Tuy rằng gã Ma tu kia bổ một kiếm phá vỡ tuyến phòng ngự của Long Tiêu Diêu bố trí, nhưng kiếm thế cũng tới mức nỏ mạnh hết đã mất đi lực công kích. Gã Ma tu cũng không tiếp tục dùng kiếm, mà sáp lại gần dùng tay chụp vào chỗ bụng dưới Long Tiêu Diêu, ý đồ móc bắt lấy Nguyên anh của hắn.
Long Tiêu Diêu tuy rằng trong lúc cấp thiết không thể phá vỡ thoát khỏi vòng giam quanh thân, nhưng hắn có được thần thông xuyên qua không gian. Từ sau khi hắn thăng cấp Nguyên Anh Kỳ, thi triển thần thông này chẳng những uy lực càng mạnh, thời gian chuẩn bị cũng rút ngắn lại rất nhiều, hiện nay mỗi lần thi triển thần thông xuyên qua không gian gần như là ý niệm vừa động là có thể hoàn thành, hơn nữa khoảng cách xuyên qua CŨNG đạt tới mấy trượng xa.
Long Tiêu Diêu nhìn thấy gã Ma tu tung một kích liền phá vỡ phòng tuyến của mình bố trí, đồng thời mắt thấy công kích của mình thất bại, đối với tốc độ di chuyển của Ma tu CŨNG có thêm hiểu biết, hắn biết rằng rất khó chống đỡ công kích tiếp theo của gã Ma tu. Trốn khẳng định là trốn không thoát, hy vọng sống còn duy nhất của hắn lúc này chính là gã Ma tu kia không thể chịu đựng ma khí dư thừa trong Ma tuyền.
Long Tiêu Diêu lập tức không hề trì hoãn, thi triển ra thần thông xuyên qua không gian, hướng xuống phía dưới mấy trượng xa, đồng thời nhanh chóng bay xuống chỗ sâu trong Ma tuyền. Tuy rằng hắn kế thừa thần thông không gian có thể ẩn nấp, nhưng khi ẩn nấp lại không thể di chuyển, tu vi đối phương cao hơn xa hắn, ngay mặt thi triển ẩn nấp rất khó giấu được đối thủ, ngược lại sẽ tự đưa mình vào tình huống nguy hiểm.
Gã Ma tu VUNG tay chụp vào Long Tiêu Diêu, lại phát hiện đối thủ bỗng không mất đi tung tích. Sau phút sửng sốt, lại thấy Long Tiêu Diêu hiện ra ở phía dưới cách mười trượng. Đương nhiên gã Ma tu không nghĩ ra vì sao Long Tiêu Diêu có thể xuyên qua Ma Ngục Lao Lung của hắn, tu sĩ Nguyên Anh Kỳ căn bản không có khả năng nắm giữ thần thông không gian, lúc này hắn lại nhận định trên người Long Tiêu Diêu nhất định có trọng bảo không gian.
Lòng tham luôn khiến cho người ta mất đi lý trí, cái gọi là người chết vì tài bảo, chim chết vì ăn, gã Ma tu kia tuy là người tu tiên Phi Thăng Kỳ, nhưng cũng không thể vượt ra ngoài đạo lý đó. Hắn nghĩ rằng trên người Long Tiêu Diêu có rất nhiều dị bảo, hắn sớm quên là mình không thể ở lại lâu trong Ma tuyền. Gã Ma tu không một chút do dự tăng tốc đuổi theo Long Tiêu Diêu.
Long Tiêu Diêu đương nhiên biết tốc độ phi hành của mình không thể so sánh với gã Ma tu. hắn căn bản không có cơ hội chạy thoát ở dưới tay đối phương đuổi giết, chỉ có cấp tốc lặn xuống. Hắn liền dùng tốc độ cao nhất bay xuống chỗ ma khí nồng đậm ở sâu trong Ma tuyền.
