Long Tiêu Diêu thấy ma thạch vỡ tan liền vội vàng gọi Thần Lôi Thuẫn ra chắn trước người. Những mảnh vỡ của ma thạch văng lên Thần Lôi Thuẫn tuy lực lượng cũng không coi là mạnh nhưng ma khí ẩn chứa trong đó lại rất nồng đậm, có hiệu quả ăn mòn rất mạnh. Tuy nhiên Thần Lôi Thuẫn của hắn có năng lượng lôi điện rất đầy đủ, có thể khắc chế ma khí, không hề bị tổn thương chút nào.
Long Tiêu Diêu lo lắng động tĩnh vừa rồi kinh động tới Ma tu lại lẻn trở về động phủ vừa kiến tạo trong lòng đất phục đan tu luyện mấy ngày, khi không phát hiện ra chuyện gì mới tiếp tục đi tìm một ma tuyền khác.
May mà ma thú bị chuyển hóa trong Ma Vực cũng không nhiều lắm, mà ma thú sinh tồn ở gần ma tuyền lại càng ít hơn. Vận khí của Long Tiêu Diêu không tồi, sau đó tìm được ba ma tuyền không có ma thú chiếm cứ. Hắn cũng không gặp phải phiền toái gì, thuận lợi phá hủy ma thạch.
Tuy nhiên muốn phá hủy ma thạch cần phải liên tục dùng hỏa diễm thiêu đốt, cho nên mỗi lần phá hủy nó đều cần phải mất thời gian mười mấy ngày. Long Tiêu Diêu sợ rằng đêm dài lắm mộng, lại phát sinh biến cố gì nữa nên nhanh chóng tìm kiếm hơn, đồng thời cũng càng cẩn thận hơn. Hắn vẫn cảm thấy Ma đạo sớm muộn gì cũng sẽ phát hiện ra chuyện ma tuyền bị hủy, phái Ma tu tới xem xét biến hóa của Ma Vực.
Hắn cũng không biết Ma tu bậc cao của Ma đạo cơ bản đã đi tới tiền tuyến hết. Mà bốn ma tuyền bị hủy, tuy rằng khiến tổng lượng ma khí phun ra giảm đi nhưng phạm vi Ma Vực rộng lớn, tạm thời còn chưa thể hiện ra biến hóa quá rõ cho nên Ma tu ở ngoài Ma Vực vẫn chưa phát hiện ra điều gì không ổn.
Khi Long Tiêu Diêu tìm được ma tuyền thứ năm thì vẫn cẩn thận xem xét xung quanh như trước, thấy không có nguy hiểm gì mới độn khỏi mặt đất, bay về hướng ma tuyền, bắt đầu dùng hỏa diễm kết hợp thiêu đốt ma thạch như trước.
Nhưng Long Tiêu Diêu vừa mới đánh thủng được ba lỗ trên ma thạch, đang dùng hỏa diễm thiêu đốt thì đột nhiên hắn cảm thấy ma khí phía sau hơi dao động, thần thức lại không phát hiện ra dấu hiệu sinh mệnh nào. Hắn vội dùng kim quang của mắt thần nhìn tới, phát hiện ra ở đó có một quái nhân hình dáng kỳ quái đang vươn tay chụp tới hắn rất nhanh, cánh tay đối phương còn bao trùm một tầng lân giáp màu đen.
Khiến Long Tiêu Diêu kỳ quái chính là kẻ này lại có thể ẩn nấp hành tung. Hắn không biết thần thông này gọi là Ma Tung Ẩn Tích, là thủ đoạn của Ma tu Phi Thăng Kỳ nhưng phải ở trong môi trường ma khí mới thi triển được, giống như thuật ẩn nấp ngũ hành của tu sĩ chính đạo, hơn nữa loại thần thông này chỉ có Ma tu Phi Thăng Kỳ tu luyện công pháp Ma Đạo Hắc Ám mới có thể sử dụng.
Cũng may mắn là loại thần thông này chỉ có thể thi triển trong môi trường ma khí, nếu không thì tu sĩ cùng giai rất khó có thể phát hiện ra, tu sĩ chính đạo hẳn sẽ gặp phải thiệt thòi lớn.
