Thực Hoan Giả Yêu

Chương 82 - Chương 74

/233


Bắt đầu mùa đông mặc dù thời tiết rất lạnh nhưng cũng có chút ánh nắng mặt trời.

Lăng Cận Dương lái xe trở lại Lan Uyển, dọc theo hành lang, anh đẩy cửa phòng ngủ ra, liền thấy người ngồi trên ghế sofa, thời điểm nhìn thấy anh, trên khuôn mặt tràn đầy ý cười, “Anh đã trở lại!”

An Hân tới đây rất sớm, nhưng không thấy bất cứ ai, hỏi người giúp việc mới biết, mấy ngày nay Lăng Cận Dương căn bản không có ở nhà.

Lăng Cận Dương chớp mắt, trên mặt không nhìn ra điểm gì khác thường, cất bước đi vào, “Đợi rất lâu rồi sao?”

Nhìn thấy anh lấy túi hành lý từ trong tủ ra, ánh mắt An Hân dao động, cô đứng dậy đi tới, muốn giúp anh thu xếp, lơ đãng hỏi, “Anh phải đi công tác sao?”

Lấy tay khéo léo đẩy cô ra, từ trong tủ quần áo Lăng Cận Dương lấy ra mấy bộ quần áo, và một vài vật tùy thân quan trọng, giọng nói nhàn nhạt, “Trong khoảng thời gian này tôi sẽ không có ở nhà thường xuyên.”

An Hân sững sờ, theo bản năng thốt lên, “Anh phải đi đâu?”

Cầm quần áo bỏ vào túi hành lý, Lăng Cận Dương ngẩng đầu nhìn cô một cái, trên môi nở nụ cười lạnh nhạt, “Ba tôi còn không hỏi thì cô hỏi làm cái gì?”

“Cận Dương…” An Hân mím chặt đôi môi trái tim, nụ cười ngượng ngập, “Em là quan tâm anh.”

Lăng Cận Dương lấy tay kéo dây kéo túi hành lý lại, cúi đầu nhìn đồng hồ, tính toán thời gian. Đồng Niệm ngủ trưa độ một canh giờ (khoảng 2 tiếng) anh muốn trở về trước khi cô thức dậy, bằng không cô nhất định sẽ sợ hãi.

“Tôi biết cô quan tâm.” Lăng Cận Dương nhíu mày nhìn chằm chằm cô, gương mặt u ám, “Cô không chỉ quan tâm tôi, mà con rất quan tâm đến Niệm Niệm đúng không?”

Sắc mặt An Hân tái mét, nụ cười thoáng qua vẻ hốt hoảng, cô che giấu cười, “Đúng vậy, em đương nhiên cũng quan tâm đến cô ấy.”

Ngừng lại, cô kiềm chế lại cảm giác phập phồng trong lòng, bình tĩnh hỏi anh, “Bệnh tình của Niệm Niệm có khá hơn chút nào không?”

“Không tốt lắm!” Lăng Cận Dương trên mặt lạnh lùng, đúng lúc cũng cảnh cáo cô, “Ba tôi vẫn chưa biết, cô tốt nhất nên giấu, biết chưa?”

An Hân gật đầu một cái, ánh mắt buồn bã.

Thu thập mấy thứ cần thiết xong, Lăng Cận Dương xách túi hành lý, đôi mắt sắc bén nhìn qua cô, môi nhếch lên, xoay người đi ra ngoài, cũng không nói thêm gì nữa.

Nhìn anh bước đi không hề quay đầu lại, trên gương mặt xinh đẹp của An Hân bao phủ một mảnh lạnh lẽo.

Lái xe trở lại biệt thự, sau khi Lăng Cận Dương tắt máy xe, nhẹ nhàng đi vào. Anh đẩy cửa phòng ngủ ra, thấy người trên giường vẫn còn nằm, không khỏi âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Treo từng bộ quần áo vào trong tủ, anh xoay người lại đã thấy người lúc nãy còn đang nằm đã ngồi dậy, đôi mắt đen nhánh chăm chú nhìn anh.

Lăng Cận Dương mím môi cười, cất bước đi tới, trên mặt đầy dịu dàng hỏi: “Thức dậy rồi sao?”

Người trên giường, nhìn thẳng vào anh, tiễn đồng đen nhánh, nửa điểm phập phồng cũng không có.

Sống chung mấy ngày nay, Lăng Cận Dương đã quen với thần thái này của cô, anh đứng dậy rót cho cô một ly nước

/233

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status