vốn Thanh Vân Phái căn cứ vào kết quả điều tra của mấy vị Thái thượng trưởng lão đã nhất trí cho rằng có một đại phái tu tiên siêu cấp vì Thanh Vân Phái bành trướng thế lực mà bất mãn, chuẩn bị xuống tay với Thanh Vân Phái. Cuối cùng bọn họ quyết định ẩn nhẫn, bảo tồn thực lực, chờ đợi Đại trưởng lão thăng cấp xuất quan xong mới tiếp tục phát triển.
Long Tiêu Diêu không biết phán đoán và kết luận cuối cùng của Thanh Vân Phái. Hắn đuổi theo Bạch Như Ngọc xong cũng không dám dừng lại chút nào, biến ảo thành một tu sĩ trung niên Kim Đan sơ kỳ, mang theo Bạch Như Ngọc bay mấy ngàn dặm về hướng nam, sau đó lại chuyển hướng bay về phía tây.
Thanh Vân Phái là đại phái nổi tiếng trong giới tu tiên ở Trung Thổ, hơn nữa Long Tiêu Diêu cũng không biết Ngọc Nữ Cung cũng phát người đuổi bắt Bạch Như Ngọc hay không. Hắn đương nhiên không muốn tiếp tục ở lại Trung Thổ. Nếu chỉ mình hắn thì thật ra cũng không cần lo lắng, không địch lại thì chỉ cần trốn vào trong lòng đất là có thể tự bảo vệ.
Nhưng hiện giờ Long Tiêu Diêu mang theo Bạch Như Ngọc nên tình huống không giống vậy. Bạch Như Ngọc chỉ có tu vi Kim Đan sơ kỳ, cũng không thể thi triển Thổ Độn Thuật. Cho dù có dùng thổ độn phù trốn vào lòng đất thì Bạch Như Ngọc cũng không có thân thể cường hãn như yêu thú giống hắn, tốc độ phi độn trong lòng đất vô cùng chậm, gặp phải cường địch thì ngay cả cơ hội bỏ chạy cũng không có.
Bạch Như Ngọc không thể tu luyện Hậu Thổ Tráo, vì thế hắn liền luyện chế cho Bạch Như Ngọc vài cái khăn che mặt có tác dụng ngăn trở thần thức. Loại khăn che mặt này rất phổ biến tại giới tu tiên, cũng có hiệu quả ẩn dấu tốt.
Long Tiêu Diêu lựa chọn mục tiêu là Tây Thổ đại lục, cách xa Trung Thổ, giới tu tiên gần như chưa tới đó mấy, dễ dàng cho bọn họ tránh né. Còn về phương diện khác, hắn hiện giờ đã kết anh thành công, từng đáp ứng người dạy mình thuật luyện khí là Thượng Quan đại ca rằng vào thời điểm có năng lực sẽ báo thù cho hắn, tìm tên tiểu nhân đê tiện Phùng Hướng Huy kia tính sổ.
Dựa theo cách nói của Thượng Quan đại ca năm xưa thì Phùng Hướng Huy lúc đó đã có Kim Đan sơ kỳ bậc trung. Hiện giờ thời gian trôi qua gần hai trăm năm, hắn lại có tư chất là hỏa linh căn cấp một, thuộc loại thiên phú tu luyện thượng giai, tu vi bây giờ hẳn phải là Nguyên Anh Kỳ.
Long Tiêu Diêu tuy rằng không biết Phùng Hướng Huy rốt cục đã đạt tới cảnh giới nào nhưng mỗi lần hắn luyện khí lại nhớ tới đại ân truyền thụ của Thượng Quan đại ca. Nếu hắn không có kỹ xảo luyện khí thì chỉ sợ ngay cả một pháp khí tiện tay cũng khó có thể mua được, cũng khó có thể thuận lợi đi trên con đường tu tiên tới hôm nay. Hắn đã quyết định rằng sau khi kết anh sẽ đi tới Tây Thổ đại lục báo thù cho gia tộc Thượng Quan.
Vốn kế hoạch của Long Tiêu Diêu đương nhiên là đi một mình tới Tây Thổ đại lục trước, mục đích là để báo thù, mang theo bao nhiêu tất nhiên khiến hắn vướng tay vướng chân hơn. Nhưng lúc này đã không thể ở lại Trung Thổ nữa, hắn cũng chỉ còn cách bất đắc dĩ mang theo Bạch Như Ngọc đồng hành.
