Lý lang quân thúc ngựa đuổi theo tân nương, Nhan tri châu đổi ý ở giữa đường.
Thế là phu phụ Nhan tri châu đi phí không ít đường đất, hôn nhân đại sự. Lý Mạnh mặc dù một thân một mình, thế nào cha mẹ bên nhà gái cũng không thể không có mặt.
Kết quả là đội xe của Nhan tri châu và nhân mã của Lý Mạnh hợp thành một đội cùng quay lại thành Giao Châu.
Khi trở về thành Giao Châu, quản gia La Tây cuối cùng mới thở phào được một tiếng, năm mới là một đại sự. là quản gia mỗi năm đều phải bận rộn chuẩn bị cho lễ mừng năm mới rất lâu.
Nhưng lần nào Lý Mạnh cũng bận chuyện khác, là quản gia nội trạch. La Tây luôn cảm thấy có điều không ổn giống như không làm hết chức trách vậy.
Thực tế các thân sĩ phủ Lai Châu và các nơi khác cũng có suy nghĩ như vậy. mỗi khi tới tết là mùa tặng quà lấy lòng, nhưng lễ vật gửi tới. Lý Mạnh luôn chẳng có mặt, cảm giác giống như là đấm hụt vào chỗ trống vậy. không có được hiệu quả như mong muốn, nên đều có chút buồn bực. lần này coi như có cơ hội rồi.
Tham tướng Lý Mạnh thành thân với nữ nhi nhà Nhan tri châu vào ngày mùng bảy tháng 1 năm Sùng Trinh thứ mười. tin tức này từ tháng chạp đã truyền khắp nơi trong Sơn Đông.
Vốn Lý Mạnh cảm thấy thành thân là chuyện trong nhà, không cần phải kinh động quá rộng. Nhan tri châu cũng không thích đám đông ầm ĩ. cho nên hạn chế quy mô.
Ngô đồng tri tạm quyền tri châu về công về tư đều phải ra mặt xử lý. Ngô đồng tri tất nhiêu là dốc hết tất cả vốn liếng ra làm việc.
Thư khẩn gửi cho Lưu thái giám ở Nam Kinh đã được gửi đi, đó là trưởng bối trong nhà mình thế nào cũng phải báo một tiếng, bất quá đối phương lớn tuổi rồi. chuyện khẩn cấp như vậy, đoán chừng là không tới.
Tướng lĩnh đóng giữ các nơi của Giao châu doanh cũng ai có nhiệm vụ của người nấy. bên phía Lưu Trạch Thanh vừa mới bị đánh bại, chính là lúc cần cẩn thận đề phòng, cả đám người Mã Cương cũng đều trú đóng ở tại chỗ không nhúc nhích, chỉ phái sứ giả tới chúc mừng.
Đương nhiên tất cả đều là do Lý Mạnh an bài.
Đủ các loại hạn chế bày ra đó. nên Ngô đồng tri và mấy vị chủ sự chỉ mời mấy vị đồng liêu nha môn tri châu và nhân vật thân cận ở trong thành Giao Châu.
Những nhân vật tai to mặt lớn của trấn Phùng Mãnh và Linh Sơn vệ sử tất nhiên cũng ở trong danh sách khách mời, vì tuổi tác không chênh lệch lắm nên Trần Lục Tử được chọn làm phù rể. làm y kích động tới nửa ngày trời.
Rất nhiều thân sĩ cường hào còn chưa được biết tới chuyện này. chỉ có hai nhà Trấn Cổ Đình và Bình Độ Châu là nhận được lời mời. vì hai nhà này coi như là nhân vật tiêu thụ muối của Giao châu doanh sớm nhất, coi như là một dạ trung thành tận tâm.
Thu được thiệp mời. hai vị cường hào này đúng là giật nảy mình, hoàn toàn không ngờ tới, nếu là nhà khác được gả cho Lý Mạnh, kết hôn là một đại sự hết sức to tát. từ việc đưa sính lễ tới thành hôn. là đủ các loại thủ tục. mỗi lần đều có thể thu lễ vật, ai ngờ bên Lý Mạnh làm việc lại thẩn tốc như thế căn bản không nói gì tới quy củ lễ tiết hết.
