, liền thấy Tiểu Linh Đang chạy như bay tới, lao thẳng tới Vân Thiên Vũ, vừa khóc vừa nói.
Vân tỷ tỷ, đã xảy ra chuyện, Tiểu Báo Tử bọn họ đã xảy ra chuyện, bọn họ đã xảy ra chuyện.
Đừng nóng vội, xảy ra chuyện gì, độc của bọn họ không phải đã được giải rồi sao?
Theo lý là không có việc gì a.
Vân Thiên Vũ nhìn về Tiểu Linh Đang, Tiểu Linh Đang thật nhanh lắc đầu nói: Không phải, không phải là độc, bọn hắn bị người bắt đi.
Sắc mặt Vân Thiên Vũ khẽ biến, đồng mâu lạnh, là ai mà ngay cả những đứa nhỏ ăn xin cũng không buông tha.
Là ai bắt bọn họ.
Tiêu Cửu Uyên, là chính thủ hạ Ly thân vương Tiêu Cửu Uyên bắt bọn họ đi, ta vừa nhìn thấy không đúng liền chạy trở về.
Người của Tiêu Cửu Uyên?
Vân Thiên Vũ bộ mặt khó tin, Tiêu Cửu Uyên và mấy đứa nhỏ ăn xin này có thù gì a, tại sao cho người bắt bọn chúng.
Vân Thiên Vũ đang suy nghĩ, đột nhiên nghĩ đến một chuyện, trước mình ở chỗ cách nơi bọn Tiểu Báo Tử ở không xa bị Tiêu Cửu Uyên ngăn cản, Tiêu Cửu Uyên nhất định suy đoán ra nàng đi bên đó có chuyện, hắn nhất định sẽ tra, tra tới tra lui tra được trên đầu bọn Tiểu Báo Tử, tuyệt không kỳ quái.
Vân Thiên Vũ không khỏi ão não vạn phần, nàng thế nào quên, Tiêu Cửu Uyên tuyệt đối không phải là dạng người bình thường, hắn rất khôn khéo, ngược lại nàng khinh thường.
Hiện tại làm sao bây giờ?
Tiêu Cửu Uyên bắt Tiểu Báo Tử, rõ ràng là muốn bắt nàng.
Nàng nếu không xuất hiện, hắn nhất định sẽ ra tay với bọn Tiểu Báo Tử, hắn từ trước tới giờ đều là tùy tâm sở dục.
Vân Thiên Vũ sắc mặt thay đổi, một bên Tiểu Linh Đang lo lắng hỏi: Vân tỷ tỷ làm sao bây giờ? Ngươi nói Ly thân vương gia đang yên đang lành tại sao muốn bắt Tiểu Báo Tử a, bọn họ không phải là làm chuyện gì có lỗi với Ly thân vương gia chứ.
Hiện tại tu luyện linh lực dường như rất khó, trong lúc nhất thời nàng không thể đột phá, nàng chỉ có thể dành thời gian tu luyện linh công.
Cả ngày tu luyện, nàng đã luyện tập Xích Huyết Âm Dương Chưởng rất lợi hại, nàng có thể dễ dàng xuất thủ, không phải giống như lúc trước từ từ vận dụng linh lực như vậy, sau đó mới xuất thủ, hiện tại nàng chỉ cần khoát tay liền có thể.
Vân Thiên Vũ thật cao hứng.
Bên trong hậu viện Tử Trúc Hiên, Diệp Gia và Họa Mi hai người cũng thật cao hứng.
Vũ Mao, thiên phú linh lực của ngươi quá nghịch thiên, rõ ràng ở không gian này linh khí cũng không đủ tu luyện, nhưng ngươi có thể trong thời gian ngắn như vậy tu luyện đến Hoàng Linh trung cấp, nếu như ở một nơi đầy đủ linh khí, không biết ngươi tu luyện sẽ nghịch thiên đến mức độ nào a.
Diệp Gia cảm khái, đáng thương nàng hậu thiên linh lực tu vi vẫn không tiến bộ, ngay cả Vũ Mao cũng so ra rất kém.
