Long Tiêu Diêu hiển nhiên sẽ không ngồi nhìn Độc Vu chạy ra ngoài Mê Tung Trận, khi này hắn không ra tay chủ yếu là do muốn thử nghiệm uy lực của trận pháp một chút, hiện tại hắn đã biết được uy lực của trận pháp này. Mê Tung Trận mặc dù không thể đả thương đối thủ nhưng lại có hiệu quả mạnh trong việc vây khốn địch nhân, nhất là khi đối phó với yêu thú khiếm khuyết linh trí thì uy lực còn rõ ràng hơn nữa, tới cuối cùng có thể tiêu hao hết tinh lực của yêu thú.
Long Tiêu Diêu lúc này thấy Độc Vu đã phá giải được hiệu quả mê huyễn của trận pháp, tay phải hắn lập tức điểm ra, một đạo lôi điện màu vàng nhạt bắn nhanh tới Độc Vu. Nguyên bản đây chính là Pháp kỹ thuộc tính lôi Trúc Cơ sơ cấp: Kinh Lôi Quyết, nhưng Kinh Lôi Quyết của Long Tiêu Diêu có dung hợp công kích điện lưu của Điện Man, còn có uy lực thiên phú Thần Lôi của Bí Hí, lực công kích còn mạnh hơn vài lần so với Kinh Lôi Quyết đơn thuần.
Độc Vu ở trong Mê Tung Trận, thần thức bị ngăn chặn, khi hắn phát hiện ra thì lôi điện đã cách hắn không đến một thước. Tốc độ lôi điện cực nhanh, khiến cho Độc Vu không kịp né tránh, may mà hắn đã sớm xuất ra một lồng phòng hộ quanh người.
Lồng phòng hộ của Độc Vu là một kiện linh khí thượng phẩm, nhưng lại lấy độc vật luyện chế, mà thuộc tính lôi và hỏa trời sinh có tác dụng khắc chế độc tà, quỷ quái. Quan trọng hơn là khi nãy Độc Vu nhằm xua tan sương mù thì đã thi triển ra khói độc hộ thể uy lực lớn nhất rồi.
Khói độc hộ thể tuy có uy lực lớn nhưng lại cực kỳ tiêu hao pháp lực bản thân. Để xua tan sương mù, Độc Vu không thể không liên tục thi triển khói độc, dựa vào đặc tính ăn mòn của nó để làm tan rã sương mù của trận pháp, nhưng trong quá trình này, khói độc cũng làm tiêu hao số lượng lớn năng lượng độc, khiến pháp lực cùa hắn tiêu hao hơn năm phần, phải ở trong trạng thái suy yếu.
Vào lúc này, lôi điện mà Long Tiêu Diêu phát ra đã bổ vào trên lồng phòng ngự của Độc Vu, lồng phòng ngự ẩn chứa pháp lực độc tính lập tức bị lôi điện làm cho tan rã, mất đi pháp lực của Độc Vu chống đỡ, nó liền lập tức biến về nguyên hình pháp khí, rơi xuống mặt đất.
Độc Vu kinh hài, vội vàng xuất ra một tấm chắn linh khí thượng phẩm, tuy nhiên, vì Kinh Lôi Quyết đã làm tan rã phần lớn pháp lực độc tính của hắn, khiến hắn không thể tiếp tục duy trì quy mô khói độc chống đỡ quanh người được nữa, khiến chúng thu nhỏ lại, chỉ cách người có một thước.
Long Tiêu Diêu thấy vậy liền xuất ra Tam Tinh Độn Quang Châm. Bộ phi châm này tuy chỉ là linh khí hạ phẩm, hơn nữa pháp khí thuộc loại phi châm đa số chỉ dùng để đánh lén. nên lực công kích cũng không mạnh. Nhưng Độc Vu đang ở trong Mê Tung Trận, thần thức tra xét lại bị sương mù ngăn cách, tầm nhìn cũng gập trở ngại, hơn nữa hắn lại không có lồng phòng ngự, do vậy hắn chính là đối tượng tốt nhất để đánh lén.