Từ Trung Thổ tới Tây Thổ đại lục phải đi tới trăm ngàn dặm đường; trong đó còn phải qua hai vùng sơn lĩnh yêu thú tàn sát, phần đông do yêu thú bậc cao chiếm cứ. Dù trên đại lục này cơ bản không có khả năng có yêu thú Hóa Hình Kỳ tồn tại nhưng yêu thú cấp tám ở nơi đó cũng không ít. Trong đó đương nhiên có đủ loại yêu cầm. Người tu tiên nhân loại đi qua những địa phương đó sẽ phải đối mặt với nguy hiểm rất lớn.
Đương nhiên Long Tiêu Diêu không sợ yêu thú cấp tám nhưng hiện giờ mang theo Bạch Như Ngọc, hắn đương nhiên phải cẩn thận vô cùng. Hắn kết anh thành công, thần thức có thể bao phủ phạm vi rộng gấp ba lần, đã có thể tra xét hai ba mươi dặm rồi.
Long Tiêu Diêu mang theo Bạch Như Ngọc tránh những vùng có bầy yêu cầm nhưng cũng giết chết không ít yêu thú du đãng một mình, còn tìm cơ hội để Bạch Như Ngọc, Kim Xà và Tiểu Hồ thí luyện, đương nhiên cũng hái được rất nhiều dược thảo.
Tuy nhiên trong sơn lĩnh lại tụ tập rất nhiều đàn yêu cầm. Long Tiêu Diêu vì tránh né nên không thể không mang theo Bạch Như Ngọc xuyên qua mặt đất mà đi. Thể chất của Bạch Như Ngọc đương nhiên không thể so sánh với hắn, tốc độ tiến tới tương đối chậm, ban đêm còn cần phải tu luyện khôi phục, thế nên tốn không ít thời gian. Bọn họ cũng từng đồng thời gặp một đàn yêu cầm và một đàn yêu thú, không thể không dùng Pháp trận yểm hộ né tránh, mấy lần trải qua nguy hiểm.
Hai người Long Tiêu Diêu trải qua thiên tân vạn khổ, tốn mất hơn ba năm mới tới được Tây Thổ đại lục. Tuy nhiên những thời gian này cũng không phải là lãng phí. Hắn đã chế cho Bạch Như Ngọc rất nhiêu đan dược Kim Đan Kỳ, cộng thêm thực chiến thí luyện khiến tu vi của nàng tăng lên vùn vụt, khi tới Tây Thổ đại lục không ngờ đã đạt tới Kim Đan Kỳ sơ kỳ cấp cao, kỹ xảo thực chiến cũng tăng mạnh.
Kim Xà và Tiểu Hồ tuy rằng mới chỉ cấp sáu nhưng chúng nhờ ưu thế huyết thống chủng tộc mà có thần thông thiên phú thần kỳ, cho dù gặp phải yêu thú cấp bảy cũng có thể chiến thắng, khiến Bạch Như Ngọc tấm tắc kêu lạ.
Phệ Linh Trùng không cần thí luyện, chỉ cần không ngừng cắn nuốt những vật phẩm ẩn chứa linh lực là có thể không ngừng tăng tu vi. Hiện giờ Phệ Linh Trùng đều cắn nuốt linh thạch trung cấp, đương nhiên cũng ăn một số dược thảo cấp thấp sinh trưởng bên trong Vạn Thú Lệnh.
Cấp bậc của Phệ Linh Trùng tăng lên, những dược thảo bình thường có tuổi vạn năm trong Vạn Thú Lệnh đã không còn có thể thỏa mãn được nó. Tuy nhiên những dược thảo cao cấp sinh trưởng trong Vạn Thú Lệnh đối với Long Tiêu Diêu là vô dụng thì lại ẩn chứa linh lực tương đối dư thừa cho Phệ Linh Trùng.
Phệ Linh Trùng có nguồn bổ sung linh lực sung túc, biểu hiện đầy đủ đặc điểm thăng cấp mau lẹ của linh trùng. Khi Long Tiêu Diêu tới Tây Thổ đại lục thì Phệ Linh Trùng đã tăng tới cấp năm hậu kỳ.
Hai người Long Tiêu Diêu sau khi tới Tây Thổ đại lục liền hỏi một người tu tiên đi ngang qua vị trí của phường thị, sau đó lại hỏi han tỉ mỉ một lái buôn tình trạng giới tu tiên của Tây Thổ đại lục.
