Lý Mạnh cười nói:
-Ta không có rỗi, nếu như đã xuất hiện tại chỗ đông người,hẳn là có chuyện quan trọng.
-Phỏng chừng là tiệc chiêu đãi bình thường, không phải đại sự.
……
Chưởng quầy của 2 nhà muối thực ra là người nắm giữ quyền thế của phân nửa đám diêm thương ở phủ Lai Châu.
Lý Mạnh đột ngột khống chết nguồn cung ứng cùng giá cả, trong lòng 2 người này đương nhiên là khó chịu, chẳng qua là chưa đợi bọn họ sử dụng thủ đoạn, Lý Mạnh đã khống chế được đường mậu dịch của cả phủ Lai Châu cùng hai phủ lân cận.
Sào Muối sử dụng thủ đoạn lôi đình huyết tinh chấn nhiếp rất nhiều người, 2 vị chưởng quầy cũng phải thành thật mà nhịn xuống.
Nhưng như vậy cũng có chỗ tốt, Lý Mạnh chỉnh đốn thị trường muối, cho nên chất lượng muối cũng được cải thiện rất nhiều, nguyên bản lúc trước phải mua muối ngay tại ruộng cho nên trong muối có lẫn không ít tạp chất, chất lượng chỉ là muối thô mà thôi.
Nhưng hiện tại chất lượng muối thật không tồi, mà 2 nhà này cũng không bị Lý Mạnh khống chế việc buôn bán cho nên loại muối không có tạp chất này tự nhiên được người dùng yêu thích hơn, lượng tiêu thụ cũng nhiều hơn, đây chẳng phải chuyện tốt thì là gì?
Đối với bọn họ mà nói, Lý Mạnh chính là thần tài, đồng thời cũng là hung thần, hiện tại đều ở trong trấn Phùng Mãnh, đương nhiên phải cẩn thận từng ly từng tí để nịnh nọt hắn. Truyện "Thuận Minh "
Trong quá trình xây dựng trang viên này, 2 gã chưởng quầy cũng tốn không ít sức lực, hơn nữa còn định kì bày tiệc chiêu đãi Lý Mạnh.
Thức ăn trong bàn tiệc rất tinh tế vì đám chưởng quầy này thu vào không ít lợi nên bọn họ cũng biết hưởng thụ, đều mang đầu bếp cùng người hầu từ nơi khác tới.
Có bọn họ quan tâm phục vụ khiến Lý Mạnh có được chút thời gian an nhàn hiếm có, trên bàn tiệc còn có chỗ tốt khác chính là tin tức của 2 người thập phần tinh thông, bọn họ thường định kỳ vận chuyển muối tới Lai Châu cùng Duyên Châu nên thường nghe ngóng được rất nhiều tin tức có giá trị.
Cho nên Lý Mạnh cũng rất vui vẻ mà đồng ý lời mời của 2 vị chưởng quầy, loại yến tiệc này mà không tham gia thì sợ rằng đối phương sẽ lo sợ không thôi mất.
Rượu và thức ăn của bán đảo Giao đông này thường là các món luộc hoặc hấp, cố gắng giữ lại hương vị của thức ăn, nhưng đầu bềp của chưởng quầy Vương gia bên kia lại không làm được thức ăn của Duyên Châu.
Khẩu vị bọn họ tương đối nặng, thích dùng thịt dê thịt bò, đối với kẻ mỗi ngày đều phải luyện tập nặng nhọc như Lý Mạnh mà nói thì cũng tương đối hợp khẩu vị. Truyện "Thuận Minh "
Vài chén rượu qua đi, 2 vị chưởng quầy cũng nói nhiều hơn, song phương đã gặp mặt mấy lần cho nên cũng biết thói quen của Lý Mạnh.
Lý Mạnh rất thích nghe 2 người bọn họ nói chuyện bên ngoài mà không phải là tâng bốc nịnh nọt, sau khi phát hiện ra chuyện này thì trong lòng 2 người cũng yên tâm một chút.