Long Tiêu Diêu điều khiển ba thanh phi châm lẻn đến phía sau Độc Vu, bay tới đâm vào gáy của hắn. Hiện Long Tiêu Diêu khi giao chiến cùng tu sĩ khác rất ít khi công kích thân thể đối thủ. Nội giáp, trường sam đều có thể là pháp khí phòng ngự, biến số do các nhân tố không rõ ràng gây ra dễ dàng khiến mình bị động, trong thực chiến cần phải tận lực khiến mọi thứ nằm trong khống chế của mình.
Khói độc quanh người Độc Vu có tác dụng ngăn cản và ăn mòn thần thức, nên Long Tiêu Diêu cũng không thể xác định đối phương có pháp khí hộ thể khác trên người hay không, do vậy hắn hiển nhiên sẽ không công kích vào thân thể đối thủ. Tuy rằng đối thủ đang ở trong trận pháp, dù đánh lén thất bại cũng không ảnh hường đến đại cục, nhưng thói quen tốt cần dần dần bồi dưỡng mà ra, hắn luôn đặt ra yêu cầu rất cao đối với bản thân mình.
Kết quả hiển nhiên không cần nói cũng biết, khi Độc Vu phát hiện ra Độn Quang Châm thì phi châm đã bay đến cách gáy hắn gần một tấc. Tu sĩ Trúc Cơ Kỳ nhân loại không có khả năng dùng thân thể chống đỡ công kích của linh khí, đầu Độc Vu lập tức bị phi châm đâm thủng, chết ngay lập tức, cùng với đó, bầy ong độc đang bay tán loạn trong trận pháp cũng đồng thời rơi xuống chết.
Tu sĩ điều khiển trùng, thú đa số sử dụng Khống Hồn Trận phụ trợ để lấy máu nhận chủ đối với trứng linh trùng, linh thú, mà khi chủ nhân chết đi thì linh trùng cũng sẽ chết theo chủ nhân.
Long Tiêu Diêu lập tức thu hồi trận bàn trận pháp, thu hồi vật phẩm của Độc Vu. đưa luôn thi thể của Độc Vu và ong độc vào không gian Vạn Thú Lệnh, để làm thức ăn sau này cho Kim Xà, còn hắn thì nhanh chóng hướng về phía bên ngoài Thường Thanh Sâm Lâm mà bay đi.
Long Tiêu Diêu không biết Độc Vu còn có đồng bọn hay không, thậm chí có thể có cả Trưởng bối đi cùng, theo nguyên tắc cẩn thận là trên hết, hắn quyết định trước hết rời khỏi nơi này đã. Tuy nhìn hắn có vẻ dễ dàng đánh chết Độc Vu này nhưng chủ yếu là nhờ Mê Tung Trận phát huy tác dụng, nếu hắn cùng Độc Vu đối mặt giao chiến, đối phương lại có ong độc cùng khói độc và độc tiễn, rất khó dây dưa, không cẩn thận mà bị độc vật dính vào người thì hắn cũng không nắm chắc có thể chống đỡ được.
Nhất là hiện Kim Xà đang ngủ say để thăng cấp, tuy độc trùng ở khu vực bên ngoài Thường Thanh Sâm Lâm còn không thể gây ra uy hiếp quá lớn đối với hắn, nhưng đến cả loại độc trùng bình thường nhất hắn cũng chỉ có thể dùng Kinh Lôi Quyết để tấn công, do vậy không có tác dụng lớn để nâng cao năng lực thực chiến của hắn. hắn quyết định tạm thời rời khỏi đây.
Sự cẩn thận của Long Tiêu Diêu cũng đạt được hồi báo. Bởi vì tu sĩ Vu tộc số lượng ít, số lượng có thể Trúc Cơ thành công lại càng ít nên Vu tộc vẫn khá coi trọng bọn họ. Mỗi người ra ngoài đều báo lại địa điểm sẽ đi, đồng thời lưu lại tinh huyết bản mạng bài, khi bọn họ bỏ mình thì tinh huyết bản mạng bài tương ứng sẽ vỡ nát, trong tộc sẽ lập tức biết được.
