Vân Thiên Vũ bay người, một lần nữa thi triển lục linh đánh với Quân Hạo Thiên.
Tu vi linh lực của nàng mà đi đánh với Quân Hạo Thiên vốn dĩ là lấy trứng chọi với đá, vậy nên chỉ có nước chịu thiệt mà thôi.
Cũng may Quân Hạo Thiên chỉ là giúp nàng tôi luyện linh lực, cho nên cũng không ra tay quá mạnh, chỉ là không ngừng đánh nàng bay ra ngoài, hai người tiến hành va chạm linh lực.
Sau một hồi, toàn thân Quân Thiên Vũ nhếch nhác, thảm hại, trên người có rất nhiều vết thương.
Diệp Gia và Điêu Gia, còn cả Tiểu Anh nhìn thấy cảnh này cũng đều rất đau lòng, không nhịn được gọi nàng.
Vũ Mao, đừng đánh nữa.
Chủ tử, được rồi, như vậy cũng được rồi.
Đáng tiếc Vân Thiên Vũ vốn dĩ không thèm để ý đến mấy người bọn họ, vẫn cắn răng dũng cảm tiến lên, chống lại lực va chạm mạnh mẽ của tử linh.
Cuối cùng vẫn là Quân Hạo Thiên không thể tiếp tục chứng kiến cảnh này được nữa, thu tay lại bay đến bên cạnh nàng, nhẹ nhàng nói: Được rồi, để ta xem lục linh của con ngươi luyện thế nào rồi.
Quân Hạo Thiên nhanh chóng vươn tay xem mạch cho Vân Thiên Vũ, sau đó sắc mặt dãn ra, nói: Tạm thời không việc gì, có điều trong khoảng thời gian ngắn sắp tới ngươi đừng tiếp tục luyện linh lực nữa, nếu không có việc gì thì hãy tăng cường luyện linh công, sau đó tìm người tỉ thí, tôi luyện linh lực dần dần như vậy, đợi đến khi tu vi lục linh của ngươi ổn định rồi ngươi hãy đi tu luyện linh lực.
Quân Hạo Thiên nói đến đây, ngừng lại một lát rồi lại trách móc: Ngươi ấy à, cho dù có muốn trở nên mạnh hơn thì cũng không cần phải liều mạng đến như vậy, linh mạch trong cơ thể ngươi là linh mạch thượng đẳng nhất, nhưng linh mạch thượng đẳng này cũng có cái tai hại của linh mạch thượng đẳng, không thể nóng vội mà làm bừa được, nếu như ngươi cứ liều lĩnh thì linh mạch sẽ tăng lên quá nhanh, rất có thể sẽ khiến cơ thể ngươi nổ tung mà chết.
Ngoài ra việc tu luyện linh lực cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai, nếu như ngươi hấp tấp vội vàng, đến cuối cùng có thế sẽ còn dẫn đến tu vi linh lực của ngươi bị ngưng trệ, ngươi có biết không vậy?
Vân Thiên Vũ lập tức gật đầu: Ta biết rồi Quân trang chủ.
Thật nguy hiểm, sau này nàng không thể quá hấp tấp muốn nhanh chóng trở nên mạnh hơn mà không màng tới hậu quả được, hôm nay nếu như không nhờ có Quân Hạo Thiên hiểu những điều này, e là nàng đã nổ tung rồi.
Đa tạ người, Quân trang chủ.
Quân Hạo Thiên đang định nói gì đó, đột nhiên một loạt tiếng bước chân vội vã vọng tới, có người kích động kêu lên: Trang chủ, phu nhân, phu nhân bà ấy tỉnh lại rồi.
Lời này vừa nói ra, Quân Hạo Thiên giống như nghe thấy tiên âm trên trời vậy, làm gì còn tâm chí để ý đến những chuyện khác, sớm đã xoay mình chạy về phía Linh Ngọc tiên trì.
Vân Thiên Vũ nghe thấy tin này cũng vui mừng mỉm cười, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.