Trước khi xuất phát đến Ma Vực, Long Tiêu Diêu đã cố ý tìm hiểu qua về tình huống tương quan của Ma tu. Ma tuyền, hắn đã biết cho dù tu sĩ Phi Thăng Kỳ của Chính Đạo Liên Minh tập kích bất ngờ, ở phụ cận Ma tuyền có thể dừng lại nhiều nhất là nửa canh giờ, nhưng dứt khoát không dám tiến vào Ma tuyền.
Đương nhiên độ thích ứng của Ma tu đối với ma khí mạnh hơn nhiều, nhưng tiến vào Ma tuyền nhiều nhất cũng không thể vượt qua thời gian một chén trà nhỏ, nếu không sẽ vì ma khí tinh thuần ăn mòn mà làm cho nguyên thần bị hao tổn, thậm chí nguyên thần bị ma hóa chỉ còn thể xác không có thần trí.
Long Tiêu Diêu chính vì biết được sự lợi hại của ma khí trong Ma tuyền, mới lựa chọn trốn vào trong Ma tuyền tránh né. Ý tưởng duy nhất của hắn hiện giờ chính là kéo dài thời gian, chỉ cần đợi đến lúc thời gian vượt qua một chén trà nhỏ, gã Ma tu kia tự nhiên phải rời đi, hắn cũng có thể tạm thời thoát khỏi nguy cơ.
Gã Ma tu đuổi theo sát phía sau, vươn tay bổ ra một chưởng tới hậu tâm Long Tiêu Diêu. Đương nhiên Long Tiêu Diêu phát hiện Ma tu công kích một chưởng, hắn chỉ hơi lách mình né tránh, cũng không có dừng lại chút nào, tiếp tục bỏ chạy xuống chỗ sâu trong Ma tuyền.
Ma tu kia cũng biết một chưởng không có khả năng thành công, hắn chỉ muốn làm giảm chậm tốc độ của Long Tiêu Diêu, vốn tốc độ của hắn nhanh hơn Long Tiêu Diêu rất nhiều, cộng thêm Long Tiêu Diêu né tránh chưởng phong hơi trì hoãn một chút, gã Ma tu lập tức đuổi sát tới phía sau Long Tiêu Diêu còn cách hai thước, huy động Ma Kiếm trong tay bổ xuống Long Tiêu Diêu.
Tốc độ của gã Ma tu thật sự quá nhanh, Long Tiêu Diêu căn bản không kịp phát động Pháp phù chống đỡ, mà pháp khí phòng ngự của hắn lại căn bản không đủ sức chống đỡ Ma Kiếm, chỉ phải lại thi triển ra thần thông không gian né tránh. Tuy rằng hiện giờ tu vi của hắn tiến nhanh, nhưng thi triển thần thông không gian lại cần tiêu hao không ít chân khí.
Thần thông xuyên qua không gian vốn không phải là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ có thể nắm giữ thi triển, trước không nói thần thông không gian cần hiểu về pháp tắc thiên địa, phải đạt tới cảnh giới Phi Thăng Kỳ mới có thể thi triển. Mà xé rách không gian cần hao tổn chân khí cũng không phải tu sĩ Nguyên Anh bình thường có thể chịu đựng được, càng không cần phải nói tu sĩ Nguyên Anh bậc thấp.
Long Tiêu Diêu tuy rằng thực lực bất phàm, nhưng hai lần toàn lực thi triển thần thông xuyên qua không gian, cũng đã tiêu hao của hắn gần phân nửa chân nguyên. cộng thêm tiêu hao lúc trước địa độn, chân khí của hắn đã tiêu hao hết tám chín phần, hắn cần chống đỡ ma khí, không dám để chân khí hao hết. Vừa tiếp tục cấp tốc bay xuống chỗ sâu trong Ma tuyền, vừa lấy ra một viên Hồi Anh Đan ăn vào.