Một gã Vu sư Trúc Cơ Kỳ chết trong phạm vi thế lực của Vu tộc thì họ đương nhiên phái ra vài tên Vu sư tới điều tra, tránh cho địch nhân xâm lấn, đánh lén, trong đó còn có Vu sư Kim Đan Kỳ cầm đầu. Tuy nhiên bởi vì Thường Thanh Sâm Lâm nằm bên cạnh phạm vi của Vu tộc nên bọn hắn đuổi tới Thường Thanh Sâm Lâm thì cũng đã là chuyện ngày hôm sau rồi.
Khi Vu tộc đuổi tới Thường Thanh Sâm Lâm thì Long Tiêu Diêu đã cách xa ngàn dặm. hắn còn chưa quyết định được kế hoạch tiếp theo, liền dự định đi về thăm gia tộc một lần.
Đại đa số tu sĩ đều cắt đứt liên hệ với thế tục, quả thực tu sĩ nguyên bản cần phải thoát ly gông cùm xiềng xích nơi phàm tục thì mới có thể đạt được tâm tính siêu nhiên. Hơn nữa, phàm nhân trong mắt tu sĩ chỉ là tồn tại như con kiến, căn bản không đáng để cho bọn họ bận tâm.
Long Tiêu Diêu cùng không thèm để ý đến người khác ra sao, hắn ở trong gia tộc được đệ đệ của phụ thân bảo hộ thì mới có thể học tập và sinh sống được, cùng từ đó mới có cơ hội cứu được Kim Xà, tu luyện Vạn Thú Tiên Kinh, đó chính là cơ sỡ để hắn đi trên con đường tu tiên, hắn vẫn luôn mang lòng cảm kích đối với vị thúc thúc này.
Long Tiêu Diêu đang phi hành hướng về Long Môn trấn thì đột nhiên phát hiện có dao động linh khí ở phía trước, vội nhìn lên thì thấy có tu sĩ đang giao chiến.
Một bên là hai tu sĩ Trúc Cơ trung cấp, bên kia là một tu sĩ trung niên Trúc Cơ trung cấp và một thiếu nữ xinh đẹp chỉ có tu vi Luyện Khí Kỳ cấp sáu. Lúc này, trung niên Trúc Cơ trung cấp đã bị đối phương đánh bị thương nặng, nhưng vẫn che chở cho thiếu nữ phía sau lưng, vẻ mặt phẫn nộ nhìn hai người đối diện.
Tu sĩ gầy đét trong hai người đó nở nụ cười dâm đãng:
Bạch huynh, ngươi cứ yên tâm mà chết đi! Ta sẽ chiếu cố tốt cho cô bé này, sau này làm thị thiếp của ta.
-o0o-
Long Tiêu Diêu lúc này thấy Độc Vu đã phá giải được hiệu quả mê huyễn của trận pháp, tay phải hắn lập tức điểm ra, một đạo lôi điện màu vàng nhạt bắn nhanh tới Độc Vu. Nguyên bản đây chính là Pháp kỹ thuộc tính lôi Trúc Cơ sơ cấp: Kinh Lôi Quyết, nhưng Kinh Lôi Quyết của Long Tiêu Diêu có dung hợp công kích điện lưu của Điện Man, còn có uy lực thiên phú Thần Lôi của Bí Hí, lực công kích còn mạnh hơn vài lần so với Kinh Lôi Quyết đơn thuần.
Độc Vu ở trong Mê Tung Trận, thần thức bị ngăn chặn, khi hắn phát hiện ra thì lôi điện đã cách hắn không đến một thước. Tốc độ lôi điện cực nhanh, khiến cho Độc Vu không kịp né tránh, may mà hắn đã sớm xuất ra một lồng phòng hộ quanh người.
Lồng phòng hộ của Độc Vu là một kiện linh khí thượng phẩm, nhưng lại lấy độc vật luyện chế, mà thuộc tính lôi và hỏa trời sinh có tác dụng khắc chế độc tà, quỷ quái. Quan trọng hơn là khi nãy Độc Vu nhằm xua tan sương mù thì đã thi triển ra khói độc hộ thể uy lực lớn nhất rồi.
Khói độc hộ thể tuy có uy lực lớn nhưng lại cực kỳ tiêu hao pháp lực bản thân. Để xua tan sương mù, Độc Vu không thể không liên tục thi triển khói độc, dựa vào đặc tính ăn mòn của nó để làm tan rã sương mù của trận pháp, nhưng trong quá trình này, khói độc cũng làm tiêu hao số lượng lớn năng lượng độc, khiến pháp lực cùa hắn tiêu hao hơn năm phần, phải ở trong trạng thái suy yếu.
