Tuy rằng một kích kia của Long Tiêu Diêu chỉ có mục đích là thử nghiệm, chỉ sử dụng một kiện Pháp bảo cực phẩm hắn thu được trên Di Lạc Chủ Đảo nhưng Pháp bảo cực phẩm vẫn bị phù văn trong nháy mắt công kích vỡ nát thì từ đó cũng có thể thấy được lực công kích của phù văn thượng cổ này. Nếu muốn phá hủy vách tường của mê cung này đúng là chuyện không có khả năng.
Tuy nhiên Long Tiêu Diêu vốn cũng không định đánh tan vách tường của thông đạo. Nếu thật sự có thể như vậy thì mê cung này vốn không có ý nghĩa gì nữa. Hắn cũng thử một chút với mặt đất, quả thật là cũng có cấm chế phong bế, khiến người tu tiên không thể thi triển Địa Độn Thuật.
Không có khả năng dùng mánh khóe, Long Tiêu Diêu lắc lắc đầu, gọi ra phi kiếm đánh vào mặt đất trước một thông đạo. Trên mặt đất xuất hiện một dấu vết thản nhiên. Hắn liền không do dự nữa mà cất bước đi vào trong thông đạo.
Thông đạo cao hơn hai ba trượng, cứ cách hai mươi thước lại xuất hiện một kết giới không màu sắc. Đó là kết giới ngăn cản thần thức, nếu dùng mắt thường nhìn thì sẽ không thể thấy được. Đi qua thông đạo dài khoảng hai trăm thước sẽ gặp một ngã ba, hai bên trái phải trông không khác nhau.
Long Tiêu Diêu lại dùng phi kiếm đánh dấu ở cửa vào của thông đạo phía bên trái, sau đó bước vào thông đạo tiếp theo. Đường lối trong mê cũng có quy luật mười phần, mỗi thông đạo dài hai trăm thước, cuối cùng đều có một cửa ra là ngã ba. Hắn cũng không hề ngoại lệ mà lựa chọn bên trái, đương nhiên cũng đều để lại ký hiệu trước cửa mỗi thông đạo.
Liên tiếp đi qua ba thông đạo xong, Long Tiêu Diêu phát hiện ra cấm chế trong mê cung thứ nhất hẳn là một loại Pháp trận vây địch, có đường kính hai trượng, ở trong đó đã vây khốn hai người tham gia thí luyện. Hắn thông qua mắt thần có thể nhìn thấy một trong hai người kia đang ngồi xếp bằng ở một địa phương cười ngớ ngẩn, một người thì vui sướng đứng hoa chân múa tay một chỗ.
Kết giới của Pháp trận không màu không sắc, căn bản không thể dùng thần thức phân biệt được. Hai người rõ ràng không phát hiện ra kết giới, bị rơi vào trong cấm chế. Mà sau khi rơi vào trong kết giới thì bất kể có la to thế nào cũng không thể truyền ra. Kết giới của Pháp trận chiếm hơn phân nửa thông đạo, Long Tiêu Diêu liền đi qua bên trái cấm chế.
Hắn lại đi về phía trước qua hai thông đạo nữa, kết giới cấm chế dần dần tăng lên. Có mấy người thí luyện đã rơi vào trong đó. Có Thần Mục Kim Tình mang lại hiệu quả ở cự ly gần, hắn đương nhiên có thể thoải mái tránh khỏi những cấm chế kia.
Mãi tới khi Long Tiêu Diêu bước vào thông đạo thứ chín thì hắn mới phát hiện ra địch nhân đầu tiên trong mê cung: Hồn phách của tu sĩ Phi Thăng Kỳ. Hồn phách kia phát ra tiếng kêu thê lương, phát động công kích ở cự ly xa. Hồn phách đó tu luyện công pháp Quỷ tu, Pháp kỹ cũng cùng loại, tuy nhiên không sử dụng pháp khí, hơn nữa bởi mất đi thân thể nên thực lực chân chính cũng thấp hơn tu sĩ cùng giai.
