“SHIELD giống như một tầng phòng ngự, chỗ mà chúng ta đang đứng... ừ...” Evanson lạnh lùng nói với Nadia, nhưng mà hắn ta vừa nói được một nửa liền dùng ánh mắt cầu cứu nhìn về phía Clade, người mà vì lo lắng nên đã cùng hắn ta đến đây.
Clade bĩu môi, sau đó giang hai tay ra tỏ vẻ bản thân cô ấy cũng không biết phải làm gì, cô ấy vẫn đứng ở phía sau Evanson cho nên cũng thấy rất rõ hành động mờ ám của hắn, cũng biết được hắn đang cảm thấy hứng thú với Nadia, đương nhiên đó không phải là kiểu tình yêu nam nữ.
“Nói chung là chúng tôi sẽ hạn chế việc mọi người biết quá nhiều, để bọn họ có thể sống cuộc sống của một người bình thường, tóm lại chính là như vậy.” Evanson nhún vai nói.
Melinda nghe xong cũng chỉ biết lấy tay che mặt, hai ngày trước cô ấy mới nói lại tôn chỉ hoạt động của SHIELD cho Evanson nghe mà giờ thì anh ta cũng chỉ nói lại được ý chính sao?
“Thì ra là thế.” Nadia gật đầu, dạo này SHIELD cũng rất nổi tiếng, khoảng thời gian trước phía SHIELD đã lập ra một đội ngũ hùng mạnh để đánh đuổi lũ người ngoài hành tinh đến trái đất để phá hoại, cho nên bọn họ đối xử với đám người ở địa ngục như vậy cũng là điều dễ hiểu.
“Vậy phía các anh muốn giải quyết chuyện này như thế vào, Danny sẽ bị xử lý ra sao?” Thế nhưng Nadia vẫn không quá yên tâm. Tuy nổi tiếng nhưng cũng không đồng nghĩa với việc bọn họ là người tốt. Một tổ chức chuyên đào tạo gián điệp như SHIELD thì việc bóp chết tất cả uy hiếp mới là thế mạnh của bọn họ, mặc kể sự uy hiếp này đến từ một tên lưu manh tội ác tày trời, hay là... một đứa bé vô tội.
“Mục đích cuối cùng của chúng tôi là đuổi Locke về địa ngục.” Evanson thành thật trả lời.
“Vậy Danny sẽ như thế nào?...” Nadia vẫn sẽ không bỏ qua nếu chưa có được câu trả lời chính thức, nhưng đó cũng là một điều bình thường vì sự quan tâm lớn nhất của một người mẹ không phải là đứa con của họ sao?
Nhưng mà cô ấy mới hỏi được một nửa thì Evanson đã giơ tay lên ý bảo cô ấy dừng lại, sau đó lấy điện thoại ra: “Là tôi, có chuyện gì không? Thật sao?”
Đó là điện thoại của Rumlow, nội dung chủ yếu là: “Thủ trưởng, chúng tôi vừa tìm được đoại hội thoại của Carrigan, hơn nữa người nói chuyện với hắn ta có thể là người mà chúng ta đang tìm.”
“Có thể tìm được tín hiệu sao?” Evamson lập tức hỏi.
Nhưng mà Rumlow ở đầu dây bên kia vẫn không lên tiếng, cuối cùng chỉ có thể khẩn trương nói: “Tuy đã tìm nhưng phía chúng ta vẫn không thể định vị được vị trí của hắn.”
“Cái gì?” Evanson khẽ nhăn mày, trong giọng nói cũng có chút không hài lòng. Chẳng lẽ SHIELD đến cả việc định vị điện thoại cũng không làm được sao?
“Có lẽ đối phương đã che dấu tín hiệu, hơn nữa đó là loại phương pháp mà tôi chưa thấy bao giờ, tôi đoán...” Romlow giải thích một cách cẩn thận: “Đó rất có thể là ma pháp.”
“Sao mà anh biết được?” Evanson cảm thấy với tình huống lúc này của Locke thì hắn có thể hiểu được việc đối phương phải che chắn tín hiệu điện thoại, nhưng tạo sao Rumlow lại cho rằng hắn ta đang sử dụng ma pháp.
