Kim Cương Hùng rốt cục là yêu thú cấp mười, thần thông công kích thanh ba Bào Hao của nó uy lực dù không bằng Long Ngâm nhưng cũng khiến kết giới pháp trận hoảng loạn, lập tức kim quang cũng trở nên tan rã. Kim Cương Hùng thừa cơ giơ móng vuốt chụp vào kết giới pháp trận, dùng sức xé ra, đồng thời dùng răng cắn xé kết giới.
Tuy rằng uy lực của Kim Cương Phục Ma Trận cường đại nhưng dưới công kích toàn lực của Kim Cương Hùng, kết giới pháp trận cũng chỉ kiên trì được vài giây, kết giới lập tức vặn vẹo rồi vỡ nát, cuối cùng hoàn toàn biến mất.
Nhưng ngay thời gian ngắn ngủi này, pháp trận vẫn còn phát động một lần công kích bạch quang, chỉ là bởi vì kết giới bị công kích cho nên bạch quang cũng sẽ bị ảnh hưởng, uy lực giảm xuống còn gần nửa. Dù là như vậy, bạch quang công kích ở khoảng cách gần cũng khiến toàn thân Kim Cương Hùng chấn động, hào quang hộ thể hoàn toàn biến mất.
Hai gã tu sĩ lúc này cũng không ngừng lại, khống chế pháp khí thừa cơ công kích liên tiếp lên người Kim Cương Hùng. Vì hào quang hộ thể tán loạn, bộ lông Kim Cương Hùng lập tức bị hỏa diễm bắt lửa, đốt cháy khiến nó bị bỏng, mùi khét lẹt bốc lên. Tuy nhiên, dưới thần thông kim cương chi thể, pháp khí cũng không thể khiến nó bị thương nặng.
Đồng thời với kết giới pháp trận vỡ nát, Kim Cương Hùng phẫn nộ cũng bổ nhào về tên tu sĩ thuộc tính hỏa trước người, huy động song chưởng đánh về tới. Tên tu sĩ này tế ra cổ bảo hạ phẩm Liệt Diễm tráo để bảo vệ bản thân nhưng lập tức bị hùng chưởng của Kim Cương Hùng đánh bay đi. Hắn dù muốn thúc dục phù lục phòng ngự cũng đã không còn kịp, lại không thể tránh né cho nên chỉ còn có thể tế ra một viên hạt châu màu đỏ, đánh về phía Kim Cương Hùng.
Tên tu sĩ còn lại thấy vậy cũng phát ra tiếng hét kinh hãi. Khi tiếng hét của hắn vang lên, viên châu kia cũng đã bay tới trước người Kim Cương Hùng, nổ tung ra. Một cỗ lực lượng nóng cháy nháy mắt đã bùng nổ.
Hạt châu này có tên là Phích Lịch Châu, là thứ mà môn phái hắn vì lo lắng có tu sĩ môn phái khác trở mặt mà chuẩn bị cho hắn để liều mạng, do đại tu sĩ thu thập tinh hoa căn nguyên địa hỏa luyện chế thành. Lực công kích của loại Phích Lịch Châu này cường đại nhưng khuyết điểm cũng rất rõ ràng. Đầu tiên là nó dùng một lần là hết, sau đó là công kích không kể địch ta, là vật phẩm thuộc loại ngọc thạch câu phần.
Năng lượng cường đại do Phích Lịch Châu nổ tung tạo ra nháy mắt quét khắp không gian đại sảnh. Khi Phích Lịch Châu nổ tung, tên tu sĩ kia cũng lập tức Nguyên Anh xuất khiếu ly thể. Nhưng mà cấm chế phi hành trong cung điện cũng khiến Nguyên Anh không thể phi hành, khiến tên kia tuyệt vọng nhìn năng lượng cường đại do Phích Lịch Châu tạo ra cắn nuốt.
Mà tên tu sĩ còn lại dù có nhiều đạo phòng ngự nhưng dưới cỗ năng lượng cuồng bạo mãnh liệt này, những tầng phòng ngự của hắn như không có tác dụng. Năm tấm phù lục lập tức vỡ nát rơi xuống, Kinh Cức Tráo lúc này cũng bị vỡ tan, Ất Mộc Thuẫn bị đánh bay ra ngoài. Tuy rằng tên tu sĩ này có chân khí hộ thể nhưng cũng vô lực chống đỡ sóng xung kích, thân thể hắn lập tức vỡ nát. Nguyên Anh đành phải từ bỏ thân thể, độn xuất ra ngoài cơ thể.
