Ánh mắt Trình Minh Viễn khẽ xoay chuyển, nhìn Đậu Đậu cười hì hì nói: “Yên tâm đi, chỉ cân chú cháu rảnh thì sẽ đưa cháu đến” Advertisement
Trong lòng Đậu Đậu thầm khinh bỉ.
Đừng tưởng rằng cậu không biết người chú xấu xa này vốn cũng không muốn đưa cậu đến, mà chỉ là muốn lấy cậu làm lý do để đến thăm thím thôi.
Được rồi, để chú sớm ngày theo đuổi được thím, cậu không vạch trần vậy.
“Đúng rồi, hôm nay cô phải đến bệnh viện làm phẫu thuật đúng không?” Trình Minh Viễn nhìn bụng Bạch Dương hỏi. Advertisement
Nụ cười của Bạch Dương nhạt đi rất nhiều, đè nén không nỡ xuống đáy lòng, ừ một tiếng: “Đúng vậy, buổi chiều đi.”
“Vậy lúc đó tôi đi đến bệnh viện cùng cô, đừng từ chối, mặc dù có Lục Khởi rồi, nhưng thêm một người vẫn tốt hơn, nếu có ai bận việc không thể không rời đi thì vẫn còn có người ở lại.” Trình Minh Viễn nói.
Bạch Dương thấy anh ta khăng khăng như vậy, dở khóc dở cười nói: “Được rồi, anh muốn đi thì đi.”
“Quyết định như vậy nhé, thôi, tôi đưa Đậu Đậu về đã, buổi chiều gặp lại” Trình Minh Viễn vẫy vẫy tay với cô.
Đậu Đậu cũng giơ cánh tay nhỏ nhắn lên vẫy vẫy: “Tạm biệt thím.”
“Tạm biệt Đậu Đậu.” Bạch Dương cười đáp lại.
Ngay sau đó, hai chú cháu lái xe rời đi.
Bạch Dương cũng không đứng ở đó lâu, xem đồng hồ rồi lái xe đến Thiên Thịnh.
“Tổng giám đốc Bạch, đây là lịch trình ngày hôm nay.” Đến Thiên Thịnh rồi, thư ký Đồng đi theo sau lưng cô, báo cáo lịch trình ngày hôm nay.
Bạch Dương nhận lấy lịch trình, vừa đi vừa xem.
Sau khi xem xong, cô trả lại cho thư ký Đồng: “Sắp xếp buổi chiều đều không quan trọng, hủy bỏ hết cho tôi, tôi phải đi bệnh viện, cũng mang toàn bộ lịch trình của mấy ngày sau đó đến cho tôi.”
Phẫu thuật xong, chắc chắn cô phải nằm viện vài ngày.
Vì vậy cô phải sàng lọc lịch trình của mấy ngày kế tiếp, lùi lại toàn bộ những chuyện không quan trọng.
“Vâng.” Thư ký Đồng gật đầu.
Bạch Dương đẩy cửa văn phòng: “Còn nữa, cô đi mua một ít thực phẩm chức năng chất lượng tốt, nhất là loại có ích cho vết thương ở chân, sau đó gửi tặng Tổng giám đốc Phó của tập đoàn Phó Thị, tiêu phí tính vào tôi.
“Đưa cho Tổng giám đốc Phó?” Sắc mặt thư ký Đồng đầy kinh ngạc.
Đột nhiên Tổng giám đốc Bạch tặng đồ cho Tổng giám đốc Phó, không phải là muốn tái hôn với Tổng giám đốc Phó đấy chứ?
Bạch Dương vừa nhìn thấy biểu cảm của Đồng Khê là biết cô ta nghĩ nhiều rồi, cụp mắt trả lời: “Anh ta bị thương rồi, hơn nữa anh ta cũng là đối tác hợp tác lớn nhất của Thiên Thịnh chúng ta, còn là người phụ trách chủ yếu trong hợp tác nguồn năng lượng mới, về tình về lý, chúng ta không thể không làm gì.”
“Hóa ra là như vậy.” Thư ký Đồng hiểu rõ gật đầu, gạt đi suy đoán trong lòng.
Bạch Dương thấy vậy, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, nhưng trên mặt lại không có thay đổi gì, xua tay nói: “Đi làm đi.”