“Người phụ trách giám sát điện thoại của chúng tôi... đã chết rồi.” Lúc nói đến đây thì Rumlow liền nhìn về phía xác chết ở bên cạnh.
“Tôi nghĩ thiết bị theo dõi cũng đã ghi âm lại cuộc nói chuyện đó, vậy các anh đã nghe chưa?” Evanson khẽ sờ lên cằm.
“Không có.” Rumlow lập tức phủ nhận, đã có một người chết vì nó thì còn ai dám nghe nữa chứ.
“Vậy thì mau gửi những nội dung đó vào máy của tôi đi, để tôi xem Locke đã nói những gì.” Evanson nói. Hắn muốn tìm hiểu là Locke đã phát hiện có người đang nghe lén điện thoại của mình nên mới cố ý nguyền rủa để giết chết nhân viên giám sát, hay là còn có một nguyên nhân khác?
“Dạ được.” Rumlow lập tức gửi đoạn ghi âm cho Evanson.
Evanson vừa nghe đoạn ghi âm liền nhận ra người đang nói chuyện với Carrigan chính là Locke. Hơn nữa nội dung phần đầu của cuộc điện thoại này cũng rất bình thường, chỉ thấy Carrigan vẫn không ngừng phàn nàn là nhiệm vụ của mình rất nguy hiểm, sau đó mặt dày yêu cầu Locke tăng thêm tiền.
Evanson vừa nghe liền cảm thấy buồn cười, có rất nhiều người dám trả giá với ma quỷ nhưng mà hắn không thấy nhiều người dám trả giá với ma quỷ sau khi đã ký khế ước. Hắn có thể khẳng định là Carrigan sẽ không có kết cục tốt, chỉ với hành động này của hắn thì trong tương lai hắn sẽ phải mất đi tất cả, cho dù là tiền bạc hay linh hồn.
“Đêm hôm qua tôi đã gặp phải một người phụ nữ hung dữ, hơn nữa cô ta có thể biến tảng đá trở thành lựu đạn nữa...”
Khóe miệng của Evanson khẽ giật giật, sau đó nhìn về phía Melinda, hắn cảm thấy không nên cho cô ấy nghe thấy những lời này.
“Sau đó còn có người có thể dùng lửa để thiêu đốt cơ thể rồi biến thành một bộ xương trắng.”
“Cái gì?” Giọng nói của Locke trong đoạn ghi âm rốt cục cũng thay đổi, hiển nhiên là hắn ta đã biết Carrigan đang nói đến ai: “Mau đưa điện thoại cho thằng bé.”
“Danny, con hãy cẩn thận nghe cha nói...”
Sau đó là một đoạn ngôn ngữ khó hiểu, phát âm thì nghe giống tiếng Latin. Sau khi nghe thấy đoạn hội thoại kỳ lạ này thì chân mày của Evanson khẽ nhăn lại, ngôn ngữ của ma quỷ.
Xem ra tên kia cũng không phải là cố ý, thì ra hắn chỉ muốn thi triển pháp thuật với Danny, còn nhân viên giám sát kia chỉ là kẻ vô tội bị vạ lây thôi.
Thật là xui xẻo, Evanson cất điện thoại di động đi, vụ việc này giống như một người bình thường cố gắng lại gần để quan sát một thuật sĩ cao cấp đang sử dụng phép thuật vậy.
Nhưng mà hiệu quả của loại phép thuật này... Evanson khẽ ra hiệu của Melinda, đối phương liền lập tức hiểu ý, sau đó đá vào đầu của Johnny.
“Tôi... ý của tôi là muốn cô gọi anh ta dậy.” Evanson không biết phải nói gì: “Quên đi, để tôi làm vậy.”
Sau khi tinh thần bị trấn động nhẹ thì Johnny cũng đã tỉnh lại, sau khi nhìn về phía Melinda thì cũng đã nhớ ra tại sao người phụ nữ này lại đánh mình, ai bảo sao khi biến thân thì hắn ta không khống chế được hành vi của mình, nhưng mà tại sao phụ nữ lại càng ngày càng đáng sợ vậy.