Ma tu từ khi bắt đầu dẫn ma nhập thể, thân thể dần dần ma hóa cho tới sau khi đạt tới Phi Thăng Kỳ, bên ngoài thân thể sẽ xuất hiện lân giáp, lực phòng ngự tất nhiên cũng tăng lên rất nhiều. Nghe đồn thượng cổ Ma tu chẳng những toàn thân bao phủ lân giáp mà tu luyện tới cảnh giới nhất định còn có thể xuất hiện đôi tay thứ hai, thứ ba.
Hiện giờ ở Ma tu dù bởi nguyên nhân huyết mạch nên không xuất hiện thêm tay nhưng bởi vì công pháp hiện giờ vẫn kế thừa của thượng cổ Ma tu nên thân thể ma hóa sau khi đạt tới Phi Thăng Kỳ vẫn có thể sinh ra lân giáp như cũ.
Ảo thuật hay thuật ẩn thân không có tác dụng gì dưới thần nhãn của Long Tiêu Diêu. Hắn phát hiện ra Ma tu đánh lén toàn thân có lân giáp thì đã biết đối phương có tu sĩ Phi Thăng Kỳ. Mặc dù không biết tu vi cụ thể của đối phương nhưng đây tất nhiên là đại địch ít thấy của hắn.
Ma tu vốn tăng trưởng theo đường tốc độ, Ma tu Phi Thăng Kỳ tốc độ lại càng mạnh. Cũng tại vận khí của Long Tiêu Diêu không tốt, Ma tu này đang tu luyện ở ngay bên cạnh ma tuyền. Tu vi của hắn mới đạt tới Phi Thăng Kỳ cấp hai, tu luyện cũng không dám tới quá gần, vốn ở địa phương cách ma tuyền năm dặm bế quan tu luyện.
Long Tiêu Diêu dùng thần thức tra xét phụ cận ma tuyền chỉ có trăm thước, tất nhiên không thể phát hiện ra Ma tu kia. Mà Ma tu kia trong khi tu luyện cũng cảm thấy ma khí xuất hiện biến hóa rất nhỏ, vốn cũng không để ý tới. Nhưng Long Tiêu Diêu công kích ma thạch khiến dao động mạnh lên, lập tức kinh động tới Ma tu kia. Hắn liền phát hiện ra Long Tiêu Diêu, nhanh chóng bay tới ma tuyền.
Tuy rằng Ma tu kia cũng không coi tu sĩ Nguyên Anh Kỳ vào đâu nhưng hắn tu luyện công pháp Ma Đạo Hắc Ám cho nên vẫn theo thói quen ẩn dấu thân thể đi tới ma thạch tuyền. Thân hình hắn vọt tới trước người Long Tiêu Diêu nhanh như chớp, vươn tay chụp tới.
Ý đồ của Ma tu kia là một chiêu chụp lấy Nguyên Anh của Long Tiêu Diêu, thông qua sưu hồn thuật có thể biết được nguyên nhân đối thủ phá hoại ma tuyền, căn bản không mất chút thời gian. Hơn nữa Nguyên Anh của tu sĩ là vật đại bổ với Ma tu, hắn đương nhiên không bỏ qua cơ hội này.
Long Tiêu Diêu nếu đã phát hiện ra Ma tu kia thì tuy động tác của đối phương có mau lẹ nhưng cũng không có khả năng thành công được. Hắn lập tức gọi ra Thần Lôi Thuẫn che trước người, Hỏa Long Đinh bay vọt về phía đối phương, Chu Tước Hoàn cũng đánh tới, đồng thời Tử Lôi Quyết bắn thẳng về phía Ma tu.
Lôi Điện Kiếm của Long Tiêu Diêu bởi bị ma khí trong cơ thể ma xà ăn mòn nên đã hỏng, mà pháp khí thuộc tính khác thì lại sợ ma khí tràn ngập trong Ma Vực ăn mòn cho nên cũng không dám lôi ra.
Ma tu vốn vô cùng khinh thị Long Tiêu Diêu. Là Ma tu Phi Thăng Kỳ, hắn dù đánh với tu sĩ chính đạo Phi Thăng Kỳ sơ giai cũng không hề rơi vào thế hạ phong. Theo hắn thấy thì xử lý một tu sĩ Nguyên Anh sơ giai quả là dễ như trở bàn tay. Nhưng ngay vào lúc hắn chỉ còn cách Long Tiêu Diêu không tới ba thước thì đối thủ đột nhiên lại phát động công kích, khiến hắn không kịp trở tay.
