Bạch Dương cười cười: “Bọn họ nói thì cứ để cho bọn họ nói, cậu có thể bịt miệng của bọn họ lại à, hơn nữa, nhiều người như vậy, tôi cũng không giận hết.”
“Nhưng em tức giận.” Đáy mắt Lương Triết hiện lên tia nham hiểm, nhưng chỉ thoáng qua rồi biến mất. Advertisement
Những người này sỉ nhục chị, cậu ta sẽ không bỏ qua cho bất cứ ail Bạch Dương không biết trong lòng Lương Triết đang suy nghĩ gì, vỗ vai của cậu ta: “Được rồi, tôi biết cậu tức giận vì tôi, nhưng không cần tức giận, cho nên cũng đừng để trong lòng, mặc kệ bọn họ đi, đám người nhiều chuyện mà thôi, không cần phải so đo”
Lương Triết cười gật đầu: “Em biết rồi chị.”
“Tôi uống hết nước trái cây rồi, tôi đi lấy ly khác” Bạch Dương đặt ly xuống rồi đến khu hoa quả.
Chỉ còn lại Lương Triết và Lục Khởi. Advertisement
Lục Khởi khoác tay lên vai cậu ta, hạ giọng nói: “Cậu nhóc, cậu muốn ra tay với những người này sao?”
Lương Triết ném tay anh ta xuống, lạnh lùng nói: “Bọn họ dám bôi nhọ chị, †ôi đương nhiên phải cho bọn họ một bài học.
“Tôi ủng hộ cậu, nhưng ra tay có chừng mực một chút, lỡ bọn họ nghi ngờ bé cưng…”
“Tôi biết.” Lương Triết cắt ngang lời anh ta.
Lục Khởi võ vai cậu ta: “Biết thì tốt, tốt, bé cưng quay lại rồi, đừng lộ ra sơ hở.”
Lương Triết ừ một tiếng.
Bạch Dương cầm một ly nước ép xoài đi tới, cười hỏi: “Hai người đang nói gì đấy, vừa rồi em nhìn thấy vẻ mặt của hai người rất nghiêm túc.”
“Bọn anh đang nói sẽ tặng quà sinh nhật gì cho em” Lục Khởi cười pha trò.
Lương Triết phối hợp gật đầu: “Đúng vậy đó chị, chị muốn cái gì?”
Bạch Dương có chút dở khóc dở cười: “Sinh nhật của tôi phải đến tháng sáu sang năm, còn hơn nửa năm, các người đã bàn bạc chuẩn bị quà tặng cho tôi, không cảm thấy quá sớm sao?”
“Không sớm, có một số món quà phải được đặt trước.” Lương Triết lắc đầu, dịu dàng trả lời.
Lục Khởi ừ hai tiếng: “Đúng vậy, bé cưng.”
“Hai người đang bàn bạc tặng quà sinh nhật cho Bạch Dương à, thêm tôi nữa.” Lúc này Trình Minh Viễn đột nhiên đi tới, chen vào nói.
Lục Khởi lườm anh ta: “Sinh nhật của bé cưng liên quan gì đến anh?”
“Tại sao không có, tôi cũng là bạn của Bạch Dương mà” Trình Minh Viễn ưỡn ngực nói.
Lục Khởi cười lạnh: “Phải sửa lại một chút, bạn của anh là Phó Kình Hiên.”
“Vậy thì thế nào, bạn bè không hạn số lượng, mà tôi và Bạch Dương còn là bạn hợp tác đúng không?” Trình Minh Viễn nhìn Bạch Dương.
Lục Khởi nhếch miệng, lập tức không nói nữa.
Lương Triết híp mắt: “Chị, chị và anh Trình hợp tác cái gì?”
“Một chuyện rất quan trọng, tạm thời không nói cho cậu biết.” Bạch Dương cười trả lời.
Đây là ân oán của ba nhà Bạch Cố Trình, không cần phải nói với Lương Triết.
Nói với Lương Triết cũng chỉ làm cho Lương Triết lo lắng.
Lương Triết thấy Bạch Dương không muốn nói, ánh mắt tối đi, dường như cảm thấy thất vọng.