“Anh có thể cảm ứng được vị trí của đứa bé kia.” Johnny có chút sửng sốt, sau đó lập tức lắc đầu: “Tôi không cảm ứng được.”
“Chẳng lẽ?” Khuôn mặt của Nadia trở nên trắng bệch, giọng nói cũng trở nên run rẩy.
“Cậu ấy chưa chết.” Evanson cũng biết cô ấy đang lo lắng về vấn đề gì: “Locke sẽ không nỡ để bảo bối đó chết đi, tôi nghĩ là cậu ấy đã bị giấu đi.”
“Cũng không có vấn đề gì đâu.” Evanson vẫn không hề để ý, sau đó nói với Nadia: “Cô hãy đi theo chúng tôi đi, tên vô dụng này không thể tìm được cậu ấy nhưng mà SHIELD thì có thể.”
“Nhưng mà anh vẫn chưa trả lời tôi là các người có kế hoạch nào về chuyện của Danny.” Sau khi Nadia lấy lại sự bình tĩnh thì cô ấy liền hỏi Evanson.
“Cô phải biết rằng...” Evanson nói tiếp: “Trên thế giới này không chỉ có con của cô là đặc biệt, nếu những người này không có ý định gây chuyện thì SHIELD cũng chỉ kiểm tra cho có lệ thôi, sẽ không can thiệp vào cuộc sống, và đương nhiên là cũng sẽ không trợ cấp phí sinh hoạt cho bọn họ.”
“Cho nên...” Evanson khẽ híp mắt lại: “Con trai cô sẽ không gây chuyện chứ?”
“Đương nhiên, tôi có thể cam đoan là Danny sẽ không gây chuyện.” Nadia liên tục gật đầu như muốn chứng tỏ lời nói của bản thân là sự thực vậy.
“Rất tốt.” Evanson khẽ nở nụ cười: “Nhưng mà để cho SHIELD có thể yên tâm thì tôi đề nghị sau vụ này thì hai mẹ con cô nên chuyển nhà đến New York đi.”
Clade bĩu môi, sau đó giang hai tay ra tỏ vẻ bản thân cô ấy cũng không biết phải làm gì, cô ấy vẫn đứng ở phía sau Evanson cho nên cũng thấy rất rõ hành động mờ ám của hắn, cũng biết được hắn đang cảm thấy hứng thú với Nadia, đương nhiên đó không phải là kiểu tình yêu nam nữ.
“Nói chung là chúng tôi sẽ hạn chế việc mọi người biết quá nhiều, để bọn họ có thể sống cuộc sống của một người bình thường, tóm lại chính là như vậy.” Evanson nhún vai nói.
Melinda nghe xong cũng chỉ biết lấy tay che mặt, hai ngày trước cô ấy mới nói lại tôn chỉ hoạt động của SHIELD cho Evanson nghe mà giờ thì anh ta cũng chỉ nói lại được ý chính sao?
“Thì ra là thế.” Nadia gật đầu, dạo này SHIELD cũng rất nổi tiếng, khoảng thời gian trước phía SHIELD đã lập ra một đội ngũ hùng mạnh để đánh đuổi lũ người ngoài hành tinh đến trái đất để phá hoại, cho nên bọn họ đối xử với đám người ở địa ngục như vậy cũng là điều dễ hiểu.
“Vậy phía các anh muốn giải quyết chuyện này như thế vào, Danny sẽ bị xử lý ra sao?” Thế nhưng Nadia vẫn không quá yên tâm. Tuy nổi tiếng nhưng cũng không đồng nghĩa với việc bọn họ là người tốt. Một tổ chức chuyên đào tạo gián điệp như SHIELD thì việc bóp chết tất cả uy hiếp mới là thế mạnh của bọn họ, mặc kể sự uy hiếp này đến từ một tên lưu manh tội ác tày trời, hay là... một đứa bé vô tội.
