Ngay khi bóng đen ảo hóa kia lao về phía mình, Long Tiêu Diêu lập tức cảm nhận được một cỗ khí tức tà ác khủng bố. DỊ biến xảy ra quá đột ngột, mà tốc độ của bóng đen kia lại quá nhanh, hắn căn bản không kịp tránh né.
Nhưng ngay khi bóng đen sắp bổ nhào vào thân thể Long Tiêu Diêu, xá lợi bắn ra hào quang ngũ sắc chiếu lên bóng đen, lập tức làm cho bóng đen bay ra từ ngọc bi hét thảm một tiếng, thân thể ảo ảnh cũng lập tức vỡ nát. Phù văn trên ngọc bi lóe lên ánh sáng trắng, phát ra một tiếng rung động, ảo ảnh kia lập tức bay trở vào trong ngọc bi.
Long Tiêu Diêu lui ra sau hai bước, nhìn về phía ngọc bi. Trên ngọc bi lại xuất hiện một cái bóng đen như đèn chiếu, bóng đen dường như bị thương không nhẹ, hai tay ôm đầu phát ra tiếng rít sắc nhọn, không ngừng lung lay.
Một lát sau, bóng đen khôi phục bình thường, hung tợn trừng Long Tiêu Diêu nói:
- Tiểu bối, ngươi là kẻ nào? Làm sao tới nơi này?
Long Tiêu Diêu nhìn bóng đen, tuy rằng không thể khẳng định, nhưng cũng đoán được bóng đen chắc chắn có liên quan tới yêu quái, rất có khả năng là nguyên thần, hoặc là phân thần của yêu quái. Nếu thật là vậy, hắn muốn lấy xá lợi thì e ràng sẽ có chút rắc rối, thử dò hỏi:
- Ngươi là yêu quái kia? Hay là phân thần của nó?
Bóng đen nghe vậy nhìn chằm chằm Long Tiêu Diêu, nói:
- Đã nhiều năm trôi qua rồi, không ngờ còn có người biết chuyện này. Đúng thế, ta chính là yêu quái năm đó. Tiểu tử, ngươi tới nơi này là vì viên xá lợi tử kia phải không? Ngươi cứ việc lấy đi, viên xá lợi kia trải qua vạn năm hấp thu năng lượng mặt trời, đã mạnh hơn cả năm xưa, mặc kệ luyện khí hay dùng để tu luyện thì đều là vật phẩm tốt nhất.
Long Tiêu Diêu cười nói:
- Yêu quái, ngươi cho rằng ta sẽ lấy đi xá lợi tử, để cho ngươi chạy ra gây họa hay sao?
Bóng đen nói:
- Tiểu tử, ngươi cũng thấy, chân thân của ta bị trấn áp dưới khối ngọc bi này, cho dù ngươi lấy viên xá lợi kia đi thì ta cũng không cách nào đi ra ngoài. Thế này đi, ta thấy thân thể ngươi rất mạnh, hẳn là tu luyện công pháp song tu pháp thể. Nếu ngươi thả ta ra, ta có thể giao cho ngươi một bộ công pháp luyện thể Thiên giai, còn có thể giúp ngươi đi qua đường hầm không gian đến Trường Sinh Giới. Sao hả?
Long Tiêu Diêu không biết trí óc yêu quái này không cao, hay là bị trấn áp quá lâu rồi, đầu óc trở nên choáng váng, hắn làm sao có thể tin tưởng những lời nó nói, cười lạnh nói:
- Yêu quái, ngươi hết hy vọng đi, không cần mơ tưởng nữa.
Nói xong, Long Tiêu Diêu bấm quyết chỉ một cái, một đạo lôi điện bắn về phía bóng đen trên ngọc bi. Hắn lo sẽ phá hoại ngọc bi, tự nhiên không dám tùy tiện vận dụng Pháp khí. Nếu yêu quái là loại yêu tà, nếu bóng đen này là nguyên thần của yêu quái, tự nhiên lôi điện sẽ có tác dụng với nó.