“Vâng, tôi đi làm ngay.” Đồng Khê gật đầu, lập tức quay người rời đi.
Trong lòng Đậu Đậu thầm khinh bỉ.
Đừng tưởng rằng cậu không biết người chú xấu xa này vốn cũng không muốn đưa cậu đến, mà chỉ là muốn lấy cậu làm lý do để đến thăm thím thôi.
Được rồi, để chú sớm ngày theo đuổi được thím, cậu không vạch trần vậy.
“Đúng rồi, hôm nay cô phải đến bệnh viện làm phẫu thuật đúng không?” Trình Minh Viễn nhìn bụng Bạch Dương hỏi. Advertisement
Nụ cười của Bạch Dương nhạt đi rất nhiều, đè nén không nỡ xuống đáy lòng, ừ một tiếng: “Đúng vậy, buổi chiều đi.”
“Vậy lúc đó tôi đi đến bệnh viện cùng cô, đừng từ chối, mặc dù có Lục Khởi rồi, nhưng thêm một người vẫn tốt hơn, nếu có ai bận việc không thể không rời đi thì vẫn còn có người ở lại.” Trình Minh Viễn nói.
Bạch Dương thấy anh ta khăng khăng như vậy, dở khóc dở cười nói: “Được rồi, anh muốn đi thì đi.”
“Quyết định như vậy nhé, thôi, tôi đưa Đậu Đậu về đã, buổi chiều gặp lại” Trình Minh Viễn vẫy vẫy tay với cô.
Đậu Đậu cũng giơ cánh tay nhỏ nhắn lên vẫy vẫy: “Tạm biệt thím.”
“Tạm biệt Đậu Đậu.” Bạch Dương cười đáp lại.
Ngay sau đó, hai chú cháu lái xe rời đi.
Bạch Dương cũng không đứng ở đó lâu, xem đồng hồ rồi lái xe đến Thiên Thịnh.
“Tổng giám đốc Bạch, đây là lịch trình ngày hôm nay.” Đến Thiên Thịnh rồi, thư ký Đồng đi theo sau lưng cô, báo cáo lịch trình ngày hôm nay.
Bạch Dương nhận lấy lịch trình, vừa đi vừa xem.
Sau khi xem xong, cô trả lại cho thư ký Đồng: “Sắp xếp buổi chiều đều không quan trọng, hủy bỏ hết cho tôi, tôi phải đi bệnh viện, cũng mang toàn bộ lịch trình của mấy ngày sau đó đến cho tôi.”
Phẫu thuật xong, chắc chắn cô phải nằm viện vài ngày.
Vì vậy cô phải sàng lọc lịch trình của mấy ngày kế tiếp, lùi lại toàn bộ những chuyện không quan trọng.
“Vâng.” Thư ký Đồng gật đầu.
Bạch Dương đẩy cửa văn phòng: “Còn nữa, cô đi mua một ít thực phẩm chức năng chất lượng tốt, nhất là loại có ích cho vết thương ở chân, sau đó gửi tặng Tổng giám đốc Phó của tập đoàn Phó Thị, tiêu phí tính vào tôi.
“Đưa cho Tổng giám đốc Phó?” Sắc mặt thư ký Đồng đầy kinh ngạc.
Đột nhiên Tổng giám đốc Bạch tặng đồ cho Tổng giám đốc Phó, không phải là muốn tái hôn với Tổng giám đốc Phó đấy chứ?
Bạch Dương vừa nhìn thấy biểu cảm của Đồng Khê là biết cô ta nghĩ nhiều rồi, cụp mắt trả lời: “Anh ta bị thương rồi, hơn nữa anh ta cũng là đối tác hợp tác lớn nhất của Thiên Thịnh chúng ta, còn là người phụ trách chủ yếu trong hợp tác nguồn năng lượng mới, về tình về lý, chúng ta không thể không làm gì.”
“Hóa ra là như vậy.” Thư ký Đồng hiểu rõ gật đầu, gạt đi suy đoán trong lòng.
Bạch Dương thấy vậy, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, nhưng trên mặt lại không có thay đổi gì, xua tay nói: “Đi làm đi.”
“Vâng, tôi đi làm ngay.” Đồng Khê gật đầu, lập tức quay người rời đi.
/1278
|