Ma tu kia bổ một kiếm lại chém vào khoảng không, trong lòng không khỏi có chút sốt ruột, hắn có thể ở trong Ma tuyền thời gian chung quy có hạn, không thể tiếp tục kéo dài được nữa. Hắn vung tay trái chụp tới, trên không trung xuất hiện một bàn tay to màu đen chộp tới hướng Long Tiêu Diêu; từ đầu mũi Ma Kiếm trong tay phải xuất hiện một luồng hào quang màu đen dài hơn một trượng, đúng là kiếm quang Ma Kiếm của Ma tu, có công hiệu giống như kiếm khí của Kiếm tu.
Long Tiêu Diêu cũng phát hiện động tác của gã Ma tu, biết đối phương đã hết kiên nhẫn toàn lực ra tay, mình càng khó chống đỡ. Lúc này hắn đã ăn vào Hồi Anh Đan, không nên tùy tiện tiêu hao lần nữa, nếu không ở trong Ma tuyền mà chân khí tiêu hao không còn, mất đi năng lực dung hợp hỏa diễm hộ thể, hắn cũng không thể tránh khỏi bị ma hóa.
Hiện tại đúng là Long Tiêu Diêu đã hết cách không thể cố kỵ nhiều thêm nữa, chỉ có thể kéo dài được lúc nào hay lúc đó. Trước không nói mình có thể ngăn cản được kiếm quang của Ma Kiếm hay không, cho dù ngăn cản được một lần công kích của Ma Kiếm, CŨNG bị bàn tay to màu đen bắt lấy, trừ phi dùng phương pháp xuyên qua không gian, hắn CŨNG không có cách nào khác thoát vây.
Ngay lập tức Long Tiêu Diêu dùng thần thông xuyên qua không gian chuyển dời xuống phía dưới mấy trượng xa, công kích của Ma tu kia dĩ nhiên lại lần nữa thất bại. Trong lòng Ma tu lúc này càng thêm cấp bách, hắn đi vào Ma tuyền xem ra đã sắp hết thời gian một chén trà nhỏ, lúc này đã có rất nhiều ma khí tinh thuần dùng mãnh cuốn vào trong cơ thể hắn, nếu không thể giải quyết Long Tiêu Diêu, nguyên thần của hắn CŨNG sẽ không thể chống đỡ lực ăn mòn của ma khí.
Gã Ma tu vội tăng tốc bay xuống phía Long Tiêu Diêu, đồng thời thi triển ra thần thông điều động lực lượng thiên địa của tu sĩ Phi Thăng Kỳ, ma khí trong Ma tuyền cuồn cuộn cuốn tới chỗ hắn, bàn tay to màu đen trên không trung lập tức phình lớn. Tiếp theo, tay trái hắn vươn về phía trước, bàn tay màu đen trên không trung lúc này đã to lớn tới mấy trượng lại chộp vào Long Tiêu Diêu.
Long Tiêu Diêu ba lần xuyên qua không gian khoảng cách đều là mấy trượng xa, đương nhiên gã Ma tu thấy rõ ràng trước mắt, tự nhiên cũng đoán ra cực hạn xuyên qua không gian của Long Tiêu Diêu cũng chỉ có mấy trượng. Công kích lần này hắn không tiếc mạo hiểm điều động ma khí, trực tiếp dùng bàn tay to màu đen bao trùm cả phạm vi không gian mấy trượng, với ý đồ cho dù Long Tiêu Diêu thi triển xuyên qua không gian cũng không thể chạy thoát khỏi phạm vi công kích của bàn tay to.
Bàn tay to màu đen trên không trung chịu Ma tu khống chế, mặc dù tốc độ không mau lẹ bằng pháp khí, nhưng động tác linh hoạt cũng hơn xa so với tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. Quả nhiên Long Tiêu Diêu không đủ sức tránh né bàn tay to chụp vào mình, lại vội vàng thi triển thần thông xuyên qua không gian, độn xuống phía dưới mấy trượng.
Nhưng mà, ngay thời điểm Long Tiêu Diêu xuyên qua không gian, bàn tay to màu đen trên không trung lại túm được hắn. Tuy rằng hắn đã đạt tới tu vi Nguyên Anh Kỳ, cũng chỉ là miễn cưỡng thi triển xuyên qua không gian, không thể thi triển liên tục nhiều lần. Dĩ nhiên hắn không đủ sức né tránh một trảo của bàn tay to màu đen, bị bàn tay to chụp nắm trong tay.