Thủ đoạn của Lý Mạnh có mạnh mẽ thì thế nào, cũng chỉ là thằng nhà quê mà thôi, kiến thức có thể so sáng với chúng ta sao?
-Hà Nam, Thiểm Tây bên kia càng lúc càng rối ren, đoạn thời gian trước đi Lạc Dương buôn bán, còn chưa vào thành đã bị kẻ cướp tới đánh, thiếu chút nữa thì chỉ còn cái khố mà trở về.
-Rối loạn, không còn được thái bình nữa rồi, ài, Lý đại nhân, giao giới giữa Thanh Châu, Duyên châu, Tế Nam đều là địa bàn hoạt động của đám loạn tặc, người bình thường đều không dám đi qua đó nữa.
-Giao giới tam phủ thật không dễ đi sao?
Lý Mạnh thuận miệng hỏi, vài ngày trước còn có người phàn nàn với hắn chuyện muối của Thanh Châu chỉ có thể mua bán gần phủ Lai Châu, những địa phương khác đều rối loạn, không quan được. Truyện "Thuận Minh "
Nhìn Lý Mạnh không có tiếp tục muốn nói về đề tài này nữa, 2 gã chưởng quầy lại tiếp tục nói:
-Thiểm Tây cùng Hà Nam vừa loạn, giá cả của các mặt hàng da dê, lông dê đều tăng mạnh, trấn Kế bên kia lại đang có loạn binh, da, lông dê của Thát tử lại không tới được, thật làm cho lão Giang gia kiếm được không ít, những mặt hàng da, lông dê kia đều tăng cao đến chóng cả mặt…
Đó là đối với người có hàng thôi, ngươi không nhìn xem lúc trước hắn tốn bao nhiêu tiền để tích trữ hàng của vài đại thương hộ, hiện tại cũng sứt đầu mẻ trán, muối xanh tồn kho đều bán sạch rồi, giá tăng cao ngất cũng chỉ đứng mà nhìn thôi.
-Muối?
Lý Mạnh rốt cuộc cũng nghe được câu khiến cho hắn cảm thấy hứng thú, hắn chính là làm tuần kiểm muối, dưới tay có rất nhiều muối lậu,đương nhiên khi nghe thấy chữ muối này là hắn cực kỳ hứng thú.
Hai vị chưởng quầy thấy Lý Mạnh hứng thú với đề tài này như vậy liền giải thích:
-Nam bắc Trực Đãi cùng các nơi khác đều dùng muối xanh của Thiểm Tây, hiện tại Sấm vương ở bên kia rất loạn, triều đình phái đại quân chưng dụng người của Thiểm Tây không thể ra ngoài, rất nhiều thổ sản không thể chuyển đi được, muối xanh cũng vậy.
- muối xanh là gì thế?
Hai vị chưởng quầy tuy đều dùng thái độ cẩn thận để nói chuyện với Lý Mạnh, thế nhưng nhìn ánh mắt tràn đầy tò mò của Lý Mạnh lại càng thêm ngạc nhiên, trong lòng tràn đầy kinh bỉ, loại người “hai lúa” này thật đúng là đáng khinh.
Rời khỏi yến tiệc, Lý Mạnh rốt cục cũng biết cái gì gọi là muối xanh rồi, sau khi từ hiện tại đi tới thời đại này thì mọi sinh hoạt của hắn đều không quen, ví dụ như đánh răng thì bàn chải chỉ có thể dùng que gỗ gắn lông lợn lên.
Kem đánh răng không có nên mọi người đều dùng nước muối để súc miệng sau khi đánh răng, sau khi Lý Mạnh phát hiện thói quen này nghĩ thầm làm vệ sinh như vậy thật kém xa so với đánh răng a.
Chẳng qua là khu vực Tiết Gia này ngay ven biển, cơ hồ mỗi nhà đều làm muối cho nên không thiếu, Lý Mạnh cũng cảm thấy đây là thói quen nên cũng không đặc biệt chú ý tới.
