Vô tận thế giới sở dĩ vô tận, bời bì nó được cấu thành từ vô số tiểu thế giới, không ai biết nó rộng lớn bao nhiêu, chỉ biết vô tận thế giới là trung ương nơi giao thoa của tất cả các thể giới, thông qua vô tận thế giới có thể tiến vào một thế giới khác. Tang Thiên mặc dù đã hỗn qua tại vô tận thế giới trong thời gian khá lâu, bất quá thế giới Baanahla mà bát kỳ đại xà nói, hắn lại chưa bao giờ nghe qua, cũng không biết ở tại địa phương nào.
"Nhân loại nhỏ bé ! Lão tổ cho ngươi một cơ hội nữa ! Lập tức ly khai !"
Đại xà với thân hình dài hơn hai mươi thước, cặp mắt xanh biếc của nó đang không ngừng dòm ngó đe dọa Tang Thiên, trong đôi mắt xanh thẫm của bát kỳ đại xà không ngừng lóe lên những phiến yêu quang quỷ dị, thoáng chốc lại nhìn về phía nhân linh địa khí, bắc đẩu thất tinh trận bày bố ở mặt ngoài của mạch nhân linh địa khí ngày càng ảm đạm, bát kỳ đại xà nội tâm sốt ruột không thôi, nó không biết rốt cuộc vì sao, nguyên nhân gì đã khiến cho trận thủ bắc đẩu thất tinh ngày càng ảm đạm, nó cũng thấy rõ ràng bắc đẩu thất tinh trận đang dần dần tiêu tán, hậu quả là sau này nó không thể hấp thụ nhân linh địa khí được nữa, còn ảnh hưởng đến chủ nhân tu luyện, do vậy nó không vội sao được.
"Vũ Văn Sí và người đều đến từ Baanahla thế giới?"
Y phục màu đen, Tang Thiên nhấc chân chậm rãi tiến lên trước, nhẹ giọng hỏi.
Cái đầu hình tam giác của bát kỳ đại xà hơi hơi do dự, nói:
"Lớn mật ! Danh tục của nhân hoàng bệ hạ há để một tên nhân loại nhỏ nhoi như ngươi trực tiếp hô gọi !"
Thấy hắc y thanh niên không đình chỉ, trong lòng bát kỳ đại xà không yên, lại quát:
"Đứng lại ! Tên nhân loại nhỏ nhoi ngươi chớ nghĩ có thế phá được khôi linh lão tổ, liền cho rằng lão tổ không làm gì được ngươi ! Hừ ! Nói cho ngươi hay, lão tổ có được thân thể của cửu đầu hoàng xà, chỉ bằng ngươi, nhân loại hèn mọn căn bàn không làm gì được lão tổ ! Nếu như lão tổ ta không niệm tình ngươi tu luyện không dễ, đã sớm trực tiếp nuốt sống ngươi rồi ! Đứng lại ! Lão tổ bảo ngươi đứng lại !"
Yêu tộc có thể coi là chủng tộc có thân thể cường hãn nhất, đặc biệt là loại yêu tộc có mang trong mình huyết mạch vương giả lại càng biến thái hơn, vì điểm này mà tại vô tận thế giới các chủng tộc khác đã phải đau đầu không thôi, cửu đầu hoàng xà hiển nhiên có được huyết mạch vương giả, bất quá hiện tại bát kỳ xà quân chỉ có tu vi của một cái đầu mà thôi, xác thực mà nói, thể trạng hiện tại của bát kỳ đại xà căn bản không phải yêu thân chân chính của nó.
Thực tế, đối với Tang Thiên mà nói, bát kỳ đại xà này cũng chỉ da dày hơn một chút, giết nó cũng chỉ tốn thêm chút lực, tốn chút thời gian mà thôi.
"Vũ Văn Sí với ngươi đều đến từ Baanahla thế giới?"
Tang Thiên không hề dừng bước, tiếp tục hỏi.
Bát kỳ đại xà rất kiêng kị hắc quang quấn quanh Tang Thiên, thấy hắn đi tới, trong lòng do dự, quát:
"Hừ ! Mặc dù uy danh nhân hoàng tại vô tận thế giời vô cùng vang dội, tuy vậy, một nhân loại nhỏ nhoi như ngươi há có thể biết được !"
"Nga ?"
