“Chuyện gì thế?” Lục Khởi vô cùng tò mò.
Advertisement
Bạch Dương lắc đầu: “Không có gì.”
Sau này cô sẽ cố hết sức trả lại ân tình đã nợ của Tiểu Triết và anh ta.
Cô bỗng nhiên phát hiện ra đời này cô thật sự thiếu nợ rất nhiều người!
Lục Khởi thấy rõ ràng là Bạch Dương đang có tâm sự, thế mà lại cứ không chịu nói. Anh ta nhìn chằm chằm cô trong chốc lát rồi cuối cùng bất đắc dĩ phẩy tay quay lại đề tài: “Đúng rồi, vừa rồi nói đến chỗ nào rồi nhỉ?”
“Nói đến chỗ Tiểu Triết và ông ngoại đã hợp tác ít nhất ba năm.” Bạch Dương nhắc nhở.
“Đúng thế, anh đoán là đã trên ba năm.
Hai năm trước, ông ngoại em đột nhiên †ìm đến anh, muốn anh gia nhập. Sau khi anh gia nhập thì thấy Lương Triết đã ở đó rồi. Sau đó anh và Lương Triết bắt đầu thu mua cổ phần công ty Thiên Thiện rơi rụng khắp nơi bên ngoài.” Lục Khởi gật đầu nói.
Bạch Dương mím môi: “Hai năm trước anh đã gặp Tiểu Triết rồi mà sao lại không cho em biết hả! Chuyện các anh và ông ngoại thu mua cổ phần cũng không nói cho em biết!”
Cô nghĩ rằng nếu bọn họ nói với cô sớm hơn.
Thì có phải cô sẽ tỉnh ngộ sớm hơn chút không, không còn đặt hết tâm tư lên người Phó Kình Hiên nữa không?
“Anh cũng muốn chứ, nhưng mà ông ngoại không cho anh nói với em, Lương Triết cũng không cho, anh còn có thể làm gì được nữa chứ.” Lục Khởi uất ức bĩu môi, sau đó lại nói: “Hai năm nay thời gian anh và Lương Triết ở chung khá nhiều. Lúc vừa bắt đầu anh đã phát hiện ra trên người cậu ta có gì đó không đúng lắm, nhưng lại không thể nói rõ. Mãi đến một năm trước anh mới hoàn toàn hiểu được. Đó là do tâm lý của cậu ta có vấn đề. Sau khi †ên kia phát hiện ra rằng anh đã biết, cậu †a cảnh cáo anh không được phép nói ra, nhất là không được phép nói cho em biết.
Thế là anh cũng chỉ thay cậu ta lừa gạt em mà thôi, mãi đến bây giờ khi tự em phát hiện ra.”
Hóa ra là như thết Bạch Dương bấm bấm vào lòng bàn tay: “Anh có biết nguyên nhân vì sao tâm lý của Tiểu Triết xuất hiện vấn đề không?”
“Chuyện này anh cũng không rõ lắm.
Nhưng anh biết vấn đề tâm lý của cậu ta rất nghiêm trọng, e rằng đã xuất hiện trong khoảng thời gian khá lâu rồi.”
Khá lâu…
Bạch Dương híp mắt.
Vậy thì xem ra trong mười năm này Tiểu Triết đã xảy ra chuyện gì đó nên mới như vậy.
Mười năm trước Tiểu Triết còn rất ấm áp và thích cười, hẳn là không có vấn đề gì.
“Đúng rồi cục cưng à, em đã biết tình trạng của Lương Triết, vậy em định làm gì bây giờ?” Lục Khởi nghiêm mặt hỏi.
Bạch Dương nhéo nhéo chỗ giữa hai đầu lông mày: “Còn có thể làm gì nữa, có bệnh thì chữa thôi, nghĩ cách khuyên bảo Tiểu Triết chấp nhận điều trị đi.”
“Anh nghĩ là hơi khó đấy.” Lục Khởi buông tay.
Bạch Dương nhìn anh ta.
Anh ta gượng cười: “Lúc đầu anh có khuyên cậu ta, nhưng cậu ta cứ không chịu trả lời nên anh mới nói là khó.”