“Đúng rồi, Bạch Dương, tôi đưa cô đi làm quen với mấy ông chủ lớn.” Lúc này, Trình Minh Viễn đột nhiên nói.
“Nhưng em tức giận.” Đáy mắt Lương Triết hiện lên tia nham hiểm, nhưng chỉ thoáng qua rồi biến mất. Advertisement
Những người này sỉ nhục chị, cậu ta sẽ không bỏ qua cho bất cứ ail Bạch Dương không biết trong lòng Lương Triết đang suy nghĩ gì, vỗ vai của cậu ta: “Được rồi, tôi biết cậu tức giận vì tôi, nhưng không cần tức giận, cho nên cũng đừng để trong lòng, mặc kệ bọn họ đi, đám người nhiều chuyện mà thôi, không cần phải so đo”
Lương Triết cười gật đầu: “Em biết rồi chị.”
“Tôi uống hết nước trái cây rồi, tôi đi lấy ly khác” Bạch Dương đặt ly xuống rồi đến khu hoa quả.
Chỉ còn lại Lương Triết và Lục Khởi. Advertisement
Lục Khởi khoác tay lên vai cậu ta, hạ giọng nói: “Cậu nhóc, cậu muốn ra tay với những người này sao?”
Lương Triết ném tay anh ta xuống, lạnh lùng nói: “Bọn họ dám bôi nhọ chị, †ôi đương nhiên phải cho bọn họ một bài học.
“Tôi ủng hộ cậu, nhưng ra tay có chừng mực một chút, lỡ bọn họ nghi ngờ bé cưng…”
“Tôi biết.” Lương Triết cắt ngang lời anh ta.
Lục Khởi võ vai cậu ta: “Biết thì tốt, tốt, bé cưng quay lại rồi, đừng lộ ra sơ hở.”
Lương Triết ừ một tiếng.
Bạch Dương cầm một ly nước ép xoài đi tới, cười hỏi: “Hai người đang nói gì đấy, vừa rồi em nhìn thấy vẻ mặt của hai người rất nghiêm túc.”
“Bọn anh đang nói sẽ tặng quà sinh nhật gì cho em” Lục Khởi cười pha trò.
Lương Triết phối hợp gật đầu: “Đúng vậy đó chị, chị muốn cái gì?”
Bạch Dương có chút dở khóc dở cười: “Sinh nhật của tôi phải đến tháng sáu sang năm, còn hơn nửa năm, các người đã bàn bạc chuẩn bị quà tặng cho tôi, không cảm thấy quá sớm sao?”
“Không sớm, có một số món quà phải được đặt trước.” Lương Triết lắc đầu, dịu dàng trả lời.
Lục Khởi ừ hai tiếng: “Đúng vậy, bé cưng.”
“Hai người đang bàn bạc tặng quà sinh nhật cho Bạch Dương à, thêm tôi nữa.” Lúc này Trình Minh Viễn đột nhiên đi tới, chen vào nói.
Lục Khởi lườm anh ta: “Sinh nhật của bé cưng liên quan gì đến anh?”
“Tại sao không có, tôi cũng là bạn của Bạch Dương mà” Trình Minh Viễn ưỡn ngực nói.
Lục Khởi cười lạnh: “Phải sửa lại một chút, bạn của anh là Phó Kình Hiên.”
“Vậy thì thế nào, bạn bè không hạn số lượng, mà tôi và Bạch Dương còn là bạn hợp tác đúng không?” Trình Minh Viễn nhìn Bạch Dương.
Lục Khởi nhếch miệng, lập tức không nói nữa.
Lương Triết híp mắt: “Chị, chị và anh Trình hợp tác cái gì?”
“Một chuyện rất quan trọng, tạm thời không nói cho cậu biết.” Bạch Dương cười trả lời.
Đây là ân oán của ba nhà Bạch Cố Trình, không cần phải nói với Lương Triết.
Nói với Lương Triết cũng chỉ làm cho Lương Triết lo lắng.
Lương Triết thấy Bạch Dương không muốn nói, ánh mắt tối đi, dường như cảm thấy thất vọng.
“Đúng rồi, Bạch Dương, tôi đưa cô đi làm quen với mấy ông chủ lớn.” Lúc này, Trình Minh Viễn đột nhiên nói.
/1278
|