Giới tu tiên của Tây Thổ đại lục trăm năm gần đây phát sinh chiến loạn, thường xuyên bị Ma tu quấy rầy. Để chống đỡ sự xâm lấn của Ma đạo, những môn phái tu tiên chính đạo đã hợp thành Thảo Ma Liên Minh. Nhưng công pháp của tu sĩ Ma đạo rất quỷ dị, kết quả của vài lần đại chiến đều là Ma đạo chiếm thượng Phong, Chính Đạo Liên Minh liên tục bại lui. Gần nửa lãnh thổ của Tây Thổ đại lục hiện giờ đã thuộc về Ma đạo.
Long Tiêu Diêu đại khái biết được tình huống của Tây Thổ đại lục, không khỏi hơi hối hận vì đã mang Bạch Như Ngọc tới đây. Tu sĩ Ma đạo tuy hắn chưa biết nhưng cũng từng nghe những lời đồn của giới tu tiên. Tu sĩ Ma đạo có thực lực tổng hợp được ngầm thừa nhận là gần như mạnh nhất trong giới tu tiên, chỉ có Phật tu mới hơi khắc chế được bọn họ.
Long Tiêu Diêu lại thử thăm dò một chút tin tức của Phùng Hướng Huy. Ban đầu lái buôn kia không biết, khi hắn nói tới cao thủ luyện khí thì lái buôn đó mới nói tới Luyện Khí Phường Phùng Thị đứng đầu Tây Thổ đại lục hiện nay.
Bởi vì nguy cơ chính ma đại chiến nên tất cả người tu tiên đều hy vọng tăng cường thực lực bản thân. Luyện Khí Phường Phùng Thị hiện giờ được giới tu tiên nâng niu vô cùng. Bọn họ cũng bởi vậy là tăng giá, sản phẩm làm ra chẳng những đắt đỏ mà lại còn phải đặt trước, hơn nữa chỉ nhận đơn đặt hàng của đại phái tu tiên, vô cùng kiêu ngạo rồi.
Lái buôn kia cũng không dám khẳng định là Luyện Khí Phường Phùng Thị do Phùng Hướng Huy mở, tuy nhiên lại lộ vẻ khinh thường mười phần đối với nơi này. Bởi vì Luyện Khí Phường Phùng Thị hành xử tiểu nhân, bởi có chỗ dựa mà vài đại phái tu tiên mà tỏ vẻ khinh thường tán tu và những môn phái nhỏ, làm cho người khác thấy rất chướng mắt.
Long Tiêu Diêu không biết phán đoán và kết luận cuối cùng của Thanh Vân Phái. Hắn đuổi theo Bạch Như Ngọc xong cũng không dám dừng lại chút nào, biến ảo thành một tu sĩ trung niên Kim Đan sơ kỳ, mang theo Bạch Như Ngọc bay mấy ngàn dặm về hướng nam, sau đó lại chuyển hướng bay về phía tây.
Thanh Vân Phái là đại phái nổi tiếng trong giới tu tiên ở Trung Thổ, hơn nữa Long Tiêu Diêu cũng không biết Ngọc Nữ Cung cũng phát người đuổi bắt Bạch Như Ngọc hay không. Hắn đương nhiên không muốn tiếp tục ở lại Trung Thổ. Nếu chỉ mình hắn thì thật ra cũng không cần lo lắng, không địch lại thì chỉ cần trốn vào trong lòng đất là có thể tự bảo vệ.
Nhưng hiện giờ Long Tiêu Diêu mang theo Bạch Như Ngọc nên tình huống không giống vậy. Bạch Như Ngọc chỉ có tu vi Kim Đan sơ kỳ, cũng không thể thi triển Thổ Độn Thuật. Cho dù có dùng thổ độn phù trốn vào lòng đất thì Bạch Như Ngọc cũng không có thân thể cường hãn như yêu thú giống hắn, tốc độ phi độn trong lòng đất vô cùng chậm, gặp phải cường địch thì ngay cả cơ hội bỏ chạy cũng không có.
Bạch Như Ngọc không thể tu luyện Hậu Thổ Tráo, vì thế hắn liền luyện chế cho Bạch Như Ngọc vài cái khăn che mặt có tác dụng ngăn trở thần thức. Loại khăn che mặt này rất phổ biến tại giới tu tiên, cũng có hiệu quả ẩn dấu tốt.
