Long Tiêu Diêu bay thẳng tới Long Môn. Dù gia tộc tu tiên kia có hơn ba mươi người nhưng ngoài hai người có tu vi Trúc Cơ cấp thấp ra thì những người khác đều mới chỉ đạt tới Luyện Khí Kỳ. Hắn thi triển thần thông Huyễn Vựng, đồng thời dùng Lôi Điện Kiếm là trong nháy mắt đã giết sạch toàn bộ những người này. Sau khi thu hồi các vật phẩm của gia tộc tu tiên này, Long Tiêu Diêu lập tức dùng hỏa diễm đốt cháy toàn bộ thành tro tàn.
Long Tiêu Diêu lúc này bay khỏi Long Môn. Tuy rằng nơi này có gia tộc hắn nhưng hắn đã không còn gi lưu luyến nữa. Không phải hắn không nghĩ tới tình thân gia tộc mà bởi vì tâm cảnh biến hóa, hắn đã không còn lưu luyến gì tới mọi thứ ở thế tục nữa.
Hiện giờ điều Long Tiêu Diêu suy nghĩ là tìm địa phương tiếp theo để an tâm tu luyện. Tuy rằng hắn có tiền tài thế tục, có thể ẩn tu tại xã hội thế tục nhưng người tu tiên cũng không được tùy tiện tiến vào thế giới thế tục. Đó là lệnh cấm mà giới tu tiên đã công nhận. Cho dù hắn mặc kệ tất cả mọi chuyện trong thế tục nhưng nếu bị người tu tiên khác phát hiện tung tích thì vẫn sẽ dựa theo lệ thường của giới tu tiên mà bắt hắn.
Long Tiêu Diêu đương nhiên không muốn chọc vào phiền toái vô vị. Hắn cần bắt giết yêu thú hấp thu thú hồn, nhất thời không nghĩ ra kế hoạch tiếp theo. Vậy là hắn dùng hình tượng tu sĩ trung niên Trúc Cơ trung cấp bay về phía phường thị tu tiên ở Hoa Sơn. Hắn đã rời khỏi giới tu tiên một thời gian, định trở về tìm hiểu động thái của giới tu tiên những ngày này, tránh gặp phải nguy hiểm không cần thiết.
Long Tiêu Diêu từ miệng của đám lái buôn tại phường thị biết được một tin tức khiến hắn khiếp sợ. Đại chiến tại Thập Vạn Đại Sơn đã truyền khắp giới tu tiên. Cuối cùng chính đạo dành được đại thắng, đánh đuổi Vu tộc ra khỏi Thập Vạn Đại Sơn. Hiện giờ Thập Vạn Đại Sơn đã trở thành lãnh địa của ngũ đại phái chính đạo, Giới tu tiên lại khôi phục bình yên một lần nữa.
Long Tiêu Diêu sau khi biết tin tức này không khỏi chấn động. Nếu Thập Vạn Đại Sơn đã không còn chiến loạn, nơi đó lại tập trung rất nhiều loại yêu thú, cộng thêm các loại dược thảo thì đó chính là địa phương thích hợp nhất để hắn tu luyện.
Long Tiêu Diêu tới Hoa Sơn rồi thì tất nhiên cũng muốn gặp Bạch Như Ngọc một lần. Hai người gặp nhau một ngày, tình ý không cần nói tới cũng biết. Bạch Như Ngọc bởi Trúc Cơ thành công, lại có băng linh căn cấp một nên địa vị trong tông môn hiện giờ cũng không thấp, chẳng những có được nguồn cung cấp nhiều hơn nhiều tu sĩ Trúc Cơ khác, hơn nữa có thể tùy ý đọc các loại bí tịch trong môn phái, cũng có thể tự mình tạo động phủ, cuộc sống tu luyện tuy hơi tịch mịch cô độc nhưng lại tự do tự tại.
Long Tiêu Diêu biết mọi chuyện của Bạch Như Ngọc đều tốt thì cũng yên lòng. Người tu tiên tuy rằng có thể kết thành đạo lữ Song tu nhưng chỉ có tu sĩ tu tiên khó đại thành mới Song tu trước Nguyên Anh Kỳ. Đại khái là một khi nguyên âm, nguyên dương bị phá thì tu luyện thăng cấp sẽ khó khăn hơn rất nhiều. Chỉ có tiến vào Nguyên Anh Kỳ rồi thì mới không cần lo lắng tới việc này, ngược lại thông qua Song tu mà âm dương điều hòa, xúc tiến tu vi của Song phương.
