“Luật sư?” Bạch Dương nhướng mày, sau đó nhìn Lục Khởi: “Anh gọi à?”
Lục Khởi lắc đầu: “Anh có sao đâu mà tìm luật sư làm gì chứ.” . Truyện Linh Dị
Đồng Khê trả lời: “Luật sư họ Trần đó nói mình là người phòng pháp lý của tập đoàn Phó Thị.”
“Tập đoàn Phó Thị?” Lục Khởi nheo mắt lại: “Cưng à, là người của Phó Kình Hiên đấy. Có khi nào vì những lời mà em nói trong buổi họp báo đã đắc tội Phó Kình Hiên, nên anh ta cũng phải kiện em không?”
Bạch Dương mím môi: “Rốt cuộc phải hay không thì gặp là biết, mời ông ta vào đi.”
“Vâng.” Thư kí Đồng gật đầu.
Một phút sau, luật sư Trần đi vào rồi gật đầu với Bạch Dương và Lục Khởi: “Bạch tổng, tổng giám đốc Lục ạ.”
“Mời luật sư Trần ngồi.” Bạch Dương làm động tác tay mời.
Luật sư Trần nói cảm ơn, sau đó kéo chiếc ghế ở phía đối diện với cô và ngồi xuống.
Lục Khởi rót cho ông ta một ly trà.
Luật sư Trần lại nói cảm ơn, sau đó mới nói rõ mục đích khi đến đây: “Chắc Bạch tổng cũng biết là tôi được tổng giám đốc Phó phái đến nhỉ?”
“Anh ta muốn kiện tôi sao?” Bạch Dương dựa về phía sau, mắt nhìn ông ta chằm chằm.
Luật sự Trần lắc đầu cười: “Cũng không phải. Lần này tôi đến đây theo lệnh của tổng giám đốc Phó để chia tài sản ly hôn với cô.”
“Tài sản ly hôn?” Lục Khởi ngạc nhiên nói.
Bạch Dương cũng hơi bất ngờ.
Luật sư Trần cầm theo một túi công văn rồi lấy một xấp tài liệu ra: “Bạch tổng, đây là số tài sản mà tổng giám đốc Phó đề xuất phân chia, trong đó gồm có năm căn biệt thự, hai căn chung cư, năm chiếc xe cùng với sáu nghìn tỷ tiền sinh hoạt sau ly hôn. Mời cô xem.”
Ông ta đưa tài liệu cho cô bằng hai tay.
Nhưng Bạch Dương lại không nhận.
Luật sư Trần cũng không thấy ngại mà bỏ tài liệu lên trên bàn, sau đó đẩy tới trước mặt chỗ cô, nhưng lại bị Lục Khởi cầm lên.
Lục Khởi lật tài liệu và cười nhạt: “Đống đồ tí tẹo này, Phó Kình Hiên anh ta xứng sao? Chẳng phải khi ly hôn thì tài sản chia đôi à? Vậy phải nên chia cho cưng nhà tôi một nửa cổ phần của tập đoàn Phó Thị chứ nhỉ?”
Luật sư Trần nghe nói thế thì đổ mồ hôi lạnh: “Tổng giám đốc Lục cứ đùa. Năm đó khi Bạch Dương kết hôn với tổng giám đốc Phó, hai người đã kí tên vào giấy tờ công chứng tài sản trước hôn nhân rồi. Vậy nên thứ như cổ phần thì không thể chia cho Bạch tổng được.”
Trong tình hình đã kí vào giấy tờ công chứng tài sản trước hôn nhân mà tổng giám đốc Phó còn chia cho Bạch tổng những cái này, có thể coi là rất hào phóng rồi.
Lục Khởi cũng biết nên chỉ bĩu môi và không lên tiếng nữa.
Bạch Dương đẩy tài liệu lại và nhìn luật sư Trần: “Tôi muốn biết tại sao tự dưng tổng giám đốc Phó muốn cho tôi mấy thứ này?”
Khi ly hôn, cô đã nói không cần gì cả.
Giờ đã ly hôn gần một tháng lại tự dưng cho cô nhiều tài sản khi ly hôn như thế, rốt cuộc là có mục đích gì?