Nghe vậy, Tang Thiên có chút nghi hoặc, hỏi:
"Nói như vậy, Vũ Văn Sí tại vô tận thế giới cũng coi như một nhân vật phong vân, nói thử xem, đại danh đỉnh đám thế nào mà khiến mọi người đều tường?"
"Hừ ! Chỉ sợ đại uy danh của nhân hoàng chủ nhân ta sẽ hù chết ngươi thôi!"
"Vậy nói ra hù chết ta đi."
Tang Thiên dừng lại, nhìn chằm chằm bát kỳ xà quân trước mặt, trước kia tại vô tận thế giới hắn cũng có lần hắn từng toan tính tìm kiếm nhân hoàng, nhưng lại vô tin vô tức, không nửa điểm liện hệ.
Thấy Tang Thiên đình chỉ cước bộ, bát kỳ đại xà âm thầm thở nhẹ một hơi, bất quá, nói thế nào, nó cũng chưa từng đi qua vô tận thế giới, nó đi theo chủ nhân Vũ Văn Sí trực tiếp từ Baanahla thế giới đến thế giới nhân loại này, theo chủ nhân tu luyện một đoạn thời gian, lúc ấy, nó dựa theo phản ứng cung kính của vài thiên nhân và đám Thần Thánh Nghị Hội mà đoán rằng chủ nhân của nó tại vô tận thế giới tựa hồ là nhân vật rất có máu mặt, còn về phần máu mặt thế nào, nó cũng không rõ ràng lắm. Vốn ý nhắc ra tên chủ nhân để làm hắc y thanh niên biết khó mà lui, chỉ là, uy danh nhân hoàng tựa hồ không có chút uy lực nào đối với tên nhân loại này.
Lúc này, nó phân vân không biết, nên làm thế nào mới tốt !
"Nói !"
Tang Thiên nói một câu, bình thường và tĩnh lặng, nhưng lại tràn ngập khí thế uy nghiêm không thể kháng cự.
Tê tê tê !
Bát kỳ đại xà suy nghĩ hồi lâu mà vẫn không biết đáp ra sao, khẩu khí của hắc y thanh niên kia thực làm nó khó chịu, quẫy đầu, há miệng rít vang, chung quanh cuồng phong càng thêm điên cuồng. Bên trong cuồng phong ẩn chứa băng hàn lãnh khí thấu sương.
Nó tức tối:
"Nhân loại ti bỉ, ngươi dám dùng khẩu khí đó nói chuyện với lão tổ ta ! Chắc là không muốn sống!"
Tang Thiên không phải là người thích nói chuyện vô nghĩa, nếu bát kỳ đại xà không có ý mở miệng, vậy hắn cũng không muốn lãng phí thời gian hơn nữa, chớp mắt nhìn xung quanh, rồi soay người đi sang hướng phía tây.
Bát kỳ đại xà trong lòng khó hiểu, không biết hắn muốn làm cái gì, bất quá thấy khoảng cách giữa Tang Thiên và mạch nhân linh địa khí ngày càng xa cách, bát kỳ đại xà thầm nghĩ đây là một cơ hội tốt, trầm ngâm giây lát, liền không do dự, trườn thân mình nhanh chóng tiến đến gần nơi mạch nhân linh địa khí được trận thủ.
Trốn ở nơi xa xa, trong mắt chúng nhân hiện lên vẻ mờ mịt, không biết Tang Thiên muốn làm gì, chỉ thấy Tang Thiên đi một chút lại dừng, tựa như đang muốn tìm kiếm cái gì đó?
Hắn đang tìm kiếm cái gì vậy? Chỉ chốc lát sau, Tang Thiên dừng bước bên cạnh một cái cột trụ lớn, cây cột kia dài khoảng mười thước, dày ước chừng một thước, trước đó nó được dùng để cố định làm bệ đỡ cho câu lạc bộ Yêu Nguyệt, khi câu lạc bộ sụp đổ, cây cột cũng đi theo, đổ ngang nằm nghiêng trên mặt đất, thể trạng còn khá hoàn chỉnh, có thể thấy độ cứng rắn của nó.