Hồn phách của tu sĩ Phi Thăng Kỳ ẩn chứa năng lượng mênh mông, thân cao hơn hai trượng, thân thể tuy rằng là hồn phách thể nhưng lại ngưng thực mười phần, đã xấp xỉ thực thể rồi.
Hồn phách này cũng có ưu thế trời sinh. Bản thân nó là âm hồn khiến nó khi thi triển kỹ năng thuộc tính âm của Quỷ tu có thêm mấy phần uy lực. Hơn nữa hồn phách ở trong mê cung lại không bị hạn chế phi hành, có thể dựa vào đặc tính của thân thể hồn phách mà bay rất nhanh trong thông đạo.
Người tu tiên vận dụng pháp khí cần thần thức điều khiển. Ở trong thông đạo này lại cứ hai mươi thước có một kết giới ngăn cản thần thức, vận dụng pháp khí tác chiến cũng bị hạn chế bởi kết giới. Người tu tiên căn bản không thể vượt qua kết giới để điều khiển pháp khí được.
Quỷ hồn kia sau khi phát hiện ra Long Tiêu Diêu lập tức đánh về phía hắn, dừng lại ở cách đối phương khoảng mười thước, tay phải chụp vào hư không một cái. Một bàn tay khổng lồ màu xanh biến ảo ra, từ giữa không trung chụp tới hắn. Đó là u Minh Quỷ Trảo tiêu chuẩn, đánh cách tới đỉnh đầu ba thước thì một luồng khí băng hàn lạnh tới thấu xương đã ập tới.
Long Tiêu Diêu lập tức gọi ra Thần Lôi Tráo bảo vệ mình. Lôi điện có tác dụng khắc chế quỷ hồn chẳng kém gì Pháp kỹ của Phật môn, là khắc tinh trời sinh của tất cả tà vật. Công kích vật lý đối với quỷ hồn không có tác dụng lớn, nó có thể dựa vào Hàn Tuyền để phân tán hay tụ lại, né tránh công kích vật lý.
Long Tiêu Diêu điều khiển Tam Tài Kiếm và Bách Phong Kỳ công kích quỷ hồn này. Ba thanh phi kiếm song song bay tới đâm vào đầu quỷ hồn. Hắn CŨNG không tính dùng bản thể phi kiếm công kích, như vậy thì trên thân thể của quỷ hồn chỉ xuất hiện ba vết thủng mà thôi, sau một lát nó lại lưu động khép lại. Hắn phát động Tam Tài Kiếm dùng công kích thuộc tính lôi, phong, băng đồng thời đánh tới quỷ hồn.
Bách Phong Kỳ tỏa ra một đám lốc xoáy giống như trăm ngàn thanh phi đao ào ào cuốn tới quỷ hồn. Quỷ hồn tuy rằng không e ngại công kích vật lý nhưng loại công kích Pháp kỹ như lốc xoáy này khiến toàn thân quỷ hồn tan nát. Thân thể của nó có thể tụ tán như không khí nhưng vẫn cần tiêu hao năng lượng mới hợp lại hay chia lìa được. Nếu thân thể của quỷ hồn bị phân thành những mảnh nhỏ hoàn toàn thì tất nhiên quá trình này sẽ tốn rất nhiều năng lượng. Nó cũng không có năng lực thu nạp toàn bộ thân thể hồn phách đã bị chia thành vô số mảnh lại.
Mà trọng yếu hơn đó là năng lượng của quỷ hồn cũng có vị trí trung tâm. Thần Mục Kim Tình của Long Tiêu Diêu đã phát hiện ra trong não bộ của quỷ hồn có một vật phẩm lớn bằng hạt đào ngưng tụ lại. Đó là hồn hạch của hồn phách, có tác dụng giống như Kim Đan của người tu tiên, là năng lượng tinh hoa của hồn phách ngưng tụ thành. Nếu không phải hắn có Thần Mục Kim Tình thì cũng không thể phát hiện ra hồn hạch bị thân thể hồn phách bao phủ tầng tầng lớp lớp như vậy.
u Minh Quỷ Trảo của quỷ hồn chộp lên Thần Lôi Tráo, tầng bảo hộ liền phát ra lôi điện mãnh liệt. Quỷ trảo màu xanh lập tức bị lôi điện đánh nát, tan thành nhiều mảnh nhỏ. Quỷ trảo màu xanh tỏa ra rất nhiều sương khói màu xanh. Toàn thân quỷ hồn run lên nhưng năng lượng lôi điện trên Thần Lôi Tráo cũng đã tiêu hao hầu như không còn.