Bất quá nàng có thể dành thời gian để nghiên cứu độc dược, Diệp Gia đối với tu luyện linh lực không cảm thấy quá hứng thú, ngược lại nàng đối với nghiên cứu chế tạo độc dược tương đối cảm thấy hứng thú, nhất là Vũ Mao lúc trước viết không ít độc phương cho nàng, để cho nàng luyện tập.
Diệp Gia nghĩ đến đây cái, vô cùng hưng phấn, nếu như nàng có thể luyện tốt độc dược mà Vũ Mao viết cho nàng, như vậy coi như đối phương cao thủ cường giả linh lực, nàng chưa chắc sẽ bị giết.
Trong hậu viện, ba người đang nói chuyện, trên hành lang xa xa, Điêu Gia chạy như bay đến, vừa tới vừa ô ô kêu.
Điêu Gia lúc trước được Vân Thiên Vũ phái đi trông cửa viện. Lúc này dáng vẻ nó lòng như lửa đốt, rõ ràng là có chuyện.
Thế nào?
Điêu Gia thật nhanh nói: Tiểu Linh Đang trở lại, nàng khóc trở lại.
Vân Thiên Vũ mặt liền biến sắc, chẳng lẽ là đám người Tiểu Báo Tử đã xảy ra chuyện, nhưng nàng rõ ràng thay bọn họ giải độc a, bọn họ thế nào đã xảy ra chuyện?
Vân Thiên Vũ dẫn Diệp Gia cùng Họa Mi đi phía trước viện, nhưng cũng chưa di tới trước viện, liền thấy Tiểu Linh Đang chạy như bay tới, lao thẳng tới Vân Thiên Vũ, vừa khóc vừa nói.
Vân tỷ tỷ, đã xảy ra chuyện, Tiểu Báo Tử bọn họ đã xảy ra chuyện, bọn họ đã xảy ra chuyện.
Đừng nóng vội, xảy ra chuyện gì, độc của bọn họ không phải đã được giải rồi sao?
Theo lý là không có việc gì a.
Vân Thiên Vũ nhìn về Tiểu Linh Đang, Tiểu Linh Đang thật nhanh lắc đầu nói: Không phải, không phải là độc, bọn hắn bị người bắt đi.
Sắc mặt Vân Thiên Vũ khẽ biến, đồng mâu lạnh, là ai mà ngay cả những đứa nhỏ ăn xin cũng không buông tha.
Là ai bắt bọn họ.
Tiêu Cửu Uyên, là chính thủ hạ Ly thân vương Tiêu Cửu Uyên bắt bọn họ đi, ta vừa nhìn thấy không đúng liền chạy trở về.
Người của Tiêu Cửu Uyên?
Vân Thiên Vũ bộ mặt khó tin, Tiêu Cửu Uyên và mấy đứa nhỏ ăn xin này có thù gì a, tại sao cho người bắt bọn chúng.
Vân Thiên Vũ đang suy nghĩ, đột nhiên nghĩ đến một chuyện, trước mình ở chỗ cách nơi bọn Tiểu Báo Tử ở không xa bị Tiêu Cửu Uyên ngăn cản, Tiêu Cửu Uyên nhất định suy đoán ra nàng đi bên đó có chuyện, hắn nhất định sẽ tra, tra tới tra lui tra được trên đầu bọn Tiểu Báo Tử, tuyệt không kỳ quái.
Vân Thiên Vũ không khỏi ão não vạn phần, nàng thế nào quên, Tiêu Cửu Uyên tuyệt đối không phải là dạng người bình thường, hắn rất khôn khéo, ngược lại nàng khinh thường.
Hiện tại làm sao bây giờ?
Tiêu Cửu Uyên bắt Tiểu Báo Tử, rõ ràng là muốn bắt nàng.
Nàng nếu không xuất hiện, hắn nhất định sẽ ra tay với bọn Tiểu Báo Tử, hắn từ trước tới giờ đều là tùy tâm sở dục.
Vân Thiên Vũ sắc mặt thay đổi, một bên Tiểu Linh Đang lo lắng hỏi: Vân tỷ tỷ làm sao bây giờ? Ngươi nói Ly thân vương gia đang yên đang lành tại sao muốn bắt Tiểu Báo Tử a, bọn họ không phải là làm chuyện gì có lỗi với Ly thân vương gia chứ.
/1395
|