Long Tiêu Diêu tuy rằng trong lúc cấp thiết không thể phá vỡ thoát khỏi vòng giam quanh thân, nhưng hắn có được thần thông xuyên qua không gian. Từ sau khi hắn thăng cấp Nguyên Anh Kỳ, thi triển thần thông này chẳng những uy lực càng mạnh, thời gian chuẩn bị cũng rút ngắn lại rất nhiều, hiện nay mỗi lần thi triển thần thông xuyên qua không gian gần như là ý niệm vừa động là có thể hoàn thành, hơn nữa khoảng cách xuyên qua CŨNG đạt tới mấy trượng xa.
Long Tiêu Diêu nhìn thấy gã Ma tu tung một kích liền phá vỡ phòng tuyến của mình bố trí, đồng thời mắt thấy công kích của mình thất bại, đối với tốc độ di chuyển của Ma tu CŨNG có thêm hiểu biết, hắn biết rằng rất khó chống đỡ công kích tiếp theo của gã Ma tu. Trốn khẳng định là trốn không thoát, hy vọng sống còn duy nhất của hắn lúc này chính là gã Ma tu kia không thể chịu đựng ma khí dư thừa trong Ma tuyền.
Long Tiêu Diêu lập tức không hề trì hoãn, thi triển ra thần thông xuyên qua không gian, hướng xuống phía dưới mấy trượng xa, đồng thời nhanh chóng bay xuống chỗ sâu trong Ma tuyền. Tuy rằng hắn kế thừa thần thông không gian có thể ẩn nấp, nhưng khi ẩn nấp lại không thể di chuyển, tu vi đối phương cao hơn xa hắn, ngay mặt thi triển ẩn nấp rất khó giấu được đối thủ, ngược lại sẽ tự đưa mình vào tình huống nguy hiểm.
Gã Ma tu VUNG tay chụp vào Long Tiêu Diêu, lại phát hiện đối thủ bỗng không mất đi tung tích. Sau phút sửng sốt, lại thấy Long Tiêu Diêu hiện ra ở phía dưới cách mười trượng. Đương nhiên gã Ma tu không nghĩ ra vì sao Long Tiêu Diêu có thể xuyên qua Ma Ngục Lao Lung của hắn, tu sĩ Nguyên Anh Kỳ căn bản không có khả năng nắm giữ thần thông không gian, lúc này hắn lại nhận định trên người Long Tiêu Diêu nhất định có trọng bảo không gian.
Lòng tham luôn khiến cho người ta mất đi lý trí, cái gọi là người chết vì tài bảo, chim chết vì ăn, gã Ma tu kia tuy là người tu tiên Phi Thăng Kỳ, nhưng cũng không thể vượt ra ngoài đạo lý đó. Hắn nghĩ rằng trên người Long Tiêu Diêu có rất nhiều dị bảo, hắn sớm quên là mình không thể ở lại lâu trong Ma tuyền. Gã Ma tu không một chút do dự tăng tốc đuổi theo Long Tiêu Diêu.
Long Tiêu Diêu đương nhiên biết tốc độ phi hành của mình không thể so sánh với gã Ma tu. hắn căn bản không có cơ hội chạy thoát ở dưới tay đối phương đuổi giết, chỉ có cấp tốc lặn xuống. Hắn liền dùng tốc độ cao nhất bay xuống chỗ ma khí nồng đậm ở sâu trong Ma tuyền.
Trước khi xuất phát đến Ma Vực, Long Tiêu Diêu đã cố ý tìm hiểu qua về tình huống tương quan của Ma tu. Ma tuyền, hắn đã biết cho dù tu sĩ Phi Thăng Kỳ của Chính Đạo Liên Minh tập kích bất ngờ, ở phụ cận Ma tuyền có thể dừng lại nhiều nhất là nửa canh giờ, nhưng dứt khoát không dám tiến vào Ma tuyền.