Quỷ hồn cũng không dám để Tam Tài Kiếm đánh trúng hồn hạch của nó, nhất là công kích thuộc tính lôi và kiếm khí của phi kiếm đều có thể gây tổn thương tới thân thể hồn phách của nó. Quỷ hồn tuy rằng có thể sử dụng thần thông phiêu di để né tránh công kích nhưng tốc độ phiêu di của nó không nhanh bằng tốc độ phi kiếm, căn bản không có khả năng tránh thoát khỏi công kích của phi kiếm.
Cùng lúc đó, những cơn lốc xoáy từ bốn phương tám hướng ầm ầm đánh về phía quỷ hồn. Lốc xoáy không cần dùng thần thức khống chế, không chịu hạn chế khoảng cách của kết giới. Những cơn lốc này chỉ bay thẳng tắp tới, chỉ tới khi năng lượng mất hết mới dần dần biến mất.
Quỷ hồn cũng không dám dùng thân thể hồn phách đối kháng với cơn lốc. Tuy rằng Bách Phong Kỳ chỉ là cổ bảo hạ phẩm nhưng thân thể hồn phách vốn chỉ giống như sương mù, cũng sợ nhất là lực lượng gió xé rách này. Lốc xoáy chủ yếu công kích thực thể dưới dạng dao gió chém tới như đối với hồn phách lại tác động bởi lực xé rách mãnh liệt.
Quỷ hồn thấy không đủ sức tránh né, đột nhiên tách ra bốn phía, biến thành từng luồng khói nhẹ. Hồn hạch dấu trong đầu quỷ hồn giống như một viên lưu tinh bắn ra, bay thẳng về phía Long Tiêu Diêu. Hồn hạch trong nháy mắt đã bay tới bên cạnh hắn, chỉ còn cách ba thước, sau đó vô số khói nhẹ hội tụ lại đó, trong chớp mắt đã ngưng tụ lại thành thân thể của quỷ hồn.
Tuy nhiên Long Tiêu Diêu vốn cũng không định đánh tan vách tường của thông đạo. Nếu thật sự có thể như vậy thì mê cung này vốn không có ý nghĩa gì nữa. Hắn cũng thử một chút với mặt đất, quả thật là cũng có cấm chế phong bế, khiến người tu tiên không thể thi triển Địa Độn Thuật.
Không có khả năng dùng mánh khóe, Long Tiêu Diêu lắc lắc đầu, gọi ra phi kiếm đánh vào mặt đất trước một thông đạo. Trên mặt đất xuất hiện một dấu vết thản nhiên. Hắn liền không do dự nữa mà cất bước đi vào trong thông đạo.
Thông đạo cao hơn hai ba trượng, cứ cách hai mươi thước lại xuất hiện một kết giới không màu sắc. Đó là kết giới ngăn cản thần thức, nếu dùng mắt thường nhìn thì sẽ không thể thấy được. Đi qua thông đạo dài khoảng hai trăm thước sẽ gặp một ngã ba, hai bên trái phải trông không khác nhau.
Long Tiêu Diêu lại dùng phi kiếm đánh dấu ở cửa vào của thông đạo phía bên trái, sau đó bước vào thông đạo tiếp theo. Đường lối trong mê cũng có quy luật mười phần, mỗi thông đạo dài hai trăm thước, cuối cùng đều có một cửa ra là ngã ba. Hắn cũng không hề ngoại lệ mà lựa chọn bên trái, đương nhiên cũng đều để lại ký hiệu trước cửa mỗi thông đạo.