Long Tiêu Diêu lựa chọn mục tiêu là Tây Thổ đại lục, cách xa Trung Thổ, giới tu tiên gần như chưa tới đó mấy, dễ dàng cho bọn họ tránh né. Còn về phương diện khác, hắn hiện giờ đã kết anh thành công, từng đáp ứng người dạy mình thuật luyện khí là Thượng Quan đại ca rằng vào thời điểm có năng lực sẽ báo thù cho hắn, tìm tên tiểu nhân đê tiện Phùng Hướng Huy kia tính sổ.
Dựa theo cách nói của Thượng Quan đại ca năm xưa thì Phùng Hướng Huy lúc đó đã có Kim Đan sơ kỳ bậc trung. Hiện giờ thời gian trôi qua gần hai trăm năm, hắn lại có tư chất là hỏa linh căn cấp một, thuộc loại thiên phú tu luyện thượng giai, tu vi bây giờ hẳn phải là Nguyên Anh Kỳ.
Long Tiêu Diêu tuy rằng không biết Phùng Hướng Huy rốt cục đã đạt tới cảnh giới nào nhưng mỗi lần hắn luyện khí lại nhớ tới đại ân truyền thụ của Thượng Quan đại ca. Nếu hắn không có kỹ xảo luyện khí thì chỉ sợ ngay cả một pháp khí tiện tay cũng khó có thể mua được, cũng khó có thể thuận lợi đi trên con đường tu tiên tới hôm nay. Hắn đã quyết định rằng sau khi kết anh sẽ đi tới Tây Thổ đại lục báo thù cho gia tộc Thượng Quan.
Vốn kế hoạch của Long Tiêu Diêu đương nhiên là đi một mình tới Tây Thổ đại lục trước, mục đích là để báo thù, mang theo bao nhiêu tất nhiên khiến hắn vướng tay vướng chân hơn. Nhưng lúc này đã không thể ở lại Trung Thổ nữa, hắn cũng chỉ còn cách bất đắc dĩ mang theo Bạch Như Ngọc đồng hành.
Từ Trung Thổ tới Tây Thổ đại lục phải đi tới trăm ngàn dặm đường; trong đó còn phải qua hai vùng sơn lĩnh yêu thú tàn sát, phần đông do yêu thú bậc cao chiếm cứ. Dù trên đại lục này cơ bản không có khả năng có yêu thú Hóa Hình Kỳ tồn tại nhưng yêu thú cấp tám ở nơi đó cũng không ít. Trong đó đương nhiên có đủ loại yêu cầm. Người tu tiên nhân loại đi qua những địa phương đó sẽ phải đối mặt với nguy hiểm rất lớn.
Đương nhiên Long Tiêu Diêu không sợ yêu thú cấp tám nhưng hiện giờ mang theo Bạch Như Ngọc, hắn đương nhiên phải cẩn thận vô cùng. Hắn kết anh thành công, thần thức có thể bao phủ phạm vi rộng gấp ba lần, đã có thể tra xét hai ba mươi dặm rồi.
Long Tiêu Diêu mang theo Bạch Như Ngọc tránh những vùng có bầy yêu cầm nhưng cũng giết chết không ít yêu thú du đãng một mình, còn tìm cơ hội để Bạch Như Ngọc, Kim Xà và Tiểu Hồ thí luyện, đương nhiên cũng hái được rất nhiều dược thảo.
Tuy nhiên trong sơn lĩnh lại tụ tập rất nhiều đàn yêu cầm. Long Tiêu Diêu vì tránh né nên không thể không mang theo Bạch Như Ngọc xuyên qua mặt đất mà đi. Thể chất của Bạch Như Ngọc đương nhiên không thể so sánh với hắn, tốc độ tiến tới tương đối chậm, ban đêm còn cần phải tu luyện khôi phục, thế nên tốn không ít thời gian. Bọn họ cũng từng đồng thời gặp một đàn yêu cầm và một đàn yêu thú, không thể không dùng Pháp trận yểm hộ né tránh, mấy lần trải qua nguy hiểm.
Hai người Long Tiêu Diêu trải qua thiên tân vạn khổ, tốn mất hơn ba năm mới tới được Tây Thổ đại lục. Tuy nhiên những thời gian này cũng không phải là lãng phí. Hắn đã chế cho Bạch Như Ngọc rất nhiêu đan dược Kim Đan Kỳ, cộng thêm thực chiến thí luyện khiến tu vi của nàng tăng lên vùn vụt, khi tới Tây Thổ đại lục không ngờ đã đạt tới Kim Đan Kỳ sơ kỳ cấp cao, kỹ xảo thực chiến cũng tăng mạnh.