Kim Cương Hùng ở bên cạnh, lập tức lọt vào công kích của Phích Lịch Châu. Tuy rằng lực phòng ngự thân thể của nó cường đại nhưng vẫn không đủ sức chống đỡ năng lượng cường đại do nó phóng thích ra. Trước ngực Kim Cương Hùng bị tạc ra một cái động lớn bằng một cái chậu nhỏ, nhiều bộ phận trên cơ thể cũng bị thương, nhìn qua vô cùng chật vật.
Đại sảnh trên mặt đất không biết dùng tài liệu gì luyện thành nhưng trong vụ nổ cũng không bị hư hao gì mà kết giới đại trận bảo hộ đại sảnh chỉ hơi lay động một chút đã phục hồi lại, khôi phục vẻ bình thường.
Thấy mình bị thương nặng, Kim Cương Hùng phát ra một tiếng gầm giận dữ, thân thể hơi xoay lại liền lao về phía Nguyên Anh tên tu sĩ thuộc tính mộc. Bởi vì nơi này không thể phi hành, không gian lại bị chấn động do năng lượng cuồng bạo cho nên Nguyên Anh căn bản khó có thể chạy xa, lập tức bị Kim Cương Hùng chộp được. Nháy mắt, Kim Cương Hùng liền nhét Nguyên Anh vào miệng, nuốt thẳng xuống bụng.
Hai gã tu sĩ ở bên ngoài kết giới vẫn không có chút bi thương nào với hai “chiến hữu” đã bị chết trong đại sảnh, ngược lại thấy Kim Cương Hùng bị thương mà hiện ra vẻ vui mừng. Hai người liếc nhìn nhau, lập tức nhìn ra ý tứ trong mắt đối phương, lập tức nhận lấy hai lệnh bài vừa xuất hiện do hai gã tu sĩ trong đại sảnh tử vong, không chút do dự tiến vào đại sảnh.
Lúc này, thương thế Kim Cương Hùng vô cùng nghiêm trọng, dù cắn nuốt một cái Nguyên Anh để bổ sung năng lượng nhưng không thể nhanh chóng khôi phục. Hai người cũng sẽ không để cho Kim Cương Hùng có thời gian chữa thương, trong mắt bọn họ thì đây chính là cơ hội tốt nhất.
Hai người vừa vào kết giới, lập tức tế ra pháp khí công kích Kim Cương Hùng. Tuy rằng Kim Cương Hùng thoạt nhìn vô cùng suy yếu nhưng chung quy cũng là yêu thú cường đại đỉnh cấp. Hai người vừa lên liền toàn lực ra tay, một người tế ra một bộ mười ba thanh phi kiếm cổ bảo trung phẩm, dùng Thái Bảo Kiếm Trận triển khai công kích. Đồng thời hắn còn tế ra một cây cự chùy cổ bảo trung phẩm ném về phía Kim Cương Hùng. Tên còn lại tế ra một cổ bảo thượng phẩm thuộc tính mộc Phi Lai Phong. Một ngọn núi nhỏ lập tức từ giữa không trung đánh xuống Kim Cương Hùng.
Vì có thể lấy được những vật phẩm trong đại sảnh, hai phái tự nhiên đều chuẩn bị kỹ càng. Tuy rằng cự chùy và Phi Lai Phong có ít biến hóa nhưng lực công kích cường đại nhất, là thủ đoạn công kích tốt nhất đối với khôi lỗi. Công thêm thuộc tính hỏa có hiệu quả khắc chế đối với hồn phách cho nên môn phái liền chuẩn bị pháp khí Phật môn cho bọn họ, thoải mái đối phó với hộ vệ thông đạo.
Kim Cương Hùng bị thương nặng đối diện với hai gã địch nhân vừa xuất hiện đột nhiên hai mắt nổ ra hồng quang, toàn thân bị một tầng sương mù màu máu bao phủ. Kim Cương Hùng dường như lâm vào điên cuồng, căn bản không để ý tới công kích nhằm vào nó mà huy động song chưởng đánh về một tên tu sĩ đối diện.