Nhưng Ma tu kia dù sao cũng là cao thủ Phi Thăng Kỳ, phản ứng nhanh tới mức Long Tiêu Diêu không thể với tới. Thân hình hắn nhanh chóng lách sang một bên, trong nháy mắt đã di chuyển về phía bên phải mấy thước, tránh khỏi công kích của Hỏa Long Đinh và Thần Lôi. Sau đó thân thể hắn lại nhoáng lên, hiện ra ở cách người Long Tiêu Diêu hơn một thước, trong tay xuất hiện một thanh đại kiếm màu đen, giơ lên chém xuống đầu Long Tiêu Diêu.
Ma tu bởi thấy Long Tiêu Diêu có thể nhìn thấu thần thông ẩn thân của mình nên ý khinh thị đối thủ cũng giảm đi. Đương nhiên hắn cũng không sợ hãi, lại không muốn mất thời gian nên lấy ra ma kiếm bản mạng phát động công kích. Ma kiếm bản mạng của hắn đã gần đạt tới cấp Ma bảo, tương được với cổ bảo cực phẩm của tu sĩ chính đạo.
Cơ bản Ma tu đều cầm pháp khí trong tay, lực công kích và khả năng khống chế so với dùng thần thức còn tốt hơn. chỉ là ít biến hóa hơn, không thể tấn công xa mà thôi. Còn nếu chỉ đơn thuần nói về uy lực thì nó hơn xa những pháp khí đồng cấp cùng phẩm chất.
Long Tiêu Diêu vào lúc Ma tu tránh né đã lấy ra mười tấm Thần Lôi Thuẫn Phù, cùng với Thần Lôi Thuẫn tạo thành một tầng phòng tuyến lôi điện, nghênh đón ma kiếm đang đánh tới. Hỏa Long Đinh vừa tấn công thất bại xoay một vòng bay về phía sau Ma tu. Chu Tước Hoàn cũng vòng lại, đồng thời cùng với Tử Lôi Quyết đánh thẳng vào mặt Ma tu.
Một kiếm của Ma tu bổ xuống phòng tuyến lôi điện, khiến mười tấm thuẫn do Thần Lôi Thuẫn Phù biến thành bị đánh nát, cổ bảo Thần Lôi Thuẫn cũng bị đánh rơi xuống một thước. Nhưng lúc này công kích của Long Tiêu Diêu đã đánh tới, Ma tu kia phải né tránh, đồng thời giờ đại kiếm bổ lên Chu Tước Hoàn.
Long Tiêu Diêu lo lắng động tĩnh vừa rồi kinh động tới Ma tu lại lẻn trở về động phủ vừa kiến tạo trong lòng đất phục đan tu luyện mấy ngày, khi không phát hiện ra chuyện gì mới tiếp tục đi tìm một ma tuyền khác.
May mà ma thú bị chuyển hóa trong Ma Vực cũng không nhiều lắm, mà ma thú sinh tồn ở gần ma tuyền lại càng ít hơn. Vận khí của Long Tiêu Diêu không tồi, sau đó tìm được ba ma tuyền không có ma thú chiếm cứ. Hắn cũng không gặp phải phiền toái gì, thuận lợi phá hủy ma thạch.
Tuy nhiên muốn phá hủy ma thạch cần phải liên tục dùng hỏa diễm thiêu đốt, cho nên mỗi lần phá hủy nó đều cần phải mất thời gian mười mấy ngày. Long Tiêu Diêu sợ rằng đêm dài lắm mộng, lại phát sinh biến cố gì nữa nên nhanh chóng tìm kiếm hơn, đồng thời cũng càng cẩn thận hơn. Hắn vẫn cảm thấy Ma đạo sớm muộn gì cũng sẽ phát hiện ra chuyện ma tuyền bị hủy, phái Ma tu tới xem xét biến hóa của Ma Vực.
Hắn cũng không biết Ma tu bậc cao của Ma đạo cơ bản đã đi tới tiền tuyến hết. Mà bốn ma tuyền bị hủy, tuy rằng khiến tổng lượng ma khí phun ra giảm đi nhưng phạm vi Ma Vực rộng lớn, tạm thời còn chưa thể hiện ra biến hóa quá rõ cho nên Ma tu ở ngoài Ma Vực vẫn chưa phát hiện ra điều gì không ổn.
