Lôi điện bị phi kiếm hấp dẫn, đồng thời có mười đạo lôi điện mãnh liệt đánh lên phi kiếm. Tuy rằng nó là cổ bảo nhưng cũng khó có thể chống đỡ nổi. Nháy mắt khi phi kiếm bị lôi điện đánh rơi, tâm thần Long Tiêu Diêu cũng hơi chấn động. May mắn, đây không phải là pháp bảo bản mạng của hắn trong khi thần thức tương đối cường đại cho nên không bị thương nặng.
Long Tiêu Diêu vội vàng thu hồi phi kiếm, tay phải cách không chụp một trảo, hư không xuất hiện một cự thủ huyễn hóa, chụp vào mặt đất. Nhưng nháy mắt khi cự thủ vừa xuất hiện đã bị lôi điện đánh cho xơ xác. Hắn cũng không biết phải làm sao. Đại lượng lôi điện đánh lên người khiến hắn khó có thể chịu đựng nổi, lần nữa phải lui ra sau nghĩ cách tiếp.
Long Tiêu Diêu quay lại nơi hắn có thể bình yên chịu đựng lôi điện, trước tu luyện khôi phục rồi bắt đầu cân nhắc cách để giải quyết vấn đề. Pháp khí của hắn tuy rằng cấp bậc không thấp nhưng lại hấp dẫn lôi điện, hơn nữa, trong lôi điện dày đặc thì thần thức cũng bị quấy nhiễu, pháp khí căn bản không thể dùng được nơi này.
Mà thần thông, Pháp kỹ đồng dạng bị lôi điện ảnh hưởng, như cự thủ hắn vừa rồi. Cự thủ vừa rồi dù cho tu sĩ Nguyên Anh Kỳ dùng pháp khí công kích cũng khó có thể lay chuyển được, là một trong những thần thông mà chỉ đại tu sĩ mới có. Nhưng mà trước mặt lôi điện, nó lại vô cùng yếu ớt.
Long Tiêu Diêu bị nan đề này làm khó, suy nghĩ thật lâu, đột nhiên trong lòng khẽ động. Hắn tế ra pháp khí bản mạng Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm. Phích Lịch Kiếm vừa bị tế ra, tất cả lôi điện lập tức bị nó hấp dẫn. Nhưng mà Phích Lịch Kiếm lại không bị lôi điện đánh rơi như lúc này mà hút lấy toàn bộ lôi điện vào bên trong.
Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm lúc vừa tế ra là một thanh tiểu kiếm ảm đạm vô quang dài gần một tấc, nhưng sau khi điên cuồng hấp thu lôi điện thì nó dần có một ít hào quang. Long Tiêu Diêu có được liên hệ chặt chẽ với Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm cho nên cảm nhận được nó đang dần lớn mạnh.
Thanh Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm bị phong ấn trong Toàn Cơ Động Thiên mấy ngàn năm, tuy rằng không bị tổn thương gì nhưng thời gian dài thiếu linh khí tẩm bổ, năng lượng phi kiếm cũng tiêu hao gần như không còn. Trải qua hơn mười năm tẩm bổ, hiện giờ Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm đã có thể phát huy ra gần bốn năm thành uy lực, nếu muốn hoàn toàn khôi phục thì còn cần ít nhất là hai ba trăm năm tẩm bổ nữa.
Nhưng, thứ Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm cần nhất chính là năng lượng thuộc tính lôi, hiện giờ sau khi hấp thu năng lượng lôi điện thì nó dần khôi phục lại. Hiện tại thì đây chính là Tiên bảo có uy lực mạnh nhất của Long Tiêu Diêu, những pháp khí công kích khác đều chỉ là vật phẩm quá độ mà thôi. Nếu có cơ hội, hắn đương nhiên sẽ làm cho phi kiếm gia tăng uy lực.