Tang Thiên một tay chạm vào cây cột, đột nhiên chụt tới nhấc lên, cây cột dài hơn mười thước cứ thế bị hắn lôi ra từ trong đống đổ nát của câu lạc bộ. Bịch một tiếng, cậy cột được hắn dựng thẳng trên mặt đất, Tang Thiên ngửa đầu nhìn nhin, rồi gật gật đầu. Chợt, hai tay vỗ vên cây cột, nhất thời một đạo hắc mang hình giao long mạnh mẽ xuất hiện dưới chân hắn, đạo hắc mang quấn quanh thân hắn vòng qua tay, luồn sang cây cột.
Bát kỳ đại xà vừa mới đi đến bên cạnh nhân linh địa khí, đang muốn phác họa ký hiệu bố trí mật trú phong ấn, thoáng chốc, nó cảm giác được điều không ổn, quay đầu lại thấy, nhất thời hoảng sợ, hảo gia hỏa !
Kia là cái gì, một cây cột hình trụ dài hơn mười thước, quấn quanh cây cột tựa như dây leo quấn quanh thân cây là một đạo hắc quang đen ngòm !
Bát kỳ đại xà không chút nghĩ ngợi, lập tức lui về phía sau, nhưng đã muộn, cái cột trụ kia vù một tiếng đã bay tới, hung hăng nện trên người nó, bốp ! Hình thể khổng lồ của bát kỳ đại xà lúc này bị đánh cho chấn bay ra ngoài, thân thể va vào một tòa kiến trúc, trực tiếp chấn nát tòa kiến trúc đó, bang bang bịch ! Gạch đá bay loạn, tro bụi mù mịt.
"A ! Nhân loại chết tiệt !"
Bát kỳ đại xà phẫn nộ không thôi. Từ đám phế tích vùng vẫy đứng lên, thè lưỡi, khè hơi độc, gào lớn:
"Ngươi nghĩ lão tổ sợ ngươi hay sao ! Lão tổ phải nuốt sống ngươi !"
Dứt lời, chỉ thấy đại xà phùng mang há miệng, lộ ra hai cái răng nanh dài trắng lạnh lẽo, vặn vẹo thân mình, nhằm Tang Thiên vọt đến, khi còn cách Tang Thiên mấy chục thước, bát kỳ đại xà đột nhiên gồng mình, há miệng đớp đến.
Tang Thiên đứng ở giữa tràng, tay nắm giữ cái cột trụ dười hơn mười thước, mặt ngoài cột trụ được hắc quang giao long quấn siết xoay quanh.
Đột nhiên xoay vòng, thanh âm rung động vang lên, bát kỳ đại xà hiển nhiên không phải loại vừa, há miệng trực tiếp cắn nuốt phần nửa trên cột trụ, đôi răng nanh cắn ngập vào đó, một đầu hình trụ lập tức biến thành màu lục sắc(xanh nhờn), hơn nữa u lục sắc nhanh chóng lan rộng xuống bên dưới.
Một tay Tang Thiên nhấc bổng cột trụ, tay kia đột nhiên vỗ mạnh, ô quang giao long quấn quanh trên cột trụ như được tiếp sức mạnh, dữ tợn rít gào phóng lên phía đầu trên cột trụ, nơi nào luồng hắc mang quấn qua, chất lỏng u lục sắc(xanh tối) biến thành khí màu nâu, đình chỉ lan tràn.
"Ngươi !"
Bát kỳ đại xà không ngờ tới dịch độc của mình lại không làm gì được hắc quang giao long. Nó phẫn nộ, nghiến răng nghiến lợi, thấy đạo hắc mang đang phóng tới, sợ hãi, vội há miệng nhả cột trụ, quay đầu chạy trối.
Tang Thiên nhảy lên không trung, giơ cao cột trụ, nhằm phương bát kỳ đại xà đang lẩn trốn, đột nhiên đập xuống !
Phanh ! Phanh ! Phanh !
Lực đạo mạnh mẽ, mỗi một lần đánh, kèm theo tiếng gió vù vù, tiếng nổ mạnh liên tục không ngừng vang lên, tình cảnh trước mắt khiến mọi người nghẹn họng trăn trối, một người một rắn chiến đấu thực sự tương phản quá lớn, bát kỳ đại xà kia với thân hình cao lớn nhưng lại đang bị đánh chạy trối tán loạn, không ngừng đau đớn kêu la! Mà, sự hung hãn của Tang Thiên càng làm cho người ta cảm thấy sợ hãi hơn, không ngừng giơ cao cột trụ rồi lại vụt xuống nện lên người bát kỳ đại xà.