Hai vị cường hào suy tính qua, Lý tướng quân kết hôn đương nhiên phải chuẩn bị một phần lễ vật thật hậu, sau đó lại suy nghĩ kỹ càng, quá nửa Sơn Đông này đều muốn dựa vào Lý Mạnh chiếu cố. phía mình biết tin tức rồi. nếu như thân bằng cố hữu của mình lại không biết tin tức, không đưa lễ vật cũng thiếp hỏi thăm ân cần liệu có bị Lý tướng quân ghi hận hay không?
Đây là chuyện rất lớn. Lý tướng quân mà nổi giận là sẽ giết người, nghĩ tới đây hai vị cường hào vội vàng gửi thư cho những người có quan hệ thân mật với mình, những cường hào khác nhận được thư cũng có suy nghĩ y như vậy.
Lý Mạnh trở về Giao châu doanh trước hai mươi tháng chạp, mọi người ở Giao châu doanh đều vui mừng phấn khởi thầm nghĩ lần này có một năm mới vui vẻ rồi.
Bất quá toàn bộ Sơn Đông trừ phủ Tế Nam ra, những cường hào địa chủ có chút quan hệ với Lý Mạnh năm mới chẳng được an nhàn, trừ những người ở gần Giao châu ra, thì những người khác đều vội vàng chuẩn bị lễ vật. lên đường chạy tới Giao châu chúc mừng.
Lão bản khách sạn thành Giao châu vốn muốn đóng cửa vào 23 tháng chạp rồi. ai mà ngờ đến ngày hai mươi mốt liền quyết định năm nay sẽ mở cửa kinh doanh như bình thường, bởi vì khách thực sự quá nhiều, rất nhiều những nhà giàu có phú quý đều phái con cháu trong nhà tới đưa một phần lễ vật ra mắt trước, coi như là chào hỏi. sau đó tới ngày hôn lễ mới đưa trọng lễ.
Ngô đồng tri lần này đúng là sứt đầu mẻ trán, trước đó không ngờ rằng có nhiều người tới dự lễ chúc mừng như vậy, mà xui xẻo những người này ít nhất cũng là thân sĩ địa phương. rất nhiều người đều là con cháu vị quan nào đó. có một số người còn là gia tộc lâu năm. đều không thể tùy ý cự tuyệt được.
Bất quá Ngô đồng tri cũng có nhiều cái lợi. nếu không một tri châu nho nhỏ. đâu có thể gặp được nhiều nhân vật có vai vế ở Sơn Đông như vậy, điều này có ích cho tương lai.
Sau khi hỏi qua Lý Mạnh. Ngô đồng tri chỉ đành an bài đại khái cho khách tới chúc mừng, kết quả bàn tiệc chuẩn bị trong phủ tri châu bị bỏ hết, trạch viện diêm chính tuần kiểm rộng rãi hơn được lấy làm hiện trường cử hành hôn lễ.
Những đầu bếp ở Giao Châu, Cao Mật, Tức Mặc, Bình Độ đều được mời tới. rất nhiều bình dân trong thành Giao châu vì chuyện này kiếm được món tiền lớn. một châu thành nho nhỏ thì có được bao nhiêu khách sạn chứa nhiều người như thế. nên rất nhiều gian phòng dân cư đều được thuê làm nơi ở tạm thời.
Những cường hào thân sĩ tinh Sơn Đông ngày thường làm mưa làm gió ở bản địa, còn hôm nay tới nơi đây, đều phải giao lưu chào hỏi một phen.
Những người ở thành Giao châu thì “bụt chùa nhà không thiêng”, ngày nào cũng ở cùng với Lý Mạnh cùng Giao châu doanh, cho nên có cảm giác quen thuộc với thực lực và uy thế của Lý Mạnh nhìn thấy các cường hào thân sĩ tới đầy đồng chật núi, ai nấy đều lè lưỡi trợn mắt, thì ra Lý Mạnh có bản lĩnh lớn nhường này.
Những cường hào bên ngoài sau khi thực thực giả giả giao lưu chào hỏi nhau, rất nhiều người móng vuốt vảy giáp cời bỏ trước đó bắt đầu vũ trang hoàn chỉnh, vì như khi nói tới thôn xóm nào bị đó tiêu diệt hoàn toàn, phía Tào Châu rốt cuộc xảy ra chuyện gì. ai nấy đều run sợ trong lòng, không ngờ Giao châu doanh hùng mạnh như vậy.