Lục Khởi lắc đầu: “Anh có sao đâu mà tìm luật sư làm gì chứ.” . Truyện Linh Dị
Đồng Khê trả lời: “Luật sư họ Trần đó nói mình là người phòng pháp lý của tập đoàn Phó Thị.”
“Tập đoàn Phó Thị?” Lục Khởi nheo mắt lại: “Cưng à, là người của Phó Kình Hiên đấy. Có khi nào vì những lời mà em nói trong buổi họp báo đã đắc tội Phó Kình Hiên, nên anh ta cũng phải kiện em không?”
Bạch Dương mím môi: “Rốt cuộc phải hay không thì gặp là biết, mời ông ta vào đi.”
“Vâng.” Thư kí Đồng gật đầu.
Một phút sau, luật sư Trần đi vào rồi gật đầu với Bạch Dương và Lục Khởi: “Bạch tổng, tổng giám đốc Lục ạ.”
“Mời luật sư Trần ngồi.” Bạch Dương làm động tác tay mời.
Luật sư Trần nói cảm ơn, sau đó kéo chiếc ghế ở phía đối diện với cô và ngồi xuống.
Lục Khởi rót cho ông ta một ly trà.
Luật sư Trần lại nói cảm ơn, sau đó mới nói rõ mục đích khi đến đây: “Chắc Bạch tổng cũng biết là tôi được tổng giám đốc Phó phái đến nhỉ?”
“Anh ta muốn kiện tôi sao?” Bạch Dương dựa về phía sau, mắt nhìn ông ta chằm chằm.
Luật sự Trần lắc đầu cười: “Cũng không phải. Lần này tôi đến đây theo lệnh của tổng giám đốc Phó để chia tài sản ly hôn với cô.”
“Tài sản ly hôn?” Lục Khởi ngạc nhiên nói.
Bạch Dương cũng hơi bất ngờ.
Luật sư Trần cầm theo một túi công văn rồi lấy một xấp tài liệu ra: “Bạch tổng, đây là số tài sản mà tổng giám đốc Phó đề xuất phân chia, trong đó gồm có năm căn biệt thự, hai căn chung cư, năm chiếc xe cùng với sáu nghìn tỷ tiền sinh hoạt sau ly hôn. Mời cô xem.”
Ông ta đưa tài liệu cho cô bằng hai tay.
Nhưng Bạch Dương lại không nhận.
Luật sư Trần cũng không thấy ngại mà bỏ tài liệu lên trên bàn, sau đó đẩy tới trước mặt chỗ cô, nhưng lại bị Lục Khởi cầm lên.
Lục Khởi lật tài liệu và cười nhạt: “Đống đồ tí tẹo này, Phó Kình Hiên anh ta xứng sao? Chẳng phải khi ly hôn thì tài sản chia đôi à? Vậy phải nên chia cho cưng nhà tôi một nửa cổ phần của tập đoàn Phó Thị chứ nhỉ?”
Luật sư Trần nghe nói thế thì đổ mồ hôi lạnh: “Tổng giám đốc Lục cứ đùa. Năm đó khi Bạch Dương kết hôn với tổng giám đốc Phó, hai người đã kí tên vào giấy tờ công chứng tài sản trước hôn nhân rồi. Vậy nên thứ như cổ phần thì không thể chia cho Bạch tổng được.”
Trong tình hình đã kí vào giấy tờ công chứng tài sản trước hôn nhân mà tổng giám đốc Phó còn chia cho Bạch tổng những cái này, có thể coi là rất hào phóng rồi.
Lục Khởi cũng biết nên chỉ bĩu môi và không lên tiếng nữa.
Bạch Dương đẩy tài liệu lại và nhìn luật sư Trần: “Tôi muốn biết tại sao tự dưng tổng giám đốc Phó muốn cho tôi mấy thứ này?”
Khi ly hôn, cô đã nói không cần gì cả.
Giờ đã ly hôn gần một tháng lại tự dưng cho cô nhiều tài sản khi ly hôn như thế, rốt cuộc là có mục đích gì?
/1278
|