Nhưng mà, đạo lôi điện này bắn lên ngọc bi, bóng đen kia như không có phản ứng gì, ngược lại cười ha hả nói:
- Tiểu tử, ngươi cho rằng lôi điện của một tên tiểu tu sĩ Phi Thăng Kỳ cấp hai là có thể tổn thương được ta hay sao? Nếu đã tới đây, ngươi không cần đi nữa, giao thân thể cho ta mượn dùng đi. Tuy rằng sẽ tổn thất một chút tu vi, nhưng rốt cuộc cũng có thể rời khỏi chỗ quỷ quái này.
Bóng đen nói xong, bóng đen trên ngọc bi đột nhiên ngày càng đậm hơn, dần dần lan tràn ra. Một lát sau, toàn bộ ngọc bi trở thành màu đen như mực, dường như có thể nhỏ ra nước mực. Theo màu sắc ngọc bi ngày càng đậm, ngọc bi bắt đầu rung chuyển kịch liệt, một cỗ khí tức mạnh mẽ tà ác nháy mắt tràn ngập đại sảnh Trấn Ma Tháp.
Long Tiêu Diêu bị cỗ khí tức này bao phủ, toàn thân cảm thấy khó mà nhúc nhích được. Hắn lần đầu tiên đối mặt với tình huống này, bằng tu vi của hắn hiện giờ, dù là đối mặt với đại tu sĩ hậu kỳ cũng không có cảm giác bất lực như thế này, đủ thấy yêu quái không đơn giản. Hắn vội vàng điều động Âm Dương Ngũ Hành Lôi Cầu, mười viên lôi cầu xoay quanh người hắn, một bộ lôi giáp lập tức xuất hiện trước người.
Lôi, hỏa vốn có tác dụng khắc chế yêu tà, lôi giáp bảo vệ Long Tiêu Diêu, chặn đứng cỗ khí tức vô hình kia ở bên ngoài, hắn lập tức khôi phục hành động tự nhiên. Nhưng mà bởi vì không dám thả tay công kích ngọc bi, hắn chỉ có thể tập trung toàn bộ tinh thần chú ý biến hóa quỷ dị trên ngọc bi, mới quyết định kế hoạch tiếp theo.
Ngọc bi rung động ngày càng mạnh, màu sắc cũng ngày càng đậm hơn, khí tức trong đại sảnh cũng càng lúc càng đậm đặc. Xá lợi tử xoay quanh trên ngọc bi phóng ra hào quang ngũ sắc cũng bị lấn ép chỉ còn một thước, lôi giáp bên ngoài người Long Tiêu Diêu cũng bị đè ép đến lôi điện mờ đi, sắp đến mức tan vỡ.
Ngày đó yêu quái bị tu sĩ thượng giới đánh đến nguyên thần bị thương nghiêm trọng. Sau khi bị trấn áp, tuy rằng không có có quỷ vụ yêu khí cùng máu thịt cung cấp cho nó tu luyện, nhưng thương thế nguyên thần đã khôi phục hoàn toàn. Nhưng thân thể của nó bị trấn áp, tuy rằng tu vi kinh người nhưng cũng không thể đột phá trấn áp của Trấn Ma Bi.
Tu sĩ thượng giới phủ xuống nhân giới chỉ là một đạo phân thần, hoặc nói là một cái hình chiếu, tự nhiên không thể mang theo Pháp khí. Còn yêu quái kia vốn cũng là loài ở thượng giới, thông qua đường hầm đặc biệt lén lút trốn vào nhân giới. Tuy rằng bởi vì pháp tắc ở giới này áp chế tu vi của nó, nhưng vẫn bảo trì được trình độ thân thể mạnh mẽ, cho nên tu sĩ thượng giới không có Pháp khí cũng không có cách nào hoàn toàn tiêu diệt yêu quái này.
Sở dĩ yêu quái bị thương chủ yếu là bị thương nguyên thần, sau đó nó thi triển bí thuật giấu nguyên thần ở sâu trong cơ thể, tu sĩ thượng giới cũng không làm gì được, chỉ có thể dạy cho cổ tu khi đó phương pháp trấn áp yêu quái, bởi vậy mới có tòa Trấn Ma Tháp cùng Trấn Ma Bi này, về phần Pháp trận cùng cấm chế bảo hộ Trấn Ma Tháp, là do tu sĩ khi đó bỏ thêm để bảo hộ Trấn Ma Tháp.