Kim Xà và Tiểu Hồ tuy rằng mới chỉ cấp sáu nhưng chúng nhờ ưu thế huyết thống chủng tộc mà có thần thông thiên phú thần kỳ, cho dù gặp phải yêu thú cấp bảy cũng có thể chiến thắng, khiến Bạch Như Ngọc tấm tắc kêu lạ.
Phệ Linh Trùng không cần thí luyện, chỉ cần không ngừng cắn nuốt những vật phẩm ẩn chứa linh lực là có thể không ngừng tăng tu vi. Hiện giờ Phệ Linh Trùng đều cắn nuốt linh thạch trung cấp, đương nhiên cũng ăn một số dược thảo cấp thấp sinh trưởng bên trong Vạn Thú Lệnh.
Cấp bậc của Phệ Linh Trùng tăng lên, những dược thảo bình thường có tuổi vạn năm trong Vạn Thú Lệnh đã không còn có thể thỏa mãn được nó. Tuy nhiên những dược thảo cao cấp sinh trưởng trong Vạn Thú Lệnh đối với Long Tiêu Diêu là vô dụng thì lại ẩn chứa linh lực tương đối dư thừa cho Phệ Linh Trùng.
Phệ Linh Trùng có nguồn bổ sung linh lực sung túc, biểu hiện đầy đủ đặc điểm thăng cấp mau lẹ của linh trùng. Khi Long Tiêu Diêu tới Tây Thổ đại lục thì Phệ Linh Trùng đã tăng tới cấp năm hậu kỳ.
Hai người Long Tiêu Diêu sau khi tới Tây Thổ đại lục liền hỏi một người tu tiên đi ngang qua vị trí của phường thị, sau đó lại hỏi han tỉ mỉ một lái buôn tình trạng giới tu tiên của Tây Thổ đại lục.
Giới tu tiên của Tây Thổ đại lục trăm năm gần đây phát sinh chiến loạn, thường xuyên bị Ma tu quấy rầy. Để chống đỡ sự xâm lấn của Ma đạo, những môn phái tu tiên chính đạo đã hợp thành Thảo Ma Liên Minh. Nhưng công pháp của tu sĩ Ma đạo rất quỷ dị, kết quả của vài lần đại chiến đều là Ma đạo chiếm thượng Phong, Chính Đạo Liên Minh liên tục bại lui. Gần nửa lãnh thổ của Tây Thổ đại lục hiện giờ đã thuộc về Ma đạo.
Long Tiêu Diêu đại khái biết được tình huống của Tây Thổ đại lục, không khỏi hơi hối hận vì đã mang Bạch Như Ngọc tới đây. Tu sĩ Ma đạo tuy hắn chưa biết nhưng cũng từng nghe những lời đồn của giới tu tiên. Tu sĩ Ma đạo có thực lực tổng hợp được ngầm thừa nhận là gần như mạnh nhất trong giới tu tiên, chỉ có Phật tu mới hơi khắc chế được bọn họ.
Long Tiêu Diêu lại thử thăm dò một chút tin tức của Phùng Hướng Huy. Ban đầu lái buôn kia không biết, khi hắn nói tới cao thủ luyện khí thì lái buôn đó mới nói tới Luyện Khí Phường Phùng Thị đứng đầu Tây Thổ đại lục hiện nay.
Bởi vì nguy cơ chính ma đại chiến nên tất cả người tu tiên đều hy vọng tăng cường thực lực bản thân. Luyện Khí Phường Phùng Thị hiện giờ được giới tu tiên nâng niu vô cùng. Bọn họ cũng bởi vậy là tăng giá, sản phẩm làm ra chẳng những đắt đỏ mà lại còn phải đặt trước, hơn nữa chỉ nhận đơn đặt hàng của đại phái tu tiên, vô cùng kiêu ngạo rồi.
Lái buôn kia cũng không dám khẳng định là Luyện Khí Phường Phùng Thị do Phùng Hướng Huy mở, tuy nhiên lại lộ vẻ khinh thường mười phần đối với nơi này. Bởi vì Luyện Khí Phường Phùng Thị hành xử tiểu nhân, bởi có chỗ dựa mà vài đại phái tu tiên mà tỏ vẻ khinh thường tán tu và những môn phái nhỏ, làm cho người khác thấy rất chướng mắt.
/554
|