Liên tiếp đi qua ba thông đạo xong, Long Tiêu Diêu phát hiện ra cấm chế trong mê cung thứ nhất hẳn là một loại Pháp trận vây địch, có đường kính hai trượng, ở trong đó đã vây khốn hai người tham gia thí luyện. Hắn thông qua mắt thần có thể nhìn thấy một trong hai người kia đang ngồi xếp bằng ở một địa phương cười ngớ ngẩn, một người thì vui sướng đứng hoa chân múa tay một chỗ.
Kết giới của Pháp trận không màu không sắc, căn bản không thể dùng thần thức phân biệt được. Hai người rõ ràng không phát hiện ra kết giới, bị rơi vào trong cấm chế. Mà sau khi rơi vào trong kết giới thì bất kể có la to thế nào cũng không thể truyền ra. Kết giới của Pháp trận chiếm hơn phân nửa thông đạo, Long Tiêu Diêu liền đi qua bên trái cấm chế.
Hắn lại đi về phía trước qua hai thông đạo nữa, kết giới cấm chế dần dần tăng lên. Có mấy người thí luyện đã rơi vào trong đó. Có Thần Mục Kim Tình mang lại hiệu quả ở cự ly gần, hắn đương nhiên có thể thoải mái tránh khỏi những cấm chế kia.
Mãi tới khi Long Tiêu Diêu bước vào thông đạo thứ chín thì hắn mới phát hiện ra địch nhân đầu tiên trong mê cung: Hồn phách của tu sĩ Phi Thăng Kỳ. Hồn phách kia phát ra tiếng kêu thê lương, phát động công kích ở cự ly xa. Hồn phách đó tu luyện công pháp Quỷ tu, Pháp kỹ cũng cùng loại, tuy nhiên không sử dụng pháp khí, hơn nữa bởi mất đi thân thể nên thực lực chân chính cũng thấp hơn tu sĩ cùng giai.
Hồn phách của tu sĩ Phi Thăng Kỳ ẩn chứa năng lượng mênh mông, thân cao hơn hai trượng, thân thể tuy rằng là hồn phách thể nhưng lại ngưng thực mười phần, đã xấp xỉ thực thể rồi.
Hồn phách này cũng có ưu thế trời sinh. Bản thân nó là âm hồn khiến nó khi thi triển kỹ năng thuộc tính âm của Quỷ tu có thêm mấy phần uy lực. Hơn nữa hồn phách ở trong mê cung lại không bị hạn chế phi hành, có thể dựa vào đặc tính của thân thể hồn phách mà bay rất nhanh trong thông đạo.
Người tu tiên vận dụng pháp khí cần thần thức điều khiển. Ở trong thông đạo này lại cứ hai mươi thước có một kết giới ngăn cản thần thức, vận dụng pháp khí tác chiến cũng bị hạn chế bởi kết giới. Người tu tiên căn bản không thể vượt qua kết giới để điều khiển pháp khí được.
Quỷ hồn kia sau khi phát hiện ra Long Tiêu Diêu lập tức đánh về phía hắn, dừng lại ở cách đối phương khoảng mười thước, tay phải chụp vào hư không một cái. Một bàn tay khổng lồ màu xanh biến ảo ra, từ giữa không trung chụp tới hắn. Đó là u Minh Quỷ Trảo tiêu chuẩn, đánh cách tới đỉnh đầu ba thước thì một luồng khí băng hàn lạnh tới thấu xương đã ập tới.
Long Tiêu Diêu lập tức gọi ra Thần Lôi Tráo bảo vệ mình. Lôi điện có tác dụng khắc chế quỷ hồn chẳng kém gì Pháp kỹ của Phật môn, là khắc tinh trời sinh của tất cả tà vật. Công kích vật lý đối với quỷ hồn không có tác dụng lớn, nó có thể dựa vào Hàn Tuyền để phân tán hay tụ lại, né tránh công kích vật lý.
Long Tiêu Diêu điều khiển Tam Tài Kiếm và Bách Phong Kỳ công kích quỷ hồn này. Ba thanh phi kiếm song song bay tới đâm vào đầu quỷ hồn. Hắn CŨNG không tính dùng bản thể phi kiếm công kích, như vậy thì trên thân thể của quỷ hồn chỉ xuất hiện ba vết thủng mà thôi, sau một lát nó lại lưu động khép lại. Hắn phát động Tam Tài Kiếm dùng công kích thuộc tính lôi, phong, băng đồng thời đánh tới quỷ hồn.