Advertisement
Bạch Dương lắc đầu: “Không có gì.”
Sau này cô sẽ cố hết sức trả lại ân tình đã nợ của Tiểu Triết và anh ta.
Cô bỗng nhiên phát hiện ra đời này cô thật sự thiếu nợ rất nhiều người!
Lục Khởi thấy rõ ràng là Bạch Dương đang có tâm sự, thế mà lại cứ không chịu nói. Anh ta nhìn chằm chằm cô trong chốc lát rồi cuối cùng bất đắc dĩ phẩy tay quay lại đề tài: “Đúng rồi, vừa rồi nói đến chỗ nào rồi nhỉ?”
“Nói đến chỗ Tiểu Triết và ông ngoại đã hợp tác ít nhất ba năm.” Bạch Dương nhắc nhở.
“Đúng thế, anh đoán là đã trên ba năm.
Hai năm trước, ông ngoại em đột nhiên †ìm đến anh, muốn anh gia nhập. Sau khi anh gia nhập thì thấy Lương Triết đã ở đó rồi. Sau đó anh và Lương Triết bắt đầu thu mua cổ phần công ty Thiên Thiện rơi rụng khắp nơi bên ngoài.” Lục Khởi gật đầu nói.
Bạch Dương mím môi: “Hai năm trước anh đã gặp Tiểu Triết rồi mà sao lại không cho em biết hả! Chuyện các anh và ông ngoại thu mua cổ phần cũng không nói cho em biết!”
Cô nghĩ rằng nếu bọn họ nói với cô sớm hơn.
Thì có phải cô sẽ tỉnh ngộ sớm hơn chút không, không còn đặt hết tâm tư lên người Phó Kình Hiên nữa không?
“Anh cũng muốn chứ, nhưng mà ông ngoại không cho anh nói với em, Lương Triết cũng không cho, anh còn có thể làm gì được nữa chứ.” Lục Khởi uất ức bĩu môi, sau đó lại nói: “Hai năm nay thời gian anh và Lương Triết ở chung khá nhiều. Lúc vừa bắt đầu anh đã phát hiện ra trên người cậu ta có gì đó không đúng lắm, nhưng lại không thể nói rõ. Mãi đến một năm trước anh mới hoàn toàn hiểu được. Đó là do tâm lý của cậu ta có vấn đề. Sau khi †ên kia phát hiện ra rằng anh đã biết, cậu †a cảnh cáo anh không được phép nói ra, nhất là không được phép nói cho em biết.
Thế là anh cũng chỉ thay cậu ta lừa gạt em mà thôi, mãi đến bây giờ khi tự em phát hiện ra.”
Hóa ra là như thết Bạch Dương bấm bấm vào lòng bàn tay: “Anh có biết nguyên nhân vì sao tâm lý của Tiểu Triết xuất hiện vấn đề không?”
“Chuyện này anh cũng không rõ lắm.
Nhưng anh biết vấn đề tâm lý của cậu ta rất nghiêm trọng, e rằng đã xuất hiện trong khoảng thời gian khá lâu rồi.”
Khá lâu…
Bạch Dương híp mắt.
Vậy thì xem ra trong mười năm này Tiểu Triết đã xảy ra chuyện gì đó nên mới như vậy.
Mười năm trước Tiểu Triết còn rất ấm áp và thích cười, hẳn là không có vấn đề gì.
“Đúng rồi cục cưng à, em đã biết tình trạng của Lương Triết, vậy em định làm gì bây giờ?” Lục Khởi nghiêm mặt hỏi.
Bạch Dương nhéo nhéo chỗ giữa hai đầu lông mày: “Còn có thể làm gì nữa, có bệnh thì chữa thôi, nghĩ cách khuyên bảo Tiểu Triết chấp nhận điều trị đi.”
“Anh nghĩ là hơi khó đấy.” Lục Khởi buông tay.
Bạch Dương nhìn anh ta.
Anh ta gượng cười: “Lúc đầu anh có khuyên cậu ta, nhưng cậu ta cứ không chịu trả lời nên anh mới nói là khó.”
/1278
|