Khi Long Tiêu Diêu tìm được ma tuyền thứ năm thì vẫn cẩn thận xem xét xung quanh như trước, thấy không có nguy hiểm gì mới độn khỏi mặt đất, bay về hướng ma tuyền, bắt đầu dùng hỏa diễm kết hợp thiêu đốt ma thạch như trước.
Nhưng Long Tiêu Diêu vừa mới đánh thủng được ba lỗ trên ma thạch, đang dùng hỏa diễm thiêu đốt thì đột nhiên hắn cảm thấy ma khí phía sau hơi dao động, thần thức lại không phát hiện ra dấu hiệu sinh mệnh nào. Hắn vội dùng kim quang của mắt thần nhìn tới, phát hiện ra ở đó có một quái nhân hình dáng kỳ quái đang vươn tay chụp tới hắn rất nhanh, cánh tay đối phương còn bao trùm một tầng lân giáp màu đen.
Khiến Long Tiêu Diêu kỳ quái chính là kẻ này lại có thể ẩn nấp hành tung. Hắn không biết thần thông này gọi là Ma Tung Ẩn Tích, là thủ đoạn của Ma tu Phi Thăng Kỳ nhưng phải ở trong môi trường ma khí mới thi triển được, giống như thuật ẩn nấp ngũ hành của tu sĩ chính đạo, hơn nữa loại thần thông này chỉ có Ma tu Phi Thăng Kỳ tu luyện công pháp Ma Đạo Hắc Ám mới có thể sử dụng.
Cũng may mắn là loại thần thông này chỉ có thể thi triển trong môi trường ma khí, nếu không thì tu sĩ cùng giai rất khó có thể phát hiện ra, tu sĩ chính đạo hẳn sẽ gặp phải thiệt thòi lớn.
Ma tu từ khi bắt đầu dẫn ma nhập thể, thân thể dần dần ma hóa cho tới sau khi đạt tới Phi Thăng Kỳ, bên ngoài thân thể sẽ xuất hiện lân giáp, lực phòng ngự tất nhiên cũng tăng lên rất nhiều. Nghe đồn thượng cổ Ma tu chẳng những toàn thân bao phủ lân giáp mà tu luyện tới cảnh giới nhất định còn có thể xuất hiện đôi tay thứ hai, thứ ba.
Hiện giờ ở Ma tu dù bởi nguyên nhân huyết mạch nên không xuất hiện thêm tay nhưng bởi vì công pháp hiện giờ vẫn kế thừa của thượng cổ Ma tu nên thân thể ma hóa sau khi đạt tới Phi Thăng Kỳ vẫn có thể sinh ra lân giáp như cũ.
Ảo thuật hay thuật ẩn thân không có tác dụng gì dưới thần nhãn của Long Tiêu Diêu. Hắn phát hiện ra Ma tu đánh lén toàn thân có lân giáp thì đã biết đối phương có tu sĩ Phi Thăng Kỳ. Mặc dù không biết tu vi cụ thể của đối phương nhưng đây tất nhiên là đại địch ít thấy của hắn.
Ma tu vốn tăng trưởng theo đường tốc độ, Ma tu Phi Thăng Kỳ tốc độ lại càng mạnh. Cũng tại vận khí của Long Tiêu Diêu không tốt, Ma tu này đang tu luyện ở ngay bên cạnh ma tuyền. Tu vi của hắn mới đạt tới Phi Thăng Kỳ cấp hai, tu luyện cũng không dám tới quá gần, vốn ở địa phương cách ma tuyền năm dặm bế quan tu luyện.
Long Tiêu Diêu dùng thần thức tra xét phụ cận ma tuyền chỉ có trăm thước, tất nhiên không thể phát hiện ra Ma tu kia. Mà Ma tu kia trong khi tu luyện cũng cảm thấy ma khí xuất hiện biến hóa rất nhỏ, vốn cũng không để ý tới. Nhưng Long Tiêu Diêu công kích ma thạch khiến dao động mạnh lên, lập tức kinh động tới Ma tu kia. Hắn liền phát hiện ra Long Tiêu Diêu, nhanh chóng bay tới ma tuyền.
Tuy rằng Ma tu kia cũng không coi tu sĩ Nguyên Anh Kỳ vào đâu nhưng hắn tu luyện công pháp Ma Đạo Hắc Ám cho nên vẫn theo thói quen ẩn dấu thân thể đi tới ma thạch tuyền. Thân hình hắn vọt tới trước người Long Tiêu Diêu nhanh như chớp, vươn tay chụp tới.