Thế này sao gọi là chiến đấu, quả thực chính là đang ngược đãi động vật a !
"Tên nhân loại hèn mọn ! Ngươi... Tức chết lão tổ ! A —— "
Bát kỳ đại xà vừa phẫn nộ vừa sợ hãi, nếu như là cây cột trụ bình thướng nó đã một ngụm nuốt trôi, chỉ là hắc mang bao quanh cột trụ quá mức quỷ dị khiến nó e dè, hiện tại đối với ô quang nó cảm thấy sợ hãi, ngay cả chạm vào cũng không dám!
Giờ này khắc này, toàn thân bát kỳ đại xà đều mang vết thương, vừa mới ngẩng đầu kêu đau, thoáng chốc, đã bị cây trụ có hắc quang quấn quanh đáp úp lại. Phanh! Bị một đập mạnh mẽ vào đầu, bát kỳ đại xà bị chấn bay ngang. Thân thể cao lớn bay đến rơi xuống một tòa kiến trúc, bang bang phanh! Tòa kiến trúc bị chấn nát sụp đổ, không ngừng phát ra tiếng vang ầm ầm ầm, ngắn ngủi khoảng vài phút, trong thành Prague đã có hơn mười tòa nhà bị phá hủy, nhất thời bụi bay mù mịt, đất đá tán loạn.
Bát kỳ đại xà mang trong mình huyết mạch cửu đầu hoàng xà, nguồn gốc tạo đó đã tạo nên yêu thân rắn chắc, có thể thấy, bị Tang Thiên đánh đập nãy giờ nhưng thể trạng của nó vẫn dị thường cường hãn, soạt soạt! Nó từ trong đám đất đá sụp đổ chui ra, phát ra tiếng kêu rít lành lạnh.
"Lão tổ hôm nay cho dù tiêu tan tán khỏa yêu nguyên này cũng phải đem nhân loại ngươi băm thây vạn đoạn!"
Trên không, Tang Thiên vung cột trụ, đột nhiên cắm mạnh xuống dưới, hình trụ dáng thẳng đứng lao xuống.
Bát kỳ đại xà vừa dứt lời, từ thân hình to lớn từng phiến từng phiến u quang quỷ dị nổi lên cuồn cuộn, há miệng ngẩng lên trời gào lớn, một cái đầu, tám đỉnh ảo ảnh, thoáng chốc, bốn cái đầu bằng ảo ảnh hai bên sườn nháy mắt dung hợp lại một chỗ.
Ngao!
Bát kỳ đại xà há to miệng rộng, phun ra từng đám khói dạng sương mù dầy đặc màu đỏ máu.
Tang Thiên dùng sức,cột trụ trực tiếp cắm thẳng xuống miệng bát kỳ đại xà, rắc rắc... Cột trụ lọt sâu vào miệng nó, bát kỳ đại xà rít lớn, cắn nuốt hình trụ, hai mắt u quang sáng rực, tiếng rít không ngừng truyền ra.
"Nếm thử huyết mạch yêu nguyên của lão tử đi!"
Ông một tiếng rung động, những khỏa đầu ảo ảnh còn lại của đại xà dao động cực nhanh, ảo ảnh dung hợp tại một chố, ngao! Tám đầu hợp lại, phùng mang há miệng cắn tới, trực tiếp cắn nuốt Tang Thiên vào trong.
“Kiệt kiệt! Kiệt kiệt - Hảo hảo hưởng thụ yêu nguyên thôn phệ của lão tổ đi! Ha ha ha a!"
Bát kỳ đại xà khép miệng lại, phát ra tiếng cười chói tai.
Đứng cách đó không xa, mọi người thấy bát kỳ đại xà cắn nuốt sống Tang Thiên, trong lòng hoảng sợ run rẩy, Tang Thiên... Đã bị nuốt sống? Vị hắc y nhân với lai lịch thần bí, làm việc không kiêng không nề, hung hãn vô kị hắc y thanh niên cứ như vậy bị bát kỳ xà quân nuốt sống đương trường?
Cho tới nay, ở trong lòng mọi người, Tang Thiên là hình ảnh đại biểu cho sự vô thiên vô trị, đại biểu cho sự quỷ dị thần bí, hung hãn bất tồi, một người làm cho chúng nhân không thể lý giải, cứ như vậy chết đi?
