“Thật!” Bạch Dương gật đầu.
Thư ký Đồng mỉm cười: “Tốt quá, vậy để tôi đi.”
Advertisement
“Đi đi” Bạch Dương ừ một tiếng rồi dập máy.
“Tôi cũng sẽ liên hệ với bộ phận liên quan. Sau khi thư ký của em đến có thể trực tiếp làm thủ tục hủy niêm yết.” Phó Kình Hiên lấy điện thoại di động ra, vừa bấm số vừa nói.
Bạch Dương kéo kéo khóe miệng: “Được.”
Không thể không nói, ngày hôm nay Phó Kình Hiên thực sự đã giúp cô ấy rất nhiều.
Phó Kình Hiên đứng dậy đi ra ban công nghe điện thoại.
Hai phút sau, anh quay lại với vẻ mặt u ám.
Nhìn thấy cảnh này, trong lòng Bạch Dương lộp bộp: “Làm sao vậy? Không đồng ý sao?”
“Không, có rất nhiều phóng viên đang ở dưới lầu. Ít nhất có bốn mươi năm mươi người.” Phó Kình Hiên cất điện thoại, nói.
Đội vệ sĩ đi theo anh chỉ có một đội hơn chục người.
Cho dù là mỗi người đều mạnh, cũng không thể ngăn cản nhiều phóng viên như vậy.
Vì vậy, khi vừa bước vào anh đã yêu cầu công ty vệ sĩ cử thêm hai đội tới, tâm mười phút nữa bọn họ sẽ đến.
Vừa nhắc đến phóng viên Bạch Dương đã cảm thấy đau đầu: “Chắc do buổi phát sóng trực tiếp Cố Mạn Âm. Cố Mạn Âm vừa đăng bài lên mạng đã dẫn đến hai mươi ba mươi phóng viên với vài cư dân mạng phấn khích. Tôi đã cho Đồng Khê báo cảnh sát dẫn những cư dân mạng đó đi nhưng lại không thể bắt phóng viên vì phóng viên có quyền phỏng vấn.”
Chỉ cần không phải là khu vực cấm, cảnh sát không thể bắt phóng viên đi.
Điều này gây khó chịu cho rất nhiều người.
Phó Kình Hiên hơi nâng cằm lên: “Khó trách.”
Trước đó Trương Trình nói cho anh biết có một cư dân mạng đã tặng vòng hoa và lưỡi dao cho cô, nhưng khi anh đến lại không thấy cư dân mạng nào.
Hóa ra là bị cảnh sát bắt đi.
“Khó trách cái gì cơ?” Bạch Dương không hiểu ý của Phó Kình Hiên.
Phó Kình Hiên cười với cô: ‘Không có gì: Thấy anh không nói, Bạch Dương đành nhún vai cũng không hỏi nữa. Cầm chuột xem tin tức mới nhất trên mạng.
Buổi phát sóng trực tiếp của Cố Mạn Âm đã kết thúc được một lúc rồi, bây giờ †rên mạng bàn tán rất nhiều, còn hot hơn lần bị ép xuống, thậm chí còn vượt qua mấy việc xấu của minh tinh.
Người hâm mộ của những minh tinh đó còn để lại lời nhắn trên nền tảng xã hội của cô, cảm ơn cô đã cứu anh trai của họ!
Tất nhiên nhiều nhất vẫn là tiếng nguyền rủa và mắng chửi.
Bạch Dương biết Cố Mạn Âm muốn hủy hoại cô muốn cô chết.
Bởi vì Cố Mạn Âm cảm thấy trong tay cô không có bằng chứng chứng minh bản thân vô tội, cảm thấy cái oan này có thể khiến cô sụp đổ.
Nhưng cuối cùng, Cố Mạn Âm có thể thành công hay không thì phải đợi Lâm Diệc Hàng đi ra mới biết được.
Thư ký Đồng mỉm cười: “Tốt quá, vậy để tôi đi.”
Advertisement
“Đi đi” Bạch Dương ừ một tiếng rồi dập máy.
“Tôi cũng sẽ liên hệ với bộ phận liên quan. Sau khi thư ký của em đến có thể trực tiếp làm thủ tục hủy niêm yết.” Phó Kình Hiên lấy điện thoại di động ra, vừa bấm số vừa nói.
Bạch Dương kéo kéo khóe miệng: “Được.”
Không thể không nói, ngày hôm nay Phó Kình Hiên thực sự đã giúp cô ấy rất nhiều.
Phó Kình Hiên đứng dậy đi ra ban công nghe điện thoại.
Hai phút sau, anh quay lại với vẻ mặt u ám.
Nhìn thấy cảnh này, trong lòng Bạch Dương lộp bộp: “Làm sao vậy? Không đồng ý sao?”
“Không, có rất nhiều phóng viên đang ở dưới lầu. Ít nhất có bốn mươi năm mươi người.” Phó Kình Hiên cất điện thoại, nói.
Đội vệ sĩ đi theo anh chỉ có một đội hơn chục người.
Cho dù là mỗi người đều mạnh, cũng không thể ngăn cản nhiều phóng viên như vậy.
Vì vậy, khi vừa bước vào anh đã yêu cầu công ty vệ sĩ cử thêm hai đội tới, tâm mười phút nữa bọn họ sẽ đến.
Vừa nhắc đến phóng viên Bạch Dương đã cảm thấy đau đầu: “Chắc do buổi phát sóng trực tiếp Cố Mạn Âm. Cố Mạn Âm vừa đăng bài lên mạng đã dẫn đến hai mươi ba mươi phóng viên với vài cư dân mạng phấn khích. Tôi đã cho Đồng Khê báo cảnh sát dẫn những cư dân mạng đó đi nhưng lại không thể bắt phóng viên vì phóng viên có quyền phỏng vấn.”
Chỉ cần không phải là khu vực cấm, cảnh sát không thể bắt phóng viên đi.
Điều này gây khó chịu cho rất nhiều người.
Phó Kình Hiên hơi nâng cằm lên: “Khó trách.”
Trước đó Trương Trình nói cho anh biết có một cư dân mạng đã tặng vòng hoa và lưỡi dao cho cô, nhưng khi anh đến lại không thấy cư dân mạng nào.
Hóa ra là bị cảnh sát bắt đi.
“Khó trách cái gì cơ?” Bạch Dương không hiểu ý của Phó Kình Hiên.
Phó Kình Hiên cười với cô: ‘Không có gì: Thấy anh không nói, Bạch Dương đành nhún vai cũng không hỏi nữa. Cầm chuột xem tin tức mới nhất trên mạng.
Buổi phát sóng trực tiếp của Cố Mạn Âm đã kết thúc được một lúc rồi, bây giờ †rên mạng bàn tán rất nhiều, còn hot hơn lần bị ép xuống, thậm chí còn vượt qua mấy việc xấu của minh tinh.
Người hâm mộ của những minh tinh đó còn để lại lời nhắn trên nền tảng xã hội của cô, cảm ơn cô đã cứu anh trai của họ!
Tất nhiên nhiều nhất vẫn là tiếng nguyền rủa và mắng chửi.
Bạch Dương biết Cố Mạn Âm muốn hủy hoại cô muốn cô chết.
Bởi vì Cố Mạn Âm cảm thấy trong tay cô không có bằng chứng chứng minh bản thân vô tội, cảm thấy cái oan này có thể khiến cô sụp đổ.
Nhưng cuối cùng, Cố Mạn Âm có thể thành công hay không thì phải đợi Lâm Diệc Hàng đi ra mới biết được.
/1278
|