Phượng Vô Nhai cười mị hoặc, nụ cười ma mị xinh đẹp.
Nhìn thấy dáng vẻ yêu nghiệt của y, Vân Thiên Vũ không quên dặn dò y: Lúc ngươi ở trong phủ An thân vương, trừ những lúc cần thiết ra bằng không không được phép tùy tiện ra ngoài đi lung tung.
Ta nhớ rồi.
Hiện tại tâm trạng Phượng Vô Nhai rất tốt, cho dù Vân Thiên Vũ có nói gì y cũng đồng ý.
Trong đầu y chỉ có một câu nói. Ở gần quan được hưởng lộc, gần quan được hưởng lộc.
Cuối cùng y cũng tiến được thêm một bước, quá tốt rồi.
Một đám người đi thẳng về phía sân viện nơi Vân Thiên Vũ ở, dọc đường Vân Thiên Vũ và Diệp Gia nói: Lát nữa muội sẽ kê một số đơn thuốc, tỉ đi mua cho muội một ít thuốc tới đây, muội phải luyện đan.
Diệp Gia gật đầu, có điều không quên nhắc nhở Vân Thiên Vũ.
Vũ Mao, trong tiệm thuốc e là không có đủ những dược liệu luyện đơn này, bình thường tiệm thuốc chỉ bán những dược liệu thông thường, dược liệu luyện đan rất ít.
Hai người đang nói chuyện thì Phượng Vô Nhai ở bên cạnh nói: Vũ Mao, muội muốn mua dược liệu gì cứ nói ta sẽ đi mua giúp muội.
Vân Thiên Vũ ngoảnh đầu nhìn Phượng Vô Nhai, không hề phản đối.
Được, vậy ngươi đi theo ta, ta viết cho ngươi một đơn thuốc, ngươi đi mua giúp ta.
Phượng Vô Nhai lập tức đồng ý, Vân Thiên Vũ dặn dò Diệp Gia đi chuẩn bị cho Phượng Vô Nhai một gian phòng.
Diệp Gia gật đầu đi ra ngoài, nàng nhìn Phượng Vô Nhai, nhìn thấy Phượng Vô Nhai vẻ mặt vui cười đắc ý, tâm trạng nàng rất tốt.
Diệp Gia nhìn ra được Phượng Vô Nhai rất thích Vũ Mao, y đang chuyên tâm theo đuổi Vũ Mao.
Nhưng bên kia Tiêu Cửu Uyên dường như cũng rất để tâm đến Vũ Mao, vậy cuối cùng Vũ Mao sẽ gả cho ai đây.
Có điều đây là chuyện của Vũ Mao, hơn nữa nàng nhìn ra được, trước mắt Vũ Mao vốn không hề suy tính đến chuyện tình cảm.
Nàng chỉ muốn cố gắng hết sức bảo vệ cho An thân lão vương gia và Tiêu Dạ Thần, sau đó nỗ lực biến bản thân trở nên mạnh mẽ.
Như vậy cũng tốt.
Diệp Gia đi ra ngoài, Vân Thiên Vũ thì đưa Phượng Vô Nhai đi thẳng đến nơi mình ở, viết một đơn thuốc đưa cho Phượng Vô Nhai.
Phượng Vô Nhai cầm đơn thuốc vui vẻ đi mua thuốc.
Đợi đến khi Phượng Vô Nhai đi rồi, Tiêu Lăng Phong chuẩn bị xong đồ ăn mang tới, Vân Thiên Vũ nói với lão chuyện Phượng Vô Nhai sống trong phủ An thân vương.
Tiêu Lăng Phong cũng không hề phản đối, Phượng Vô Nhai là bằng hữu của Vân nha đầu, nàng muốn giữ bằng hữu lại đương nhiên là được.
Phượng Vô Nhai còn chưa về, trong cung đã có người tới.
Thái giám tổng quản trong cung Tưởng hoàng hậu tới truyền ý chỉ của hoàng hậu nương nương.
Hoàng hậu nương nương có chỉ, bởi vì hoàng thượng mới nạp thêm trác phi nương nương, hoàng hậu nương nương đặc biệt mở một yến hội, mời phu nhân và tiểu thư của bốn đại gia tộc tiến cung cũng với trác phi nương nương, mặt khác còn mở tiệc chiêu đãi Gia Khánh quận chúa và Linh Nghi quận chúa.
Lời thái giám vừa dứt, Diệp Gia liền lo lắng nhìn Vân Thiên Vũ, nhỏ giọng nói: Vũ Mao, vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn.
Vũ Mao vừa mới chân trước từ chối hôn sự của thái tử, chân sau hoàng hậu nương nương mời nàng vào cung dự yến tiệc, đây rõ ràng là không yên tâm được.
Ánh mắt Vân Thiên Vũ có hơi lạnh lẽo, hoàng hậu dưới một người trên vạn người, bà ta truyền nàng vào cung, nàng không có lí do gì không tiến cung. Đặc biệt là hoàng hậu không hề làm gì cả.
Được, ta sẽ vào cung.
Diệp Gia chau mày đầy lo lắng.
Vân Thiên Vũ đưa tay vỗ vỗ tay Diệp Gia để nàng yên tâm.
Bọn họ tùy cơ ứng biến là được rồi.
Diệp Gia không nói gì nữa, Vân Thiên Vũ thu ba con linh thú vào trong nhẫn Linh Phong, dẫn theo hai người Ảnh Tử và Diệp Gia theo thái giám vào cung.
Có điều trước khi đi, Diệp Gia lặng lẽ dưa mắt ra hiệu với Họa Mi, để Họa Mi đi tìm lão vương gia, để Ly thân vương gia đi đón quận chúa.