Tuy rằng nguyên thần của yêu quái có thể rời khỏi thân thể nó, nhưng bởi vì Phật quang thần thánh của xá lợi tử chiếu rọi cùng cấm chế của Trấn Ma Tháp, nguyên thần của nó không thể xông ra khỏi Trấn Ma Tháp. Hơn nữa, nếu nguyên thần lộ ra bị xá lợi tử trực tiếp chiếu xuống, nguyên thần của nó có mạnh cỡ nào cũng không thể duy trì thời gian dài. Một khi nguyên thần của yêu quái bị tổn thương, cũng sẽ không cách nào trở lại thân thể bị trấn áp, chờ đợi nó sẽ là hồn tan phách lạc.
Bởi vậy yêu quái vẫn không thể thoát khỏi đây, nhưng hiện giờ Long Tiêu Diêu tiến vào để cho nó thấy được hy vọng. Nó định liều mạng bị thương nguyên thần cũng phải giãy ra khỏi Trấn Ma Bi, chỉ cần đoạt xá được thân thể Long Tiêu Diêu, có thân thể bảo hộ thì nguyên thần của nó sẽ không phải sợ xá lợi tử chiếu rọi Phật quang, tự nhiên có thể thoát khỏi nơi này.
Ngọc bi lay động ngày càng nghiêm trọng, cuối cùng ngọc bi phát ra một tiếng tan vỡ, tiếp đó một cỗ khói đen thật lớn lao ra từ trong ngọc bi. Khói đen lao ra, lập tức bị hào quang ngũ sắc của xá lợi tử chiếu rọi tan đi không ít. Nhưng vẫn có nhiều khói đen không ngừng trào ra, lập tức ngưng tụ thành quái vật đầu có hai sừng ở không trung.
Quái vật ngưng kết thành từ khói đen bị hào quang từ xá lợi tử chiếu xuống, không dám chậm trễ, lập tức lao về phía Long Tiêu Diêu. Khói đen vừa lao ra khỏi ngọc bi, uy áp hùng hồn liền bao phủ lấy hắn, áp lực mạnh mẽ làm lôi giáp của hắn vặn vẹo biến dạng, khói đen thừa cơ phun ra một cỗ khói đen đánh tan lôi giáp.
---o0o---
Nhưng ngay khi bóng đen sắp bổ nhào vào thân thể Long Tiêu Diêu, xá lợi bắn ra hào quang ngũ sắc chiếu lên bóng đen, lập tức làm cho bóng đen bay ra từ ngọc bi hét thảm một tiếng, thân thể ảo ảnh cũng lập tức vỡ nát. Phù văn trên ngọc bi lóe lên ánh sáng trắng, phát ra một tiếng rung động, ảo ảnh kia lập tức bay trở vào trong ngọc bi.
Long Tiêu Diêu lui ra sau hai bước, nhìn về phía ngọc bi. Trên ngọc bi lại xuất hiện một cái bóng đen như đèn chiếu, bóng đen dường như bị thương không nhẹ, hai tay ôm đầu phát ra tiếng rít sắc nhọn, không ngừng lung lay.
Một lát sau, bóng đen khôi phục bình thường, hung tợn trừng Long Tiêu Diêu nói:
- Tiểu bối, ngươi là kẻ nào? Làm sao tới nơi này?
Long Tiêu Diêu nhìn bóng đen, tuy rằng không thể khẳng định, nhưng cũng đoán được bóng đen chắc chắn có liên quan tới yêu quái, rất có khả năng là nguyên thần, hoặc là phân thần của yêu quái. Nếu thật là vậy, hắn muốn lấy xá lợi thì e ràng sẽ có chút rắc rối, thử dò hỏi:
- Ngươi là yêu quái kia? Hay là phân thần của nó?
Bóng đen nghe vậy nhìn chằm chằm Long Tiêu Diêu, nói:
- Đã nhiều năm trôi qua rồi, không ngờ còn có người biết chuyện này. Đúng thế, ta chính là yêu quái năm đó. Tiểu tử, ngươi tới nơi này là vì viên xá lợi tử kia phải không? Ngươi cứ việc lấy đi, viên xá lợi kia trải qua vạn năm hấp thu năng lượng mặt trời, đã mạnh hơn cả năm xưa, mặc kệ luyện khí hay dùng để tu luyện thì đều là vật phẩm tốt nhất.
