Thân thể Long Tiêu Diêu bị sóng xung kích cường đại đánh xuống phía dưới hai thước. Tứ chi hắn mở ra, chậm rãi chìm xuống đáy nước, dường như bị sóng xung kích đánh ngất.
Tu sĩ thấy thế, khóe miệng nở nụ cười, thu hồi pháp khí, cũng thả người rơi vào trong nước. Người tu tiên tuy ở trong nước vẫn sử dụng được pháp khí nhưng bởi thần thức bị trở ngại, ngoại phóng được nhiều nhất không tới mười thước. Hơn nữa khống chế pháp khí cũng giảm linh hoạt rất nhiều.
Hiện giờ ở Long Tiêu Diêu rơi xuống dưới đáy nước hơn mười thước, dù tu sĩ kia có muốn dùng Thanh Đằng Tác buộc chặt hắn lôi lên cũng hữu tâm vô lực, bất đắc dĩ phải tự mình nhảy xuống lôi hắn lên.
Hơn nữa tu sĩ kia lo rằng một lát sau, Long Tiêu Diêu có thể bị sặc nước mà chết. Đến lúc đó thì hắn cũng không thể hỏi ra được bí mật gì nữa. Hoặc có thể Long Tiêu Diêu tỉnh lại dùng Địa Độn Phù chạy trốn. Nếu hắn trốn vào một huyệt động nào đó trong lòng đất thì chỉ sợ chẳng biết khi nào mới thấy hắn. Cho nên tu sĩ kia không dám chần chừ nữa, lập tức tiến vào đáy nước.
Tuy rằng tu sĩ không biết độn thủy thuật nhưng là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, bế khí một hai canh giờ cũng chẳng có vấn đề gì. Mà không biết bơi lội cũng chẳng sao, hắn có thể thông qua chân khí lưu động khống chế mình di chuyển trong nước. Tuy rằng tốc độ của hắn giảm mạnh nhưng vớt một người đã hôn mê cũng chẳng có vấn đề gì.
Tu sĩ kia tiến vào đáy nước, chụp lấy Long Tiêu Diêu đang nằm lẳng lặng ở đó. Nhưng ngay khi hắn cúi người xuống nhìn thân thể Long Tiêu Diêu, đột nhiên Long Tiêu Diêu xoay lại, hai nắm tay nhanh chóng đánh vào ngực và mặt của tu sĩ kia.
Sau khi Long Tiêu Diêu tiến vào trong nước thì quả có bị sóng xung kích lan tới nhưng chỉ là lan tới mà thôi. Chân khí bị nước làm suy yếu rất nhiều, hơn nữa hắn lại có Phệ Linh hấp thu chuyển hóa một bộ phận trong đó. Mà với mức độ cường hãn của thân thể hắn thì những công kích còn lại chỉ khiến khí huyết hắn quay cuồng một lượt, chưa chịu tổn thương gì quá lớn.
Đồng thời khi Long Tiêu Diêu bị sóng xung kích đánh tới thì đột nhiên linh cơ lóe lên: Đối phương hiển nhiên là định bắt giữ hắn, nếu có thể dụ đối phương vào trong nước, không tiện sử dụng pháp khí, hơn nữa tu sĩ tu luyện công pháp thuộc tính thủy thì khả năng là không biết bơi, hành động trong nước cũng chịu nhiều hạn chế. Lúc ấy hắn mới có cơ hội diệt sát đối phương.
Sau khi tính kế xong, Long Tiêu Diêu liền nương theo sóng xung kích đánh tới mà lập tức bế khí bất động. Mà vết thương trên vai hắn không lớn, thần thông tự hồi phục chủ động phát động thì một lát đã hoàn toàn bình phục. Vì thế hắn không nhúc nhích chìm xuống, chờ tu sĩ kia tới gần.
Long Tiêu Diêu vẫn đợi cho tới khi đối phương tới gần, cúi người chụp hắn mới phát động công kích. Đối với hắn mà nói thì đây chính là thời cơ ngàn năm có một. Nhưng đối với tu sĩ kia thì đây chính là một cơn ác mộng.