Vào lúc này, lôi điện mà Long Tiêu Diêu phát ra đã bổ vào trên lồng phòng ngự của Độc Vu, lồng phòng ngự ẩn chứa pháp lực độc tính lập tức bị lôi điện làm cho tan rã, mất đi pháp lực của Độc Vu chống đỡ, nó liền lập tức biến về nguyên hình pháp khí, rơi xuống mặt đất.
Độc Vu kinh hài, vội vàng xuất ra một tấm chắn linh khí thượng phẩm, tuy nhiên, vì Kinh Lôi Quyết đã làm tan rã phần lớn pháp lực độc tính của hắn, khiến hắn không thể tiếp tục duy trì quy mô khói độc chống đỡ quanh người được nữa, khiến chúng thu nhỏ lại, chỉ cách người có một thước.
Long Tiêu Diêu thấy vậy liền xuất ra Tam Tinh Độn Quang Châm. Bộ phi châm này tuy chỉ là linh khí hạ phẩm, hơn nữa pháp khí thuộc loại phi châm đa số chỉ dùng để đánh lén. nên lực công kích cũng không mạnh. Nhưng Độc Vu đang ở trong Mê Tung Trận, thần thức tra xét lại bị sương mù ngăn cách, tầm nhìn cũng gập trở ngại, hơn nữa hắn lại không có lồng phòng ngự, do vậy hắn chính là đối tượng tốt nhất để đánh lén.
Long Tiêu Diêu điều khiển ba thanh phi châm lẻn đến phía sau Độc Vu, bay tới đâm vào gáy của hắn. Hiện Long Tiêu Diêu khi giao chiến cùng tu sĩ khác rất ít khi công kích thân thể đối thủ. Nội giáp, trường sam đều có thể là pháp khí phòng ngự, biến số do các nhân tố không rõ ràng gây ra dễ dàng khiến mình bị động, trong thực chiến cần phải tận lực khiến mọi thứ nằm trong khống chế của mình.
Khói độc quanh người Độc Vu có tác dụng ngăn cản và ăn mòn thần thức, nên Long Tiêu Diêu cũng không thể xác định đối phương có pháp khí hộ thể khác trên người hay không, do vậy hắn hiển nhiên sẽ không công kích vào thân thể đối thủ. Tuy rằng đối thủ đang ở trong trận pháp, dù đánh lén thất bại cũng không ảnh hường đến đại cục, nhưng thói quen tốt cần dần dần bồi dưỡng mà ra, hắn luôn đặt ra yêu cầu rất cao đối với bản thân mình.
Kết quả hiển nhiên không cần nói cũng biết, khi Độc Vu phát hiện ra Độn Quang Châm thì phi châm đã bay đến cách gáy hắn gần một tấc. Tu sĩ Trúc Cơ Kỳ nhân loại không có khả năng dùng thân thể chống đỡ công kích của linh khí, đầu Độc Vu lập tức bị phi châm đâm thủng, chết ngay lập tức, cùng với đó, bầy ong độc đang bay tán loạn trong trận pháp cũng đồng thời rơi xuống chết.
Tu sĩ điều khiển trùng, thú đa số sử dụng Khống Hồn Trận phụ trợ để lấy máu nhận chủ đối với trứng linh trùng, linh thú, mà khi chủ nhân chết đi thì linh trùng cũng sẽ chết theo chủ nhân.
Long Tiêu Diêu lập tức thu hồi trận bàn trận pháp, thu hồi vật phẩm của Độc Vu. đưa luôn thi thể của Độc Vu và ong độc vào không gian Vạn Thú Lệnh, để làm thức ăn sau này cho Kim Xà, còn hắn thì nhanh chóng hướng về phía bên ngoài Thường Thanh Sâm Lâm mà bay đi.