Long Tiêu Diêu cười nói:
- Yêu quái, ngươi cho rằng ta sẽ lấy đi xá lợi tử, để cho ngươi chạy ra gây họa hay sao?
Bóng đen nói:
- Tiểu tử, ngươi cũng thấy, chân thân của ta bị trấn áp dưới khối ngọc bi này, cho dù ngươi lấy viên xá lợi kia đi thì ta cũng không cách nào đi ra ngoài. Thế này đi, ta thấy thân thể ngươi rất mạnh, hẳn là tu luyện công pháp song tu pháp thể. Nếu ngươi thả ta ra, ta có thể giao cho ngươi một bộ công pháp luyện thể Thiên giai, còn có thể giúp ngươi đi qua đường hầm không gian đến Trường Sinh Giới. Sao hả?
Long Tiêu Diêu không biết trí óc yêu quái này không cao, hay là bị trấn áp quá lâu rồi, đầu óc trở nên choáng váng, hắn làm sao có thể tin tưởng những lời nó nói, cười lạnh nói:
- Yêu quái, ngươi hết hy vọng đi, không cần mơ tưởng nữa.
Nói xong, Long Tiêu Diêu bấm quyết chỉ một cái, một đạo lôi điện bắn về phía bóng đen trên ngọc bi. Hắn lo sẽ phá hoại ngọc bi, tự nhiên không dám tùy tiện vận dụng Pháp khí. Nếu yêu quái là loại yêu tà, nếu bóng đen này là nguyên thần của yêu quái, tự nhiên lôi điện sẽ có tác dụng với nó.
Nhưng mà, đạo lôi điện này bắn lên ngọc bi, bóng đen kia như không có phản ứng gì, ngược lại cười ha hả nói:
- Tiểu tử, ngươi cho rằng lôi điện của một tên tiểu tu sĩ Phi Thăng Kỳ cấp hai là có thể tổn thương được ta hay sao? Nếu đã tới đây, ngươi không cần đi nữa, giao thân thể cho ta mượn dùng đi. Tuy rằng sẽ tổn thất một chút tu vi, nhưng rốt cuộc cũng có thể rời khỏi chỗ quỷ quái này.
Bóng đen nói xong, bóng đen trên ngọc bi đột nhiên ngày càng đậm hơn, dần dần lan tràn ra. Một lát sau, toàn bộ ngọc bi trở thành màu đen như mực, dường như có thể nhỏ ra nước mực. Theo màu sắc ngọc bi ngày càng đậm, ngọc bi bắt đầu rung chuyển kịch liệt, một cỗ khí tức mạnh mẽ tà ác nháy mắt tràn ngập đại sảnh Trấn Ma Tháp.
Long Tiêu Diêu bị cỗ khí tức này bao phủ, toàn thân cảm thấy khó mà nhúc nhích được. Hắn lần đầu tiên đối mặt với tình huống này, bằng tu vi của hắn hiện giờ, dù là đối mặt với đại tu sĩ hậu kỳ cũng không có cảm giác bất lực như thế này, đủ thấy yêu quái không đơn giản. Hắn vội vàng điều động Âm Dương Ngũ Hành Lôi Cầu, mười viên lôi cầu xoay quanh người hắn, một bộ lôi giáp lập tức xuất hiện trước người.
Lôi, hỏa vốn có tác dụng khắc chế yêu tà, lôi giáp bảo vệ Long Tiêu Diêu, chặn đứng cỗ khí tức vô hình kia ở bên ngoài, hắn lập tức khôi phục hành động tự nhiên. Nhưng mà bởi vì không dám thả tay công kích ngọc bi, hắn chỉ có thể tập trung toàn bộ tinh thần chú ý biến hóa quỷ dị trên ngọc bi, mới quyết định kế hoạch tiếp theo.
Ngọc bi rung động ngày càng mạnh, màu sắc cũng ngày càng đậm hơn, khí tức trong đại sảnh cũng càng lúc càng đậm đặc. Xá lợi tử xoay quanh trên ngọc bi phóng ra hào quang ngũ sắc cũng bị lấn ép chỉ còn một thước, lôi giáp bên ngoài người Long Tiêu Diêu cũng bị đè ép đến lôi điện mờ đi, sắp đến mức tan vỡ.