Tuy nhiên kinh nghiệm thực chiến và khả năng ứng biến của tu sĩ kia cũng không kém, đối mặt với biến cố đột nhiên phát sinh, tâm niệm khẽ động, trong nháy mắt chân khí đã ngưng kết thành một Mộc Linh Thuẫn đơn giản, tay phải lại biến trảo thành chưởng, đánh ra một đạo chưởng Phong về phía Long Tiêu Diêu, đồng thời thân thể lui lại phía sau né tránh.
Long Tiêu Diêu đương nhiên cảm thấy chân khí ập tới. Nhưng hắn cũng không dám bỏ qua cơ hội trước mắt này, vẫn chưa xoay tay lại chống đỡ mà dùng Ngư Hành Bách Biến né tránh chưởng phong của đối phương, hai quyền không chút dừng lại mà đánh lên Mộc Linh Thuẫn.
Ở dưới nước, lực phòng ngự của Mộc Linh Thuẫn do chân khí ngưng tụ thành suy yếu rất nhiều. Mà lúc này bởi chuyện xảy ra đột ngột, khoảng cách giữa Long Tiêu Diêu và tu sĩ kia gần trong gang tấc, hắn lại dùng Ngư Hành Bách Biến phát động công kích trong nước, tốc độ mau lẹ mười phần. Tu sĩ kia căn bản không thể ung dung ứng phó, Mộc Linh Thuẫn vội vàng ngưng tụ ra cũng chỉ còn có lực phòng ngự bằng hai ba phần bình thường.
Trong nháy mắt khi Long Tiêu Diêu dùng Thiên Quân Lực đánh lên Mộc Linh Thuẫn, Mộc Linh Thuẫn lập tức vỡ nát tiêu tán. Tu sĩ kia tuy rằng có ý định trốn tránh nhưng tốc độ của hắn di chuyển trong nước lại chỉ có thể nói là chậm tới đáng thương. Song quyền của Long Tiêu Diêu đánh thẳng lên ngực và mặt của tu sĩ kia.
Tu sĩ nọ tuy rằng có vận chân khí chống đỡ nhưng thân thể tu sĩ Nguyên Anh Kỳ bình thường làm sao đỡ nổi công kích Thiên Quân Lực của Long Tiêu Diêu chứ? Nội giáp là Pháp bảo trung phẩm và chân khí trên người hắn chống đỡ được một chút, chặn được quyền phải của Long Tiêu Diêu nhưng lực lượng quá mạnh lại đánh gãy ba xương sườn của hắn. Mà quyền trái của Long Tiêu Diêu liền đánh thẳng vào đầu tu sĩ kia, đập cho đầu hắn nát bét.
Nhưng chưởng phong do chân khí hắn phát ra cũng đồng thời đánh trúng bên phải thân thể Long Tiêu Diêu. Tuy nhiên hắn thi triển Ngư Hành Bách Biến tránh được trung ương của chưởng phong, bị chưởng phong quét trúng mà thôi.
Nhưng một kích toàn lực của tu sĩ Nguyên Anh đánh ra thì uy lực cũng không phải là nhỏ, hơn nữa ở khoảng cách gần như vậy, dù nước có làm suy yếu chưởng Phong, mà Long Tiêu Diêu tránh được trung tâm của nó nhưng phía bên phải thân thể hắn cũng vì bị chưởng Phong quét trúng mà đánh bay đi. Thân thể hắn đập thẳng vào tường đá dưới đáy nước.
Thân thể hắn tuy rằng cường hãn nhưng bị chưởng Phong mãnh liệt quét trúng, xương sườn bên phải và xương cốt cánh tay phải đều bị đánh gãy, kinh mạch và mạch máu cũng bị lực lượng mạnh mẽ làm nổ tung, cả người bên phải trở nên huyết nhục mơ hồ.
Nhưng Long Tiêu Diêu cũng không dám chần chừ, cắn răng kiên trì vươn tay trái chụp lấy Nguyên Anh vừa vọt ra từ thân thể tu sĩ kia. Tuy hắn ở xa kẻ đó ba thước nhưng hắn thi triển thần thông Biến Hình, cánh tay trái trong nháy mắt dài ra. Mà Nguyên Anh của tu sĩ nọ bởi không biết thủy độn thuật, hành động trong nước chậm chạp nên trong nháy mắt đã bị chụp lấy, sau đó liền bị Phong ấn.