Đương nhiên người tu tiên còn có một loại thái bổ thuật hại người ích ta, có thể thu nguyên âm, nguyên dương của người khác phái, là phương pháp tu luyện tà ác trục lợi trong giới tu tiên, bị người chính đạo khinh thường. Tuy nhiên trong người tu tiên chính đạo cũng có không ít kẻ lén lút dùng phương pháp này tăng tu vi của bản thân, nhưng bề ngoài thì vẫn ra vẻ đường hoàng.
Long Tiêu Diêu và Bạch Như Ngọc tuy rằng đều muốn đối phương bầu bạn với mình nhưng hai người lại quyết tâm theo đuổi đại đạo, trước khi đạt tới tu vi Nguyên Anh Kỳ thì hai người sẽ không nghĩ tới chuyện Song tu mà cố gắng đề cao tu vi bản thân, để tương lai có thể thọ cùng thiên địa.
Long Tiêu Diêu sau khi chia tay với Bạch Như Ngọc liền bay thẳng về hướng Thập Vạn Đại Sơn. Hắn vẫn dùng tu vi Trúc Cơ cấp thấp tiến vào phường thị, lại tìm hiểu tình hình cụ thể của Thập Vạn Đại Sơn. Khi biết hóa ra khu giao thoa lúc này đã bị hủy bỏ, hiện giờ toàn bộ Thập Vạn Đại Sơn đã bị ngũ đại phái của chính đạo phân chia, tán tu nếu tiến vào trong đó, bị phát hiện sẽ bị đuổi đi và tịch thu toàn bộ vật phẩm.
Long Tiêu Diêu đối với hành vi bá đạo của những đại phái tu tiên này đã quá quen mắt. Hắn tuy rằng không muốn chọc vào phiền toái nhưng đầu tiên là hắn cần bắt giết yêu thú để hấp thu thú hồn, hơn nữa cũng chẳng có ý định bỏ qua rất nhiều dược thảo sinh trưởng trong vùng núi vốn thuộc phạm vi thế lực của Vu tộc.
Tuy rằng hiện tại Long Tiêu Diêu có rất nhiều linh thạch nhưng thảo dược có tuổi thọ cao thì có mấy người tu tiên chịu bán chứ? Đó tuyệt đối là vật phẩm quý hiếm chỉ có thể gặp chứ không thể cầu. Huống chi cho dù gặp được dược thảo quý hiếm thì chỉ sợ số lượng cũng rất có hạn, đồng thời nguy hiểm khi mua bán cũng chẳng nhỏ hơn so với việc tiến vào Thập Vạn Đại Sơn.
Long Tiêu Diêu hơi suy xét một chút vẫn quyết định mạo hiểm tiến vào bên trong Thập Vạn Đại Sơn. Hắn lựa chọn vị trí vốn thuộc phía tây của Thập Vạn Đại Sơn của Vu tộc. Dược thảo nơi đó bởi vì không bị tu sĩ Vu tộc hái nên lại càng nhiều hơn.
Hiện giờ phía tây của Thập Vạn Đại Sơn là do Hoàng Kim Thư Viện và Đan Hà Phái chiếm cứ. Long Tiêu Diêu lặng lẽ tiến vào trong phạm vi thế lực của Đan Hà Phái. Hắn biết trong lần đại chiến này, Đan Hà Phái và Hoàng Kim Thư Viện tổn thất thảm trọng, tất nhiên sẽ không có nhiều đệ tử để tuần tra lãnh địa của mình.
Có thể nói phán đoán của Long Tiêu Diêu là chính xác. Hắn sau khi tiến vào phạm vi của Thập Vạn Đại Sơn liền phi hành ngay dưới ngọn cây, thẳng vào sâu trong Thập Vạn Đại Sơn tới mấy ngàn dặm, tiến vào khu vực bị yêu thú cấp bảy chiếm cứ mới bắt đầu tìm tòi, nhổ trồng các loại dược thảo, vừa giết yêu thú vừa đi vào sâu hơn.