Ý đồ của Ma tu kia là một chiêu chụp lấy Nguyên Anh của Long Tiêu Diêu, thông qua sưu hồn thuật có thể biết được nguyên nhân đối thủ phá hoại ma tuyền, căn bản không mất chút thời gian. Hơn nữa Nguyên Anh của tu sĩ là vật đại bổ với Ma tu, hắn đương nhiên không bỏ qua cơ hội này.
Long Tiêu Diêu nếu đã phát hiện ra Ma tu kia thì tuy động tác của đối phương có mau lẹ nhưng cũng không có khả năng thành công được. Hắn lập tức gọi ra Thần Lôi Thuẫn che trước người, Hỏa Long Đinh bay vọt về phía đối phương, Chu Tước Hoàn cũng đánh tới, đồng thời Tử Lôi Quyết bắn thẳng về phía Ma tu.
Lôi Điện Kiếm của Long Tiêu Diêu bởi bị ma khí trong cơ thể ma xà ăn mòn nên đã hỏng, mà pháp khí thuộc tính khác thì lại sợ ma khí tràn ngập trong Ma Vực ăn mòn cho nên cũng không dám lôi ra.
Ma tu vốn vô cùng khinh thị Long Tiêu Diêu. Là Ma tu Phi Thăng Kỳ, hắn dù đánh với tu sĩ chính đạo Phi Thăng Kỳ sơ giai cũng không hề rơi vào thế hạ phong. Theo hắn thấy thì xử lý một tu sĩ Nguyên Anh sơ giai quả là dễ như trở bàn tay. Nhưng ngay vào lúc hắn chỉ còn cách Long Tiêu Diêu không tới ba thước thì đối thủ đột nhiên lại phát động công kích, khiến hắn không kịp trở tay.
Nhưng Ma tu kia dù sao cũng là cao thủ Phi Thăng Kỳ, phản ứng nhanh tới mức Long Tiêu Diêu không thể với tới. Thân hình hắn nhanh chóng lách sang một bên, trong nháy mắt đã di chuyển về phía bên phải mấy thước, tránh khỏi công kích của Hỏa Long Đinh và Thần Lôi. Sau đó thân thể hắn lại nhoáng lên, hiện ra ở cách người Long Tiêu Diêu hơn một thước, trong tay xuất hiện một thanh đại kiếm màu đen, giơ lên chém xuống đầu Long Tiêu Diêu.
Ma tu bởi thấy Long Tiêu Diêu có thể nhìn thấu thần thông ẩn thân của mình nên ý khinh thị đối thủ cũng giảm đi. Đương nhiên hắn cũng không sợ hãi, lại không muốn mất thời gian nên lấy ra ma kiếm bản mạng phát động công kích. Ma kiếm bản mạng của hắn đã gần đạt tới cấp Ma bảo, tương được với cổ bảo cực phẩm của tu sĩ chính đạo.
Cơ bản Ma tu đều cầm pháp khí trong tay, lực công kích và khả năng khống chế so với dùng thần thức còn tốt hơn. chỉ là ít biến hóa hơn, không thể tấn công xa mà thôi. Còn nếu chỉ đơn thuần nói về uy lực thì nó hơn xa những pháp khí đồng cấp cùng phẩm chất.
Long Tiêu Diêu vào lúc Ma tu tránh né đã lấy ra mười tấm Thần Lôi Thuẫn Phù, cùng với Thần Lôi Thuẫn tạo thành một tầng phòng tuyến lôi điện, nghênh đón ma kiếm đang đánh tới. Hỏa Long Đinh vừa tấn công thất bại xoay một vòng bay về phía sau Ma tu. Chu Tước Hoàn cũng vòng lại, đồng thời cùng với Tử Lôi Quyết đánh thẳng vào mặt Ma tu.
Một kiếm của Ma tu bổ xuống phòng tuyến lôi điện, khiến mười tấm thuẫn do Thần Lôi Thuẫn Phù biến thành bị đánh nát, cổ bảo Thần Lôi Thuẫn cũng bị đánh rơi xuống một thước. Nhưng lúc này công kích của Long Tiêu Diêu đã đánh tới, Ma tu kia phải né tránh, đồng thời giờ đại kiếm bổ lên Chu Tước Hoàn.
/554
|