Long Tiêu Diêu làm xong tất cả mới thở phào một hơi, thu hồi thi thể của đối phương. Hắn kéo thân thể bị trọng thương lên mặt nước, bố trí Pháp trận, nhanh chóng phục đan tu luyện khôi phục.
Bởi có thần thông tự phục hồi, hiện tại Long Tiêu Diêu căn bản không cần dùng tới đan dược trị thương, chỉ cần có thể cung cấp chân khí sung túc là thần thông tự hồi phục có thể tự động chữa trị tất cả thương thế trong ngoài.
Hai ngày sau, Long Tiêu Diêu chẳng những khỏi hẳn thân thể mà chân khí cũng hoàn toàn khôi phục. Hắn vội vàng xem xét chiến quả lần này một chút, phát hiện ra huyết bài của bản thân mới hoàn toàn yên lòng. Không dám dừng lại lâu, hắn lập tức biến đổi hình tượng thành tu vi Kim Đan cấp thấp bay về phía lưu vực Hoàng Hà.
Trong lúc này, tại chiến trường Hàn Tuyền, hai mươi mấy tu sĩ Phi Thăng Kỳ chính đạo cùng với tu sĩ Nguyên Anh Kỳ tạo thành một đội ngũ thực lực cường đại đang phát động công kích nơi trú ngụ tạm thời của Quỷ tu.
Tu sĩ chính đạo bởi có viện quân của các môn phái khác tới trợ giúp nên thực lực rõ ràng vượt hẳn Quỷ tu. Hơn nữa Quỷ tu Phi Thăng Kỳ cơ bản cũng chưa tới nơi này. Một hồi đại chiến diễn ra, Quỷ tu chưa kịp phòng ngự bị tổn thất thảm trọng, các tu sĩ bậc cao ở nơi trú ngụ tạm thời chết sạch. Đương nhiên Quỷ tu không đề phòng tu sĩ Phi Thăng Kỳ chính đạo ra tay nên mới đại bại như vậy.
-o0o-
Tu sĩ thấy thế, khóe miệng nở nụ cười, thu hồi pháp khí, cũng thả người rơi vào trong nước. Người tu tiên tuy ở trong nước vẫn sử dụng được pháp khí nhưng bởi thần thức bị trở ngại, ngoại phóng được nhiều nhất không tới mười thước. Hơn nữa khống chế pháp khí cũng giảm linh hoạt rất nhiều.
Hiện giờ ở Long Tiêu Diêu rơi xuống dưới đáy nước hơn mười thước, dù tu sĩ kia có muốn dùng Thanh Đằng Tác buộc chặt hắn lôi lên cũng hữu tâm vô lực, bất đắc dĩ phải tự mình nhảy xuống lôi hắn lên.
Hơn nữa tu sĩ kia lo rằng một lát sau, Long Tiêu Diêu có thể bị sặc nước mà chết. Đến lúc đó thì hắn cũng không thể hỏi ra được bí mật gì nữa. Hoặc có thể Long Tiêu Diêu tỉnh lại dùng Địa Độn Phù chạy trốn. Nếu hắn trốn vào một huyệt động nào đó trong lòng đất thì chỉ sợ chẳng biết khi nào mới thấy hắn. Cho nên tu sĩ kia không dám chần chừ nữa, lập tức tiến vào đáy nước.
Tuy rằng tu sĩ không biết độn thủy thuật nhưng là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, bế khí một hai canh giờ cũng chẳng có vấn đề gì. Mà không biết bơi lội cũng chẳng sao, hắn có thể thông qua chân khí lưu động khống chế mình di chuyển trong nước. Tuy rằng tốc độ của hắn giảm mạnh nhưng vớt một người đã hôn mê cũng chẳng có vấn đề gì.
Tu sĩ kia tiến vào đáy nước, chụp lấy Long Tiêu Diêu đang nằm lẳng lặng ở đó. Nhưng ngay khi hắn cúi người xuống nhìn thân thể Long Tiêu Diêu, đột nhiên Long Tiêu Diêu xoay lại, hai nắm tay nhanh chóng đánh vào ngực và mặt của tu sĩ kia.