Tên tu sĩ kia thấy thế thì hoảng sợ thất thanh hô lên:
- Không ổn, nó cuồng hóa, mau ngăn nó lại.
Vừa hét lớn, tên tu sĩ kia khống chế mười ba thanh phi kiếm nghênh đón Kim Cương Hùng, đồng thời còn tế ra cổ bảo trung phẩm Kim Cương Thuẫn ngăn cản trước người mình. Hắn cũng tế ra cổ bảo trung phẩm Kim Cương Tráo, bao phủ thân mình vào trong. Tên tu sĩ còn lại tế ra một tấm cổ bảo trung phẩm Hậu Thổ Thuẫn cản lại Kim Cương Hùng, Phi Lai Phong lại nhanh chóng áp xuống nó.
Yêu thú cuồng hóa là trạng thái đặc biệt của yêu thú hung mãnh trong hoàn cảnh đặc thù. Sau khi cuồng hóa, thực lực yêu thú có thể gia tăng lên một cấp bậc trong thời gian ngắn, nhưng thần trí hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại bản năng khát máu. Kim Cương Hùng chính là yêu thú cấp mười, do bị lực lượng pháp tắc nhất giới hạn chế cho nên sau khi cuồng hóa cũng chỉ đạt tới thực lực cấp mười đỉnh phong, không thể gia tăng lên cấp mười một.
Nhưng, cấp mười đỉnh phong và cấp mười bình thường căn bản không thể đánh đồng, thực lực chênh lệch nhau cả một trời một vực, còn vượt xa sự chênh lệch giữa yêu thú cấp mười và cấp chín. Nếu ở bên ngoài gặp phải yêu thú cuồng hóa thì phương án tốt nhất chính là bỏ chạy. Nếu không có ưu thế thực lực áp đảo thì quyết không thể giao chiến trực diện với yêu thú cuồng hóa.
Tuy nhiên, yêu thú cuồng hóa có chút tương tự với tu sĩ khi dùng Táo Cuồng Đan, thực lực gia tăng cũng chỉ trong một thời gian nhất định thì sẽ lâm vào suy yếu. Công thêm sau khi cuồng hóa, yêu thú sẽ mất đi thần trí, chỉ cần vượt qua thời gian cuồng hóa thì hơn phân nửa sẽ mất đi sức lực chống đỡ.
Tuy rằng uy lực của Kim Cương Phục Ma Trận cường đại nhưng dưới công kích toàn lực của Kim Cương Hùng, kết giới pháp trận cũng chỉ kiên trì được vài giây, kết giới lập tức vặn vẹo rồi vỡ nát, cuối cùng hoàn toàn biến mất.
Nhưng ngay thời gian ngắn ngủi này, pháp trận vẫn còn phát động một lần công kích bạch quang, chỉ là bởi vì kết giới bị công kích cho nên bạch quang cũng sẽ bị ảnh hưởng, uy lực giảm xuống còn gần nửa. Dù là như vậy, bạch quang công kích ở khoảng cách gần cũng khiến toàn thân Kim Cương Hùng chấn động, hào quang hộ thể hoàn toàn biến mất.
Hai gã tu sĩ lúc này cũng không ngừng lại, khống chế pháp khí thừa cơ công kích liên tiếp lên người Kim Cương Hùng. Vì hào quang hộ thể tán loạn, bộ lông Kim Cương Hùng lập tức bị hỏa diễm bắt lửa, đốt cháy khiến nó bị bỏng, mùi khét lẹt bốc lên. Tuy nhiên, dưới thần thông kim cương chi thể, pháp khí cũng không thể khiến nó bị thương nặng.
Đồng thời với kết giới pháp trận vỡ nát, Kim Cương Hùng phẫn nộ cũng bổ nhào về tên tu sĩ thuộc tính hỏa trước người, huy động song chưởng đánh về tới. Tên tu sĩ này tế ra cổ bảo hạ phẩm Liệt Diễm tráo để bảo vệ bản thân nhưng lập tức bị hùng chưởng của Kim Cương Hùng đánh bay đi. Hắn dù muốn thúc dục phù lục phòng ngự cũng đã không còn kịp, lại không thể tránh né cho nên chỉ còn có thể tế ra một viên hạt châu màu đỏ, đánh về phía Kim Cương Hùng.