Hôm nay nghe 2 vị chưởng quầy nhắc tới thì Lý Mạnh mới để ý. Trên đường đi, Trấn Phùng Mãnh trở nên rất nhộn nhịp, hiện tại mặc dù thời tiết đã trở nên lạnh hơn, nhưng có không ít người qua lại.
Khi gặp Lý Mạnh mọi người đều kính cẩn vấn an, Lý Mạnh cúi đầu tản bộ, cũng không xác định phương hướng.
Sau khi nhìn ra ánh mắt đầy khinh bỉ của 1 gã chưởng quầy, Lý Mạnh biết ở thời đại này thì chỉ cần là nhà hơi có chút tiền đều dùng muối xanh để đánh răng,đó cũng là nhu yếu phẩm giống như kem đánh răng thời hiện đại.
Cái gọi là muối xanh chính là sản thẩm muối hồ của vùng Thiểm Tây, làm muối lậu thì mua bán cũng là buôn lậu, Lý Mạnh cũng giải thích được ít nhiều điều liên quan tới muối, muối cũng được phân làm 7 loại, trong tay hắn chính là loại muối biển có chất lượng trung bình, mà hầm muối và muối hồ lại là loại thượng phẩm.
Đặc biệt muối hồ vùng Thiểm Tây, những thứ muối kia đều không khác biệt lắm so với muối tinh khiết thời hiện đại, giá cũng rất cao.
Loại muối này được mọi người cho là tinh khiết, tác dụng hơn hẳn loại muối thông thường, công dùng đại bộ phận dùng để vệ sinh răng miệng, muối biển trên ruộng muối giá chỉ 1 lượng 5 tiền 1 gánh.
Thế nhưng muối tại hồ muối Thiểm Tây là 3 lượng 4 tiền một gánh, sau khi ra khỏi Thiểm Cam tới gần Hà Nam, Sơn Tây, Tứ Xuyên có thể bán với giá 8 lượng tới 12 lượng, tới Sơn Đông có thể bán với giá 14 lượng
-Ta không có rỗi, nếu như đã xuất hiện tại chỗ đông người,hẳn là có chuyện quan trọng.
-Phỏng chừng là tiệc chiêu đãi bình thường, không phải đại sự.
……
Chưởng quầy của 2 nhà muối thực ra là người nắm giữ quyền thế của phân nửa đám diêm thương ở phủ Lai Châu.
Lý Mạnh đột ngột khống chết nguồn cung ứng cùng giá cả, trong lòng 2 người này đương nhiên là khó chịu, chẳng qua là chưa đợi bọn họ sử dụng thủ đoạn, Lý Mạnh đã khống chế được đường mậu dịch của cả phủ Lai Châu cùng hai phủ lân cận.
Sào Muối sử dụng thủ đoạn lôi đình huyết tinh chấn nhiếp rất nhiều người, 2 vị chưởng quầy cũng phải thành thật mà nhịn xuống.
Nhưng như vậy cũng có chỗ tốt, Lý Mạnh chỉnh đốn thị trường muối, cho nên chất lượng muối cũng được cải thiện rất nhiều, nguyên bản lúc trước phải mua muối ngay tại ruộng cho nên trong muối có lẫn không ít tạp chất, chất lượng chỉ là muối thô mà thôi.
Nhưng hiện tại chất lượng muối thật không tồi, mà 2 nhà này cũng không bị Lý Mạnh khống chế việc buôn bán cho nên loại muối không có tạp chất này tự nhiên được người dùng yêu thích hơn, lượng tiêu thụ cũng nhiều hơn, đây chẳng phải chuyện tốt thì là gì?
Đối với bọn họ mà nói, Lý Mạnh chính là thần tài, đồng thời cũng là hung thần, hiện tại đều ở trong trấn Phùng Mãnh, đương nhiên phải cẩn thận từng ly từng tí để nịnh nọt hắn. Truyện "Thuận Minh "
Trong quá trình xây dựng trang viên này, 2 gã chưởng quầy cũng tốn không ít sức lực, hơn nữa còn định kì bày tiệc chiêu đãi Lý Mạnh.
