Tiêu Dạ Thần nói xong ngừng một chút, lại cười nói:
“Tiểu cô cô, gia gia bảo ta đi gọi người đi dùng điểm tâm, cả nhà chúng ta cùng dùng điểm tâm. Gia gia còn hạ lệnh sai người bày tiệc, hôm nay tổ chức một yến tiệc xem như làm nghi thức quận chúa cho người, để cho mọi người ở kinh thành đều biết, từ nay về sau An thân vương phủ chúng ta có quận chúa.”
Vân Thiên Vũ nghe xong toát mồ hôi, chậm rãi mở miệng nói: “Không cần phiền phức như vậy đâu.”
“Không được, gia gia nói bữa tiệc này nhất định phải làm, để cho người Đông Ly thấy người là tiểu công chúa được sủng ái nhất An thân vương phủ chúng ta, nếu người nào trêu chọc người, ta và gia gia sẽ không bỏ qua cho hắn.”
Trong lòng Vân Thiên Vũ càng ấm áp hơn, âm thầm quyết định sau này có chuyện gì cũng sẽ không chia ly.
Nàng đứng dậy đi ra ngoài với Tiêu Dạ Thần, hai người vừa nói vừa cười, vô cùng thân thiết.
Diệp Gia đứng sau lưng thở phào một hơi, xem ra Tiêu Dạ Thần đã bỏ cuộc, nàng rất vui, đồng thời cũng rất kính trọng con người Tiêu Dạ Thân, đây là lòng dạ rộng rãi của đàn ông, cho dù năng lực gã chưa đủ lớn mạnh, nhưng gã chắc chắn là quân tử quang minh lỗi lạc, tốt hơn nhiều lần so với những người quyền cao chức trọng âm hiểm toan tính.
Diệp Gia đang suy nghĩ thì đã đi thẳng đến trước sảnh chính An thân vương phủ.
Lão hoàng đế trong cung hạ chỉ rất nhanh.
Người trong kinh thành nhanh chóng biết được tin tức, Vân Thiên Vũ đoạn tuyệt với Vân gia, chính thức nhận lão vương gia An thân vương phủ làm nghĩa phụ, bây giờ còn được hoàng đế phong làm Linh Nghi quận chúa.
Lão vương gia An thân vương phủ hạ lệnh đãi tiệc mời khách, mở tiệc chiêu đãi các quan viên lớn trong kinh thành.
Từ điều này có thể thấy rằng, lão vương gia An thân Vương phủ cực kỳ thích Linh Nghi quận chúa.
Rất nhiều người cho rằng Vân Thiên Vũ tốt số, ước ao đố kỵ, nhưng lại không có nhiều người dám tùy tiện trêu chọc nàng.
Bởi vì người ta tốt số như vậy, cho dù gương mặt bị hủy vẫn còn được hoàng đế chỉ hôn cho Ly thân vương làm Ly thân vương phi, cho dù gương mặt bị hủy vẫn có thể trở thành Linh Nghi quận chúa.
Bọn họ cũng không dám trêu chọc nàng.
Vân Thiên Vũ cũng không quan tâm những thứ này, lúc này nàng quan tâm nhất là hai chuyện, nàng định nói rõ tất cả với Tiêu Cửu Uyên, biết là hắn sẽ nổi trận lôi đình nhưng nàng vẫn quyết định nói hết tất cả.
Chuyện thứ hai là độc trên người Tiêu Cửu Uyên, rốt cuộc là có tìm được những dược liệu kia hay không?
Lúc đầu nàng muốn đợi Tiêu Cửu Uyên đến, nói hết mọi chuyện với hắn, đáng tiếc Tiêu Cửu Uyên vẫn không xuất hiện, Vân Thiên Vũ không nhịn được phái thị vệ An thân vương phủ đi truyền tin cho Tiêu Cửu Uyên, muốn hỏi hắn có thể tới một chút hay không, nàng có chuyện muốn nói với hắn.
Có điều thị vệ trở về nói, Tiêu Cửu Uyên không có ở vương phủ, gã để thư lại cho quản gia Ly thân vương phủ.
Ngày hôm nay Tiêu Cửu Uyên vẫn không xuất hiện, cho đến tận buổi tối.
Buổi tối, An thân vương phủ mở tiệc đãi khách kinh thành, chúc mừng An thân vương gia có nghĩa nữ là Linh Nghi quận chúa.
Hành động này có thể nói là lên tiếng công bố với mọi người ở Đông Ly một việc, lão vương gia An thân vương rất thích Vân Thiên Vũ.
Mặc dù An thân vương Tiêu Lăng Phong là người hiền hòa, nhưng có đôi khi rất khó gần gũi, không ngờ rằng lão thật sự thích Vân Thiên Vũ.
Tất nhiên mọi người không dám trêu chọc Vân Thiên Vũ, phải biết rằng An thân vương là thúc thúc của hoàng đế, bây giờ Vân Thiên Vũ cũng ngang hàng với hoàng đế.
Bọn họ không dám tùy tiện trêu chọc nàng, đêm nay triều thần đến dự tiệc, mỗi người đều dặn dò phu nhân và nữ nhi trong nhà nhất định không nên trêu chọc Vân Thiên Vũ, nhất định phải giữ gìn mối quan hệ với nàng.
Kể từ đó, nữ khách không ai dám nói không tốt về Vân Thiên Vũ.
Nhưng Vân Thiên Vũ không xuất hiện sớm, cho tới khi mọi người tới đông đủ, Tiêu Dạ Thần mới sai người đi gọi nàng tới.