Đương nhiên độ thích ứng của Ma tu đối với ma khí mạnh hơn nhiều, nhưng tiến vào Ma tuyền nhiều nhất cũng không thể vượt qua thời gian một chén trà nhỏ, nếu không sẽ vì ma khí tinh thuần ăn mòn mà làm cho nguyên thần bị hao tổn, thậm chí nguyên thần bị ma hóa chỉ còn thể xác không có thần trí.
Long Tiêu Diêu chính vì biết được sự lợi hại của ma khí trong Ma tuyền, mới lựa chọn trốn vào trong Ma tuyền tránh né. Ý tưởng duy nhất của hắn hiện giờ chính là kéo dài thời gian, chỉ cần đợi đến lúc thời gian vượt qua một chén trà nhỏ, gã Ma tu kia tự nhiên phải rời đi, hắn cũng có thể tạm thời thoát khỏi nguy cơ.
Gã Ma tu đuổi theo sát phía sau, vươn tay bổ ra một chưởng tới hậu tâm Long Tiêu Diêu. Đương nhiên Long Tiêu Diêu phát hiện Ma tu công kích một chưởng, hắn chỉ hơi lách mình né tránh, cũng không có dừng lại chút nào, tiếp tục bỏ chạy xuống chỗ sâu trong Ma tuyền.
Ma tu kia cũng biết một chưởng không có khả năng thành công, hắn chỉ muốn làm giảm chậm tốc độ của Long Tiêu Diêu, vốn tốc độ của hắn nhanh hơn Long Tiêu Diêu rất nhiều, cộng thêm Long Tiêu Diêu né tránh chưởng phong hơi trì hoãn một chút, gã Ma tu lập tức đuổi sát tới phía sau Long Tiêu Diêu còn cách hai thước, huy động Ma Kiếm trong tay bổ xuống Long Tiêu Diêu.
Tốc độ của gã Ma tu thật sự quá nhanh, Long Tiêu Diêu căn bản không kịp phát động Pháp phù chống đỡ, mà pháp khí phòng ngự của hắn lại căn bản không đủ sức chống đỡ Ma Kiếm, chỉ phải lại thi triển ra thần thông không gian né tránh. Tuy rằng hiện giờ tu vi của hắn tiến nhanh, nhưng thi triển thần thông không gian lại cần tiêu hao không ít chân khí.
Thần thông xuyên qua không gian vốn không phải là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ có thể nắm giữ thi triển, trước không nói thần thông không gian cần hiểu về pháp tắc thiên địa, phải đạt tới cảnh giới Phi Thăng Kỳ mới có thể thi triển. Mà xé rách không gian cần hao tổn chân khí cũng không phải tu sĩ Nguyên Anh bình thường có thể chịu đựng được, càng không cần phải nói tu sĩ Nguyên Anh bậc thấp.
Long Tiêu Diêu tuy rằng thực lực bất phàm, nhưng hai lần toàn lực thi triển thần thông xuyên qua không gian, cũng đã tiêu hao của hắn gần phân nửa chân nguyên. cộng thêm tiêu hao lúc trước địa độn, chân khí của hắn đã tiêu hao hết tám chín phần, hắn cần chống đỡ ma khí, không dám để chân khí hao hết. Vừa tiếp tục cấp tốc bay xuống chỗ sâu trong Ma tuyền, vừa lấy ra một viên Hồi Anh Đan ăn vào.
Ma tu kia bổ một kiếm lại chém vào khoảng không, trong lòng không khỏi có chút sốt ruột, hắn có thể ở trong Ma tuyền thời gian chung quy có hạn, không thể tiếp tục kéo dài được nữa. Hắn vung tay trái chụp tới, trên không trung xuất hiện một bàn tay to màu đen chộp tới hướng Long Tiêu Diêu; từ đầu mũi Ma Kiếm trong tay phải xuất hiện một luồng hào quang màu đen dài hơn một trượng, đúng là kiếm quang Ma Kiếm của Ma tu, có công hiệu giống như kiếm khí của Kiếm tu.