Có lẽ là vậy? Tang Thiên dù có cưỡng hãn đến đâu, chung quy cũng chỉ là một nhân loại, năm đó bát kỳ đại xà chính là tọa ky của nhân hoàng Vũ Văn Sí a, được đời sau tôn sưng là Bát KỲ Xà Quân.
"Nhân loại nhỏ bé ! Lão tổ cho ngươi một cơ hội nữa ! Lập tức ly khai !"
Đại xà với thân hình dài hơn hai mươi thước, cặp mắt xanh biếc của nó đang không ngừng dòm ngó đe dọa Tang Thiên, trong đôi mắt xanh thẫm của bát kỳ đại xà không ngừng lóe lên những phiến yêu quang quỷ dị, thoáng chốc lại nhìn về phía nhân linh địa khí, bắc đẩu thất tinh trận bày bố ở mặt ngoài của mạch nhân linh địa khí ngày càng ảm đạm, bát kỳ đại xà nội tâm sốt ruột không thôi, nó không biết rốt cuộc vì sao, nguyên nhân gì đã khiến cho trận thủ bắc đẩu thất tinh ngày càng ảm đạm, nó cũng thấy rõ ràng bắc đẩu thất tinh trận đang dần dần tiêu tán, hậu quả là sau này nó không thể hấp thụ nhân linh địa khí được nữa, còn ảnh hưởng đến chủ nhân tu luyện, do vậy nó không vội sao được.
"Vũ Văn Sí và người đều đến từ Baanahla thế giới?"
Y phục màu đen, Tang Thiên nhấc chân chậm rãi tiến lên trước, nhẹ giọng hỏi.
Cái đầu hình tam giác của bát kỳ đại xà hơi hơi do dự, nói:
"Lớn mật ! Danh tục của nhân hoàng bệ hạ há để một tên nhân loại nhỏ nhoi như ngươi trực tiếp hô gọi !"
Thấy hắc y thanh niên không đình chỉ, trong lòng bát kỳ đại xà không yên, lại quát:
"Đứng lại ! Tên nhân loại nhỏ nhoi ngươi chớ nghĩ có thế phá được khôi linh lão tổ, liền cho rằng lão tổ không làm gì được ngươi ! Hừ ! Nói cho ngươi hay, lão tổ có được thân thể của cửu đầu hoàng xà, chỉ bằng ngươi, nhân loại hèn mọn căn bàn không làm gì được lão tổ ! Nếu như lão tổ ta không niệm tình ngươi tu luyện không dễ, đã sớm trực tiếp nuốt sống ngươi rồi ! Đứng lại ! Lão tổ bảo ngươi đứng lại !"
Yêu tộc có thể coi là chủng tộc có thân thể cường hãn nhất, đặc biệt là loại yêu tộc có mang trong mình huyết mạch vương giả lại càng biến thái hơn, vì điểm này mà tại vô tận thế giới các chủng tộc khác đã phải đau đầu không thôi, cửu đầu hoàng xà hiển nhiên có được huyết mạch vương giả, bất quá hiện tại bát kỳ xà quân chỉ có tu vi của một cái đầu mà thôi, xác thực mà nói, thể trạng hiện tại của bát kỳ đại xà căn bản không phải yêu thân chân chính của nó.
Thực tế, đối với Tang Thiên mà nói, bát kỳ đại xà này cũng chỉ da dày hơn một chút, giết nó cũng chỉ tốn thêm chút lực, tốn chút thời gian mà thôi.
"Vũ Văn Sí với ngươi đều đến từ Baanahla thế giới?"
Tang Thiên không hề dừng bước, tiếp tục hỏi.
Bát kỳ đại xà rất kiêng kị hắc quang quấn quanh Tang Thiên, thấy hắn đi tới, trong lòng do dự, quát:
"Hừ ! Mặc dù uy danh nhân hoàng tại vô tận thế giời vô cùng vang dội, tuy vậy, một nhân loại nhỏ nhoi như ngươi há có thể biết được !"
"Nga ?"
Nghe vậy, Tang Thiên có chút nghi hoặc, hỏi:
"Nói như vậy, Vũ Văn Sí tại vô tận thế giới cũng coi như một nhân vật phong vân, nói thử xem, đại danh đỉnh đám thế nào mà khiến mọi người đều tường?"