Thật quá tốt rồi, cuối cùng nàng cũng đã chữa khỏi cho Quân phu nhân, như vậy nàng có thế lấy được Linh Qùy tám cánh giải độc cho Tiêu Cửu Uyên rồi.
Vân Thiên Vũ ngọ nguậy đứng dậy, Diệp Gia ở đằng sau nhanh chóng chạy tới đỡ nàng dậy, vẻ mặt lo sợ nói: Vũ Mao, sau này muột bắt buộc phải có tính toán kĩ lưỡng, ban nãy dọa chết bọn ta rồi.
Điêu Gia và Tiểu Anh cũng vội vàng gật đầu, hai con linh thú cũng sắp bị dọa cho sắp khóc tới nơi rồi,
Hu hu, dọa chết Điêu Gia rồi, chủ tử sau này người đừng luyện nữa, Điêu Gia sẽ nỗ lực luyện, sau đó bảo vệ cho chủ tử.
Tiểu Anh cũng sẽ cố gắng tu luyện, bọn ta chắc chắn có thể bảo vệ được cho chủ tử. Vậy nên chủ tử người đừng có dọa bọn ta nữa.
Vân Thiên Vũ đưa tay xoa đầu Điêu Gia và Tiểu Anh, có mấy đứa này ở bên cạnh khiến trái tim nàng cảm thấy ấm áp.
Được rồi, sau này ta sẽ chú ý, sẽ không để chuyện hôm nay xảy ra nữa đâu.
Mấy người bọn họ đi thẳng tới Linh Ngọc tiên trì.
Trên chiếc giường Linh Ngọc trong Linh Ngọc tiên trì, Quân Hạo Thiên đưa tay nắm chặt lấy tay nữ tử đang ngồi trên giường Linh Ngọc, một hồi lâu cũng không nói câu nào.
Mãi cho đến khi thanh âm lưỡng lự của Quân phu nhân Lâm Tâm Mộc vang lên: Hạo Thiên, chàng là Hạo Thiên sao?
Tu vi linh lực của nàng mà đi đánh với Quân Hạo Thiên vốn dĩ là lấy trứng chọi với đá, vậy nên chỉ có nước chịu thiệt mà thôi.
Cũng may Quân Hạo Thiên chỉ là giúp nàng tôi luyện linh lực, cho nên cũng không ra tay quá mạnh, chỉ là không ngừng đánh nàng bay ra ngoài, hai người tiến hành va chạm linh lực.
Sau một hồi, toàn thân Quân Thiên Vũ nhếch nhác, thảm hại, trên người có rất nhiều vết thương.
Diệp Gia và Điêu Gia, còn cả Tiểu Anh nhìn thấy cảnh này cũng đều rất đau lòng, không nhịn được gọi nàng.
Vũ Mao, đừng đánh nữa.
Chủ tử, được rồi, như vậy cũng được rồi.
Đáng tiếc Vân Thiên Vũ vốn dĩ không thèm để ý đến mấy người bọn họ, vẫn cắn răng dũng cảm tiến lên, chống lại lực va chạm mạnh mẽ của tử linh.
Cuối cùng vẫn là Quân Hạo Thiên không thể tiếp tục chứng kiến cảnh này được nữa, thu tay lại bay đến bên cạnh nàng, nhẹ nhàng nói: Được rồi, để ta xem lục linh của con ngươi luyện thế nào rồi.
Quân Hạo Thiên nhanh chóng vươn tay xem mạch cho Vân Thiên Vũ, sau đó sắc mặt dãn ra, nói: Tạm thời không việc gì, có điều trong khoảng thời gian ngắn sắp tới ngươi đừng tiếp tục luyện linh lực nữa, nếu không có việc gì thì hãy tăng cường luyện linh công, sau đó tìm người tỉ thí, tôi luyện linh lực dần dần như vậy, đợi đến khi tu vi lục linh của ngươi ổn định rồi ngươi hãy đi tu luyện linh lực.