Hiện giờ Long Tiêu Diêu đối phó với yêu thú cấp bảy cũng không khó khăn lắm, gần như không cần Pháp trận phụ trợ nữa. Với Tinh Tú Kiếm Trận và Pháp kỹ phong lôi của Kim Đan bậc trung là hắn đã có thể thủ thắng, cùng lắm cộng thêm Lôi Điện Kiếm phối hợp là hoàn toàn thoải mái.
Long Tiêu Diêu tuy không cần hấp thụ thú hồn của yêu thú cấp bảy nhưng yêu đan và tài liệu yêu thú cấp bảy cũng có giá rất cao. Huống chi còn có rất nhiều dược thảo quý hiếm dùng để luyện chế đan dược Trúc Cơ Kỳ và Kim Đan Kỳ ở đây. Hắn cũng nhân cơ hội mà tu tập kiếm trận, kiếm khí phối hợp với Pháp kỹ, chưa vội xâm nhập sâu hơn nữa.
Khi Long Tiêu Diêu tiến vào khu vực yêu thú cấp tám chiếm cứ thì hắn đã ở trong Thập Vạn Đại Sơn tới ba năm. Trong ba năm nay hắn thu hoạch rất phong phú, giết chết rất nhiều yêu thú, cũng nhổ trồng nhiều dược thảo quý hiếm, còn kiếm được mười mấy thứ tài liệu thuộc tính thổ đỉnh cấp. Hơn nữa năng lực thực chiến của hắn cũng đã tiến thêm một bước, đối phó với yêu thú cấp bảy đã chẳng tốn chút sức lực.
Sau khi tiến vào khu vực của yêu thú cấp tám, Long Tiêu Diêu cũng không dám sơ suất. Yêu thú cấp tám hiện giờ đối với hắn vẫn rất cường đại, hơn nữa cũng thỉnh thoảng có yêu cầm cấp tám bay trên không, thế nên bỏ chạy trong không trung rất phiền toái. Nếu bị hai yêu thú cấp tám đồng thời công kích thì chỉ sợ là hắn vẫn khó có thể chống đỡ.
Long Tiêu Diêu gặp con yêu thú đầu tiên là một con báo, chỉ lớn có một thước, toàn thân vàng óng ánh, là một yêu thú thuộc tính kim. Nhìn nó có vẻ nhỏ bé yếu ớt nhưng khi hắn chân chính đối chiến mới phát hiện ra con báo này bất kể là tốc độ hay lực công kích, sự linh hoạt cơ biến cũng đều rất khó đối phó.
-o0o-
Long Tiêu Diêu lúc này bay khỏi Long Môn. Tuy rằng nơi này có gia tộc hắn nhưng hắn đã không còn gi lưu luyến nữa. Không phải hắn không nghĩ tới tình thân gia tộc mà bởi vì tâm cảnh biến hóa, hắn đã không còn lưu luyến gì tới mọi thứ ở thế tục nữa.
Hiện giờ điều Long Tiêu Diêu suy nghĩ là tìm địa phương tiếp theo để an tâm tu luyện. Tuy rằng hắn có tiền tài thế tục, có thể ẩn tu tại xã hội thế tục nhưng người tu tiên cũng không được tùy tiện tiến vào thế giới thế tục. Đó là lệnh cấm mà giới tu tiên đã công nhận. Cho dù hắn mặc kệ tất cả mọi chuyện trong thế tục nhưng nếu bị người tu tiên khác phát hiện tung tích thì vẫn sẽ dựa theo lệ thường của giới tu tiên mà bắt hắn.
Long Tiêu Diêu đương nhiên không muốn chọc vào phiền toái vô vị. Hắn cần bắt giết yêu thú hấp thu thú hồn, nhất thời không nghĩ ra kế hoạch tiếp theo. Vậy là hắn dùng hình tượng tu sĩ trung niên Trúc Cơ trung cấp bay về phía phường thị tu tiên ở Hoa Sơn. Hắn đã rời khỏi giới tu tiên một thời gian, định trở về tìm hiểu động thái của giới tu tiên những ngày này, tránh gặp phải nguy hiểm không cần thiết.