"Hừ ! Chỉ sợ đại uy danh của nhân hoàng chủ nhân ta sẽ hù chết ngươi thôi!"
"Vậy nói ra hù chết ta đi."
Tang Thiên dừng lại, nhìn chằm chằm bát kỳ xà quân trước mặt, trước kia tại vô tận thế giới hắn cũng có lần hắn từng toan tính tìm kiếm nhân hoàng, nhưng lại vô tin vô tức, không nửa điểm liện hệ.
Thấy Tang Thiên đình chỉ cước bộ, bát kỳ đại xà âm thầm thở nhẹ một hơi, bất quá, nói thế nào, nó cũng chưa từng đi qua vô tận thế giới, nó đi theo chủ nhân Vũ Văn Sí trực tiếp từ Baanahla thế giới đến thế giới nhân loại này, theo chủ nhân tu luyện một đoạn thời gian, lúc ấy, nó dựa theo phản ứng cung kính của vài thiên nhân và đám Thần Thánh Nghị Hội mà đoán rằng chủ nhân của nó tại vô tận thế giới tựa hồ là nhân vật rất có máu mặt, còn về phần máu mặt thế nào, nó cũng không rõ ràng lắm. Vốn ý nhắc ra tên chủ nhân để làm hắc y thanh niên biết khó mà lui, chỉ là, uy danh nhân hoàng tựa hồ không có chút uy lực nào đối với tên nhân loại này.
Lúc này, nó phân vân không biết, nên làm thế nào mới tốt !
"Nói !"
Tang Thiên nói một câu, bình thường và tĩnh lặng, nhưng lại tràn ngập khí thế uy nghiêm không thể kháng cự.
Tê tê tê !
Bát kỳ đại xà suy nghĩ hồi lâu mà vẫn không biết đáp ra sao, khẩu khí của hắc y thanh niên kia thực làm nó khó chịu, quẫy đầu, há miệng rít vang, chung quanh cuồng phong càng thêm điên cuồng. Bên trong cuồng phong ẩn chứa băng hàn lãnh khí thấu sương.
Nó tức tối:
"Nhân loại ti bỉ, ngươi dám dùng khẩu khí đó nói chuyện với lão tổ ta ! Chắc là không muốn sống!"
Tang Thiên không phải là người thích nói chuyện vô nghĩa, nếu bát kỳ đại xà không có ý mở miệng, vậy hắn cũng không muốn lãng phí thời gian hơn nữa, chớp mắt nhìn xung quanh, rồi soay người đi sang hướng phía tây.
Bát kỳ đại xà trong lòng khó hiểu, không biết hắn muốn làm cái gì, bất quá thấy khoảng cách giữa Tang Thiên và mạch nhân linh địa khí ngày càng xa cách, bát kỳ đại xà thầm nghĩ đây là một cơ hội tốt, trầm ngâm giây lát, liền không do dự, trườn thân mình nhanh chóng tiến đến gần nơi mạch nhân linh địa khí được trận thủ.
Trốn ở nơi xa xa, trong mắt chúng nhân hiện lên vẻ mờ mịt, không biết Tang Thiên muốn làm gì, chỉ thấy Tang Thiên đi một chút lại dừng, tựa như đang muốn tìm kiếm cái gì đó?
Hắn đang tìm kiếm cái gì vậy? Chỉ chốc lát sau, Tang Thiên dừng bước bên cạnh một cái cột trụ lớn, cây cột kia dài khoảng mười thước, dày ước chừng một thước, trước đó nó được dùng để cố định làm bệ đỡ cho câu lạc bộ Yêu Nguyệt, khi câu lạc bộ sụp đổ, cây cột cũng đi theo, đổ ngang nằm nghiêng trên mặt đất, thể trạng còn khá hoàn chỉnh, có thể thấy độ cứng rắn của nó.
Tang Thiên một tay chạm vào cây cột, đột nhiên chụt tới nhấc lên, cây cột dài hơn mười thước cứ thế bị hắn lôi ra từ trong đống đổ nát của câu lạc bộ. Bịch một tiếng, cậy cột được hắn dựng thẳng trên mặt đất, Tang Thiên ngửa đầu nhìn nhin, rồi gật gật đầu. Chợt, hai tay vỗ vên cây cột, nhất thời một đạo hắc mang hình giao long mạnh mẽ xuất hiện dưới chân hắn, đạo hắc mang quấn quanh thân hắn vòng qua tay, luồn sang cây cột.