Quân Hạo Thiên nói đến đây, ngừng lại một lát rồi lại trách móc: Ngươi ấy à, cho dù có muốn trở nên mạnh hơn thì cũng không cần phải liều mạng đến như vậy, linh mạch trong cơ thể ngươi là linh mạch thượng đẳng nhất, nhưng linh mạch thượng đẳng này cũng có cái tai hại của linh mạch thượng đẳng, không thể nóng vội mà làm bừa được, nếu như ngươi cứ liều lĩnh thì linh mạch sẽ tăng lên quá nhanh, rất có thể sẽ khiến cơ thể ngươi nổ tung mà chết.
Ngoài ra việc tu luyện linh lực cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai, nếu như ngươi hấp tấp vội vàng, đến cuối cùng có thế sẽ còn dẫn đến tu vi linh lực của ngươi bị ngưng trệ, ngươi có biết không vậy?
Vân Thiên Vũ lập tức gật đầu: Ta biết rồi Quân trang chủ.
Thật nguy hiểm, sau này nàng không thể quá hấp tấp muốn nhanh chóng trở nên mạnh hơn mà không màng tới hậu quả được, hôm nay nếu như không nhờ có Quân Hạo Thiên hiểu những điều này, e là nàng đã nổ tung rồi.
Đa tạ người, Quân trang chủ.
Quân Hạo Thiên đang định nói gì đó, đột nhiên một loạt tiếng bước chân vội vã vọng tới, có người kích động kêu lên: Trang chủ, phu nhân, phu nhân bà ấy tỉnh lại rồi.
Lời này vừa nói ra, Quân Hạo Thiên giống như nghe thấy tiên âm trên trời vậy, làm gì còn tâm chí để ý đến những chuyện khác, sớm đã xoay mình chạy về phía Linh Ngọc tiên trì.
Vân Thiên Vũ nghe thấy tin này cũng vui mừng mỉm cười, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.
Thật quá tốt rồi, cuối cùng nàng cũng đã chữa khỏi cho Quân phu nhân, như vậy nàng có thế lấy được Linh Qùy tám cánh giải độc cho Tiêu Cửu Uyên rồi.
Vân Thiên Vũ ngọ nguậy đứng dậy, Diệp Gia ở đằng sau nhanh chóng chạy tới đỡ nàng dậy, vẻ mặt lo sợ nói: Vũ Mao, sau này muột bắt buộc phải có tính toán kĩ lưỡng, ban nãy dọa chết bọn ta rồi.
Điêu Gia và Tiểu Anh cũng vội vàng gật đầu, hai con linh thú cũng sắp bị dọa cho sắp khóc tới nơi rồi,
Hu hu, dọa chết Điêu Gia rồi, chủ tử sau này người đừng luyện nữa, Điêu Gia sẽ nỗ lực luyện, sau đó bảo vệ cho chủ tử.
Tiểu Anh cũng sẽ cố gắng tu luyện, bọn ta chắc chắn có thể bảo vệ được cho chủ tử. Vậy nên chủ tử người đừng có dọa bọn ta nữa.
Vân Thiên Vũ đưa tay xoa đầu Điêu Gia và Tiểu Anh, có mấy đứa này ở bên cạnh khiến trái tim nàng cảm thấy ấm áp.
Được rồi, sau này ta sẽ chú ý, sẽ không để chuyện hôm nay xảy ra nữa đâu.
Mấy người bọn họ đi thẳng tới Linh Ngọc tiên trì.
Trên chiếc giường Linh Ngọc trong Linh Ngọc tiên trì, Quân Hạo Thiên đưa tay nắm chặt lấy tay nữ tử đang ngồi trên giường Linh Ngọc, một hồi lâu cũng không nói câu nào.
Mãi cho đến khi thanh âm lưỡng lự của Quân phu nhân Lâm Tâm Mộc vang lên: Hạo Thiên, chàng là Hạo Thiên sao?
/1395
|