Long Tiêu Diêu từ miệng của đám lái buôn tại phường thị biết được một tin tức khiến hắn khiếp sợ. Đại chiến tại Thập Vạn Đại Sơn đã truyền khắp giới tu tiên. Cuối cùng chính đạo dành được đại thắng, đánh đuổi Vu tộc ra khỏi Thập Vạn Đại Sơn. Hiện giờ Thập Vạn Đại Sơn đã trở thành lãnh địa của ngũ đại phái chính đạo, Giới tu tiên lại khôi phục bình yên một lần nữa.
Long Tiêu Diêu sau khi biết tin tức này không khỏi chấn động. Nếu Thập Vạn Đại Sơn đã không còn chiến loạn, nơi đó lại tập trung rất nhiều loại yêu thú, cộng thêm các loại dược thảo thì đó chính là địa phương thích hợp nhất để hắn tu luyện.
Long Tiêu Diêu tới Hoa Sơn rồi thì tất nhiên cũng muốn gặp Bạch Như Ngọc một lần. Hai người gặp nhau một ngày, tình ý không cần nói tới cũng biết. Bạch Như Ngọc bởi Trúc Cơ thành công, lại có băng linh căn cấp một nên địa vị trong tông môn hiện giờ cũng không thấp, chẳng những có được nguồn cung cấp nhiều hơn nhiều tu sĩ Trúc Cơ khác, hơn nữa có thể tùy ý đọc các loại bí tịch trong môn phái, cũng có thể tự mình tạo động phủ, cuộc sống tu luyện tuy hơi tịch mịch cô độc nhưng lại tự do tự tại.
Long Tiêu Diêu biết mọi chuyện của Bạch Như Ngọc đều tốt thì cũng yên lòng. Người tu tiên tuy rằng có thể kết thành đạo lữ Song tu nhưng chỉ có tu sĩ tu tiên khó đại thành mới Song tu trước Nguyên Anh Kỳ. Đại khái là một khi nguyên âm, nguyên dương bị phá thì tu luyện thăng cấp sẽ khó khăn hơn rất nhiều. Chỉ có tiến vào Nguyên Anh Kỳ rồi thì mới không cần lo lắng tới việc này, ngược lại thông qua Song tu mà âm dương điều hòa, xúc tiến tu vi của Song phương.
Đương nhiên người tu tiên còn có một loại thái bổ thuật hại người ích ta, có thể thu nguyên âm, nguyên dương của người khác phái, là phương pháp tu luyện tà ác trục lợi trong giới tu tiên, bị người chính đạo khinh thường. Tuy nhiên trong người tu tiên chính đạo cũng có không ít kẻ lén lút dùng phương pháp này tăng tu vi của bản thân, nhưng bề ngoài thì vẫn ra vẻ đường hoàng.
Long Tiêu Diêu và Bạch Như Ngọc tuy rằng đều muốn đối phương bầu bạn với mình nhưng hai người lại quyết tâm theo đuổi đại đạo, trước khi đạt tới tu vi Nguyên Anh Kỳ thì hai người sẽ không nghĩ tới chuyện Song tu mà cố gắng đề cao tu vi bản thân, để tương lai có thể thọ cùng thiên địa.
Long Tiêu Diêu sau khi chia tay với Bạch Như Ngọc liền bay thẳng về hướng Thập Vạn Đại Sơn. Hắn vẫn dùng tu vi Trúc Cơ cấp thấp tiến vào phường thị, lại tìm hiểu tình hình cụ thể của Thập Vạn Đại Sơn. Khi biết hóa ra khu giao thoa lúc này đã bị hủy bỏ, hiện giờ toàn bộ Thập Vạn Đại Sơn đã bị ngũ đại phái của chính đạo phân chia, tán tu nếu tiến vào trong đó, bị phát hiện sẽ bị đuổi đi và tịch thu toàn bộ vật phẩm.
Long Tiêu Diêu đối với hành vi bá đạo của những đại phái tu tiên này đã quá quen mắt. Hắn tuy rằng không muốn chọc vào phiền toái nhưng đầu tiên là hắn cần bắt giết yêu thú để hấp thu thú hồn, hơn nữa cũng chẳng có ý định bỏ qua rất nhiều dược thảo sinh trưởng trong vùng núi vốn thuộc phạm vi thế lực của Vu tộc.