Ngày đó yêu quái bị tu sĩ thượng giới đánh đến nguyên thần bị thương nghiêm trọng. Sau khi bị trấn áp, tuy rằng không có có quỷ vụ yêu khí cùng máu thịt cung cấp cho nó tu luyện, nhưng thương thế nguyên thần đã khôi phục hoàn toàn. Nhưng thân thể của nó bị trấn áp, tuy rằng tu vi kinh người nhưng cũng không thể đột phá trấn áp của Trấn Ma Bi.
Tu sĩ thượng giới phủ xuống nhân giới chỉ là một đạo phân thần, hoặc nói là một cái hình chiếu, tự nhiên không thể mang theo Pháp khí. Còn yêu quái kia vốn cũng là loài ở thượng giới, thông qua đường hầm đặc biệt lén lút trốn vào nhân giới. Tuy rằng bởi vì pháp tắc ở giới này áp chế tu vi của nó, nhưng vẫn bảo trì được trình độ thân thể mạnh mẽ, cho nên tu sĩ thượng giới không có Pháp khí cũng không có cách nào hoàn toàn tiêu diệt yêu quái này.
Sở dĩ yêu quái bị thương chủ yếu là bị thương nguyên thần, sau đó nó thi triển bí thuật giấu nguyên thần ở sâu trong cơ thể, tu sĩ thượng giới cũng không làm gì được, chỉ có thể dạy cho cổ tu khi đó phương pháp trấn áp yêu quái, bởi vậy mới có tòa Trấn Ma Tháp cùng Trấn Ma Bi này, về phần Pháp trận cùng cấm chế bảo hộ Trấn Ma Tháp, là do tu sĩ khi đó bỏ thêm để bảo hộ Trấn Ma Tháp.
Tuy rằng nguyên thần của yêu quái có thể rời khỏi thân thể nó, nhưng bởi vì Phật quang thần thánh của xá lợi tử chiếu rọi cùng cấm chế của Trấn Ma Tháp, nguyên thần của nó không thể xông ra khỏi Trấn Ma Tháp. Hơn nữa, nếu nguyên thần lộ ra bị xá lợi tử trực tiếp chiếu xuống, nguyên thần của nó có mạnh cỡ nào cũng không thể duy trì thời gian dài. Một khi nguyên thần của yêu quái bị tổn thương, cũng sẽ không cách nào trở lại thân thể bị trấn áp, chờ đợi nó sẽ là hồn tan phách lạc.
Bởi vậy yêu quái vẫn không thể thoát khỏi đây, nhưng hiện giờ Long Tiêu Diêu tiến vào để cho nó thấy được hy vọng. Nó định liều mạng bị thương nguyên thần cũng phải giãy ra khỏi Trấn Ma Bi, chỉ cần đoạt xá được thân thể Long Tiêu Diêu, có thân thể bảo hộ thì nguyên thần của nó sẽ không phải sợ xá lợi tử chiếu rọi Phật quang, tự nhiên có thể thoát khỏi nơi này.
Ngọc bi lay động ngày càng nghiêm trọng, cuối cùng ngọc bi phát ra một tiếng tan vỡ, tiếp đó một cỗ khói đen thật lớn lao ra từ trong ngọc bi. Khói đen lao ra, lập tức bị hào quang ngũ sắc của xá lợi tử chiếu rọi tan đi không ít. Nhưng vẫn có nhiều khói đen không ngừng trào ra, lập tức ngưng tụ thành quái vật đầu có hai sừng ở không trung.
Quái vật ngưng kết thành từ khói đen bị hào quang từ xá lợi tử chiếu xuống, không dám chậm trễ, lập tức lao về phía Long Tiêu Diêu. Khói đen vừa lao ra khỏi ngọc bi, uy áp hùng hồn liền bao phủ lấy hắn, áp lực mạnh mẽ làm lôi giáp của hắn vặn vẹo biến dạng, khói đen thừa cơ phun ra một cỗ khói đen đánh tan lôi giáp.
---o0o---
/554
|