Sau khi Long Tiêu Diêu tiến vào trong nước thì quả có bị sóng xung kích lan tới nhưng chỉ là lan tới mà thôi. Chân khí bị nước làm suy yếu rất nhiều, hơn nữa hắn lại có Phệ Linh hấp thu chuyển hóa một bộ phận trong đó. Mà với mức độ cường hãn của thân thể hắn thì những công kích còn lại chỉ khiến khí huyết hắn quay cuồng một lượt, chưa chịu tổn thương gì quá lớn.
Đồng thời khi Long Tiêu Diêu bị sóng xung kích đánh tới thì đột nhiên linh cơ lóe lên: Đối phương hiển nhiên là định bắt giữ hắn, nếu có thể dụ đối phương vào trong nước, không tiện sử dụng pháp khí, hơn nữa tu sĩ tu luyện công pháp thuộc tính thủy thì khả năng là không biết bơi, hành động trong nước cũng chịu nhiều hạn chế. Lúc ấy hắn mới có cơ hội diệt sát đối phương.
Sau khi tính kế xong, Long Tiêu Diêu liền nương theo sóng xung kích đánh tới mà lập tức bế khí bất động. Mà vết thương trên vai hắn không lớn, thần thông tự hồi phục chủ động phát động thì một lát đã hoàn toàn bình phục. Vì thế hắn không nhúc nhích chìm xuống, chờ tu sĩ kia tới gần.
Long Tiêu Diêu vẫn đợi cho tới khi đối phương tới gần, cúi người chụp hắn mới phát động công kích. Đối với hắn mà nói thì đây chính là thời cơ ngàn năm có một. Nhưng đối với tu sĩ kia thì đây chính là một cơn ác mộng.
Tuy nhiên kinh nghiệm thực chiến và khả năng ứng biến của tu sĩ kia cũng không kém, đối mặt với biến cố đột nhiên phát sinh, tâm niệm khẽ động, trong nháy mắt chân khí đã ngưng kết thành một Mộc Linh Thuẫn đơn giản, tay phải lại biến trảo thành chưởng, đánh ra một đạo chưởng Phong về phía Long Tiêu Diêu, đồng thời thân thể lui lại phía sau né tránh.
Long Tiêu Diêu đương nhiên cảm thấy chân khí ập tới. Nhưng hắn cũng không dám bỏ qua cơ hội trước mắt này, vẫn chưa xoay tay lại chống đỡ mà dùng Ngư Hành Bách Biến né tránh chưởng phong của đối phương, hai quyền không chút dừng lại mà đánh lên Mộc Linh Thuẫn.
Ở dưới nước, lực phòng ngự của Mộc Linh Thuẫn do chân khí ngưng tụ thành suy yếu rất nhiều. Mà lúc này bởi chuyện xảy ra đột ngột, khoảng cách giữa Long Tiêu Diêu và tu sĩ kia gần trong gang tấc, hắn lại dùng Ngư Hành Bách Biến phát động công kích trong nước, tốc độ mau lẹ mười phần. Tu sĩ kia căn bản không thể ung dung ứng phó, Mộc Linh Thuẫn vội vàng ngưng tụ ra cũng chỉ còn có lực phòng ngự bằng hai ba phần bình thường.
Trong nháy mắt khi Long Tiêu Diêu dùng Thiên Quân Lực đánh lên Mộc Linh Thuẫn, Mộc Linh Thuẫn lập tức vỡ nát tiêu tán. Tu sĩ kia tuy rằng có ý định trốn tránh nhưng tốc độ của hắn di chuyển trong nước lại chỉ có thể nói là chậm tới đáng thương. Song quyền của Long Tiêu Diêu đánh thẳng lên ngực và mặt của tu sĩ kia.