Sau nửa canh giờ hấp thu đại lượng lôi điện, Long Tiêu Diêu thu hồi Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm, lần nữa chuyển thân trở lại vị trí nơi bảo vật. Hắn tế ra Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm khiến nó lơ lửng trên đỉnh đầu mình. Lôi điện lập tức bị phi kiếm hấp dẫn, vì có thể hấp thu càng nhiều lôi điện, hắn liền khống chế phi kiếm bành trướng, dài gần một trượng. Lôi điện trong phạm vi một trượng liền bị phi kiếm hấp thu.
Xung quanh Long Tiêu Diêu lúc này đã không bị lôi điện quấy nhiễu nữa nhưng vẫn còn một tầng điện quang màu lam bao phủ trên mặt đất. Hắn tế ra Lôi Kiếm, bắt đầu đào móc tầng đất. Chỉ đào sâu chưa tới nửa thước, hắn liền phát hiện ra một tảng đá màu lam thẫm.
Tảng đá này ngoại trừ có điện quang lưu chuyển bên ngoài thì còn có linh quang lóe ra, rõ ràng đã có linh tính. Mà thần kỳ nhất chính là tảng đá mơ hồ có hình người, dường như đã có linh tính mạnh mẽ.
Long Tiêu Diêu CŨNG không biết khối tài liệu này là gì nhưng ở trong bí tịch luyện chế khôi lỗi thu được ở Toàn Cơ Động Thiên cũng từng nhắc tới tài liệu có linh tính là tài liệu cấp cao nhất, có thể khiến pháp khí trời sinh có linh tính. Tuy rằng tảng đá này không phải là tài liệu ghi lại trong bí tịch nhưng rõ ràng đã có linh tính, phẩm chất tự nhiên vượt xa tài liệu tuyệt thế bình thường.
Long Tiêu Diêu đưa tay chụp lấy tảng đá kia, nó dường như cảm giác được nguy hiểm, chủ động phát ra một đạo điện quang bắn thẳng vào tay hắn. Vì tảng đá hình người này nhìn qua rất thần bí, hắn đã tập trung toàn bộ tinh thần chú ý, hiện tại lại có năng miễn dịch nhất định cho nên phát hiện dị biến mà không kinh hoảng.
Đạo điện quang này bắn nhanh đến tay Long Tiêu Diêu khiến thủ chưởng của hắn hơi tê tê. Hiện giờ, dù là lôi điện bổ thẳng vào người hắn mới có thể khiến hắn bị thương nhưng cũng không thể khiến hắn chết lặng được. Nhưng đạo điện quang khối đá phát ra khiến chân khí cánh tay hắn vận chuyển hơi ngưng trệ, xem ra đạo lôi điện này còn tinh thuần hơn lôi điện đánh xuống khá nhiều.
Lúc này, Long Tiêu Diêu huy động hỏa diễm hỗn hợp bao phủ thủ chưởng, tiếp tục đưa tay chộp tới tảng đá. Tảng đá thấy không thể đẩy lui địch nhân, lại phát ra một đạo điện lưu nữa. Tuy rằng đạo điện lưu này rất tinh thuần nhưng chung quy cũng là do tinh túy lôi điện ngưng luyện mà thành nhưng phẩm chất không cao hơn Nam Minh Ly Hỏa và Thái Dương Thần Hỏa chỉ khiến hỗn hợp hỏa diễm hơi ảm đạm mà chưa đột phá được phòng ngự hỏa diễm này.
Nhưng mà tảng đá lại bắn ra thêm mấy đạo điện lưu, dù Long Tiêu Diêu lần nữa gia tăng hỏa diễm dung hợp nhưng vẫn bị điện lưu xé mở phòng tuyến, bổ lên tay, ngăn bàn tay hắn tới gần.
Long Tiêu Diêu bị buộc phải thu tay lại, tảng đá kia cũng đình chỉ công kích. Hắn nhìn ra tảng đá làm thế là vì có linh tính mà tự động bảo vệ mình. Điện lưu của tảng đá này nhìn qua không mãnh liệt bằng lôi điện đánh xuống nhưng có thể khiến chân khí hắn nhiễu loạn, khiến hắn không thể không nhìn tới sự tồn tại của điện lưu.