“Mục đích cuối cùng của chúng tôi là đuổi Locke về địa ngục.” Evanson thành thật trả lời.
“Vậy Danny sẽ như thế nào?...” Nadia vẫn sẽ không bỏ qua nếu chưa có được câu trả lời chính thức, nhưng đó cũng là một điều bình thường vì sự quan tâm lớn nhất của một người mẹ không phải là đứa con của họ sao?
Nhưng mà cô ấy mới hỏi được một nửa thì Evanson đã giơ tay lên ý bảo cô ấy dừng lại, sau đó lấy điện thoại ra: “Là tôi, có chuyện gì không? Thật sao?”
Đó là điện thoại của Rumlow, nội dung chủ yếu là: “Thủ trưởng, chúng tôi vừa tìm được đoại hội thoại của Carrigan, hơn nữa người nói chuyện với hắn ta có thể là người mà chúng ta đang tìm.”
“Có thể tìm được tín hiệu sao?” Evamson lập tức hỏi.
Nhưng mà Rumlow ở đầu dây bên kia vẫn không lên tiếng, cuối cùng chỉ có thể khẩn trương nói: “Tuy đã tìm nhưng phía chúng ta vẫn không thể định vị được vị trí của hắn.”
“Cái gì?” Evanson khẽ nhăn mày, trong giọng nói cũng có chút không hài lòng. Chẳng lẽ SHIELD đến cả việc định vị điện thoại cũng không làm được sao?
“Có lẽ đối phương đã che dấu tín hiệu, hơn nữa đó là loại phương pháp mà tôi chưa thấy bao giờ, tôi đoán...” Romlow giải thích một cách cẩn thận: “Đó rất có thể là ma pháp.”
“Sao mà anh biết được?” Evanson cảm thấy với tình huống lúc này của Locke thì hắn có thể hiểu được việc đối phương phải che chắn tín hiệu điện thoại, nhưng tạo sao Rumlow lại cho rằng hắn ta đang sử dụng ma pháp.
“Người phụ trách giám sát điện thoại của chúng tôi... đã chết rồi.” Lúc nói đến đây thì Rumlow liền nhìn về phía xác chết ở bên cạnh.
“Tôi nghĩ thiết bị theo dõi cũng đã ghi âm lại cuộc nói chuyện đó, vậy các anh đã nghe chưa?” Evanson khẽ sờ lên cằm.
“Không có.” Rumlow lập tức phủ nhận, đã có một người chết vì nó thì còn ai dám nghe nữa chứ.
“Vậy thì mau gửi những nội dung đó vào máy của tôi đi, để tôi xem Locke đã nói những gì.” Evanson nói. Hắn muốn tìm hiểu là Locke đã phát hiện có người đang nghe lén điện thoại của mình nên mới cố ý nguyền rủa để giết chết nhân viên giám sát, hay là còn có một nguyên nhân khác?
“Dạ được.” Rumlow lập tức gửi đoạn ghi âm cho Evanson.
Evanson vừa nghe đoạn ghi âm liền nhận ra người đang nói chuyện với Carrigan chính là Locke. Hơn nữa nội dung phần đầu của cuộc điện thoại này cũng rất bình thường, chỉ thấy Carrigan vẫn không ngừng phàn nàn là nhiệm vụ của mình rất nguy hiểm, sau đó mặt dày yêu cầu Locke tăng thêm tiền.
Evanson vừa nghe liền cảm thấy buồn cười, có rất nhiều người dám trả giá với ma quỷ nhưng mà hắn không thấy nhiều người dám trả giá với ma quỷ sau khi đã ký khế ước. Hắn có thể khẳng định là Carrigan sẽ không có kết cục tốt, chỉ với hành động này của hắn thì trong tương lai hắn sẽ phải mất đi tất cả, cho dù là tiền bạc hay linh hồn.
“Đêm hôm qua tôi đã gặp phải một người phụ nữ hung dữ, hơn nữa cô ta có thể biến tảng đá trở thành lựu đạn nữa...”