“Tiểu cô cô, gia gia bảo ta đi gọi người đi dùng điểm tâm, cả nhà chúng ta cùng dùng điểm tâm. Gia gia còn hạ lệnh sai người bày tiệc, hôm nay tổ chức một yến tiệc xem như làm nghi thức quận chúa cho người, để cho mọi người ở kinh thành đều biết, từ nay về sau An thân vương phủ chúng ta có quận chúa.”
Vân Thiên Vũ nghe xong toát mồ hôi, chậm rãi mở miệng nói: “Không cần phiền phức như vậy đâu.”
“Không được, gia gia nói bữa tiệc này nhất định phải làm, để cho người Đông Ly thấy người là tiểu công chúa được sủng ái nhất An thân vương phủ chúng ta, nếu người nào trêu chọc người, ta và gia gia sẽ không bỏ qua cho hắn.”
Trong lòng Vân Thiên Vũ càng ấm áp hơn, âm thầm quyết định sau này có chuyện gì cũng sẽ không chia ly.
Nàng đứng dậy đi ra ngoài với Tiêu Dạ Thần, hai người vừa nói vừa cười, vô cùng thân thiết.
Diệp Gia đứng sau lưng thở phào một hơi, xem ra Tiêu Dạ Thần đã bỏ cuộc, nàng rất vui, đồng thời cũng rất kính trọng con người Tiêu Dạ Thân, đây là lòng dạ rộng rãi của đàn ông, cho dù năng lực gã chưa đủ lớn mạnh, nhưng gã chắc chắn là quân tử quang minh lỗi lạc, tốt hơn nhiều lần so với những người quyền cao chức trọng âm hiểm toan tính.
Diệp Gia đang suy nghĩ thì đã đi thẳng đến trước sảnh chính An thân vương phủ.
Lão hoàng đế trong cung hạ chỉ rất nhanh.
Người trong kinh thành nhanh chóng biết được tin tức, Vân Thiên Vũ đoạn tuyệt với Vân gia, chính thức nhận lão vương gia An thân vương phủ làm nghĩa phụ, bây giờ còn được hoàng đế phong làm Linh Nghi quận chúa.
Lão vương gia An thân vương phủ hạ lệnh đãi tiệc mời khách, mở tiệc chiêu đãi các quan viên lớn trong kinh thành.
Từ điều này có thể thấy rằng, lão vương gia An thân Vương phủ cực kỳ thích Linh Nghi quận chúa.
Rất nhiều người cho rằng Vân Thiên Vũ tốt số, ước ao đố kỵ, nhưng lại không có nhiều người dám tùy tiện trêu chọc nàng.
Bởi vì người ta tốt số như vậy, cho dù gương mặt bị hủy vẫn còn được hoàng đế chỉ hôn cho Ly thân vương làm Ly thân vương phi, cho dù gương mặt bị hủy vẫn có thể trở thành Linh Nghi quận chúa.
Bọn họ cũng không dám trêu chọc nàng.
Vân Thiên Vũ cũng không quan tâm những thứ này, lúc này nàng quan tâm nhất là hai chuyện, nàng định nói rõ tất cả với Tiêu Cửu Uyên, biết là hắn sẽ nổi trận lôi đình nhưng nàng vẫn quyết định nói hết tất cả.
Chuyện thứ hai là độc trên người Tiêu Cửu Uyên, rốt cuộc là có tìm được những dược liệu kia hay không?
Lúc đầu nàng muốn đợi Tiêu Cửu Uyên đến, nói hết mọi chuyện với hắn, đáng tiếc Tiêu Cửu Uyên vẫn không xuất hiện, Vân Thiên Vũ không nhịn được phái thị vệ An thân vương phủ đi truyền tin cho Tiêu Cửu Uyên, muốn hỏi hắn có thể tới một chút hay không, nàng có chuyện muốn nói với hắn.
Có điều thị vệ trở về nói, Tiêu Cửu Uyên không có ở vương phủ, gã để thư lại cho quản gia Ly thân vương phủ.
Ngày hôm nay Tiêu Cửu Uyên vẫn không xuất hiện, cho đến tận buổi tối.
Buổi tối, An thân vương phủ mở tiệc đãi khách kinh thành, chúc mừng An thân vương gia có nghĩa nữ là Linh Nghi quận chúa.
Hành động này có thể nói là lên tiếng công bố với mọi người ở Đông Ly một việc, lão vương gia An thân vương rất thích Vân Thiên Vũ.
Mặc dù An thân vương Tiêu Lăng Phong là người hiền hòa, nhưng có đôi khi rất khó gần gũi, không ngờ rằng lão thật sự thích Vân Thiên Vũ.
Tất nhiên mọi người không dám trêu chọc Vân Thiên Vũ, phải biết rằng An thân vương là thúc thúc của hoàng đế, bây giờ Vân Thiên Vũ cũng ngang hàng với hoàng đế.
Bọn họ không dám tùy tiện trêu chọc nàng, đêm nay triều thần đến dự tiệc, mỗi người đều dặn dò phu nhân và nữ nhi trong nhà nhất định không nên trêu chọc Vân Thiên Vũ, nhất định phải giữ gìn mối quan hệ với nàng.
Kể từ đó, nữ khách không ai dám nói không tốt về Vân Thiên Vũ.
Nhưng Vân Thiên Vũ không xuất hiện sớm, cho tới khi mọi người tới đông đủ, Tiêu Dạ Thần mới sai người đi gọi nàng tới.
/1395
|