Trước kia quân đội địa phương đều phải dựa vào thân sĩ địa phương ủng hộ tiền lương, cục diện hiện giờ lại thành thân sĩ địa phương không được Giao châu doanh bảo vệ là gặp phái cướp bóc. không có muối Giao châu doanh cung cấp. là mất món tiền tài lớn. không có quân đội của Giao châu doanh, đám con cháu không có đường vươn lên.
Quan văn trong thiên hạ đại đa số là văn nhân của Giang Nam, Kinh Tương nhận chức, còn võ quan thì do quân hộ vệ sở và con cháu kẻ có công đảm nhiệm, cường hào trung hạ đẳng gần như không có chỗ vươn lên .
Nhưng gần đây bọn họ phát hiện ra những đám con cháu thân sĩ cường hào phủ Lai Châu, rất nhiều người xem như có tiền đồ rồi. ở Giao châu doanh vì quân công mà đều được thăng tiến.
Không thể không nói. nghị luận mới phát hiện ra đường phát tài và tiến bộ đều bị nắm trong tay của Lý Mạnh rồi, mà quan chức địa bàn lẫn thực lực của Lý Mạnh đều đang phát triển nhảy vọt, người như vậy, cần phải ra sức lấy lòng.
Sau ngày hai mươi lắm tháng chạp, cùng với chuyện phía Tào Châu dần dần ổn định, võ quan các nơi ở Sơn Đông tới chúc mừng, các quan văn không thể tự tiện rời bỏ cương vị. bất quá quân tướng thủ bị các nơi ở Sơn Đông đều chuẩn bị lễ vật, phái sứ giả thân tín tới thành Giao châu chúc mừng, trong đó còn có mấy tên thủ hạ Lưu Trạch Thành ở gần Tào Châu nữa.
Sơn Đông ngoại trừ phủ Tế Nam còn có một vị tham tướng nữa ra, thì chỉ còn lại tham tướng Lý Mạnh và tổng binh Khâu Lỗi của Sơn Đông thôi.
Quan hàm của Lưu Trạch Thanh phía trước có “Tào Châu”, quan hàm của Lý Mạnh phía trước có “Lai Châu”, cái này nói lên địa bàn bọn họ đóng giữ. trên danh nghĩa là chức vụ chủ quản toàn bộ binh mã Sơn Đông.
Đại quân triều đình đồn trú ở Đăng Châu, quân đội của Khâu Lỗi nhiều hơn so với Giao châu doanh của Lý Mạnh nhiều, đương nhiên sức chiến đấu thì khỏi cần phải nhắc tới.
Lưu Trạch Thanh mặc dù ngang ngược, nhưng Khâu Lỗi lại càng hơn một bậc. nhiều lần dung túng quân đội thuộc hạ đi cướp bóc quân lương mà triều đình gửi cho Lưu Trạch Thành, nên hai bên cả ngày đấu khẩu với nhau.
Thực tế đang phát triển theo quỹ tích lịch sử. Lưu Trạch Thanh bốn năm năm sau, dùng kế bắt Khâu Lỗi. đồng thời giết chết y trong quân doanh của mình.
Lý Mạnh và Khâu Lỗi mặc dù châu phủ liền kề nhau, nhưng không có xung đột gì. có thể coi là bình an vô sự. chỉ là có thái độ coi đối phương đều như không tồn tại.
Lần này trong số lễ vật và thiếp mừng từ các nơi ở Sơn Đông gửi tới không hề có đồ của Khâu Lỗi đưa tới. bất kể là Ngô đồng tri hay Ninh sư gia đều chú ý tới điều này, đồng thời báo cáo riêng cho Lý Mạnh biết.