Long Tiêu Diêu không biết Độc Vu còn có đồng bọn hay không, thậm chí có thể có cả Trưởng bối đi cùng, theo nguyên tắc cẩn thận là trên hết, hắn quyết định trước hết rời khỏi nơi này đã. Tuy nhìn hắn có vẻ dễ dàng đánh chết Độc Vu này nhưng chủ yếu là nhờ Mê Tung Trận phát huy tác dụng, nếu hắn cùng Độc Vu đối mặt giao chiến, đối phương lại có ong độc cùng khói độc và độc tiễn, rất khó dây dưa, không cẩn thận mà bị độc vật dính vào người thì hắn cũng không nắm chắc có thể chống đỡ được.
Nhất là hiện Kim Xà đang ngủ say để thăng cấp, tuy độc trùng ở khu vực bên ngoài Thường Thanh Sâm Lâm còn không thể gây ra uy hiếp quá lớn đối với hắn, nhưng đến cả loại độc trùng bình thường nhất hắn cũng chỉ có thể dùng Kinh Lôi Quyết để tấn công, do vậy không có tác dụng lớn để nâng cao năng lực thực chiến của hắn. hắn quyết định tạm thời rời khỏi đây.
Sự cẩn thận của Long Tiêu Diêu cũng đạt được hồi báo. Bởi vì tu sĩ Vu tộc số lượng ít, số lượng có thể Trúc Cơ thành công lại càng ít nên Vu tộc vẫn khá coi trọng bọn họ. Mỗi người ra ngoài đều báo lại địa điểm sẽ đi, đồng thời lưu lại tinh huyết bản mạng bài, khi bọn họ bỏ mình thì tinh huyết bản mạng bài tương ứng sẽ vỡ nát, trong tộc sẽ lập tức biết được.
Một gã Vu sư Trúc Cơ Kỳ chết trong phạm vi thế lực của Vu tộc thì họ đương nhiên phái ra vài tên Vu sư tới điều tra, tránh cho địch nhân xâm lấn, đánh lén, trong đó còn có Vu sư Kim Đan Kỳ cầm đầu. Tuy nhiên bởi vì Thường Thanh Sâm Lâm nằm bên cạnh phạm vi của Vu tộc nên bọn hắn đuổi tới Thường Thanh Sâm Lâm thì cũng đã là chuyện ngày hôm sau rồi.
Khi Vu tộc đuổi tới Thường Thanh Sâm Lâm thì Long Tiêu Diêu đã cách xa ngàn dặm. hắn còn chưa quyết định được kế hoạch tiếp theo, liền dự định đi về thăm gia tộc một lần.
Đại đa số tu sĩ đều cắt đứt liên hệ với thế tục, quả thực tu sĩ nguyên bản cần phải thoát ly gông cùm xiềng xích nơi phàm tục thì mới có thể đạt được tâm tính siêu nhiên. Hơn nữa, phàm nhân trong mắt tu sĩ chỉ là tồn tại như con kiến, căn bản không đáng để cho bọn họ bận tâm.
Long Tiêu Diêu cùng không thèm để ý đến người khác ra sao, hắn ở trong gia tộc được đệ đệ của phụ thân bảo hộ thì mới có thể học tập và sinh sống được, cùng từ đó mới có cơ hội cứu được Kim Xà, tu luyện Vạn Thú Tiên Kinh, đó chính là cơ sỡ để hắn đi trên con đường tu tiên, hắn vẫn luôn mang lòng cảm kích đối với vị thúc thúc này.
Long Tiêu Diêu đang phi hành hướng về Long Môn trấn thì đột nhiên phát hiện có dao động linh khí ở phía trước, vội nhìn lên thì thấy có tu sĩ đang giao chiến.
Một bên là hai tu sĩ Trúc Cơ trung cấp, bên kia là một tu sĩ trung niên Trúc Cơ trung cấp và một thiếu nữ xinh đẹp chỉ có tu vi Luyện Khí Kỳ cấp sáu. Lúc này, trung niên Trúc Cơ trung cấp đã bị đối phương đánh bị thương nặng, nhưng vẫn che chở cho thiếu nữ phía sau lưng, vẻ mặt phẫn nộ nhìn hai người đối diện.
Tu sĩ gầy đét trong hai người đó nở nụ cười dâm đãng:
Bạch huynh, ngươi cứ yên tâm mà chết đi! Ta sẽ chiếu cố tốt cho cô bé này, sau này làm thị thiếp của ta.
-o0o-
/554
|