Thức ăn trong bàn tiệc rất tinh tế vì đám chưởng quầy này thu vào không ít lợi nên bọn họ cũng biết hưởng thụ, đều mang đầu bếp cùng người hầu từ nơi khác tới.
Có bọn họ quan tâm phục vụ khiến Lý Mạnh có được chút thời gian an nhàn hiếm có, trên bàn tiệc còn có chỗ tốt khác chính là tin tức của 2 người thập phần tinh thông, bọn họ thường định kỳ vận chuyển muối tới Lai Châu cùng Duyên Châu nên thường nghe ngóng được rất nhiều tin tức có giá trị.
Cho nên Lý Mạnh cũng rất vui vẻ mà đồng ý lời mời của 2 vị chưởng quầy, loại yến tiệc này mà không tham gia thì sợ rằng đối phương sẽ lo sợ không thôi mất.
Rượu và thức ăn của bán đảo Giao đông này thường là các món luộc hoặc hấp, cố gắng giữ lại hương vị của thức ăn, nhưng đầu bềp của chưởng quầy Vương gia bên kia lại không làm được thức ăn của Duyên Châu.
Khẩu vị bọn họ tương đối nặng, thích dùng thịt dê thịt bò, đối với kẻ mỗi ngày đều phải luyện tập nặng nhọc như Lý Mạnh mà nói thì cũng tương đối hợp khẩu vị. Truyện "Thuận Minh "
Vài chén rượu qua đi, 2 vị chưởng quầy cũng nói nhiều hơn, song phương đã gặp mặt mấy lần cho nên cũng biết thói quen của Lý Mạnh.
Lý Mạnh rất thích nghe 2 người bọn họ nói chuyện bên ngoài mà không phải là tâng bốc nịnh nọt, sau khi phát hiện ra chuyện này thì trong lòng 2 người cũng yên tâm một chút.
Thủ đoạn của Lý Mạnh có mạnh mẽ thì thế nào, cũng chỉ là thằng nhà quê mà thôi, kiến thức có thể so sáng với chúng ta sao?
-Hà Nam, Thiểm Tây bên kia càng lúc càng rối ren, đoạn thời gian trước đi Lạc Dương buôn bán, còn chưa vào thành đã bị kẻ cướp tới đánh, thiếu chút nữa thì chỉ còn cái khố mà trở về.
-Rối loạn, không còn được thái bình nữa rồi, ài, Lý đại nhân, giao giới giữa Thanh Châu, Duyên châu, Tế Nam đều là địa bàn hoạt động của đám loạn tặc, người bình thường đều không dám đi qua đó nữa.
-Giao giới tam phủ thật không dễ đi sao?
Lý Mạnh thuận miệng hỏi, vài ngày trước còn có người phàn nàn với hắn chuyện muối của Thanh Châu chỉ có thể mua bán gần phủ Lai Châu, những địa phương khác đều rối loạn, không quan được. Truyện "Thuận Minh "
Nhìn Lý Mạnh không có tiếp tục muốn nói về đề tài này nữa, 2 gã chưởng quầy lại tiếp tục nói:
-Thiểm Tây cùng Hà Nam vừa loạn, giá cả của các mặt hàng da dê, lông dê đều tăng mạnh, trấn Kế bên kia lại đang có loạn binh, da, lông dê của Thát tử lại không tới được, thật làm cho lão Giang gia kiếm được không ít, những mặt hàng da, lông dê kia đều tăng cao đến chóng cả mặt…
Đó là đối với người có hàng thôi, ngươi không nhìn xem lúc trước hắn tốn bao nhiêu tiền để tích trữ hàng của vài đại thương hộ, hiện tại cũng sứt đầu mẻ trán, muối xanh tồn kho đều bán sạch rồi, giá tăng cao ngất cũng chỉ đứng mà nhìn thôi.
-Muối?