Phía Đăng Châu mặc dù có đại quân, bất quá Lý Mạnh chẳng có gì phải lo lắng, sức chiến đấu của quân đội Lưu Trạch Thanh. đã làm hắn biết được bản lĩnh thực sự của bộ đội chủ lực Đại Minh rốt cuộc là như thế nào rồi
Chừng hai mươi bảy tháng chạp, nha môn tuần phủ Sơn Đông, cũng quan văn võ các châu phủ và sứ giả chúc mừng đều tới nơi.
vốn Lý Mạnh muốn vội vàng tổ chức hôn sự này. Nhan Nhược Nhiên tất nhiên là ngàn vạn lần đồng ý. Nhan tri châu cũng thấy không rêu rao là được, dù sao nữ nhi của mình gả cho một tên tướng quân xuất thân từ buôn lậu muối, trong giới văn sĩ là chuyện chẳng vinh quang gì.
Bất quá trong lòng Nhan tri châu và phu nhân của ông ta trong lòng chưa hẳn không muốn làm thật huyên náo. vì như thế cảm giác thiệt thòi cho nữ nhi nhà mình, cô nương lần đầu xuất giá, phải làm cho thật thật náo nhiệt mới có thể diện.
Bất quá hiện giờ bọn họ không còn suy nghĩ như thế nữa. nhìn quang cảnh đông đúc trong thành Giao châu nho nhỏ. cũng đồ lễ thiếp mời các nơi. đó đều do thể diện của con rê. phong quang như vậy là đủ rồi.
Mùng ba tháng một năm Sùng Trinh thứ mười một, tam đệ Trịnh Chi Long là Trịnh Chi Báo ngồi xe ngựa tới thành Giao Châu, nhân vật đầu não của Trịnh gia này vốn chuẩn bị ngồi thuyền tới thành Giao châu thương lượng cụ thể chuyện lập cảng Sơn Đông, song ở Nam Kinh sau khi biết được tin tức lễ thành hôn này, liền ngồi xe ngựa ngày đêm chạy tới Giao Châu.
Ngày mùng bốn tháng một, một vị bá tước của thành Nam Kinh cũng tới Giao Châu. Y là sứ giả thái giám trấn thủ Nam Kinh, trừ lễ vật và thiệp mừng ra, còn có một phong thư khiển trách, trong thư trách mắng Lý Mạnh một trận, nói đại sự nhường này sao lại vội vàng như thể được, làm trưởng bối như ông ta sao có thể tham dự.
Thế là phu phụ Nhan tri châu đi phí không ít đường đất, hôn nhân đại sự. Lý Mạnh mặc dù một thân một mình, thế nào cha mẹ bên nhà gái cũng không thể không có mặt.
Kết quả là đội xe của Nhan tri châu và nhân mã của Lý Mạnh hợp thành một đội cùng quay lại thành Giao Châu.
Khi trở về thành Giao Châu, quản gia La Tây cuối cùng mới thở phào được một tiếng, năm mới là một đại sự. là quản gia mỗi năm đều phải bận rộn chuẩn bị cho lễ mừng năm mới rất lâu.
Nhưng lần nào Lý Mạnh cũng bận chuyện khác, là quản gia nội trạch. La Tây luôn cảm thấy có điều không ổn giống như không làm hết chức trách vậy.
Thực tế các thân sĩ phủ Lai Châu và các nơi khác cũng có suy nghĩ như vậy. mỗi khi tới tết là mùa tặng quà lấy lòng, nhưng lễ vật gửi tới. Lý Mạnh luôn chẳng có mặt, cảm giác giống như là đấm hụt vào chỗ trống vậy. không có được hiệu quả như mong muốn, nên đều có chút buồn bực. lần này coi như có cơ hội rồi.
Tham tướng Lý Mạnh thành thân với nữ nhi nhà Nhan tri châu vào ngày mùng bảy tháng 1 năm Sùng Trinh thứ mười. tin tức này từ tháng chạp đã truyền khắp nơi trong Sơn Đông.
Vốn Lý Mạnh cảm thấy thành thân là chuyện trong nhà, không cần phải kinh động quá rộng. Nhan tri châu cũng không thích đám đông ầm ĩ. cho nên hạn chế quy mô.
Ngô đồng tri tạm quyền tri châu về công về tư đều phải ra mặt xử lý. Ngô đồng tri tất nhiêu là dốc hết tất cả vốn liếng ra làm việc.