Nhìn thấy dáng vẻ yêu nghiệt của y, Vân Thiên Vũ không quên dặn dò y: Lúc ngươi ở trong phủ An thân vương, trừ những lúc cần thiết ra bằng không không được phép tùy tiện ra ngoài đi lung tung.
Ta nhớ rồi.
Hiện tại tâm trạng Phượng Vô Nhai rất tốt, cho dù Vân Thiên Vũ có nói gì y cũng đồng ý.
Trong đầu y chỉ có một câu nói. Ở gần quan được hưởng lộc, gần quan được hưởng lộc.
Cuối cùng y cũng tiến được thêm một bước, quá tốt rồi.
Một đám người đi thẳng về phía sân viện nơi Vân Thiên Vũ ở, dọc đường Vân Thiên Vũ và Diệp Gia nói: Lát nữa muội sẽ kê một số đơn thuốc, tỉ đi mua cho muội một ít thuốc tới đây, muội phải luyện đan.
Diệp Gia gật đầu, có điều không quên nhắc nhở Vân Thiên Vũ.
Vũ Mao, trong tiệm thuốc e là không có đủ những dược liệu luyện đơn này, bình thường tiệm thuốc chỉ bán những dược liệu thông thường, dược liệu luyện đan rất ít.
Hai người đang nói chuyện thì Phượng Vô Nhai ở bên cạnh nói: Vũ Mao, muội muốn mua dược liệu gì cứ nói ta sẽ đi mua giúp muội.
Vân Thiên Vũ ngoảnh đầu nhìn Phượng Vô Nhai, không hề phản đối.
Được, vậy ngươi đi theo ta, ta viết cho ngươi một đơn thuốc, ngươi đi mua giúp ta.
Phượng Vô Nhai lập tức đồng ý, Vân Thiên Vũ dặn dò Diệp Gia đi chuẩn bị cho Phượng Vô Nhai một gian phòng.
Diệp Gia gật đầu đi ra ngoài, nàng nhìn Phượng Vô Nhai, nhìn thấy Phượng Vô Nhai vẻ mặt vui cười đắc ý, tâm trạng nàng rất tốt.
Diệp Gia nhìn ra được Phượng Vô Nhai rất thích Vũ Mao, y đang chuyên tâm theo đuổi Vũ Mao.
Nhưng bên kia Tiêu Cửu Uyên dường như cũng rất để tâm đến Vũ Mao, vậy cuối cùng Vũ Mao sẽ gả cho ai đây.
Có điều đây là chuyện của Vũ Mao, hơn nữa nàng nhìn ra được, trước mắt Vũ Mao vốn không hề suy tính đến chuyện tình cảm.
Nàng chỉ muốn cố gắng hết sức bảo vệ cho An thân lão vương gia và Tiêu Dạ Thần, sau đó nỗ lực biến bản thân trở nên mạnh mẽ.
Như vậy cũng tốt.
Diệp Gia đi ra ngoài, Vân Thiên Vũ thì đưa Phượng Vô Nhai đi thẳng đến nơi mình ở, viết một đơn thuốc đưa cho Phượng Vô Nhai.
Phượng Vô Nhai cầm đơn thuốc vui vẻ đi mua thuốc.
Đợi đến khi Phượng Vô Nhai đi rồi, Tiêu Lăng Phong chuẩn bị xong đồ ăn mang tới, Vân Thiên Vũ nói với lão chuyện Phượng Vô Nhai sống trong phủ An thân vương.
Tiêu Lăng Phong cũng không hề phản đối, Phượng Vô Nhai là bằng hữu của Vân nha đầu, nàng muốn giữ bằng hữu lại đương nhiên là được.
Phượng Vô Nhai còn chưa về, trong cung đã có người tới.
Thái giám tổng quản trong cung Tưởng hoàng hậu tới truyền ý chỉ của hoàng hậu nương nương.
Hoàng hậu nương nương có chỉ, bởi vì hoàng thượng mới nạp thêm trác phi nương nương, hoàng hậu nương nương đặc biệt mở một yến hội, mời phu nhân và tiểu thư của bốn đại gia tộc tiến cung cũng với trác phi nương nương, mặt khác còn mở tiệc chiêu đãi Gia Khánh quận chúa và Linh Nghi quận chúa.
Lời thái giám vừa dứt, Diệp Gia liền lo lắng nhìn Vân Thiên Vũ, nhỏ giọng nói: Vũ Mao, vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn.
Vũ Mao vừa mới chân trước từ chối hôn sự của thái tử, chân sau hoàng hậu nương nương mời nàng vào cung dự yến tiệc, đây rõ ràng là không yên tâm được.
Ánh mắt Vân Thiên Vũ có hơi lạnh lẽo, hoàng hậu dưới một người trên vạn người, bà ta truyền nàng vào cung, nàng không có lí do gì không tiến cung. Đặc biệt là hoàng hậu không hề làm gì cả.
Được, ta sẽ vào cung.
Diệp Gia chau mày đầy lo lắng.
Vân Thiên Vũ đưa tay vỗ vỗ tay Diệp Gia để nàng yên tâm.
Bọn họ tùy cơ ứng biến là được rồi.
Diệp Gia không nói gì nữa, Vân Thiên Vũ thu ba con linh thú vào trong nhẫn Linh Phong, dẫn theo hai người Ảnh Tử và Diệp Gia theo thái giám vào cung.
Có điều trước khi đi, Diệp Gia lặng lẽ dưa mắt ra hiệu với Họa Mi, để Họa Mi đi tìm lão vương gia, để Ly thân vương gia đi đón quận chúa.
/1395
|