Khóe miệng của Evanson khẽ giật giật, sau đó nhìn về phía Melinda, hắn cảm thấy không nên cho cô ấy nghe thấy những lời này.
“Sau đó còn có người có thể dùng lửa để thiêu đốt cơ thể rồi biến thành một bộ xương trắng.”
“Cái gì?” Giọng nói của Locke trong đoạn ghi âm rốt cục cũng thay đổi, hiển nhiên là hắn ta đã biết Carrigan đang nói đến ai: “Mau đưa điện thoại cho thằng bé.”
“Danny, con hãy cẩn thận nghe cha nói...”
Sau đó là một đoạn ngôn ngữ khó hiểu, phát âm thì nghe giống tiếng Latin. Sau khi nghe thấy đoạn hội thoại kỳ lạ này thì chân mày của Evanson khẽ nhăn lại, ngôn ngữ của ma quỷ.
Xem ra tên kia cũng không phải là cố ý, thì ra hắn chỉ muốn thi triển pháp thuật với Danny, còn nhân viên giám sát kia chỉ là kẻ vô tội bị vạ lây thôi.
Thật là xui xẻo, Evanson cất điện thoại di động đi, vụ việc này giống như một người bình thường cố gắng lại gần để quan sát một thuật sĩ cao cấp đang sử dụng phép thuật vậy.
Nhưng mà hiệu quả của loại phép thuật này... Evanson khẽ ra hiệu của Melinda, đối phương liền lập tức hiểu ý, sau đó đá vào đầu của Johnny.
“Tôi... ý của tôi là muốn cô gọi anh ta dậy.” Evanson không biết phải nói gì: “Quên đi, để tôi làm vậy.”
Sau khi tinh thần bị trấn động nhẹ thì Johnny cũng đã tỉnh lại, sau khi nhìn về phía Melinda thì cũng đã nhớ ra tại sao người phụ nữ này lại đánh mình, ai bảo sao khi biến thân thì hắn ta không khống chế được hành vi của mình, nhưng mà tại sao phụ nữ lại càng ngày càng đáng sợ vậy.
“Anh có thể cảm ứng được vị trí của đứa bé kia.” Johnny có chút sửng sốt, sau đó lập tức lắc đầu: “Tôi không cảm ứng được.”
“Chẳng lẽ?” Khuôn mặt của Nadia trở nên trắng bệch, giọng nói cũng trở nên run rẩy.
“Cậu ấy chưa chết.” Evanson cũng biết cô ấy đang lo lắng về vấn đề gì: “Locke sẽ không nỡ để bảo bối đó chết đi, tôi nghĩ là cậu ấy đã bị giấu đi.”
“Cũng không có vấn đề gì đâu.” Evanson vẫn không hề để ý, sau đó nói với Nadia: “Cô hãy đi theo chúng tôi đi, tên vô dụng này không thể tìm được cậu ấy nhưng mà SHIELD thì có thể.”
“Nhưng mà anh vẫn chưa trả lời tôi là các người có kế hoạch nào về chuyện của Danny.” Sau khi Nadia lấy lại sự bình tĩnh thì cô ấy liền hỏi Evanson.
“Cô phải biết rằng...” Evanson nói tiếp: “Trên thế giới này không chỉ có con của cô là đặc biệt, nếu những người này không có ý định gây chuyện thì SHIELD cũng chỉ kiểm tra cho có lệ thôi, sẽ không can thiệp vào cuộc sống, và đương nhiên là cũng sẽ không trợ cấp phí sinh hoạt cho bọn họ.”
“Cho nên...” Evanson khẽ híp mắt lại: “Con trai cô sẽ không gây chuyện chứ?”
“Đương nhiên, tôi có thể cam đoan là Danny sẽ không gây chuyện.” Nadia liên tục gật đầu như muốn chứng tỏ lời nói của bản thân là sự thực vậy.
“Rất tốt.” Evanson khẽ nở nụ cười: “Nhưng mà để cho SHIELD có thể yên tâm thì tôi đề nghị sau vụ này thì hai mẹ con cô nên chuyển nhà đến New York đi.”
/381
|