Tên tu sĩ còn lại thấy vậy cũng phát ra tiếng hét kinh hãi. Khi tiếng hét của hắn vang lên, viên châu kia cũng đã bay tới trước người Kim Cương Hùng, nổ tung ra. Một cỗ lực lượng nóng cháy nháy mắt đã bùng nổ.
Hạt châu này có tên là Phích Lịch Châu, là thứ mà môn phái hắn vì lo lắng có tu sĩ môn phái khác trở mặt mà chuẩn bị cho hắn để liều mạng, do đại tu sĩ thu thập tinh hoa căn nguyên địa hỏa luyện chế thành. Lực công kích của loại Phích Lịch Châu này cường đại nhưng khuyết điểm cũng rất rõ ràng. Đầu tiên là nó dùng một lần là hết, sau đó là công kích không kể địch ta, là vật phẩm thuộc loại ngọc thạch câu phần.
Năng lượng cường đại do Phích Lịch Châu nổ tung tạo ra nháy mắt quét khắp không gian đại sảnh. Khi Phích Lịch Châu nổ tung, tên tu sĩ kia cũng lập tức Nguyên Anh xuất khiếu ly thể. Nhưng mà cấm chế phi hành trong cung điện cũng khiến Nguyên Anh không thể phi hành, khiến tên kia tuyệt vọng nhìn năng lượng cường đại do Phích Lịch Châu tạo ra cắn nuốt.
Mà tên tu sĩ còn lại dù có nhiều đạo phòng ngự nhưng dưới cỗ năng lượng cuồng bạo mãnh liệt này, những tầng phòng ngự của hắn như không có tác dụng. Năm tấm phù lục lập tức vỡ nát rơi xuống, Kinh Cức Tráo lúc này cũng bị vỡ tan, Ất Mộc Thuẫn bị đánh bay ra ngoài. Tuy rằng tên tu sĩ này có chân khí hộ thể nhưng cũng vô lực chống đỡ sóng xung kích, thân thể hắn lập tức vỡ nát. Nguyên Anh đành phải từ bỏ thân thể, độn xuất ra ngoài cơ thể.
Kim Cương Hùng ở bên cạnh, lập tức lọt vào công kích của Phích Lịch Châu. Tuy rằng lực phòng ngự thân thể của nó cường đại nhưng vẫn không đủ sức chống đỡ năng lượng cường đại do nó phóng thích ra. Trước ngực Kim Cương Hùng bị tạc ra một cái động lớn bằng một cái chậu nhỏ, nhiều bộ phận trên cơ thể cũng bị thương, nhìn qua vô cùng chật vật.
Đại sảnh trên mặt đất không biết dùng tài liệu gì luyện thành nhưng trong vụ nổ cũng không bị hư hao gì mà kết giới đại trận bảo hộ đại sảnh chỉ hơi lay động một chút đã phục hồi lại, khôi phục vẻ bình thường.
Thấy mình bị thương nặng, Kim Cương Hùng phát ra một tiếng gầm giận dữ, thân thể hơi xoay lại liền lao về phía Nguyên Anh tên tu sĩ thuộc tính mộc. Bởi vì nơi này không thể phi hành, không gian lại bị chấn động do năng lượng cuồng bạo cho nên Nguyên Anh căn bản khó có thể chạy xa, lập tức bị Kim Cương Hùng chộp được. Nháy mắt, Kim Cương Hùng liền nhét Nguyên Anh vào miệng, nuốt thẳng xuống bụng.
Hai gã tu sĩ ở bên ngoài kết giới vẫn không có chút bi thương nào với hai “chiến hữu” đã bị chết trong đại sảnh, ngược lại thấy Kim Cương Hùng bị thương mà hiện ra vẻ vui mừng. Hai người liếc nhìn nhau, lập tức nhìn ra ý tứ trong mắt đối phương, lập tức nhận lấy hai lệnh bài vừa xuất hiện do hai gã tu sĩ trong đại sảnh tử vong, không chút do dự tiến vào đại sảnh.
Lúc này, thương thế Kim Cương Hùng vô cùng nghiêm trọng, dù cắn nuốt một cái Nguyên Anh để bổ sung năng lượng nhưng không thể nhanh chóng khôi phục. Hai người cũng sẽ không để cho Kim Cương Hùng có thời gian chữa thương, trong mắt bọn họ thì đây chính là cơ hội tốt nhất.