Thư khẩn gửi cho Lưu thái giám ở Nam Kinh đã được gửi đi, đó là trưởng bối trong nhà mình thế nào cũng phải báo một tiếng, bất quá đối phương lớn tuổi rồi. chuyện khẩn cấp như vậy, đoán chừng là không tới.
Tướng lĩnh đóng giữ các nơi của Giao châu doanh cũng ai có nhiệm vụ của người nấy. bên phía Lưu Trạch Thanh vừa mới bị đánh bại, chính là lúc cần cẩn thận đề phòng, cả đám người Mã Cương cũng đều trú đóng ở tại chỗ không nhúc nhích, chỉ phái sứ giả tới chúc mừng.
Đương nhiên tất cả đều là do Lý Mạnh an bài.
Đủ các loại hạn chế bày ra đó. nên Ngô đồng tri và mấy vị chủ sự chỉ mời mấy vị đồng liêu nha môn tri châu và nhân vật thân cận ở trong thành Giao Châu.
Những nhân vật tai to mặt lớn của trấn Phùng Mãnh và Linh Sơn vệ sử tất nhiên cũng ở trong danh sách khách mời, vì tuổi tác không chênh lệch lắm nên Trần Lục Tử được chọn làm phù rể. làm y kích động tới nửa ngày trời.
Rất nhiều thân sĩ cường hào còn chưa được biết tới chuyện này. chỉ có hai nhà Trấn Cổ Đình và Bình Độ Châu là nhận được lời mời. vì hai nhà này coi như là nhân vật tiêu thụ muối của Giao châu doanh sớm nhất, coi như là một dạ trung thành tận tâm.
Thu được thiệp mời. hai vị cường hào này đúng là giật nảy mình, hoàn toàn không ngờ tới, nếu là nhà khác được gả cho Lý Mạnh, kết hôn là một đại sự hết sức to tát. từ việc đưa sính lễ tới thành hôn. là đủ các loại thủ tục. mỗi lần đều có thể thu lễ vật, ai ngờ bên Lý Mạnh làm việc lại thẩn tốc như thế căn bản không nói gì tới quy củ lễ tiết hết.
Hai vị cường hào suy tính qua, Lý tướng quân kết hôn đương nhiên phải chuẩn bị một phần lễ vật thật hậu, sau đó lại suy nghĩ kỹ càng, quá nửa Sơn Đông này đều muốn dựa vào Lý Mạnh chiếu cố. phía mình biết tin tức rồi. nếu như thân bằng cố hữu của mình lại không biết tin tức, không đưa lễ vật cũng thiếp hỏi thăm ân cần liệu có bị Lý tướng quân ghi hận hay không?
Đây là chuyện rất lớn. Lý tướng quân mà nổi giận là sẽ giết người, nghĩ tới đây hai vị cường hào vội vàng gửi thư cho những người có quan hệ thân mật với mình, những cường hào khác nhận được thư cũng có suy nghĩ y như vậy.
Lý Mạnh trở về Giao châu doanh trước hai mươi tháng chạp, mọi người ở Giao châu doanh đều vui mừng phấn khởi thầm nghĩ lần này có một năm mới vui vẻ rồi.
Bất quá toàn bộ Sơn Đông trừ phủ Tế Nam ra, những cường hào địa chủ có chút quan hệ với Lý Mạnh năm mới chẳng được an nhàn, trừ những người ở gần Giao châu ra, thì những người khác đều vội vàng chuẩn bị lễ vật. lên đường chạy tới Giao châu chúc mừng.
Lão bản khách sạn thành Giao châu vốn muốn đóng cửa vào 23 tháng chạp rồi. ai mà ngờ đến ngày hai mươi mốt liền quyết định năm nay sẽ mở cửa kinh doanh như bình thường, bởi vì khách thực sự quá nhiều, rất nhiều những nhà giàu có phú quý đều phái con cháu trong nhà tới đưa một phần lễ vật ra mắt trước, coi như là chào hỏi. sau đó tới ngày hôn lễ mới đưa trọng lễ.
Ngô đồng tri lần này đúng là sứt đầu mẻ trán, trước đó không ngờ rằng có nhiều người tới dự lễ chúc mừng như vậy, mà xui xẻo những người này ít nhất cũng là thân sĩ địa phương. rất nhiều người đều là con cháu vị quan nào đó. có một số người còn là gia tộc lâu năm. đều không thể tùy ý cự tuyệt được.