Long Tiêu Diêu trầm ngâm một lúc, nhìn ra muốn thu tảng đá này thì chỉ có ba biện pháp. Thứ nhất phải chống đỡ được công kích điện lưu của tảng đá, điều này rất khó khăn. Thứ hai chính là chờ cho năng lượng tảng đá tiêu hao sạch sẽ, không đủ sức phát động điện lưu, nhưng nó đã hấp thu lôi điện biết bao nhiêu năm, phương pháp này có vẻ không khả thi. Hơn nữa, năng lượng tiêu hao cũng khiến phẩm chất tảng đá sẽ giảm xuống.
Phương pháp có tính khả thi nhất dường như là tạm thời áp chế linh tính của tảng đá. Tuy rằng nó vì hấp thu năng lượng lôi điện hàng năm, hiện tại đã có linh tính nhưng chỉ sợ chỉ là linh tính sơ khai. Linh vật do lôi điện hình thành thì năng lượng khẳng định là ưu thế lớn nhất của nó, chỉ có công kích vào linh tính tương đối yếu kém của nó mới là phương pháp hữu hiệu nhất.
Thần thông nhằm vào thần hồn của Long Tiêu Diêu là công kích thanh ba và thần thông Huyễn Vựng nhằm vào ngũ quan của địch nhân. Thần thông Huyễn Vựng khẳng định không có tác dụng gì đối với tảng đá. Hắn lập tức thi triển công kích thanh ba, phát ra một tiếng rống to về phía tảng đá. Linh quang của nó dưới tiếng rống này cũng hơi tán loạn, thân mình cũng lắc lư vài cái, liền như lâm vào mê muội.
Long Tiêu Diêu thấy thế lập tức đưa tay ra nắm lấy tảng đá, cũng nhanh chóng đánh mấy đạo phong ấn lên thân mình nó. Hắn quan sát kỳ một phen, phát hiện linh quang trên đó lại hoàn toàn thu liễm, giống như lâm vào ngủ say, Ngay khi linh tính tảng đá thu liễm, lôi điện đánh xuống lập tức biến mất, khắp khu vực lôi điện lập tức phát sinh dị biến.
Long Tiêu Diêu vội vàng thu hồi phi kiếm, tay phải cách không chụp một trảo, hư không xuất hiện một cự thủ huyễn hóa, chụp vào mặt đất. Nhưng nháy mắt khi cự thủ vừa xuất hiện đã bị lôi điện đánh cho xơ xác. Hắn cũng không biết phải làm sao. Đại lượng lôi điện đánh lên người khiến hắn khó có thể chịu đựng nổi, lần nữa phải lui ra sau nghĩ cách tiếp.
Long Tiêu Diêu quay lại nơi hắn có thể bình yên chịu đựng lôi điện, trước tu luyện khôi phục rồi bắt đầu cân nhắc cách để giải quyết vấn đề. Pháp khí của hắn tuy rằng cấp bậc không thấp nhưng lại hấp dẫn lôi điện, hơn nữa, trong lôi điện dày đặc thì thần thức cũng bị quấy nhiễu, pháp khí căn bản không thể dùng được nơi này.
Mà thần thông, Pháp kỹ đồng dạng bị lôi điện ảnh hưởng, như cự thủ hắn vừa rồi. Cự thủ vừa rồi dù cho tu sĩ Nguyên Anh Kỳ dùng pháp khí công kích cũng khó có thể lay chuyển được, là một trong những thần thông mà chỉ đại tu sĩ mới có. Nhưng mà trước mặt lôi điện, nó lại vô cùng yếu ớt.
Long Tiêu Diêu bị nan đề này làm khó, suy nghĩ thật lâu, đột nhiên trong lòng khẽ động. Hắn tế ra pháp khí bản mạng Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm. Phích Lịch Kiếm vừa bị tế ra, tất cả lôi điện lập tức bị nó hấp dẫn. Nhưng mà Phích Lịch Kiếm lại không bị lôi điện đánh rơi như lúc này mà hút lấy toàn bộ lôi điện vào bên trong.
Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm lúc vừa tế ra là một thanh tiểu kiếm ảm đạm vô quang dài gần một tấc, nhưng sau khi điên cuồng hấp thu lôi điện thì nó dần có một ít hào quang. Long Tiêu Diêu có được liên hệ chặt chẽ với Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm cho nên cảm nhận được nó đang dần lớn mạnh.
Thanh Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm bị phong ấn trong Toàn Cơ Động Thiên mấy ngàn năm, tuy rằng không bị tổn thương gì nhưng thời gian dài thiếu linh khí tẩm bổ, năng lượng phi kiếm cũng tiêu hao gần như không còn. Trải qua hơn mười năm tẩm bổ, hiện giờ Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm đã có thể phát huy ra gần bốn năm thành uy lực, nếu muốn hoàn toàn khôi phục thì còn cần ít nhất là hai ba trăm năm tẩm bổ nữa.
Nhưng, thứ Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm cần nhất chính là năng lượng thuộc tính lôi, hiện giờ sau khi hấp thu năng lượng lôi điện thì nó dần khôi phục lại. Hiện tại thì đây chính là Tiên bảo có uy lực mạnh nhất của Long Tiêu Diêu, những pháp khí công kích khác đều chỉ là vật phẩm quá độ mà thôi. Nếu có cơ hội, hắn đương nhiên sẽ làm cho phi kiếm gia tăng uy lực.
Sau nửa canh giờ hấp thu đại lượng lôi điện, Long Tiêu Diêu thu hồi Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm, lần nữa chuyển thân trở lại vị trí nơi bảo vật. Hắn tế ra Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm khiến nó lơ lửng trên đỉnh đầu mình. Lôi điện lập tức bị phi kiếm hấp dẫn, vì có thể hấp thu càng nhiều lôi điện, hắn liền khống chế phi kiếm bành trướng, dài gần một trượng. Lôi điện trong phạm vi một trượng liền bị phi kiếm hấp thu.
Xung quanh Long Tiêu Diêu lúc này đã không bị lôi điện quấy nhiễu nữa nhưng vẫn còn một tầng điện quang màu lam bao phủ trên mặt đất. Hắn tế ra Lôi Kiếm, bắt đầu đào móc tầng đất. Chỉ đào sâu chưa tới nửa thước, hắn liền phát hiện ra một tảng đá màu lam thẫm.
Tảng đá này ngoại trừ có điện quang lưu chuyển bên ngoài thì còn có linh quang lóe ra, rõ ràng đã có linh tính. Mà thần kỳ nhất chính là tảng đá mơ hồ có hình người, dường như đã có linh tính mạnh mẽ.
Long Tiêu Diêu CŨNG không biết khối tài liệu này là gì nhưng ở trong bí tịch luyện chế khôi lỗi thu được ở Toàn Cơ Động Thiên cũng từng nhắc tới tài liệu có linh tính là tài liệu cấp cao nhất, có thể khiến pháp khí trời sinh có linh tính. Tuy rằng tảng đá này không phải là tài liệu ghi lại trong bí tịch nhưng rõ ràng đã có linh tính, phẩm chất tự nhiên vượt xa tài liệu tuyệt thế bình thường.
Long Tiêu Diêu đưa tay chụp lấy tảng đá kia, nó dường như cảm giác được nguy hiểm, chủ động phát ra một đạo điện quang bắn thẳng vào tay hắn. Vì tảng đá hình người này nhìn qua rất thần bí, hắn đã tập trung toàn bộ tinh thần chú ý, hiện tại lại có năng miễn dịch nhất định cho nên phát hiện dị biến mà không kinh hoảng.