Hai người vừa vào kết giới, lập tức tế ra pháp khí công kích Kim Cương Hùng. Tuy rằng Kim Cương Hùng thoạt nhìn vô cùng suy yếu nhưng chung quy cũng là yêu thú cường đại đỉnh cấp. Hai người vừa lên liền toàn lực ra tay, một người tế ra một bộ mười ba thanh phi kiếm cổ bảo trung phẩm, dùng Thái Bảo Kiếm Trận triển khai công kích. Đồng thời hắn còn tế ra một cây cự chùy cổ bảo trung phẩm ném về phía Kim Cương Hùng. Tên còn lại tế ra một cổ bảo thượng phẩm thuộc tính mộc Phi Lai Phong. Một ngọn núi nhỏ lập tức từ giữa không trung đánh xuống Kim Cương Hùng.
Vì có thể lấy được những vật phẩm trong đại sảnh, hai phái tự nhiên đều chuẩn bị kỹ càng. Tuy rằng cự chùy và Phi Lai Phong có ít biến hóa nhưng lực công kích cường đại nhất, là thủ đoạn công kích tốt nhất đối với khôi lỗi. Công thêm thuộc tính hỏa có hiệu quả khắc chế đối với hồn phách cho nên môn phái liền chuẩn bị pháp khí Phật môn cho bọn họ, thoải mái đối phó với hộ vệ thông đạo.
Kim Cương Hùng bị thương nặng đối diện với hai gã địch nhân vừa xuất hiện đột nhiên hai mắt nổ ra hồng quang, toàn thân bị một tầng sương mù màu máu bao phủ. Kim Cương Hùng dường như lâm vào điên cuồng, căn bản không để ý tới công kích nhằm vào nó mà huy động song chưởng đánh về một tên tu sĩ đối diện.
Tên tu sĩ kia thấy thế thì hoảng sợ thất thanh hô lên:
- Không ổn, nó cuồng hóa, mau ngăn nó lại.
Vừa hét lớn, tên tu sĩ kia khống chế mười ba thanh phi kiếm nghênh đón Kim Cương Hùng, đồng thời còn tế ra cổ bảo trung phẩm Kim Cương Thuẫn ngăn cản trước người mình. Hắn cũng tế ra cổ bảo trung phẩm Kim Cương Tráo, bao phủ thân mình vào trong. Tên tu sĩ còn lại tế ra một tấm cổ bảo trung phẩm Hậu Thổ Thuẫn cản lại Kim Cương Hùng, Phi Lai Phong lại nhanh chóng áp xuống nó.
Yêu thú cuồng hóa là trạng thái đặc biệt của yêu thú hung mãnh trong hoàn cảnh đặc thù. Sau khi cuồng hóa, thực lực yêu thú có thể gia tăng lên một cấp bậc trong thời gian ngắn, nhưng thần trí hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại bản năng khát máu. Kim Cương Hùng chính là yêu thú cấp mười, do bị lực lượng pháp tắc nhất giới hạn chế cho nên sau khi cuồng hóa cũng chỉ đạt tới thực lực cấp mười đỉnh phong, không thể gia tăng lên cấp mười một.
Nhưng, cấp mười đỉnh phong và cấp mười bình thường căn bản không thể đánh đồng, thực lực chênh lệch nhau cả một trời một vực, còn vượt xa sự chênh lệch giữa yêu thú cấp mười và cấp chín. Nếu ở bên ngoài gặp phải yêu thú cuồng hóa thì phương án tốt nhất chính là bỏ chạy. Nếu không có ưu thế thực lực áp đảo thì quyết không thể giao chiến trực diện với yêu thú cuồng hóa.
Tuy nhiên, yêu thú cuồng hóa có chút tương tự với tu sĩ khi dùng Táo Cuồng Đan, thực lực gia tăng cũng chỉ trong một thời gian nhất định thì sẽ lâm vào suy yếu. Công thêm sau khi cuồng hóa, yêu thú sẽ mất đi thần trí, chỉ cần vượt qua thời gian cuồng hóa thì hơn phân nửa sẽ mất đi sức lực chống đỡ.
/554
|