Bất quá Ngô đồng tri cũng có nhiều cái lợi. nếu không một tri châu nho nhỏ. đâu có thể gặp được nhiều nhân vật có vai vế ở Sơn Đông như vậy, điều này có ích cho tương lai.
Sau khi hỏi qua Lý Mạnh. Ngô đồng tri chỉ đành an bài đại khái cho khách tới chúc mừng, kết quả bàn tiệc chuẩn bị trong phủ tri châu bị bỏ hết, trạch viện diêm chính tuần kiểm rộng rãi hơn được lấy làm hiện trường cử hành hôn lễ.
Những đầu bếp ở Giao Châu, Cao Mật, Tức Mặc, Bình Độ đều được mời tới. rất nhiều bình dân trong thành Giao châu vì chuyện này kiếm được món tiền lớn. một châu thành nho nhỏ thì có được bao nhiêu khách sạn chứa nhiều người như thế. nên rất nhiều gian phòng dân cư đều được thuê làm nơi ở tạm thời.
Những cường hào thân sĩ tinh Sơn Đông ngày thường làm mưa làm gió ở bản địa, còn hôm nay tới nơi đây, đều phải giao lưu chào hỏi một phen.
Những người ở thành Giao châu thì “bụt chùa nhà không thiêng”, ngày nào cũng ở cùng với Lý Mạnh cùng Giao châu doanh, cho nên có cảm giác quen thuộc với thực lực và uy thế của Lý Mạnh nhìn thấy các cường hào thân sĩ tới đầy đồng chật núi, ai nấy đều lè lưỡi trợn mắt, thì ra Lý Mạnh có bản lĩnh lớn nhường này.
Những cường hào bên ngoài sau khi thực thực giả giả giao lưu chào hỏi nhau, rất nhiều người móng vuốt vảy giáp cời bỏ trước đó bắt đầu vũ trang hoàn chỉnh, vì như khi nói tới thôn xóm nào bị đó tiêu diệt hoàn toàn, phía Tào Châu rốt cuộc xảy ra chuyện gì. ai nấy đều run sợ trong lòng, không ngờ Giao châu doanh hùng mạnh như vậy.
Trước kia quân đội địa phương đều phải dựa vào thân sĩ địa phương ủng hộ tiền lương, cục diện hiện giờ lại thành thân sĩ địa phương không được Giao châu doanh bảo vệ là gặp phái cướp bóc. không có muối Giao châu doanh cung cấp. là mất món tiền tài lớn. không có quân đội của Giao châu doanh, đám con cháu không có đường vươn lên.
Quan văn trong thiên hạ đại đa số là văn nhân của Giang Nam, Kinh Tương nhận chức, còn võ quan thì do quân hộ vệ sở và con cháu kẻ có công đảm nhiệm, cường hào trung hạ đẳng gần như không có chỗ vươn lên .
Nhưng gần đây bọn họ phát hiện ra những đám con cháu thân sĩ cường hào phủ Lai Châu, rất nhiều người xem như có tiền đồ rồi. ở Giao châu doanh vì quân công mà đều được thăng tiến.
Không thể không nói. nghị luận mới phát hiện ra đường phát tài và tiến bộ đều bị nắm trong tay của Lý Mạnh rồi, mà quan chức địa bàn lẫn thực lực của Lý Mạnh đều đang phát triển nhảy vọt, người như vậy, cần phải ra sức lấy lòng.
Sau ngày hai mươi lắm tháng chạp, cùng với chuyện phía Tào Châu dần dần ổn định, võ quan các nơi ở Sơn Đông tới chúc mừng, các quan văn không thể tự tiện rời bỏ cương vị. bất quá quân tướng thủ bị các nơi ở Sơn Đông đều chuẩn bị lễ vật, phái sứ giả thân tín tới thành Giao châu chúc mừng, trong đó còn có mấy tên thủ hạ Lưu Trạch Thành ở gần Tào Châu nữa.
Sơn Đông ngoại trừ phủ Tế Nam còn có một vị tham tướng nữa ra, thì chỉ còn lại tham tướng Lý Mạnh và tổng binh Khâu Lỗi của Sơn Đông thôi.