Lý Mạnh rốt cuộc cũng nghe được câu khiến cho hắn cảm thấy hứng thú, hắn chính là làm tuần kiểm muối, dưới tay có rất nhiều muối lậu,đương nhiên khi nghe thấy chữ muối này là hắn cực kỳ hứng thú.
Hai vị chưởng quầy thấy Lý Mạnh hứng thú với đề tài này như vậy liền giải thích:
-Nam bắc Trực Đãi cùng các nơi khác đều dùng muối xanh của Thiểm Tây, hiện tại Sấm vương ở bên kia rất loạn, triều đình phái đại quân chưng dụng người của Thiểm Tây không thể ra ngoài, rất nhiều thổ sản không thể chuyển đi được, muối xanh cũng vậy.
- muối xanh là gì thế?
Hai vị chưởng quầy tuy đều dùng thái độ cẩn thận để nói chuyện với Lý Mạnh, thế nhưng nhìn ánh mắt tràn đầy tò mò của Lý Mạnh lại càng thêm ngạc nhiên, trong lòng tràn đầy kinh bỉ, loại người “hai lúa” này thật đúng là đáng khinh.
Rời khỏi yến tiệc, Lý Mạnh rốt cục cũng biết cái gì gọi là muối xanh rồi, sau khi từ hiện tại đi tới thời đại này thì mọi sinh hoạt của hắn đều không quen, ví dụ như đánh răng thì bàn chải chỉ có thể dùng que gỗ gắn lông lợn lên.
Kem đánh răng không có nên mọi người đều dùng nước muối để súc miệng sau khi đánh răng, sau khi Lý Mạnh phát hiện thói quen này nghĩ thầm làm vệ sinh như vậy thật kém xa so với đánh răng a.
Chẳng qua là khu vực Tiết Gia này ngay ven biển, cơ hồ mỗi nhà đều làm muối cho nên không thiếu, Lý Mạnh cũng cảm thấy đây là thói quen nên cũng không đặc biệt chú ý tới.
Hôm nay nghe 2 vị chưởng quầy nhắc tới thì Lý Mạnh mới để ý. Trên đường đi, Trấn Phùng Mãnh trở nên rất nhộn nhịp, hiện tại mặc dù thời tiết đã trở nên lạnh hơn, nhưng có không ít người qua lại.
Khi gặp Lý Mạnh mọi người đều kính cẩn vấn an, Lý Mạnh cúi đầu tản bộ, cũng không xác định phương hướng.
Sau khi nhìn ra ánh mắt đầy khinh bỉ của 1 gã chưởng quầy, Lý Mạnh biết ở thời đại này thì chỉ cần là nhà hơi có chút tiền đều dùng muối xanh để đánh răng,đó cũng là nhu yếu phẩm giống như kem đánh răng thời hiện đại.
Cái gọi là muối xanh chính là sản thẩm muối hồ của vùng Thiểm Tây, làm muối lậu thì mua bán cũng là buôn lậu, Lý Mạnh cũng giải thích được ít nhiều điều liên quan tới muối, muối cũng được phân làm 7 loại, trong tay hắn chính là loại muối biển có chất lượng trung bình, mà hầm muối và muối hồ lại là loại thượng phẩm.
Đặc biệt muối hồ vùng Thiểm Tây, những thứ muối kia đều không khác biệt lắm so với muối tinh khiết thời hiện đại, giá cũng rất cao.
Loại muối này được mọi người cho là tinh khiết, tác dụng hơn hẳn loại muối thông thường, công dùng đại bộ phận dùng để vệ sinh răng miệng, muối biển trên ruộng muối giá chỉ 1 lượng 5 tiền 1 gánh.
Thế nhưng muối tại hồ muối Thiểm Tây là 3 lượng 4 tiền một gánh, sau khi ra khỏi Thiểm Cam tới gần Hà Nam, Sơn Tây, Tứ Xuyên có thể bán với giá 8 lượng tới 12 lượng, tới Sơn Đông có thể bán với giá 14 lượng
/539
|