Đạo điện quang này bắn nhanh đến tay Long Tiêu Diêu khiến thủ chưởng của hắn hơi tê tê. Hiện giờ, dù là lôi điện bổ thẳng vào người hắn mới có thể khiến hắn bị thương nhưng cũng không thể khiến hắn chết lặng được. Nhưng đạo điện quang khối đá phát ra khiến chân khí cánh tay hắn vận chuyển hơi ngưng trệ, xem ra đạo lôi điện này còn tinh thuần hơn lôi điện đánh xuống khá nhiều.
Lúc này, Long Tiêu Diêu huy động hỏa diễm hỗn hợp bao phủ thủ chưởng, tiếp tục đưa tay chộp tới tảng đá. Tảng đá thấy không thể đẩy lui địch nhân, lại phát ra một đạo điện lưu nữa. Tuy rằng đạo điện lưu này rất tinh thuần nhưng chung quy cũng là do tinh túy lôi điện ngưng luyện mà thành nhưng phẩm chất không cao hơn Nam Minh Ly Hỏa và Thái Dương Thần Hỏa chỉ khiến hỗn hợp hỏa diễm hơi ảm đạm mà chưa đột phá được phòng ngự hỏa diễm này.
Nhưng mà tảng đá lại bắn ra thêm mấy đạo điện lưu, dù Long Tiêu Diêu lần nữa gia tăng hỏa diễm dung hợp nhưng vẫn bị điện lưu xé mở phòng tuyến, bổ lên tay, ngăn bàn tay hắn tới gần.
Long Tiêu Diêu bị buộc phải thu tay lại, tảng đá kia cũng đình chỉ công kích. Hắn nhìn ra tảng đá làm thế là vì có linh tính mà tự động bảo vệ mình. Điện lưu của tảng đá này nhìn qua không mãnh liệt bằng lôi điện đánh xuống nhưng có thể khiến chân khí hắn nhiễu loạn, khiến hắn không thể không nhìn tới sự tồn tại của điện lưu.
Long Tiêu Diêu trầm ngâm một lúc, nhìn ra muốn thu tảng đá này thì chỉ có ba biện pháp. Thứ nhất phải chống đỡ được công kích điện lưu của tảng đá, điều này rất khó khăn. Thứ hai chính là chờ cho năng lượng tảng đá tiêu hao sạch sẽ, không đủ sức phát động điện lưu, nhưng nó đã hấp thu lôi điện biết bao nhiêu năm, phương pháp này có vẻ không khả thi. Hơn nữa, năng lượng tiêu hao cũng khiến phẩm chất tảng đá sẽ giảm xuống.
Phương pháp có tính khả thi nhất dường như là tạm thời áp chế linh tính của tảng đá. Tuy rằng nó vì hấp thu năng lượng lôi điện hàng năm, hiện tại đã có linh tính nhưng chỉ sợ chỉ là linh tính sơ khai. Linh vật do lôi điện hình thành thì năng lượng khẳng định là ưu thế lớn nhất của nó, chỉ có công kích vào linh tính tương đối yếu kém của nó mới là phương pháp hữu hiệu nhất.
Thần thông nhằm vào thần hồn của Long Tiêu Diêu là công kích thanh ba và thần thông Huyễn Vựng nhằm vào ngũ quan của địch nhân. Thần thông Huyễn Vựng khẳng định không có tác dụng gì đối với tảng đá. Hắn lập tức thi triển công kích thanh ba, phát ra một tiếng rống to về phía tảng đá. Linh quang của nó dưới tiếng rống này cũng hơi tán loạn, thân mình cũng lắc lư vài cái, liền như lâm vào mê muội.
Long Tiêu Diêu thấy thế lập tức đưa tay ra nắm lấy tảng đá, cũng nhanh chóng đánh mấy đạo phong ấn lên thân mình nó. Hắn quan sát kỳ một phen, phát hiện linh quang trên đó lại hoàn toàn thu liễm, giống như lâm vào ngủ say, Ngay khi linh tính tảng đá thu liễm, lôi điện đánh xuống lập tức biến mất, khắp khu vực lôi điện lập tức phát sinh dị biến.
/554
|