Quan hàm của Lưu Trạch Thanh phía trước có “Tào Châu”, quan hàm của Lý Mạnh phía trước có “Lai Châu”, cái này nói lên địa bàn bọn họ đóng giữ. trên danh nghĩa là chức vụ chủ quản toàn bộ binh mã Sơn Đông.
Đại quân triều đình đồn trú ở Đăng Châu, quân đội của Khâu Lỗi nhiều hơn so với Giao châu doanh của Lý Mạnh nhiều, đương nhiên sức chiến đấu thì khỏi cần phải nhắc tới.
Lưu Trạch Thanh mặc dù ngang ngược, nhưng Khâu Lỗi lại càng hơn một bậc. nhiều lần dung túng quân đội thuộc hạ đi cướp bóc quân lương mà triều đình gửi cho Lưu Trạch Thành, nên hai bên cả ngày đấu khẩu với nhau.
Thực tế đang phát triển theo quỹ tích lịch sử. Lưu Trạch Thanh bốn năm năm sau, dùng kế bắt Khâu Lỗi. đồng thời giết chết y trong quân doanh của mình.
Lý Mạnh và Khâu Lỗi mặc dù châu phủ liền kề nhau, nhưng không có xung đột gì. có thể coi là bình an vô sự. chỉ là có thái độ coi đối phương đều như không tồn tại.
Lần này trong số lễ vật và thiếp mừng từ các nơi ở Sơn Đông gửi tới không hề có đồ của Khâu Lỗi đưa tới. bất kể là Ngô đồng tri hay Ninh sư gia đều chú ý tới điều này, đồng thời báo cáo riêng cho Lý Mạnh biết.
Phía Đăng Châu mặc dù có đại quân, bất quá Lý Mạnh chẳng có gì phải lo lắng, sức chiến đấu của quân đội Lưu Trạch Thanh. đã làm hắn biết được bản lĩnh thực sự của bộ đội chủ lực Đại Minh rốt cuộc là như thế nào rồi
Chừng hai mươi bảy tháng chạp, nha môn tuần phủ Sơn Đông, cũng quan văn võ các châu phủ và sứ giả chúc mừng đều tới nơi.
vốn Lý Mạnh muốn vội vàng tổ chức hôn sự này. Nhan Nhược Nhiên tất nhiên là ngàn vạn lần đồng ý. Nhan tri châu cũng thấy không rêu rao là được, dù sao nữ nhi của mình gả cho một tên tướng quân xuất thân từ buôn lậu muối, trong giới văn sĩ là chuyện chẳng vinh quang gì.
Bất quá trong lòng Nhan tri châu và phu nhân của ông ta trong lòng chưa hẳn không muốn làm thật huyên náo. vì như thế cảm giác thiệt thòi cho nữ nhi nhà mình, cô nương lần đầu xuất giá, phải làm cho thật thật náo nhiệt mới có thể diện.
Bất quá hiện giờ bọn họ không còn suy nghĩ như thế nữa. nhìn quang cảnh đông đúc trong thành Giao châu nho nhỏ. cũng đồ lễ thiếp mời các nơi. đó đều do thể diện của con rê. phong quang như vậy là đủ rồi.
Mùng ba tháng một năm Sùng Trinh thứ mười một, tam đệ Trịnh Chi Long là Trịnh Chi Báo ngồi xe ngựa tới thành Giao Châu, nhân vật đầu não của Trịnh gia này vốn chuẩn bị ngồi thuyền tới thành Giao châu thương lượng cụ thể chuyện lập cảng Sơn Đông, song ở Nam Kinh sau khi biết được tin tức lễ thành hôn này, liền ngồi xe ngựa ngày đêm chạy tới Giao Châu.
Ngày mùng bốn tháng một, một vị bá tước của thành Nam Kinh cũng tới Giao Châu. Y là sứ giả thái giám trấn thủ Nam Kinh, trừ lễ vật và thiệp mừng ra, còn có một phong thư khiển trách, trong thư trách mắng Lý Mạnh một trận, nói đại sự nhường này sao lại vội vàng như thể được, làm trưởng bối như ông ta sao có thể tham dự.
/539
|