Tuy rằng hiện tại Long Tiêu Diêu có rất nhiều linh thạch nhưng thảo dược có tuổi thọ cao thì có mấy người tu tiên chịu bán chứ? Đó tuyệt đối là vật phẩm quý hiếm chỉ có thể gặp chứ không thể cầu. Huống chi cho dù gặp được dược thảo quý hiếm thì chỉ sợ số lượng cũng rất có hạn, đồng thời nguy hiểm khi mua bán cũng chẳng nhỏ hơn so với việc tiến vào Thập Vạn Đại Sơn.
Long Tiêu Diêu hơi suy xét một chút vẫn quyết định mạo hiểm tiến vào bên trong Thập Vạn Đại Sơn. Hắn lựa chọn vị trí vốn thuộc phía tây của Thập Vạn Đại Sơn của Vu tộc. Dược thảo nơi đó bởi vì không bị tu sĩ Vu tộc hái nên lại càng nhiều hơn.
Hiện giờ phía tây của Thập Vạn Đại Sơn là do Hoàng Kim Thư Viện và Đan Hà Phái chiếm cứ. Long Tiêu Diêu lặng lẽ tiến vào trong phạm vi thế lực của Đan Hà Phái. Hắn biết trong lần đại chiến này, Đan Hà Phái và Hoàng Kim Thư Viện tổn thất thảm trọng, tất nhiên sẽ không có nhiều đệ tử để tuần tra lãnh địa của mình.
Có thể nói phán đoán của Long Tiêu Diêu là chính xác. Hắn sau khi tiến vào phạm vi của Thập Vạn Đại Sơn liền phi hành ngay dưới ngọn cây, thẳng vào sâu trong Thập Vạn Đại Sơn tới mấy ngàn dặm, tiến vào khu vực bị yêu thú cấp bảy chiếm cứ mới bắt đầu tìm tòi, nhổ trồng các loại dược thảo, vừa giết yêu thú vừa đi vào sâu hơn.
Hiện giờ Long Tiêu Diêu đối phó với yêu thú cấp bảy cũng không khó khăn lắm, gần như không cần Pháp trận phụ trợ nữa. Với Tinh Tú Kiếm Trận và Pháp kỹ phong lôi của Kim Đan bậc trung là hắn đã có thể thủ thắng, cùng lắm cộng thêm Lôi Điện Kiếm phối hợp là hoàn toàn thoải mái.
Long Tiêu Diêu tuy không cần hấp thụ thú hồn của yêu thú cấp bảy nhưng yêu đan và tài liệu yêu thú cấp bảy cũng có giá rất cao. Huống chi còn có rất nhiều dược thảo quý hiếm dùng để luyện chế đan dược Trúc Cơ Kỳ và Kim Đan Kỳ ở đây. Hắn cũng nhân cơ hội mà tu tập kiếm trận, kiếm khí phối hợp với Pháp kỹ, chưa vội xâm nhập sâu hơn nữa.
Khi Long Tiêu Diêu tiến vào khu vực yêu thú cấp tám chiếm cứ thì hắn đã ở trong Thập Vạn Đại Sơn tới ba năm. Trong ba năm nay hắn thu hoạch rất phong phú, giết chết rất nhiều yêu thú, cũng nhổ trồng nhiều dược thảo quý hiếm, còn kiếm được mười mấy thứ tài liệu thuộc tính thổ đỉnh cấp. Hơn nữa năng lực thực chiến của hắn cũng đã tiến thêm một bước, đối phó với yêu thú cấp bảy đã chẳng tốn chút sức lực.
Sau khi tiến vào khu vực của yêu thú cấp tám, Long Tiêu Diêu cũng không dám sơ suất. Yêu thú cấp tám hiện giờ đối với hắn vẫn rất cường đại, hơn nữa cũng thỉnh thoảng có yêu cầm cấp tám bay trên không, thế nên bỏ chạy trong không trung rất phiền toái. Nếu bị hai yêu thú cấp tám đồng thời công kích thì chỉ sợ là hắn vẫn khó có thể chống đỡ.
Long Tiêu Diêu gặp con yêu thú đầu tiên là một con báo, chỉ lớn có một thước, toàn thân vàng óng ánh, là một yêu thú thuộc tính kim. Nhìn nó có vẻ nhỏ bé yếu ớt nhưng khi hắn chân chính đối chiến mới phát hiện ra con báo này bất kể là tốc độ hay lực công kích, sự linh hoạt cơ biến cũng đều rất khó đối phó.
-o0o-
/554
|