Bát kỳ đại xà vừa mới đi đến bên cạnh nhân linh địa khí, đang muốn phác họa ký hiệu bố trí mật trú phong ấn, thoáng chốc, nó cảm giác được điều không ổn, quay đầu lại thấy, nhất thời hoảng sợ, hảo gia hỏa !
Kia là cái gì, một cây cột hình trụ dài hơn mười thước, quấn quanh cây cột tựa như dây leo quấn quanh thân cây là một đạo hắc quang đen ngòm !
Bát kỳ đại xà không chút nghĩ ngợi, lập tức lui về phía sau, nhưng đã muộn, cái cột trụ kia vù một tiếng đã bay tới, hung hăng nện trên người nó, bốp ! Hình thể khổng lồ của bát kỳ đại xà lúc này bị đánh cho chấn bay ra ngoài, thân thể va vào một tòa kiến trúc, trực tiếp chấn nát tòa kiến trúc đó, bang bang bịch ! Gạch đá bay loạn, tro bụi mù mịt.
"A ! Nhân loại chết tiệt !"
Bát kỳ đại xà phẫn nộ không thôi. Từ đám phế tích vùng vẫy đứng lên, thè lưỡi, khè hơi độc, gào lớn:
"Ngươi nghĩ lão tổ sợ ngươi hay sao ! Lão tổ phải nuốt sống ngươi !"
Dứt lời, chỉ thấy đại xà phùng mang há miệng, lộ ra hai cái răng nanh dài trắng lạnh lẽo, vặn vẹo thân mình, nhằm Tang Thiên vọt đến, khi còn cách Tang Thiên mấy chục thước, bát kỳ đại xà đột nhiên gồng mình, há miệng đớp đến.
Tang Thiên đứng ở giữa tràng, tay nắm giữ cái cột trụ dười hơn mười thước, mặt ngoài cột trụ được hắc quang giao long quấn siết xoay quanh.
Đột nhiên xoay vòng, thanh âm rung động vang lên, bát kỳ đại xà hiển nhiên không phải loại vừa, há miệng trực tiếp cắn nuốt phần nửa trên cột trụ, đôi răng nanh cắn ngập vào đó, một đầu hình trụ lập tức biến thành màu lục sắc(xanh nhờn), hơn nữa u lục sắc nhanh chóng lan rộng xuống bên dưới.
Một tay Tang Thiên nhấc bổng cột trụ, tay kia đột nhiên vỗ mạnh, ô quang giao long quấn quanh trên cột trụ như được tiếp sức mạnh, dữ tợn rít gào phóng lên phía đầu trên cột trụ, nơi nào luồng hắc mang quấn qua, chất lỏng u lục sắc(xanh tối) biến thành khí màu nâu, đình chỉ lan tràn.
"Ngươi !"
Bát kỳ đại xà không ngờ tới dịch độc của mình lại không làm gì được hắc quang giao long. Nó phẫn nộ, nghiến răng nghiến lợi, thấy đạo hắc mang đang phóng tới, sợ hãi, vội há miệng nhả cột trụ, quay đầu chạy trối.
Tang Thiên nhảy lên không trung, giơ cao cột trụ, nhằm phương bát kỳ đại xà đang lẩn trốn, đột nhiên đập xuống !
Phanh ! Phanh ! Phanh !
Lực đạo mạnh mẽ, mỗi một lần đánh, kèm theo tiếng gió vù vù, tiếng nổ mạnh liên tục không ngừng vang lên, tình cảnh trước mắt khiến mọi người nghẹn họng trăn trối, một người một rắn chiến đấu thực sự tương phản quá lớn, bát kỳ đại xà kia với thân hình cao lớn nhưng lại đang bị đánh chạy trối tán loạn, không ngừng đau đớn kêu la! Mà, sự hung hãn của Tang Thiên càng làm cho người ta cảm thấy sợ hãi hơn, không ngừng giơ cao cột trụ rồi lại vụt xuống nện lên người bát kỳ đại xà.
Thế này sao gọi là chiến đấu, quả thực chính là đang ngược đãi động vật a !