Bách Phong Kỳ tỏa ra một đám lốc xoáy giống như trăm ngàn thanh phi đao ào ào cuốn tới quỷ hồn. Quỷ hồn tuy rằng không e ngại công kích vật lý nhưng loại công kích Pháp kỹ như lốc xoáy này khiến toàn thân quỷ hồn tan nát. Thân thể của nó có thể tụ tán như không khí nhưng vẫn cần tiêu hao năng lượng mới hợp lại hay chia lìa được. Nếu thân thể của quỷ hồn bị phân thành những mảnh nhỏ hoàn toàn thì tất nhiên quá trình này sẽ tốn rất nhiều năng lượng. Nó cũng không có năng lực thu nạp toàn bộ thân thể hồn phách đã bị chia thành vô số mảnh lại.
Mà trọng yếu hơn đó là năng lượng của quỷ hồn cũng có vị trí trung tâm. Thần Mục Kim Tình của Long Tiêu Diêu đã phát hiện ra trong não bộ của quỷ hồn có một vật phẩm lớn bằng hạt đào ngưng tụ lại. Đó là hồn hạch của hồn phách, có tác dụng giống như Kim Đan của người tu tiên, là năng lượng tinh hoa của hồn phách ngưng tụ thành. Nếu không phải hắn có Thần Mục Kim Tình thì cũng không thể phát hiện ra hồn hạch bị thân thể hồn phách bao phủ tầng tầng lớp lớp như vậy.
u Minh Quỷ Trảo của quỷ hồn chộp lên Thần Lôi Tráo, tầng bảo hộ liền phát ra lôi điện mãnh liệt. Quỷ trảo màu xanh lập tức bị lôi điện đánh nát, tan thành nhiều mảnh nhỏ. Quỷ trảo màu xanh tỏa ra rất nhiều sương khói màu xanh. Toàn thân quỷ hồn run lên nhưng năng lượng lôi điện trên Thần Lôi Tráo cũng đã tiêu hao hầu như không còn.
Quỷ hồn cũng không dám để Tam Tài Kiếm đánh trúng hồn hạch của nó, nhất là công kích thuộc tính lôi và kiếm khí của phi kiếm đều có thể gây tổn thương tới thân thể hồn phách của nó. Quỷ hồn tuy rằng có thể sử dụng thần thông phiêu di để né tránh công kích nhưng tốc độ phiêu di của nó không nhanh bằng tốc độ phi kiếm, căn bản không có khả năng tránh thoát khỏi công kích của phi kiếm.
Cùng lúc đó, những cơn lốc xoáy từ bốn phương tám hướng ầm ầm đánh về phía quỷ hồn. Lốc xoáy không cần dùng thần thức khống chế, không chịu hạn chế khoảng cách của kết giới. Những cơn lốc này chỉ bay thẳng tắp tới, chỉ tới khi năng lượng mất hết mới dần dần biến mất.
Quỷ hồn cũng không dám dùng thân thể hồn phách đối kháng với cơn lốc. Tuy rằng Bách Phong Kỳ chỉ là cổ bảo hạ phẩm nhưng thân thể hồn phách vốn chỉ giống như sương mù, cũng sợ nhất là lực lượng gió xé rách này. Lốc xoáy chủ yếu công kích thực thể dưới dạng dao gió chém tới như đối với hồn phách lại tác động bởi lực xé rách mãnh liệt.
Quỷ hồn thấy không đủ sức tránh né, đột nhiên tách ra bốn phía, biến thành từng luồng khói nhẹ. Hồn hạch dấu trong đầu quỷ hồn giống như một viên lưu tinh bắn ra, bay thẳng về phía Long Tiêu Diêu. Hồn hạch trong nháy mắt đã bay tới bên cạnh hắn, chỉ còn cách ba thước, sau đó vô số khói nhẹ hội tụ lại đó, trong chớp mắt đã ngưng tụ lại thành thân thể của quỷ hồn.
/554
|