“Vì sao lại dẫn ta tới đây?” Thanh Linh hồ nghi nhìn hắn, đầu đông hắn tặng nàng mấy rương quần áo, đến giờ phút này có những bộ y phục nàng còn chưa mặc bao giờ, bây giờ nàng căn bản không thiếu quần áo.
Hắn thần bí nói với nàng: “Đi với vi phu.”
Đến lầu hai Yên La các, hình như Tần Liễm đã hẹn trước với chưởng quỹ, thấy Tần Liễm dẫn theo một cô nương đến, khách khí thi lễ với Tần Liễm một cái, sau đó gọi ba tú nương tới.
Ba tú nương cầm thước đo trên đo dưới Thanh Linh, sau đó lại khoa tay múa chân làm gì đó.
Thanh Linh thấy vậy liền hiểu Tần Liễm lại muốn may y phục cho nàng: “Y phục ta đã đủ mặc, không cần may thêm đâu mà.” Tiền dù nhiều nhưng nó cũng đâu phải hoa, y phục tại Yên La các đều giá cao vạn lượng, mới nghĩ thôi mà nàng đã cảm thấy đau lòng rồi.
“Cô nương cho dù có nhiều y phục nhưng giá y vẫn phải làm một bộ chứ.” Một tú nương vừa đo vừa cười nói.
“Giá y? Đây không phải là đồ do Diệp phủ chuẩn bị sao?” Thanh Linh kinh ngạc hỏi.
Tần Liễm đến bên cạnh nàng, ôm nàng vào lòng: “Phong tục Nam Hạ, giá y do nhà mẹ đẻ chuẩn bị, nhưng giá y của nàng, vi phu vẫn muốn chuẩn bị.”
Ba tú nương đã xong việc lùi về phía sau.
“Có hôn phu thay cô nương chuẩn bị giá y, cô nương thật sự rất may mắn.” Chưởng quỹ là một nữ tử trung niên, vẻ mặt bà hâm mộ nói: “Tần công tử yên tâm, năm ngày sau, Yên La các sẽ làm ra giá y khiến hai người vừa lòng.”
Đi ra khỏi Yên La các, Tần Liễm đột nhiên có chuyện quan trọng liền rời đi trước.
Hôm nay trong cung cử hành đại điển phong Thái tử, văn vó bá quan cùng sứ giả các nước ăn mặc chỉnh tề, tiến cung chúc mừng.
Sau giờ ngọ, có lẽ đại điển cũng đã xong, quần thuần cùng sứ giả đều xuất cung. Ở gần cửa cung có thể dễ dàng nhìn thấy kiệu mềm của các quyền thần hoặc quan viên mặc quan phục hay những trang phục kỳ dị của sứ giả dị quốc.
Thanh Linh ngồi bàn cạnh cửa sổ ở một tửu lâu. Nàng gọi một ấm trà rồi ngồi nhìn dòng người qua lại dưới phố.
“Tiểu thư, người xem, cô gia tương lai ở đó!” Hương Thảo hưng phấn chỉ Tần Liễm đang đi ở ngã tư đường phía trước.
Thanh Linh thuận theo tay Hương Thảo nhìn sang, hô hấp đột nhiên căng thẳng, ánh mắt ngưng lại.
Y phục của Tần Liễm hôm nay mặc rất khác mọi hôm, hắn mặc quan phục dành cho Thừa tướng màu trắng. Ngũ quan tinh sảo, vóc người cao gầy, triều phục thêu tiên hạc, đường viên thêu chỉ bạc. Một đầu tóc đen được cố định bởi quan ngân, ở hai tóc mai là hai dây ngọc đái thật dài rủ xuống đến ngực.
Đây là lần đầu tiên nàng được tận mắt
/275
|