Long Tiêu Diêu cũng phát hiện động tác của gã Ma tu, biết đối phương đã hết kiên nhẫn toàn lực ra tay, mình càng khó chống đỡ. Lúc này hắn đã ăn vào Hồi Anh Đan, không nên tùy tiện tiêu hao lần nữa, nếu không ở trong Ma tuyền mà chân khí tiêu hao không còn, mất đi năng lực dung hợp hỏa diễm hộ thể, hắn cũng không thể tránh khỏi bị ma hóa.
Hiện tại đúng là Long Tiêu Diêu đã hết cách không thể cố kỵ nhiều thêm nữa, chỉ có thể kéo dài được lúc nào hay lúc đó. Trước không nói mình có thể ngăn cản được kiếm quang của Ma Kiếm hay không, cho dù ngăn cản được một lần công kích của Ma Kiếm, CŨNG bị bàn tay to màu đen bắt lấy, trừ phi dùng phương pháp xuyên qua không gian, hắn CŨNG không có cách nào khác thoát vây.
Ngay lập tức Long Tiêu Diêu dùng thần thông xuyên qua không gian chuyển dời xuống phía dưới mấy trượng xa, công kích của Ma tu kia dĩ nhiên lại lần nữa thất bại. Trong lòng Ma tu lúc này càng thêm cấp bách, hắn đi vào Ma tuyền xem ra đã sắp hết thời gian một chén trà nhỏ, lúc này đã có rất nhiều ma khí tinh thuần dùng mãnh cuốn vào trong cơ thể hắn, nếu không thể giải quyết Long Tiêu Diêu, nguyên thần của hắn CŨNG sẽ không thể chống đỡ lực ăn mòn của ma khí.
Gã Ma tu vội tăng tốc bay xuống phía Long Tiêu Diêu, đồng thời thi triển ra thần thông điều động lực lượng thiên địa của tu sĩ Phi Thăng Kỳ, ma khí trong Ma tuyền cuồn cuộn cuốn tới chỗ hắn, bàn tay to màu đen trên không trung lập tức phình lớn. Tiếp theo, tay trái hắn vươn về phía trước, bàn tay màu đen trên không trung lúc này đã to lớn tới mấy trượng lại chộp vào Long Tiêu Diêu.
Long Tiêu Diêu ba lần xuyên qua không gian khoảng cách đều là mấy trượng xa, đương nhiên gã Ma tu thấy rõ ràng trước mắt, tự nhiên cũng đoán ra cực hạn xuyên qua không gian của Long Tiêu Diêu cũng chỉ có mấy trượng. Công kích lần này hắn không tiếc mạo hiểm điều động ma khí, trực tiếp dùng bàn tay to màu đen bao trùm cả phạm vi không gian mấy trượng, với ý đồ cho dù Long Tiêu Diêu thi triển xuyên qua không gian cũng không thể chạy thoát khỏi phạm vi công kích của bàn tay to.
Bàn tay to màu đen trên không trung chịu Ma tu khống chế, mặc dù tốc độ không mau lẹ bằng pháp khí, nhưng động tác linh hoạt cũng hơn xa so với tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. Quả nhiên Long Tiêu Diêu không đủ sức tránh né bàn tay to chụp vào mình, lại vội vàng thi triển thần thông xuyên qua không gian, độn xuống phía dưới mấy trượng.
Nhưng mà, ngay thời điểm Long Tiêu Diêu xuyên qua không gian, bàn tay to màu đen trên không trung lại túm được hắn. Tuy rằng hắn đã đạt tới tu vi Nguyên Anh Kỳ, cũng chỉ là miễn cưỡng thi triển xuyên qua không gian, không thể thi triển liên tục nhiều lần. Dĩ nhiên hắn không đủ sức né tránh một trảo của bàn tay to màu đen, bị bàn tay to chụp nắm trong tay.
/554
|