Thương Thiên Phách Huyết

Chương 46: Phục kích

/414


Buổi tối ba ngày sau, Hứa Hải Phong mời Phương Hướng Trí cùng vài bằng hữu hợp ý đi tới một chỗ yên hoa tìm vui, đi theo còn có Lâm Trường Không, Triết Biệt cùng Tần Dũng ba người, cùng hơn mười hộ vệ.

Nhưng vào lúc này, Trình Anh Kiệt suất lĩnh mười gia tướng đang vội vã tiến thẳng đến một thanh lâu nổi tiếng nhất kinh thành – Dật Tiên Cư. Hắn vừa quất roi ngựa, vừa không ngừng mắng to. Nếu là bình thường, hắn đã sớm tới Dật Tiên Cư tìm Khôi Tiên Nhi tiểu thư vui vầy thân thiết.

Nhưng hôm nay không biết gặp phải chuyện xui gì, hai đội xe của thương nhân dị quốc cùng đi vào thành một lúc, càng làm cho hắn buồn bực chính là, dân tộc Đại Hán lại có thiên tính thích vây xem náo nhiệt khiến cho những người đứng nhìn như nước thủy triều đem đường lớn hoàn toàn kẹt cứng, Trình công tử hắn bị hỗn loạn ở trong đám người, không thể động đậy. Tuy là trong người hắn có võ công, nhưng nơi này chính là kinh sư trọng địa, không phải thổ địa của hắn tại nam phương, mặc cho lá gan của hắn có lớn bao nhiêu, cũng không dám thi triển khinh công ngay giữa công chúng.

Chỉ huy đám gia tướng, chậm rãi chen ra khỏi đám người, bọn họ cũng không dám tùy tiện quất roi vào đám người đang vây xem. Trong kinh sư có một câu chuyện cười truyền miệng, tùy tiện ném xuống một khối tảng đá, là có thể tạp trúng một quan viên nhị phẩm, những lời này mặc dù có chút khoa trương, nhưng như thế có thể thấy được kinh sư trọng địa, cao quan như mây.

Trời mới biết, người vây xem ở chỗ này có mấy vị quan gia vốn thích giả trang làm bình dân hay không. Trị an tại kinh sư là tốt nhất trong cảnh nội Đại Hán, nguyên nhân lớn nhất chính là bởi vì tất cả mọi người trong lòng có sự cố kỵ, không dám phóng túng ngang ngược. Không giống như những thế lực địa phương, có thể tại địa bàn của mình làm việc không hề cố kỵ mà không người nào dám tới truy cứu trách nhiệm.

Phía trước là biển người, nghĩ muốn thẳng tắp đi thông qua đó là chuyện không có khả năng, cũng may Trình gia kinh doanh nhiều năm tại kinh sư, đối với những con đường vẫn còn hiểu rõ trong lòng, Trình Anh Kiệt đành lui lại, dẫn mọi người đi theo con đường vòng. Chỉ là lúc này sắc trời đã tối hẳn, nghĩ đến Tiên Nhi tiểu thư dáng dấp tao lãng ủy uyển động lòng người đang nằm trên giường chờ đợi, trong lòng hắn ngứa ngáy khó chịu, nên chọn con đường nhỏ gần nhất chui đi vào. Con đường này là gần nhất, đồng thời cũng là hẻo lánh nhất. Nhưng hắn vốn tự hào là võ công cao cường, bên người lại mang theo một vị nhất phẩm cao thủ, cũng không hề đem chút nguy hiểm ấy xem vào đâu.

Trong lúc đoàn người ngựa của bọn họ đang muốn đi ra khỏi hẻm nhỏ, một trận âm thanh gió rít cùng tiếng cọ sát truyền đến. Đám người Trình Anh Kiệt đều là tinh nhuệ lịch kinh chiến trận của Trình gia, bên trong không có ai là thái điểu, bọn họ lập tức biết ngay đó là tiếng nỗ tiến phát động bắn ra. Bọn họ lập tức trở tay rút ra binh khí, huy vũ ngăn lên. Hai người bên trong dùng chính thân thể của mình chắn ngang bảo vệ cho tiểu chủ nhân. Nhưng trận mưa tên này lại vừa nhanh vừa độc, có ba người bị trọng thương, té trên mặt đất không ngừng rên rỉ.

Từ trên vách tường nhảy xuống mười thân ảnh, vây công xông lên. Trình Anh Kiệt là ấu tử của Trình gia gia chủ, được cha thương yêu nhất, hộ vệ bên người lại chính là một vị trưởng bối chi hệ của Trình gia, được xưng Quải Tử Trình Gia Huy, võ công cao cường, đã thuộc giang hồ nhất lưu cao thủ. Thời khắc này hắn lâm nguy không hãi sợ, đem Trình Anh Kiệt hộ ở phía sau, hai tay vừa lộn, một thanh thiết trượng hoành ngang trước ngực, vũ xuất ra một mảnh bóng trượng, đem những mũi tên đánh tản khắp nơi. Bạn đang xem truyện được sao chép tại:


/414

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status