"Tên nhân loại hèn mọn ! Ngươi... Tức chết lão tổ ! A —— "
Bát kỳ đại xà vừa phẫn nộ vừa sợ hãi, nếu như là cây cột trụ bình thướng nó đã một ngụm nuốt trôi, chỉ là hắc mang bao quanh cột trụ quá mức quỷ dị khiến nó e dè, hiện tại đối với ô quang nó cảm thấy sợ hãi, ngay cả chạm vào cũng không dám!
Giờ này khắc này, toàn thân bát kỳ đại xà đều mang vết thương, vừa mới ngẩng đầu kêu đau, thoáng chốc, đã bị cây trụ có hắc quang quấn quanh đáp úp lại. Phanh! Bị một đập mạnh mẽ vào đầu, bát kỳ đại xà bị chấn bay ngang. Thân thể cao lớn bay đến rơi xuống một tòa kiến trúc, bang bang phanh! Tòa kiến trúc bị chấn nát sụp đổ, không ngừng phát ra tiếng vang ầm ầm ầm, ngắn ngủi khoảng vài phút, trong thành Prague đã có hơn mười tòa nhà bị phá hủy, nhất thời bụi bay mù mịt, đất đá tán loạn.
Bát kỳ đại xà mang trong mình huyết mạch cửu đầu hoàng xà, nguồn gốc tạo đó đã tạo nên yêu thân rắn chắc, có thể thấy, bị Tang Thiên đánh đập nãy giờ nhưng thể trạng của nó vẫn dị thường cường hãn, soạt soạt! Nó từ trong đám đất đá sụp đổ chui ra, phát ra tiếng kêu rít lành lạnh.
"Lão tổ hôm nay cho dù tiêu tan tán khỏa yêu nguyên này cũng phải đem nhân loại ngươi băm thây vạn đoạn!"
Trên không, Tang Thiên vung cột trụ, đột nhiên cắm mạnh xuống dưới, hình trụ dáng thẳng đứng lao xuống.
Bát kỳ đại xà vừa dứt lời, từ thân hình to lớn từng phiến từng phiến u quang quỷ dị nổi lên cuồn cuộn, há miệng ngẩng lên trời gào lớn, một cái đầu, tám đỉnh ảo ảnh, thoáng chốc, bốn cái đầu bằng ảo ảnh hai bên sườn nháy mắt dung hợp lại một chỗ.
Ngao!
Bát kỳ đại xà há to miệng rộng, phun ra từng đám khói dạng sương mù dầy đặc màu đỏ máu.
Tang Thiên dùng sức,cột trụ trực tiếp cắm thẳng xuống miệng bát kỳ đại xà, rắc rắc... Cột trụ lọt sâu vào miệng nó, bát kỳ đại xà rít lớn, cắn nuốt hình trụ, hai mắt u quang sáng rực, tiếng rít không ngừng truyền ra.
"Nếm thử huyết mạch yêu nguyên của lão tử đi!"
Ông một tiếng rung động, những khỏa đầu ảo ảnh còn lại của đại xà dao động cực nhanh, ảo ảnh dung hợp tại một chố, ngao! Tám đầu hợp lại, phùng mang há miệng cắn tới, trực tiếp cắn nuốt Tang Thiên vào trong.
“Kiệt kiệt! Kiệt kiệt - Hảo hảo hưởng thụ yêu nguyên thôn phệ của lão tổ đi! Ha ha ha a!"
Bát kỳ đại xà khép miệng lại, phát ra tiếng cười chói tai.
Đứng cách đó không xa, mọi người thấy bát kỳ đại xà cắn nuốt sống Tang Thiên, trong lòng hoảng sợ run rẩy, Tang Thiên... Đã bị nuốt sống? Vị hắc y nhân với lai lịch thần bí, làm việc không kiêng không nề, hung hãn vô kị hắc y thanh niên cứ như vậy bị bát kỳ xà quân nuốt sống đương trường?
Cho tới nay, ở trong lòng mọi người, Tang Thiên là hình ảnh đại biểu cho sự vô thiên vô trị, đại biểu cho sự quỷ dị thần bí, hung hãn bất tồi, một người làm cho chúng nhân không thể lý giải, cứ như vậy chết đi?
Có lẽ là vậy? Tang Thiên dù có cưỡng hãn đến đâu, chung quy cũng chỉ là một nhân loại, năm đó bát kỳ đại xà chính là tọa ky của nhân hoàng Vũ Văn Sí a, được đời sau tôn sưng là Bát KỲ Xà Quân.
/418
|