Tu sĩ nọ tuy rằng có vận chân khí chống đỡ nhưng thân thể tu sĩ Nguyên Anh Kỳ bình thường làm sao đỡ nổi công kích Thiên Quân Lực của Long Tiêu Diêu chứ? Nội giáp là Pháp bảo trung phẩm và chân khí trên người hắn chống đỡ được một chút, chặn được quyền phải của Long Tiêu Diêu nhưng lực lượng quá mạnh lại đánh gãy ba xương sườn của hắn. Mà quyền trái của Long Tiêu Diêu liền đánh thẳng vào đầu tu sĩ kia, đập cho đầu hắn nát bét.
Nhưng chưởng phong do chân khí hắn phát ra cũng đồng thời đánh trúng bên phải thân thể Long Tiêu Diêu. Tuy nhiên hắn thi triển Ngư Hành Bách Biến tránh được trung ương của chưởng phong, bị chưởng phong quét trúng mà thôi.
Nhưng một kích toàn lực của tu sĩ Nguyên Anh đánh ra thì uy lực cũng không phải là nhỏ, hơn nữa ở khoảng cách gần như vậy, dù nước có làm suy yếu chưởng Phong, mà Long Tiêu Diêu tránh được trung tâm của nó nhưng phía bên phải thân thể hắn cũng vì bị chưởng Phong quét trúng mà đánh bay đi. Thân thể hắn đập thẳng vào tường đá dưới đáy nước.
Thân thể hắn tuy rằng cường hãn nhưng bị chưởng Phong mãnh liệt quét trúng, xương sườn bên phải và xương cốt cánh tay phải đều bị đánh gãy, kinh mạch và mạch máu cũng bị lực lượng mạnh mẽ làm nổ tung, cả người bên phải trở nên huyết nhục mơ hồ.
Nhưng Long Tiêu Diêu cũng không dám chần chừ, cắn răng kiên trì vươn tay trái chụp lấy Nguyên Anh vừa vọt ra từ thân thể tu sĩ kia. Tuy hắn ở xa kẻ đó ba thước nhưng hắn thi triển thần thông Biến Hình, cánh tay trái trong nháy mắt dài ra. Mà Nguyên Anh của tu sĩ nọ bởi không biết thủy độn thuật, hành động trong nước chậm chạp nên trong nháy mắt đã bị chụp lấy, sau đó liền bị Phong ấn.
Long Tiêu Diêu làm xong tất cả mới thở phào một hơi, thu hồi thi thể của đối phương. Hắn kéo thân thể bị trọng thương lên mặt nước, bố trí Pháp trận, nhanh chóng phục đan tu luyện khôi phục.
Bởi có thần thông tự phục hồi, hiện tại Long Tiêu Diêu căn bản không cần dùng tới đan dược trị thương, chỉ cần có thể cung cấp chân khí sung túc là thần thông tự hồi phục có thể tự động chữa trị tất cả thương thế trong ngoài.
Hai ngày sau, Long Tiêu Diêu chẳng những khỏi hẳn thân thể mà chân khí cũng hoàn toàn khôi phục. Hắn vội vàng xem xét chiến quả lần này một chút, phát hiện ra huyết bài của bản thân mới hoàn toàn yên lòng. Không dám dừng lại lâu, hắn lập tức biến đổi hình tượng thành tu vi Kim Đan cấp thấp bay về phía lưu vực Hoàng Hà.
Trong lúc này, tại chiến trường Hàn Tuyền, hai mươi mấy tu sĩ Phi Thăng Kỳ chính đạo cùng với tu sĩ Nguyên Anh Kỳ tạo thành một đội ngũ thực lực cường đại đang phát động công kích nơi trú ngụ tạm thời của Quỷ tu.
Tu sĩ chính đạo bởi có viện quân của các môn phái khác tới trợ giúp nên thực lực rõ ràng vượt hẳn Quỷ tu. Hơn nữa Quỷ tu Phi Thăng Kỳ cơ bản cũng chưa tới nơi này. Một hồi đại chiến diễn ra, Quỷ tu chưa kịp phòng ngự bị tổn thất thảm trọng, các tu sĩ bậc cao ở nơi trú ngụ tạm thời chết sạch. Đương nhiên Quỷ tu không đề phòng tu sĩ Phi Thăng Kỳ chính đạo ra tay nên mới đại bại như vậy.
-o0o-
/554
|